Chương 37:
Thẩm Trung Ngư
09/04/2024
Tỉnh Dĩ như một con búp bê để hai người đó quay đi quay lại, từ bả vai tới khuỷu tay, từ khuỷu tay đến cổ tay, thậm chí là chiều dài hai vòng, nhưng hai người cứ một người ghi chép còn một người không ngừng hỏi các chi tiết đặc biệt mà Tỉnh Dĩ thích, ví dụ như ống tay áo, vải vóc, cúc áo, thêu họa tiết...
Tỉnh Dĩ nghe đến choáng váng, cô không nghiên cứu gì về quần áo và trang sức nên không có ý kiến gì về vấn đề này.
Cũng may có bà Vi quyết định từng thứ thay cho cô, bà ấy thoải mái và quen thuộc với tất cả những thứ này, khi lựa chọn kiểu dáng quần áo cho Tỉnh Dĩ, giống như một cô gái nhỏ mặc quần áo cho búp bê của chính mình.
"Bà Vi đã sống trong một gia đình tiên hoa trứ cẩm, liệt hỏa phanh du*, sau này là vì quan hệ thông gia gả cho ba Lăng, lúc đó hai người chưa có tình yêu, đó là một câu chuyện sai lệch so với chuyển mực tình yêu, hai vợ chồng sống đối xử với nhau như khách trong ba mươi năm, cùng nhau nuôi dưỡng ba đứa con... Bây giờ phải nói là bốn đứa rồi.
*Tiên hoa trứ cẩm, liệt hỏa phanh du: ý nghĩa ví von tốt càng thêm tốt; náo nhiệt càng thêm náo nhiệt."
Trong ba mươi năm này, dưới sự bảo vệ của chồng và gia đình, bà ấy chưa từng phải chịu bất cứ khổ cực nào giống như nửa đời trước, cả đời sống trong tháp ngà voi, bà ấy đã sớm quen với tất cả những điều này.
Nhưng trong số ba người con mà bà cụ sinh ra, chỉ có ba Lăng cưới người vợ môn đăng hộ đối với nhà họ Lăng theo ý của gia đình, khi còn trẻ ông hai Lăng Cao Dật là một công tử đào hoa, đắm chìm trong sắc trong rượu, chơi bời lêu lổng. Vợ cả qua đời sớm, hơn ba mươi tuổi ông ấy lại kết hôn với một minh tinh trẻ xinh đẹp, chính là vợ ông ấy bây giờ Phục Hoành Lệ.
Chú ba Lăng Tu Chân lúc còn trẻ vẫn luôn đi ngao du khắp nơi, mãi cho đến năm ba mươi tuổi mới kết hôn, mà đối tượng kết hôn của ông lại là một người phụ nữ đã có một đời chồng, thậm chí còn có cả con, khi đó ông cụ Lăng vẫn còn, Lăng Tu Chân nói mình nhất định phải kết hôn với người phụ nữ đó, lúc ấy hai người đã lời qua tiếng lại với nhau rất lớn.
Nhưng quả thật tình cảm của hai người rất tốt, còn có hai đứa con gái sinh đôi, sau khi ông cụ Lăng qua đời, bà Lăng cũng không nói gì nữa.
Đồng trang lứa với Tỉnh Dĩ có anh cả Lăng Thừa Vọng đã kết hôn, anh và Úc Thi Tịnh từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, nhà họ Úc mặc dù cũng là gia đình có tiền có thế, nhưng tình cảm của hai người đều xuất phát thật lòng, tâm đầu ý hợp với nhau chứ không vì bất cứ lợi ích nào cả.
Lấy số đo lần này không chỉ vì muốn chuẩn bị đồ cho Tỉnh Dĩ mặc trong buổi tiệc, mà còn để chuẩn bị cho cô đồ để mặc vào mùa thu đông sắp tới, quần, áo sơ mi cùng hàng loạt loại áo khoác lông... phức tạp khác.
Ngày hôm qua những bộ quần áo đầu tiên đã được gửi tới, những bộ trang phục khác sau khi hoàn thành sẽ được chia thành từng đợt để gửi tới, Tỉnh Dĩ nhìn một lượt, thậm chí bị nhầm mấy mẫu quần áo này đều giống nhau, đến khi nhìn kỹ lại mới phát hiện, họa tiết hoa thêu trên đó là khác nhau.
Tỉnh Dĩ nghe đến choáng váng, cô không nghiên cứu gì về quần áo và trang sức nên không có ý kiến gì về vấn đề này.
Cũng may có bà Vi quyết định từng thứ thay cho cô, bà ấy thoải mái và quen thuộc với tất cả những thứ này, khi lựa chọn kiểu dáng quần áo cho Tỉnh Dĩ, giống như một cô gái nhỏ mặc quần áo cho búp bê của chính mình.
"Bà Vi đã sống trong một gia đình tiên hoa trứ cẩm, liệt hỏa phanh du*, sau này là vì quan hệ thông gia gả cho ba Lăng, lúc đó hai người chưa có tình yêu, đó là một câu chuyện sai lệch so với chuyển mực tình yêu, hai vợ chồng sống đối xử với nhau như khách trong ba mươi năm, cùng nhau nuôi dưỡng ba đứa con... Bây giờ phải nói là bốn đứa rồi.
*Tiên hoa trứ cẩm, liệt hỏa phanh du: ý nghĩa ví von tốt càng thêm tốt; náo nhiệt càng thêm náo nhiệt."
Trong ba mươi năm này, dưới sự bảo vệ của chồng và gia đình, bà ấy chưa từng phải chịu bất cứ khổ cực nào giống như nửa đời trước, cả đời sống trong tháp ngà voi, bà ấy đã sớm quen với tất cả những điều này.
Nhưng trong số ba người con mà bà cụ sinh ra, chỉ có ba Lăng cưới người vợ môn đăng hộ đối với nhà họ Lăng theo ý của gia đình, khi còn trẻ ông hai Lăng Cao Dật là một công tử đào hoa, đắm chìm trong sắc trong rượu, chơi bời lêu lổng. Vợ cả qua đời sớm, hơn ba mươi tuổi ông ấy lại kết hôn với một minh tinh trẻ xinh đẹp, chính là vợ ông ấy bây giờ Phục Hoành Lệ.
Chú ba Lăng Tu Chân lúc còn trẻ vẫn luôn đi ngao du khắp nơi, mãi cho đến năm ba mươi tuổi mới kết hôn, mà đối tượng kết hôn của ông lại là một người phụ nữ đã có một đời chồng, thậm chí còn có cả con, khi đó ông cụ Lăng vẫn còn, Lăng Tu Chân nói mình nhất định phải kết hôn với người phụ nữ đó, lúc ấy hai người đã lời qua tiếng lại với nhau rất lớn.
Nhưng quả thật tình cảm của hai người rất tốt, còn có hai đứa con gái sinh đôi, sau khi ông cụ Lăng qua đời, bà Lăng cũng không nói gì nữa.
Đồng trang lứa với Tỉnh Dĩ có anh cả Lăng Thừa Vọng đã kết hôn, anh và Úc Thi Tịnh từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, nhà họ Úc mặc dù cũng là gia đình có tiền có thế, nhưng tình cảm của hai người đều xuất phát thật lòng, tâm đầu ý hợp với nhau chứ không vì bất cứ lợi ích nào cả.
Lấy số đo lần này không chỉ vì muốn chuẩn bị đồ cho Tỉnh Dĩ mặc trong buổi tiệc, mà còn để chuẩn bị cho cô đồ để mặc vào mùa thu đông sắp tới, quần, áo sơ mi cùng hàng loạt loại áo khoác lông... phức tạp khác.
Ngày hôm qua những bộ quần áo đầu tiên đã được gửi tới, những bộ trang phục khác sau khi hoàn thành sẽ được chia thành từng đợt để gửi tới, Tỉnh Dĩ nhìn một lượt, thậm chí bị nhầm mấy mẫu quần áo này đều giống nhau, đến khi nhìn kỹ lại mới phát hiện, họa tiết hoa thêu trên đó là khác nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.