Nhật Ký Tìm Chồng Của Mẹ Hồ Đồ
Chương 17: HỢP ĐỒNG PHỤ
Mính Hương Hoa Hồn
04/11/2014
Long Viêm Dạ giống
như bắt được vàng, khóe miệng hiện ra nụ cười gian. An Tiểu Yêu, không
phải cô muốn đấu với tôi sao? Vậy thì tôi nhốt cô lại xem cô còn dám đấu với tôi không. Tự nhiên Long Viêm Dạ cảm thấy thoải mái, chỉ cần nghĩ
có thể nhìn thấy ánh mắt sợ hãi, đáng thương của An Tiểu Yêu thì Long
Viêm Dạ liền cảm thấy vui lên. Anh vui vẻ trở về nhà, vốn tưởng có thể
nhìn thấy dáng vẻ ăn năn của An Tiểu Yêu nhưng khi Long Viêm Dạ đẩy cửa
vào thì suýt ngất. An Tiểu Yêu cùng mẹ anh đang ngồi trên ghế, không
biết họ vừa nói chuyện gì mà mặt mày An Tiểu Yêu hớn hở, hai người đang
cười đùa vui vẻ, không khí gia đình thật ấm áp, sự xuất hiện của anh
hình như hơi vô duyên. Trên trán Long Viêm Dạ nhỏ một giọt mồ hôi lạnh,
sao anh lại không phát hiện ra tài năng này của An Tiểu Yêu nhỉ? Thấy
con mình đứng ở cửa, bà Long liền đứng dậy."Sao giờ con mới về, chúng ta chờ con lâu lắm rồi đó. Mẹ có khuyên kiểu gì
thì An Tiểu Yêu vẫn đòi đợi con về mới ăn cơm đấy, không ngờ hai đứa lại có tình cảm tốt như vậy, ha ha ----"
"Mẹ ----"
Mặt Long Viêm Dạ đen lại, An Tiểu Yêu thật là! Tình cảm tốt gì chứ, chắc là trước mặt mẹ mình nên mới giả bộ như vậy, Long Viêm Dạ không nói gì, đi đến trước mặt An Tiểu Yêu."Anh có chuyện muốn nói riêng với em."
"Vâng."
An Tiểu Yêu đứng dậy, mỉm cười với bà Long."Xin phép dì, Viêm Dạ có chuyện muốn nói với con. Bọn con lên trên kia nói chuyện, sẽ xuống ngay ạ."
"Được, hai con đi đi." Khóe môi bà Long cong lên, không ngờ tình cảm của hai đứa này lại thắm thiết đến thế, thằng bé vừa về đã muốn ở bên Tiểu Yêu tâm sự rồi. Nghe thấy giọng nói ngọt ngào của An Tiểu Yêu nói với mẹ mình, cả ánh mắt vui vẻ của mẹ nữa làm mặt Long Viêm Dạ càng đen hơn, không nói gì bèn dẫn An Tiểu Yêu lên phòng. Vừa vào phòng, nụ cười ngọt ngào trên môi An Tiểu Yêu biến mất, Long Viêm Dạ không chút khách khí để Tiểu Yêu ngồi vào ghế. Không biết vì sao chỉ cần nhìn thấy gương mặt này của An Tiểu Yêu thì ngay lập tức trong lòng Long Viêm Dạ liền bùng lên ngọn lửa tức giận, chính anh cũng không hiểu vì sao."Thật không ngờ cô An Tiểu Yêu lại có tài năng như vậy."
"Đó không phải do anh bảo tôi làm hay sao?"
"----" Long Viêm Dạ á khẩu, đúng là mình đã yêu cầu cô nhóc này phải lấy lòng và làm cho mẹ mình vui vẻ mà. Vậy tại sao khi nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi mình lại nổi giận? Cảm giác lúc đó rất một gia đình, có thể trong lòng mẹ mình cũng cảm thấy như vậy, nhưng sâu trong lòng anh đã có một hình bóng của người đẹp, nhưng tìm mãi vẫn không có chút tin tức nào của An An.
Long Viêm Dạ đã thề phải tìm ra An An, cảm giác của mình với An An không giống với các cô gái khác, ngoài cô ấy ra không ai có thể cho mình cảm giác gia đình cả. Hình ảnh đêm đó không ngừng hiện lên trong đầu Long Viêm Dạ, anh cau mày lạnh lùng nhìn An Tiểu Yêu."Đúng là do tôi yêu cầu nhưng cô đừng quên mình là do tôi thuê về."
"Yên tâm đi, vĩnh viễn tôi sẽ không quên đâu, tôi là do anh thuê về, không cần phải ngày nào cũng nhắc như vậy."
"Tốt, vậy cô hãy ký tên vào đây."
Long Viêm Dạ ném bản hợp đồng cho An Tiểu Yêu, cô không thèm đọc qua liền ký luôn. Đồ khốn Long Viêm Dạ, dám đối xử với mình như vậy, nếu giờ Long Viêm Dạ đưa cho cô ký khế ước bán thân có thể cô cũng sẽ không nhìn mà ký luôn.
"Mẹ ----"
Mặt Long Viêm Dạ đen lại, An Tiểu Yêu thật là! Tình cảm tốt gì chứ, chắc là trước mặt mẹ mình nên mới giả bộ như vậy, Long Viêm Dạ không nói gì, đi đến trước mặt An Tiểu Yêu."Anh có chuyện muốn nói riêng với em."
"Vâng."
An Tiểu Yêu đứng dậy, mỉm cười với bà Long."Xin phép dì, Viêm Dạ có chuyện muốn nói với con. Bọn con lên trên kia nói chuyện, sẽ xuống ngay ạ."
"Được, hai con đi đi." Khóe môi bà Long cong lên, không ngờ tình cảm của hai đứa này lại thắm thiết đến thế, thằng bé vừa về đã muốn ở bên Tiểu Yêu tâm sự rồi. Nghe thấy giọng nói ngọt ngào của An Tiểu Yêu nói với mẹ mình, cả ánh mắt vui vẻ của mẹ nữa làm mặt Long Viêm Dạ càng đen hơn, không nói gì bèn dẫn An Tiểu Yêu lên phòng. Vừa vào phòng, nụ cười ngọt ngào trên môi An Tiểu Yêu biến mất, Long Viêm Dạ không chút khách khí để Tiểu Yêu ngồi vào ghế. Không biết vì sao chỉ cần nhìn thấy gương mặt này của An Tiểu Yêu thì ngay lập tức trong lòng Long Viêm Dạ liền bùng lên ngọn lửa tức giận, chính anh cũng không hiểu vì sao."Thật không ngờ cô An Tiểu Yêu lại có tài năng như vậy."
"Đó không phải do anh bảo tôi làm hay sao?"
"----" Long Viêm Dạ á khẩu, đúng là mình đã yêu cầu cô nhóc này phải lấy lòng và làm cho mẹ mình vui vẻ mà. Vậy tại sao khi nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi mình lại nổi giận? Cảm giác lúc đó rất một gia đình, có thể trong lòng mẹ mình cũng cảm thấy như vậy, nhưng sâu trong lòng anh đã có một hình bóng của người đẹp, nhưng tìm mãi vẫn không có chút tin tức nào của An An.
Long Viêm Dạ đã thề phải tìm ra An An, cảm giác của mình với An An không giống với các cô gái khác, ngoài cô ấy ra không ai có thể cho mình cảm giác gia đình cả. Hình ảnh đêm đó không ngừng hiện lên trong đầu Long Viêm Dạ, anh cau mày lạnh lùng nhìn An Tiểu Yêu."Đúng là do tôi yêu cầu nhưng cô đừng quên mình là do tôi thuê về."
"Yên tâm đi, vĩnh viễn tôi sẽ không quên đâu, tôi là do anh thuê về, không cần phải ngày nào cũng nhắc như vậy."
"Tốt, vậy cô hãy ký tên vào đây."
Long Viêm Dạ ném bản hợp đồng cho An Tiểu Yêu, cô không thèm đọc qua liền ký luôn. Đồ khốn Long Viêm Dạ, dám đối xử với mình như vậy, nếu giờ Long Viêm Dạ đưa cho cô ký khế ước bán thân có thể cô cũng sẽ không nhìn mà ký luôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.