Nhật Ký Thay Đổi Cuộc Sống Của Người Trọng Sinh
Chương 3:
Lumia Ri
08/09/2022
" Tạ Y Y, mày muốn làm gì......Tao sẽ không tha cho mày...."
Tạ Y Y đảo mắt nhìn xung quanh, một tay giữ lấy ống nước. Chân kia nhấc lên đạp gãy ống nước ngay tức khắc.
Cô giơ mũi sắc nhọn từ ống nước, chỉ tới trước mặt Tiêu Mạn và bốn nữ sinh kia. Lạnh lùng ra lệnh.
" Tao cho chúng mày 3 phút để cởi hết quần áo trên người ra, sau đó cút khỏi mắt bổn cô nương."
" Tạ Y Y, mày bị điên rồi. Mày có biết mày đang nói gì không?" Tiêu Mạn gầm lên, hai mắt trợn trừng, gương mặt vặn vẹo nổi gân xanh còn đâu dáng vẻ xinh đẹp ban đầu...
Ngay lập tức Tạ Y Y dùng mũi nhọn cắt một đường dài trên đùi Tiêu Mạn. Máu chảy ra, cô ta thất kinh là lên.
" A...Máu...Máu..."
" Chúng mày còn 2 phút để cởi hết quần áo ra, hay để bổn cô nương đích thân cắt lên gương mặt xinh đẹp của chúng mày?"
" Cởi...Cởi...Bọn tao cởi!" Tiêu Mạn và bốn nữ sinh kia thất thanh nói.
Phút chốc 5 người bọn họ chỉ còn mặc đồ lót, lén lút rời khỏi toilet.
" Vẫn còn non lắm." Tạ Y Y mỉm cười nói, lưu loát mặc đồng phục của Tiêu Mạn khi nãy cô bắt cởi ra.
Tạ Y Y đi ra khỏi toilet về lớp.
Bỗng dưng cô nhìn thấy Nguyệt Thần Minh.
'Hay mình công lược cậu ta nhỉ?Dù sao trước đây mình cũng có cảm tình với cậu ta rất nhiều'. Tạ Y Y thầm nghĩ.
Cô tính thời gian mình sắp chạm mặt Nguyệt Thần Minh. Miệng mấp máy đếm.
5
4
3
2
1
Bắt đầu.
Tạ Y Y cúi đầu phóng thẳng về phía Nguyệt Thần Minh. Thành công đẩy ngã hắn xuống. Nhưng cô dùng lực hơi mạnh khiến cô cảm thấy thấy mắt cá chân và eo mình đau đau.
Lúc này cô đang nằm đè lên Nguyệt Thần Minh.
Cô loay hoay đứng dậy, cúi đầu nói nhỏ như muỗi kêu.
"Thần...Thần...Minh...tôi...tôi xin...lỗi..., không...có cố ý"
Cô vừa đứng lên thì chân đau nhức lên khiến cô ngã.
Nhưng rất may Nguyệt Thần Minh đã đỡ được eo cô.
"Y Y, Hình như chân cậu bị trật rồi. Có cần tôi đưa đến phòng y tế không?"
"Không cần...sẽ lỡ...tiết học..." Cô nhịn đau cúi thấp đầu xuống không dám ngẩng lên nhìn hắn...
Nguyệt Thần Minh không một chút suy nghĩ, bế ngang cô. Đi thẳng tới phòng y tế.
Ánh mắt hắn lén lút quan sát gương mặt cô. Dung mạo vẫn xấu như năm nào, nhưng dáng người lại hoàn hảo, không hề tương xứng với gương mặt kia.
Mắt thấy tai Tạ Y Y ửng ửng hồng. Nguyệt Thần Minh thoáng nghĩ qua, cô ấy là đang xấu hổ sao?
Nhưng thực ra cô đang xấu hổ về việc đây là lần đầu cô được một người đàn ông bế kiểu công chúa như này...
Tạ Y Y đảo mắt nhìn xung quanh, một tay giữ lấy ống nước. Chân kia nhấc lên đạp gãy ống nước ngay tức khắc.
Cô giơ mũi sắc nhọn từ ống nước, chỉ tới trước mặt Tiêu Mạn và bốn nữ sinh kia. Lạnh lùng ra lệnh.
" Tao cho chúng mày 3 phút để cởi hết quần áo trên người ra, sau đó cút khỏi mắt bổn cô nương."
" Tạ Y Y, mày bị điên rồi. Mày có biết mày đang nói gì không?" Tiêu Mạn gầm lên, hai mắt trợn trừng, gương mặt vặn vẹo nổi gân xanh còn đâu dáng vẻ xinh đẹp ban đầu...
Ngay lập tức Tạ Y Y dùng mũi nhọn cắt một đường dài trên đùi Tiêu Mạn. Máu chảy ra, cô ta thất kinh là lên.
" A...Máu...Máu..."
" Chúng mày còn 2 phút để cởi hết quần áo ra, hay để bổn cô nương đích thân cắt lên gương mặt xinh đẹp của chúng mày?"
" Cởi...Cởi...Bọn tao cởi!" Tiêu Mạn và bốn nữ sinh kia thất thanh nói.
Phút chốc 5 người bọn họ chỉ còn mặc đồ lót, lén lút rời khỏi toilet.
" Vẫn còn non lắm." Tạ Y Y mỉm cười nói, lưu loát mặc đồng phục của Tiêu Mạn khi nãy cô bắt cởi ra.
Tạ Y Y đi ra khỏi toilet về lớp.
Bỗng dưng cô nhìn thấy Nguyệt Thần Minh.
'Hay mình công lược cậu ta nhỉ?Dù sao trước đây mình cũng có cảm tình với cậu ta rất nhiều'. Tạ Y Y thầm nghĩ.
Cô tính thời gian mình sắp chạm mặt Nguyệt Thần Minh. Miệng mấp máy đếm.
5
4
3
2
1
Bắt đầu.
Tạ Y Y cúi đầu phóng thẳng về phía Nguyệt Thần Minh. Thành công đẩy ngã hắn xuống. Nhưng cô dùng lực hơi mạnh khiến cô cảm thấy thấy mắt cá chân và eo mình đau đau.
Lúc này cô đang nằm đè lên Nguyệt Thần Minh.
Cô loay hoay đứng dậy, cúi đầu nói nhỏ như muỗi kêu.
"Thần...Thần...Minh...tôi...tôi xin...lỗi..., không...có cố ý"
Cô vừa đứng lên thì chân đau nhức lên khiến cô ngã.
Nhưng rất may Nguyệt Thần Minh đã đỡ được eo cô.
"Y Y, Hình như chân cậu bị trật rồi. Có cần tôi đưa đến phòng y tế không?"
"Không cần...sẽ lỡ...tiết học..." Cô nhịn đau cúi thấp đầu xuống không dám ngẩng lên nhìn hắn...
Nguyệt Thần Minh không một chút suy nghĩ, bế ngang cô. Đi thẳng tới phòng y tế.
Ánh mắt hắn lén lút quan sát gương mặt cô. Dung mạo vẫn xấu như năm nào, nhưng dáng người lại hoàn hảo, không hề tương xứng với gương mặt kia.
Mắt thấy tai Tạ Y Y ửng ửng hồng. Nguyệt Thần Minh thoáng nghĩ qua, cô ấy là đang xấu hổ sao?
Nhưng thực ra cô đang xấu hổ về việc đây là lần đầu cô được một người đàn ông bế kiểu công chúa như này...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.