Nhật Ký Thăng Cấp Của Nữ Phụ Ở Tận Thế
Chương 64
Thuỷ Qủa Mộ Tư
14/03/2017
editor: coki
Đám người Đường Yên vừa mới đi vào được hai mươi phút thì đoàn người Hình Liệt Phong đã tới trước cửa trung tâm thương mại dưới đất. Vẻ mặt Lưu Hãn Vũ lạnh lùng, âm trầm nhìn ngọn lửa đang bốc lên từ lòng bàn tay, hỏi: “Là chỗ này sao?"
"Thiết bị định vị trên người Lục Uẩn biến mất tại đây, hẳn là bọn họ đã đi vào bên trong rồi." Hình Liệt Phong đẩy mắt kính trên sống mũi, trong con ngươi đen hiện lên sự tính toán. Bọn họ không tìm được tung tích của nhóm vật tư ở tòa nhà Thuận Phát mà Lôi Đông Hổ đã nói hơn nữa trung tâm thương mại dưới đất này lại là bất động sản của Hối Hâm mà thực chất Hối Hâm cũng là công ty con của nhà họ Lôi cho nên khi tận thế buông xuống việc nhà họ Lôi chuyển vật tư từ tòa nhà Thuận Phát tới nơi này cũng không phải là không có khả năng.
"Giờ chúng ta đi vào theo thiết bị định vị sao?" Lưu Hãn Vũ liếc Hình Liệt Phong một cái, thực lực Hình Liệt Phong mạnh hơn hắn rất nhiều nên nhiều năm qua hắn đã có thói quen hỏi ý kiến của Hình Liệt Phong.
Đột nhiên sắc mặt của Hình Liệt Phong trở nên thận trọng, tinh thần lực mang lại cho hắn một tin tức rất tệ, không ngờ trung tâm thương mại dưới đất này lại ẩn chứa nguy hiểm như vậy. Sau khi thấy rõ thảm cảnh ở trung tâm thương mại dưới đất thì sắc mặt Hình Liệt Phong rất khó coi: “Cẩn thận một chút, nơi này đã bị nhện biến dị chiếm giữ, coi chừng mắc bẫy!"
"Nhện biến dị?" Lưu Hãn Vũ nhíu mày tiến vào.
Sau khi thấy rõ cảnh tượng của bên trong thì sắc mặt của đám người Hình Liệt Phong đều thay đổi, bọn họ cố nén cảm giác buồn nôn, chậm rãi đi về phía thang máy.
Mà bên kia thì mấy người Đường Yên đang phối hợp ăn ý, hai người thành một đội xông vào hang ổ của nhện biến dị. Bọn họ lặng lẽ đến gần những con nhện biến dị, Mạnh Lộ đi trước mở đường, dùng dị năng trói chặt chân của nhện biến dị để Đường Yên đi sau vung kiếm chém giết.
"Rít…rít .... " Đột nhiên một con nhện biến dị phát ra sóng âm bén nhọn, sóng âm đột nhiên lên cất cao đánh úp về phía mọi người. Mấy người như Giang Ly có thực lực kém một chút thì bị này sóng âm này làm cho chấn động, không khỏi ho ra một búng máu.
"Boss..." Cả người Hạ Dĩnh lung lay nhưng vẫn tập trung nhìn con nhện biến dị mới xuất hiện, cái đầu của nó lớn hơn rất nhiều những con nhện mà bọn họ gặp lúc trước, nó cao khoảng bằng nửa người bình thường. Tám con mắt kép nhìn chằm chằm đám người Đường Yên, chân trước của nó giơ cao lên, càng cũng banh ra, phía sau nó là một mạng nhện khổng lồ, tơ nhện vốn màu trắng bị máu tươi từ thi thể bị dính chặt trên đó nhuộm thành màu đỏ. Hàng hóa trên kệ chung quanh rơi đầy trên đất, máu tươi nhuộm đỏ mạng nhện, cảnh tượng âmu, nói là đây là địa ngục thì vẫn chưa không đủ.
"Nhện biến dị cấp năm, nó là thú biến dị hệ độc đầu tiên mà tôi gặp." Đường Yên nói nhỏ, trên cái mạng nhện màu đỏ kia không dấu vết đánh nhau, khả năng duy nhất đó chính là thực lực của con nhện biến dị này rất mạnh, trước khi dị năng giả tới gần thì nó đã giết chết người đó rồi.
"Hệ độc?" Hạ Dĩnh chấn động, hỏi: "Có loại năng lực này sao?"
"Coi chừng bị nó đánh lén, đừng quên xung quanh chúng ta còn có năm con nhện biến dị cấp bốn, nhện biến dị cấp hai, ba thì nhiều đếm không xuể..." Giọng nói lạnh lẽo của Đường Yên chậm rãi vang lên, không đợi nhện biến dị tới gần thì cô đã tung ra vài tia sét: “Xoẹt…ầm..." nhanh chóng thiêu trụi bọn nó.
Đây là khu quần áo, khu thực phẩm ở bên trái nhưng bên trái lại có hai con nhện biến dị cấp bốn. Lúc Lục Uẩn đang tập trung chú ý vào con nhện biến dị cấp năm thì Đường Yên đã nhanh tay phá hủy thiết bị định vị ở ống tay áo của y hơn nữa lúc dừng ở cửa thang máy Đường Yên đã cố ý dùng tinh thần lực để tra xét kết cấu của trung tâm thương mại này nên biết trong khu thực phẩm có lối thoát hiểm, lối thoát hiểm này dẫn đến bãi đỗ xe ở dưới đất, phía sau bãi đỗ xe đó có một kho hàng bỏ hoang, kho hàng kia đã bị bỏ hoang rất lâu nên không có người sửa chữa mà khu vực đó cũng có rất ít người đi lại.
Muốn đi tới kho hàng thì có vẻ như chỉ có thể đi từ trung tâm thương mại dưới đất đi vào. Dấu hiệu trên bản đồ không rõ ràng nên Đường Yên không cách nào biết được là còn có đường nào khác để đi tới bãi đỗ xe dưới đất hay không, hơn nữa trên bản đồ không có con đường nào đi tới bãi đỗ xe nên chỉ có thể thử đánh cuộc đi vào trung tâm thương mại dưới đất.
Nhện biến dị cấp thấp ở nơi này không có trí tuệ, không có dị năng, chỉ có khát vọng đối với máu thịt khác hẳn với những con thú biến dị mà bọ họ gặp phải ở trong thành phố Thanh Hải, có vẻ như bọn nhện này không đã bị thứ ở dưới tầng hầm ngầm của tòa nhà khoa học kỹ thuật số 181 kia ảnh hưởng.
Đường Yên dùng tinh thần lực tập trung theo dõi Lục Uẩn, ánh mắt hiện lên một sự khác thường.
"Thất thần làm gì! Mau chạy về phía bên trái." Đường Yên vừa tấn công nhện biến dị vừa nói, dị năng hệ độc cực kì khó đối phó nên cô không muốn lãng phí sức lực ở chỗ này, hơn nữa lại có gián điệp Lục Uẩn ở đây nên chắc chắn đám người Hình Liệt Phong sẽ xuất hiện nhanh thôi nên cô mới quay sang quát lên với đám người Hạ Dĩnh
Hạ Dĩnh cũng không chần chờ mà lập tức chạy tới khu thực phẩm ở bên trái, thấy nhện biến dị ở chung quanh không có hành động gì nữa nên mọi người cũng thoải mái hơn, dẫm lên xác nhện biến đi theo Đường Yên vào khu thực phẩm rồi đến lối thoát hiểm ở phía sau.
"Đợi chút, Lục Uẩn còn chưa tới sao?" Hạ Nhất dừng lại, quét mắt nhìn chung quanh, khi không tìm được Lục Uẩn thì anh ta định quay đầu lại tìm y nhưng bị Hạ Dĩnh quát ngừng lại, tuy rằng không hiểu vừa rồi Đường Yên làm cái gì, tuy nhiên Hạ Dĩnh cũng không có ý định truy cứu.
"Không cần, Lục Uẩn là người của Hình Liệt Phong, suốt đoạn đường này chúng ta năm lần bảy lượt lâm vào nguy hiểm đều là do Lục Uẩn giở trò quỷ." Ánh mắt của Hạ Dĩnh lạnh như băng liếc nhìn Lục Uẩn đang đứng bên cạnh, vẻ mặt hơi mờ mịt còn ánh mắt của Hạ Dĩnh thì lại quả quyết, tàn nhẫn.
"Cái gì?" Hạ Nhất kinh ngạc thốt lên. Lục Uẩn là do anh ta mời vào đội, nếu như thật sự y là người bên Hình Liệt Phong thì chẳng phải chính anh ta là người đẩy Hạ Dĩnh vào trong nguy hiểm sao, nghĩ đến đây nhất thời sắc mặt Hạ Nhất trở nên hết sức khó coi, sát khí bắt đầu tản ra.
"Đừng lãng phí thời gian vì mấy chuyện này nữa." Đường Yên liếc nhìn lối thoát hiểm phía sau sau đó giơ tay lên bỏ đồ ăn vào không gian, cô cũng không thèm để ý đến ánh mắt khiếp sợ của mọi người mà vẫn tiếp tục bỏ hết tất cả các hộp thịt đông lạnh vào: “Vừa mới thức tỉnh....dị năng không gian."
"Thật sao?" Hạ Dĩnh chấn động, làm thế nào cũng không nghĩ tới việc Đường Yên lại thức tỉnh dị năng không gian, trở thành dị năng giả song hệ. Lúc ở căn cứ Thanh Long thì cô chỉ biết có một dị năng giả song hệ là Lưu Thấm Nhã, Lưu Thấm Nhã vừa thức tỉnh dị năng hệ thủy và dị năng chữa khỏi nhưng so với Đường Yên thì có vẻ dị năng song hệ của Lưu Thấm Nhã hơi yếu một chút. Dù sao đây cũng là tận thế, dị năng có tính công kích càng mạnh thì càng dễ sống sót.
Lôi điện có sức công kích rất mạnh hơn nữa dị năng không gian cũng rất hiếm có. Đường Yên thật sự là gặp phải vận cứt chó rồi! (Thường vận cứt chó là xui chứ nhỉ, chẵng biết sao trong đây nó lại là hên)
Hạ Dĩnh nhìn Đường Yên càn quét đồ ăn của khu thực phẩm mà chỉ biết câm nín. Ai bảo trong đội bọn họ không có dị năng giả không gian nên bây giờ cũng chỉ có thể nhìn mà thôi. Tuy nhiên khi Hạ Dĩnh nhìn thấy Đường Yên càn quét đồ ăn không kiêng nể gì thì có chút lo lắng nói: "Đường Yên, không gian của cô rộng bao nhiêu, nếu tìm được nhóm vật tư của nhà họ Lôi thì có thể gửi ở chỗ cô hay không?"
Nghe Hạ Dĩnh nói vậy, hai mắt Đường Yên lóe lên, Hạ Dĩnh không hổ là người được nhận nền giáo dục rất tốt, rất nhanh đã nắm bắt được trọng điểm. Sở dĩ Đường Yên quyết định tiết lộ dị năng không gian là vì muốn nhân cơ hội này mang hết tất cả nhóm vật tư đó đi, Thanh Hải cách căn cứ Thanh Long quá xa, để lâu sẽ càng thêm phiền toái, chỉ có giữ ở trong tay mới an toàn nhất, hiển nhiên Hạ Dĩnh cũng nghĩ đến điểm này.
"Đủ!" Đường Yên gật đầu, nói cho Hạ Dĩnh biết không gian của cô khoảng hơn hai trăm mét vuông, đủ để chứa nhóm vật tư mà nhà họ Lôi đã giấu kia, sau khi càn quét sạch sẽ khu thực phẩm thì Đường Yên giải trừ ảo thuật, mọi người đẩy cửa lối thoát hiểm ra tiến vào bãi đỗ xe ở phía sau. (Chắc là lúc trước ĐY dùng ảo thuật nên bọn nhện không có phản ứng)
Sau khi mọi người đã qua hết thì Miêu Trạch khóa chặt cánh cửa thoát hiểm dày nặng, ngăn bọn nhện ở bên kia, ngay sau đó bên kia truyền đến sóng âm bén nhọn và tiếng hét thảm thiết của Lục Uẩn.
"Bọn nó tới rồi sao?" Hạ Dĩnh quay đầu lại hỏi.
"Chắc là vậy." Đường Yên cầm kiếm chém giết nhện biến dị trên hành lang, đại đa số nhện trong bãi đỗ xe đều là cấp bậc thấp nên rất nhanh đã bị mấy người Đường Yên giết sạch. Lúc này bọn họ nghe thấy bên trong truyền đến tiếng đánh nhau, như vậy chắc là bọn người Hình Liệt Phong đã đến, khóe miệng cong lên thành nụ cười nhạt đồng thời bảo mọi người nhanh chóng rời khỏi chỗ này. Cô hi vọng món quà này sẽ làm cho bọn người Hình Liệt Phong vừa lòng. Nhện biến dị hệ độc cấp năm không dễ đối phó, từ lúc Lục Uẩn đè cái nút ở cổ tay áo thì cô đã bắt đầu chuẩn bị cho bọn họ rồi.
"Hiện tại chúng ta đi đâu?" Hạ Dĩnh mở bản đồ ra, trên bản đồ không ghi chú rõ về bãi đỗ xe này, bọn họ nhìn bãi đỗ xe trống rỗng sau đó đi xung quanh cẩn thận quan sát vài vòng nhưng vẫn không thấy nơi này có đường ra.
"Lúc ở cửa thang máy tầng một tôi đã có xem qua bản đồ của trung tâm thương mại dưới đất này, ở đó có vẽ phía sau bãi đỗ xe có một kho hàng bỏ hoang, tôi nghi ngờ nhà họ Lôi không giấu nhóm vật tư kia ở tòa nhà Thuận Phát mà giấu trong kho hàng bỏ hoang này. Mọi người cẩn thận tìm thử xem, chắc hẳn là phải có một con đường dẫn đến kho hàng bỏ hoang kia." Đường Yên mở tinh thần lực ra, cẩn thận kiểm tra bãi đỗ xe dưới đất.
Bọn họ tìm một lúc lâu, ngoại trừ miệng cống bị khóa ra thì không phát hiện được con đường nào khác.
Đột nhiên Mạnh Lộ dừng lại ở trước thang máy của bãi đỗ xe. Trước thang máy có đặt tấm bảng đang sửa chữa đồng thời xung quanh đó cũng có rất nhiều đồ vật lộn xộn. Mạnh Lộ nhìn thang máy mấy lần, cảm thấy có chút không khỏe nhưng vẫn cứ đi vòng quanh thang máy vài vòng.
Đường Yên đi tới, hỏi: "Sao vậy? Phát hiện ra cái gì hả?"
"Chị Yên, chi không cảm thấy cái thang máy này rất quái dị sao?" Mạnh Lộ chỉ thang máy trước mặt, rõ ràng thang máy của bãi đỗ xe dưới đất dưới đất này là nơi bọn họ đã đi xuống, tại sao nơi này lại có thêm một cái thang máy nữa...
"Mạnh Lộ nói ra thì tôi cũng cảm thấy có điểm kì lạ." Giang Ly đi tới, nhấc chân đá văng tấm bảng đang sửa chữa đặt ở trước thang máy ra sau đó đứng qua một bên để Miêu Trạch tiến lên xem xét: “Miêu Trạch, cậu mở cánh cửa này thử xem?"
Miêu Trạch tiến lên, hai tay dán cánh cửa kim loại, ngay lập tức cánh cửa kim loại bằng bị chảy ra.
"Là một con đường." Miêu Trạch kinh ngạc nói. Sau khi cánh cửa kim loại bị chảy ra thì lộ ra một hang động.
"Vào xem thử." Đường Yên nói xong thì dẫn đầu đi vào.
Hang động này không sâu, khoảng chừng ba bốn mét, Đường Yên lấy đèn pin trong ba lô ra, mở đèn pin rồi đi xuống. Trong cái động này có mạch nước ngầm, trên mặt nước có không ít đồ vật đang trôi nổi tản ra mùi tanh tưởi. Nếu như trước đây thì có lẽ mọi người sẽ không chịu nổi nhưng diện tại còn có người ai để ý tới chuyện này nữa, có chuyện kinh khủng nào mà bọn họ chưa trải qua, mùi khó ngửi nào mà chưa ngửi qua...
"Đi xuống đi!"
Bọn họ đi dọc theo theo con sông nhỏ đó rồi đi lên một cái cầu thang, quả nhiên là kho hàng bị bỏ hoang. Lúc trước nhà họ Lôi vội vàng chuyển nhóm vật tư này đến đây, lại lo lắng sau này không tìm thấy nên mới ghi chú lên bản đồ ở trung tâm thương mại dưới đất, không nghĩ tới cuối cùng lại làm lợi cho đám người Đường Yên hoặc có lẽ là nhà họ Lôi không nghĩ tới sẽ có người mò đến trung tâm thương mại dưới đất này.
"Cẩn thận, có hai tang thi bò."
Mọi người vừa định tiến vào kho hàng thì đột nhiên hai bên trái phải xuất hiện hai bóng đen tản ra mùi tanh tưởi khó ngửi. Tang thi bò... Cấp năm? Hai con? Sắc mặt của đám người Giang Ly tái nhợt, không khỏi hoài có phải lúc ra khỏi cửa bọn họ đã quên thắp hương hay không, nếu không thì tại sao bây giờ lại đụng phải hai con tang thi cấp cao này? Thật sự là mới thoát được đầm rồng lại sa vào hang hổ, bọn họ rất vất vả mới thoát được nhện biến dị hệ độc ở trung tâm thương mại dưới đất, không nghĩ tới lại đụng phải lại tang thi cấp cao ở trong này, nói không chừng hôm nay thực sự phải nằm lại ở chỗ này rồi.
"Bình tĩnh, đừng hành động lỗ mãng." Một giọng nói trong trẻo, lạnh lùng vang lên, khí thế mạnh mẽ có tác dụng trấn an mọi người nên trong nháy mắt làm đám người Hạ Dĩnh đã bĩnh tĩnh lại, không tự chủ nuốt nước miếng, nhích sát tới gần Đường Yên.
Đường Yên bình tĩnh nhìn chằm chằm tang thi bò đang lao tới, cấp năm sao? Khó trách ngay cả Hạ Dĩnh cũng thất kinh, cho dù thế nào thì bọn họ cũng không nghĩ tới chỗ này lại có hai con tang thi bò cấp cao đang ẩn núp được. Lúc này nhất định phải trấn định lại cho nên mở miệng Đường Yên cũng ngầm sử dụng tinh thần lực để trấn an mọi người.
Đợi mọi người đều tỉnh táo lại thì Đường Yên cười lạnh lùng, khí thế khiếp người hoàn toàn phóng ra ngoài, lập tức tạo cánh tay sét khổng lồ đánh thẳng về phía tang thi bò. Cánh tay sét khổng lồ từ trên trời bổ thẳng xuống, chụm lại rồi sau đó tràn ra xung quanh, chỉ trong vài giây ngắn ngủi mà toàn bộ kho hàng giống như bị lôi điện bao phủ.
"Chính là đây dị năng giả cấp năm!" Sau khi nhìn Đường Yên ra tay thì mọi người không khỏi hít vào một hơi, từ lúc cánh tay sét bổ xuống thì đám người Hạ Dĩnh đang sẵn sàng chiến đấu không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Trong lúc mọi người vẫn còn chưa lấy lại tinh thần thì Đường Yên nắm chặt kiếm, hai chân đạp mạnh xuống đất, cả người như giao long lao nhanh về phái tang thi bò. Chắc hẳn hai tang thi bò này là hai mẹ con vì kích thước của tang thi bò phía sau khá nhỏ, hẳn là mới sinh được không lâu, vẫn còn chưa trưởng thành.
"Ầm rầm ...."
"Gào gào .... " Đột nhiên có hai tiếng gào thảm thiết vang lên rồi nhanh chóng biến mất.
Bụi bậm bay mù mịt làm cho bọn họ không có cách nào thấy rõ được sự việc đang diễn ra, đám người Hạ Dĩnh không khỏi nín thở, cảnh giác nhìn chung quanh, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào. Tuy rằng bọn họ kia nghe thấy tiếng gào thét thê thảm kia rất rõ ràng nhưng là mọi người đều hiểu tang thi cấp năm không có khả năng dễ bị đánh bại như vậy được.
Đường Yên nhàn nhã lui về phía sau, phủ dị năng lên trên thanh kiếm, sau khi bước qua được cánh cửa của dị năng giả cấp cao thì đây là lần đầu tiên cô ra tay. So với lúc trước bị bó buộc nhiều chỗ thì bây giờ cô đã có thể vận dụng toàn bộ dị năng để chiến đấu, loại cảm giác này khiến cô nhớ lại kiếp trước, khi còn làm bộ đội đặc chủng ra ngoài chấp hành nhiệm vụ,cái loại cảm giác này nhiệt huyết sôi trào này làm cho hai tay Đường Yên không nhịn được mà run lên, quá hưng phấn, đã lâu cô không có loại cảm giác này rồi!
Bụi bặm vừa tan đi thì đám người Hạ Dĩnh lùi về sau mấy bước, nhìn chằm chằm dáng người thoăn thoắt của Đường Yên đang chiến đấu ở phía trước, lúc này trái tim bọn họ như bị véo mạnh, trong khoảng thời gian ngắn không có ai tiến lên rat ay cả.
"Gào…Gào.... " Đột nhiên có hai tiếng kêu gào đau đớn vang lên, bụi bậm dần dần tản đi, trên mảnh đất trống khoảng hai mươi mét phía trước, Đường Yên dùng kiếm phủ lôi điện chọc thủng một lỗ to trên bụng hai con tang thi bò hôi thối, trên lớp da của hai con tang thi bò cũng có không ít dấu vết sau khi bị lôi điện đốt chay, mùi khét liên tục tan ra. Miếng thịt trên bụng tang thi bò bị Đường Yên dùng lôi điện khoét xuống nhanh chóng nát ra thành thịt vụn, máu đỏ tươi vung ra đầy đất.
"Quá mạnh!" Trịnh Nhiên trợn mắt há hốc mồm, ngây ngốc nhìn Đường Yên đứng phía trước. Tuy rằng bọn họ đều biết thực lực của Đường Yên không yếu nhưng cũng không nghĩ tới lại mạnh như vậy, chỉ trong nháy mắt mà đã đẩy lui được hai con tang thi bò cấp năm, đây là cái quái quỷ gì? Nghĩ tới chuyện lúc trước, ánh mắt Trịnh Nhiên nhìn Đường Yên lại càng nóng hơn, khó trách chủ nhân đã nói là không cho anh ta nhúng tay vào chuyện của Đường Yên.
"Dị năng giả cấp năm thật sự mạnh như vậy sao?" Ánh mắt của mọi người ở đó nóng rực, ảo tưởng tới một ngày nào đó bọn họ cũng có thể lợi hại như vậy, chỉ cần vung tay là có thể đánh chết thú biến dị cấp cao.
"Mọi người đi trước đi, vào kho hàng xem thử, tôi sẽ xử lí hai con tang thi bò này." Trong mắt Đường Yên càng thêm lạnh lẽo, vẻ mặt không chút thay đổi, tinh thần lực trực tiếp tập trung vào tang thi bò đồng thời cũng mở miệng bảo đám người Hạ Dĩnh đi vào kho hàng trước. Động tĩnh ở đây quá lớn, sớm hay muộn gì cũng sẽ kinh động đến người khác.
Đã biết Đường Yên rất mạnh nên đám người Hạ Dĩnh cũng không do dự nữa, bọn họ xoay người tiến vào kho hàng. Hạ Dĩnh đã đạt tới mức cao nhất của cấp bốn nhưng tới giờ vẫn chưa đột phá được cánh cửa cấp năm, tuy nhiên cô hiểu rõ chắc chắn thực lực của Đường Yên không phải là dị năng giả cấp năm bình thường. Hình Liệt Phong cũng là dị năng giả cấp năm, Hạ Dĩnh phân vân không biết giữa Hình Liệt Phong và Đường Yên thì ai lợi hại hơn ai đây?
Sau khi Hạ Dĩnh rời đi thì Đường Yên càng không nể nang gì nữa, cô tăng thêm dị năng trên kiếm, tinh thần lực thì khóa chặt tang thi bò sau đó lao tới, kiếm sắc đâm thẳng vào giữa đầu tang thi bò nhưng Đường Yên vẫn không dừng lại mà vẫn lao tiếp về phía trước, dùng sức chém tang thi bò thành hai nửa, sau khi tinh thần lực thăng cấp thì Đường Yên điều khiển cơ thể và dị năng càng theo ý mình.
Đường Yên dùng tinh thần lực khóa chặt tang thi bò sau đó trực tiếp chém giết. Tuy rằng hai con tang thi bò này thăng cấp thành thành tang thi cấp cao, tuy nhiên lại là hệ lực lượng chuyên về sức mạnh, nếu như nó thức tỉnh dị năng năng lực (phong, thủy, hỏa.. đó) khác thì có lẽ Đường Yên sẽ phải vất vả môt phen. Hệ năng lực không giống hệ như sức mạnh vì lúc chiến đấu cô còn phải đề phòng bọn họ đánh lén.
Đường Yên thu hồi kiếm sau đó dùng tinh thần lực khóa chặt tang thi bò còn lại, hai cánh tay huy động dị năng biến cánh tay sét thành giao long trực tiếp xuyên qua thân thể tang thi bò. Sau khi lôi điện tan hết thì chỗ tang thi bò đứng lúc này biến thành một cái hố to sâu gần mười mét, trong hố chỉ có một viên huyết hạch lẳng lặng nằm ở dưới đáy hố. Đường Yên nhảy xuống hố nhặt nó lên, sau khi cất kỹ hai viên huyết hạch thì không thèm quay đầu lại đi vào kho hàng.
Sau khi Hạ Dĩnh tiến vào thì đã tiêu diệt hết đám tang thi quanh đó rồi chờ Đường Yên xuất hiện.
Mọi người lẳng lặng canh giữ các góc của kho hàng, không có ai lên tiếng cả, hiển nhiên là mọi người vẫn chưa thể lấy lại tinh thần từ kích thích vừa rồi, Đường Yên không thích nói nhiều, biểu tình cũng lạnh lùng nhưng mà hôm nay sau khi thấy Đường Yên ra tay thì mọi người đều cảm thấy trước kia mình thật ngu ngốc nhưng đồng thời cũng không nhịn được mà cảm thấy tự đắc vì trước kia mình thông minh, không đắc tội với Đường Yên.
Không thể không nói lòng người đúng là phức tạp, khi bạn ở thế yếu thì tất cả mọi người muốn giẫm đạp lên bạn nhưng khi bạn trở thành kẻ mạnh thì tất cả khinh thường đó đều trở thành kính yêu và sợ hãi. Ở tận thế, sự mạnh mẽ là thứ mọi người đều ham muốn.
"Sao rồi?" Đường Yên nhìn quét một vòng kho hàng, đáy mắt hiện lên khiếp sợ. So với nhóm vật tư mà cô lấy được ở trấn nhỏ lần trước thì vật tư ở đây nhiều gấp bốn, năm lần, quả nhiên nhà họ Lôi rất giàu có.
"Toàn bộ đều ở trong này, đã giải quyết xong tang thi bò rồi sao?" Hạ Dĩnh kinh ngạc nói đồng thời trong mắt hiện lên vẻ phức tạp, việc Đường Yên mạnh như thế cũng đồng nghĩa với Bác sĩ Đường có khả năng nổi dậy. Chuyện này đối với nhà họ Hạ mà nói chẳng phải là tin tức tốt gì!
"Ừ!" Đường Yên gật đầu sau đó đưa một viên huyết hạch cho Hạ Dĩnh, viên còn lại đưa cho Miêu Trạch. Miêu Trạch cũng đang ở cấp bốn cao nhất, chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa là có thể đột phá, thăng cấp trở thành dị năng giả cấp cao.
"... Cám ơn!" Hạ Dĩnh bình tĩnh nhận lấy huyết hạch, huyết hạch cấp năm của tang thi bò ẩn chứa năng lượng rất lớn, ít ra cũng phải mạnh hơn mấy chục lần những tinh hạch và huyết hạch cấp thấp. Hạ Dĩnh không nghĩ tới Đường Yên lại đưa huyết hạch cho cô nhưng lại nghĩ tới chuyện sau khi thăng cấp trở thành dị năng giả cấp năm thì những tinh hạch và huyết hạch cấp thấp hoặc bằng cũng không có tác dụng gì nhiều.
"Không cần, nhất định trên đường về sẽ không yên ổn, tốt nhất là mọi người hãy tự nâng cao thực lực của mình một cách nhanh nhất." Đường Yên nói một cách thẳng thắn sau đó xoay người, dùng tinh thần lực bắt đầu bỏ vật tư vào không gian: “Bốn - sáu, tôi muốn sáu phần."
Đường Yên nhàn nhạt nói, không thèm để ý đến vẻ mặt phức tạp của Hạ Dĩnh. Chỉ mấy phút sau, vật tư chồng chất trong kho hàng đều bị cô bỏ vào trong không gian.
Đám người Đường Yên vừa mới đi vào được hai mươi phút thì đoàn người Hình Liệt Phong đã tới trước cửa trung tâm thương mại dưới đất. Vẻ mặt Lưu Hãn Vũ lạnh lùng, âm trầm nhìn ngọn lửa đang bốc lên từ lòng bàn tay, hỏi: “Là chỗ này sao?"
"Thiết bị định vị trên người Lục Uẩn biến mất tại đây, hẳn là bọn họ đã đi vào bên trong rồi." Hình Liệt Phong đẩy mắt kính trên sống mũi, trong con ngươi đen hiện lên sự tính toán. Bọn họ không tìm được tung tích của nhóm vật tư ở tòa nhà Thuận Phát mà Lôi Đông Hổ đã nói hơn nữa trung tâm thương mại dưới đất này lại là bất động sản của Hối Hâm mà thực chất Hối Hâm cũng là công ty con của nhà họ Lôi cho nên khi tận thế buông xuống việc nhà họ Lôi chuyển vật tư từ tòa nhà Thuận Phát tới nơi này cũng không phải là không có khả năng.
"Giờ chúng ta đi vào theo thiết bị định vị sao?" Lưu Hãn Vũ liếc Hình Liệt Phong một cái, thực lực Hình Liệt Phong mạnh hơn hắn rất nhiều nên nhiều năm qua hắn đã có thói quen hỏi ý kiến của Hình Liệt Phong.
Đột nhiên sắc mặt của Hình Liệt Phong trở nên thận trọng, tinh thần lực mang lại cho hắn một tin tức rất tệ, không ngờ trung tâm thương mại dưới đất này lại ẩn chứa nguy hiểm như vậy. Sau khi thấy rõ thảm cảnh ở trung tâm thương mại dưới đất thì sắc mặt Hình Liệt Phong rất khó coi: “Cẩn thận một chút, nơi này đã bị nhện biến dị chiếm giữ, coi chừng mắc bẫy!"
"Nhện biến dị?" Lưu Hãn Vũ nhíu mày tiến vào.
Sau khi thấy rõ cảnh tượng của bên trong thì sắc mặt của đám người Hình Liệt Phong đều thay đổi, bọn họ cố nén cảm giác buồn nôn, chậm rãi đi về phía thang máy.
Mà bên kia thì mấy người Đường Yên đang phối hợp ăn ý, hai người thành một đội xông vào hang ổ của nhện biến dị. Bọn họ lặng lẽ đến gần những con nhện biến dị, Mạnh Lộ đi trước mở đường, dùng dị năng trói chặt chân của nhện biến dị để Đường Yên đi sau vung kiếm chém giết.
"Rít…rít .... " Đột nhiên một con nhện biến dị phát ra sóng âm bén nhọn, sóng âm đột nhiên lên cất cao đánh úp về phía mọi người. Mấy người như Giang Ly có thực lực kém một chút thì bị này sóng âm này làm cho chấn động, không khỏi ho ra một búng máu.
"Boss..." Cả người Hạ Dĩnh lung lay nhưng vẫn tập trung nhìn con nhện biến dị mới xuất hiện, cái đầu của nó lớn hơn rất nhiều những con nhện mà bọn họ gặp lúc trước, nó cao khoảng bằng nửa người bình thường. Tám con mắt kép nhìn chằm chằm đám người Đường Yên, chân trước của nó giơ cao lên, càng cũng banh ra, phía sau nó là một mạng nhện khổng lồ, tơ nhện vốn màu trắng bị máu tươi từ thi thể bị dính chặt trên đó nhuộm thành màu đỏ. Hàng hóa trên kệ chung quanh rơi đầy trên đất, máu tươi nhuộm đỏ mạng nhện, cảnh tượng âmu, nói là đây là địa ngục thì vẫn chưa không đủ.
"Nhện biến dị cấp năm, nó là thú biến dị hệ độc đầu tiên mà tôi gặp." Đường Yên nói nhỏ, trên cái mạng nhện màu đỏ kia không dấu vết đánh nhau, khả năng duy nhất đó chính là thực lực của con nhện biến dị này rất mạnh, trước khi dị năng giả tới gần thì nó đã giết chết người đó rồi.
"Hệ độc?" Hạ Dĩnh chấn động, hỏi: "Có loại năng lực này sao?"
"Coi chừng bị nó đánh lén, đừng quên xung quanh chúng ta còn có năm con nhện biến dị cấp bốn, nhện biến dị cấp hai, ba thì nhiều đếm không xuể..." Giọng nói lạnh lẽo của Đường Yên chậm rãi vang lên, không đợi nhện biến dị tới gần thì cô đã tung ra vài tia sét: “Xoẹt…ầm..." nhanh chóng thiêu trụi bọn nó.
Đây là khu quần áo, khu thực phẩm ở bên trái nhưng bên trái lại có hai con nhện biến dị cấp bốn. Lúc Lục Uẩn đang tập trung chú ý vào con nhện biến dị cấp năm thì Đường Yên đã nhanh tay phá hủy thiết bị định vị ở ống tay áo của y hơn nữa lúc dừng ở cửa thang máy Đường Yên đã cố ý dùng tinh thần lực để tra xét kết cấu của trung tâm thương mại này nên biết trong khu thực phẩm có lối thoát hiểm, lối thoát hiểm này dẫn đến bãi đỗ xe ở dưới đất, phía sau bãi đỗ xe đó có một kho hàng bỏ hoang, kho hàng kia đã bị bỏ hoang rất lâu nên không có người sửa chữa mà khu vực đó cũng có rất ít người đi lại.
Muốn đi tới kho hàng thì có vẻ như chỉ có thể đi từ trung tâm thương mại dưới đất đi vào. Dấu hiệu trên bản đồ không rõ ràng nên Đường Yên không cách nào biết được là còn có đường nào khác để đi tới bãi đỗ xe dưới đất hay không, hơn nữa trên bản đồ không có con đường nào đi tới bãi đỗ xe nên chỉ có thể thử đánh cuộc đi vào trung tâm thương mại dưới đất.
Nhện biến dị cấp thấp ở nơi này không có trí tuệ, không có dị năng, chỉ có khát vọng đối với máu thịt khác hẳn với những con thú biến dị mà bọ họ gặp phải ở trong thành phố Thanh Hải, có vẻ như bọn nhện này không đã bị thứ ở dưới tầng hầm ngầm của tòa nhà khoa học kỹ thuật số 181 kia ảnh hưởng.
Đường Yên dùng tinh thần lực tập trung theo dõi Lục Uẩn, ánh mắt hiện lên một sự khác thường.
"Thất thần làm gì! Mau chạy về phía bên trái." Đường Yên vừa tấn công nhện biến dị vừa nói, dị năng hệ độc cực kì khó đối phó nên cô không muốn lãng phí sức lực ở chỗ này, hơn nữa lại có gián điệp Lục Uẩn ở đây nên chắc chắn đám người Hình Liệt Phong sẽ xuất hiện nhanh thôi nên cô mới quay sang quát lên với đám người Hạ Dĩnh
Hạ Dĩnh cũng không chần chờ mà lập tức chạy tới khu thực phẩm ở bên trái, thấy nhện biến dị ở chung quanh không có hành động gì nữa nên mọi người cũng thoải mái hơn, dẫm lên xác nhện biến đi theo Đường Yên vào khu thực phẩm rồi đến lối thoát hiểm ở phía sau.
"Đợi chút, Lục Uẩn còn chưa tới sao?" Hạ Nhất dừng lại, quét mắt nhìn chung quanh, khi không tìm được Lục Uẩn thì anh ta định quay đầu lại tìm y nhưng bị Hạ Dĩnh quát ngừng lại, tuy rằng không hiểu vừa rồi Đường Yên làm cái gì, tuy nhiên Hạ Dĩnh cũng không có ý định truy cứu.
"Không cần, Lục Uẩn là người của Hình Liệt Phong, suốt đoạn đường này chúng ta năm lần bảy lượt lâm vào nguy hiểm đều là do Lục Uẩn giở trò quỷ." Ánh mắt của Hạ Dĩnh lạnh như băng liếc nhìn Lục Uẩn đang đứng bên cạnh, vẻ mặt hơi mờ mịt còn ánh mắt của Hạ Dĩnh thì lại quả quyết, tàn nhẫn.
"Cái gì?" Hạ Nhất kinh ngạc thốt lên. Lục Uẩn là do anh ta mời vào đội, nếu như thật sự y là người bên Hình Liệt Phong thì chẳng phải chính anh ta là người đẩy Hạ Dĩnh vào trong nguy hiểm sao, nghĩ đến đây nhất thời sắc mặt Hạ Nhất trở nên hết sức khó coi, sát khí bắt đầu tản ra.
"Đừng lãng phí thời gian vì mấy chuyện này nữa." Đường Yên liếc nhìn lối thoát hiểm phía sau sau đó giơ tay lên bỏ đồ ăn vào không gian, cô cũng không thèm để ý đến ánh mắt khiếp sợ của mọi người mà vẫn tiếp tục bỏ hết tất cả các hộp thịt đông lạnh vào: “Vừa mới thức tỉnh....dị năng không gian."
"Thật sao?" Hạ Dĩnh chấn động, làm thế nào cũng không nghĩ tới việc Đường Yên lại thức tỉnh dị năng không gian, trở thành dị năng giả song hệ. Lúc ở căn cứ Thanh Long thì cô chỉ biết có một dị năng giả song hệ là Lưu Thấm Nhã, Lưu Thấm Nhã vừa thức tỉnh dị năng hệ thủy và dị năng chữa khỏi nhưng so với Đường Yên thì có vẻ dị năng song hệ của Lưu Thấm Nhã hơi yếu một chút. Dù sao đây cũng là tận thế, dị năng có tính công kích càng mạnh thì càng dễ sống sót.
Lôi điện có sức công kích rất mạnh hơn nữa dị năng không gian cũng rất hiếm có. Đường Yên thật sự là gặp phải vận cứt chó rồi! (Thường vận cứt chó là xui chứ nhỉ, chẵng biết sao trong đây nó lại là hên)
Hạ Dĩnh nhìn Đường Yên càn quét đồ ăn của khu thực phẩm mà chỉ biết câm nín. Ai bảo trong đội bọn họ không có dị năng giả không gian nên bây giờ cũng chỉ có thể nhìn mà thôi. Tuy nhiên khi Hạ Dĩnh nhìn thấy Đường Yên càn quét đồ ăn không kiêng nể gì thì có chút lo lắng nói: "Đường Yên, không gian của cô rộng bao nhiêu, nếu tìm được nhóm vật tư của nhà họ Lôi thì có thể gửi ở chỗ cô hay không?"
Nghe Hạ Dĩnh nói vậy, hai mắt Đường Yên lóe lên, Hạ Dĩnh không hổ là người được nhận nền giáo dục rất tốt, rất nhanh đã nắm bắt được trọng điểm. Sở dĩ Đường Yên quyết định tiết lộ dị năng không gian là vì muốn nhân cơ hội này mang hết tất cả nhóm vật tư đó đi, Thanh Hải cách căn cứ Thanh Long quá xa, để lâu sẽ càng thêm phiền toái, chỉ có giữ ở trong tay mới an toàn nhất, hiển nhiên Hạ Dĩnh cũng nghĩ đến điểm này.
"Đủ!" Đường Yên gật đầu, nói cho Hạ Dĩnh biết không gian của cô khoảng hơn hai trăm mét vuông, đủ để chứa nhóm vật tư mà nhà họ Lôi đã giấu kia, sau khi càn quét sạch sẽ khu thực phẩm thì Đường Yên giải trừ ảo thuật, mọi người đẩy cửa lối thoát hiểm ra tiến vào bãi đỗ xe ở phía sau. (Chắc là lúc trước ĐY dùng ảo thuật nên bọn nhện không có phản ứng)
Sau khi mọi người đã qua hết thì Miêu Trạch khóa chặt cánh cửa thoát hiểm dày nặng, ngăn bọn nhện ở bên kia, ngay sau đó bên kia truyền đến sóng âm bén nhọn và tiếng hét thảm thiết của Lục Uẩn.
"Bọn nó tới rồi sao?" Hạ Dĩnh quay đầu lại hỏi.
"Chắc là vậy." Đường Yên cầm kiếm chém giết nhện biến dị trên hành lang, đại đa số nhện trong bãi đỗ xe đều là cấp bậc thấp nên rất nhanh đã bị mấy người Đường Yên giết sạch. Lúc này bọn họ nghe thấy bên trong truyền đến tiếng đánh nhau, như vậy chắc là bọn người Hình Liệt Phong đã đến, khóe miệng cong lên thành nụ cười nhạt đồng thời bảo mọi người nhanh chóng rời khỏi chỗ này. Cô hi vọng món quà này sẽ làm cho bọn người Hình Liệt Phong vừa lòng. Nhện biến dị hệ độc cấp năm không dễ đối phó, từ lúc Lục Uẩn đè cái nút ở cổ tay áo thì cô đã bắt đầu chuẩn bị cho bọn họ rồi.
"Hiện tại chúng ta đi đâu?" Hạ Dĩnh mở bản đồ ra, trên bản đồ không ghi chú rõ về bãi đỗ xe này, bọn họ nhìn bãi đỗ xe trống rỗng sau đó đi xung quanh cẩn thận quan sát vài vòng nhưng vẫn không thấy nơi này có đường ra.
"Lúc ở cửa thang máy tầng một tôi đã có xem qua bản đồ của trung tâm thương mại dưới đất này, ở đó có vẽ phía sau bãi đỗ xe có một kho hàng bỏ hoang, tôi nghi ngờ nhà họ Lôi không giấu nhóm vật tư kia ở tòa nhà Thuận Phát mà giấu trong kho hàng bỏ hoang này. Mọi người cẩn thận tìm thử xem, chắc hẳn là phải có một con đường dẫn đến kho hàng bỏ hoang kia." Đường Yên mở tinh thần lực ra, cẩn thận kiểm tra bãi đỗ xe dưới đất.
Bọn họ tìm một lúc lâu, ngoại trừ miệng cống bị khóa ra thì không phát hiện được con đường nào khác.
Đột nhiên Mạnh Lộ dừng lại ở trước thang máy của bãi đỗ xe. Trước thang máy có đặt tấm bảng đang sửa chữa đồng thời xung quanh đó cũng có rất nhiều đồ vật lộn xộn. Mạnh Lộ nhìn thang máy mấy lần, cảm thấy có chút không khỏe nhưng vẫn cứ đi vòng quanh thang máy vài vòng.
Đường Yên đi tới, hỏi: "Sao vậy? Phát hiện ra cái gì hả?"
"Chị Yên, chi không cảm thấy cái thang máy này rất quái dị sao?" Mạnh Lộ chỉ thang máy trước mặt, rõ ràng thang máy của bãi đỗ xe dưới đất dưới đất này là nơi bọn họ đã đi xuống, tại sao nơi này lại có thêm một cái thang máy nữa...
"Mạnh Lộ nói ra thì tôi cũng cảm thấy có điểm kì lạ." Giang Ly đi tới, nhấc chân đá văng tấm bảng đang sửa chữa đặt ở trước thang máy ra sau đó đứng qua một bên để Miêu Trạch tiến lên xem xét: “Miêu Trạch, cậu mở cánh cửa này thử xem?"
Miêu Trạch tiến lên, hai tay dán cánh cửa kim loại, ngay lập tức cánh cửa kim loại bằng bị chảy ra.
"Là một con đường." Miêu Trạch kinh ngạc nói. Sau khi cánh cửa kim loại bị chảy ra thì lộ ra một hang động.
"Vào xem thử." Đường Yên nói xong thì dẫn đầu đi vào.
Hang động này không sâu, khoảng chừng ba bốn mét, Đường Yên lấy đèn pin trong ba lô ra, mở đèn pin rồi đi xuống. Trong cái động này có mạch nước ngầm, trên mặt nước có không ít đồ vật đang trôi nổi tản ra mùi tanh tưởi. Nếu như trước đây thì có lẽ mọi người sẽ không chịu nổi nhưng diện tại còn có người ai để ý tới chuyện này nữa, có chuyện kinh khủng nào mà bọn họ chưa trải qua, mùi khó ngửi nào mà chưa ngửi qua...
"Đi xuống đi!"
Bọn họ đi dọc theo theo con sông nhỏ đó rồi đi lên một cái cầu thang, quả nhiên là kho hàng bị bỏ hoang. Lúc trước nhà họ Lôi vội vàng chuyển nhóm vật tư này đến đây, lại lo lắng sau này không tìm thấy nên mới ghi chú lên bản đồ ở trung tâm thương mại dưới đất, không nghĩ tới cuối cùng lại làm lợi cho đám người Đường Yên hoặc có lẽ là nhà họ Lôi không nghĩ tới sẽ có người mò đến trung tâm thương mại dưới đất này.
"Cẩn thận, có hai tang thi bò."
Mọi người vừa định tiến vào kho hàng thì đột nhiên hai bên trái phải xuất hiện hai bóng đen tản ra mùi tanh tưởi khó ngửi. Tang thi bò... Cấp năm? Hai con? Sắc mặt của đám người Giang Ly tái nhợt, không khỏi hoài có phải lúc ra khỏi cửa bọn họ đã quên thắp hương hay không, nếu không thì tại sao bây giờ lại đụng phải hai con tang thi cấp cao này? Thật sự là mới thoát được đầm rồng lại sa vào hang hổ, bọn họ rất vất vả mới thoát được nhện biến dị hệ độc ở trung tâm thương mại dưới đất, không nghĩ tới lại đụng phải lại tang thi cấp cao ở trong này, nói không chừng hôm nay thực sự phải nằm lại ở chỗ này rồi.
"Bình tĩnh, đừng hành động lỗ mãng." Một giọng nói trong trẻo, lạnh lùng vang lên, khí thế mạnh mẽ có tác dụng trấn an mọi người nên trong nháy mắt làm đám người Hạ Dĩnh đã bĩnh tĩnh lại, không tự chủ nuốt nước miếng, nhích sát tới gần Đường Yên.
Đường Yên bình tĩnh nhìn chằm chằm tang thi bò đang lao tới, cấp năm sao? Khó trách ngay cả Hạ Dĩnh cũng thất kinh, cho dù thế nào thì bọn họ cũng không nghĩ tới chỗ này lại có hai con tang thi bò cấp cao đang ẩn núp được. Lúc này nhất định phải trấn định lại cho nên mở miệng Đường Yên cũng ngầm sử dụng tinh thần lực để trấn an mọi người.
Đợi mọi người đều tỉnh táo lại thì Đường Yên cười lạnh lùng, khí thế khiếp người hoàn toàn phóng ra ngoài, lập tức tạo cánh tay sét khổng lồ đánh thẳng về phía tang thi bò. Cánh tay sét khổng lồ từ trên trời bổ thẳng xuống, chụm lại rồi sau đó tràn ra xung quanh, chỉ trong vài giây ngắn ngủi mà toàn bộ kho hàng giống như bị lôi điện bao phủ.
"Chính là đây dị năng giả cấp năm!" Sau khi nhìn Đường Yên ra tay thì mọi người không khỏi hít vào một hơi, từ lúc cánh tay sét bổ xuống thì đám người Hạ Dĩnh đang sẵn sàng chiến đấu không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Trong lúc mọi người vẫn còn chưa lấy lại tinh thần thì Đường Yên nắm chặt kiếm, hai chân đạp mạnh xuống đất, cả người như giao long lao nhanh về phái tang thi bò. Chắc hẳn hai tang thi bò này là hai mẹ con vì kích thước của tang thi bò phía sau khá nhỏ, hẳn là mới sinh được không lâu, vẫn còn chưa trưởng thành.
"Ầm rầm ...."
"Gào gào .... " Đột nhiên có hai tiếng gào thảm thiết vang lên rồi nhanh chóng biến mất.
Bụi bậm bay mù mịt làm cho bọn họ không có cách nào thấy rõ được sự việc đang diễn ra, đám người Hạ Dĩnh không khỏi nín thở, cảnh giác nhìn chung quanh, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào. Tuy rằng bọn họ kia nghe thấy tiếng gào thét thê thảm kia rất rõ ràng nhưng là mọi người đều hiểu tang thi cấp năm không có khả năng dễ bị đánh bại như vậy được.
Đường Yên nhàn nhã lui về phía sau, phủ dị năng lên trên thanh kiếm, sau khi bước qua được cánh cửa của dị năng giả cấp cao thì đây là lần đầu tiên cô ra tay. So với lúc trước bị bó buộc nhiều chỗ thì bây giờ cô đã có thể vận dụng toàn bộ dị năng để chiến đấu, loại cảm giác này khiến cô nhớ lại kiếp trước, khi còn làm bộ đội đặc chủng ra ngoài chấp hành nhiệm vụ,cái loại cảm giác này nhiệt huyết sôi trào này làm cho hai tay Đường Yên không nhịn được mà run lên, quá hưng phấn, đã lâu cô không có loại cảm giác này rồi!
Bụi bặm vừa tan đi thì đám người Hạ Dĩnh lùi về sau mấy bước, nhìn chằm chằm dáng người thoăn thoắt của Đường Yên đang chiến đấu ở phía trước, lúc này trái tim bọn họ như bị véo mạnh, trong khoảng thời gian ngắn không có ai tiến lên rat ay cả.
"Gào…Gào.... " Đột nhiên có hai tiếng kêu gào đau đớn vang lên, bụi bậm dần dần tản đi, trên mảnh đất trống khoảng hai mươi mét phía trước, Đường Yên dùng kiếm phủ lôi điện chọc thủng một lỗ to trên bụng hai con tang thi bò hôi thối, trên lớp da của hai con tang thi bò cũng có không ít dấu vết sau khi bị lôi điện đốt chay, mùi khét liên tục tan ra. Miếng thịt trên bụng tang thi bò bị Đường Yên dùng lôi điện khoét xuống nhanh chóng nát ra thành thịt vụn, máu đỏ tươi vung ra đầy đất.
"Quá mạnh!" Trịnh Nhiên trợn mắt há hốc mồm, ngây ngốc nhìn Đường Yên đứng phía trước. Tuy rằng bọn họ đều biết thực lực của Đường Yên không yếu nhưng cũng không nghĩ tới lại mạnh như vậy, chỉ trong nháy mắt mà đã đẩy lui được hai con tang thi bò cấp năm, đây là cái quái quỷ gì? Nghĩ tới chuyện lúc trước, ánh mắt Trịnh Nhiên nhìn Đường Yên lại càng nóng hơn, khó trách chủ nhân đã nói là không cho anh ta nhúng tay vào chuyện của Đường Yên.
"Dị năng giả cấp năm thật sự mạnh như vậy sao?" Ánh mắt của mọi người ở đó nóng rực, ảo tưởng tới một ngày nào đó bọn họ cũng có thể lợi hại như vậy, chỉ cần vung tay là có thể đánh chết thú biến dị cấp cao.
"Mọi người đi trước đi, vào kho hàng xem thử, tôi sẽ xử lí hai con tang thi bò này." Trong mắt Đường Yên càng thêm lạnh lẽo, vẻ mặt không chút thay đổi, tinh thần lực trực tiếp tập trung vào tang thi bò đồng thời cũng mở miệng bảo đám người Hạ Dĩnh đi vào kho hàng trước. Động tĩnh ở đây quá lớn, sớm hay muộn gì cũng sẽ kinh động đến người khác.
Đã biết Đường Yên rất mạnh nên đám người Hạ Dĩnh cũng không do dự nữa, bọn họ xoay người tiến vào kho hàng. Hạ Dĩnh đã đạt tới mức cao nhất của cấp bốn nhưng tới giờ vẫn chưa đột phá được cánh cửa cấp năm, tuy nhiên cô hiểu rõ chắc chắn thực lực của Đường Yên không phải là dị năng giả cấp năm bình thường. Hình Liệt Phong cũng là dị năng giả cấp năm, Hạ Dĩnh phân vân không biết giữa Hình Liệt Phong và Đường Yên thì ai lợi hại hơn ai đây?
Sau khi Hạ Dĩnh rời đi thì Đường Yên càng không nể nang gì nữa, cô tăng thêm dị năng trên kiếm, tinh thần lực thì khóa chặt tang thi bò sau đó lao tới, kiếm sắc đâm thẳng vào giữa đầu tang thi bò nhưng Đường Yên vẫn không dừng lại mà vẫn lao tiếp về phía trước, dùng sức chém tang thi bò thành hai nửa, sau khi tinh thần lực thăng cấp thì Đường Yên điều khiển cơ thể và dị năng càng theo ý mình.
Đường Yên dùng tinh thần lực khóa chặt tang thi bò sau đó trực tiếp chém giết. Tuy rằng hai con tang thi bò này thăng cấp thành thành tang thi cấp cao, tuy nhiên lại là hệ lực lượng chuyên về sức mạnh, nếu như nó thức tỉnh dị năng năng lực (phong, thủy, hỏa.. đó) khác thì có lẽ Đường Yên sẽ phải vất vả môt phen. Hệ năng lực không giống hệ như sức mạnh vì lúc chiến đấu cô còn phải đề phòng bọn họ đánh lén.
Đường Yên thu hồi kiếm sau đó dùng tinh thần lực khóa chặt tang thi bò còn lại, hai cánh tay huy động dị năng biến cánh tay sét thành giao long trực tiếp xuyên qua thân thể tang thi bò. Sau khi lôi điện tan hết thì chỗ tang thi bò đứng lúc này biến thành một cái hố to sâu gần mười mét, trong hố chỉ có một viên huyết hạch lẳng lặng nằm ở dưới đáy hố. Đường Yên nhảy xuống hố nhặt nó lên, sau khi cất kỹ hai viên huyết hạch thì không thèm quay đầu lại đi vào kho hàng.
Sau khi Hạ Dĩnh tiến vào thì đã tiêu diệt hết đám tang thi quanh đó rồi chờ Đường Yên xuất hiện.
Mọi người lẳng lặng canh giữ các góc của kho hàng, không có ai lên tiếng cả, hiển nhiên là mọi người vẫn chưa thể lấy lại tinh thần từ kích thích vừa rồi, Đường Yên không thích nói nhiều, biểu tình cũng lạnh lùng nhưng mà hôm nay sau khi thấy Đường Yên ra tay thì mọi người đều cảm thấy trước kia mình thật ngu ngốc nhưng đồng thời cũng không nhịn được mà cảm thấy tự đắc vì trước kia mình thông minh, không đắc tội với Đường Yên.
Không thể không nói lòng người đúng là phức tạp, khi bạn ở thế yếu thì tất cả mọi người muốn giẫm đạp lên bạn nhưng khi bạn trở thành kẻ mạnh thì tất cả khinh thường đó đều trở thành kính yêu và sợ hãi. Ở tận thế, sự mạnh mẽ là thứ mọi người đều ham muốn.
"Sao rồi?" Đường Yên nhìn quét một vòng kho hàng, đáy mắt hiện lên khiếp sợ. So với nhóm vật tư mà cô lấy được ở trấn nhỏ lần trước thì vật tư ở đây nhiều gấp bốn, năm lần, quả nhiên nhà họ Lôi rất giàu có.
"Toàn bộ đều ở trong này, đã giải quyết xong tang thi bò rồi sao?" Hạ Dĩnh kinh ngạc nói đồng thời trong mắt hiện lên vẻ phức tạp, việc Đường Yên mạnh như thế cũng đồng nghĩa với Bác sĩ Đường có khả năng nổi dậy. Chuyện này đối với nhà họ Hạ mà nói chẳng phải là tin tức tốt gì!
"Ừ!" Đường Yên gật đầu sau đó đưa một viên huyết hạch cho Hạ Dĩnh, viên còn lại đưa cho Miêu Trạch. Miêu Trạch cũng đang ở cấp bốn cao nhất, chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa là có thể đột phá, thăng cấp trở thành dị năng giả cấp cao.
"... Cám ơn!" Hạ Dĩnh bình tĩnh nhận lấy huyết hạch, huyết hạch cấp năm của tang thi bò ẩn chứa năng lượng rất lớn, ít ra cũng phải mạnh hơn mấy chục lần những tinh hạch và huyết hạch cấp thấp. Hạ Dĩnh không nghĩ tới Đường Yên lại đưa huyết hạch cho cô nhưng lại nghĩ tới chuyện sau khi thăng cấp trở thành dị năng giả cấp năm thì những tinh hạch và huyết hạch cấp thấp hoặc bằng cũng không có tác dụng gì nhiều.
"Không cần, nhất định trên đường về sẽ không yên ổn, tốt nhất là mọi người hãy tự nâng cao thực lực của mình một cách nhanh nhất." Đường Yên nói một cách thẳng thắn sau đó xoay người, dùng tinh thần lực bắt đầu bỏ vật tư vào không gian: “Bốn - sáu, tôi muốn sáu phần."
Đường Yên nhàn nhạt nói, không thèm để ý đến vẻ mặt phức tạp của Hạ Dĩnh. Chỉ mấy phút sau, vật tư chồng chất trong kho hàng đều bị cô bỏ vào trong không gian.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.