Chương 39: Thực sự buồn...
Mia
11/09/2017
Tối qua tôi đưa cho nhỏ bạn xem bức ảnh chụp lúc cậu ấy mở màn hình điện thoại, là hình của cô gái đó. Bạn tôi hỏi tôi một câu rất ngây thơ "Ảnh ai thế? Giống mày thế?"... Ừm, nếu như đó là tôi, thực sự là tôi thì tốt biết bao...:)
Tối qua tôi đã mơ một giấc mơ rất bi thương, tôi mơ thấy cậu ấy nắm chặt tay ai đó, miệng nở nụ cười... Trong khi tôi chỉ biết đứng đó nhìn, rồi đau lòng...:)
Ừm, tôi cứ hay suy nghĩ cái gì, là tối lại mơ về nó. Những giấc mơ của tôi thường không có thật, thế nhưng cứ có cảm giác rằng nó sắp sửa xảy ra vậy...:)
Thực sự buồn, buồn hơn cả những lần chúng tôi ngồi cạnh bên nhưng không nói chuyện...:)
***
Hà Nội, 05.04.2017...
Tôi phải làm sao đây?:)
Tối qua tôi đã mơ một giấc mơ rất bi thương, tôi mơ thấy cậu ấy nắm chặt tay ai đó, miệng nở nụ cười... Trong khi tôi chỉ biết đứng đó nhìn, rồi đau lòng...:)
Ừm, tôi cứ hay suy nghĩ cái gì, là tối lại mơ về nó. Những giấc mơ của tôi thường không có thật, thế nhưng cứ có cảm giác rằng nó sắp sửa xảy ra vậy...:)
Thực sự buồn, buồn hơn cả những lần chúng tôi ngồi cạnh bên nhưng không nói chuyện...:)
***
Hà Nội, 05.04.2017...
Tôi phải làm sao đây?:)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.