Chương 114: Người Này Phải Chết!
thanh loan phong thượng
09/01/2024
Nghe vậy, vẻ mặt Lê Tu trở nên khó coi, hắn vội vàng quay đầu nhìn về phía lão giả bên cạnh:
- Thông báo viện trưởng chưa?
Lão giả gật đầu:
- Viện trưởng đang trên đường về gấp, nhiều nhất nửa khắc đồng hồ là có thể đến.
Lê Tu khẽ gật đầu, Kỷ lão đầu trước mắt này, có lẽ thật sự chỉ có viện trưởng mới có thể ngăn cản!
Chỉ cần Kỷ lão đầu bị kiềm chế, đám người Diệp Huyền kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Nghĩ đến đây, khóe miệng hắn nổi lên một tia dữ tợn:
- Lên, cùng tiến lên.
Nghe được Lê Tu, những học viên Thương Mộc học viện bên kia vọt thẳng tới bốn người Diệp Huyền!
Hơn một trăm người!
Thấp nhất đều là trên Ngự Khí cảnh!
Nhìn thấy hơn một trăm người vọt tới, Mặc Vân Khởi nheo mắt:
- Các đại ca, thế này hơi nhiều a!
Bạch Trạch nhìn thoáng qua Mặc Vân Khởi:
- Sợ?
Mặc Vân Khởi cả giận nói:
- Lão tử sợ ai bao giờ, cứ thế là được...
Đúng lúc này, Diệp Huyền một ngựa đi đầu nơi xa vung trường kiếm lên, sau một khắc, một tên học viên Thương Mộc học viện trước mặt hắn trực tiếp bay đầu, nhưng cùng lúc đó, cả người Diệp Huyền cũng bị một tên học viên Thương Mộc đụng bay ra ngoài!
Giữa sân trong nháy mắt chiến thành một đoàn!
Mà bốn người Diệp Huyền bị áp chế không thể nghi ngờ!
Hơn một trăm người đánh bốn người, đây đã là nhân số áp chế! Thậm chí, hơn một trăm người này, không có tên nào kém cỏi!
Mà giờ khắc này, hơn một trăm người cũng là chiến ý dâng cao, phải nói là sát ý dâng cao, vừa rồi Diệp Huyền liên sát nhiều tên học viên Thương Mộc, đồng thời còn dùng thi thể những học viên kia hợp thành bốn chữ Thương Mộc học viện.
Cử động của Diệp Huyền lần này đã chọc giận hết thảy học viên Thương Mộc không thể nghi ngờ!
Áp chế!
Hai bên vừa giao thủ một lần, bốn người Diệp Huyền bên này đã bị áp chế, liên tục bại lui!
- Đi đến đường nhỏ Thương Sơn!
Đúng lúc này, giữa sân đột nhiên vang lên thanh âm của Diệp Huyền.
Ba người Mặc Vân Khởi nghe được Diệp Huyền nói, vội vàng vừa đánh vừa lui, rất nhanh, bốn người đã thối lui đến đường nhỏ Thương Sơn.
Đường nhỏ hẹp, căn bản không chứa được quá nhiều người, bởi vậy, sau khi bốn người thối lui đến đường nhỏ Thương Sơn, thế công của Thương Mộc học viện lập tức yếu hơn rất nhiều. Mà Diệp Huyền đoạn hậu, hắn đột nhiên giẫm mạnh chân phải lên mặt đất, trong chốc lát, vô số đại địa chi lực tụ đến toàn thân hắn!
Giờ khắc này, một cỗ đại địa chi lực cường đại trong nháy mắt hội tụ vào trong cơ thể hắn, hai tay hắn nắm chặt Linh Tú kiếm, đột nhiên một bổ về trước mặt!
Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Một kiếm này, sau khi gia trì đại địa chi lực, lại thêm kiếm của hắn chính là Minh kiếm, uy lực của một kiếm này khủng bố hơn rất nhiêu so với bất luận một kiếm nào trước đó!
Một kiếm hạ xuống.
Một đạo kiếm mang sáng chói tựa như núi lửa bùng nổ từ mũi kiếm phóng ra ngoài!
Oanh!
Sáu bảy tên học viên Thương Mộc trước mặt Diệp Huyền lập tức bị một đạo kiếm mang này thôn phệ, chém thành mấy khúc, mà mặt đất, xuất hiện một khe rãnh cao chừng nửa trượng, không chỉ như thế, uy lực một kiếm kia còn đánh trọng thương ít nhất hơn mười học viên Thương Mộc học viện!
Nhìn thấy một kiếm này, vẻ mặt Lê Tu cách đó không xa vô cùng khó coi, uy lực một kiếm này thật sự là xa xa vượt ngoài dự đoán của hắn!
Ngự Khí cảnh căn bản là không có khả năng phát ra một kiếm khủng bố như thế!
Mà những học viên Thương Mộc còn lại cũng kinh hãi nhìn Diệp Huyền, trong mắt ngoại trừ sát ý lạnh lẽo, còn có kiêng kị thật sâu!
Một kiếm vừa rồi, thật sự là quá mức khủng bố!
Trong mắt Kỷ lão đầu cũng có kinh ngạc, một kiếm này của Diệp Huyền, quả thực vượt khỏi phạm trù Ngự Khí cảnh! Nhưng hắn càng kinh ngạc, chính là cỗ lực lượng vừa xuất hiện trên người Diệp Huyền!
Bên cạnh Diệp Huyền, Mặc Vân Khởi hưng phấn lau máu tươi trên mặt, sau đó hắn nhẹ nhàng chọc chọc cánh tay Diệp Huyền:
- Đại ca, lại chém một kiếm!
Diệp Huyền hít sâu một hơi, chân hắn đạp đại địa, hai tay gắt gao nắm chặt Linh Tú kiếm, rất nhanh, vô số đại địa chi lực tụ về phía Diệp Huyền, mà Linh Tú kiếm trong tay hắn đang điên cuồng rung động!
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt những học viên Thương Mộc học viện đại biến, nhao nhao lui lại.
Đúng lúc này, một lão giả đột nhiên xuất hiện cách đó không xa, đối diện Kỷ lão đầu.
Người tới, chính là Lý Huyền Thương viện trưởng Thương Mộc học viện!
- Bái kiến viện trưởng!
Giữa sân, vô số người đồng loạt thi lễ với Lý Huyền Thương.
Lý Huyền Thương nhìn thoáng qua mặt đất cách đó không xa, khắp nơi đều là thi thể, ánh mắt hắn dừng lại một chút trên thi thể Phần Tuyệt, sau đó lại liếc mắt nhìn bốn chữ Diệp Huyền dùng thi thể ghép lại kia, cuối cùng, ánh mắt của hắn rơi vào trên thân Diệp Huyền:
- Ngươi làm?
Diệp Huyền không nói gì, tay phải hắn duỗi ra phía trước, một kiếm chém ra.
Xuy!
Một tên học viên Thương Mộc học viện bất ngờ không đề phòng, trực tiếp bị một kiếm này chém thành hai đoạn!
Nhìn thấy một màn này, hai mắt Lý Huyền Thương híp lại, đột nhiên, một cỗ uy áp cường đại trống rỗng xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Huyền, mà đúng lúc này, một cỗ lực lượng đột nhiên đánh vào trên cỗ uy áp kia.
Oanh!
Cả hai trong nháy mắt tiêu tán trên không!
Lý Huyền Thương quay đầu nhìn về phía Kỷ lão đầu:
- Thế nào, muốn khai chiến sao?
Kỷ lão đầu uống một ngụm rượu, sau một khắc, mặt đất dưới chân hắn đột nhiên rung động kịch liệt, không đúng, không phải toàn bộ mặt đất, mà là toàn bộ Thương Sơn đều rung động, cùng lúc đó, giờ khắc này, chung quanh dường như ngừng gió, mà chung quanh Kỷ lão đầu, tia sáng đều bị vặn vẹo đi...
Nhìn thấy một màn này, hai mắt Lý Huyền Thương hơi híp lại:
- Vạn vật vặn vẹo... Vạn pháp đỉnh phong cảnh... Không nghĩ tới nhiều năm như vậy, ngươi cũng không phải sống mơ mơ màng màng, mà là đạt đến trình độ như vậy!
Kỷ lão đầu nhìn thẳng Lý Huyền Thương:
- Toàn bộ Khương quốc, tính cả ngươi ta, chỉ có bốn vị vạn pháp đỉnh phong cảnh. Ngươi muốn đánh, ta không ngại, ngược lại, Thương Lan học viện đã như vậy, ta không cố kỵ chút nào, chúng ta dứt khoát đánh cho long trời lở đất, đánh nát Thương Mộc học viện của ngươi, ngươi thấy thế nào?
Lý Huyền Thương gắt gao nhìn Kỷ lão đầu, không nói gì.
Đánh?
Một khi đánh, Thương Mộc học viện chắc chắn sẽ thắng, bởi vì bọn hắn nhiều người. Thế nhưng, Thương Mộc học viện nhất định sẽ bị hủy, cường giả Thương Mộc học viện ở đây, chí ít có tám phần mười trở lên sẽ chết, mà những học viên này, càng không có khả năng còn sống!
Thương Lan học viện thì sao?
Thương Lan học viện hiện tại chỉ còn bốn học viên, thêm một tên viện trưởng, hết thảy cũng chỉ năm người, có thể nói, Thương Lan học viện chính là một tên lưu manh!
Không đáng giá!
Lý Huyền Thương nhìn thoáng qua một đám thi thể cách đó không xa, vẻ mặt cực kỳ âm trầm. Một lát sau, hắn nhìn về phía Kỷ lão đầu:
- Việc này có thể coi như xong, thế nhưng...
Nói đến đây, hắn đột nhiên chỉ vào Diệp Huyền cách đó không xa:
- Người này phải chết! Nếu hắn không chết, các ngươi muốn ngọc đá cùng tan? Có thể!
Thanh âm của Lý Huyền Thương vừa dứt, mấy bóng người đột nhiên xuất hiện xung quanh đám người Kỷ lão đầu.
Sáu người, toàn bộ đều là Thần Hợp cảnh!
-------------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
- Thông báo viện trưởng chưa?
Lão giả gật đầu:
- Viện trưởng đang trên đường về gấp, nhiều nhất nửa khắc đồng hồ là có thể đến.
Lê Tu khẽ gật đầu, Kỷ lão đầu trước mắt này, có lẽ thật sự chỉ có viện trưởng mới có thể ngăn cản!
Chỉ cần Kỷ lão đầu bị kiềm chế, đám người Diệp Huyền kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Nghĩ đến đây, khóe miệng hắn nổi lên một tia dữ tợn:
- Lên, cùng tiến lên.
Nghe được Lê Tu, những học viên Thương Mộc học viện bên kia vọt thẳng tới bốn người Diệp Huyền!
Hơn một trăm người!
Thấp nhất đều là trên Ngự Khí cảnh!
Nhìn thấy hơn một trăm người vọt tới, Mặc Vân Khởi nheo mắt:
- Các đại ca, thế này hơi nhiều a!
Bạch Trạch nhìn thoáng qua Mặc Vân Khởi:
- Sợ?
Mặc Vân Khởi cả giận nói:
- Lão tử sợ ai bao giờ, cứ thế là được...
Đúng lúc này, Diệp Huyền một ngựa đi đầu nơi xa vung trường kiếm lên, sau một khắc, một tên học viên Thương Mộc học viện trước mặt hắn trực tiếp bay đầu, nhưng cùng lúc đó, cả người Diệp Huyền cũng bị một tên học viên Thương Mộc đụng bay ra ngoài!
Giữa sân trong nháy mắt chiến thành một đoàn!
Mà bốn người Diệp Huyền bị áp chế không thể nghi ngờ!
Hơn một trăm người đánh bốn người, đây đã là nhân số áp chế! Thậm chí, hơn một trăm người này, không có tên nào kém cỏi!
Mà giờ khắc này, hơn một trăm người cũng là chiến ý dâng cao, phải nói là sát ý dâng cao, vừa rồi Diệp Huyền liên sát nhiều tên học viên Thương Mộc, đồng thời còn dùng thi thể những học viên kia hợp thành bốn chữ Thương Mộc học viện.
Cử động của Diệp Huyền lần này đã chọc giận hết thảy học viên Thương Mộc không thể nghi ngờ!
Áp chế!
Hai bên vừa giao thủ một lần, bốn người Diệp Huyền bên này đã bị áp chế, liên tục bại lui!
- Đi đến đường nhỏ Thương Sơn!
Đúng lúc này, giữa sân đột nhiên vang lên thanh âm của Diệp Huyền.
Ba người Mặc Vân Khởi nghe được Diệp Huyền nói, vội vàng vừa đánh vừa lui, rất nhanh, bốn người đã thối lui đến đường nhỏ Thương Sơn.
Đường nhỏ hẹp, căn bản không chứa được quá nhiều người, bởi vậy, sau khi bốn người thối lui đến đường nhỏ Thương Sơn, thế công của Thương Mộc học viện lập tức yếu hơn rất nhiều. Mà Diệp Huyền đoạn hậu, hắn đột nhiên giẫm mạnh chân phải lên mặt đất, trong chốc lát, vô số đại địa chi lực tụ đến toàn thân hắn!
Giờ khắc này, một cỗ đại địa chi lực cường đại trong nháy mắt hội tụ vào trong cơ thể hắn, hai tay hắn nắm chặt Linh Tú kiếm, đột nhiên một bổ về trước mặt!
Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Một kiếm này, sau khi gia trì đại địa chi lực, lại thêm kiếm của hắn chính là Minh kiếm, uy lực của một kiếm này khủng bố hơn rất nhiêu so với bất luận một kiếm nào trước đó!
Một kiếm hạ xuống.
Một đạo kiếm mang sáng chói tựa như núi lửa bùng nổ từ mũi kiếm phóng ra ngoài!
Oanh!
Sáu bảy tên học viên Thương Mộc trước mặt Diệp Huyền lập tức bị một đạo kiếm mang này thôn phệ, chém thành mấy khúc, mà mặt đất, xuất hiện một khe rãnh cao chừng nửa trượng, không chỉ như thế, uy lực một kiếm kia còn đánh trọng thương ít nhất hơn mười học viên Thương Mộc học viện!
Nhìn thấy một kiếm này, vẻ mặt Lê Tu cách đó không xa vô cùng khó coi, uy lực một kiếm này thật sự là xa xa vượt ngoài dự đoán của hắn!
Ngự Khí cảnh căn bản là không có khả năng phát ra một kiếm khủng bố như thế!
Mà những học viên Thương Mộc còn lại cũng kinh hãi nhìn Diệp Huyền, trong mắt ngoại trừ sát ý lạnh lẽo, còn có kiêng kị thật sâu!
Một kiếm vừa rồi, thật sự là quá mức khủng bố!
Trong mắt Kỷ lão đầu cũng có kinh ngạc, một kiếm này của Diệp Huyền, quả thực vượt khỏi phạm trù Ngự Khí cảnh! Nhưng hắn càng kinh ngạc, chính là cỗ lực lượng vừa xuất hiện trên người Diệp Huyền!
Bên cạnh Diệp Huyền, Mặc Vân Khởi hưng phấn lau máu tươi trên mặt, sau đó hắn nhẹ nhàng chọc chọc cánh tay Diệp Huyền:
- Đại ca, lại chém một kiếm!
Diệp Huyền hít sâu một hơi, chân hắn đạp đại địa, hai tay gắt gao nắm chặt Linh Tú kiếm, rất nhanh, vô số đại địa chi lực tụ về phía Diệp Huyền, mà Linh Tú kiếm trong tay hắn đang điên cuồng rung động!
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt những học viên Thương Mộc học viện đại biến, nhao nhao lui lại.
Đúng lúc này, một lão giả đột nhiên xuất hiện cách đó không xa, đối diện Kỷ lão đầu.
Người tới, chính là Lý Huyền Thương viện trưởng Thương Mộc học viện!
- Bái kiến viện trưởng!
Giữa sân, vô số người đồng loạt thi lễ với Lý Huyền Thương.
Lý Huyền Thương nhìn thoáng qua mặt đất cách đó không xa, khắp nơi đều là thi thể, ánh mắt hắn dừng lại một chút trên thi thể Phần Tuyệt, sau đó lại liếc mắt nhìn bốn chữ Diệp Huyền dùng thi thể ghép lại kia, cuối cùng, ánh mắt của hắn rơi vào trên thân Diệp Huyền:
- Ngươi làm?
Diệp Huyền không nói gì, tay phải hắn duỗi ra phía trước, một kiếm chém ra.
Xuy!
Một tên học viên Thương Mộc học viện bất ngờ không đề phòng, trực tiếp bị một kiếm này chém thành hai đoạn!
Nhìn thấy một màn này, hai mắt Lý Huyền Thương híp lại, đột nhiên, một cỗ uy áp cường đại trống rỗng xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Huyền, mà đúng lúc này, một cỗ lực lượng đột nhiên đánh vào trên cỗ uy áp kia.
Oanh!
Cả hai trong nháy mắt tiêu tán trên không!
Lý Huyền Thương quay đầu nhìn về phía Kỷ lão đầu:
- Thế nào, muốn khai chiến sao?
Kỷ lão đầu uống một ngụm rượu, sau một khắc, mặt đất dưới chân hắn đột nhiên rung động kịch liệt, không đúng, không phải toàn bộ mặt đất, mà là toàn bộ Thương Sơn đều rung động, cùng lúc đó, giờ khắc này, chung quanh dường như ngừng gió, mà chung quanh Kỷ lão đầu, tia sáng đều bị vặn vẹo đi...
Nhìn thấy một màn này, hai mắt Lý Huyền Thương hơi híp lại:
- Vạn vật vặn vẹo... Vạn pháp đỉnh phong cảnh... Không nghĩ tới nhiều năm như vậy, ngươi cũng không phải sống mơ mơ màng màng, mà là đạt đến trình độ như vậy!
Kỷ lão đầu nhìn thẳng Lý Huyền Thương:
- Toàn bộ Khương quốc, tính cả ngươi ta, chỉ có bốn vị vạn pháp đỉnh phong cảnh. Ngươi muốn đánh, ta không ngại, ngược lại, Thương Lan học viện đã như vậy, ta không cố kỵ chút nào, chúng ta dứt khoát đánh cho long trời lở đất, đánh nát Thương Mộc học viện của ngươi, ngươi thấy thế nào?
Lý Huyền Thương gắt gao nhìn Kỷ lão đầu, không nói gì.
Đánh?
Một khi đánh, Thương Mộc học viện chắc chắn sẽ thắng, bởi vì bọn hắn nhiều người. Thế nhưng, Thương Mộc học viện nhất định sẽ bị hủy, cường giả Thương Mộc học viện ở đây, chí ít có tám phần mười trở lên sẽ chết, mà những học viên này, càng không có khả năng còn sống!
Thương Lan học viện thì sao?
Thương Lan học viện hiện tại chỉ còn bốn học viên, thêm một tên viện trưởng, hết thảy cũng chỉ năm người, có thể nói, Thương Lan học viện chính là một tên lưu manh!
Không đáng giá!
Lý Huyền Thương nhìn thoáng qua một đám thi thể cách đó không xa, vẻ mặt cực kỳ âm trầm. Một lát sau, hắn nhìn về phía Kỷ lão đầu:
- Việc này có thể coi như xong, thế nhưng...
Nói đến đây, hắn đột nhiên chỉ vào Diệp Huyền cách đó không xa:
- Người này phải chết! Nếu hắn không chết, các ngươi muốn ngọc đá cùng tan? Có thể!
Thanh âm của Lý Huyền Thương vừa dứt, mấy bóng người đột nhiên xuất hiện xung quanh đám người Kỷ lão đầu.
Sáu người, toàn bộ đều là Thần Hợp cảnh!
-------------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.