Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch
Chương 40: Nhỏ nhắn thì làm sao vậy?
Nguyệt Cầm Ỷ Mộng
03/07/2022
Từ lúc Eagle trở lại đã có thú nhân lượn vài vòng xung quanh ngọn núi này nhưng không hề dừng lại, cũng không kêu tiếng nào.
" Eagle?"
Có giọng nói mềm nhẹ bên trái vách núi vang lên.
Không biết từ lúc nào mà đã có một á thú nhân tóc nâu, trên đầu có hai lỗ tai thỏ dễ thương xuất hiện bên trái vách núi, trên cái đường đi bắt ngang.
Floyd giống như con khỉ nghẹo đầu ngó qua bên đây, vậy mà nhìn thấy một á thú nhân đang ngồi trước nhà của Eagle.
Cậu nghe có động tĩnh bên này mới chạy qua xem thử, chẳng lẽ không phải Eagle về, có người khác dọn đến đây hay sao?
Bạch Kỳ Thư vừa quay đầu lại đã đối diện với một đôi ngọc thố to tròn xinh đẹp, á thú nhân có đôi tai dài màu xám trắng của thỏ cùng mái tóc xám tro, khuôn mặt nhỏ xinh, người cũng nhỏ nhắn, so với nhiều á thú nhân mà cậu đã thấy thì người này khá giống cậu.
" Xin chào."
Cậu đi tới gần Floyd.
" Cậu là?"
Floyd bị giọng nói mềm nhẹ của cậu làm cho rụng tim, á thú nhân ở đâu ra đây a, vừa nhìn đã có cảm tình rồi, cái tai nhỏ màu trắng giấu bên trong mái tóc trắng thật là đáng yêu.
" Tôi tên Kỳ, bạn đời của Eagle, nãy cậu gọi Eagle đúng không?"
Bạch Kỳ Thư nghiêng đầu hỏi.
" Eagle thật đã về rồi?"
Floyd vui vẻ reo lên, thân hình ở trên thang gỗ bên vách núi có chút lay động.
" Cậu qua đây đi, đứng đó nguy hiểm quá."
Bạch Kỳ Thư bị doạ hết hồn vội nói.
" À ừ, tôi đã đi quen, không đáng sợ như vậy đâu."
Floyd dù nói vậy nhưng cũng nhảy lên dải đất trước nhà.
" Floyd?"
Eagle nghe tiếng nói chuyện của chuột nhỏ thì đi ra, vừa lúc thấy Floyd nhảy lên.
" Eagle! Anh về rồi!"
Floyd reo lên, thật sự vui khi thấy anh.
" Ừm, cậu vẫn ở cách vách à?"
Eagle quan sát Floyd, vậy mà không phát hiện mùi vị thú nhân nào trên người cậu ta.
" À... Anh cũng biết đó, thú nhân các anh thích á thú nhân mạnh khoẻ một chút..."
Floyd có chút ngại ngùng nói.
Eagle không nói gì, thật sự là thú nhân luôn sợ bạn đời của mình không khoẻ mạnh, có lẽ trước đây anh cũng nghĩ vậy hoặc là không nghĩ nhiều, bởi vì anh vừa thành niên đã có bạn đời chỉ định, nên chuyện á thú nhân có cường tráng hay không anh cũng không để tâm lắm, sau này nhìn thấy chuột nhỏ anh mới biết mình thích vật nhỏ này, nhỏ nhắn lại đáng yêu trắng mềm.
Nếu lúc xưa không có Rina có khi anh khả năng sẽ chọn Floyd, này cũng bởi vì Floyd luôn là hàng xóm của anh, lại không được hoan nghênh nên anh cũng có phần chiếu cố cậu ta.
" Nhỏ nhắn thì làm sao vậy?"
Bạch Kỳ Thư lên tiếng hỏi.
" Nhỏ sẽ không làm được nhiều việc nặng, khả năng sống sót trong mùa lạnh cũng yếu hơn, sinh ra ấu tể cũng sẽ không khoẻ mạnh bằng."
Floyd bối rối nói, dù cậu cũng đã trải qua bao nhiêu mùa lạnh cũng chưa có chết đâu, chỉ là việc sinh ấu tể thì đúng là có.
" Nói bậy!"
Bạch Kỳ Thư quát lên, vẻ mặt nghiêm túc dị thường, đến cả Eagle cũng hết hồn.
" Đúng vậy, là nói bậy, chỉ có thú nhân không đủ cường đại không bảo vệ được bạn đời, mỗi á thú nhân trên đại địa này đều là món quà của thú thần, là bọn họ không đủ mạnh, không phải lỗi của á thú nhân."
Eagle vội vàng ôm cậu lên, nghiêm nghị nói với Floyd.
" Con của chúng ta sẽ rất khoẻ mạnh, giống như anh vậy, đúng không..."
Eagle nghe cậu thủ thỉ bên tai, rất nhỏ, rất nhẹ.
" Đúng vậy, đã có anh."
Anh nhẹ đáp.
Floyd có chút hâm mộ nhìn bọn họ, sâu trong đáy lòng cũng mong mình có thể gặp được một người như Eagle đã nói.
" Chúc mừng anh, Eagle."
Floyd mỉm cười nhìn hai người.
" Cảm ơn cậu, cậu cũng sẽ gặp được thú nhân mạnh mẽ, không cần tự ti."
Bạch Kỳ Thư nắm tay Floyd kiên định nói, Eagle cũng gật đầu.
" Cảm ơn cậu, tôi thấy hai người mới về, chắc không có nhiều đồ dùng, có gì cần tôi giúp cứ nói nhé."
Floyd nhẹ nhàng nói.
" Đúng là cần một cái nồi cho Kỳ Kỳ nấu canh."
Eagle ngẫm nghĩ rồi nói.
" Cái đó dễ thôi, tôi vẫn còn cái mới, đợi chút nhé."
Floyd vừa nói vừa chạy mất.
Lúc chạy qua cái thang kia Bạch Kỳ Thư nhìn mà hết hồn.
" Cái này nhìn không an toàn gì cả."
Cậu lắc đầu ngao ngán.
Thật sự, con đường kia rất lỏng lẽo, nó giống như cầu khỉ vậy, chỉ có hai thanh ngang được cố định trên vách đá, khi đi phải bám vào thanh ngang phía trên, dù nó nằm ở ngoài nhưng nhìn cũng rất nguy hiểm.
" Em muốn qua nhà Floyd?"
Eagle ôm cậu hỏi.
" Chúng ta sẽ ở đây mà, cũng nên qua lại với nhau."
Bạch Kỳ Thư đu trên người anh nói.
" Anh đưa em đi."
Anh bợ cái mông tròn của cậu lên, nói.
" Không cần đâu, chúng ta làm lại cái này em, làm chắc chắn hơn là sẽ đi được."
Bạch Kỳ Thư lắc đầu, hôn cái chóc lên môi anh.
" Được, đều nghe em, vào trong thôi, anh dọn gần xong rồi, anh muốn làm một cái bếp bên trong nhà cho em."
Eagle ôm cậu đi vào nhà, sẳn tiện cầm cái gùi vào luôn.
Bên trong nhà vẫn còn một ít gia cụ như đao xương, chậu gỗ, còn có một tấm da thú to, là chỗ ngủ của Eagle ngày trước, bây giờ chắc phải mang đi giặt mới dùng được.
Có rất nhiều thứ họ phải làm, lúc trước ở tộc dực sư họ chỉ là ở tạm nên không muốn làm nhiều thứ, dù sao cũng không mang đi được mà lúc đó còn là mùa mưa nữa.
" Eagle, nếu được anh bắt nhiều con mồi một chút đi, em muốn làm thịt khô để dành, chúng ta còn phải đi thu hoạch khoai, làm nệm bông, chuẩn bị đầy đủ cho mùa đông."
Bạch Kỳ Thư nghiêm túc nói.
" Ừm."
Anh gật đầu.
" Em thấy khu vực quanh bộ lạc có thể đi lại đúng không?"
Bạch Kỳ Thư đã có nhìn xuống vách núi thử, cậu thấy có người hoạt động bên dưới.
" Đúng vậy, chỉ cần không vượt qua ranh giới của bộ lạc thì đều có thú nhân trông coi, á thú nhân và ấu tể có thể đi lại bên dưới, sinh hoạt cùng hái lượm."
Eagle vừa gom tấm da thú cũ lên, quét tước rồi trải tấm da thú bọn họ có ra.
" Eagle, đợi giặt tấm da này xong em sẽ làm nệm bông, chỗ bông kia chắc là đủ dùng, không biết xung quanh đây có không nữa."
Bạch Kỳ Thư chỉ vào tấm da thú được anh cuốn lại để một bên nói.
" Anh sẽ bay đi xung quanh xem thử."
Eagle đổ lớp bông cùng lông chim trong gùi ra, cầm tấm da thú nhét vào, chuẩn bị mang đi giặt.
Bên ngoài có tiếng động, chắc là Floyd đã trở lại.
Vậy mà không chỉ có Floyd, Ian cũng đến, bên cạnh còn có một á thú nhân khác có lỗ tai gấu mềm màu đen, mái tóc màu trắng xám, có chút giống gấu trúc.
" Eagle."
Alice kêu lên, hoạt bái chạy tới gần tính ôm anh một cái.
" Này này."
Ian nhanh tay lẹ mắt kéo cậu ta ra.
" Anh làm cái gì vậy?"
Alice bất mãn hất anh ta ra.
" Anh ta đã có bạn đời, em làm vậy là không được đâu."
Ian lắc đầu nói.
" Bạn đời?"
Alice sửng sốt, lúc này mới nhìn thấy á thú nhân còn nhỏ xinh hơn Floyd đứng nép bên cạnh.
Bạch Kỳ Thư cũng để mặc cho cậu ta nhìn, không nói tiếng nào.
" Rất nhỏ, lỗ tai này..."
Alice muốn đưa tay sờ cái tai nhỏ của cậu lại bị một cái tay khác đẩy ra, cậu ta bất mãn chu mỏ lên.
Một nam nhân cao lớn làm cái động tác này cũng không thấy khó coi, còn rất chân thật.
Eagle đổ lớp bông cùng lông chim trong gùi ra, cầm tấm da thú nhét vào, chuẩn bị mang đi giặt.
" Ai, nhỏ mọn."
Alice tập kích không thành nhỏ giọng mắng.
Ian lắc đầu, nhún vai, á thú nhân nào có dễ theo đuổi như vậy, chưa kể còn là á thú nhân có cá tính như vậy, còn nhiều người theo đuổi như vậy.
" Eagle?"
Có giọng nói mềm nhẹ bên trái vách núi vang lên.
Không biết từ lúc nào mà đã có một á thú nhân tóc nâu, trên đầu có hai lỗ tai thỏ dễ thương xuất hiện bên trái vách núi, trên cái đường đi bắt ngang.
Floyd giống như con khỉ nghẹo đầu ngó qua bên đây, vậy mà nhìn thấy một á thú nhân đang ngồi trước nhà của Eagle.
Cậu nghe có động tĩnh bên này mới chạy qua xem thử, chẳng lẽ không phải Eagle về, có người khác dọn đến đây hay sao?
Bạch Kỳ Thư vừa quay đầu lại đã đối diện với một đôi ngọc thố to tròn xinh đẹp, á thú nhân có đôi tai dài màu xám trắng của thỏ cùng mái tóc xám tro, khuôn mặt nhỏ xinh, người cũng nhỏ nhắn, so với nhiều á thú nhân mà cậu đã thấy thì người này khá giống cậu.
" Xin chào."
Cậu đi tới gần Floyd.
" Cậu là?"
Floyd bị giọng nói mềm nhẹ của cậu làm cho rụng tim, á thú nhân ở đâu ra đây a, vừa nhìn đã có cảm tình rồi, cái tai nhỏ màu trắng giấu bên trong mái tóc trắng thật là đáng yêu.
" Tôi tên Kỳ, bạn đời của Eagle, nãy cậu gọi Eagle đúng không?"
Bạch Kỳ Thư nghiêng đầu hỏi.
" Eagle thật đã về rồi?"
Floyd vui vẻ reo lên, thân hình ở trên thang gỗ bên vách núi có chút lay động.
" Cậu qua đây đi, đứng đó nguy hiểm quá."
Bạch Kỳ Thư bị doạ hết hồn vội nói.
" À ừ, tôi đã đi quen, không đáng sợ như vậy đâu."
Floyd dù nói vậy nhưng cũng nhảy lên dải đất trước nhà.
" Floyd?"
Eagle nghe tiếng nói chuyện của chuột nhỏ thì đi ra, vừa lúc thấy Floyd nhảy lên.
" Eagle! Anh về rồi!"
Floyd reo lên, thật sự vui khi thấy anh.
" Ừm, cậu vẫn ở cách vách à?"
Eagle quan sát Floyd, vậy mà không phát hiện mùi vị thú nhân nào trên người cậu ta.
" À... Anh cũng biết đó, thú nhân các anh thích á thú nhân mạnh khoẻ một chút..."
Floyd có chút ngại ngùng nói.
Eagle không nói gì, thật sự là thú nhân luôn sợ bạn đời của mình không khoẻ mạnh, có lẽ trước đây anh cũng nghĩ vậy hoặc là không nghĩ nhiều, bởi vì anh vừa thành niên đã có bạn đời chỉ định, nên chuyện á thú nhân có cường tráng hay không anh cũng không để tâm lắm, sau này nhìn thấy chuột nhỏ anh mới biết mình thích vật nhỏ này, nhỏ nhắn lại đáng yêu trắng mềm.
Nếu lúc xưa không có Rina có khi anh khả năng sẽ chọn Floyd, này cũng bởi vì Floyd luôn là hàng xóm của anh, lại không được hoan nghênh nên anh cũng có phần chiếu cố cậu ta.
" Nhỏ nhắn thì làm sao vậy?"
Bạch Kỳ Thư lên tiếng hỏi.
" Nhỏ sẽ không làm được nhiều việc nặng, khả năng sống sót trong mùa lạnh cũng yếu hơn, sinh ra ấu tể cũng sẽ không khoẻ mạnh bằng."
Floyd bối rối nói, dù cậu cũng đã trải qua bao nhiêu mùa lạnh cũng chưa có chết đâu, chỉ là việc sinh ấu tể thì đúng là có.
" Nói bậy!"
Bạch Kỳ Thư quát lên, vẻ mặt nghiêm túc dị thường, đến cả Eagle cũng hết hồn.
" Đúng vậy, là nói bậy, chỉ có thú nhân không đủ cường đại không bảo vệ được bạn đời, mỗi á thú nhân trên đại địa này đều là món quà của thú thần, là bọn họ không đủ mạnh, không phải lỗi của á thú nhân."
Eagle vội vàng ôm cậu lên, nghiêm nghị nói với Floyd.
" Con của chúng ta sẽ rất khoẻ mạnh, giống như anh vậy, đúng không..."
Eagle nghe cậu thủ thỉ bên tai, rất nhỏ, rất nhẹ.
" Đúng vậy, đã có anh."
Anh nhẹ đáp.
Floyd có chút hâm mộ nhìn bọn họ, sâu trong đáy lòng cũng mong mình có thể gặp được một người như Eagle đã nói.
" Chúc mừng anh, Eagle."
Floyd mỉm cười nhìn hai người.
" Cảm ơn cậu, cậu cũng sẽ gặp được thú nhân mạnh mẽ, không cần tự ti."
Bạch Kỳ Thư nắm tay Floyd kiên định nói, Eagle cũng gật đầu.
" Cảm ơn cậu, tôi thấy hai người mới về, chắc không có nhiều đồ dùng, có gì cần tôi giúp cứ nói nhé."
Floyd nhẹ nhàng nói.
" Đúng là cần một cái nồi cho Kỳ Kỳ nấu canh."
Eagle ngẫm nghĩ rồi nói.
" Cái đó dễ thôi, tôi vẫn còn cái mới, đợi chút nhé."
Floyd vừa nói vừa chạy mất.
Lúc chạy qua cái thang kia Bạch Kỳ Thư nhìn mà hết hồn.
" Cái này nhìn không an toàn gì cả."
Cậu lắc đầu ngao ngán.
Thật sự, con đường kia rất lỏng lẽo, nó giống như cầu khỉ vậy, chỉ có hai thanh ngang được cố định trên vách đá, khi đi phải bám vào thanh ngang phía trên, dù nó nằm ở ngoài nhưng nhìn cũng rất nguy hiểm.
" Em muốn qua nhà Floyd?"
Eagle ôm cậu hỏi.
" Chúng ta sẽ ở đây mà, cũng nên qua lại với nhau."
Bạch Kỳ Thư đu trên người anh nói.
" Anh đưa em đi."
Anh bợ cái mông tròn của cậu lên, nói.
" Không cần đâu, chúng ta làm lại cái này em, làm chắc chắn hơn là sẽ đi được."
Bạch Kỳ Thư lắc đầu, hôn cái chóc lên môi anh.
" Được, đều nghe em, vào trong thôi, anh dọn gần xong rồi, anh muốn làm một cái bếp bên trong nhà cho em."
Eagle ôm cậu đi vào nhà, sẳn tiện cầm cái gùi vào luôn.
Bên trong nhà vẫn còn một ít gia cụ như đao xương, chậu gỗ, còn có một tấm da thú to, là chỗ ngủ của Eagle ngày trước, bây giờ chắc phải mang đi giặt mới dùng được.
Có rất nhiều thứ họ phải làm, lúc trước ở tộc dực sư họ chỉ là ở tạm nên không muốn làm nhiều thứ, dù sao cũng không mang đi được mà lúc đó còn là mùa mưa nữa.
" Eagle, nếu được anh bắt nhiều con mồi một chút đi, em muốn làm thịt khô để dành, chúng ta còn phải đi thu hoạch khoai, làm nệm bông, chuẩn bị đầy đủ cho mùa đông."
Bạch Kỳ Thư nghiêm túc nói.
" Ừm."
Anh gật đầu.
" Em thấy khu vực quanh bộ lạc có thể đi lại đúng không?"
Bạch Kỳ Thư đã có nhìn xuống vách núi thử, cậu thấy có người hoạt động bên dưới.
" Đúng vậy, chỉ cần không vượt qua ranh giới của bộ lạc thì đều có thú nhân trông coi, á thú nhân và ấu tể có thể đi lại bên dưới, sinh hoạt cùng hái lượm."
Eagle vừa gom tấm da thú cũ lên, quét tước rồi trải tấm da thú bọn họ có ra.
" Eagle, đợi giặt tấm da này xong em sẽ làm nệm bông, chỗ bông kia chắc là đủ dùng, không biết xung quanh đây có không nữa."
Bạch Kỳ Thư chỉ vào tấm da thú được anh cuốn lại để một bên nói.
" Anh sẽ bay đi xung quanh xem thử."
Eagle đổ lớp bông cùng lông chim trong gùi ra, cầm tấm da thú nhét vào, chuẩn bị mang đi giặt.
Bên ngoài có tiếng động, chắc là Floyd đã trở lại.
Vậy mà không chỉ có Floyd, Ian cũng đến, bên cạnh còn có một á thú nhân khác có lỗ tai gấu mềm màu đen, mái tóc màu trắng xám, có chút giống gấu trúc.
" Eagle."
Alice kêu lên, hoạt bái chạy tới gần tính ôm anh một cái.
" Này này."
Ian nhanh tay lẹ mắt kéo cậu ta ra.
" Anh làm cái gì vậy?"
Alice bất mãn hất anh ta ra.
" Anh ta đã có bạn đời, em làm vậy là không được đâu."
Ian lắc đầu nói.
" Bạn đời?"
Alice sửng sốt, lúc này mới nhìn thấy á thú nhân còn nhỏ xinh hơn Floyd đứng nép bên cạnh.
Bạch Kỳ Thư cũng để mặc cho cậu ta nhìn, không nói tiếng nào.
" Rất nhỏ, lỗ tai này..."
Alice muốn đưa tay sờ cái tai nhỏ của cậu lại bị một cái tay khác đẩy ra, cậu ta bất mãn chu mỏ lên.
Một nam nhân cao lớn làm cái động tác này cũng không thấy khó coi, còn rất chân thật.
Eagle đổ lớp bông cùng lông chim trong gùi ra, cầm tấm da thú nhét vào, chuẩn bị mang đi giặt.
" Ai, nhỏ mọn."
Alice tập kích không thành nhỏ giọng mắng.
Ian lắc đầu, nhún vai, á thú nhân nào có dễ theo đuổi như vậy, chưa kể còn là á thú nhân có cá tính như vậy, còn nhiều người theo đuổi như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.