Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn
Chương 584
Diep
19/11/2021
Nhưng ở trong đầu tôi, vẫn quanh quẩn những lời anh đã từng nói với
tôi. Anh nói chờ anh sống lại, chúng tôi sẽ kết hôn, chúng tôi sẽ sinh
rất nhiều rất nhiều con, tương lai sẽ có rất nhiều rất nhiều cháu chắt.
Đến lúc chết đi rồi, chúng tôi cũng sẽ có thể nằm chung một chỗ, tay nắm chặt tay.
Những lời ngon tiếng ngọt đó giống như chất độc đã hạ độc ở trong lòng tôi, mỗi khi nhớ tới, cũng giống như độc phát tác, đau đến độ máu tươi chảy ròng, xé ruột xé gan.
Bỗng nhiên, thang máy chấn động một trận, dường như tôi cảm giác được cái gì đó, trong lòng run một cái. Một loại cảm giác khủng hoảng cực độ chợt tấn công tôi.
Là Cột trụ không gian, có kẻ muốn huỷ diệt Cột trụ không gian!
Tôi nôn nóng, chợt kéo cửa thang máy ra, lúc này thang máy bị kẹt ở giữa tầng lầu. Tôi trực tiếp mở trần thang máy, bò ra ngoài.
Bỗng nhiên, tôi nghe được một tiếng rít, ngẩng đầu nhìn lên, từng con xác máu giống như bò sát, từ trên lầu cao nhanh chóng bò xuống chỗ tôi theo đường thang máy.
“Vô liêm sỉ!” Tôi vốn đã phiền muộn, nhìn thấy nhiều xác máu như vậy, trong lòng lại nổi nóng. Hai tay vung lên, lòng bàn tay nổi lên một ngọn lửa màu xanh. Theo hai tay tôi múa may, lửa địa ngục trên không trung hoá thành một hình cầu.
Đám xác máu tranh nhau nhào tới, ánh mắt tôi trầm xuống, hét lớn: “Chết đi!”
Lửa địa ngục bay ra ngoài, trong nháy mắt toàn bộ hầm thang máy bị ngọn lửa cuộn sạch. Đám xác máu phát ra từng hồi âm thanh thảm thiết, biến thành tro than ở trong ngọn lửa.
Tôi nhân cơ hội mở cửa thang máy, nhảy ra ngoài.
Tôi nhanh chóng đi đến tầng dưới cùng của trung tâm thương mại, bị tình cảnh trước mắt doạ sợ ngây người.
Chính giữa tầng dưới cùng của trung tâm thương mại sụp xuống, xuất hiện một cái hố sâu có chu vi khoảng hai mươi mét. Tôi tiến đến nhìn một cái, một luồng linh khí cường đại bốc lên từ trong hố sâu, đồng thời, bên trong còn lưu động một luồng quỷ khí to lớn.
Xem ra, Cột trụ không gian ở dưới hố sâu này, đã bị một con quỷ cấp bậc Quỷ Vương nhanh chân giành trước rồi.
Hơn nữa, con Quỷ Vương nay thật không đơn giản, ít nhất cũng là Quỷ Vương trung cấp.
Sắc mặt tôi nghiêm trọng, Quỷ Vương trung cấp, đừng nói là tôi, cho dù là tôi, Chu Nguyên Hạo và Cao Thanh Hoàng cộng lại cũng không phải là đối thủ của nó. Có lẽ chỉ có mấy ông già người Hoa Quốc mấy chục hoặc trăm năm không ra khỏi cửa mới miễn cưỡng đối phó được.
Làm sao đây?
Đi xuống là chịu chết, không đi xuống, chẳng lẽ trơ mắt nhìn Cột trụ không gian bị nó huỷ diệt hay sao?
Tôi cắn răng, xem ra chỉ có thể kêu gọi quân Trấn Ngục một lần nữa.
Mặc dù quân Trấn Ngục là binh lính tầng chót nhất nhưng cũng là quỷ tướng có thực lực. Bọn họ cũng từng là quỷ bị thiên đạo phạt xuống địa ngục, nhưng bọn họ lập được công lao ở trong địa ngục, coi như là khen thưởng, thiên đạo cho phép bọn họ làm quân Trấn Ngục, đóng giữ ở địa ngục.
Đương nhiên, với tư cách là thủ lĩnh của quân Trấn Ngục, tôi cũng có thể bổ nhiệm quân Trấn Ngục.
Cũng bởi vì là quỷ, cho nên không thể tuỳ tiện gọi bọn họ tới được, chuyện này cũng sẽ đánh vỡ sự cân bằng giữa hai giới.
Nếu không, tại sao kiếp trước tôi lại thường xuyên xuống phầm trần một mình đuổi bắt quỷ chạy trốn cơ chứ?
Tôi hít sâu một hơi, cắn nát ngón trỏ của mình, bắt đầu vẽ một trận pháp ở dưới đất, vừa vẽ vừa niệm thần chú. Từng nét vẽ lần lượt sáng lên, nhưng mà vừa sáng được một nửa, bỗng nhiên không gian xung quanh chấn động một cái, xuất hiện từng quả đấm màu đen trống rỗng.
Không ổn rồi!
Sắc mặt tôi biến đổi kịch liệt, lập tức cưỡng ép bản thân mình dừng lại, ném một ngọn lửa địa ngục vào bức vẽ ở trên mặt đất, hoàn toàn phá huỷ nó.
Tôi nhìn mặt đất nám đen, sắc mặt ảm đạm.
Hôm nay, không gian hai giới cực kỳ không ổn định, tôi cưỡng ép gọi quân Trấn Ngục, sẽ dẫn đến sụp đổ không gian. May mà vừa rồi tôi kịp thời dừng lại, nếu không thì toàn bộ trung tâm thương mại, không đúng, toàn bộ làn đường dành cho người đi bộ, cũng sẽ bị địa ngục ăn mòn.
Làm sao bây giờ?
Những lời ngon tiếng ngọt đó giống như chất độc đã hạ độc ở trong lòng tôi, mỗi khi nhớ tới, cũng giống như độc phát tác, đau đến độ máu tươi chảy ròng, xé ruột xé gan.
Bỗng nhiên, thang máy chấn động một trận, dường như tôi cảm giác được cái gì đó, trong lòng run một cái. Một loại cảm giác khủng hoảng cực độ chợt tấn công tôi.
Là Cột trụ không gian, có kẻ muốn huỷ diệt Cột trụ không gian!
Tôi nôn nóng, chợt kéo cửa thang máy ra, lúc này thang máy bị kẹt ở giữa tầng lầu. Tôi trực tiếp mở trần thang máy, bò ra ngoài.
Bỗng nhiên, tôi nghe được một tiếng rít, ngẩng đầu nhìn lên, từng con xác máu giống như bò sát, từ trên lầu cao nhanh chóng bò xuống chỗ tôi theo đường thang máy.
“Vô liêm sỉ!” Tôi vốn đã phiền muộn, nhìn thấy nhiều xác máu như vậy, trong lòng lại nổi nóng. Hai tay vung lên, lòng bàn tay nổi lên một ngọn lửa màu xanh. Theo hai tay tôi múa may, lửa địa ngục trên không trung hoá thành một hình cầu.
Đám xác máu tranh nhau nhào tới, ánh mắt tôi trầm xuống, hét lớn: “Chết đi!”
Lửa địa ngục bay ra ngoài, trong nháy mắt toàn bộ hầm thang máy bị ngọn lửa cuộn sạch. Đám xác máu phát ra từng hồi âm thanh thảm thiết, biến thành tro than ở trong ngọn lửa.
Tôi nhân cơ hội mở cửa thang máy, nhảy ra ngoài.
Tôi nhanh chóng đi đến tầng dưới cùng của trung tâm thương mại, bị tình cảnh trước mắt doạ sợ ngây người.
Chính giữa tầng dưới cùng của trung tâm thương mại sụp xuống, xuất hiện một cái hố sâu có chu vi khoảng hai mươi mét. Tôi tiến đến nhìn một cái, một luồng linh khí cường đại bốc lên từ trong hố sâu, đồng thời, bên trong còn lưu động một luồng quỷ khí to lớn.
Xem ra, Cột trụ không gian ở dưới hố sâu này, đã bị một con quỷ cấp bậc Quỷ Vương nhanh chân giành trước rồi.
Hơn nữa, con Quỷ Vương nay thật không đơn giản, ít nhất cũng là Quỷ Vương trung cấp.
Sắc mặt tôi nghiêm trọng, Quỷ Vương trung cấp, đừng nói là tôi, cho dù là tôi, Chu Nguyên Hạo và Cao Thanh Hoàng cộng lại cũng không phải là đối thủ của nó. Có lẽ chỉ có mấy ông già người Hoa Quốc mấy chục hoặc trăm năm không ra khỏi cửa mới miễn cưỡng đối phó được.
Làm sao đây?
Đi xuống là chịu chết, không đi xuống, chẳng lẽ trơ mắt nhìn Cột trụ không gian bị nó huỷ diệt hay sao?
Tôi cắn răng, xem ra chỉ có thể kêu gọi quân Trấn Ngục một lần nữa.
Mặc dù quân Trấn Ngục là binh lính tầng chót nhất nhưng cũng là quỷ tướng có thực lực. Bọn họ cũng từng là quỷ bị thiên đạo phạt xuống địa ngục, nhưng bọn họ lập được công lao ở trong địa ngục, coi như là khen thưởng, thiên đạo cho phép bọn họ làm quân Trấn Ngục, đóng giữ ở địa ngục.
Đương nhiên, với tư cách là thủ lĩnh của quân Trấn Ngục, tôi cũng có thể bổ nhiệm quân Trấn Ngục.
Cũng bởi vì là quỷ, cho nên không thể tuỳ tiện gọi bọn họ tới được, chuyện này cũng sẽ đánh vỡ sự cân bằng giữa hai giới.
Nếu không, tại sao kiếp trước tôi lại thường xuyên xuống phầm trần một mình đuổi bắt quỷ chạy trốn cơ chứ?
Tôi hít sâu một hơi, cắn nát ngón trỏ của mình, bắt đầu vẽ một trận pháp ở dưới đất, vừa vẽ vừa niệm thần chú. Từng nét vẽ lần lượt sáng lên, nhưng mà vừa sáng được một nửa, bỗng nhiên không gian xung quanh chấn động một cái, xuất hiện từng quả đấm màu đen trống rỗng.
Không ổn rồi!
Sắc mặt tôi biến đổi kịch liệt, lập tức cưỡng ép bản thân mình dừng lại, ném một ngọn lửa địa ngục vào bức vẽ ở trên mặt đất, hoàn toàn phá huỷ nó.
Tôi nhìn mặt đất nám đen, sắc mặt ảm đạm.
Hôm nay, không gian hai giới cực kỳ không ổn định, tôi cưỡng ép gọi quân Trấn Ngục, sẽ dẫn đến sụp đổ không gian. May mà vừa rồi tôi kịp thời dừng lại, nếu không thì toàn bộ trung tâm thương mại, không đúng, toàn bộ làn đường dành cho người đi bộ, cũng sẽ bị địa ngục ăn mòn.
Làm sao bây giờ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.