Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn
Chương 465
Diep
02/11/2021
Sau một hồi im lặng, trong góc khuất xuất hiện một bóng người, khuất
sau chiếc tủ gỗ màu đỏ, chỉ có thể nhìn thấy một bên bóng hình của anh.
“Tại sao anh lại đi theo em?” Tôi hỏi: “Không phải là em đã bảo anh đi rồi sao?”
Chu Nguyên Hạo im lặng hồi lâu mới chậm rãi nói: “Anh chỉ muốn nhìn em thôi.”
Tôi thở dài bất lực rồi nói: “Có phải anh thấy em rất nực cười đúng không? Cứ tưởng lần này có thể thắng lợi trở về, nhưng không ngờ lại chẳng có được gì cả.”
“Anh đã nhìn thấy rồi. Tại một lối vào phía tây của hang động, có dấu vết của việc phá vỡ trận pháp.” Chu Nguyên Hạo nói: “Người này là một cao thủ về trận pháp.”
“Có thể phá vỡ trận pháp mà em đã bố trí, đương nhiên là cao thủ rồi.” Tôi khẽ thở dài: “Nhưng bây giờ nói ra lời này cũng không còn ý nghĩa gì nữa, nếu muốn trừng trị người đó thì nhất định phải xuống địa ngục một chuyến rồi.”
“Anh sẽ đi cùng em.” Anh nói: “Với thực lực của em bây giờ, địa ngục quả thực quá nguy hiểm”.
Tôi im lặng không nói gì, Cỏ Lang Hoán sinh trưởng ở tầng địa ngục thứ ba, dưới địa ngục có rất nhiều yêu ma ghét bỏ tôi, nếu để bọn chúng nhận ra tôi, tôi không dám tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào.
“Nhưng sức lực của anh vẫn chưa hồi phục, đúng không?” Tôi nhẹ giọng hỏi.
“Cho dù anh chỉ là một người bình thường không biết gì cả, nhưng anh cũng sẽ cố gắng hết sức, tìm mọi cách để bảo vệ em.” Anh từ phía sau tủ quần áo bước ra, ngẩng đầu nhìn tôi: “Đây là chuyện mà kiếp trước anh đã hứa với em, tôi đã hứa sẽ mãi mãi bảo vệ em.”
Không hiểu tại sao, tim tôi bỗng đau nhói, nước mắt giàn giụa, tôi ngẩng đầu lên, cố đểcho nước mắt của mình không rơi xuống.
Nếu như kiếp trước, chúng tôi thật sự đã từng yêu nhau, anh ấy nhất định đã làm tổn thương tôi rất sâu sắc, cho dù đã qua đời nhưng vết thương trong lòng tôi vẫn không có cách nào lành lại được.
Tôi đi trùng tu lại trận pháp ở phía tây hang động một chút, sau đó khởi động toàn bộ trận pháp lớn, nếu như không phải là nhân vật hàng đầu trong giới tu luyện Hoa Quốc thì tuyệt đối không thể nào đi vào được.
Tôi lại vẽ thêm một trận pháp trong sảnh lớn của động phủ, không giống như trận pháp mà nhà họ Khương chúng tôi sử dụng để mở cửa địa ngục, trận pháp này mở ra những con đường ổn định hơn, còn có thể trực tiếp dẫn đến tầng thứ ba của địa ngục.
Chu Nguyên Hạo lấy ra một viên oán khí đưa cho tôi, anh ấy bóp nát viên oán khí, lấy những tinh hoa bên trong bôi lên người tôi, khiến cho cả người tôi tràn đầy quỷ khí.
“Khương Lăng, em cần phải nhớ rõ, em là người sống, tuyệt đối không được mở miệng nói chuyện, một khi mở miệng, dương khí sẽ phát tán ra bên ngoài, vậy thì thân phận của em sẽ bị lộ.” Chu Nguyên Hạo nghiêm túc nói.
Tôi gật gật đầu, Chu Nguyên Hạo dừng lại một chút rồi nói: “Khương Lăng, nhớ cho rõ, sau khi xuống dưới đó, em nhất định phải theo sát anh.”
“Em biết rồi.” Hai người chúng tôi đứng trong chính giữa của trận pháp, tôi bắt đầu niệm chú, trận pháp phát ra một ánh sáng màu vàng, ánh sáng từ trong bùa chú dựng thẳng đứng lên, bay xung quanh cơ thể của hai người chúng tôi.
Dưới chân của chúng tôi bắt đầu xuất hiện một cái hố màu đỏ to bằng một nắm tay, miệng hố đó càng ngày càng lớn, trong đó có những ngọn lửa màu xanh đang nhảy nhót và những tiếng hét xuyên tim phát ra từ sâu trong hang động.
“Em đã chuẩn bị xong chưa?” Chu Nguyên Hạo hỏi.
Tôi gật đầu lia lịa.
“Đi thôi!” Anh ấy nắm chặt lấy tay tôi, chúng tôi cùng nhau chìm vào trong hang động màu đỏ.
Tôi cảm thấy chúng tôi đang đi xuyên qua các ngọn lửa, nhưng lại không cháy, dường như đã trôi qua rất lâu, lại hình như chỉ mới qua có vài giây, tôi mở mắt ra, phát hiện bản thân mình bị rơi vào trong một đầm lầy tối tăm.
Đầm lầy rất hôi thối, hôi đến nổi khiến người ta phải buồn nôn, tôi nhìn khắp xung quanh, toàn bộ đều là ma, bọn chúng không ngừng vùng vẫy và la hét, cảnh tượng cực kỳ khủng bố.
Lúc này, tôi đột nhiên nghe thấy âm thanh sấm sét, quay đầu lại nhìn, thì phát hiện trong sâu đầm lầy xuất hiện một con quái vật giống như bạch tuộc vậy.
Con quái vật ấy có rất nhiều xúc tu, nó vùng vẫy xúc tu, cuộn những con ma bên trong đầm lầy lại, sau đó nhét vào trong miệng của nó, một lát sau liền nuốt xuống.
Nó lại có thể vừa đi vừa ăn, và nó đang đi về hướng của tôi.
“Tại sao anh lại đi theo em?” Tôi hỏi: “Không phải là em đã bảo anh đi rồi sao?”
Chu Nguyên Hạo im lặng hồi lâu mới chậm rãi nói: “Anh chỉ muốn nhìn em thôi.”
Tôi thở dài bất lực rồi nói: “Có phải anh thấy em rất nực cười đúng không? Cứ tưởng lần này có thể thắng lợi trở về, nhưng không ngờ lại chẳng có được gì cả.”
“Anh đã nhìn thấy rồi. Tại một lối vào phía tây của hang động, có dấu vết của việc phá vỡ trận pháp.” Chu Nguyên Hạo nói: “Người này là một cao thủ về trận pháp.”
“Có thể phá vỡ trận pháp mà em đã bố trí, đương nhiên là cao thủ rồi.” Tôi khẽ thở dài: “Nhưng bây giờ nói ra lời này cũng không còn ý nghĩa gì nữa, nếu muốn trừng trị người đó thì nhất định phải xuống địa ngục một chuyến rồi.”
“Anh sẽ đi cùng em.” Anh nói: “Với thực lực của em bây giờ, địa ngục quả thực quá nguy hiểm”.
Tôi im lặng không nói gì, Cỏ Lang Hoán sinh trưởng ở tầng địa ngục thứ ba, dưới địa ngục có rất nhiều yêu ma ghét bỏ tôi, nếu để bọn chúng nhận ra tôi, tôi không dám tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào.
“Nhưng sức lực của anh vẫn chưa hồi phục, đúng không?” Tôi nhẹ giọng hỏi.
“Cho dù anh chỉ là một người bình thường không biết gì cả, nhưng anh cũng sẽ cố gắng hết sức, tìm mọi cách để bảo vệ em.” Anh từ phía sau tủ quần áo bước ra, ngẩng đầu nhìn tôi: “Đây là chuyện mà kiếp trước anh đã hứa với em, tôi đã hứa sẽ mãi mãi bảo vệ em.”
Không hiểu tại sao, tim tôi bỗng đau nhói, nước mắt giàn giụa, tôi ngẩng đầu lên, cố đểcho nước mắt của mình không rơi xuống.
Nếu như kiếp trước, chúng tôi thật sự đã từng yêu nhau, anh ấy nhất định đã làm tổn thương tôi rất sâu sắc, cho dù đã qua đời nhưng vết thương trong lòng tôi vẫn không có cách nào lành lại được.
Tôi đi trùng tu lại trận pháp ở phía tây hang động một chút, sau đó khởi động toàn bộ trận pháp lớn, nếu như không phải là nhân vật hàng đầu trong giới tu luyện Hoa Quốc thì tuyệt đối không thể nào đi vào được.
Tôi lại vẽ thêm một trận pháp trong sảnh lớn của động phủ, không giống như trận pháp mà nhà họ Khương chúng tôi sử dụng để mở cửa địa ngục, trận pháp này mở ra những con đường ổn định hơn, còn có thể trực tiếp dẫn đến tầng thứ ba của địa ngục.
Chu Nguyên Hạo lấy ra một viên oán khí đưa cho tôi, anh ấy bóp nát viên oán khí, lấy những tinh hoa bên trong bôi lên người tôi, khiến cho cả người tôi tràn đầy quỷ khí.
“Khương Lăng, em cần phải nhớ rõ, em là người sống, tuyệt đối không được mở miệng nói chuyện, một khi mở miệng, dương khí sẽ phát tán ra bên ngoài, vậy thì thân phận của em sẽ bị lộ.” Chu Nguyên Hạo nghiêm túc nói.
Tôi gật gật đầu, Chu Nguyên Hạo dừng lại một chút rồi nói: “Khương Lăng, nhớ cho rõ, sau khi xuống dưới đó, em nhất định phải theo sát anh.”
“Em biết rồi.” Hai người chúng tôi đứng trong chính giữa của trận pháp, tôi bắt đầu niệm chú, trận pháp phát ra một ánh sáng màu vàng, ánh sáng từ trong bùa chú dựng thẳng đứng lên, bay xung quanh cơ thể của hai người chúng tôi.
Dưới chân của chúng tôi bắt đầu xuất hiện một cái hố màu đỏ to bằng một nắm tay, miệng hố đó càng ngày càng lớn, trong đó có những ngọn lửa màu xanh đang nhảy nhót và những tiếng hét xuyên tim phát ra từ sâu trong hang động.
“Em đã chuẩn bị xong chưa?” Chu Nguyên Hạo hỏi.
Tôi gật đầu lia lịa.
“Đi thôi!” Anh ấy nắm chặt lấy tay tôi, chúng tôi cùng nhau chìm vào trong hang động màu đỏ.
Tôi cảm thấy chúng tôi đang đi xuyên qua các ngọn lửa, nhưng lại không cháy, dường như đã trôi qua rất lâu, lại hình như chỉ mới qua có vài giây, tôi mở mắt ra, phát hiện bản thân mình bị rơi vào trong một đầm lầy tối tăm.
Đầm lầy rất hôi thối, hôi đến nổi khiến người ta phải buồn nôn, tôi nhìn khắp xung quanh, toàn bộ đều là ma, bọn chúng không ngừng vùng vẫy và la hét, cảnh tượng cực kỳ khủng bố.
Lúc này, tôi đột nhiên nghe thấy âm thanh sấm sét, quay đầu lại nhìn, thì phát hiện trong sâu đầm lầy xuất hiện một con quái vật giống như bạch tuộc vậy.
Con quái vật ấy có rất nhiều xúc tu, nó vùng vẫy xúc tu, cuộn những con ma bên trong đầm lầy lại, sau đó nhét vào trong miệng của nó, một lát sau liền nuốt xuống.
Nó lại có thể vừa đi vừa ăn, và nó đang đi về hướng của tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.