Chương 115: Quyển 6 - Chương 11
Lisa Jane Smith
11/07/2020
Anh ấy THÍCH chiến đấu. Hơn thế ấy chứ , miễn là chuyện đó không tốn thời gian…
“Được rồi” – Elena chậm rãi lên tiếng – “Chúng ta sẽ làm theo kế hoạch của anh.”
Ngay lập tức,hai chàng trai cùng lúc vươn tay chạm vào tay nắm cửa dành cho lái xe một lần nữa.
“Nghe này” – Elena nói mà không thèm nhìn bất kì ai trong số họ - “Tôi sẽ lái chiếc Jaguar CỦA TÔI cho tới thị trấn tiếp theo.Nhưng trước tiên tôi cần vào trong xe và thay đồ,có lẽ sẽ chợp mắt thêm ít phút.Matt sẽ đi tìm một cái chổi hoặc thứ gì đó dùng quét dọn được.Sau đó chúng ta sẽ có bữa trưa ở bất kì thì trấn nào gần đây nhất.Sau đó thì—”
“---Sau đó chúng ta có thể bắt đầu cãi nhau lần nữa.” – Damon kết thúc giùm cô – “Cứ làm những gì em muốn,em yêu à.Anh sẽ gặp em ở bất kì quán ăn nào em chọn.”
Elena gật đầu – “Anh chắc là anh sẽ tìm được tụi em chứ ? Bởi em đã thực sự kìm nén được năng lực của mình rồi.”
“Coi nè,một chiếc Jaguar đỏ-choét-loẹt đỗ tại bất kì thị trấn bụi bặm nào em tìm thấy trên quãng đường này sẽ dễ thấy như thể UFO vậy.” – Damon đáp.
“Sao anh ta không đi cùng với…” – giọng Matt dần nhỏ lại.Mặc cho sự thù ghét sâu sắc nhất mà Matt dành cho Damon , không hiểu sao cậu thường xuyên quên mất Damon là một vampire.
“Vậy là anh sẽ đi tới đó trước và đi tìm mấy cô gái đang trên đường tới lớp học hè.” – Matt nói,đôi mắt xanh của cậu dường như thẫm lại – “Anh sẽ chộp lấy cô ta,kéo cô ta đến nơi nào đó không ai có thể nghe thấy tiếng hét của cô ta ,rồi anh kéo đầu cô ta ngửa ra sau để cắm bộ răng của anh vào cổ cô ta.”
Và đó là một khoảng lặng thực dài.Rồi Damon trả lời với tông giọng dường như hơi tổn thương .
“Tôi không làm thế.”
“Đó là cách anh—các người—làm điều đó.Anh đã làm điều đó với TÔI.”
Elena đã nhìn thấy sự cần thiết phải can thiệp ngay lập tức : cô cần nói sự thật.
“Matt, Matt ,người đã làm điều đó không phải Damon.Đó là Shinichi.Bồ biết điều đó mà” – cô nhẹ nhàng cầm lấy tay cậu và xoay cho đến khi cậu đối diện với cô.
Trong một lúc lâu Matt không chịu nhìn cô.Thời gian trôi qua và Elena bắt đầu sợ rằng cậu đã vuột khỏi tầm với của cô.Nhưng rồi cuối cùng cậu xoay đầu lại để cô có thể nhìn vào mắt cậu.
“Thôi được” – cậu nhẹ nhàng đáp – “Mình sẽ chấp nhận điều đó.Nhưng bồ biết anh ta sắp sửa đi uống máu người mà.”
“Từ những người cung cấp tự nguyện!” – Damon-người có thính lực cực kì tốt nói.Và Matt lần nữa bùng nổ - “Bời vì anh KHIẾN họ tự nguyện ! Anh thôi miên họ---”
“Không ,tôi không làm thế.”
“---hay ‘tác động’ lên họ hay đại loại thế.Anh thích điều đó đến mức nào hả---”
Đằng sau lưng Matt ,Elena làm động tác có ý ra hiệu cho Damon hãy mau chóng đi-đi như thể cô đang xua một mớ gà chạy trên sân.Đầu tiên Damon hơi nhướng lông mày lên với cô , nhưng sau đó anh khẽ nhún vai và nghe theo , hình dáng của anh nhạt nhòa khi anh chọn hình dạng của một con quạ và nhanh chóng trở thành một dấu chấm nhỏ trong ánh bình minh.
“Bồ có nghĩ là..” – Elena bình tĩnh nói – “..bồ nên bỏ cái cọc của bồ đi không ? Nó chỉ khiến Damon toàn suy nghĩ vớ vẩn thôi.”
Matt tránh không nhìn cô rồi cuối cùng cũng gật đầu. “Mình sẽ vứt nó đi khi xuống dưới kia để tắm rửa” – cậu đáp trong lúc bực bội ngó cái chân đầy bùn của mình.
“Dù sao thì..” – cậu bổ sung – “Bồ nên vào trong xe và cố ngủ thêm chút.Trông bồ thực sự cần điều đó đấy.”
“Đánh thức mình dậy sau vài tiếng nữa nhé” – Elena đáp mà không biết rằng vài giờ nữa cô sẽ hối hận về điều này hơn cô nghĩ.
“Được rồi” – Elena chậm rãi lên tiếng – “Chúng ta sẽ làm theo kế hoạch của anh.”
Ngay lập tức,hai chàng trai cùng lúc vươn tay chạm vào tay nắm cửa dành cho lái xe một lần nữa.
“Nghe này” – Elena nói mà không thèm nhìn bất kì ai trong số họ - “Tôi sẽ lái chiếc Jaguar CỦA TÔI cho tới thị trấn tiếp theo.Nhưng trước tiên tôi cần vào trong xe và thay đồ,có lẽ sẽ chợp mắt thêm ít phút.Matt sẽ đi tìm một cái chổi hoặc thứ gì đó dùng quét dọn được.Sau đó chúng ta sẽ có bữa trưa ở bất kì thì trấn nào gần đây nhất.Sau đó thì—”
“---Sau đó chúng ta có thể bắt đầu cãi nhau lần nữa.” – Damon kết thúc giùm cô – “Cứ làm những gì em muốn,em yêu à.Anh sẽ gặp em ở bất kì quán ăn nào em chọn.”
Elena gật đầu – “Anh chắc là anh sẽ tìm được tụi em chứ ? Bởi em đã thực sự kìm nén được năng lực của mình rồi.”
“Coi nè,một chiếc Jaguar đỏ-choét-loẹt đỗ tại bất kì thị trấn bụi bặm nào em tìm thấy trên quãng đường này sẽ dễ thấy như thể UFO vậy.” – Damon đáp.
“Sao anh ta không đi cùng với…” – giọng Matt dần nhỏ lại.Mặc cho sự thù ghét sâu sắc nhất mà Matt dành cho Damon , không hiểu sao cậu thường xuyên quên mất Damon là một vampire.
“Vậy là anh sẽ đi tới đó trước và đi tìm mấy cô gái đang trên đường tới lớp học hè.” – Matt nói,đôi mắt xanh của cậu dường như thẫm lại – “Anh sẽ chộp lấy cô ta,kéo cô ta đến nơi nào đó không ai có thể nghe thấy tiếng hét của cô ta ,rồi anh kéo đầu cô ta ngửa ra sau để cắm bộ răng của anh vào cổ cô ta.”
Và đó là một khoảng lặng thực dài.Rồi Damon trả lời với tông giọng dường như hơi tổn thương .
“Tôi không làm thế.”
“Đó là cách anh—các người—làm điều đó.Anh đã làm điều đó với TÔI.”
Elena đã nhìn thấy sự cần thiết phải can thiệp ngay lập tức : cô cần nói sự thật.
“Matt, Matt ,người đã làm điều đó không phải Damon.Đó là Shinichi.Bồ biết điều đó mà” – cô nhẹ nhàng cầm lấy tay cậu và xoay cho đến khi cậu đối diện với cô.
Trong một lúc lâu Matt không chịu nhìn cô.Thời gian trôi qua và Elena bắt đầu sợ rằng cậu đã vuột khỏi tầm với của cô.Nhưng rồi cuối cùng cậu xoay đầu lại để cô có thể nhìn vào mắt cậu.
“Thôi được” – cậu nhẹ nhàng đáp – “Mình sẽ chấp nhận điều đó.Nhưng bồ biết anh ta sắp sửa đi uống máu người mà.”
“Từ những người cung cấp tự nguyện!” – Damon-người có thính lực cực kì tốt nói.Và Matt lần nữa bùng nổ - “Bời vì anh KHIẾN họ tự nguyện ! Anh thôi miên họ---”
“Không ,tôi không làm thế.”
“---hay ‘tác động’ lên họ hay đại loại thế.Anh thích điều đó đến mức nào hả---”
Đằng sau lưng Matt ,Elena làm động tác có ý ra hiệu cho Damon hãy mau chóng đi-đi như thể cô đang xua một mớ gà chạy trên sân.Đầu tiên Damon hơi nhướng lông mày lên với cô , nhưng sau đó anh khẽ nhún vai và nghe theo , hình dáng của anh nhạt nhòa khi anh chọn hình dạng của một con quạ và nhanh chóng trở thành một dấu chấm nhỏ trong ánh bình minh.
“Bồ có nghĩ là..” – Elena bình tĩnh nói – “..bồ nên bỏ cái cọc của bồ đi không ? Nó chỉ khiến Damon toàn suy nghĩ vớ vẩn thôi.”
Matt tránh không nhìn cô rồi cuối cùng cũng gật đầu. “Mình sẽ vứt nó đi khi xuống dưới kia để tắm rửa” – cậu đáp trong lúc bực bội ngó cái chân đầy bùn của mình.
“Dù sao thì..” – cậu bổ sung – “Bồ nên vào trong xe và cố ngủ thêm chút.Trông bồ thực sự cần điều đó đấy.”
“Đánh thức mình dậy sau vài tiếng nữa nhé” – Elena đáp mà không biết rằng vài giờ nữa cô sẽ hối hận về điều này hơn cô nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.