Nhật Ký Tìm Chồng Của Mẹ Hồ Đồ
Chương 89: LÂM NHA Ở LẠI
Mính Hương Hoa Hồn
04/11/2014
Lâm Nha không cần
quay đầu lại cũng có thể đoán được phản ứng của An Tiểu Yêu khi nghe tin này, giọng nói cay đắng từ miệng cô thoát ra.
"Cậu không có nghe nhầm đâu, đúng là giờ tớ đang làm vũ nữ. Nhưng Tiểu Yêu à, cậu có biết vì cái gì mà tớ lại phải làm nghề này không? Vì không có nơi nào chịu thuê tớ cả, vì để sinh tồn tớ mới phải đưa chân vào nghề này, tớ ————"
"Lâm Nha, đừng nói nữa ————"
An Tiểu Yêu ôm lấy Lâm Nha, cắt đứt lời nói của Lâm Nha. Mấy năm qua Lâm Nha đã gặp chuyện gì? Tại sao phải đến bước đường cùng này, nếu trước đây mình không cắt đứt liên lạc với cô ấy thì liệu rằng cô ấy có rơi vào bước đường như hôm nay không. An Tiểu Yêu càng nghĩ càng thấy áy náy.
Cơ thể Lâm Nha cứng nhắc, đối với cái ôm này của An Tiểu Yêu có chút bài xích, sao lại như vậy, không phải bản thân thích An Tiểu Yêu sao? Tại sao lại ghét bỏ cái ôm này. Lâm Nha không hiểu bản thân mình đang bị sao nữa.
"Tiểu yêu, cậu có khinh rẻ tớ không?"
"Không, tớ sẽ không khinh rẻ cậu đâu, Lâm Nha ạ. Vì sao cậu lại như vậy? Bắt đầu từ hôm nay cậu không phải đi đâu hết, đến làm cùng tớ ở cửa hàng nha ————"
Sau khi nghe lời nói của An Tiểu Yêu thì Lâm Nha đã hiểu vì sao cô lại ghét bỏ cái ôm của Tiểu Yêu. Bởi vì An Tiểu Yêu đang thương hại cô, mặc dù bốn năm trước cô và Tiểu Yêu đã từng chơi chung với nhau, gia đình cô không giàu có gì, cũng không có quyền lực gì nhưng khi đó cô là một cô gái thuần khiết trong sáng. Còn bây giờ khi cô và An Tiểu Yêu gặp lại nhau thì mọi thứ đã khác xưa rồi, cô ấy vẫn là một cô chủ sống trong nhung lụa, còn cô đã đi lầm đường lỡ bước rồi, chỉ là An Tiểu Yêu không biết nguyên nhân vì sao cô phải đi đến bước đường này.
Lâm Nha tự cười mình, khẽ đẩy An Tiểu Yêu ra, thứ tình cảm chân thành trước đây giờ đã bị biến chất rồi. Lâm Nha không còn tình cảm thuần khiết với An Tiểu Yêu nữa mà giờ cô chỉ muốn trả thù thôi.
"Ừ, từ giờ tớ cùng cậu mở cửa hàng, tớ cũng không đi đâu nữa. Nhưng mà cậu hỏi qua Long Viêm Dạ xem anh ấy có đồng ý hay không đã, tớ nghĩ chắc Long Viêm Dạ sẽ không ngăn cản việc chúng ta ở cùng nhau đâu nhỉ? !"
Lâm Nha nhìn thấy Long Viêm Dạ đang từ bếp đi ra, giọng nói rõ ràng chứa sự khiêu khích. Sự hiểu nhầm giữa An Tiểu Yêu và Long Viêm Dạ đã được hóa giải rồi thì không có nghĩa là cô sẽ không thể làm gì nữa. Trong đầu Lâm Nha đã lập xong kế hoạch trả thù rồi, Long Viêm Dạ yêu An Tiểu Yêu như thế, vậy thì chỉ cần làm cho hắn ta cả đời này không thể ở cạnh Tiểu Yêu được thì đó chính là sự trả thù tàn nhẫn nhất dành cho hắn ta.
Long Viêm Dạ nghe được lời nói của Lâm Nha nhưng anh chỉ hơi bĩu môi, trong mắt anh Lâm Nha sẽ không thể làm tổn thương mối quan hệ giữa anh và Tiểu Yêu nữa rồi.
"Không sao, chỉ cần Tiểu Yêu thích thì tôi sẽ không phản đối. Không phải chỉ là muốn mở cửa hàng sao? Cô ấy thích là tốt rồi."
"Ha ha ———— cám ơn anh, Viêm Dạ."
An Tiểu Yêu cười hạnh phúc, nụ cười này suýt làm cho Lâm Nha ghen tỵ mà ức chết. Lâm Nha cố đè nén tức giận cùng oán hận xuống, cố gắng lắm mới nói lên lời.
"Tiểu Yêu, giờ tớ không có chỗ ở, cậu có thể cho tớ ở tạm đây vài ngày được không? !"
"Không thành vấn đề, cậu muốn ở đây bao lâu cũng được ————"
"Không được ————"
An Tiểu Yêu và Long Viêm Dạ cùng nói nhưng đáp án lại hoàn toàn trái ngược nhau. Lâm Nha giả vờ đáng thương nhìn An Tiểu Yêu. An Tiểu Yêu tay nhéo một cái vào đùi Long Viêm Dạ, còn lườm anh nữa.
"Lâm Nha là bạn tốt của em, sao không thể ở lại đây được? Em mặc kệ, anh đem phòng anh dọn đi để cô ấy vào đấy ngủ, còn anh thì quay về nhà nha."
"Anh không về, anh ngủ ở phòng khách là được chứ gì? Nhưng Tiểu Yêu, em thực lòng muốn để Lâm Nha ở lại đây sao?"
"Thôi, Tiểu Yêu ạ, nếu không tiện thì thôi."
Nhìn Long Viêm Dạ vẫn còn chưa từ bỏ ý định đuổi cô đi nên Lâm Nha lấy lui làm tiến, giả bộ buồn bã nói. An Tiểu Yêu ngây thơ như thế sao có thể chịu được bộ dạng đáng thương của Lâm Nha chứ, Tiểu Yêu sao có thể không đồng ý mà để Lâm Nha ở lại chứ, vậy sao có thể nói là bạn bè được, cô ta đi bước này thật đúng là cao tay. Sau khi nói xong Lâm Nha khẽ cúi đầu xuống, An Tiểu Yêu thấy thế liền quay sang nhìn Long Viêm Dạ.
"Cái gì mà thật với chả giả, em nói Lâm Nha ở lại đây thì nghĩa là ở lại đây. Anh thích ngủ ở phòng khách như thế thì anh đi mà nằm, em sẽ không cản anh, nhưng thái độ của anh với Lâm Nha nên tốt hơn một chút nha————"
Mặc kệ An Tiểu Yêu nói gì thì Long Viêm Dạ vẫn im lặng nhưng không phản đối, song trong lòng anh vẫn luôn đề phòng Lâm Nha. Mọi chuyện năm đó, Long Viêm Dạ đã biết rõ, mặc dù Lâm Nha không nói gì nhưng nhất định cô ta sẽ không từ bỏ ý định chia rẽ anh và Tiểu Yêu đâu. Dù xảy ra chuyện gì nhất định anh sẽ bảo vệ Tiểu Yêu thật tốt.
Buổi tối Tiểu Yêu dẫn Tiểu Dạ xuống dưới nhà đi bộ, Lâm Nha ở trong phòng dọn dẹp đồ, cô không ngờ lại có thể ở lại dễ dàng đến thế, An Tiểu Yêu đúng là vẫn ngây thơ như năm xưa. Bây giờ mục đích của cô chỉ là trả thù mà thôi, chỉ cần Long Viêm Dạ chịu đau khổ thì những đau đớn mà trong bốn năm qua cô phải chịu đựng đều xứng đáng. Ngày nào cô cũng nuôi ý định trả thù Long Viêm Dạ nhưng chưa có cơ hội, thật may là An Tiểu Yêu đã trở về mang cơ hội này đến cho cô, nhất định cô sẽ phải trả thù. Mới nghĩ thế Lâm Nha đã thấy vui vẻ rồi.
Sau khi đưa An Tiểu Yêu và Tiểu Dạ xuống dưới nhà, Long Viêm Dạ tìm mọi lý do để lén lên nhà. Long Viêm Dạ tựa người vào cửa phòng Lâm Nha, nhẹ nhàng lên tiếng.
"Cô có mục đính gì? Tôi biết quá rõ cô muốn ở lại đây không phải vì bất đắc dĩ, tôi nghe nói người đàn ông kia đối xử với cô không tệ, giờ cô muốn ở lại đây để làm gì? Nếu như chỉ vì muốn được bồi thường thì cô ra giá đi, bao nhiêu đây? ————"
Bịch ————
Bộ đồ trên tay Lâm Nha rơi xuống đất, đôi mắt cô không còn sự dịu dàng vui vẻ nữa mà là tức giận cùng oán hận. Lâm Nha xoay người nhìn thẳng vào mặt Long Viêm Dạ.
"Ha ha ha ———— Long Viêm Dạ, không phải khi An Tiểu Yêu biến mất, anh khăng khăng là tôi biết chỗ của cô ấy sao? Chỉ vì tôi không biết, cho nên anh liền dồn tôi vào đường cùng ư, đến mức tôi phải bán mình đi, anh còn biết người đó rất tốt với tôi sao, nhưng anh có biết lão ta biến thái đến mức nào không? Anh có biết bốn năm qua tôi sống như thế nào không? Những nỗi đau ấy tôi đều khắc trong lòng, đừng có dùng chút tiền của anh mà đòi mua chuộc tôi, tôi phải chịu khổ thế nào, đau đớn thế nào, bao nhiêu tiền cũng không thể xoa dịu được đâu."
Lâm Nha không nể mặt Long Viêm Dạ mà mắng anh, nước mắt cũng không kìm nén được mà chảy ra, nỗi đau bốn năm qua mà cô phải nếm trải có thể dùng tiền xóa bỏ được sao? Thật là chuyện nực cười.
"Vậy cô muốn thế nào đây?"
"Tôi ————"
A ————
Âm thanh từ cửa truyền đến, Lâm Nha và Long Viêm Dạ cùng quay đầu lại nhìn, đang đứng ở phòng khách là An Tiểu Yêu. An Tiểu Yêu lấy tay che miệng để kìm lại tiếng thét, khuôn mặt đầy nghi ngờ, cô vừa nghe thấy chuyện gì? Lâm Nha làm vũ nữ là do Long Viêm Dạ ép sao, tại sao lại như vậy? Tại sao chứ? !
"Cậu không có nghe nhầm đâu, đúng là giờ tớ đang làm vũ nữ. Nhưng Tiểu Yêu à, cậu có biết vì cái gì mà tớ lại phải làm nghề này không? Vì không có nơi nào chịu thuê tớ cả, vì để sinh tồn tớ mới phải đưa chân vào nghề này, tớ ————"
"Lâm Nha, đừng nói nữa ————"
An Tiểu Yêu ôm lấy Lâm Nha, cắt đứt lời nói của Lâm Nha. Mấy năm qua Lâm Nha đã gặp chuyện gì? Tại sao phải đến bước đường cùng này, nếu trước đây mình không cắt đứt liên lạc với cô ấy thì liệu rằng cô ấy có rơi vào bước đường như hôm nay không. An Tiểu Yêu càng nghĩ càng thấy áy náy.
Cơ thể Lâm Nha cứng nhắc, đối với cái ôm này của An Tiểu Yêu có chút bài xích, sao lại như vậy, không phải bản thân thích An Tiểu Yêu sao? Tại sao lại ghét bỏ cái ôm này. Lâm Nha không hiểu bản thân mình đang bị sao nữa.
"Tiểu yêu, cậu có khinh rẻ tớ không?"
"Không, tớ sẽ không khinh rẻ cậu đâu, Lâm Nha ạ. Vì sao cậu lại như vậy? Bắt đầu từ hôm nay cậu không phải đi đâu hết, đến làm cùng tớ ở cửa hàng nha ————"
Sau khi nghe lời nói của An Tiểu Yêu thì Lâm Nha đã hiểu vì sao cô lại ghét bỏ cái ôm của Tiểu Yêu. Bởi vì An Tiểu Yêu đang thương hại cô, mặc dù bốn năm trước cô và Tiểu Yêu đã từng chơi chung với nhau, gia đình cô không giàu có gì, cũng không có quyền lực gì nhưng khi đó cô là một cô gái thuần khiết trong sáng. Còn bây giờ khi cô và An Tiểu Yêu gặp lại nhau thì mọi thứ đã khác xưa rồi, cô ấy vẫn là một cô chủ sống trong nhung lụa, còn cô đã đi lầm đường lỡ bước rồi, chỉ là An Tiểu Yêu không biết nguyên nhân vì sao cô phải đi đến bước đường này.
Lâm Nha tự cười mình, khẽ đẩy An Tiểu Yêu ra, thứ tình cảm chân thành trước đây giờ đã bị biến chất rồi. Lâm Nha không còn tình cảm thuần khiết với An Tiểu Yêu nữa mà giờ cô chỉ muốn trả thù thôi.
"Ừ, từ giờ tớ cùng cậu mở cửa hàng, tớ cũng không đi đâu nữa. Nhưng mà cậu hỏi qua Long Viêm Dạ xem anh ấy có đồng ý hay không đã, tớ nghĩ chắc Long Viêm Dạ sẽ không ngăn cản việc chúng ta ở cùng nhau đâu nhỉ? !"
Lâm Nha nhìn thấy Long Viêm Dạ đang từ bếp đi ra, giọng nói rõ ràng chứa sự khiêu khích. Sự hiểu nhầm giữa An Tiểu Yêu và Long Viêm Dạ đã được hóa giải rồi thì không có nghĩa là cô sẽ không thể làm gì nữa. Trong đầu Lâm Nha đã lập xong kế hoạch trả thù rồi, Long Viêm Dạ yêu An Tiểu Yêu như thế, vậy thì chỉ cần làm cho hắn ta cả đời này không thể ở cạnh Tiểu Yêu được thì đó chính là sự trả thù tàn nhẫn nhất dành cho hắn ta.
Long Viêm Dạ nghe được lời nói của Lâm Nha nhưng anh chỉ hơi bĩu môi, trong mắt anh Lâm Nha sẽ không thể làm tổn thương mối quan hệ giữa anh và Tiểu Yêu nữa rồi.
"Không sao, chỉ cần Tiểu Yêu thích thì tôi sẽ không phản đối. Không phải chỉ là muốn mở cửa hàng sao? Cô ấy thích là tốt rồi."
"Ha ha ———— cám ơn anh, Viêm Dạ."
An Tiểu Yêu cười hạnh phúc, nụ cười này suýt làm cho Lâm Nha ghen tỵ mà ức chết. Lâm Nha cố đè nén tức giận cùng oán hận xuống, cố gắng lắm mới nói lên lời.
"Tiểu Yêu, giờ tớ không có chỗ ở, cậu có thể cho tớ ở tạm đây vài ngày được không? !"
"Không thành vấn đề, cậu muốn ở đây bao lâu cũng được ————"
"Không được ————"
An Tiểu Yêu và Long Viêm Dạ cùng nói nhưng đáp án lại hoàn toàn trái ngược nhau. Lâm Nha giả vờ đáng thương nhìn An Tiểu Yêu. An Tiểu Yêu tay nhéo một cái vào đùi Long Viêm Dạ, còn lườm anh nữa.
"Lâm Nha là bạn tốt của em, sao không thể ở lại đây được? Em mặc kệ, anh đem phòng anh dọn đi để cô ấy vào đấy ngủ, còn anh thì quay về nhà nha."
"Anh không về, anh ngủ ở phòng khách là được chứ gì? Nhưng Tiểu Yêu, em thực lòng muốn để Lâm Nha ở lại đây sao?"
"Thôi, Tiểu Yêu ạ, nếu không tiện thì thôi."
Nhìn Long Viêm Dạ vẫn còn chưa từ bỏ ý định đuổi cô đi nên Lâm Nha lấy lui làm tiến, giả bộ buồn bã nói. An Tiểu Yêu ngây thơ như thế sao có thể chịu được bộ dạng đáng thương của Lâm Nha chứ, Tiểu Yêu sao có thể không đồng ý mà để Lâm Nha ở lại chứ, vậy sao có thể nói là bạn bè được, cô ta đi bước này thật đúng là cao tay. Sau khi nói xong Lâm Nha khẽ cúi đầu xuống, An Tiểu Yêu thấy thế liền quay sang nhìn Long Viêm Dạ.
"Cái gì mà thật với chả giả, em nói Lâm Nha ở lại đây thì nghĩa là ở lại đây. Anh thích ngủ ở phòng khách như thế thì anh đi mà nằm, em sẽ không cản anh, nhưng thái độ của anh với Lâm Nha nên tốt hơn một chút nha————"
Mặc kệ An Tiểu Yêu nói gì thì Long Viêm Dạ vẫn im lặng nhưng không phản đối, song trong lòng anh vẫn luôn đề phòng Lâm Nha. Mọi chuyện năm đó, Long Viêm Dạ đã biết rõ, mặc dù Lâm Nha không nói gì nhưng nhất định cô ta sẽ không từ bỏ ý định chia rẽ anh và Tiểu Yêu đâu. Dù xảy ra chuyện gì nhất định anh sẽ bảo vệ Tiểu Yêu thật tốt.
Buổi tối Tiểu Yêu dẫn Tiểu Dạ xuống dưới nhà đi bộ, Lâm Nha ở trong phòng dọn dẹp đồ, cô không ngờ lại có thể ở lại dễ dàng đến thế, An Tiểu Yêu đúng là vẫn ngây thơ như năm xưa. Bây giờ mục đích của cô chỉ là trả thù mà thôi, chỉ cần Long Viêm Dạ chịu đau khổ thì những đau đớn mà trong bốn năm qua cô phải chịu đựng đều xứng đáng. Ngày nào cô cũng nuôi ý định trả thù Long Viêm Dạ nhưng chưa có cơ hội, thật may là An Tiểu Yêu đã trở về mang cơ hội này đến cho cô, nhất định cô sẽ phải trả thù. Mới nghĩ thế Lâm Nha đã thấy vui vẻ rồi.
Sau khi đưa An Tiểu Yêu và Tiểu Dạ xuống dưới nhà, Long Viêm Dạ tìm mọi lý do để lén lên nhà. Long Viêm Dạ tựa người vào cửa phòng Lâm Nha, nhẹ nhàng lên tiếng.
"Cô có mục đính gì? Tôi biết quá rõ cô muốn ở lại đây không phải vì bất đắc dĩ, tôi nghe nói người đàn ông kia đối xử với cô không tệ, giờ cô muốn ở lại đây để làm gì? Nếu như chỉ vì muốn được bồi thường thì cô ra giá đi, bao nhiêu đây? ————"
Bịch ————
Bộ đồ trên tay Lâm Nha rơi xuống đất, đôi mắt cô không còn sự dịu dàng vui vẻ nữa mà là tức giận cùng oán hận. Lâm Nha xoay người nhìn thẳng vào mặt Long Viêm Dạ.
"Ha ha ha ———— Long Viêm Dạ, không phải khi An Tiểu Yêu biến mất, anh khăng khăng là tôi biết chỗ của cô ấy sao? Chỉ vì tôi không biết, cho nên anh liền dồn tôi vào đường cùng ư, đến mức tôi phải bán mình đi, anh còn biết người đó rất tốt với tôi sao, nhưng anh có biết lão ta biến thái đến mức nào không? Anh có biết bốn năm qua tôi sống như thế nào không? Những nỗi đau ấy tôi đều khắc trong lòng, đừng có dùng chút tiền của anh mà đòi mua chuộc tôi, tôi phải chịu khổ thế nào, đau đớn thế nào, bao nhiêu tiền cũng không thể xoa dịu được đâu."
Lâm Nha không nể mặt Long Viêm Dạ mà mắng anh, nước mắt cũng không kìm nén được mà chảy ra, nỗi đau bốn năm qua mà cô phải nếm trải có thể dùng tiền xóa bỏ được sao? Thật là chuyện nực cười.
"Vậy cô muốn thế nào đây?"
"Tôi ————"
A ————
Âm thanh từ cửa truyền đến, Lâm Nha và Long Viêm Dạ cùng quay đầu lại nhìn, đang đứng ở phòng khách là An Tiểu Yêu. An Tiểu Yêu lấy tay che miệng để kìm lại tiếng thét, khuôn mặt đầy nghi ngờ, cô vừa nghe thấy chuyện gì? Lâm Nha làm vũ nữ là do Long Viêm Dạ ép sao, tại sao lại như vậy? Tại sao chứ? !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.