Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ
Chương 41
Cửu Nguyệt Vi Lam
27/02/2014
Hậu viện không có tai mắt người khác , Liễu Vi Dung cực kỳ
vui mừng, lại nghĩ tối hôm qua thái y nói đến phấn xạ hương, đáy mắt xẹt qua một
tia sợ hãi, phấn xạ hương này, tại sao nàng không biết? Nhưng là ở trong nguyên
tác chỉ có mỗi dược thiện là nổi danh độc dược làm cho nữ nhân không thể sinh
con.
Cũng là một trong hai chứng cứ lớn làm cho hoàng hậu bị phế.
Chỉ là cái phấn xạ hương này không phải vào ba năm sau mới xuất hiện sao, khi đó hoàng hậu đã không có dùng dược thiện táy máy tay chân rồi, trong thời gian ba năm chỉ có liễu Tương Nhã mang thai vả lại còn bình an sinh một hoàng trường tử, liền không còn sinh ra, không thể không làm người ta sanh nghi.
Cho nên hoàng hậu cũng không dám táy máy tay chân ở trên dược thiện táy máy tay chân, ngược lại dùng đến xạ hương phấn mới nghiên cứu ra, bao nhiêu nữ nhân hậu cung vì vậy mà đẻ non, sảy thai, thậm chí tử vong.
Có thể nói cuối cùng hoàng hậu bị phế biếm lãnh cung cũng là nàng gieo gió gặt bão.
"Chủ tử, lúc này Nhu Phúc cung của chúng ta an toàn, thật tốt quá!" Bạch Liên mặt vui mừng nói xong, thuận tiện đưa lên cho chủ tử hai đĩa điểm tâm, hiện tại sức ăn của chủ tử trở nên nhiều hơn, rất nhanh đói bụng, cho nên lúc nào cũng chuẩn bị sẵn điểm tâm cùng cháo phẩm.
Trước nàng vẫn lo lắng sau khi cấm bế kết thúc, chủ tử đối mặt ra sao với những độc thủ của nữ nhân hậu cung khác ? Dù sao ba người nàng và Trần ma ma, Trương ma ma, cùng với Hạnh nhi, sợ là phòng không hết.
Liễu Vi Dung cũng cười cười, Đúng vậy , lần này chỉ cần nàng không ra Nhu Phúc cung, chính là an toàn, chỉ có phải đề phòng chính là lúc phi tần đến chơi.
Thật may là Cung Tần bị cấm túc rồi.
Nếu không người không có đầu óc này nhất định sẽ bị người lợi dụng, gây ra chuyện lớn.
Liếc nhìn Hạnh nhi cùng ba nhị đẳng cung nữ còn lại cũng đứng ở một bên vừa nói vừa cười, ba nhị đẳng cung nữ này tựa hồ cũng quen biết Hạnh nhi , Liễu Vi Dung có chút nghi ngờ.
Ba nhị đẳng cung nữ này hình như mới đến có vài ngày, tại sao lại quen than cùng Hạnh nhi như thế?
Đột nhiên một ý nghĩ kinh hãi thoáng qua đầu.
Chỉ là rất nhanh lại văng ra ngoài, Hạnh nhi là một người tham tiền, cùng với đạo dung người của hắn không hợp, nhìn ba nhị đẳng cung nữ đã biết, Hạnh nhi với họ không phải một cấp bậc .
"Chỉ là, lúc này người trong cung đều biết rõ chủ tử mang bầu!" Hạnh nhi nghe vậy thu hồi nụ cười, quay đầu , khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó nói.
Ba cung nữ cũng gật đầu phụ họa.
"Dù sao sớm muộn cũng sẽ truyền ra ngoài, thừa dịp chủ tử cấm bế còn chưa có kết thúc, họ cũng không thể đi vào, an tâm chờ tầm vài ngày, chuẩn bị tâm lý thật tốt nghênh đón họ đến là được." Trần ma ma ở một bên cười nói.
Liễu Vi Dung ăn một khối điểm tâm, gật đầu đồng ý, chỉ cần nàng ở một mẫu ba phân đất ở đây liền không có chuyện gì, bên cạnh còn có ba nhị đẳng cung nữ đi theo đấy.
Những người này đều là người của Hoàng đế , ai dám lộn xộn?
Dù sao nàng đã quyết định rồi, trước khi còn chưa có sinh hạ đứa bé, bên cạnh ít nhất phải có ba bốn người đi theo, ngoại trừ buổi tối đi ngủ , nàng còn phải vào không gian vận động nữa.
Ở thời điểm họ tán gẫu , bên ngoài truyền đến tiếng thông truyền , thì ra là Thái hậu cùng hoàng hậu ban thưởng , xem ra cũng biết tin tức nàng thai nhi mạnh khỏe .
Các loại trân quý dược liệu, dải lụa tơ lụa, đồ trang sức ngọc ngà, vân vân, đựng trong mấy dương lớn đưa tới, Liễu Vi Dung kinh hãi, lần này ban thưởng so với trước kia thị tẩm phong phú hơn nhiều.
Không chỉ như thế, người tới truyền khẩu dụ Thái hậu, danh sách đồ ăn hang ngày của nàng cũng nhiều thứ tốt hơn cho phụ nữ mang thai, chỉ là người đưa thực tài cũng là người củaHoàng đế .
Xem ra Thái hậu mặc dù không thích nàng, nhưng đối với tôn tử cũng rất để ý, Liễu Vi Dung cũng hơi an tâm.
Chỉ cần Thái hậu không ra tay đối phó đứa bé của nàng, có Hoàng đế che chở, nàng nhất định có thể nhịn cho đến khi sinh con bình an.
Sai Bạch Liên cùng với Hạnh nhi cùng bốn nhị đẳng cung nữ kiểm lại những thứ ban thưởng này , ghi vào danh sách, sau đó bỏ vào tư kho.
Lại thưởng một phen nô tài, trên dưới trong Nhu Phúc cung một mảnh vui sướng.
Liễu Vi Dung nhìn mọi người vui sướng khuôn mặt tươi cười, cũng cười, còn có chút thổn thức, xem ra đãi ngộ của người đầu tiên mang thai thật đúng là không tệ.
Về phần sau còn có người mang thai hay không, thật đúng là khó mà nói, dược thiện của hoàng hậu cũng không phải là dùng để trưng.
Nàng cũng mặc kệ không quan tâm, ngày qua ngày của chính mình tốt là được.
Trông nom người khác nhiều như vậy làm gì.
Phượng Nghi cung
Hoàng hậu chán nản ngồi ở trên ghế, cơ hồ là không thể tin vào lỗ tai của chính mình.
Lại thất bại, trúng xạ hương phấn lại vẫn tránh khỏi, chỉ là động Thai Khí, thai nhi còn rất khỏe, tại sao Đức Quý nhân cứ tốt số như vậy! !
Hoàng hậu ngoại trừ ghen tỵ còn hết sức không cam lòng, nghĩ mới xuống tay cũng đã muộn, Nhu Phúc cung đã được hoàng thượng bảo vệ gắt gao rồi, nhìn ra, Hoàng đế đối với thai của Đức Quý nhân này là coi trọng cùng mong đợi rất nhiều, đợi nàng sinh ra hoàng trường tử, sợ là muốn tấn phong rồi.
Hận đến làm cho hai hàm răng trắng suýt cắn nát môi.
Chỉ là công phu bên ngoài vẫn phải làm, nàng là một hoàng hậu đoan trang hiền đức.
Ban thưởng hậu hĩnh, cộng thêm Thái hậu ban thưởng, thanh thế rất lớn, có thể so với tứ phi ban thưởng, có thể nào không để cho người ghé mắt, trong hậu cung Tĩnh Tần coi như ru rú trong nhà cũng biết Đức Quý nhân mang thai gần sáu tháng.
Hoàng hậu cười lạnh, tạo thế như thế, nàng cũng không tin Phương quý phi cùng Thục phi ngồi yên.
Hiện tại an ủi duy nhất của nàng là chuyện tối ngày hôm qua, Hoàng đế cũng không có tra ra nàng , dù sao không có tìm nàng ‘ nói chuyện “ đúng không ?
Chỉ có thể nói hoàng hậu quá tự tin rồi.
Hoàng đế hiện tại không có tìm nàng, cũng không đại biểu hắn không có tra được, người ta hiện tại chỉ là cố kỵ Tả Tướng, hoàng hậu dù sao cũng là nữ nhi Tả Tướng , tuy nhiên không phải trưởng nữ, mà là tam nữ.
Tả Tướng chính là người gió chiều nào theo chiều đó, trưởng nữ gả cho thái tử, lúc ấy hắn là toàn lực ủng hộ thái tử , sau lại thấy thái tử bị kéo xuống ngựa, liền chuyển hướng đương kim Hoàng đế.
Trên triều đình Tả Tướng càng ngày càng phách lối, trong triều có hơn phân nửa Văn Thần đều là cùng một hệ phái, có thể cùng hắn chống lại chỉ có thế lực của nhà mẹ Thái hậu.
Kể từ lúc Mộ Dung triệt đoạt ngôi thắng lợi xong, thế lực nhà mẹ Thái hậu liền phát triển rất mạnh, ngang hàng cùng thế lực Tả Tướng , tuy nói là mơ hồ có khuynh hướng vượt qua, nhưng là duy trì thăng bằng.
Hữu Tướng còn có Phiêu Kỵ đại tướng quân, là hơn một chút.
Hiện tại Hoàng đế chịu đựng nàng, nếu như hoàng hậu còn không thu lại lời nói, phải biết Mộ Dung triệt thích nhất để đó rồi mới tính sổ một lượt.
Chờ Tả Tướng sụp đổ, hoàng hậu cũng liền xong rồi.
Nếu như nàng không hạ độc thủ hại hoàng tự, Hoàng đế có lẽ còn có thể để cho nàng ngồi ở trên hậu vị.
Nhưng là bây giờ, nàng đã bị Mộ Dung triệt ký thượng một khoản.
Về phần phương Chỉ doanh, tối hôm qua té xỉu xong, được thái y chẩn đoán có dấu hiệu sanh non, tỉnh lại biết được thiếu chút nữa bị hù chết, thật may là đứa bé trong bụng mình không có việc gì.
Bị Thái hậu cảnh cáo một phen xong, phương Chỉ doanh bỗng nhiên thức tỉnh, bỏ qua tìm Đức Quý nhân gây phiền toái, cũng lệnh cưỡng chế người của Quan Sư cung không cho nói chuyện trong cung, an tâm dưỡng thai, nàng cũng là một người thông minh, biết mình thân thể yếu đuối, có thể mang thai, đã là vạn hạnh.
Ngộ nhỡ nàng lại bị kích thích mất trí, dẫn đến trong bụng thật vất vả có được đứa bé sảy mất, há không là phải khóc chết.
Coi như cuộc sống sau này Đức Quý nhân có hoàng trưởng tử, ngày còn dài không biết chuyện gì có thể xảy ra đúng không?
Nàng cần gì phải đi lẫn vào lần nước đục này.
Để cho mình hoàng hậu phiền não đi.
Phương Chỉ doanh vuốt ve bụng có chút nhô lên , khẽ mỉm cười.
Liễu phủ
Liễu Chi hạo biết được tam nữ nhi của mình mang long thai gần sáu tháng xong, trước bị đồng liêu cười nhạo vì cưới vợ cả từ tâm, để cho hắn ở trước mặt đồng liêu không ngốc đầu lên được, hôm nay rốt cuộc mở mày mở mặt, xuân phong hả hê, trên triều đình đã có không ít quan viên bắt đầu hướng tới lấy lòng hắn .
Nếu như tam nữ nhi có thể sinh hạ hoàng trường tử liền tốt nhất.
Tuy nói hắn coi trọng số mệnh đại nữ nhi, nhưng tam nữ nhi này không tồi, về phần vợ cả Trương thị, là trực tiếp bị hắn coi như không có.
Bây giờ nhìn lại hắn nên suy tính đem chuyện người bố trí trong cung năm xưa chia cho tam nữ nhi một ít mới đúng.
Đến khi viết phong thư, sai người truyền vào cung cho đại nữ nhi, để cho nàng trông nom tam nữ nhi đang mang thai, không làm cho nàng bị người ám toán , cũng giao phó để nàng lấy cọc ngầm trong tay phân một ít cho Liễu Vi Dung.
Đại nữ nhi cùng tam nữ nhi tỷ muội tình thâm, vừa đúng có thể ở trong cung giúp đỡ lẫn nhau.
Về phần Liễu phu nhân Trương thị còn lại là gương mặt không dám tin, Liễu Vi Dung là tiểu tiện nhân tại sao lại mang thai hoàng tự trước Liễu Tương Nhã, trong cơ thể nàng không phải tích lũy hàn độc sao?
Hôm nay địa vị Trương thị ở lúc khi Liễu Vi Dung vào cung liền không lớn bằng lúc trước, Liễu lão gia thậm chí có hướng tái giá lập một bình thê , nếu không có hai nhi tử xuất sắc làm chỗ dựa, nàng sợ là bị hưu lâu rồi?
Nữ nhi trong cung không có tiền đồ, nếu như nàng mang bầu hoàng tự, địa vị nàng ở Liễu gia sẽ khôi phục lại trước kia, Trương thị không khỏi ở trong lòng oán giận nữ nhi.
Được thông tin Liễu Tương Nhã thông báo, biết được Liễu Vi Dung thật mang bầu đứa bé, còn đã sáu tháng rồi, một ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra ngoài, ngất đi, thiếu chút nữa dọa sợ bích thủy.
Nàng lúc này còn không biết, sự đả kích giờ mới bắt đầu, chờ tin Liễu Chi hạo đến , đó mới là đả kích lớn hơn đấy.
Vĩnh cung
Thục phi trong lòng tính toán châm chọc một phen, an vị ngồi trên kiệu đi đến Phượng Nghi cung gặp hoàng hậu, không biết nói gì, thời điểm li khai, vẻ mặt Thục phi cười lạnh.
Đây là hoàng hậu muốn châm ngòi thuốc sung cho nàng mà.
Trong lòng hạ quyết định, không nên dính vào hố nước đục lần này, hoàng thượng biểu lộ rất coi trọng cái thai trong bụng Đức quý nhân, nên nói hoàng hậu chính xác là, đã 28 tuổi nên gọi là “ bà lão”, lại còn bên cạnh không có lấy một hoàng tử.
Nàng mới mười sáu tuổi, tất sẽ mang thai hài tử của chính mình.
Hài tử Đức quý nhân bình an sinh ra, có thể trưởng thành hay không là một vấn đề lớn.
Vì thể Thục phi cùng Phương Chỉ Doanh không nói mà cùng một ý nghĩ, hoàng hậu mưu tính một hồi coi như là thất bại, trên hơn cả những phi tử tần vị cũng không có nhân mạch nào, muốn động thủ cũng không tìm được cơ hội.
………………………..
Thời tiết tháng mười một càng ngày càng lạnh giá, trời bắt đầu có tuyết rơi.
Ngày mai được bỏ lệnh cấm, ngày ngày yên tĩnh có lẽ là một đi không trở lại rồi.
Trong điện bồn vẫn cháy.
Trên cổ , đầu cùng khăn choàng vai đều là khăn lông cáo ngồi ở trên giường, mấy ngày này, ngoại trừ ăn với ngủ, còn có theo Bạch Liên học bài hát ru con, rất nhanh một tiểu trư, rảnh rỗi không có việc gì làm, liền cùng Trần ma ma đi may tiểu y phục.
Bất quá so với y phục tiểu hài tử may rất tinh xảo của Trần ma am, của nàng may khó coi hơn, tay áo của tiểu y phục một bên to, một bên bé, rất không cân xứng.
Sau cùng, nàng đành phải bỏ qua, dù sao mấy ngày nay, trần ma ma cùng Bạch Liên đã may không ít, màu đông với mùa hè đều đã may một đống, có thể mặc suốt một năm rồi.
Chuyện mang thai truyền ra ngoài xong, buổi tối không biết tại sao hoàng thượng không qua như trước, chỉ là mỗi ngày vào giữa trưa sẽ bớt thời gian đi qua đây một chuyến.
Buổi tối hôm nay, Liễu Vi Dung vừa mới lên giường, chuẩn bị đi ngủ, thấy bóng dáng một đạo minh hoàng, Bạch Liên và Hạnh Nhi thấy vậy vội vàng thỉnh an hoàng thượng.
Hoàng thượng phất tay bảo các nàng rời đi.
Trong phòng bắt đầu để mấy chậu than, tiếng chậu than cháy lách tách lách tách vang lên, trong gian phòng một mảnh ấm áp dễ chịu.
Thấy Mộ Dung Triệt đi vào, Liễu Vi Dung nâng bụng từ trên giường ngồi dậy, nghĩ muốn thỉnh an hắn, lại bị Mộ Dung Triệt bước nhanh đến ấn xuống.
Liễu Vi Dung nhạy cảm nên nhận ra tâm trạng Mộ Dung Triệt không tốt lắm, thấy hơi lạ, người nào lại trêu chọc hắn nổi giận.
Mộ Dung Triệt bỏ ngoại bào cùng long ngoa ( giày của vua ý), nằm lên giường ôm nàng, đắp chăn, đại thủ vuốt ve bụng đã to của nàng, tiểu bảo bảo trong bụng, cực kỳ phối hợp đạp đạp như đánh phụ hoàng không để ý đến hắn ( cái này mình chem.)
Cảm nhận được tay truyền đến từng đợt dao động, khóe miệng Mộ Dung Triệt hơi vểnh.
Tâm trạng bỗng dưng tốt lên rất nhiều.
Mấy ngày nay mẫu hậu một mực ở trước mặt hắn nhắc đến Lệ quý nhân, làm hắn cảm thấy rất phiền, Lệ quý nhân này dã tâm quá lớn, cũng là một người rất tâm ngoan thủ lạt, không biết mẫu hậu nhìn thấy điểm tốt nào của nàng ta, lại để cho hắn nhiều lần điểm bài tử của nữ nhân này.
Đáng tiếc đối với Lệ quý nhân, hắn một chút hứng thú cũng không có.
“ Hoàng thượng, tiểu hoàng tử lại kêu người kìa!” Cảm nhận được tiểu bảo bảo trong bụng đá hai lần, khóe măt Liễu Vi Dung cong cong, cười nói.
“ uhm! Là một đứa hiếu thuận!” Vẻ mặt Mộ Dung Triệt trở nên nhu hòa, đáy mắt lộ ra vẻ mặt chờ mong.
Liễu Vi Dung không nói gì, hai chân mới đá đã gọi là hiếu thuận………. ( vâng rất hiếu thuận!!!)
Không thấy Mộ Dung Triệt lên tiếng trả lời, giống như là đã ngủ thiếp đi.
Liễu Vi Dung đã quen với việc bị hắn ôm khi ngủ, nhưng là hôm nay đã ngủ rất nhiều, hiện tại không buồn ngủ chút nào, nghe tiếng cháy bang bang của chậu than trong phòng.
Vốn dĩ đêm nay nàng muốn vào không gian vận động, ai ngờ hoàng thượng qua đây, hại nàng đêm nay không có cách nào đi vào, lại không ngủ được, đành phải nhàm chán ở trong lòng Mộ Dung Triệt nhích tới nhích lui
Không chút nào phat hiện động tác của chính mình khơi mào dục hỏa vốn không ngủ của Mộ Dung Triệt.
Nửa tháng này, hắn không có điểm bài, gần như đều qua đêm ở Tử Thần điện, nhưng, đêm nay sẽ cho Liễu Vi Dung, người khơi dậy lửa biết thế nào là đau khổ.
Cảm nhận cái gì đó cứng cứng ( cái gì ai cũng biết hị hị) ở bụng, toàn thân Liễu Vi Dung cứng đờ, mắt vừa nâng lên đối diện với ánh mắt mang theo dục vọng của Mộ Dung Triệt, lập tức chột dạ xoay người lại , đưa lưng về phía hắn, vùi đầu vào trong chăn tính giả chết.
“ Hoàng thượng, đêm đã khuya, mau ngủ sớm một chút đi!”
Mộ Dung Triệt vốn dĩ không muốn nàng, nhưng nàng lại ở trên người hắn nhích tới nhích lui, dẫn đến bạo phát dục hỏa trong hắn, vậy thì không thể trách hắn rồi.
“ Chậm, đốt lửa thì phải phụ trách dập lửa chứ!” Thanh âm Mộ Dung Triệt hơi khàn khàn, đại thủ từ phía sau lưng nàng nhanh chóng cởi bỏ xiêm y của Liễu Vi Dung.
Môi mỏng ngậm chặt vành tai nàng, hôn một đường, đại thủ xẹt qua ngực nàng…..
“ Hoàng thượng, tì thiếp vẫn đang mang tiểu hoàng tử….” Liễu Vi Dung bắt lấy đại thủ của hắn, nhẹ nhàng thở ra muốn cự tuyệt.
“ Trẫm hỏi qua thái y rồi, có thể!” Tay vẫn không dừng động tác như cũ, mỗi ngày thái y bắt mạch cho nàng đều thông báo kết quả cho hắn, nàng có thể thị tẩm hay không hắn tất nhiên biết.
Cho nên Liễu Vi Dung bi thống, bị Mộ Dung Triệt ăn sạch sành sanh rồi.
Ngày hôm sau, cấm túc kết thúc, Mộ Dung Triệt đã vào triều, Liễu Vi Dung chuồn êm vào không gian tắm rửa rồi đi ra ngoài, đang muốn trở lại giường tiếp tục ngủ, lại nghe bên ngoài có tiếng nô tài thông truyền, Lệ quý nhân đến!
Liễu Vi Dung vừa nghe nàng đến, nhịn không được cười lạnh, quả nhiên, nàng đoán không sai, biết nàng mang thai xong, Liễu Tương Nhã khẳng định là người đầu tiên tìm đến cửa.
Cũng là một trong hai chứng cứ lớn làm cho hoàng hậu bị phế.
Chỉ là cái phấn xạ hương này không phải vào ba năm sau mới xuất hiện sao, khi đó hoàng hậu đã không có dùng dược thiện táy máy tay chân rồi, trong thời gian ba năm chỉ có liễu Tương Nhã mang thai vả lại còn bình an sinh một hoàng trường tử, liền không còn sinh ra, không thể không làm người ta sanh nghi.
Cho nên hoàng hậu cũng không dám táy máy tay chân ở trên dược thiện táy máy tay chân, ngược lại dùng đến xạ hương phấn mới nghiên cứu ra, bao nhiêu nữ nhân hậu cung vì vậy mà đẻ non, sảy thai, thậm chí tử vong.
Có thể nói cuối cùng hoàng hậu bị phế biếm lãnh cung cũng là nàng gieo gió gặt bão.
"Chủ tử, lúc này Nhu Phúc cung của chúng ta an toàn, thật tốt quá!" Bạch Liên mặt vui mừng nói xong, thuận tiện đưa lên cho chủ tử hai đĩa điểm tâm, hiện tại sức ăn của chủ tử trở nên nhiều hơn, rất nhanh đói bụng, cho nên lúc nào cũng chuẩn bị sẵn điểm tâm cùng cháo phẩm.
Trước nàng vẫn lo lắng sau khi cấm bế kết thúc, chủ tử đối mặt ra sao với những độc thủ của nữ nhân hậu cung khác ? Dù sao ba người nàng và Trần ma ma, Trương ma ma, cùng với Hạnh nhi, sợ là phòng không hết.
Liễu Vi Dung cũng cười cười, Đúng vậy , lần này chỉ cần nàng không ra Nhu Phúc cung, chính là an toàn, chỉ có phải đề phòng chính là lúc phi tần đến chơi.
Thật may là Cung Tần bị cấm túc rồi.
Nếu không người không có đầu óc này nhất định sẽ bị người lợi dụng, gây ra chuyện lớn.
Liếc nhìn Hạnh nhi cùng ba nhị đẳng cung nữ còn lại cũng đứng ở một bên vừa nói vừa cười, ba nhị đẳng cung nữ này tựa hồ cũng quen biết Hạnh nhi , Liễu Vi Dung có chút nghi ngờ.
Ba nhị đẳng cung nữ này hình như mới đến có vài ngày, tại sao lại quen than cùng Hạnh nhi như thế?
Đột nhiên một ý nghĩ kinh hãi thoáng qua đầu.
Chỉ là rất nhanh lại văng ra ngoài, Hạnh nhi là một người tham tiền, cùng với đạo dung người của hắn không hợp, nhìn ba nhị đẳng cung nữ đã biết, Hạnh nhi với họ không phải một cấp bậc .
"Chỉ là, lúc này người trong cung đều biết rõ chủ tử mang bầu!" Hạnh nhi nghe vậy thu hồi nụ cười, quay đầu , khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó nói.
Ba cung nữ cũng gật đầu phụ họa.
"Dù sao sớm muộn cũng sẽ truyền ra ngoài, thừa dịp chủ tử cấm bế còn chưa có kết thúc, họ cũng không thể đi vào, an tâm chờ tầm vài ngày, chuẩn bị tâm lý thật tốt nghênh đón họ đến là được." Trần ma ma ở một bên cười nói.
Liễu Vi Dung ăn một khối điểm tâm, gật đầu đồng ý, chỉ cần nàng ở một mẫu ba phân đất ở đây liền không có chuyện gì, bên cạnh còn có ba nhị đẳng cung nữ đi theo đấy.
Những người này đều là người của Hoàng đế , ai dám lộn xộn?
Dù sao nàng đã quyết định rồi, trước khi còn chưa có sinh hạ đứa bé, bên cạnh ít nhất phải có ba bốn người đi theo, ngoại trừ buổi tối đi ngủ , nàng còn phải vào không gian vận động nữa.
Ở thời điểm họ tán gẫu , bên ngoài truyền đến tiếng thông truyền , thì ra là Thái hậu cùng hoàng hậu ban thưởng , xem ra cũng biết tin tức nàng thai nhi mạnh khỏe .
Các loại trân quý dược liệu, dải lụa tơ lụa, đồ trang sức ngọc ngà, vân vân, đựng trong mấy dương lớn đưa tới, Liễu Vi Dung kinh hãi, lần này ban thưởng so với trước kia thị tẩm phong phú hơn nhiều.
Không chỉ như thế, người tới truyền khẩu dụ Thái hậu, danh sách đồ ăn hang ngày của nàng cũng nhiều thứ tốt hơn cho phụ nữ mang thai, chỉ là người đưa thực tài cũng là người củaHoàng đế .
Xem ra Thái hậu mặc dù không thích nàng, nhưng đối với tôn tử cũng rất để ý, Liễu Vi Dung cũng hơi an tâm.
Chỉ cần Thái hậu không ra tay đối phó đứa bé của nàng, có Hoàng đế che chở, nàng nhất định có thể nhịn cho đến khi sinh con bình an.
Sai Bạch Liên cùng với Hạnh nhi cùng bốn nhị đẳng cung nữ kiểm lại những thứ ban thưởng này , ghi vào danh sách, sau đó bỏ vào tư kho.
Lại thưởng một phen nô tài, trên dưới trong Nhu Phúc cung một mảnh vui sướng.
Liễu Vi Dung nhìn mọi người vui sướng khuôn mặt tươi cười, cũng cười, còn có chút thổn thức, xem ra đãi ngộ của người đầu tiên mang thai thật đúng là không tệ.
Về phần sau còn có người mang thai hay không, thật đúng là khó mà nói, dược thiện của hoàng hậu cũng không phải là dùng để trưng.
Nàng cũng mặc kệ không quan tâm, ngày qua ngày của chính mình tốt là được.
Trông nom người khác nhiều như vậy làm gì.
Phượng Nghi cung
Hoàng hậu chán nản ngồi ở trên ghế, cơ hồ là không thể tin vào lỗ tai của chính mình.
Lại thất bại, trúng xạ hương phấn lại vẫn tránh khỏi, chỉ là động Thai Khí, thai nhi còn rất khỏe, tại sao Đức Quý nhân cứ tốt số như vậy! !
Hoàng hậu ngoại trừ ghen tỵ còn hết sức không cam lòng, nghĩ mới xuống tay cũng đã muộn, Nhu Phúc cung đã được hoàng thượng bảo vệ gắt gao rồi, nhìn ra, Hoàng đế đối với thai của Đức Quý nhân này là coi trọng cùng mong đợi rất nhiều, đợi nàng sinh ra hoàng trường tử, sợ là muốn tấn phong rồi.
Hận đến làm cho hai hàm răng trắng suýt cắn nát môi.
Chỉ là công phu bên ngoài vẫn phải làm, nàng là một hoàng hậu đoan trang hiền đức.
Ban thưởng hậu hĩnh, cộng thêm Thái hậu ban thưởng, thanh thế rất lớn, có thể so với tứ phi ban thưởng, có thể nào không để cho người ghé mắt, trong hậu cung Tĩnh Tần coi như ru rú trong nhà cũng biết Đức Quý nhân mang thai gần sáu tháng.
Hoàng hậu cười lạnh, tạo thế như thế, nàng cũng không tin Phương quý phi cùng Thục phi ngồi yên.
Hiện tại an ủi duy nhất của nàng là chuyện tối ngày hôm qua, Hoàng đế cũng không có tra ra nàng , dù sao không có tìm nàng ‘ nói chuyện “ đúng không ?
Chỉ có thể nói hoàng hậu quá tự tin rồi.
Hoàng đế hiện tại không có tìm nàng, cũng không đại biểu hắn không có tra được, người ta hiện tại chỉ là cố kỵ Tả Tướng, hoàng hậu dù sao cũng là nữ nhi Tả Tướng , tuy nhiên không phải trưởng nữ, mà là tam nữ.
Tả Tướng chính là người gió chiều nào theo chiều đó, trưởng nữ gả cho thái tử, lúc ấy hắn là toàn lực ủng hộ thái tử , sau lại thấy thái tử bị kéo xuống ngựa, liền chuyển hướng đương kim Hoàng đế.
Trên triều đình Tả Tướng càng ngày càng phách lối, trong triều có hơn phân nửa Văn Thần đều là cùng một hệ phái, có thể cùng hắn chống lại chỉ có thế lực của nhà mẹ Thái hậu.
Kể từ lúc Mộ Dung triệt đoạt ngôi thắng lợi xong, thế lực nhà mẹ Thái hậu liền phát triển rất mạnh, ngang hàng cùng thế lực Tả Tướng , tuy nói là mơ hồ có khuynh hướng vượt qua, nhưng là duy trì thăng bằng.
Hữu Tướng còn có Phiêu Kỵ đại tướng quân, là hơn một chút.
Hiện tại Hoàng đế chịu đựng nàng, nếu như hoàng hậu còn không thu lại lời nói, phải biết Mộ Dung triệt thích nhất để đó rồi mới tính sổ một lượt.
Chờ Tả Tướng sụp đổ, hoàng hậu cũng liền xong rồi.
Nếu như nàng không hạ độc thủ hại hoàng tự, Hoàng đế có lẽ còn có thể để cho nàng ngồi ở trên hậu vị.
Nhưng là bây giờ, nàng đã bị Mộ Dung triệt ký thượng một khoản.
Về phần phương Chỉ doanh, tối hôm qua té xỉu xong, được thái y chẩn đoán có dấu hiệu sanh non, tỉnh lại biết được thiếu chút nữa bị hù chết, thật may là đứa bé trong bụng mình không có việc gì.
Bị Thái hậu cảnh cáo một phen xong, phương Chỉ doanh bỗng nhiên thức tỉnh, bỏ qua tìm Đức Quý nhân gây phiền toái, cũng lệnh cưỡng chế người của Quan Sư cung không cho nói chuyện trong cung, an tâm dưỡng thai, nàng cũng là một người thông minh, biết mình thân thể yếu đuối, có thể mang thai, đã là vạn hạnh.
Ngộ nhỡ nàng lại bị kích thích mất trí, dẫn đến trong bụng thật vất vả có được đứa bé sảy mất, há không là phải khóc chết.
Coi như cuộc sống sau này Đức Quý nhân có hoàng trưởng tử, ngày còn dài không biết chuyện gì có thể xảy ra đúng không?
Nàng cần gì phải đi lẫn vào lần nước đục này.
Để cho mình hoàng hậu phiền não đi.
Phương Chỉ doanh vuốt ve bụng có chút nhô lên , khẽ mỉm cười.
Liễu phủ
Liễu Chi hạo biết được tam nữ nhi của mình mang long thai gần sáu tháng xong, trước bị đồng liêu cười nhạo vì cưới vợ cả từ tâm, để cho hắn ở trước mặt đồng liêu không ngốc đầu lên được, hôm nay rốt cuộc mở mày mở mặt, xuân phong hả hê, trên triều đình đã có không ít quan viên bắt đầu hướng tới lấy lòng hắn .
Nếu như tam nữ nhi có thể sinh hạ hoàng trường tử liền tốt nhất.
Tuy nói hắn coi trọng số mệnh đại nữ nhi, nhưng tam nữ nhi này không tồi, về phần vợ cả Trương thị, là trực tiếp bị hắn coi như không có.
Bây giờ nhìn lại hắn nên suy tính đem chuyện người bố trí trong cung năm xưa chia cho tam nữ nhi một ít mới đúng.
Đến khi viết phong thư, sai người truyền vào cung cho đại nữ nhi, để cho nàng trông nom tam nữ nhi đang mang thai, không làm cho nàng bị người ám toán , cũng giao phó để nàng lấy cọc ngầm trong tay phân một ít cho Liễu Vi Dung.
Đại nữ nhi cùng tam nữ nhi tỷ muội tình thâm, vừa đúng có thể ở trong cung giúp đỡ lẫn nhau.
Về phần Liễu phu nhân Trương thị còn lại là gương mặt không dám tin, Liễu Vi Dung là tiểu tiện nhân tại sao lại mang thai hoàng tự trước Liễu Tương Nhã, trong cơ thể nàng không phải tích lũy hàn độc sao?
Hôm nay địa vị Trương thị ở lúc khi Liễu Vi Dung vào cung liền không lớn bằng lúc trước, Liễu lão gia thậm chí có hướng tái giá lập một bình thê , nếu không có hai nhi tử xuất sắc làm chỗ dựa, nàng sợ là bị hưu lâu rồi?
Nữ nhi trong cung không có tiền đồ, nếu như nàng mang bầu hoàng tự, địa vị nàng ở Liễu gia sẽ khôi phục lại trước kia, Trương thị không khỏi ở trong lòng oán giận nữ nhi.
Được thông tin Liễu Tương Nhã thông báo, biết được Liễu Vi Dung thật mang bầu đứa bé, còn đã sáu tháng rồi, một ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra ngoài, ngất đi, thiếu chút nữa dọa sợ bích thủy.
Nàng lúc này còn không biết, sự đả kích giờ mới bắt đầu, chờ tin Liễu Chi hạo đến , đó mới là đả kích lớn hơn đấy.
Vĩnh cung
Thục phi trong lòng tính toán châm chọc một phen, an vị ngồi trên kiệu đi đến Phượng Nghi cung gặp hoàng hậu, không biết nói gì, thời điểm li khai, vẻ mặt Thục phi cười lạnh.
Đây là hoàng hậu muốn châm ngòi thuốc sung cho nàng mà.
Trong lòng hạ quyết định, không nên dính vào hố nước đục lần này, hoàng thượng biểu lộ rất coi trọng cái thai trong bụng Đức quý nhân, nên nói hoàng hậu chính xác là, đã 28 tuổi nên gọi là “ bà lão”, lại còn bên cạnh không có lấy một hoàng tử.
Nàng mới mười sáu tuổi, tất sẽ mang thai hài tử của chính mình.
Hài tử Đức quý nhân bình an sinh ra, có thể trưởng thành hay không là một vấn đề lớn.
Vì thể Thục phi cùng Phương Chỉ Doanh không nói mà cùng một ý nghĩ, hoàng hậu mưu tính một hồi coi như là thất bại, trên hơn cả những phi tử tần vị cũng không có nhân mạch nào, muốn động thủ cũng không tìm được cơ hội.
………………………..
Thời tiết tháng mười một càng ngày càng lạnh giá, trời bắt đầu có tuyết rơi.
Ngày mai được bỏ lệnh cấm, ngày ngày yên tĩnh có lẽ là một đi không trở lại rồi.
Trong điện bồn vẫn cháy.
Trên cổ , đầu cùng khăn choàng vai đều là khăn lông cáo ngồi ở trên giường, mấy ngày này, ngoại trừ ăn với ngủ, còn có theo Bạch Liên học bài hát ru con, rất nhanh một tiểu trư, rảnh rỗi không có việc gì làm, liền cùng Trần ma ma đi may tiểu y phục.
Bất quá so với y phục tiểu hài tử may rất tinh xảo của Trần ma am, của nàng may khó coi hơn, tay áo của tiểu y phục một bên to, một bên bé, rất không cân xứng.
Sau cùng, nàng đành phải bỏ qua, dù sao mấy ngày nay, trần ma ma cùng Bạch Liên đã may không ít, màu đông với mùa hè đều đã may một đống, có thể mặc suốt một năm rồi.
Chuyện mang thai truyền ra ngoài xong, buổi tối không biết tại sao hoàng thượng không qua như trước, chỉ là mỗi ngày vào giữa trưa sẽ bớt thời gian đi qua đây một chuyến.
Buổi tối hôm nay, Liễu Vi Dung vừa mới lên giường, chuẩn bị đi ngủ, thấy bóng dáng một đạo minh hoàng, Bạch Liên và Hạnh Nhi thấy vậy vội vàng thỉnh an hoàng thượng.
Hoàng thượng phất tay bảo các nàng rời đi.
Trong phòng bắt đầu để mấy chậu than, tiếng chậu than cháy lách tách lách tách vang lên, trong gian phòng một mảnh ấm áp dễ chịu.
Thấy Mộ Dung Triệt đi vào, Liễu Vi Dung nâng bụng từ trên giường ngồi dậy, nghĩ muốn thỉnh an hắn, lại bị Mộ Dung Triệt bước nhanh đến ấn xuống.
Liễu Vi Dung nhạy cảm nên nhận ra tâm trạng Mộ Dung Triệt không tốt lắm, thấy hơi lạ, người nào lại trêu chọc hắn nổi giận.
Mộ Dung Triệt bỏ ngoại bào cùng long ngoa ( giày của vua ý), nằm lên giường ôm nàng, đắp chăn, đại thủ vuốt ve bụng đã to của nàng, tiểu bảo bảo trong bụng, cực kỳ phối hợp đạp đạp như đánh phụ hoàng không để ý đến hắn ( cái này mình chem.)
Cảm nhận được tay truyền đến từng đợt dao động, khóe miệng Mộ Dung Triệt hơi vểnh.
Tâm trạng bỗng dưng tốt lên rất nhiều.
Mấy ngày nay mẫu hậu một mực ở trước mặt hắn nhắc đến Lệ quý nhân, làm hắn cảm thấy rất phiền, Lệ quý nhân này dã tâm quá lớn, cũng là một người rất tâm ngoan thủ lạt, không biết mẫu hậu nhìn thấy điểm tốt nào của nàng ta, lại để cho hắn nhiều lần điểm bài tử của nữ nhân này.
Đáng tiếc đối với Lệ quý nhân, hắn một chút hứng thú cũng không có.
“ Hoàng thượng, tiểu hoàng tử lại kêu người kìa!” Cảm nhận được tiểu bảo bảo trong bụng đá hai lần, khóe măt Liễu Vi Dung cong cong, cười nói.
“ uhm! Là một đứa hiếu thuận!” Vẻ mặt Mộ Dung Triệt trở nên nhu hòa, đáy mắt lộ ra vẻ mặt chờ mong.
Liễu Vi Dung không nói gì, hai chân mới đá đã gọi là hiếu thuận………. ( vâng rất hiếu thuận!!!)
Không thấy Mộ Dung Triệt lên tiếng trả lời, giống như là đã ngủ thiếp đi.
Liễu Vi Dung đã quen với việc bị hắn ôm khi ngủ, nhưng là hôm nay đã ngủ rất nhiều, hiện tại không buồn ngủ chút nào, nghe tiếng cháy bang bang của chậu than trong phòng.
Vốn dĩ đêm nay nàng muốn vào không gian vận động, ai ngờ hoàng thượng qua đây, hại nàng đêm nay không có cách nào đi vào, lại không ngủ được, đành phải nhàm chán ở trong lòng Mộ Dung Triệt nhích tới nhích lui
Không chút nào phat hiện động tác của chính mình khơi mào dục hỏa vốn không ngủ của Mộ Dung Triệt.
Nửa tháng này, hắn không có điểm bài, gần như đều qua đêm ở Tử Thần điện, nhưng, đêm nay sẽ cho Liễu Vi Dung, người khơi dậy lửa biết thế nào là đau khổ.
Cảm nhận cái gì đó cứng cứng ( cái gì ai cũng biết hị hị) ở bụng, toàn thân Liễu Vi Dung cứng đờ, mắt vừa nâng lên đối diện với ánh mắt mang theo dục vọng của Mộ Dung Triệt, lập tức chột dạ xoay người lại , đưa lưng về phía hắn, vùi đầu vào trong chăn tính giả chết.
“ Hoàng thượng, đêm đã khuya, mau ngủ sớm một chút đi!”
Mộ Dung Triệt vốn dĩ không muốn nàng, nhưng nàng lại ở trên người hắn nhích tới nhích lui, dẫn đến bạo phát dục hỏa trong hắn, vậy thì không thể trách hắn rồi.
“ Chậm, đốt lửa thì phải phụ trách dập lửa chứ!” Thanh âm Mộ Dung Triệt hơi khàn khàn, đại thủ từ phía sau lưng nàng nhanh chóng cởi bỏ xiêm y của Liễu Vi Dung.
Môi mỏng ngậm chặt vành tai nàng, hôn một đường, đại thủ xẹt qua ngực nàng…..
“ Hoàng thượng, tì thiếp vẫn đang mang tiểu hoàng tử….” Liễu Vi Dung bắt lấy đại thủ của hắn, nhẹ nhàng thở ra muốn cự tuyệt.
“ Trẫm hỏi qua thái y rồi, có thể!” Tay vẫn không dừng động tác như cũ, mỗi ngày thái y bắt mạch cho nàng đều thông báo kết quả cho hắn, nàng có thể thị tẩm hay không hắn tất nhiên biết.
Cho nên Liễu Vi Dung bi thống, bị Mộ Dung Triệt ăn sạch sành sanh rồi.
Ngày hôm sau, cấm túc kết thúc, Mộ Dung Triệt đã vào triều, Liễu Vi Dung chuồn êm vào không gian tắm rửa rồi đi ra ngoài, đang muốn trở lại giường tiếp tục ngủ, lại nghe bên ngoài có tiếng nô tài thông truyền, Lệ quý nhân đến!
Liễu Vi Dung vừa nghe nàng đến, nhịn không được cười lạnh, quả nhiên, nàng đoán không sai, biết nàng mang thai xong, Liễu Tương Nhã khẳng định là người đầu tiên tìm đến cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.