Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ

Chương 29

Cửu Nguyệt Vi Lam

27/02/2014

Vào lúc giữa trưa, Trần ma ma đã tới, giáo trình dạy chữ xong rồi, bắt đầu từ hôm nay, cũng chính là ngày Liễu Vi Dung trong thời gian cấm túc học tập lễ nghi.

“ Chủ tử, ngài đã biết phần lớn chữ, bắt đầu từ hôm nay cũng không cần học chữ nữa, chỉ là viết chữ còn cần chủ tử luyện tập nhiều hơn.”

Trần ma ma vừa nghĩ đến tài năng viết chữ như chó bò của chủ tử, da mặt kéo ra, không biết khi thái hậu nương nương xem bài phạt nữ Tứ thư của chủ tử sẽ là cái vẻ mặt gì?

“ Vậy hôm nay học cái gì?”Liễu Vi Dung nghe được không cần học chữ, cũng thở phào nhẹ nhõm, thật ra thì chữ nàng đã nhận thức toàn bộ rồi, dù sao nàng cũng có không gian linh tuyền, thời gian học tập lại không thiếu, cộng thêm uống linh tuyền, đã gặp qua là không quên được, chỉ cần chú ý một chút là có thể đọc nhanh như gió.

Hiện tại nàng cũng định buổi tối ngủ sớm một chút, vào không gian xem sách thuốc, nàng đối với y thuật cũng biết chút ít, chỉ là vẫn còn tương đối nông cạn, chỉ giới hạn ở dưỡng sinh nhưng đối với huyệt đạo thân thể con người thì hết sức quen thuộc.

Tự học nên cũng sẽ không quá lao lực.

Trần ma ma nhìn Liễu Vi Dung một hồi lâu:” Hôm nay bắt đầu học lễ nghi.”

“ Lễ nghi?” Liễu Vi Dung trợn to hai mắt, không phải chứ? Trước khi vào cung không phải đã học qua rồi hay sao? Nàng nhớ mình học hết sức đúng tiêu chuẩn, còn phải học?

Trần ma ma nghiêm túc gật đầu giải thích:” Nô tài dạy lễ nghi không phải là lễ tiết trong cung, những thứ sau khi chủ tử được tuyển vào cung vài ngày đã học qua, đã không cần phải dạy nữa.”

Dừng một chút, thấy Đức quý nhân cẩn thận lắng nghe, trong lòng hài lòng gật đầu, tiếp tục nói:” Nô tài dạy lễ nghi chỉ bao quát nghi dung cùng dáng vẻ”

“ Về phần nghi dung, cái này nô tài không cần phải nói rồi, chủ tử nghi dung( dung nhan) rất tốt, thậm chí ở trên việc bảo dưỡng dung nhan so với nô tài còn có kinh nghiệm hơn.” Trần ma ma ngụ ý nói nhìn da thịt cùng dung nhan mềm mại trong suốt của nàng.

Sủng phi hậu cung xinh đẹp nàng đã gặp qua, da trắng nõn nà, nhưng mà vẫn không thể nào so sánh với da thịt Đức quý nhân trước mắt này, thật không biết nàng bảo dưỡng như thế nào, không biết có phải nàng có bí truyền hay không.

Cũng có thể trời sinh đã như vậy rồi.

Liễu Vi Dung im lặng, cái người mới nào trúng cử mà dung nhan không đẹp? Trong lòng cảm thấy không vui đã sớm bỏ sang một bên.

“ Dáng vẻ là một phần nhỏ, chủ tử nếu muốn chiếm được sủng ái của hoàng thượng, trừ khi còn có phải giỏi mánh khóe nữa, dáng vẻ cũng rất quan trọng, điểm này, tỷ tỷ của chủ tử, Lệ quý nhân làm vô cùng tốt, dáng vẻ chỉ có thể dùng ngàn vạn từ để nói về nàng.”

Nói đến dáng vẻ, Trần ma ma đối với Liễu Tương Nhã khen không dứt miệng.

Điểm này Liễu Vi Dung cũng thừa nhận.

Liễu phu nhân tổn hơi sức bồi dưỡng lớn như vậy, cộng thêm nàng vốn là nữ chủ có hào quang cường đại, không tốt mới là lạ, thật ra thì Phương Chỉ Doanh cũng không kém, cùng với Liễu Tương Nhã thì có thể nói mỗi người một vẻ.

Đáng tiếc hoàng thượng kiêng kỵ ngoại thích ( nhà ngoại ý), sẽ không để cho Phương gia lại có thêm một hoàng đế.

Cho nên Liễu Tương Nhã sẽ được chọn.

“ Đúng vậy đó, tỷ tỷ giơ tay nhấc chân, một cái nhăn mày, một nụ cười đếu mang theo mị lực mê người.” Liễu Vi Dung cũng không bị lòng ghen tị che mắt, khen thật lòng.

Nhưng hoàng thượng không nhìn thấy Lệ quý nhân khá, Trần ma ma nhìn Đức quý nhân một cái, hoặc là nếu như Đức quý nhân không có như Lệ quý nhân dung mạo khuynh thành như vậy, dáng vẻ vạn thiên, nhưng nàng lại có một cỗ khí chất không màng danh lợi, còn có một chút giống như con người này rất mới mẻ, chính là nàng lại không biết chữ, không được tỉ mỉ bồi dưỡng đây mà.

Tính tình ương bướng, ác độc, không có.

Không sai, nếu không hoàng thượng cũng sẽ không để nàng đến dạy.

“ Chủ tử dụng tâm để học, cũng sẽ giống như Lệ quý nhân.” Trần mama nói mang theo chút khích lệ.

Liễu Vi Dung cười cười, cũng không có phản bác, nàng là người trong nhà nên biết chuyện trong nhà mình ra sao, nàng đã định, không gian không tiến triển nhiều lắm, Trần ma ma dạy thế nào, nàng cũng sẽ không biến thành giống như Liễu Tương Nhã.

Bất quá, học nhiều một ít cũng không có xấu.

Bạch Liên cùng Hạnh Nhi ở một bên lẳng lặng lắng nghe.

Hạnh Nhi cũng đã có thể coi là cung nữ tâm phúc, bất quá địa vị còn chưa sánh bằng Bạch Liên.

Nàng rất thông minh, so với nô tài kiến thức hạn hẹp thì thông minh hơn nhiều, tuy nói Đức quý nhân bị cấm túc nửa năm, nhưng là còn có Trần ma ma ở lại, có Trần ma ma ở đây, chỗ hoàng thượng nhất định cũng sẽ không quên chủ tử.

Thay vì âm thầm đầu nhập chủ tử khác, còn không bằng thời điểm này đi theo Đức quý nhân phân vị thấp, dù sao ngoài trừ Bạch Liên, cũng không có tâm phúc nào cả.

Hơn nữa nàng có một loại dự cảm, chủ tử sẽ hết khồ.

“ dáng vẻ huấn luyện đơn giản, đợi chủ tử đi theo nô tài cùng nhau làm.” Trần ma ma nhìn chằm chằm Liễu Vi Dung nghiêm túc nói.

Liễu Vi Dung gật đầu, nàng cũng rất tò mò không biết cổ nhân huấn luyện dáng vẻ như thế nào, có phải hay không giống như người mẫu thời hiện đại, tư thế ngồi, bộ dáng đi, bộ dáng đứng yên, thái độ đối với mọi người, giọng nói, vẻ mặt,v…..v…..bắt tay vào phương diện này.



Trần ma ma cũng nói nội dung huấn luyện dáng vẻ, cùng với những chuyện nàng biết không khác biệt nhiều lắm.

“ Đầu tiên, muốn nổi lên một cỗ khí ôn nhu.”

“ Phốc…” Liễu Vi Dung thiếu chút nữa thì cười không ra tiếng, khí ôn nhu còn có thể nổi lên, định hù dọa người khác sao?

Trần ma ma cau mày, nhìn Liễu Vi Dung một cái, nhắc nhở nàng chú ý nhìn, sau đó vươn tay, đè ngực lại, dùng sức hô hấp, hô hấp, hô hấp nữa… Sau đó Trần ma ma hít sâu một lần nữa, toàn thân buông lỏng ngồi ngay ngắn xuống ghế, ưu nhã cầm một cái chén tinh sảo lên.

Sau đó ý bảo Liễu Vi Dung làm theo.

“ Trần ma ma, thật ra thì ta cảm thấy ta không cần dùng sức hô hấp, cả người cũng tản ra khí ôn nhu…” Liễu Vi Dung đối với bộ dáng hô hấp kia của Trần ma ma rất là im lặng, cái ôn nhu khí này quá khó khăn, nàng quyết định không học, thật ra nàng căn bản không nhìn ra trên người Trần ma ma có khí ôn nhu.

Trần ma ma mí mắt nhảy lên một cái.

“ Chủ tử, nô tài rất chắc chắn nói cho ngài, trên người ngài không có khí ôn nhu!”

Liễu Vi Dung lười biếng ỷ ở trên ghế dựa, trừng mắt nhìn, giảo hoạt cười một tiếng:” Ta cũng không nhìn ra trên người ma ma có khí ôn nhu, trên người ngươi vừa không có khí tỏa ra…”

Trần ma ma bị Liễu Vi dung phản bác thì cảm thấy hô hấp như dừng lại, khóe miệng giật giật, chén trà cầm trên tay run lên.

Khí tỏa ra?

Nếu trên người có khí tỏa ra, nàng còn là một con người sao?

Bạch Liên cùng Hạnh Nhi không nhịn được che miệng cười trộm.

“ Tốt lắm ma ma, chúng ta bắt đầu từng đoạn, cái ôn nhu khí này, ngươi có ta cũng có, tiếp tục đi!”

“ Sau khi khí ôn nhu nổi lên, ngồi thẳng lưng hóp bụng, sau đó uống trà, thời điểm uống trà chú ý!”

Trần ma ma nhắc nhở, sau đó đứng lên bắt đầu làm mẫu.

“ Đầu tiên, cầm cái ly này lên thật ưu nhã, ngón tay trái làm giống như Lan hoa chỉ, dùng hai ngón tay nhẹ nhàng nâng thân chén, các ngón tay còn lại cũng làm thành Lan Hoa chỉ, nhẹ nhàng để nâng cái ly này lên.”

Liễu Vi Dung nhìn người Trần ma ma đã gần bốn năm chục tuổi, còn cầm cái ly kiểu Lan Hoa chỉ, động tác này nhìn thế nào, thế nào cũng không thể dung hòa.

Động tác nàng thấy Liễu Tương Nhã làm, bất đồng chính là, Liễu Tương Nhã làm thưởng tâm duyệt mục ( ý đẹp ý), mọi cử động đều là cực kỳ mê người.

Nói muốn nàng làm, chỉ biết bắt chước bừa.

Nàng cảm thấy tùy ý dĩ nhiên là tốt nhất, đây mới là phong cách của nàng.

Giống như Trần ma ma vậy, tổng cảm thấy tất cả như đều theo một khuôn mẫu, sau đó mọi người bắt chước chế theo, thật là không có thú vị.

“ Uống trà còn phải biến thành bộ dáng này. Không cảm thấy mệt mỏi chứ? Tự nhiên một chút không tốt sao? Hoàng thượng đã thấy nhiều động tác khuôn mẫu, thị giác tất sẽ cảm thấy mệt mỏi không phải sao?”

Liễu Vi Dung nói xong, cầm chén trà lên một cách tự nhiên, thưởng thức trà, một loại động tác nước chảy mây trôi (lưu loát sinh động), trong đầu không có gì xinh đẹp trong đó, hết lần này đến lần khác làm cho người ta cảm thấy thoải mái thích ý.

Hạnh Nhi giật mình bội phục nhìn chủ tử, thật sâu nhìn Liễu Vi Dung một cái. Đúng vậy, trong cung này, động tác mỗi phi tần uống trà đều một dạng giống nhau, các nàng cũng sẽ làm Lan Hoa chỉ, theo đuổi ưu nhã.

Thì ra không cần làm đẹp như Lan hoa chỉ, cũng có thể làm những động tác như thưởng tâm duyệt mục này.

“ Xem ra chủ tử làm được rất khá, nô tài đã bêu xấu, tiếp theo là bộ dáng đi lại.”

“ Tư thế đi lại cũng rất quan trọng, bí quyết chính là hai chữ “ chậm” cùng “ cười”, phải đi làm sao dịu dàng thướt tha, ôn nhu như nước, như cây liễu trước gió, muốn đi phải chậm, bước giống như chạy bước nhỏ, còn phải có thần sắc ôn nhu, khóe miệng khẽ nheescsh, làm cho người ta cảm giác giống như nàng đi cười một cái.”

Sau đó Trần ma ma đứng dậy làm mẫu, lại còn lắc mông theo tiết tấu, mặt có chút nghiêm túc bỗng dưng nhu hòa, khóe miệng nhếch lên, mơ hồ mang theo nụ cười, cầm khăn tay màu giống như Ô Quy, giống như bước nhỏ bước nhỏ đi về phía trước.

Liễu Vi Dung hai tròng mắt sáng lên, cái này có thể học.

Thấy Đức quý nhân nghiêm túc đi theo tư thái nàng dạy, Trần ma ma rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm.

Vì vậy buổi chiều đi qua đều là tập bộ dáng đi.

Đến buổi tối, Liễu Vi Dung cảm thấy có chút mệt mỏi, sau khi uống linh tuyền, mệt mỏi trên người trong nháy mắt tan biến hết, sau khi ăn tối xong, liền lấy cớ mệt mỏi tắt đèn đi ngủ sớm, nhưng thật ra là vào không gian..

Dù sao thời gian nửa năm vẫn còn, nhất thời không vội chép sách, một buổi sáng chép một phần, rất nhanh sẽ xong.

Lại thu hoạch một tra ( có thể là một rổ) rau dưa, nhìn đống rau dưa lớn trước mặt, liền không hề phải bỏ đi, thật may là không gian có thể giữ thực phẩm tươi, nếu không những loại rau dưa này đã sớm quá chín.



Cây ăn quả có nhiều loại giống nhau, sớm nhất là loại cây nho, cây vải, cây long nhãn chờ hiện tại đã có kết quả, hai ngày nữa có thể ăn quả.

Suy nghĩ một chút đã cảm thấy cao hứng.

Ai kêu Đức quý nhân phân vị thấp chứ, nước trái cây này.

Không gian này, nhờ nó là một bảo vật quý hiếm.

Trong không gian không có tiểu phòng, không gian lại lớn, phân loại một phần thức ăn, một phần cây ăn quả, một phần để thu hoạch rau dưa.

Còn dư lại chính là đất trống.

Trên đất trống không có gì cả, chỉ là có một cái rương lớn.

Không phải là nàng không muốn cầm đồ đi vào, mà là căn bản không thể cầm, đồ dùng trong Y Lan điện đều được ghi chép.

Cộng thêm Hạnh Nhi cùng Bạch Liên nhìn, còn chưa phải lộn xộn là tốt.

Lấy ra sách thuốc từ trong rương, xem lại tỉ mỉ.

Bên trong đủ loại phương thuốc cổ truyền để cho nàng phải đại khai nhãn giới, đây đều là tài phú a.

Ở trong cung sợ nhất chính là gì?

Chỉ sợ có người âm thầm ra tay.

Nàng trong không gian nghiên cứu sách thuốc, Trần ma ma thừa dịp đêm rời khỏi Nhu Phúc cung, đi đến Tử Thần điện hồi báo tiến độ học tập của Liễu Vi Dung hôm nay.

Mộ Dung Triệt nghe Trần ma ma hồi báo, gương mặt lãnh đạm tuấn tú hiếm khi xuất hiện một nụ cười, thiếu chút nữa hù dạo công công Tiểu Lý Tử.

Hoàng thượng cả ngày mặt lúc nào cũng âm trầm, tối nay lại không điểm bài, không nghĩ đến Trần ma ma hồi báo tình hình học tập của Đức quý nhân, hoàng thượng liền cười.

Xem ra địa vị Đức quý nhân trong lòng hoàng thượng không nhỏ a, bất quá Lệ quý nhân cũng không có đãi ngộ tốt như vậy.

Tỷ muội Liễu gia đãi ngộ thật ra khác nhau một trời một vực.

Hồi báo xong, Trần ma ma lại hỏi một phen tình hình xem có dạy Đức quý nhân tinh thông bốn nghệ ( cầm, kỳ, thi, họa) hay không.

“ Cầm kỳ thư họa không cần dạy, âm luật ca múa cũng miễn…” Hoàng đế Mộ Dung Triệt khóe miệng co quắp một cái, hiển nhiên là nhớ đến ngày chọn tú Liễu Vi Dung khảy đàn khó nghe như thế nào.

Hắn không muốn mỗi ngày đi đến Nhu Phúc cung đều nghe tiếng đàn chói tai.

“ Nô tài tuân chỉ!” Trần ma ma đầu tiên là sửng sốt, sau đó cung kính trả lời.

U Lan điện.

Liễu Tương Nhã tỉnh lại vừa giữ thêu hoa cây dâm bụt trên khăn tay, vừa nghe Bích Thủy ở bên tai nàng thấp giọng nói chuyện ở Y Lan điện.

Đang nghe đến thời điểm Trần ma ma từ Tử Thần điện trở về, mặt Liễu Tương Nhã liền biến sắc, thình lình bị kim đâm vào ngón tay, đau khiến nàng kêu “ A” một tiếng, trên đầu ngón tay liền trào ra một tia máu tươi.

Bích Thủy cả kinh, vội vàng đi đến rương nhỏ lấy thuốc bôi cho chủ tử.

“ Chủ tử, ngài tại sao không cẩn thận vậy?” Bích Thủy rất là đau lòng bôi thuốc cho chủ tử.

“ Ta không sao, chẳng qua là bị kim châm một cái thôi, Bích Thủy, ngươi nói Trần ma ma thường đi đến chỗ hoàng thượng hồi báo tình hình của Tam muội như thế, sợ rằng nửa năm sau, hoàng thượng còn là có thể còn nhớ nàng!” Liễu Tương Nhã cắn môi, phía dưới tay hung hăng vò khăn, chỉ cảm thấy cảm giác buồn phiền đầy trong lồng ngực.

Tại sao, tại sao cái người Tam muội nàng không coi vào đâu lại nhiều lần lặp đi lặp lại khiêu chiến giới hạn chịu đựng cao nhất của nàng.

Nghĩ đến từ khi mình vào cung đến nay đều không thuận lợi, cùng với tối ngày hôm qua ngoài ý muốn được thị tẩm nhưng lại làm hoàng thượng chán ghét, nàng còn thật sự vui vẻ, bây giờ nhìn lại căn bản là không có ích.

Lợi dụng Trần ma ma khiến cho hoàng thượng nhớ nàng, thật là thủ đoạn a!

“ Bích Thủy, thông báo Bạch Liên, đây là thời điểm để Bạch Liên phát huy.”

Đáy mắt Liễu Tương Nhã hiện lên một tia ngoan lệ.

phù xong thêm một chương :sweat: [/s

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook