Chương 130: Mình đã bỏ lỡ những gì?
Mia
11/09/2017
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một vài khoảnh khắc trong cuộc đời, mình nhận ra mình thực sự đã bỏ lỡ rất nhiều thứ...
Mình vì không có đủ dũng khí nên đã bỏ lỡ ước mơ.
Vì không can đảm để tỏ tình mà bỏ lỡ cậu.
Hôm ấy có một ai đó đã hỏi tôi trên Sarahah rằng: "Em rốt cuộc, có định tỏ tình với tôi không?"
Ừm, mình thừa biết người đó mãi mãi, vĩnh viễn cũng không phải là cậu. Nhưng vẫn cứ nghĩ đó là cậu...:)
Mà cậu này, dạo ấy mình và cậu cùng đăng ký nguyện vọng vào trường đại học sân khấu điện ảnh... Nhưng cuối cùng mình lại từ bỏ và đến với ngôi trường mình chưa từng nghĩ tới. Mình chỉ hy vọng cậu có thể bước tiếp ước mơ của mình, nhưng cậu cũng lại không.:)
Cậu biết không, khi mình xem danh sách trúng tuyển vào trường của mình hiện tại, có rất nhiều, rất nhiều người có tên giống cậu. Lúc đó chỉ mong sao có phép màu xuất hiện, biến mình và cậu cùng học chung một ngôi trường. Nhưng mình thật viển vông. Cậu không phải mình, lại càng không thể ngu ngốc đến nỗi vì mình mà chọn vào trường cậu không thích.:)
Ừm, dạo này hay hiện lên thông báo cậu đang ở đâu đó rất gần mình. Vậy mà tìm mãi vẫn không thấy được...
***
Hà Nội, 31.08.2017...
Mãi mãi cũng không tìm thấy được...
Một vài khoảnh khắc trong cuộc đời, mình nhận ra mình thực sự đã bỏ lỡ rất nhiều thứ...
Mình vì không có đủ dũng khí nên đã bỏ lỡ ước mơ.
Vì không can đảm để tỏ tình mà bỏ lỡ cậu.
Hôm ấy có một ai đó đã hỏi tôi trên Sarahah rằng: "Em rốt cuộc, có định tỏ tình với tôi không?"
Ừm, mình thừa biết người đó mãi mãi, vĩnh viễn cũng không phải là cậu. Nhưng vẫn cứ nghĩ đó là cậu...:)
Mà cậu này, dạo ấy mình và cậu cùng đăng ký nguyện vọng vào trường đại học sân khấu điện ảnh... Nhưng cuối cùng mình lại từ bỏ và đến với ngôi trường mình chưa từng nghĩ tới. Mình chỉ hy vọng cậu có thể bước tiếp ước mơ của mình, nhưng cậu cũng lại không.:)
Cậu biết không, khi mình xem danh sách trúng tuyển vào trường của mình hiện tại, có rất nhiều, rất nhiều người có tên giống cậu. Lúc đó chỉ mong sao có phép màu xuất hiện, biến mình và cậu cùng học chung một ngôi trường. Nhưng mình thật viển vông. Cậu không phải mình, lại càng không thể ngu ngốc đến nỗi vì mình mà chọn vào trường cậu không thích.:)
Ừm, dạo này hay hiện lên thông báo cậu đang ở đâu đó rất gần mình. Vậy mà tìm mãi vẫn không thấy được...
***
Hà Nội, 31.08.2017...
Mãi mãi cũng không tìm thấy được...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.