Chương 117: Quyển 6 - Chương 13
Lisa Jane Smith
11/07/2020
Elena chui vào ghế sau chiếc Jaguar và mặc thêm chiếc áo phông màu thanh thiên cùng quần jean bên dưới bộ đồ ngủ để đề phòng trường hợp có vị cảnh sát hay ai đó dừng lại cố giúp đỡ những người chủ của chiếc xe không may phải dừng lại giữa đường cao tốc vắng vẻ.Sau đó cô nằm xuống hàng ghế sau của chiếc Jag.
Nhưng mặc cho hiện tại cô đang được ấm áp và thoải mái,giấc ngủ vẫn không tới. ‘Mình muốn gì nhỉ ? Hiện tại mình thực sự muốn điều gì ?’ –cô tự hỏi bản thân.Và câu trả lời lập tức đến với cô.
‘Mình muốn nhìn thấy Stefan.Mình muốn cảm nhận vòng tay của anh ấy bao quanh mình.Mình chỉ muốn nhìn khuôn mặt anh ấy – nhìn vào đôi mắt xanh lá với ánh nhìn đặc biệt mà anh ấy dành cho riêng mình.Mình muốn anh ấy tha thứ cho mình và nói với mình rằng anh biết mình luôn yêu anh.Và mình muốn…’ – Elena đỏ mặt cùng luồng hơi ấm chạy dọc cơ thể cô – ‘..mình muốn Stefan hôn mình.Mình muốn những nụ hôn của Stefan..ấm áp,ngọt ngào và dễ chịu…’
Elena nghĩ về điều đó đến lần thứ hai hay ba thì bắt đầu nhắm mắt lại và đổi tư thế,lệ đang dâng lên lần nữa.Giá như cô có thể khóc , thực sự khóc cho Stefan.Nhưng có thứ gì đó đã ngăn cô lại.Cô thấy thật khó khăn để nhỏ ra một giọt nước mắt.
Chúa ơi,cô đã kiệt sức rồi…
Elena đã thử.Cô tiếp tục nhắm mắt ,quay tới rồi quay lui,cố gắng để không nghĩ về Stefan trong chỉ vài phút.Cô phải ngủ thôi.Tuyệt vọng,cô dùng hết sức để chuyển sang một tư thế tốt hơn – đó cũng là lúc mọi thứ đột ngột thay đổi.
Elena cảm thấy thư thái.Quá thư thái.Cô chẳng còn cảm thấy hàng ghế nữa.Cô nhổm dậy và ngồi lặng yên trong không khí.Suýt nữa thì đầu cô đã cụng vô trần của chiếc Jag.
‘Mình lại bị mất trọng lực rồi!’ – cô hốt hoảng thầm nghĩ.Nhưng , khoan – chuyện này khác với những gì đã xảy ra khi lần đầu tiên cô quay trở lại từ thế giới bên kia và lượn lờ trong không trung như một quả bóng bay.Cô không biết giải thích sao,nhưng cô chắc chắn như vậy.
Cô lo lắng khi di chuyển về bất kì hướng nào.Cô không chắc chắn về nguyên nhân gây ra tình trạng này của mình – nhưng cô cũng không dám di chuyển.
Và rồi cô nhìn thấy nó.
Cô nhìn thấy CHÍNH CÔ – với cái đầu nghẹo ra sau và đôi mắt nhắm trên hàng ghế sau của chiếc xe.Cô có thể miêu tả từng chi tiết nhỏ , từ những vệt nhàu trên chiếc áo phông thanh thiên đến bím tóc cô đã tết bằng mái tóc vàng kim nhạt của mình do nó đã xõa xượi vì không có chun buộc.Trông cô như đang say ngủ.
‘Vậy ra đây là kết thúc.Đây là những điều họ sẽ nói : rằng Elena Gilbert – trong một ngày hè đã chết trong giấc ngủ một cách thanh thản.Nguyên nhân của cái chết không được tìm thấy…Bởi họ không bao giờ nghĩ rằng trái tim tan vỡ có thể là nguyên nhân của cái chết.’ – Elena nghĩ ,theo một cách châm biếm hơn những cách châm biếm thông thường của cô.Cô thử ném mình đè lên cơ thể đang dùng cánh tay che ngang mặt của chính cô.
Nó không có hiệu quả.Ngay khi cô vươn ra ngoài để bắt đầu quăng mình lần nữa,cô nhận ra cô đã ở bên ngoài chiếc Jaguar.
Cô đã xuyên qua vỏ xe mà chẳng cảm thấy gì cả . ‘Mình đoán mọi chuyện sẽ thế này khi là một hồn ma.Nhưng cái này chẳng giống lần trước gì cả.Hồi đó mình đã thấy một đường hầm rồi mình bước vào trong ánh sáng.Có khi mình không phải hồn ma.’ – Elena đột ngột thấy vui mừng hết biết .
‘Mình biết chuyện này là sao rồi’ – cô hớn hở nghĩ – ‘Đây là hiện tượng xuất hồn!’
Cô nhìn xuống cơ thể đang ngủ của mình lần nữa và cẩn thận xem xét. Đúng ! Đúng rồi ! Có một sợi cước mảnh nối cơ thể đang ngủ - cơ thể thật của cô – với bản thể linh hồn của cô.Cô đã được buộc lại ! Bất kể cô đi đâu,cô vẫn có thể tìm thấy đường quay lại.
Chỉ có hai điểm đến để lựa chọn.Một là quay trở lại Fell’s Church.Cô có thể xác định phương hướng bằng mặt trời và cô chắc chắn rằng bất kì ai đang O.O.B* ( đó là tên gọi tắt mà Bonnie – một người từng trải qua những vấn đề về linh hồn và đã đọc rất nhiều sách về đề tài này đã đặt ) cũng sẽ nhìn thấy được tất cả những luồng năng lượng huyền bí nằm dưới đất đó.
Lựa chọn khác tất nhiên là đến chỗ Stefan.
Có lẽ Damon nghĩ cô không biết đường đi,mà điều đó cũng đúng bởi từ vầng thái dương đang nhô lên kia cô chỉ có thể mơ hồ cảm thấy Stefan đang ở hướng khác – về phía Tây của cô.Nhưng cô luôn biết rằng linh hồn của những người yêu nhau thực sự luôn được kết nối với nhau bằng cách nào đó…kiểu như sợi chỉ bạc hay sợi chỉ đỏ nhấp nháy nối hai trái tim .
Và may mắn cho cô,cô đã tìm thấy nó ngay lập tức.
Một sợi cước mảnh óng ánh như ánh trăng dường như được căng giữa trái tim của Elena đang ngủ kìa và …đúng vậy.Khi cô chạm vào sợi cước,nó cho cô liên tưởng thật rõ ràng về Stefan và cô biết nó sẽ đưa cô tới chỗ anh.Tâm trí cô không bao giờ nghi ngờ về phương hướng cô sẽ phải chọn.Cô đã từng ở Fell’s Church.Bonnie là một nhà ngoại cảm với những năng lực ấn tượng , cả bà chủ nhà cũ của Stefan – Mrs.Theophilia Flower cũng vậy.Họ ở đó với Meredith cùng trí tuệ tuyệt vời của bồ ấy để bảo vệ thị trấn.
Nhưng mặc cho hiện tại cô đang được ấm áp và thoải mái,giấc ngủ vẫn không tới. ‘Mình muốn gì nhỉ ? Hiện tại mình thực sự muốn điều gì ?’ –cô tự hỏi bản thân.Và câu trả lời lập tức đến với cô.
‘Mình muốn nhìn thấy Stefan.Mình muốn cảm nhận vòng tay của anh ấy bao quanh mình.Mình chỉ muốn nhìn khuôn mặt anh ấy – nhìn vào đôi mắt xanh lá với ánh nhìn đặc biệt mà anh ấy dành cho riêng mình.Mình muốn anh ấy tha thứ cho mình và nói với mình rằng anh biết mình luôn yêu anh.Và mình muốn…’ – Elena đỏ mặt cùng luồng hơi ấm chạy dọc cơ thể cô – ‘..mình muốn Stefan hôn mình.Mình muốn những nụ hôn của Stefan..ấm áp,ngọt ngào và dễ chịu…’
Elena nghĩ về điều đó đến lần thứ hai hay ba thì bắt đầu nhắm mắt lại và đổi tư thế,lệ đang dâng lên lần nữa.Giá như cô có thể khóc , thực sự khóc cho Stefan.Nhưng có thứ gì đó đã ngăn cô lại.Cô thấy thật khó khăn để nhỏ ra một giọt nước mắt.
Chúa ơi,cô đã kiệt sức rồi…
Elena đã thử.Cô tiếp tục nhắm mắt ,quay tới rồi quay lui,cố gắng để không nghĩ về Stefan trong chỉ vài phút.Cô phải ngủ thôi.Tuyệt vọng,cô dùng hết sức để chuyển sang một tư thế tốt hơn – đó cũng là lúc mọi thứ đột ngột thay đổi.
Elena cảm thấy thư thái.Quá thư thái.Cô chẳng còn cảm thấy hàng ghế nữa.Cô nhổm dậy và ngồi lặng yên trong không khí.Suýt nữa thì đầu cô đã cụng vô trần của chiếc Jag.
‘Mình lại bị mất trọng lực rồi!’ – cô hốt hoảng thầm nghĩ.Nhưng , khoan – chuyện này khác với những gì đã xảy ra khi lần đầu tiên cô quay trở lại từ thế giới bên kia và lượn lờ trong không trung như một quả bóng bay.Cô không biết giải thích sao,nhưng cô chắc chắn như vậy.
Cô lo lắng khi di chuyển về bất kì hướng nào.Cô không chắc chắn về nguyên nhân gây ra tình trạng này của mình – nhưng cô cũng không dám di chuyển.
Và rồi cô nhìn thấy nó.
Cô nhìn thấy CHÍNH CÔ – với cái đầu nghẹo ra sau và đôi mắt nhắm trên hàng ghế sau của chiếc xe.Cô có thể miêu tả từng chi tiết nhỏ , từ những vệt nhàu trên chiếc áo phông thanh thiên đến bím tóc cô đã tết bằng mái tóc vàng kim nhạt của mình do nó đã xõa xượi vì không có chun buộc.Trông cô như đang say ngủ.
‘Vậy ra đây là kết thúc.Đây là những điều họ sẽ nói : rằng Elena Gilbert – trong một ngày hè đã chết trong giấc ngủ một cách thanh thản.Nguyên nhân của cái chết không được tìm thấy…Bởi họ không bao giờ nghĩ rằng trái tim tan vỡ có thể là nguyên nhân của cái chết.’ – Elena nghĩ ,theo một cách châm biếm hơn những cách châm biếm thông thường của cô.Cô thử ném mình đè lên cơ thể đang dùng cánh tay che ngang mặt của chính cô.
Nó không có hiệu quả.Ngay khi cô vươn ra ngoài để bắt đầu quăng mình lần nữa,cô nhận ra cô đã ở bên ngoài chiếc Jaguar.
Cô đã xuyên qua vỏ xe mà chẳng cảm thấy gì cả . ‘Mình đoán mọi chuyện sẽ thế này khi là một hồn ma.Nhưng cái này chẳng giống lần trước gì cả.Hồi đó mình đã thấy một đường hầm rồi mình bước vào trong ánh sáng.Có khi mình không phải hồn ma.’ – Elena đột ngột thấy vui mừng hết biết .
‘Mình biết chuyện này là sao rồi’ – cô hớn hở nghĩ – ‘Đây là hiện tượng xuất hồn!’
Cô nhìn xuống cơ thể đang ngủ của mình lần nữa và cẩn thận xem xét. Đúng ! Đúng rồi ! Có một sợi cước mảnh nối cơ thể đang ngủ - cơ thể thật của cô – với bản thể linh hồn của cô.Cô đã được buộc lại ! Bất kể cô đi đâu,cô vẫn có thể tìm thấy đường quay lại.
Chỉ có hai điểm đến để lựa chọn.Một là quay trở lại Fell’s Church.Cô có thể xác định phương hướng bằng mặt trời và cô chắc chắn rằng bất kì ai đang O.O.B* ( đó là tên gọi tắt mà Bonnie – một người từng trải qua những vấn đề về linh hồn và đã đọc rất nhiều sách về đề tài này đã đặt ) cũng sẽ nhìn thấy được tất cả những luồng năng lượng huyền bí nằm dưới đất đó.
Lựa chọn khác tất nhiên là đến chỗ Stefan.
Có lẽ Damon nghĩ cô không biết đường đi,mà điều đó cũng đúng bởi từ vầng thái dương đang nhô lên kia cô chỉ có thể mơ hồ cảm thấy Stefan đang ở hướng khác – về phía Tây của cô.Nhưng cô luôn biết rằng linh hồn của những người yêu nhau thực sự luôn được kết nối với nhau bằng cách nào đó…kiểu như sợi chỉ bạc hay sợi chỉ đỏ nhấp nháy nối hai trái tim .
Và may mắn cho cô,cô đã tìm thấy nó ngay lập tức.
Một sợi cước mảnh óng ánh như ánh trăng dường như được căng giữa trái tim của Elena đang ngủ kìa và …đúng vậy.Khi cô chạm vào sợi cước,nó cho cô liên tưởng thật rõ ràng về Stefan và cô biết nó sẽ đưa cô tới chỗ anh.Tâm trí cô không bao giờ nghi ngờ về phương hướng cô sẽ phải chọn.Cô đã từng ở Fell’s Church.Bonnie là một nhà ngoại cảm với những năng lực ấn tượng , cả bà chủ nhà cũ của Stefan – Mrs.Theophilia Flower cũng vậy.Họ ở đó với Meredith cùng trí tuệ tuyệt vời của bồ ấy để bảo vệ thị trấn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.