Nhật Ký Dưỡng Thành Liếm Cẩu

Chương 34: Chuốc rượu

Thâu Mã Đầu

17/05/2021

Edit: Vũ Quân

Muốn lại được cao điểm hơn giống như lần trước cũng không phải một việc đơn giản, vốn dĩ thành tích càng tăng lên cao không gian sẽ càng nhỏ, huống chi lại muốn kéo ra khoảng cách điểm lớn như vậy.

"Lần trước em đã đồng ý với mọi người, nếu cả lớp đều đạt tiêu chuẩn sẽ mời bọn họ đi ăn nướng BBQ!" Đường Miên tủi thân đến không được, đặc biệt là lớp 10 vẫn là lớp nam nhiều nữ ít, một đám con trai cao nhị có sức ăn như thế nào nghĩ cô cũng không dám nghĩ.

"Còn dám nói, lúc anh đã bảo em áp xuống đi, ai bảo em mềm lòng." Hạ Nhai nhéo nhéo mật Đường Miên mặt.

"Bằng không anh sẽ mời giúp em, sau đó em lại báo đáp anh thật tốt là được?"

"Thôi bỏ đi......" Đường Miên đẩy tay Hạ Nhai ra, lại nhớ tới cái gì:

"Hạ Nhai, bây giờ anh có kiếm tiền à?"

"Có chứ." Hạ Nhai nói, dùng cằm chỉ chỉ về phía dưới lầu.

"Lần trước không phải em đã đến quán của Phật Di Lặc sao, anh làm công ở trong quán, chơi bida, một tiếng 50 anh lấy 30, mỗi ngày đánh hai tiếng bida là đủ phí sinh hoạt rồi."

Tuy rằng năm đó vợ của Hạ Thanh đưa cho anh một tấm thẻ ngân hàng, nói rằng mỗi tháng đều sẽ chuyển vào đó sinh hoạt phí nhất định nhưng Hạ Nhai trước nay đều không động vào tấm thẻ đó.

"......" Tuy rằng Đường Miên biết Hạ Nhai thừa nhận rất nhiều, nhưng không nghĩ tới anh thừa nhận nhiều như vậy.

"Vậy nếu anh thi tốt thì nói cho em, em sẽ nướng bánh kem nhỏ cho anh ăn có được không?"

"Bánh kem nhỏ?" Hạ Nhai cảm thấy loại đồ vật này cực kì hợp với Đường Miên.

"Là loại thơm thơm, nhéo lên mềm mại, cắn một ngụm sẽ ngọt ngào sao?"

Tuy rằng ai cũng đều đã ăn bánh kem, nhưng Hạ Nhai hình dung đáng yêu như vậy vẫn làm cho Đường Miên cười cong mắt: "Đúng rồi, chỉ là bị anh nói rất đáng yêu đó, sao đột nhiên anh lại bán manh thế."

Bởi vì em chính là như vậy.

Hạ Nhai kéo chiếc chăn nhung nhỏ lên trên cho Đường Miên, đem túi chườm nóng có độ ấm thích hợp nhét vào trong tay cô.

"Được rồi, bánh kem nhỏ ngủ tiếp đi, anh đi giặt ga giường."

Hạ Nhai xưng hô làm Đường Miên lại đỏ mặt, tim đều hòa tan, cô đem nửa khuôn mặt vùi vào chăn nhung, không muốn để cho Hạ Nhai phát hiện ra cô đang cười trộm.

Hạ đại lang cũng không vạch trần động tác nhỏ này của Đường Miên anh thò lại gần ở trên trán Đường Miên hôn một cái mới ném đuôi sói rời đi.

...

"Cô giáo, có phải cô biết trước thành tích của chúng em nên mới cười vui vẻ như vậy không?"



Hôm nay là ngày công bố điểm của kì thi tháng, trước tiết học Đường Miên đi vào lớp 10, nhớ tới ngày đó Hạ Nhai bảo cô làm bánh kem nhỏ đã bị ngọt đến cười không ngừng.

"Không có." Đường Miên ngập ý cười nhìn về phía Tiếu Thần.

"Nhưng mà cô nhớ rõ lần này em kiểm tra Ngữ Văn không tồi, rất tuyệt!"

"Haha!" Tiếu thần có chút đắc ý đỡ gọng kính.

"Thành tích các môn khác của em cũng tăng lên không ít!"

"Thật không?" Đường Miên rất nể tình mà hỏi tiếp Tiếu Thần.

"Vậy lần này em lại đoạt số 1 của lớp sao?"

"......"

Chỉ thấy mặt Tiếu Thần u ám xuống, làm Đường Miên ý thức được có lẽ mình hỏi câu không nên hỏi.

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha mẹ nó Tiếu Thần cậu muốn ông đây cười chết à!" Tiếu Thần trầm mặc một chút làm cho Vương Hiểu Quang bộc phát ra tiếng cười ầm lên:

"Lần này cậu ấy không chỉ không lấy về vị trí số một mà thậm chí còn té xuống số ba, số một là Hạ ca, số hai là Dư Nhuế, mẹ nó thật là cười chết!"

Đường Miên có một chút kinh hỉ nhìn về phía Dư Nhuế: "Thật không Dư Nhuế!"

Dư Nhuế vốn cũng đang nhìn về phía Đường Miên, bị Đường Miên nhìn qua lại lập tức dời mắt: "Bởi vì lần này đề tương đối đơn giản mà thôi."

Còn lại Tiếu Thần đang trừng mắt Vương Hiểu Quang: "Cậu đắc ý cái gì, cũng không phải cậu vượt qua tôi, cậu không phải là số một đếm ngược từ dưới lên à!"

"......" Vương Hiểu Quang bị một kích hạ gục trong nháy mắt, cậu chạy nhanh nhìn về phía Đường Miên nói sang chuyện khác: "Cô giáo Đường đêm nay có phải muốn chuẩn bị mời nướng BBQ không ạ!"

Lời này vừa nói ra, lớp 10 lập tức vang lên tiếng hoan hô, câu nói 'cô còn chưa xác nhận thành tích của các em!' trực tiếp bị tiếng người bao phủ, giống như giọt nước trong biển rộng, hoàn toàn không thấy bóng dáng.

Tuy rằng cô còn không tới kịp để xác nhận thành tích của mỗi người, nhưng hôm nay tham dự buổi vào điểm thi tháng Ngô Mẫn đã cho cô một niềm vui, bà nói có lẽ lần này danh sách 10 học sinh tiến bộ nhất cả khối đều do lớp 10 bao trọn gói, bọn họ nỗ lực Đường Miên đều nhìn thấy trong lòng, đương nhiên cô cũng chuẩn bị tốt buổi tối dẫn bọn họ đi ra ngoài làm càn một chút.

Cùng ngày công bố thành tích thi tháng không có tiết tự học buổi tối, buổi chiều sau khi tan học Hạ Nhai và mấy bạn học ở lại tổng vệ sinh, còn lại đều vây quanh Đường Miên đi ra ngoài cổng trường, khi đối mặt với ánh mắt không rõ nguyên nhân của học sinh các lớp khác lại càng là khoe khoang đến không được.

Bọn họ đều là một đám nhóc mê chơi thích ăn, gần trường học có cửa hàng nào ăn ngon sớm đã rõ rành rành, một đám người đông đúc đi cùng nhau, lúc này vẫn sớm nên đủ chỗ ngồi, nhóm con gái còn đang nghiên cứu thực đơn thì nhóm con trai đã đem thịt từng đĩa bày ra bên ngoài.

"Cô giáo hôm nay chúng ta có thể uống chút rượu không, hay là uống chút bia đi!" Vương Hiểu Quang vẻ mặt thèm thuồng, khiến Đường Miên cảm thấy thật sự buồn cười.

"Chỉ có thể uống một chút!" Dù sao hôm nay ra ngoài cũng là để khao bọn họ, đương nhiên Đường Miên cũng hy vọng bọn họ có thể tận hứng.



Nhưng Đường Miên vừa dứt lời, đã thấy Vương Hiểu Quang cao hứng phấn chấn quay đầu đi: "Cô giáo Đường nói có thể tùy tiện uống!"

Khi nào thì tôi nói như vậy! Đường Miên gấp đến độ muốn nhanh chóng qua giữ Vương Hiểu Quang lại, đã thấy Vương Hiểu Quang bị Dư Nhuế vươn một chân vướng một cái lảo đảo, cậu sợ tới mức lập tức quay đầu lại nhe răng nhếch miệng về phía Dư Nhuế: "Bánh cá cậu làm gì vậy!"

"Bánh mẹ cậu." Dư Nhuế lạnh lùng liếc mắt nhìn Vương Hiểu Quang.

"Mỗi bàn nhiều nhất 3 chai bia, nhiều hơn thì cậu đi mà thanh toán."

"Ngọa tào mới 3 chai ngay cả giải khát cũng không......" Còn chưa nói ra hết đã bị Dư Nhuế trừng mắt nhìn trở về, Vương Hiểu Quang rụt cổ: "Được, được 3 chai thì 3 chai."

Thật ra càng làm cho Đường Miên cảm thấy cao hứng, không phải là thành tích của bọn họ cao hơn, mà là chính cô giống như bất tri bất giác đã được đám nhóc này tiếp nhận.

Vương Hiểu Quang sợ hãi rụt rè bước đi, Dư Nhuế thu ánh mắt lại đã thấy Đường Miên đang nhìn cô cười, cô nghiêng đầu giả vờ như không phát hiện, mấy cô gái bên cạnh lập tức sôi nổi che miệng nở nụ cười.

"Dư Nhuế lại ngạo kiều......"

(*Ngạo kiều có nghĩa là ngoài mặt thì tỏ vẻ lạnh lùng, ương bướng nhưng bên trong là kiểu người ôn nhu dịu dàng, có phần ngại ngùng, xấu hổ, có thể hiểu đơn giản là "Ngoài lạnh trong nóng")

Màn đêm buông xuống, quán nướng rất nhanh bắt đầu buôn bán, trong không khí nổi lên mùi thơm nồng nàn kích thích, khẩu vị của Đường Miên không quá nặng, một bên ăn một bên còn gẩy cho ớt cay trên thịt nướng rơi xuống, cô bị cay đến mũi đều đỏ.

Vương Hiểu Quang xách theo chai rượu trái cây ngồi xuống bên cạnh Đường Miên: "Cô giáo nếu cô cảm thấy cay thì uống cái này đi, giống như uống nước trái cây ấy, em mới vừa nếm một chai uống khá ngon."

"Cảm ơn!" Đường Miên thật sự cay đến độ sắp khóc đến nơi, cô nhận lấy chai thủy tinh cũng bất chấp tất cả trước tiên uống mấy ngụm to.

Lúc Hạ Nhai cùng vài người khác quét tước phòng học xong đuổi tới quán nướng tới, xa xa đã thấy Đường Miên đang vẫy tay với anh, âm thanh ngọt ngào bị gió đêm nhân tiện mang lại đây, một chút đã đem gió thu lành lạnh ấm ra một cỗ hương vị mùa xuân.

"Hạ... Nhai..." Đường Miên một bên gọi một bên nhảy, giống như một con cừu nhỏ vui vẻ.

"Sao anh lại... Chậm như vậy!"

Dư Nhuế ở bên cạnh thấy thế đầu tiên là đem Đường Miên đỡ ngồi tại chỗ, quay đầu lại đạp cho Vương Hiểu Quang một chân.

"Ai bảo cậu chuốc rượu cô giáo, đồ ngốc."

Vương Hiểu Quang cũng là nằm mơ cũng chưa nghĩ tới trên thế giới còn có người chỉ uống hai chai rượu trái cây đã say, ăn một chân Dư Nhuế cậu cuộn tròn ở trong góc run bần bật chờ Hạ ca phạt.

Hạ Nhai mới vừa đi qua thấy cái đức hạnh kia của Vương Hiểu Quang đã biết sao lại thế này, đầu tiên anh cho cậu ta một cái ánh mắt hình viên đạn, sau đó vớt bạn nhỏ Đường Miên đang ngồi ngoan ngoãn ở chỗ kia lên.

"Tôi đưa cô giáo trở về, các cậu cứ ăn trước đi."

=======

Xong, tiếp theo xảy ra chuyện đó. Vì tình tiết tiếp theo rất được mong đợi ???? nên 300 vote sẽ up chương mới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhật Ký Dưỡng Thành Liếm Cẩu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook