Nhật Kí Làm Việc Và Chăm Sóc Yêu Quái Của Bác Sĩ Quý
Chương 87: Tự bạo.
Tiểu Tuớc Linh
15/12/2024
Lệ quỷ tràn ra từ thông đạo làm loạn nhân giới chưa được bao lâu thì thiên khung giáng trăng máu. Đối với người thường điều này chẳng khác gì điểm báo của sự tận diệt.
Thông đạo từ khi mở ra đến giờ vẫn luôn không đổi. Tử khí cùng âm khí như ngàn đầu hắc xà vờn quanh, bất kì sinh vật sống nào cũng không tồn tại được trong phạm vi tử khí lan tới.
Tử Kỳ vận một thân hắc y như lúc gã vừa thoát khỏi phong ấn. Bóng lưng thẳng như tùng đứng trước thông đạo như đang chờ đợi điều gì đó. Khi thân ảnh đỏ rực của Quý Lâm vừa xuất hiện gã đã không chần trừ lao tới tấn công anh.
Quý Lâm linh hoạt tránh đi ngũ trảo của hắc long đồng thời để lại một đường chém trên cánh tay gã. Tử Kỳ nhìn vết thương trên tay đang bốc cháy. Da thịt bị lửa niết bàn thiêu đốt đến bỏng rát khó chịu. Nhưng ánh mắt của gã lại như không có gì, đáy mắt dấy lên tia hưng phấn mà triệu hoán ra một thanh kiếm cốt.
Kiếm làm từ xương trắng quanh thân bao phủ một tầng lệ khí theo động tác của gã bùng lên Ngục Hoa màu tím đậm. Một đường kiếm vung ra Ngục Hoa liền hóa thành vô số tàn ảnh ác quỷ lao tới chỗ Quý Lâm. Đã vậy còn liên tục phóng ra lệ khí một khí chạm vào liền trực tiếp ăn mòn.
Đám tàn ảnh kia như vật sống toả định mục tiêu lên Quý Lâm liên tục nhắm vào anh. Quý Lâm lấy Vũ Phiến ra chuẩn xác chặm lại lệ khí của tàn ảnh. Vũ Phiến theo thúc giục của chủ nhân nhanh chóng phủ một tầng lửa niết bàn.
Quả nhiên lão cha nói không sai. Lửa niết bàn là thiên địch của ác quỷ đến yêu nghiệt như Tử Kỳ cũng kiêng dè.
Bằng chứng là khi thấy Quý Lâm xó thể thành thục sử dụng lửa niết bàn gã đã không còn dám xem thường nữa.
Chưa kể hiện tại trăng máu đã lên một phần sức mạnh của gã đang bị áp chế. Bất lợi càng thêm bất lợi.
Tử Kỳ dựa vào kinh nghiệm chiến đấu của mình lừa Quý Lâm lộ ra sơ hở muốn mượn cơ hội ấy đánh trả nhưng gã lại quên Quý Lâm sao có thể đến đây một mình.
Trình Thu Bạch một thân ma khí sục sôi nhìn về phía gã. Cánh tay như gọng kìm ôm lấy thân thể có phần mảnh mai của Quý Lâm. Hắn nhìn đến y phục có vài phần rách nát của anh mà câu mày.
- Anh không sao chứ?
Quý Lâm lắc đầu.
Không sao, nhưng em ở đây vậy.....Có gia gia ở đó chúng ta chỉ cần chuyên tâm đối phó gã là được.Vừa nói Trình Thu Bạch vừa phóng ánh mắt sát khí ngập trời về phía Tử Kỳ. Gã cũng không ngại mà đối mắt với hắn. Cả hai không hẹn mà cùng động thủ. Một long một lân đánh muốn long trời lở đất. Quý Lâm cũng không để
Trình Thu Bạch một mình. Phượng Hoàng một thân lửa đỏ như mũi tên lao lên trời cùng tham chiến.
Hai đánh một Tử Kỳ tất nhiên rơi vào thế yếu liên tục bị hai người liên thủ đánh lui. Khoé miệng dính máu trên người chật vật đâu cũng là vết thương.
Nhưng con giun xéo quá cũng quằn. Ngay khi Trình Thu Bạch muốn ra tay kết liễu gã thì Tử Kỳ lại nhìn hai người cười khẩy một tiếng sau đó dùng tốc độ khó tin mà đánh úp Quý Lâm.
Gã bóp lấy cổ Quý Lâm đẩy người về phía thông đạo. Này là muốn đem cả hai cùng đến tầng 18 của địa phủ sao?
Trên mặt Tử Kỳ hiện đầy vẻ điên cuồng lực đạo trên cổ Quý Lâm vì thế cũng càng mạnh hơn. Nhưng Quý Lâm
nào có thời gian suy nghĩ đến vậy chỉ thấy nơi lồng ngực gã gần trong gang tất nghĩ đến long châu của gã Quý
Lâm liền động thủ trực tiếp đâm thủng ngực gã.
Máu tươi nhuốm đẫm tay anh nhưng Quý Lâm chưa kịp vui mừng thì liền phát hiện long châu vốn nên bị đánh náy không có ở đây.
Tử Kỳ nhìn vẻ mặt hoang mang của anh mà cười gằn.
Sao hả? Không ngờ chứ gì? Nghĩ gì mà ta có thể thực sự đặt long châu ở nơi dễ biết như vậy. Nếu có chết ta cũng băt ngươi bồi táng cùng!!Mơ tưởng!!!Trình Thu Bạch phẫn nộ dâng trào. Kẻ này năm lần bảy lượt muốn tổn thương người của hắn thực sự không thể tha thứ. Kì lân tức giận đánh tới một chưởng thành công đoạt người về. Mắt hắn giờ phút này đã hoàn toàn hóá đỏ rơi vào trạng thái cuồng bạo không thể kiểm soát.
Tử Kỳ như diều giấy đứt dây mạnh mẽ rơi xuống đất, theo ngay sau đó là chiếc móng lớn mạnh mẽ nhấn xuống.
Trình Thu Bạch nhấc chân gần như không cho gã thời gian phản công xích sắt đỏ lừ như cự xà phóng tới đâm xuyên qua lồng ngực đã bị Quý Lâm đâm thủng trước đó. Theo sau là ba bốn sợi xích khác đâm vào tay lẫn chân gã mà treo lên.
Quý Lâm nhìn thảm trạng của gã có chút sững sờ, anh không ngờ Trình Thu Bạch lại trực tiếp đến vậy. Nhìn những xích sắt khác tầng tầng lớp lớp xuất hiện đâm thủng từng nơi trên người gã Quý Lâm đánh cái rùng mình.
Mà trong hoàn cảnh ấy vẫn tuyệt nhiên không tìm ra long châu trên người gã. Nhìn kẻ đang gục đầu trên cao, cơ thể đầy lỗ, máu tươi liên tục trào ra kia Quý Lâm không khỏi cảm thấy sự bất an khó tả. Linh lực giao động xung quanh có điểm kì dị.
- Tiểu Bạch! Gã muốn tự bạo!!!
Quý Lâm vừa nói xong cũng là lúc thân xác gã nổ tung đến biến dạng. Chấn động linh lực lớn đến đáng sợ. Chân long tự bạo có bao xung kích ai có thể nói được nhưng có thể khẳng định rằng không nhỏ.
Trình Thu Bạch ngay khi nhận ra điều bất thường cũng không quan tâm gã nữa mà tới chỗ Quý Lâm đem anh che chở bên dưới mình toàn tâm toàn ý bảo hộ anh.
Thông đạo từ khi mở ra đến giờ vẫn luôn không đổi. Tử khí cùng âm khí như ngàn đầu hắc xà vờn quanh, bất kì sinh vật sống nào cũng không tồn tại được trong phạm vi tử khí lan tới.
Tử Kỳ vận một thân hắc y như lúc gã vừa thoát khỏi phong ấn. Bóng lưng thẳng như tùng đứng trước thông đạo như đang chờ đợi điều gì đó. Khi thân ảnh đỏ rực của Quý Lâm vừa xuất hiện gã đã không chần trừ lao tới tấn công anh.
Quý Lâm linh hoạt tránh đi ngũ trảo của hắc long đồng thời để lại một đường chém trên cánh tay gã. Tử Kỳ nhìn vết thương trên tay đang bốc cháy. Da thịt bị lửa niết bàn thiêu đốt đến bỏng rát khó chịu. Nhưng ánh mắt của gã lại như không có gì, đáy mắt dấy lên tia hưng phấn mà triệu hoán ra một thanh kiếm cốt.
Kiếm làm từ xương trắng quanh thân bao phủ một tầng lệ khí theo động tác của gã bùng lên Ngục Hoa màu tím đậm. Một đường kiếm vung ra Ngục Hoa liền hóa thành vô số tàn ảnh ác quỷ lao tới chỗ Quý Lâm. Đã vậy còn liên tục phóng ra lệ khí một khí chạm vào liền trực tiếp ăn mòn.
Đám tàn ảnh kia như vật sống toả định mục tiêu lên Quý Lâm liên tục nhắm vào anh. Quý Lâm lấy Vũ Phiến ra chuẩn xác chặm lại lệ khí của tàn ảnh. Vũ Phiến theo thúc giục của chủ nhân nhanh chóng phủ một tầng lửa niết bàn.
Quả nhiên lão cha nói không sai. Lửa niết bàn là thiên địch của ác quỷ đến yêu nghiệt như Tử Kỳ cũng kiêng dè.
Bằng chứng là khi thấy Quý Lâm xó thể thành thục sử dụng lửa niết bàn gã đã không còn dám xem thường nữa.
Chưa kể hiện tại trăng máu đã lên một phần sức mạnh của gã đang bị áp chế. Bất lợi càng thêm bất lợi.
Tử Kỳ dựa vào kinh nghiệm chiến đấu của mình lừa Quý Lâm lộ ra sơ hở muốn mượn cơ hội ấy đánh trả nhưng gã lại quên Quý Lâm sao có thể đến đây một mình.
Trình Thu Bạch một thân ma khí sục sôi nhìn về phía gã. Cánh tay như gọng kìm ôm lấy thân thể có phần mảnh mai của Quý Lâm. Hắn nhìn đến y phục có vài phần rách nát của anh mà câu mày.
- Anh không sao chứ?
Quý Lâm lắc đầu.
Không sao, nhưng em ở đây vậy.....Có gia gia ở đó chúng ta chỉ cần chuyên tâm đối phó gã là được.Vừa nói Trình Thu Bạch vừa phóng ánh mắt sát khí ngập trời về phía Tử Kỳ. Gã cũng không ngại mà đối mắt với hắn. Cả hai không hẹn mà cùng động thủ. Một long một lân đánh muốn long trời lở đất. Quý Lâm cũng không để
Trình Thu Bạch một mình. Phượng Hoàng một thân lửa đỏ như mũi tên lao lên trời cùng tham chiến.
Hai đánh một Tử Kỳ tất nhiên rơi vào thế yếu liên tục bị hai người liên thủ đánh lui. Khoé miệng dính máu trên người chật vật đâu cũng là vết thương.
Nhưng con giun xéo quá cũng quằn. Ngay khi Trình Thu Bạch muốn ra tay kết liễu gã thì Tử Kỳ lại nhìn hai người cười khẩy một tiếng sau đó dùng tốc độ khó tin mà đánh úp Quý Lâm.
Gã bóp lấy cổ Quý Lâm đẩy người về phía thông đạo. Này là muốn đem cả hai cùng đến tầng 18 của địa phủ sao?
Trên mặt Tử Kỳ hiện đầy vẻ điên cuồng lực đạo trên cổ Quý Lâm vì thế cũng càng mạnh hơn. Nhưng Quý Lâm
nào có thời gian suy nghĩ đến vậy chỉ thấy nơi lồng ngực gã gần trong gang tất nghĩ đến long châu của gã Quý
Lâm liền động thủ trực tiếp đâm thủng ngực gã.
Máu tươi nhuốm đẫm tay anh nhưng Quý Lâm chưa kịp vui mừng thì liền phát hiện long châu vốn nên bị đánh náy không có ở đây.
Tử Kỳ nhìn vẻ mặt hoang mang của anh mà cười gằn.
Sao hả? Không ngờ chứ gì? Nghĩ gì mà ta có thể thực sự đặt long châu ở nơi dễ biết như vậy. Nếu có chết ta cũng băt ngươi bồi táng cùng!!Mơ tưởng!!!Trình Thu Bạch phẫn nộ dâng trào. Kẻ này năm lần bảy lượt muốn tổn thương người của hắn thực sự không thể tha thứ. Kì lân tức giận đánh tới một chưởng thành công đoạt người về. Mắt hắn giờ phút này đã hoàn toàn hóá đỏ rơi vào trạng thái cuồng bạo không thể kiểm soát.
Tử Kỳ như diều giấy đứt dây mạnh mẽ rơi xuống đất, theo ngay sau đó là chiếc móng lớn mạnh mẽ nhấn xuống.
Trình Thu Bạch nhấc chân gần như không cho gã thời gian phản công xích sắt đỏ lừ như cự xà phóng tới đâm xuyên qua lồng ngực đã bị Quý Lâm đâm thủng trước đó. Theo sau là ba bốn sợi xích khác đâm vào tay lẫn chân gã mà treo lên.
Quý Lâm nhìn thảm trạng của gã có chút sững sờ, anh không ngờ Trình Thu Bạch lại trực tiếp đến vậy. Nhìn những xích sắt khác tầng tầng lớp lớp xuất hiện đâm thủng từng nơi trên người gã Quý Lâm đánh cái rùng mình.
Mà trong hoàn cảnh ấy vẫn tuyệt nhiên không tìm ra long châu trên người gã. Nhìn kẻ đang gục đầu trên cao, cơ thể đầy lỗ, máu tươi liên tục trào ra kia Quý Lâm không khỏi cảm thấy sự bất an khó tả. Linh lực giao động xung quanh có điểm kì dị.
- Tiểu Bạch! Gã muốn tự bạo!!!
Quý Lâm vừa nói xong cũng là lúc thân xác gã nổ tung đến biến dạng. Chấn động linh lực lớn đến đáng sợ. Chân long tự bạo có bao xung kích ai có thể nói được nhưng có thể khẳng định rằng không nhỏ.
Trình Thu Bạch ngay khi nhận ra điều bất thường cũng không quan tâm gã nữa mà tới chỗ Quý Lâm đem anh che chở bên dưới mình toàn tâm toàn ý bảo hộ anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.