Chương 100: Cái bóng...
Mia
11/09/2017
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có ai đó từng nói với tôi rằng, nếu bạn dẫm lên bóng của một người, người đó sẽ không đi đâu xa được. Vậy nên lúc nào tôi cũng chọn đi phía sau cậu ấy...
Thế nhưng tôi đã lầm, cậu ấy bây giờ đang ở một nơi nào đó rất xa, cách tôi rất xa...:)
Những ngày vừa qua tôi không ổn. Những ngày vừa qua tôi cố để cho mình bận rộn với cuộc sống xô bồ. Tôi lao đầu vào làm việc, tôi không để mình nghỉ ngơi một giây phút nào. Vậy mà vừa mới buông lơi một tí, hình ảnh của cậu ấy lại ùa về. Tôi thấy mình bất lực quá.:)
Những ngày vừa qua tôi xem đi xem lại mấy trận thi đấu của cậu ấy. Vì cậu ấy là game thủ liên minh, nên tôi quyết định cài liên quân cho thật giỏi.:)
Tôi vẫn đọc lại những dòng tin đã cũ, vẫn lặng lẽ nhìn cậu ấy online, và chỉ có thể nhìn cậu ấy online...
Rõ ràng là cậu ấy rời khỏi tôi một cách rất êm đềm. Nhưng trong tôi lại muôn trùng sóng gió.
Hình như tôi nhớ cậu ấy...
Hình như cậu ấy rất vui khi cuối cùng cũng thoát khỏi tôi...
Hình như cậu ấy quên tôi rồi...
***
Hà Nội, 27.06.2017...
Tốt nghiệp rồi!
Chúng tôi không còn ngồi cùng bàn nữa...:)
Có ai đó từng nói với tôi rằng, nếu bạn dẫm lên bóng của một người, người đó sẽ không đi đâu xa được. Vậy nên lúc nào tôi cũng chọn đi phía sau cậu ấy...
Thế nhưng tôi đã lầm, cậu ấy bây giờ đang ở một nơi nào đó rất xa, cách tôi rất xa...:)
Những ngày vừa qua tôi không ổn. Những ngày vừa qua tôi cố để cho mình bận rộn với cuộc sống xô bồ. Tôi lao đầu vào làm việc, tôi không để mình nghỉ ngơi một giây phút nào. Vậy mà vừa mới buông lơi một tí, hình ảnh của cậu ấy lại ùa về. Tôi thấy mình bất lực quá.:)
Những ngày vừa qua tôi xem đi xem lại mấy trận thi đấu của cậu ấy. Vì cậu ấy là game thủ liên minh, nên tôi quyết định cài liên quân cho thật giỏi.:)
Tôi vẫn đọc lại những dòng tin đã cũ, vẫn lặng lẽ nhìn cậu ấy online, và chỉ có thể nhìn cậu ấy online...
Rõ ràng là cậu ấy rời khỏi tôi một cách rất êm đềm. Nhưng trong tôi lại muôn trùng sóng gió.
Hình như tôi nhớ cậu ấy...
Hình như cậu ấy rất vui khi cuối cùng cũng thoát khỏi tôi...
Hình như cậu ấy quên tôi rồi...
***
Hà Nội, 27.06.2017...
Tốt nghiệp rồi!
Chúng tôi không còn ngồi cùng bàn nữa...:)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.