Chương 17: Ngày 2 tháng 8
Nhược cẩn Trần
14/10/2022
Editor: Vy Vy
Beta-er: LalaliAn.
"Con gái, sao mấy ngày nay không thấy người bạn kia của con tới nhà chơi vậy?"
Hôm nay mẹ đột nhiên hỏi tôi điều này.
Chỉ mới trôi ba bốn ngày mà thôi, cũng không cần phải gấp gáp như thế chứ?
"Sao vậy ạ? Mẹ có việc gì cần tìm cô ấy à?"
Tôi mỉm cười, hỏi một cách thản nhiên, nhưng thực ra đang bí mật quan sát bà.
"Đứa bé đó không tệ, gần đây không phải tâm trạng con không tốt sao? Nên thường xuyên cùng bạn bè ra ngoài đi đây đi đó, đừng có mà cả ngày cứ ở trong nhà xem phim truyền hình rồi lại suy nghĩ lung tung."
Không thấy có gì khác lạ, tôi lại mỉm cười.
Thực ra mấy ngày nay tôi vẫn liên lạc với Đại Mễ, bây giờ cô ấy cũng là "Thịt", thế nên người làm bạn như tôi vô cùng lo lắng cô ấy sẽ lại đột ngột xảy ra chuyện.
Nhưng tôi có nên để cô ấy đến nhà một lần nữa không?
Tôi đã suy nghĩ cả một buổi chiều, và quyết định vẫn sẽ mời cô ấy đến.
Trốn tránh không phải giải pháp tốt nhất, nếu mẹ tôi thực sự không biết gì thì không sao, còn nếu bà ấy biết, tôi nghĩ, có mặt tôi ở đó, bà sẽ không dám làm hại Đại Mễ.
Hơn nữa, tôi nghĩ, đã đến lúc nói với cô ấy về những vấn đề này.
Beta-er: LalaliAn.
"Con gái, sao mấy ngày nay không thấy người bạn kia của con tới nhà chơi vậy?"
Hôm nay mẹ đột nhiên hỏi tôi điều này.
Chỉ mới trôi ba bốn ngày mà thôi, cũng không cần phải gấp gáp như thế chứ?
"Sao vậy ạ? Mẹ có việc gì cần tìm cô ấy à?"
Tôi mỉm cười, hỏi một cách thản nhiên, nhưng thực ra đang bí mật quan sát bà.
"Đứa bé đó không tệ, gần đây không phải tâm trạng con không tốt sao? Nên thường xuyên cùng bạn bè ra ngoài đi đây đi đó, đừng có mà cả ngày cứ ở trong nhà xem phim truyền hình rồi lại suy nghĩ lung tung."
Không thấy có gì khác lạ, tôi lại mỉm cười.
Thực ra mấy ngày nay tôi vẫn liên lạc với Đại Mễ, bây giờ cô ấy cũng là "Thịt", thế nên người làm bạn như tôi vô cùng lo lắng cô ấy sẽ lại đột ngột xảy ra chuyện.
Nhưng tôi có nên để cô ấy đến nhà một lần nữa không?
Tôi đã suy nghĩ cả một buổi chiều, và quyết định vẫn sẽ mời cô ấy đến.
Trốn tránh không phải giải pháp tốt nhất, nếu mẹ tôi thực sự không biết gì thì không sao, còn nếu bà ấy biết, tôi nghĩ, có mặt tôi ở đó, bà sẽ không dám làm hại Đại Mễ.
Hơn nữa, tôi nghĩ, đã đến lúc nói với cô ấy về những vấn đề này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.