Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ

Chương 71

Cửu Nguyệt Vi Lam

27/02/2014

Edit: Anh Trúc

Thanh Y cung.

Thái hậu biết hoàng hậu đến, bắt đầu vuốt Phật châu trong tay, thần sắc nhàn nhạt xem như không biết một lúc, sau đó mới để Lưu ma ma cho hoàng hậu vào.

Hoàng hậu được Tôn ma ma nâng đi vào, vừa tiến đến nàng liền quỳ trên mặt đất.

“ Thần thiếp xin thỉnh an thái hậu, thái hậu Cát Tường.”

“ Hoàng hậu, người làm sao vậy? Tại sao lại quỳ, Lưu ma ma mau nâng hoàng hậu dậy.” tuy thái hậu không thích hoàng hậu lắm, nhưng dù sao hiện giờ nàng cũng mang Long tự, mà thấy hoàng hậu như vậy, nghĩ đến hoàng thượng cho nàng xem tư liệu, trong lòng cũng có vài tính toán.

“ Không, thỉnh thái hậu nghe thần thiếp nói hết, hôm nay thần thiếp đến đây để thỉnh tội!” Hoàng hậu vừa rồi quỳ xuống chỉ là thăm dò, thấy thần sắc thái hậu lãnh đạm, trong lòng cũng sáng tỏ, xem ra Thái hậu cũng đã biết chuyện cung trang của Đức tần có vấn đề.

Vì vậy nên mới nói đến đây thỉnh tội.

“ A..? Hoàng hậu có tội gì?” Thái hậu vê Phật châu, hơi hơi hí mắt.

“ Cung trang của Đức tần có vấn đề, thần thiếp làm hoàng hậu, khó chối tội này.” Hoàng hậu cúi đầu cung kính trả lời.

Thái hậu vẫn lộ ra một vẻ mặt, thản nhiên nói:” Quả thật khó chối tội này, cung trang của Đức tần là do ngươi sai người ra tay?’

Hoàng hậu quỳ trên mặt đất, đầu gối cảm thấy ẩn ẩn đau, nghe thấy thái hậu nói, lòng bỗng dưng trầm xuống, tuy nhiên nàng rất nhanh liền ngẩng đầu lên, cắn răng cãi lại nói rõ ràng:” Thái hậu, nô tì bị oan, thần thiếp không thể rửa sạch nỗi hiềm nghi này, mấy ngày nay thần thiếp vẫn đóng cửa dưỡng thai, căn bản không có rảnh bận tâm chuyện phía dưới, không biết có nô tài nào lại gian lận trong cung trang của Đức tần, giá họa lên đầu của nô tì.”

“ Phải không?” Thái hậu âm thầm cười lạnh, lườm hoàng hậu đang kêu oan, căn bản không tin lời nàng nói, bất quá dù sao hoàng hậu vẫn đang hoài long tự, không thể làm quá.

“ thái hậu minh giám, thần thiếp cũng là vừa mới biết chuyện cung trang của Đức tần xảy ra vấn đề, quả thật nô tì khó chối tội này, vì tránh cho có chuyện tương tự phát sinh, lần này đến đây, muốn giao lại cung quyền, an tâm dưỡng thai!”

Thái hậu kinh ngạc, người ham thích cung quyền như hoàng hậu mà lại chủ động giao cung quyền ra sao?

“ Hoàng hậu cho rằng người nào có thể tiếp nhận và giải quyết chuyện ở lục cung?” Nàng hí mắt nhàn nhạt nói.

“ Thần thiếp cho rằng thái hậu là thích hợp nhất.” Hoàng hậu cúi đầu xuống cung kính trả lời.

Thái hậu lạnh lùng nhìn hoàng hậu, đối với tâm tư của hoàng hậu thì đã hiểu hết, sau cùng nhắm mắt lại, thở dài một tiếng.

“ Nếu hoàng hậu cố ý như vậy, trước hết ai gia sẽ thay ngươi chưởng quản lục cung, quỳ an đi!”

Hoàng hậu thở hắt ra, quỳ an đứng dậy rồi li khai.

Vừa ly khai, trong lòng hoàng hậu cũng vẫn có chút không yên, ý của thái hậu cũng ko rõ ràng.

ở trong lòng hoàng hậu, chuyện cung trang chỉ là chuyện nhỏ, nhưng việc này lại có liên quan đến nàng, nàng cố ý lấy cớ chính mình lơ là, giao cung quyền ra để dưỡng thai cũng là chuyện đương nhiên.

Có như thế thì mới có thể lấy được một chút ấn tượng tốt của hoàng thượng đối với nàng.

Đáng tiếc người tính không bằng trời tính.

Chuyện hoàng hậu đi gặp thái hậu, rất nhanh đã truyền đến tai Mộ Dung triệt, khóe môi lạnh lùng nhếch lên, nhìn kết quả điều tra của thái y trong tay, thần sắc càng thêm băng lãnh, toàn thân tỏa ra sự tức giận làm người khác sợ hãi.

Chuyện phấn xạ hương, quả hồng đế phấn, đều là những thứ làm cho nữ nhân sinh non hay tránh thai.

Trách không được con nối dõi của hắn lại ít như vậy, thì ra tất cả là nằm trên người hoàng hậu.

Xem ra dược thiện bổ dưỡng kia cũng bị động chân động tay.

Hoàng hậu ác độc như vậy, không xứng làm mẫu nghi thiên hạ.

Mặt hoàng thượng âm trầm. sai Tiểu Lý Tử cầm những tư liệu này đi gặp thái hậu.

“ Trẫm muốn phế hậu!” Hắn gặp thái hậu, câu đầu tiên là câu này.

Thái hậu cả kinh, chỉ là chuyện cung trang Đức tần có vấn đề cũng không cần làm nghiêm trọng đến mức để cho hoàng thượng phế hậu, rốt cuộc hoàng hậu đã làm cái gì, khiến cho hoàng thượng vừa đến đã đòi phế hậu.

“ Hoàng thượng, hoàng hậu đã làm sai chuyện gì?”

“ Mẫu hậu tự mình xem đi!” Mộ Dung Triệt mím môi, gương mặt lạnh lùng nói, sai Tiểu Lý Tử đưa tư liệu đang cầm lên cho Thái hậu.

Thái hậu cầm lấy tư liệu, xem xong tức giận đến toàn thân run rẩy, thiếu chút nữa thì làm rơi bản tư liệu, môi run rẩy không ngừng nói:” Nghiệp chướng, nghiệp chướng, lúc trước mẫu hậu tại sao lại chọn người ngoan độc này làm hoàng hậu, trách không được con nối dõi của hoàng thượng ít như vậy…”

“ Mẫu hậu xin bớt giận, trẫm không trách mẫu hậu, chỉ vì lúc trước hoàng hậu giấu quá kỹ mà thôi!” Mộ Dung Triệt thấp giọng an ủi thái hậu.

“ Vừa rồi hoàng hậu cũng qua đây nói muốn giao cung quyền cho mẫu hậu để an tâm dưỡng thai, ai gia còn tưởng rằng hoàng hậu có lòng hối cải, không nghĩ đến, không nghĩ đến….” Thái hậu cảm thấy chính mình trong nháy mắt già đi mười mấy tuổi.



“ Ai gia không quan tâm, nhưng lúc này hoàng hậu đang có thai hơn hai tháng, chuyện phế hậu hoàng thượng tự mình xem xét rồi làm đi!”

Mộ Dung Triệt gật đầu, hắn qua chỗ mẫu hậu cũng là muốn nói cho bà một tiếng.

Thấy mẫu hậu không có ý kiến gì, hắn liền dẫn Tiểu Lý Tử nhanh chóng rời khỏi Thanh Y cung, triệu kiến tôn thất trọng thần suốt đêm.

Tất cả chứng cứ đặt ngay trước mắt, tôn thất trọng thần đều trầm mặc, mưu hại hoàng tự, hãm hại phi tần, khiến cho con nối dõi của hoàng thượng ít, không chỉ là phế truất hậu vị, lại còn hạ thuốc tránh thai cho phi tần, dùng xạ hương mưu hại hoàng tự, chỉ thế này cũng đủ để chu di cửu tộc.

Thế nhưng nhà mẹ đẻ của hoàng hậu đã bị thua, hoàng thượng cũng không tính liên lụy đến nhà mẹ đẻ, bất quá nhất định là phải phế truất rồi.

Người đầu tiên tán thành phế truất hoàng hậu chắc chắn là thái sư, hắn là cha của Phương Quý phi, nếu hoàng hậu bị phế, cơ hội Phương quý phi lên hậu vị là vô cùng lớn.

Hoàng đế lướt nhìn Phương thái sư, trong lòng đã có tính toán, nhất định phế hậu, nhưng không phải lúc này, làm hoàng hậu thứ hai của hắn không phải ai cũng có thể làm.

Phương gia không thể có thêm một người thứ hai làm hoàng hậu.

Đây là điểm mấu chốt của hắn.

Đức tần đã thăng đến phi vị, nhưng nhà này vẫn hơi thấp một chút.

“ Việc này trẫm đã có tính toán!”

Sau đó cho tôn thất đại thần lui xuống, hiếm thấy hôm nay đi Hàm An cung của hoàng hậu.

Hoàng hậu mang theo kinh hỉ xen lẫn lo lắng nghênh đón hoàng thượng đến, thấy mặt hoàng thượng lạnh lùng âm trầm, lòng bỗng dưng trầm xuống.

“ Xinh thỉnh an hoàng thượng, hoàng thượng cát tường.”

Hoàng hậu cười thỉnh an hoàng thượng.

“ Đã trễ như vậy rồi mà hoàng thượng vẫn đến chỗ thần thiếp không biết có chuyện gì?”

Hoàng thượng lạnh lùng nhìn dung mạo đoan trang thanh tú của hoàng hậu, liếc mắt nhìn Tiểu Lý Tử, thanh âm lạnh lùng nói:” Tiểu Lý Tử, đem tư liệu cho hoàng hậu xem.”

“ vâng!”| Tiểu Lý Tử cung kính lên tiếng, cầm tư liệu trong tay đưa cho hoàng hậu.

Hoàng hậu cầm lấy vừa nhìn, huyết sắc trên mặt dần dần không còn, dung nhan trở nên vừa xanh vừa trắng, tay cầm tư liệu run run.

“ Hoàng thượng, ai hãm hại thần thiếp vậy? Thần thiếp làm sao có thể làm ra chuyện bỉ ổi ngoan độc như vậy.” Hoàng hậu xem xong, phù phù một tiếng quỳ xuống trước mặt hoàng đế, gương mặt trắng xanh mà kiên quyết, nước mắt dàn dụa, thanh âm rét lạnh:” Thỉnh hoàng thượng minh giám!”

Lúc hoàng hậu nhìn thấy những tư liệu này, đã biết chính mình chắc chắn xong rồi, nhưng mà nàng không cam lòng, nàng muốn thử một lần.

Hiện giờ Long tự là chỗ dựa lớn nhất của nàng.

Mộ Dung Triệt lạnh lùng nhìn hoàng hậu khóc đến hoa lê đái vũ nhưng gương mặt lại kiên cường, chỉ cảm thấy chán ghét, chứng cớ đã có vô cùng xác thực, lại có chết cũng không chịu nhận.

“ Chẳng lẽ trẫm đã đổ oan cho ngươi sao?”

“ Hoàng thượng, thần thiếp bị oan, thần thiếp thân là hoàng hậu chẳng lẽ không biết mưu hại hoàng tự là bị chu di cửu tộc hay sao, làm sao có thể làm? Hoàng thượng người cũng không thể vì có người nào đó bụng dạ khó lường xúi giục, bị người che mắt.”

Hoàng hậu nói xong lại khóc lên huh u, bộ dáng cực kỳ ủy khuất.

Mộ Dung Triệt lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng:” Hoàng hậu, ngươi vẫn còn muốn diễn trò trước mặt trẫm sao? Tiểu Lý Tử, đi tìm trong cung của hoàng hậu phấn xạ hương và quả hồng đế phấn ra đây cho hoàng hậu nhìn, thứ này có phải của nàng hay không?”

Hoàng hậu nhìn Tiểu Lý Tử lấy ra phấn xạ hương và quả hồng đế phấn, thân thể quơ quơ, sắc mặt trắng bệch, há mồm muốn biện giải:” Hoàng thượng, thần thiếp, thần thiếp…”

“ Đủ rồi, đêm nay trẫm qua đây không phải để nghe ngươi nói dối!” Mộ Dung Triệt lạnh lùng quát lớn.

“ Hoàng hậu, ngươi làm việc này cũng không phải chỉ một lần, chỉ một tội mưu hại hoàng tự đã đủ cho ngươi phải chết. Nếu như hiện tại ngươi không mang hoàng tự thì trẫm đã phế hậu vị của ngươi ngay lập tức rồi, cho một ly rượu độc chấm dứt tính mạng của ngươi.”

“ Ngươi hãy thành thành thật thật mà ở Phượng Nghi cung trên danh nghĩ hoàng hậu, dưỡng thai thật tốt, Đại công chúa sẽ đưa đến chỗ Thái hậu nuôi, Tiểu Lý Tử thu hồi thánh chỉ sắc phong, bảo ấn, bảo sách.”

“ Vâng!” Tiểu Lý Tử lĩnh mệnh, sai người đi lấy thánh chỉ sắc phong hoàng hậu, bảo ấn, bảo sách.

Sau đó, Mộ dung Triệt lạnh lùng nhìn vào mắt hoàng hậu, đứng dậy đi nhanh khỏi tẩm cung của hoàng hậu.

Mặt hoàng hậu xám như tro tàn xụi lơ trên mặt đất, không có thánh chỉ sắc phong và bảo ấn, bảo sách, nàng vẫn còn là hoàng hậu sao?

“ Nương nương..” Tôn ma ma đau lòng nhẹ nhàng nâng hoàng hậu dậy.

“ Tôn ma ma, hết rồi, hết rồi…” Hoàng hậu hoảng hốt thì thào tự nói.



“ Nương nương, người còn có Long tự, chỉ cần bình an sinh hạ tiểu hoàng tử, người liền có hi vọng chuyển mình.”

Hoàng hậu cười tự giễu, đưa tay sờ bụng, nước mắt chảy ròng:” Chuyển mình? Tôn ma ma, sợ là bản cung không có khả năng chuyển mình nữa rồi.”

Tôn ma ma cũng không biết nên nói cái gì cho phải.

Hôm sau, ý chỉ của Mộ Dung Triệt truyền khắp hậu cung.

“ Hoàng hậu Vương thị, ngoan độc ghen tị thành tính, mưu hại hoàng tự, không nên là mẫu nghi thiên hạ, đặc biệt thu hồi thánh chỉ sắc phong, bảo ấn, bảo sách, nhưng niệm tình đang có thai, đặc biệt an trí ở Hàm An cung, cho đến chết cũng không được ra ngoài, do Phương Quý phi, Huệ phi, Đức phi, ba vị phi tần cùng nhau chưởng quản cung quyền.”

Thánh chỉ này vừa ban ra, trong cung nhao nhao nghị luận, nhìn như hoàng hậu bị cấm, kỳ thực là bị nhốt vào lãnh cung.

Hoàng hậu vị lung lay, nhóm người phi tần nhất thời rộn rạo trở lại.

Ngay cả chỗ Phương quý phi vốn chỉ có quan tâm Nhị hoàng tử sau khi biết tin xong, lòng cũng không nhịn được hi vọng.

Trong lúc này, mạch nước ngầm trong cung bắt đầu khởi động.

Liễu Vi Dung biết được tin này xong, không khỏi giật mình, nàng còn chưa có chính thức thành Đức phi mà, tại sao lại cùng nhau giải quyết chấp chưởng hậu cung đây?

Mà còn có Liễu Tương Nhã không có treo ngược, hoàng hậu rớt đài, chẳng lẽ là đã đến lúc gia tộc của hoàng hậu bị diệt vong?

Tuy nhiên ngẫm lại cũng đúng, dù sao Liễu Tương Nhã là nữ chủ trong nguyên tác, đâu dễ dàng làm vật hi sinh như vậy?

“ Trần ma ma, ngươi nói cùng nhau giải quyết hậu cung có phải là bị sai rồi hay không? Ta hiện giờ đang có thai mà!” Hoàng thượng có phải đã quên nàng là phụ nữ có thai rồi hay không, làm sao xử lý chuyện hậu cung?

Trần ma ma mỉm cười.

“ Chắc chắn là hoàng thượng tính không có nhầm, qua hai ngày nữa chủ tử sẽ được phong phi, thêm vào phong hào của chủ tử, sẽ là Đức phi, như vậy là nói chủ tử.”

liễu Vi Dung buồn bực.

“ Nhưng mà ta không có kinh nghiệm!”

“ Chủ tử không cần lo lắng, không phải còn có nô tài sao?” Trần ma ma nhẹ nhàng xoa bóp vai cho nàng.

Liễu Vi Dung ngẫm lại cũng đúng, tuy nhiên vẫn lại là học học.

“ Trần ma ma, ngươi nói hoàng hậu hậu vị có thể bảo trụ được bao lâu? Vạn nhất hoàng hậu sinh hạ hài tử rồi bị phế đi, hậu cung cũng sẽ bị đại loạn theo, không biết có bao nhiêu người đang âm thầm mưu đồ hậu vị nữa.” Liễu Vi Dung nói sâu xa.

“ Bất luận hoàng thượng có phế hậu hay không, chủ tử có Đại hoàng tử bên cạnh, càng dễ bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió hơn.” Trần ma ma nói tình hình hiện tại.

Liễu Vi Dung nhíu mày, thở dài một tiếng:” Đúng vậy!”

Hiện giờ hoàng hậu ngã xuống, sợ là hậu cung này cũng không bình yên nữa rồi.

Thêm nữa hiện tại nàng đang có thai, sớm đã là cái đinh trong mắt của các phi tần, cái gai trong thịt rồi.

Sau này sợ là càng thêm nguy hiểm trùng điệp.

Hai ngày rất nhanh trôi qua, cung trang của Liễu Vi Dung cũng được may gấp, phong phi chi lễ cũng được tiến hành.

Tuy nó chỉ là phong phi chi lễ nho nhỏ, nhưng những đại thần cùng mệnh phụ thì không thể thiếu.

Chỉ là không có rườm rà, dài dòng như đại điển.

Mặc vào đồ xứng với Chính Nhất Phẩm phi tần, đồ cung trang, Liễu Vi Dung nhìn nữ tử mĩ lệ trong gương, hơi hoảng hốt một chút, nàng đi đến triều đại này cũng được hai năm rồi.

Chẳng những sinh ra hoàng trưởng tử, mà còn từ một quý nhân đã leo đến phi vị.

Thật đúng là thế sự vô thường mà.

Chuẩn bị cho bản thân xong, Liễu Vi Dung mang theo Bạch Liên và Hạnh Nhi vào kiệu nhỏ đi đến Bảo hòa điện.

Giờ phút này hoàng đế đã ở đó chờ rồi.

Thấy Liễu Vi Dung đi vào, Mộ Dung Triệt đang đứng ngay chính giữa khóe miệng nhếch lên.

Trong danh sách phong tiểu điển lễ, Tiểu Lý Tử tuyên đọc thánh chỉ tấn chức, Liễu Vi Dung tạ ơn xong, tiếp nhận thánh chỉ và bảo sách tượng trưng cho thân phận Đức phi, tiếp nhận đại thần và mệnh phụ quỳ lạy phía dưới.

Lúc này điển lễ sắc phong diễn ra thuận lợi ngoài ý muốn.

Kể từ hôm nay, nàng chính thức trở thành Chính Nhất phẩm Đức phi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook