Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ
Chương 78
Cửu Nguyệt Vi Lam
27/02/2014
Chương 78.1
Lễ ban tên đi qua, mệnh phụ cùng phi tần đều tranh nhau đi xem Long Phượng Thai trân quý này, Viên Viên cùng Hoan Hoan tại nhiều đôi mắt nhìn soi mói như vậy, an tĩnh giương cặp mắt đen bóng, tò mò nhìn tới nhìn lui.
Khiến không ít cặp mắt mệnh phụ hiện quang, nếu như không phải là hoàng tử cùng công chúa, họ khẳng định không nhịn được tiến lên bóp khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nón của hai đứa rồi.
"Thái hậu nương nương, Long Phượng Thai này thật làm người ta yêu thích rồi, triều đại Kiền Triêu chúng ta, Hoàng thất đã thật lâu không có xuất hiện." Một người trang phục rất giống Thái phi, người phụ nữ có vẻ chút phúc hậu cười híp mắt mở miệng.
Ánh mắt nhìn lướt qua Liễu Vi Dung một bên, khen: "Đức Phi đúng là có phúc."
Thái hậu cười không ngậm miệng được, mặt mày không che giấu chút nào sự yêu thích đối với Long Phượng Thai bên cạnh.
Nghe một Thái phi nói, cười phụ họa nói: "Đúng vậy a, nàng đúng là có phúc ."
Liễu Vi Dung nghe hai người khen ngợi nàng, lỗ tai nóng lên, vẻ tươi đẹp trên mặt không nhịn được dính vào một tầng đỏ hồng, liên tiếp khiêm nhường mấy câu.
Cái khác mệnh phụ thấy Thái phi lên tiếng đầu tiên, rối rít mở miệng khen ngợi Long Phượng Thai.
Nụ cười trên mặt Liễu Vi Dung cũng mau cứng.
Viên Viên cùng Hoan Hoan bị những nữ nhân này vây quanh không chút khó chịu nào, hai người một trái một phải dựa vào Thái hậu, nhất làm người ta im lặng là Hoan Hoan lại ngủ thiếp đi, Viên Viên ở một bên chơi ngón tay.
Chính là không có khóc.
Thái hậu cũng rất vui mừng, cái khác nàng cũng sợ Long Phượng Thai không chịu nổi ánh mắt những người đó mà khóc lớn.
Về phần Hoan Hoan ngủ, bị Thái hậu không để ý rồi.
Thật may là có Hạnh nhi cùng Trần ma ma chăm sóc.
Đoàn đoàn cũng cọ ở một bên chăm sóc muội muội.
Liễu Vi Dung có chút đau lòng nhìn Long Phượng Thai bị lấy ra triển lãm, vốn là thân thể trẻ con vốn mềm, Thái hậu còn để cho người ta làm cái đệm, đem đứa bé đặt vào.
Nếu không phải là nàng một tháng này thường dút Linh Tuyền cho Long Phượng Thai uống..., đứa bé sợ là nếu bị giày vò hư mất.
Nàng tình nguyện bọn trẻ khóc lớn, như vậy là có thể ôm đi xuống rồi.
Nơi xa, Liễu Tương Nhã thỉnh thoảng liếc về phía Thái hậu, giờ phút này Thái hậu đem Viên Viên ôm vào trong ngực, cùng những Thái phi kia nàng dâu hoàng gia khoe khoang.
Phát hiện sắc mặt của Thái hậu tựa hồ càng thêm hồng nhuận, ánh mắt chợt lóe.
Liễu Vi Dung vốn là đứng ở bên cạnh Thái hậu, nào biết bên người nàng vây lên không ít mệnh phụ, còn có chút là vương phi, cùng nhau hướng nàng học hỏi kinh nghiệm.
Hỏi nàng có phải hay không có bí truyền gì.
Còn có thế nào sinh đứa bé lần đầu, vóc người còn càng thêm xinh đẹp.
Dù sao nàng vào cung hơn ba năm, liền sinh ba đứa bé.
Cũng đều là những đứa trẻ khỏe mạnh cường tráng.
Nhận người hiếm a.
Đặc biệt là nàng ở cữ, còn có thể bảo dưỡng được vóc người tốt như vậy, tất cả mọi người thật tò mò.
Liễu Vi Dung rất là bất đắc dĩ, chẳng lẽ đối với các nàng nói mình là dùng Linh Tuyền điều dưỡng thân thể, chỉ có thể treo nụ cười tán dóc một chút kiến thức bảo dưỡng của hiện đại, cố tình là những điều mệnh phụ cùng vương phi kia thích nghe.
Liễu Vi Dung im lặng.
Bí truyền trong cung đình không phải tốt hơn sao?
Tưởng thị bởi vì thân phận quá thấp, chỉ có thể ở nơi xa nhìn, trong lòng nàng vui mừng nhất rồi, địa vị Liễu Vi Dung càng cao, nàng thu lợi lại càng lớn.
Hôm nay nàng sanh nhi tử đang cùng Đại hoàng tử giống nhau, nhưng cách trưởng thành còn có một cự ly lớn.
Cũng đủ để nàng vạch kế hoạch, Tam Tiểu Thư hôm nay là người đứng đầu hậu cung, coi như về sau hoàng thượng lập hậu, Tam Tiểu Thư có hai hoàng tử một công chúa bên người, địa vị vững chắc, không thể làm gì khác hơn là không có sai lầm lớn, quyền thế Phú Quý không thiếu được.
Về phần Trương thị sanh hai con trai trưởng, nhìn dáng dấp tựa hồ là ủng hộ đại tiểu thư Liễu Tương Nhã, liếc nhìn cách đó không xa đại tiểu thư, khẽ mỉm cười, Đại tiểu thư này nghĩ vượt qua Tam Tiểu Thư sợ là không thể nào.
Cái chuyện số mệnh kia, rất nhanh sẽ công bố rồi.
Nghe nói Minh Viễn đại sư tháng sau trở về Tướng Quốc Tự.
Đến lúc đó tất cả đều đem chân tướng rõ như ban ngày.
Các mệnh phụ trẻ tuổi của đại thần trong triều đều đi về hướng Liễu Vi Dung, lớn tuổi chính là cũng đi hướng về phía Thái hậu nơi đó có Long Phượng Thai.
Hiện ra phân chia hai cực.
Trong lòng sang tỏ, đối với hoàng thượng Mộ Dung Triệt khen mấy câu, lời hữu ích một câu nhận một câu chụp tới đây.
Khóe miệng Mộ Dung Triệt khẽ cong, Phương Thái Sư dung cặp mắt sắc bén, ánh mắt bắt bẻ xem xét kỹ lưỡng người nghe nói cực kỳ có phúc khí là Đức Phi, cuối cùng không thể không thừa nhận ba con gái của ông không sánh bằng nàng.
Đại nữ nhi càng không cần phải nói, than thể có vẻ bệnh, sinh nhị hoàng tử rồi sau này vẫn còn không thể sinh.
Đang ở thời điểm mọi người thật vui vẻ nhìn Long Phượng Thai, vốn là khí sắc Thái hậu rất tốt đột nhiên trong tay buông lỏng, Viên Viên trong tã lót mất thăng bằng rớt xuống.
"A. . . . . ." Một Thái phi bị giật mình thét chói tai ra tiếng.
"Tam hoàng tử. . . . . ."
Phương Chỉ Doanh một bên càng thêm khiếp sợ kêu to.
"Oa oa. . . . . ." Vốn là Viên Viên rất an tĩnh chợt khóc lớn lên.
Hoan Hoan cũng bị đánh thức, không biết có phải hay không sinh đôi tâm ý tương thông, cũng oa oa khóc lớn lên.
"Không cần, đệ đệ. . . . . . Đệ đệ. . ." Đoàn đoàn kêu to, chân ngắn nhỏ vội vọt tới.
Hạnh nhi sau lưng Thái hậu thấy thế kinh hãi, không để ý tại chỗ có nhiều người như vậy, thân thể vừa động, cản ở trước mặt đoàn đoàn trước khi Tam hoàng tử sắp ngã xuống khoanh tay tiếp nhận hắn.
Liễu Vi Dung nghe được tiếng thét chói tai của mọi người cùng Viên Viên oa oa khóc lớn một tiếng, tâm sắp thót lên tới cổ họng, chuyện gì xảy ra?
Còn có tiếng đoàn đoàn kêu to.
Vội đẩy đám người, nhanh chóng vọt tới bên cạnh Thái hậu, vừa hay nhìn thấy Hạnh nhi mạo hiểm đem Viên Viên tiếp được.
Nhịp tim thiếu chút nữa ngừng, sắc mặt bỗng dưng một mảnh trắng bệch, nếu không phải là Hạnh nhi tay chân mau, Viên Viên sợ rằng. . . . . .
Liễu Vi Dung rùng mình một cái, thân thể quơ quơ, ánh mắt nhìn về phía Thái hậu dẫn theo một tia sợ hãi cùng phẫn hận, đi qua từ trong ngực Hạnh nhi ôm qua Viên Viên đang oa oa khóc lớn dỗ dành.
Mặt Đoàn đoàn cũng toàn nước mắt dắt góc áo của nàng.
Hoan Hoan khóc lớn thì được Trần ma ma ôm.
Tình cảnh nhất thời hỗn loạn lên, Thái phi cùng mệnh phụ đều khiếp sợ nhìn Thái hậu, sắc mặt của Thái hậu hết sức khó coi, không dám tin nhìn tay mình trống không, cùng với Tam hoàng tử trong tay Liễu Vi Dung khóc đến rất thảm.
Hoàng đế rất nhanh liền vọt tới, chuyện mới vừa xảy ra, hắn đã biết, trái tim bỗng dưng níu chặt, nhìn sắc mặt Thái hậu khó coi kinh ngạc, gương mặt tuấn tú lạnh lẽo, lạnh lùng nhìn lướt qua đám người, lấy thân thể Thái hậu khó chịu làm lý do ngưng hẳn tiệc đầy tháng.
Sau đó để cho người ta mang theo một đôi Long Phượng Thai đang oa oa khóc lớn trở về Nhu Phúc cung.
Những mệnh phụ đại thần kia mặc dù không biết xảy ra chuyện gì, nhưng Thái hậu dưới cái nhìn chòng chọc của mọi người làm rơi Tam hoàng tử, mọi người nhìn thấy rất rõ ràng.
Lấy sự khôn khéo của các nàng, làm sao đoán không được Thái hậu bị người tính kế rồi, thoáng chốc mọi người rối rít rời đi hoàng cung.
Tránh cho rước họa vào thân.
Liễu Vi Dung càng thêm gấp đến độ nước mắt không ngừng, Viên Viên vẫn còn khóc, thế nào cũng không vỗ an được, vội để người đi mời thái y, mang người chậm rãi trở về Nhu Phúc cung.
Chương 78.2
Đỡ Thái hậu đi xa, Liễu Tương Nhã âm thầm cắn cắn môi, che giấu đen tối không rõ ở đáy mắt, mọi thứ ở đây ban đầu đều nằm trong kế hoạch của nàng, nào biết ự tình thế nhưng lại xảy ra ngoài ý muốn, không nghĩ tới cái cung nữ gọi Hạnh nhi tay lưu loát như thế.
Trước khi Tam hoàng tử rơi xuống đất có thể đơc được.
Đây tất cả cũng uổng phí, nàng biết Thái hậu yêu thích Tam hoàng tử mới cố ý trù hoạch ván cờ này.
Vốn nghĩ tại hôm nay chơi một cái Long chết Phượng sinh ra điềm xấu, không nghĩ tới Tam hoàng tử mạng lớn như thế, tránh khỏi.
Nhu Phúc cung, thái y rất nhanh đến.
Chẩn bệnh cho Long Phượng Thai vẫn đang khóc lớn, chẩn bệnh qua, nói Tam hoàng tử chỉ là bị kinh sợ, không có gì đáng ngại.
Mở ra mấy thuốc dán an thần.
Liễu Vi Dung lau nước mắt, vội ôm Tam hoàng tử dỗ dành, rất nhanh Tam hoàng tử rốt cuộc ngưng khóc thút thít, ngủ thật say, Tam công chúa cũng giống như vậy, thấy ca ca ngừng khóc, nàng cũng không khóc nữa.
"Phụ hoàng, đệ đệ không có sao chứ?" Đoàn đoàn níu thật chặt lấy ống tay áo Mộ Dung Triệt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn một mảnh giấu tích nước mắt chưa khô.
"Diệu nhi ngoan, đệ đệ không có việc gì." Mặt Mộ Dung Triệt căng đến gắt gao, tay siết thành một đoàn.
Cùng tới có Huệ phi cùng Đoan phi, họ rối rít ân cần nhìn Liễu Vi Dung đang ôm Tam hoàng tử ngủ trong ngực.
"Hoàng thượng, hôm nay chuyện trong tiệc đầy tháng rất là kỳ quái, thái hậu nương nương làm sao sẽ đột nhiên tay run. . . . . ." Huệ phi cắn môi trong long nghi ngờ hỏi.
Mọi người trong lòng thật ra thì có khuynh hướng Thái hậu bị người tính kế rồi.
"Nô tì cũng cảm thấy thái hậu nương nương không thể nào đột nhiên sẩy tay, xem ra là có người nghĩ mưu hại Tam hoàng tử. . . . . ." Hiền phi khó được nói mọi chuyện trắng ra như vậy.
"Thần thiếp cũng cho là như thế!"
. . . . . .
Mọi người bắt đầu bàn luận xôn xao về âm mưu ngấm ngần này.
Liễu Vi Dung mím chặt môi đỏ mọng, liếc mắt một đám phi tử trước mặt líu ríu cố làm ra vẻ than thiết, đột nhiên cảm thấy rất phiền não, liền đối với Hoàng đế nói một câu muốn mang Viên Viên đi vào, Hoàng đế cũng bị những nữ nhân này ầm ĩ nhức đầu, gật đầu đồng ý, nàng liền ôm Viên Viên trở về phòng ngủ.
Trần ma ma cũng ôm Hoan Hoan theo ở phía sau, đoàn đoàn cũng bước những bước chân ngắn vội vàng đi theo.
Mộ Dung Triệt ẩn nhẫn lấy tức giận, lạnh lùng quát lui tất cả phi tần, gọi Tiểu Lý Tử tới, giọng điềm nhiên nói: "Tra, chuyện ngày hôm nay lập tức điều tra rõ rang cho trẫm!"
"Dạ!"
Còn chưa chờ Tiểu Lý Tử rời đi, Từ An Cung bên kia đã cho người tới.
"Hoàng thượng, nô tài có việc gấp bẩm báo."
"Nói!" Mộ Dung Triệt vốn là tính toán đi qua Từ An Cung một chuyến.
Người tới nói Thái hậu mới vừa trở lại Từ An Cung liền tứ chi vô lực xụi lơ ngã xuống đất, bây giờ đã truyền thái y chẩn bệnh.
Mộ Dung Triệt kinh hãi, chẳng lẽ bệnh của mẫu hậu còn chưa hết?
Lại còn tái phát?
Chờ sau khi Mộ Dung Triệt rời đi, Nhu Phúc cung lại khôi phục yên tĩnh.
Hôm nay trên tiệc đầy tháng mạo hiểm một màn, nhờ có Hạnh nhi ở bên người, chỉ là Từ An Cung truyền đến tin tức Thái hậu tứ chi vô lực xụi lơ, làm Liễu Vi Dung thất kinh.
"Các ngươi nói một chút hôm nay là chuyện gì xảy ra?" Sauk hi thu xếp tốt hai đứa bé, nàng rốt cuộc có tâm tư quan tâm chuyện khác rồi.
Đoàn đoàn lần này bị hành động của Thái hậu hù sợ, nghe được hoàng nãi nãi giống như lại bị bệnh, chỉ là cắn cắn cái miệng nhỏ nhắn, không có nói gì, để cho người ta mang theo trở về cùng đệ đệ muội muội ngủ chung một giấc.
"Nô tỳ cảm giác thái hậu nương nương giống như bị người lợi dụng rồi." Bạch Liên cắn môi nói ra suy đoán của mình.
"Nô tỳ không có cùng quan điểm, nô tỳ cảm thấy bệnh của thái hậu nương nương còn chưa có dưỡng tốt, hôm nay lại phát bệnh, nếu không làm sao không thể ôm Tam hoàng tử?" Hạnh nhi cau mày nói.
"Các ngươi nói ta đều nghĩ tới, nhưng cuối cùng ta cảm thấy chuyện ngày hôm nay không đơn giản."
Liễu Vi Dung cảm thấy thái y không thể nào gạt người, Thái hậu nên dưỡng bệnh thật tốt , như vậy chuyện ngày hôm nay xem ra là có người nhằm vào Viên Viên của nàng rồi.
"Nô tài cảm thấy thái hậu nương nương bị người hãm hại rồi." Trần ma ma tỉnh táo nói, "Hơn nữa người hãm hại thái hậu nương nương nhất định là người bên cạnh nương nương hoặc là người rất tinh tường, liền chuyện ngày hôm nay đến xem, rất lớn có thể là nhằm vào Tam hoàng tử."
Liễu Vi Dung gật đầu, điểm này nàng cũng nghĩ tới, người nào sẽ không duyên cớ hãm hại Thái hậu?
Dù sao cũng phải có mục đích?
Hơn nữa người có thể xuống tay đối với Thái hậu, có hai người có hiềm nghi, hai người kia đều muốn đối phó nàng, một là Phương Chỉ Doanh, một là Liễu Tương Nhã.
Có thể là bởi vì Liễu Tương Nhã yên lặng quá lâu, cộng thêm nàng ta vốn là nữ chủ trong nguyên tác, cho nên Liễu Vi Dung khuynh hướng là nàng ta đã xuống tay.
Chỉ là nàng ta động thủ, nhất định sẽ dọn dẹp kết thúc vô cùng sạch sẽ, nghĩ tra cũng không có khả năng tra.
Chẳng những Liễu Vi Dung nghĩ tới, Hạnh nhi cùng Bạch Liên cũng nghĩ đến tầng này.
Chỉ là họ đoán người biến thành hai, họ hơn có khuynh hướng Phương Chỉ Doanh xuống tay, mà không phải Liễu Vi Dung nghĩ là Liễu Tương Nhã.
Trong lúc nhất thời, chủ tớ mấy người trầm mặc.
Lúc chạng vạng, Từ An Cung bên kia lần nữa truyền đến tin tức, Thái hậu lại phát bệnh, lần này nghe nói là chứng tê liệt.
Về sau sợ là muốn bị bệnh liệt giường rồi.
Liễu Vi Dung trầm mặc.
Lấy được tin tức Thái hậu lần nữa phát bệnh, Đại Thần trong triều cùng mệnh phụ bừng tỉnh hiểu ra, trước bọn họ còn tưởng rằng Thái hậu bị người tính kế rồi, thì ra là lại phát bệnh.
Dù sao một tháng trước Thái hậu vẫn còn ở trên giường dưỡng bệnh mà, bởi như vậy, mọi người đều không có hoài nghi nữa.
Rối rít cảm thán một cái Tam hoàng tử phúc vận nồng hậu, thế nhưng lại chuyển nguy thành an.
Chỉ có Liễu Tương Nhã giận đến thiếu chút nữa không có hộc máu, lợi dụng Thái hậu tỉ mỉ bày kế mưu hại một hồi, cứ như vậy tan biến vô hình.
Về phần Thái hậu tứ chi vô lực xụi lơ tại giường, nghĩ càng nhiều.
Trước bà vốn chính là giả bộ bệnh, hôm nay bị bệnh thật, hơn nữa còn là chứng tê liệt thì lập tức luống cuống.
Hai thái y ở Thái Y Viện y thuật tinh xảo mỗi ngày thay phiên cho Thái hậu chẩn bệnh, kê đơn thuốc.
Hoàng đế trong cung không hậu, lý do Thái hậu bệnh nặng, hạ chỉ hủy bỏ tuyển tú năm nay, cô gái vừa độ tuổi có thể tự động hôn phối.
Khiến những quan chức ở những địa phương xa xôi là chính quân viên ngũ phẩm trở lên, vốn chuẩn bị ở đầu tháng năm bắt đầu đem nữ nhi vừa độ tuổi nữ nhi của mình, đưa vào Kinh Thành tuyển tú, các đại thần rất bối rối.
Năm nay hủy bỏ tuyển tú, có người vui mừng có người buồn.
Buồn đương nhiên là những trong thần trong Kinh Thành có con gái vừa độ tuổi, lấy Phương Thái Sư càng quá mức, liên hiệp một đám Ngự sử dâng tấu, cố gắng để Hoàng đế khôi phục tuyển tú năm nay.
Vậy mà Mộ Dung Triệt tâm ý đã quyết, mạnh mẽ bác bỏ tấu chương của Ngự sử.
Trong cung Phương Chỉ Doanh vui mừng nhất, tuyển tú hủy bỏ, Tam muội của nàng không có cách nào vào cung rồi, thật tốt quá, đợi thêm ba năm, Tam muội cũng mười tám tuổi rồi, vượt ra khỏi tuổi tuyển tú.
Tam muội không cách nào vào cung, Phương gia hệ chánh lại không có cô gái vừa độ tuổi, bọn họ không ủng hộ nàng còn ủng hộ người nào?
Tối thiểu bên người nàng còn có nhị hoàng tử bên người còn gì?
Trừ đi Phương Chỉ Doanh, nữ nhân hậu cung, người nào không hoan hỉ khác thường.
Liễu Tương Nhã cũng âm thầm vui mừng, không nghĩ tới nàng chỉ hơi xuống tay một chút, lại làm thành hiệu quả như vậy, thật là làm cho người rất hài lòng.
Chỉ cần nữ nhân hậu cung không có gia tăng, 3 năm vậy là đủ rồi.
Căn bản không biết tháng sau Minh Viễn đại sư đã trở về, chẳng những Liễu Chi Hạo muốn biết chân tướng, ngay cả Hoàng đế Mộ Dung Triệt cũng muốn biết này số mệnh Lệ tần đến cùng là có chuyện gì xảy ra.
Liễu Vi Dung thì không quan trọng, dù sao năm nay không tuyển tú, ba năm sau còn không phải vẫn sẽ tuyển tú sao?
Nàng chuyên tâm đem ba bảo bối cục cưng dưỡng tốt là được.
Đang lúc nữ nhân hậu cung yên tâm vui mừng cực kỳ, Thái hậu đột nhiên tuyên Tam muội Phương Chỉ Doanh vào cung hầu bệnh.
Đánh cho mọi người một chút ứng phó cũng không kịp.
Lễ ban tên đi qua, mệnh phụ cùng phi tần đều tranh nhau đi xem Long Phượng Thai trân quý này, Viên Viên cùng Hoan Hoan tại nhiều đôi mắt nhìn soi mói như vậy, an tĩnh giương cặp mắt đen bóng, tò mò nhìn tới nhìn lui.
Khiến không ít cặp mắt mệnh phụ hiện quang, nếu như không phải là hoàng tử cùng công chúa, họ khẳng định không nhịn được tiến lên bóp khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nón của hai đứa rồi.
"Thái hậu nương nương, Long Phượng Thai này thật làm người ta yêu thích rồi, triều đại Kiền Triêu chúng ta, Hoàng thất đã thật lâu không có xuất hiện." Một người trang phục rất giống Thái phi, người phụ nữ có vẻ chút phúc hậu cười híp mắt mở miệng.
Ánh mắt nhìn lướt qua Liễu Vi Dung một bên, khen: "Đức Phi đúng là có phúc."
Thái hậu cười không ngậm miệng được, mặt mày không che giấu chút nào sự yêu thích đối với Long Phượng Thai bên cạnh.
Nghe một Thái phi nói, cười phụ họa nói: "Đúng vậy a, nàng đúng là có phúc ."
Liễu Vi Dung nghe hai người khen ngợi nàng, lỗ tai nóng lên, vẻ tươi đẹp trên mặt không nhịn được dính vào một tầng đỏ hồng, liên tiếp khiêm nhường mấy câu.
Cái khác mệnh phụ thấy Thái phi lên tiếng đầu tiên, rối rít mở miệng khen ngợi Long Phượng Thai.
Nụ cười trên mặt Liễu Vi Dung cũng mau cứng.
Viên Viên cùng Hoan Hoan bị những nữ nhân này vây quanh không chút khó chịu nào, hai người một trái một phải dựa vào Thái hậu, nhất làm người ta im lặng là Hoan Hoan lại ngủ thiếp đi, Viên Viên ở một bên chơi ngón tay.
Chính là không có khóc.
Thái hậu cũng rất vui mừng, cái khác nàng cũng sợ Long Phượng Thai không chịu nổi ánh mắt những người đó mà khóc lớn.
Về phần Hoan Hoan ngủ, bị Thái hậu không để ý rồi.
Thật may là có Hạnh nhi cùng Trần ma ma chăm sóc.
Đoàn đoàn cũng cọ ở một bên chăm sóc muội muội.
Liễu Vi Dung có chút đau lòng nhìn Long Phượng Thai bị lấy ra triển lãm, vốn là thân thể trẻ con vốn mềm, Thái hậu còn để cho người ta làm cái đệm, đem đứa bé đặt vào.
Nếu không phải là nàng một tháng này thường dút Linh Tuyền cho Long Phượng Thai uống..., đứa bé sợ là nếu bị giày vò hư mất.
Nàng tình nguyện bọn trẻ khóc lớn, như vậy là có thể ôm đi xuống rồi.
Nơi xa, Liễu Tương Nhã thỉnh thoảng liếc về phía Thái hậu, giờ phút này Thái hậu đem Viên Viên ôm vào trong ngực, cùng những Thái phi kia nàng dâu hoàng gia khoe khoang.
Phát hiện sắc mặt của Thái hậu tựa hồ càng thêm hồng nhuận, ánh mắt chợt lóe.
Liễu Vi Dung vốn là đứng ở bên cạnh Thái hậu, nào biết bên người nàng vây lên không ít mệnh phụ, còn có chút là vương phi, cùng nhau hướng nàng học hỏi kinh nghiệm.
Hỏi nàng có phải hay không có bí truyền gì.
Còn có thế nào sinh đứa bé lần đầu, vóc người còn càng thêm xinh đẹp.
Dù sao nàng vào cung hơn ba năm, liền sinh ba đứa bé.
Cũng đều là những đứa trẻ khỏe mạnh cường tráng.
Nhận người hiếm a.
Đặc biệt là nàng ở cữ, còn có thể bảo dưỡng được vóc người tốt như vậy, tất cả mọi người thật tò mò.
Liễu Vi Dung rất là bất đắc dĩ, chẳng lẽ đối với các nàng nói mình là dùng Linh Tuyền điều dưỡng thân thể, chỉ có thể treo nụ cười tán dóc một chút kiến thức bảo dưỡng của hiện đại, cố tình là những điều mệnh phụ cùng vương phi kia thích nghe.
Liễu Vi Dung im lặng.
Bí truyền trong cung đình không phải tốt hơn sao?
Tưởng thị bởi vì thân phận quá thấp, chỉ có thể ở nơi xa nhìn, trong lòng nàng vui mừng nhất rồi, địa vị Liễu Vi Dung càng cao, nàng thu lợi lại càng lớn.
Hôm nay nàng sanh nhi tử đang cùng Đại hoàng tử giống nhau, nhưng cách trưởng thành còn có một cự ly lớn.
Cũng đủ để nàng vạch kế hoạch, Tam Tiểu Thư hôm nay là người đứng đầu hậu cung, coi như về sau hoàng thượng lập hậu, Tam Tiểu Thư có hai hoàng tử một công chúa bên người, địa vị vững chắc, không thể làm gì khác hơn là không có sai lầm lớn, quyền thế Phú Quý không thiếu được.
Về phần Trương thị sanh hai con trai trưởng, nhìn dáng dấp tựa hồ là ủng hộ đại tiểu thư Liễu Tương Nhã, liếc nhìn cách đó không xa đại tiểu thư, khẽ mỉm cười, Đại tiểu thư này nghĩ vượt qua Tam Tiểu Thư sợ là không thể nào.
Cái chuyện số mệnh kia, rất nhanh sẽ công bố rồi.
Nghe nói Minh Viễn đại sư tháng sau trở về Tướng Quốc Tự.
Đến lúc đó tất cả đều đem chân tướng rõ như ban ngày.
Các mệnh phụ trẻ tuổi của đại thần trong triều đều đi về hướng Liễu Vi Dung, lớn tuổi chính là cũng đi hướng về phía Thái hậu nơi đó có Long Phượng Thai.
Hiện ra phân chia hai cực.
Trong lòng sang tỏ, đối với hoàng thượng Mộ Dung Triệt khen mấy câu, lời hữu ích một câu nhận một câu chụp tới đây.
Khóe miệng Mộ Dung Triệt khẽ cong, Phương Thái Sư dung cặp mắt sắc bén, ánh mắt bắt bẻ xem xét kỹ lưỡng người nghe nói cực kỳ có phúc khí là Đức Phi, cuối cùng không thể không thừa nhận ba con gái của ông không sánh bằng nàng.
Đại nữ nhi càng không cần phải nói, than thể có vẻ bệnh, sinh nhị hoàng tử rồi sau này vẫn còn không thể sinh.
Đang ở thời điểm mọi người thật vui vẻ nhìn Long Phượng Thai, vốn là khí sắc Thái hậu rất tốt đột nhiên trong tay buông lỏng, Viên Viên trong tã lót mất thăng bằng rớt xuống.
"A. . . . . ." Một Thái phi bị giật mình thét chói tai ra tiếng.
"Tam hoàng tử. . . . . ."
Phương Chỉ Doanh một bên càng thêm khiếp sợ kêu to.
"Oa oa. . . . . ." Vốn là Viên Viên rất an tĩnh chợt khóc lớn lên.
Hoan Hoan cũng bị đánh thức, không biết có phải hay không sinh đôi tâm ý tương thông, cũng oa oa khóc lớn lên.
"Không cần, đệ đệ. . . . . . Đệ đệ. . ." Đoàn đoàn kêu to, chân ngắn nhỏ vội vọt tới.
Hạnh nhi sau lưng Thái hậu thấy thế kinh hãi, không để ý tại chỗ có nhiều người như vậy, thân thể vừa động, cản ở trước mặt đoàn đoàn trước khi Tam hoàng tử sắp ngã xuống khoanh tay tiếp nhận hắn.
Liễu Vi Dung nghe được tiếng thét chói tai của mọi người cùng Viên Viên oa oa khóc lớn một tiếng, tâm sắp thót lên tới cổ họng, chuyện gì xảy ra?
Còn có tiếng đoàn đoàn kêu to.
Vội đẩy đám người, nhanh chóng vọt tới bên cạnh Thái hậu, vừa hay nhìn thấy Hạnh nhi mạo hiểm đem Viên Viên tiếp được.
Nhịp tim thiếu chút nữa ngừng, sắc mặt bỗng dưng một mảnh trắng bệch, nếu không phải là Hạnh nhi tay chân mau, Viên Viên sợ rằng. . . . . .
Liễu Vi Dung rùng mình một cái, thân thể quơ quơ, ánh mắt nhìn về phía Thái hậu dẫn theo một tia sợ hãi cùng phẫn hận, đi qua từ trong ngực Hạnh nhi ôm qua Viên Viên đang oa oa khóc lớn dỗ dành.
Mặt Đoàn đoàn cũng toàn nước mắt dắt góc áo của nàng.
Hoan Hoan khóc lớn thì được Trần ma ma ôm.
Tình cảnh nhất thời hỗn loạn lên, Thái phi cùng mệnh phụ đều khiếp sợ nhìn Thái hậu, sắc mặt của Thái hậu hết sức khó coi, không dám tin nhìn tay mình trống không, cùng với Tam hoàng tử trong tay Liễu Vi Dung khóc đến rất thảm.
Hoàng đế rất nhanh liền vọt tới, chuyện mới vừa xảy ra, hắn đã biết, trái tim bỗng dưng níu chặt, nhìn sắc mặt Thái hậu khó coi kinh ngạc, gương mặt tuấn tú lạnh lẽo, lạnh lùng nhìn lướt qua đám người, lấy thân thể Thái hậu khó chịu làm lý do ngưng hẳn tiệc đầy tháng.
Sau đó để cho người ta mang theo một đôi Long Phượng Thai đang oa oa khóc lớn trở về Nhu Phúc cung.
Những mệnh phụ đại thần kia mặc dù không biết xảy ra chuyện gì, nhưng Thái hậu dưới cái nhìn chòng chọc của mọi người làm rơi Tam hoàng tử, mọi người nhìn thấy rất rõ ràng.
Lấy sự khôn khéo của các nàng, làm sao đoán không được Thái hậu bị người tính kế rồi, thoáng chốc mọi người rối rít rời đi hoàng cung.
Tránh cho rước họa vào thân.
Liễu Vi Dung càng thêm gấp đến độ nước mắt không ngừng, Viên Viên vẫn còn khóc, thế nào cũng không vỗ an được, vội để người đi mời thái y, mang người chậm rãi trở về Nhu Phúc cung.
Chương 78.2
Đỡ Thái hậu đi xa, Liễu Tương Nhã âm thầm cắn cắn môi, che giấu đen tối không rõ ở đáy mắt, mọi thứ ở đây ban đầu đều nằm trong kế hoạch của nàng, nào biết ự tình thế nhưng lại xảy ra ngoài ý muốn, không nghĩ tới cái cung nữ gọi Hạnh nhi tay lưu loát như thế.
Trước khi Tam hoàng tử rơi xuống đất có thể đơc được.
Đây tất cả cũng uổng phí, nàng biết Thái hậu yêu thích Tam hoàng tử mới cố ý trù hoạch ván cờ này.
Vốn nghĩ tại hôm nay chơi một cái Long chết Phượng sinh ra điềm xấu, không nghĩ tới Tam hoàng tử mạng lớn như thế, tránh khỏi.
Nhu Phúc cung, thái y rất nhanh đến.
Chẩn bệnh cho Long Phượng Thai vẫn đang khóc lớn, chẩn bệnh qua, nói Tam hoàng tử chỉ là bị kinh sợ, không có gì đáng ngại.
Mở ra mấy thuốc dán an thần.
Liễu Vi Dung lau nước mắt, vội ôm Tam hoàng tử dỗ dành, rất nhanh Tam hoàng tử rốt cuộc ngưng khóc thút thít, ngủ thật say, Tam công chúa cũng giống như vậy, thấy ca ca ngừng khóc, nàng cũng không khóc nữa.
"Phụ hoàng, đệ đệ không có sao chứ?" Đoàn đoàn níu thật chặt lấy ống tay áo Mộ Dung Triệt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn một mảnh giấu tích nước mắt chưa khô.
"Diệu nhi ngoan, đệ đệ không có việc gì." Mặt Mộ Dung Triệt căng đến gắt gao, tay siết thành một đoàn.
Cùng tới có Huệ phi cùng Đoan phi, họ rối rít ân cần nhìn Liễu Vi Dung đang ôm Tam hoàng tử ngủ trong ngực.
"Hoàng thượng, hôm nay chuyện trong tiệc đầy tháng rất là kỳ quái, thái hậu nương nương làm sao sẽ đột nhiên tay run. . . . . ." Huệ phi cắn môi trong long nghi ngờ hỏi.
Mọi người trong lòng thật ra thì có khuynh hướng Thái hậu bị người tính kế rồi.
"Nô tì cũng cảm thấy thái hậu nương nương không thể nào đột nhiên sẩy tay, xem ra là có người nghĩ mưu hại Tam hoàng tử. . . . . ." Hiền phi khó được nói mọi chuyện trắng ra như vậy.
"Thần thiếp cũng cho là như thế!"
. . . . . .
Mọi người bắt đầu bàn luận xôn xao về âm mưu ngấm ngần này.
Liễu Vi Dung mím chặt môi đỏ mọng, liếc mắt một đám phi tử trước mặt líu ríu cố làm ra vẻ than thiết, đột nhiên cảm thấy rất phiền não, liền đối với Hoàng đế nói một câu muốn mang Viên Viên đi vào, Hoàng đế cũng bị những nữ nhân này ầm ĩ nhức đầu, gật đầu đồng ý, nàng liền ôm Viên Viên trở về phòng ngủ.
Trần ma ma cũng ôm Hoan Hoan theo ở phía sau, đoàn đoàn cũng bước những bước chân ngắn vội vàng đi theo.
Mộ Dung Triệt ẩn nhẫn lấy tức giận, lạnh lùng quát lui tất cả phi tần, gọi Tiểu Lý Tử tới, giọng điềm nhiên nói: "Tra, chuyện ngày hôm nay lập tức điều tra rõ rang cho trẫm!"
"Dạ!"
Còn chưa chờ Tiểu Lý Tử rời đi, Từ An Cung bên kia đã cho người tới.
"Hoàng thượng, nô tài có việc gấp bẩm báo."
"Nói!" Mộ Dung Triệt vốn là tính toán đi qua Từ An Cung một chuyến.
Người tới nói Thái hậu mới vừa trở lại Từ An Cung liền tứ chi vô lực xụi lơ ngã xuống đất, bây giờ đã truyền thái y chẩn bệnh.
Mộ Dung Triệt kinh hãi, chẳng lẽ bệnh của mẫu hậu còn chưa hết?
Lại còn tái phát?
Chờ sau khi Mộ Dung Triệt rời đi, Nhu Phúc cung lại khôi phục yên tĩnh.
Hôm nay trên tiệc đầy tháng mạo hiểm một màn, nhờ có Hạnh nhi ở bên người, chỉ là Từ An Cung truyền đến tin tức Thái hậu tứ chi vô lực xụi lơ, làm Liễu Vi Dung thất kinh.
"Các ngươi nói một chút hôm nay là chuyện gì xảy ra?" Sauk hi thu xếp tốt hai đứa bé, nàng rốt cuộc có tâm tư quan tâm chuyện khác rồi.
Đoàn đoàn lần này bị hành động của Thái hậu hù sợ, nghe được hoàng nãi nãi giống như lại bị bệnh, chỉ là cắn cắn cái miệng nhỏ nhắn, không có nói gì, để cho người ta mang theo trở về cùng đệ đệ muội muội ngủ chung một giấc.
"Nô tỳ cảm giác thái hậu nương nương giống như bị người lợi dụng rồi." Bạch Liên cắn môi nói ra suy đoán của mình.
"Nô tỳ không có cùng quan điểm, nô tỳ cảm thấy bệnh của thái hậu nương nương còn chưa có dưỡng tốt, hôm nay lại phát bệnh, nếu không làm sao không thể ôm Tam hoàng tử?" Hạnh nhi cau mày nói.
"Các ngươi nói ta đều nghĩ tới, nhưng cuối cùng ta cảm thấy chuyện ngày hôm nay không đơn giản."
Liễu Vi Dung cảm thấy thái y không thể nào gạt người, Thái hậu nên dưỡng bệnh thật tốt , như vậy chuyện ngày hôm nay xem ra là có người nhằm vào Viên Viên của nàng rồi.
"Nô tài cảm thấy thái hậu nương nương bị người hãm hại rồi." Trần ma ma tỉnh táo nói, "Hơn nữa người hãm hại thái hậu nương nương nhất định là người bên cạnh nương nương hoặc là người rất tinh tường, liền chuyện ngày hôm nay đến xem, rất lớn có thể là nhằm vào Tam hoàng tử."
Liễu Vi Dung gật đầu, điểm này nàng cũng nghĩ tới, người nào sẽ không duyên cớ hãm hại Thái hậu?
Dù sao cũng phải có mục đích?
Hơn nữa người có thể xuống tay đối với Thái hậu, có hai người có hiềm nghi, hai người kia đều muốn đối phó nàng, một là Phương Chỉ Doanh, một là Liễu Tương Nhã.
Có thể là bởi vì Liễu Tương Nhã yên lặng quá lâu, cộng thêm nàng ta vốn là nữ chủ trong nguyên tác, cho nên Liễu Vi Dung khuynh hướng là nàng ta đã xuống tay.
Chỉ là nàng ta động thủ, nhất định sẽ dọn dẹp kết thúc vô cùng sạch sẽ, nghĩ tra cũng không có khả năng tra.
Chẳng những Liễu Vi Dung nghĩ tới, Hạnh nhi cùng Bạch Liên cũng nghĩ đến tầng này.
Chỉ là họ đoán người biến thành hai, họ hơn có khuynh hướng Phương Chỉ Doanh xuống tay, mà không phải Liễu Vi Dung nghĩ là Liễu Tương Nhã.
Trong lúc nhất thời, chủ tớ mấy người trầm mặc.
Lúc chạng vạng, Từ An Cung bên kia lần nữa truyền đến tin tức, Thái hậu lại phát bệnh, lần này nghe nói là chứng tê liệt.
Về sau sợ là muốn bị bệnh liệt giường rồi.
Liễu Vi Dung trầm mặc.
Lấy được tin tức Thái hậu lần nữa phát bệnh, Đại Thần trong triều cùng mệnh phụ bừng tỉnh hiểu ra, trước bọn họ còn tưởng rằng Thái hậu bị người tính kế rồi, thì ra là lại phát bệnh.
Dù sao một tháng trước Thái hậu vẫn còn ở trên giường dưỡng bệnh mà, bởi như vậy, mọi người đều không có hoài nghi nữa.
Rối rít cảm thán một cái Tam hoàng tử phúc vận nồng hậu, thế nhưng lại chuyển nguy thành an.
Chỉ có Liễu Tương Nhã giận đến thiếu chút nữa không có hộc máu, lợi dụng Thái hậu tỉ mỉ bày kế mưu hại một hồi, cứ như vậy tan biến vô hình.
Về phần Thái hậu tứ chi vô lực xụi lơ tại giường, nghĩ càng nhiều.
Trước bà vốn chính là giả bộ bệnh, hôm nay bị bệnh thật, hơn nữa còn là chứng tê liệt thì lập tức luống cuống.
Hai thái y ở Thái Y Viện y thuật tinh xảo mỗi ngày thay phiên cho Thái hậu chẩn bệnh, kê đơn thuốc.
Hoàng đế trong cung không hậu, lý do Thái hậu bệnh nặng, hạ chỉ hủy bỏ tuyển tú năm nay, cô gái vừa độ tuổi có thể tự động hôn phối.
Khiến những quan chức ở những địa phương xa xôi là chính quân viên ngũ phẩm trở lên, vốn chuẩn bị ở đầu tháng năm bắt đầu đem nữ nhi vừa độ tuổi nữ nhi của mình, đưa vào Kinh Thành tuyển tú, các đại thần rất bối rối.
Năm nay hủy bỏ tuyển tú, có người vui mừng có người buồn.
Buồn đương nhiên là những trong thần trong Kinh Thành có con gái vừa độ tuổi, lấy Phương Thái Sư càng quá mức, liên hiệp một đám Ngự sử dâng tấu, cố gắng để Hoàng đế khôi phục tuyển tú năm nay.
Vậy mà Mộ Dung Triệt tâm ý đã quyết, mạnh mẽ bác bỏ tấu chương của Ngự sử.
Trong cung Phương Chỉ Doanh vui mừng nhất, tuyển tú hủy bỏ, Tam muội của nàng không có cách nào vào cung rồi, thật tốt quá, đợi thêm ba năm, Tam muội cũng mười tám tuổi rồi, vượt ra khỏi tuổi tuyển tú.
Tam muội không cách nào vào cung, Phương gia hệ chánh lại không có cô gái vừa độ tuổi, bọn họ không ủng hộ nàng còn ủng hộ người nào?
Tối thiểu bên người nàng còn có nhị hoàng tử bên người còn gì?
Trừ đi Phương Chỉ Doanh, nữ nhân hậu cung, người nào không hoan hỉ khác thường.
Liễu Tương Nhã cũng âm thầm vui mừng, không nghĩ tới nàng chỉ hơi xuống tay một chút, lại làm thành hiệu quả như vậy, thật là làm cho người rất hài lòng.
Chỉ cần nữ nhân hậu cung không có gia tăng, 3 năm vậy là đủ rồi.
Căn bản không biết tháng sau Minh Viễn đại sư đã trở về, chẳng những Liễu Chi Hạo muốn biết chân tướng, ngay cả Hoàng đế Mộ Dung Triệt cũng muốn biết này số mệnh Lệ tần đến cùng là có chuyện gì xảy ra.
Liễu Vi Dung thì không quan trọng, dù sao năm nay không tuyển tú, ba năm sau còn không phải vẫn sẽ tuyển tú sao?
Nàng chuyên tâm đem ba bảo bối cục cưng dưỡng tốt là được.
Đang lúc nữ nhân hậu cung yên tâm vui mừng cực kỳ, Thái hậu đột nhiên tuyên Tam muội Phương Chỉ Doanh vào cung hầu bệnh.
Đánh cho mọi người một chút ứng phó cũng không kịp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.