Nhật Kí Làm Việc Và Chăm Sóc Yêu Quái Của Bác Sĩ Quý
Chương 80: Lung Căng sơn - Đền Phượng Hoàng
Tiểu Tuớc Linh
15/12/2024
Xuôi nam nơi đầu tiên dừng chân là Vân Triều. Vân Triều nằm giáp An thành ảnh hưởng cũng không nhỏ. Đường phố vắng vẻ tiều hiu không bóng người.
Quý Lãng lái xe tới núi Lung Căng. Núi Lung Căng là một ngọn núi thấp phong cảnh khá đẹp khách du lịch hay người địa phương đều thích. Nhưng ít ai biết sâu bên trong núi có một ngôi đền thờ Phượng Hoàng.
Năm xưa Quý Lãng gặp sư phụ mình là Tường Minh đạo trưởng khi mới 8 tuổi. Ông trốn cha mẹ theo sư phụ tu luyện từ đó. Năm 10 tuổi Quý Lãng gặp kiếp nạn cửu tử nhất sinh là sư tổ ông vất vả đi tìm thiên tài địa bảo đem một phần huyết mạch phượng hoàng và lửa niết bàn vào cơ thế ông từ đó Quý Lãng mới sống tiếp được.
Mấy lần bắt mạch cho Quý Lâm ông đã nhận ra phần huyết mạch được thêm vào giữa chừng kia của mình được truyền thừa cho cậu. Nhưng ông sợ Quý Lâm chưa nắm vững huyết mạch chân long nếu thức tỉnh thêm cái nữa sẽ không thể nắm bắt vậy nên liền áp chế nó lại.
Lần này tới Lung Căng là để lấy lửa niết bàn được đặt trong đền thờ kia. Sau đó đợi tới Nam Mam dùng máu phượng hoàng trong người ông là có thể thức tỉnh cho Quý Lâm. Núi Lung Căng về đêm rất đẹp, rừng cây xanh như ngọc bích trông rất ảo diệu, đom đóm bay theo nhóm thắp sáng khu rừng, trong đêm tối nhưng mọi sự vật ở đây đều như được thắp một tầng ánh sáng lung linh kì ảo.
Trình Thu Bạch ôm rồng nhỏ theo sau Quý Lãng. Lâm Huyền vẫn luôn không tỉnh táo từ sau khi Quý Lâm chết nên Quý Lãng chỉ đành để y trong ảo cảnh thần thức của mình.
Gia gia, còn bao lâu nữa?Bên ngoài đền thờ có huyễn trận con đi sát taVângQuý Lãng dừng trước một cây cổ thụ lớn tán xòe rộng. Đây là cái cây khác biệt nhất ở đây. Trình Thu Bạch nhận ra đây là ngô đồng. Loại cây mà phượng hoàng thích nhất.
Quý Lãng tiến lên niệm pháp quyết. Thân cây ngô đồng chuyển động giống như mặt nước lay động mở ra một cánh cửa. Quý Lãng nhìn Trình Thu Bạch cùng bước vào. Trình Thu Bạch đi theo ông nhưng vừa bước vào thì lại gặp một không gian kì lạ.
Xung quanh một màu trắng xóa, không có thêm bất cứ thứ gì. Nhưng lúc Trình Thu Bạch thử thăm dò xung quanh thì một tiếng hót trong trẻo vang lên. Sau đó vô số tiếng hót khác hòa chung vào
- "Bách điếu hòa ca?"
Phượng hoàng cất tiếng hót vạn điểu cũng cất tiếng theo. Âm thanh ấy trong trẻo, thanh thúy trầm bổng dễ nghe, khiến người dễ mà chìm đắm. Có lẽ vì vậy mà hắn không nhận ra động tĩnh của Quý Lâm. Chính lúc Trình
Thu Bạch dường như sắp mất ý thức thì một cánh tay kéo hắn ra khỏi không gian trắng xóa kia. Trình Thu Bạch định hình lại thì đã thấy mình đứng giữa rừng trước mặt là đền thờ trông cũ kĩ xuống cấp.
Hắn nhìn qua thấy Quý Lãng đang bên cạnh Quý Lâm vẫn yên tĩnh nằm trên tay, có chút tự trách. May mà có gia gia đi cùng bằng không hắn đã bị huyễn trận kia mê hoặc đến lúc đấy Quý Lâm chẳng phải sẽ gặp nguy hiểm sao?
- Đi thôi, lửa niết bàn ở bên trong.
Hai người bước vào bên trong. Một mảng tối đen. Mùi ẩm mốc xộc lên khó ngửi. Ngôi đền này không biết đã bao lâu không dọn dẹp rồi? Mạng nhện cùng bụi bặm phủ một lớp dày, hoành phi treo trên đại điện cũng rụng rời trên đất.
Không có bất kì vật sống nào ở đây. Mọi thứ đều im lặng đến lạ. Trình Thu Bạch theo Quý Lãng đi tới phía sau bệ thờ thử tìm kiếm.
Phía sau bệ thờ là một bức tường sơn màu đỏ mận đã bị bong tróc vài chỗ nhưng vẫn nhìn ra được phía trên là một bức tranh.
Một con phượng hoàng toàn thân rực đỏ tỏa ra kim quang bao quanh nó là ngọn lửa đang cháy phừng phừng.
Ánh lửa màu đỏ cam trông rất sống động
Trình Thu Bạch nhìn bức tranh ấy chăm chú liền bị thu hút bởi đôi mắt của phượng hoàng. Không biết là dùng loại linh thạch nào khảm lên trông giống hệt long giác của Quý Lâm có điều đôi mắt kia màu đỏ. Ma xui quỷ khiến hắn cham lên đôi mặt ấy.
"cạch"
Mặt đất dưới chân bất ngờ mở ra, cả hắn và Quý Lãng cùng rơi xuống dưới.
Quý Lãng lái xe tới núi Lung Căng. Núi Lung Căng là một ngọn núi thấp phong cảnh khá đẹp khách du lịch hay người địa phương đều thích. Nhưng ít ai biết sâu bên trong núi có một ngôi đền thờ Phượng Hoàng.
Năm xưa Quý Lãng gặp sư phụ mình là Tường Minh đạo trưởng khi mới 8 tuổi. Ông trốn cha mẹ theo sư phụ tu luyện từ đó. Năm 10 tuổi Quý Lãng gặp kiếp nạn cửu tử nhất sinh là sư tổ ông vất vả đi tìm thiên tài địa bảo đem một phần huyết mạch phượng hoàng và lửa niết bàn vào cơ thế ông từ đó Quý Lãng mới sống tiếp được.
Mấy lần bắt mạch cho Quý Lâm ông đã nhận ra phần huyết mạch được thêm vào giữa chừng kia của mình được truyền thừa cho cậu. Nhưng ông sợ Quý Lâm chưa nắm vững huyết mạch chân long nếu thức tỉnh thêm cái nữa sẽ không thể nắm bắt vậy nên liền áp chế nó lại.
Lần này tới Lung Căng là để lấy lửa niết bàn được đặt trong đền thờ kia. Sau đó đợi tới Nam Mam dùng máu phượng hoàng trong người ông là có thể thức tỉnh cho Quý Lâm. Núi Lung Căng về đêm rất đẹp, rừng cây xanh như ngọc bích trông rất ảo diệu, đom đóm bay theo nhóm thắp sáng khu rừng, trong đêm tối nhưng mọi sự vật ở đây đều như được thắp một tầng ánh sáng lung linh kì ảo.
Trình Thu Bạch ôm rồng nhỏ theo sau Quý Lãng. Lâm Huyền vẫn luôn không tỉnh táo từ sau khi Quý Lâm chết nên Quý Lãng chỉ đành để y trong ảo cảnh thần thức của mình.
Gia gia, còn bao lâu nữa?Bên ngoài đền thờ có huyễn trận con đi sát taVângQuý Lãng dừng trước một cây cổ thụ lớn tán xòe rộng. Đây là cái cây khác biệt nhất ở đây. Trình Thu Bạch nhận ra đây là ngô đồng. Loại cây mà phượng hoàng thích nhất.
Quý Lãng tiến lên niệm pháp quyết. Thân cây ngô đồng chuyển động giống như mặt nước lay động mở ra một cánh cửa. Quý Lãng nhìn Trình Thu Bạch cùng bước vào. Trình Thu Bạch đi theo ông nhưng vừa bước vào thì lại gặp một không gian kì lạ.
Xung quanh một màu trắng xóa, không có thêm bất cứ thứ gì. Nhưng lúc Trình Thu Bạch thử thăm dò xung quanh thì một tiếng hót trong trẻo vang lên. Sau đó vô số tiếng hót khác hòa chung vào
- "Bách điếu hòa ca?"
Phượng hoàng cất tiếng hót vạn điểu cũng cất tiếng theo. Âm thanh ấy trong trẻo, thanh thúy trầm bổng dễ nghe, khiến người dễ mà chìm đắm. Có lẽ vì vậy mà hắn không nhận ra động tĩnh của Quý Lâm. Chính lúc Trình
Thu Bạch dường như sắp mất ý thức thì một cánh tay kéo hắn ra khỏi không gian trắng xóa kia. Trình Thu Bạch định hình lại thì đã thấy mình đứng giữa rừng trước mặt là đền thờ trông cũ kĩ xuống cấp.
Hắn nhìn qua thấy Quý Lãng đang bên cạnh Quý Lâm vẫn yên tĩnh nằm trên tay, có chút tự trách. May mà có gia gia đi cùng bằng không hắn đã bị huyễn trận kia mê hoặc đến lúc đấy Quý Lâm chẳng phải sẽ gặp nguy hiểm sao?
- Đi thôi, lửa niết bàn ở bên trong.
Hai người bước vào bên trong. Một mảng tối đen. Mùi ẩm mốc xộc lên khó ngửi. Ngôi đền này không biết đã bao lâu không dọn dẹp rồi? Mạng nhện cùng bụi bặm phủ một lớp dày, hoành phi treo trên đại điện cũng rụng rời trên đất.
Không có bất kì vật sống nào ở đây. Mọi thứ đều im lặng đến lạ. Trình Thu Bạch theo Quý Lãng đi tới phía sau bệ thờ thử tìm kiếm.
Phía sau bệ thờ là một bức tường sơn màu đỏ mận đã bị bong tróc vài chỗ nhưng vẫn nhìn ra được phía trên là một bức tranh.
Một con phượng hoàng toàn thân rực đỏ tỏa ra kim quang bao quanh nó là ngọn lửa đang cháy phừng phừng.
Ánh lửa màu đỏ cam trông rất sống động
Trình Thu Bạch nhìn bức tranh ấy chăm chú liền bị thu hút bởi đôi mắt của phượng hoàng. Không biết là dùng loại linh thạch nào khảm lên trông giống hệt long giác của Quý Lâm có điều đôi mắt kia màu đỏ. Ma xui quỷ khiến hắn cham lên đôi mặt ấy.
"cạch"
Mặt đất dưới chân bất ngờ mở ra, cả hắn và Quý Lãng cùng rơi xuống dưới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.