Chương 29:
Thẩm Trung Ngư
09/04/2024
Tỉnh Dĩ đối với hành động trẻ con của anh ta có chút bất đắc dĩ, mở diễn đàn trường ra nhìn thoáng qua, phát hiện tấm ảnh phía dưới tên mình là ảnh thời trung học. Tỉnh Dĩ híp mắt một cái đầy nguy hiểm, chậm rãi mở miệng: "A Cự, tấm ảnh này..."
Khưu Cự rất lấy làm hãnh diện nói: "Là tớ đã đăng lên đó, tớ cố ý chọn một tấm ảnh đẹp nhất của cậu từ điện thoại di động của tớ rồi."
"Đừng bỏ phiếu cho tớ nữa". Giọng nói của Tỉnh Dĩ rất bình thản, nghe không ra cảm xúc gì.
Cô vừa gọi điện thoại cho anh ta vừa mở album ảnh trên điện thoại di động ra, lựa chọn kỹ lưỡng trong đó vài tấm hình lúc Khâu Cự mới nuôi tóc dài, sau đó tải lên.
Khâu Cự thấy cô không tức giận, thở phào nhẹ nhõm, lại nói vài câu, sau đó cúp điện thoại.
Bên kia, Tỉnh Dĩ và Diêm Tư Niên thiết lập một phần mềm, bắt đầu điên cuồng bỏ phiếu cho Khâu Cự.
Nửa đêm, tấm ảnh của Khâu Cự từ vị trí vô danh bỗng chốc vọt lên vị trí thứ nhất, ngày hôm sau thức dậy, tất cả mọi người đều thảo luận về mỹ nữ của trường Y.
Khâu Cự lại gọi điện thoại tới: "A Dĩ... không phải cậu không tức giận sao? Huhu không muốn đâu, tớ không muốn làm hoa khôi trường đâu, quá mất mặt..."
"Đâu có..." Tỉnh Dĩ nhướng mày và trả lời, "Tớ đâu có vote cho cậu nữa đâu."
Cô cũng có chút kinh ngạc, mở diễn đàn ra xem, số phiếu của Khâu Cự đã vượt rất xa, tiếp tục điên cuồng tăng lên.
Thật ra tất cả số phiếu sau đó đều là bạn bè bên cạnh Khâu Cự bỏ phiếu cho anh ta, hai ngày trước anh ta vẫn luôn kéo phiếu cho Tỉnh Dĩ, nhân duyên của anh ta tốt, bạn bè bên cạnh phần lớn bị lôi kéo bỏ phiếu mấy ngày, kết quả hôm nay vừa mở ra, người có số phiếu cao nhất lại là Khâu Cự.
Bạn học bên cạnh không để ý tới sự phản kháng của Khâu Cự, khá vui vẻ khi nhìn Khâu Cự gặp nạn, càng lúc càng tích cực bỏ phiếu cho anh ta hơn, thậm chí còn lôi kéo người nhà mình bỏ phiếu cho anh ta.
Cuối cùng, danh hiệu hoa khôi trường lần này rơi xuống đầu Khâu Cự.
Thậm chí sau rất nhiều năm anh ta tốt nghiệp, các đàn em vẫn còn nhớ và nhắc nhiều tới chuyện này.
Sau khi huấn luyện quân sự kết thúc, các câu lạc bộ trường Đại học Ngũ Hải bắt đầu tuyển thành viên ngay lập tức. Tỉnh Dĩ và Khâu Cự cùng nhau đến sân thể dục để xem "cuộc chiến trăm nhà", các đàn anh đàn chị mời họ đồ ăn đồ uống, nhiệt tình giới thiệu về câu lạc bộ của mình. Kết quả là họ không chỉ đăng ký tham gia câu lạc bộ âm nhạc, mà còn vô tình tham gia một câu lạc bộ võ thuật.
Bà Vi luôn muốn tìm thời gian gọi Tỉnh Dĩ về nhà ăn cơm, bởi vì chuyện của Lăng Cao Dật, bây giờ bà Vi đều gọi Tỉnh Dĩ về nhà bọn họ để tụ tập một bữa đơn giản, chứ không về nhà cũ nữa.
Tỉnh Dĩ dần quen với cuộc sống ở chung với anh cả, anh hai, thậm chí cùng chị dâu cả và Chanh Tử, đứa cháu gái hai tuổi của mình, nhưng từ đầu đến cuối cô không thấy Lăng Nhạc An về nhà.
Có lẽ đối với chuyện về thân thế, không chỉ có một mình Tỉnh Dĩ là không thể tiếp nhận.
Khưu Cự rất lấy làm hãnh diện nói: "Là tớ đã đăng lên đó, tớ cố ý chọn một tấm ảnh đẹp nhất của cậu từ điện thoại di động của tớ rồi."
"Đừng bỏ phiếu cho tớ nữa". Giọng nói của Tỉnh Dĩ rất bình thản, nghe không ra cảm xúc gì.
Cô vừa gọi điện thoại cho anh ta vừa mở album ảnh trên điện thoại di động ra, lựa chọn kỹ lưỡng trong đó vài tấm hình lúc Khâu Cự mới nuôi tóc dài, sau đó tải lên.
Khâu Cự thấy cô không tức giận, thở phào nhẹ nhõm, lại nói vài câu, sau đó cúp điện thoại.
Bên kia, Tỉnh Dĩ và Diêm Tư Niên thiết lập một phần mềm, bắt đầu điên cuồng bỏ phiếu cho Khâu Cự.
Nửa đêm, tấm ảnh của Khâu Cự từ vị trí vô danh bỗng chốc vọt lên vị trí thứ nhất, ngày hôm sau thức dậy, tất cả mọi người đều thảo luận về mỹ nữ của trường Y.
Khâu Cự lại gọi điện thoại tới: "A Dĩ... không phải cậu không tức giận sao? Huhu không muốn đâu, tớ không muốn làm hoa khôi trường đâu, quá mất mặt..."
"Đâu có..." Tỉnh Dĩ nhướng mày và trả lời, "Tớ đâu có vote cho cậu nữa đâu."
Cô cũng có chút kinh ngạc, mở diễn đàn ra xem, số phiếu của Khâu Cự đã vượt rất xa, tiếp tục điên cuồng tăng lên.
Thật ra tất cả số phiếu sau đó đều là bạn bè bên cạnh Khâu Cự bỏ phiếu cho anh ta, hai ngày trước anh ta vẫn luôn kéo phiếu cho Tỉnh Dĩ, nhân duyên của anh ta tốt, bạn bè bên cạnh phần lớn bị lôi kéo bỏ phiếu mấy ngày, kết quả hôm nay vừa mở ra, người có số phiếu cao nhất lại là Khâu Cự.
Bạn học bên cạnh không để ý tới sự phản kháng của Khâu Cự, khá vui vẻ khi nhìn Khâu Cự gặp nạn, càng lúc càng tích cực bỏ phiếu cho anh ta hơn, thậm chí còn lôi kéo người nhà mình bỏ phiếu cho anh ta.
Cuối cùng, danh hiệu hoa khôi trường lần này rơi xuống đầu Khâu Cự.
Thậm chí sau rất nhiều năm anh ta tốt nghiệp, các đàn em vẫn còn nhớ và nhắc nhiều tới chuyện này.
Sau khi huấn luyện quân sự kết thúc, các câu lạc bộ trường Đại học Ngũ Hải bắt đầu tuyển thành viên ngay lập tức. Tỉnh Dĩ và Khâu Cự cùng nhau đến sân thể dục để xem "cuộc chiến trăm nhà", các đàn anh đàn chị mời họ đồ ăn đồ uống, nhiệt tình giới thiệu về câu lạc bộ của mình. Kết quả là họ không chỉ đăng ký tham gia câu lạc bộ âm nhạc, mà còn vô tình tham gia một câu lạc bộ võ thuật.
Bà Vi luôn muốn tìm thời gian gọi Tỉnh Dĩ về nhà ăn cơm, bởi vì chuyện của Lăng Cao Dật, bây giờ bà Vi đều gọi Tỉnh Dĩ về nhà bọn họ để tụ tập một bữa đơn giản, chứ không về nhà cũ nữa.
Tỉnh Dĩ dần quen với cuộc sống ở chung với anh cả, anh hai, thậm chí cùng chị dâu cả và Chanh Tử, đứa cháu gái hai tuổi của mình, nhưng từ đầu đến cuối cô không thấy Lăng Nhạc An về nhà.
Có lẽ đối với chuyện về thân thế, không chỉ có một mình Tỉnh Dĩ là không thể tiếp nhận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.