Nhật Ký Xuyên Việt Sưu Tầm Mỹ Thực
Chương 76: Thịt bánh bao không ở trên nếp gấp
Tg Huyền
21/09/2020
Tuy có bếp lò hỏa mộc liên tục tỏa ra nhiệt lượng, nhưng rời đi giường đệm độ ấm trong phòng vẫn tương đối thấp, Đinh Tiếu chạy nhanh đi lấy cái bịt tai màu trắng trên bàn, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất chạy về giường gỗ.
"Bếp lò này chỉ ấm được một vùng nhỏ, nếu có giường sưởi thì tốt rồi!" Nói xong đem bịt tai đội trên đầu, nói thật, cậu cảm thấy đặc biệt nặng, trên đầu đột nhiên tăng nặng thực không thoải mái....Lúc này cậu nhiều ít có chút lý giải tâm tình không vui của cha và Khôn khi mặc quần đùi. ( --)
Khôn tuy cả người bị vẻ đáng yêu của bạn lữ nhà mình hấp dẫn, nhưng hắn vẫn không quên yêu cầu của Tiếu Tiếu, chẳng sợ chỉ là một câu lơ đãng: "Giường sưởi là cái gì?"
Ừm, lỗ tai lông xù xù thật là tốt, sờ sờ mềm mại, nhưng tóc Tiếu Tiếu càng mềm mại hơn, rõ ràng đều là dùng dầu cây da đun nước gội đầu, sao tóc Tiếu Tiếu lại bóng loáng vậy nhỉ? Còn có, Kinh và Lục Hi đeo bịt tai hoàn toàn không đẹp bằng Tiếu Tiếu nhà mình, quả nhiên Tiếu Tiếu không đội ra ngoài là hoàn toàn chính xác, bảo bối đẹp như vậy mới không để giống đực khác nhìn thấy đâu!
Mượn ánh sáng lửa mỏng manh của bếp lò cùng ánh sáng của đèn pin treo trên nóc nhà, Đinh Tiếu có thể rõ ràng mà nhìn thấy đôi mắt sáng như trộm của Khôn kia! Đúng! Đúng là trộm! Sáng như trộm thấy tiền vậy! Biết ngay gia hỏa này không suy nghĩ gì tốt mà, nhưng thôi, dù sao nhiều nhất cũng chỉ bị hôn đến nghẹt thở, hắn cũng không hôn chết mình, kỳ thực mình...cũng rất thích ( ←_←).
"Giường sưởi à, chính là dùng tảng đá và bùn dựng nên, ở giữa có khói, một bên nối với ống khói, một bên là bếp nhóm lửa...thôi, em vẽ qua cho anh xem đi!"
Nói xong lại ngồi dậy, nhưng lúc này cậu không xuống giường, mà duỗi tay lấy tập diệp giấy cùng than chi để trên bàn nhỏ cạnh đầu giường.
Đối với giường đất Đinh Tiếu rất am hiểu, vì đời trước mình và ba ba vẫn luôn sống ở ngoại ô thành phố, cậu là ngủ ở giường đất từ nhỏ đến sơ trung khi nhà mình chuyển đi mới lần đầu tiên ngủ ở giường mới. Cho nên đối với cấu tạo giường đất cậu có hiểu biết, hơn nữa khi còn nhỏ ba ba bán hàng rất bận, cậu từ khi bảy tuổi bắt đầu đi học sẽ nhóm bếp làm nóng giường đất, bằng không cậu cũng không nhanh như vậy liền thích ứng với bếp đắp ở nơi này.
"Anh xem, ở bên này nhóm bếp lửa, khói và nhiệt độ sẽ thông qua ống dẫn truyền vào trong giường đất, như vậy không chỉ giường ấm, người ngủ ở bên trên sẽ không lạnh, mà nhà cũng bị hong cho ấm áp. Hơn nữa không phải đốt lửa trong phòng ngủ, nên sẽ không bị khói xông ra làm ngạt. Ở quên của em cũng không có loại cây thần kỳ như hỏa mộc này. Nơi đó của bọn em dùng đầu gỗ hoặc than đá, nếu phòng không thông gió tốt, không cẩn thận sẽ bị ngạt khói. Đâu giống hỏa mộc, một chút khói đều không có, còn không có mùi khó chịu."
Khôn trầm tư một chút sau đó nói: "Cũng có người không thể hiểu được vào mùa đông bệnh nặng, ta khi còn nhỏ liền có một lão thú nhân đột nhiên qua đời, có lẽ chính là như em nói, thông gió không tốt đi. Cho nên kỳ thực ngươi xem, ta khi làm cửa vẫn để lại khe hở." Hắn nhớ rõ ràng, đêm mà lão thú nhân kia qua đời dùng củi gỗ để sưởi ấm, cho nên dựa theo lời Tiếu Tiếu nói phương thức làm giường này nếu có thể thành công, sẽ thay đổi lớn trong sinh hoạt của thú nhân!
Chuyện làm giường sưởi không phải nói làm là có thể làm, nguyên nhân chính là ý nghĩa trọng đại, cho nên Khôn quyết định vẫn là để sau nói tiếp. Dù sao Tiếu Tiếu cũng cho rằng bọn họ không thể liên tiếp tạo nên sự chú ý, cho nên hai người cuối cùng thương nghị quyết định vẫn là đầu xuân sang năm, hai người dựng nhà mới tiến hành. Như vậy việc tiếp theo là gì?
Đáp án không cần nói cũng biết, Tiếu Tiếu bộ dáng ngon miệng như này lại mang thêm một đôi tai thú xù xù, mái tóc đen đen lộ ra giữa đôi tai màu trắng tinh, này sao có thể không khiến Khôn tâm viên ý mãn?
Cho nên tất nhiên phải hôn hôn, trừ bỏ hôn ra, sờ sờ cũng không thể thiếu được. Đinh Tiếu đã sớm dự đoán được sẽ có một tay như vậy, phản kháng gì đó căn bản là không tồn tại. Chính là sau khi Khôn lộ ra ánh mắt "đáng thương hề hề", cậu không thể không cống hiến ra đôi tay của mình!
Chứng kiến khả năng kéo dài của Khôn, Đinh Tiếu cảm thấy tay mỏi, cánh tay cũng mỏi, thể lực tiêu hao, tự nhiên ngủ cũng càng say. Một đêm này Tiếu Tiếu ở trong lòng Khôn ngủ đến phá lệ thoải mái. Mà Khôn thì sau khi Tiếu Tiếu ngủ, chậm rãi hôn nhẹ một cái lên trán, lên mắt, lên môi bạn lữ, kìm nén huynh đệ lại lần nữa ngo ngoe rục rịch, rồi nằm suy nghĩ cẩn thận cái giường sưởi kia phải làm thế nào mới càng tốt hơn. Kết quả một đêm này Khôn chỉ ngủ tầm hai canh giờ, may mắn thú nhân giống đực tinh lực tràn đầy, đặc biệt là khi vào đông, thời gian đi săn giảm bớt.
Hôm qua ăn bánh màn thầu từ bột lên men, hôm sau Quỳnh ngoài ý muốn cảm thấy dạ dày thực thoải mái, mấy ngày nay ăn quá nhiều đồ cay, đây thật là một loại gánh nặng. Vi khuẩn men chính là thứ tốt cho dạ dày, bởi vậy thực phẩm lên men tự nhiên là lựa chọn tốt nhất.
Vì thế sau bữa sáng cùng ngày, Đinh Tiếu lại một lần nữa trộn bột, cũng hứa hẹn phải làm bánh bao bột lên men lớn ba loại nhân!
Đinh Tiếu thích nhất chính là nhân rau hẹ, nhưng rau hẹ cậu gieo trong lều tuy đã nảy mầm, nhưng chỉ cao tầm ngón tay, so với trồng ở đất hoang càng nhỏ hơn, tạm thời không có cách nào để ăn. Vì thế Đinh Tiếu đành phải lựa chọn Lục Thái làm nguyên liệu thứ nhất.
Nhân lục thái thịt heo, quy quy củ củ, cho bột ngũ vị hương cùng bột hành, cho thêm hai thìa mỡ heo cùng dầu mè, một thìa lớn nước tương, sau đó lại cho thêm hai cây lục thái băm nhỏ quấy đều, cho muối xanh vừa ăn, loại nhân bánh bao bột lên men đầu tiên ở dị thế giới làm xong.
Loại nhân thứ hai Đinh Tiếu làm ít một chút, là nhân thịt bò cà rốt, cà rốt cắt thành viên nhỏ sau đó trần qua nước, vớt ra để ráo nước sau đó trộn lẫn với thịt bò đã băm sẵn, chỉ cho thêm muối xanh và bột hành làm gia vị. Kỳ thực nhân này sẽ hơi ngọt, cho nên cậu không cam đoan tất cả mọi người có thể tiếp thu, dù sao cậu nghĩ ba chắc chắn sẽ thích.
Loại thứ ba chính là dùng xương heo cùng xương gà và củ thạch ngao chế thành canh đông lạnh, hơn nữa cho thịt sò khô và thịt heo nhuyễn làm nhân, cậu quyết định làm thử món bánh bao canh một lần.
Đương nhiên bánh bao canh cũng chỉ thử một lần, số lượng nhân là ít nhất, dù sao cho dù làm không thành công, dựa vào quy tắc không được lãng phí lương thực cho dù khó ăn cũng tuyệt đối sẽ không bị lãng phí.
Gói bánh bao đối với Đinh Tiếu mà nói tuyệt đối là kỹ thuật sống, có thể nó trừ bỏ làm vằn thắn cậu còn miễn cưỡng tạo ra ngoại hình, loại bánh bao có nhân như này cũng không chỉ mỗi cán bột là xong, hay như hoành thánh mì phở gì đó, cậu hoàn toàn mơ màng hồ đồ không biết niết bánh bao thế nào.
Cậu rất muốn gói ra bánh bao có mười tám nếp gấp, cho dù da không tệ nhưng không thể chịu được nhiều nhân! Chỉ tiếc cậu gói đừng nói là 18 nếp gấp, ngay cả nếp gấp ở đâu cũng không rõ tung tích. Thậm chí còn không bằng lần đầu tiên học gói của Hạ cha, ít nhất Đinh Tiếu cảm thấy cái bánh kia dù sao cũng có nếp gấp! Đời trước ba ba tế bào nghệ thuật trước nay đều không ở việc gói bánh bao, xem ra điểm này cho dù là xuyên tới Thú Thế có được thiên nhãn gì đó cũng vẫn không thể nào thay đổi mà! Cái gì? Khôn ngươi làm thế nào có thể niết ra nếp gấp đều đều thế kia? Ngươi ngươi ngươi ngươi nói người thật sự không phải xuyên tới chứ?!!
Nhìn thấy ấu tể nhà mình bẹp miệng, Quỳnh bật cười, lúc trước khi làm vằn thắn và gói hoành thánh, Tiếu Tiếu nói qua mình không biết tạo nếp gấp, còn hâm mộ mình vừa học liền có thể đem sủi cảo và hoành thánh gói đẹp như vậy. Nhìn cái bánh bao Khôn gói cùng với thành phẩm trong tay Tiếu Tiếu, nguyên nhân tiểu gia hỏa bẹp miệng không cần nói cũng biết: "Vẫn là Tiếu Tiếu gói tốt nhất, con xem chúng ta đều gói không giống."
Khóe miệng Đinh Tiếu run rẩy: "Ba, người vẫn là ăn ngay nói thật thì tốt hơn, con chịu đựng được, con biết gói rất xấu, nhưng vì sao mọi người lại gói đẹp như vậy? Rõ ràng là con dạy mà." Cho dù là trò giỏi hơn thầy gì đó, cũng phải luyện tập nhiều mới được chứ?
Quỳnh giải thích: "Bởi vì khi săn thú lực tay và lực phù hợp đều phi thường quan trọng, chờ con học được dùng lao xiên là có thể gói đẹp."
Đinh Tiếu biểu tình kinh ngạc, cư nhiên nói cho mình gói bánh bao còn liên quan tới săn thú? Này không chỉ không khoa học, còn quá thâm ảo đi? Quay đầu lại nhìn biểu tình đầy sủng nịnh của Khôn, hừ, thịt bánh bao cũng không ở trên nếp gấp! Không có ta, các ngươi có thể ăn được bánh bao sao, có thể có cơ hội tạo ra mười tám cái nếp gấp sao? A từ từ, gia hỏa Khôn này cư nhiên thực sự niết được 18 cái nếp gấp??
"Anh sao có thể niết được nhiều nếp gấp như vậy?"
Khôn thừa nhận trả lời: "Em không phải nói bánh bao đẹp nhất là có 18 cái nếp gấp sao? Cái thứ nhất không niết đủ, cái thứ hai nhiều quá, cái này vừa đủ, em xem!"
Xem...xem cái ngao ô ấy chứ xem gì!
Mười hai cái bánh bao canh đều là do Khôn tự tay gói thành, tuy Đinh Tiếu nói đây là trừng phạt hắn, ai bảo hắn mịt mịt mờ mờ cười nhạo mình gói bánh bao xấu chứ. Nhưng nguyên nhân chân chính là cậu cảm thấy hàng này vẫn là đáng tin hơn, dù sao thì bánh bao canh yêu cầu cao độ hơn với bánh bao bình thường, không khéo hấp xong bị bung hết vỏ thì nguy.
Bánh bao hấp chính, Đinh Tiếu chuẩn bị ba loại nước chấm bình thường, dấm nhất định phải có, nước tương tỏi cũng phải có, còn có nước chấm sa tế bỏ thêm ngũ vị hương và muối xanh.
Cơm chiều có bánh bao nên người một nhà không làm thêm món thịt khác, nhưng mấy nồi bánh bao này được giải quyết xong, vẫn làm bụng của bốn người đều căng tròn, còn thừa lại chín cái bánh nhân lục thái thịt heo, cùng hai cái nhân thịt bò cà rốt.
Bánh bao canh đương nhiên không có khả năng còn thừa, hơn nữa số lượng một người ba cái căn bản là không đủ ăn, nếu không phải bột lên men phải mất cả ngày, Đinh Tiếu còn muốn lại hấp một nồi cho đã nghiền. Cậu không nghĩ tới nhân thịt bỏ thêm sò khô cùng nước dùng hỗn hợp sẽ tạo nên hương vị mỹ diệu như vậy. So với trước kia mình ăn trong quán thật không giống nhau. Nhưng vẫn kém xa với món bánh bao gạch cua chính thống, nhưng không quan trọng, cậu cũng không tin sông lớn như vậy sẽ không tìm thấy cua!
Ba cái bánh bao canh, hai cái nhân thịt lục thái, còn bốn cái nhân thịt bò cà rốt, tuy so với ba người bên cạnh thật sự rất ít, nhưng so với sức ăn cũ của mình đã tương đối, Đinh Tiếu đã hơi vừa lòng rồi, phải biết rằng kích thước bánh bao này rất là lớn. Hôm nay mọi người ăn uống đều thực vừa lòng, đặc biệt là Khôn, sờ sờ bụng Tiếu Tiếu, gật gật đầu: "Cái này tốt, có đồ ăn lại có thịt, như dinh dưỡng cân đối mà em nói."
Đinh Tiếu nấc no một cái: "Đúng vậy! Ăn loại bột này sau khi lên men, đối với dạ dày có chỗ tốt, còn có, mọi người không cảm thấy chấm dấm ăn càng ngon hơn sao?"
Hạ cha lắc đầu: "Vẫn là nước tương tỏi ngon hơn, hơn nữa sa tế càng ngon hơn nữa."
Quỳnh ba cũng cho là như vậy: "Kỳ thực không chấm cũng ngon, nhưng bánh bao canh cho một chút dấm vào càng thêm mỹ vị"
Khôn kiên quyết muốn đứng ở trận doanh của Tiếu Tiếu nhà mình: "Ta thích chấm dấm!" Tuy rằng cảm giác của hắn với Quỳnh thúc thúc không sai biệt lắm, không chấm cũng khá ngon, hơn nữa hắn cho rằng đem ba loại nước chấm trộn với nhau ăn cũng không tồi, nhưng mà Tiếu Tiếu thích là quan trọng nhất. ( thê nô! ←_←)
Tiếu Tiếu thực vừa lòng với thái độ của Khôn, bất quá hiểu biết sở thích của ba và cha cũng khá tốt, về sau khi làm nhân cho thêm nhiều muối một chút, như vậy ba liền không cần chấm cũng có thể ăn. Còn cha thì...hắn vĩnh viễn cần nhường nhịn ba, nghe nói đây là sứ mệnh vinh quang của thú nhân giống đực.
"Còn mấy cái bánh bao này anh chạy nhanh đưa cho bá bá và bá mẫu dùng thử đi, cái nhân thịt bò này cho tiểu Miêu Miêu và Thương ăn." Tiểu hài tử ăn nhiều cà rốt có chỗ tốt!
Thôn Thiên Hà ngụ tại phía Bắc tộc Dực Hổ, mà tộc Dực Hổ lại nằm ở phía bắc Thanh Sâm, cho nên mùa đông thôn Thiên Hà tuyết động không dễ hòa tan, trừ bỏ đường đi được các thú nhân dọn dẹp ra, các nơi khác toàn là màu trắng của tuyết, chỉ là sau khi bị gió thổi, phần lớn địa phương đều bị rác bụi phủ lên.
Từ sau khi vào đông, người ở trên quảng trường rõ ràng tăng nhiều, Mộc Ngõa và Kinh đã đem cờ nhảy giếng thành công mở rộng ra toàn bộ thượng thôn và hạ thôn thôn Thiên Hà.
Kết quả của việc không cần thường xuyên đi săn thú chính là nhóm giống đực trừ bỏ ngẫu nhiên luận bàn tiêu hao tinh lực ra, phần lớn chính là nhà tới không có việc gì làm. Giống đực có bạn lữ còn tốt, buổi tối có thể cùng bạn lữ thân thân ái ái. Giống đực thành niên độc thân liền nhàm chán, phỏng chừng nguyên nhân chính là vì quá nhàm chán, loại thi đấu có thể phân thắng bại, lại không cần đánh nhau làm phương thức giải trí mới được mọi người ưa thích, chẳng lo nó thực đơn giản vô cùng gì đó!
Đinh Tiếu xem được hai ngày liền không thể nhìn được nữa, vì thế năn nỉ Khôn tìm phiến đá làm một bàn cờ năm quân. Còn quân cờ thì đơn giản, bờ sông có nhiều đá sỏi như vậy, chọn lựa màu sắc tương tự nhau là có thể sử dụng.
Kết quả là lựa chọn sỏi so với chế tác bàn cờ còn tốn nhiều công sức hơn, nhưng nửa ngày cũng đã hoàn thành.
Đinh Tiếu như cũ trước triệu tập mấy vị bạn tốt tiến đến học tập quan sát, sau đó dưới sự làm mẫu của Khôn và Đinh Tiếu, một vòng người yên lặng mà xem, không ngừng khẩn trương. Phải biết rằng có nhiều quân cờ cùng di chuyển hoàn toàn khác với chỉ có hai quân cờ di chuyển. Xem đi, Khôn đem hoành tuyến bên này trên dưới bốn cái là lập tức có thể thắng, kết quả Tiếu Tiếu bên kia đã là năm cái, kém một bước liền bại. Câu nói kia của Đinh Tiếu thật đúng, cái gì mà gọi là "mắt xem lục lộ" thật là có đạo lý!
Thứ mà có khó khăn có khiêu chiến, có thiên biến vạn hóa khẳng định càng thú vị, mấy ngày tiếp theo, nhà Đinh Tiếu không ngừng náo nhiệt, thử nghĩ xem, đã có trò để chơi, lại còn được ăn ngon, mùa đông ăn không ngồi rồi, không muốn thì đúng là kẻ ngốc!
Chính là bọn họ cũng biết, nếu bọn họ vẫn luôn như vậy sớm muộn gì vẫn biến thành kẻ ngốc, hơn nữa là bị đánh thành ngốc! Dưới áp khí càng ngày càng thấp của Khôn lão đại, cuối cùng nhàn nhạt nhả ra một câu: "Gần đây không có săn thú, nhưng cũng phải hoạt động gân cốt, mọi người tới luận bàn một chút đi." Sau đó, lỗ tai Đinh Tiểu rốt cuộc thanh tịnh.
Đinh Tiếu ngửa đầu nhìn Khôn: "Uy hiếp rất tốt!" Bằng không mỗi ngày bắt mình bồi ở bên cạnh chi chiêu đều sắp đem mình nôn ra.
Khôn cúi đầu hôn hôn môi Tiếu Tiếu: "Người vướng bận không thể giữ!"
Đinh Tiếu đột nhiên cảm thấy, mấy người Hắc Ất bọn họ ồn thì có ồn, nhưng ngẫu nhiên có mặt vẫn là có chút tác dụng a!!! Tối hôm qua miệng đều sưng lên rồi, hàng này như thế nào còn muốn hôn nữa! Nhà ai hôn hôn còn muốn mỗi ngày tinh tế luyện tập thật sâu a!! Này hẳn là bệnh đi? Có bệnh thì phải đi trị?!!
"Bếp lò này chỉ ấm được một vùng nhỏ, nếu có giường sưởi thì tốt rồi!" Nói xong đem bịt tai đội trên đầu, nói thật, cậu cảm thấy đặc biệt nặng, trên đầu đột nhiên tăng nặng thực không thoải mái....Lúc này cậu nhiều ít có chút lý giải tâm tình không vui của cha và Khôn khi mặc quần đùi. ( --)
Khôn tuy cả người bị vẻ đáng yêu của bạn lữ nhà mình hấp dẫn, nhưng hắn vẫn không quên yêu cầu của Tiếu Tiếu, chẳng sợ chỉ là một câu lơ đãng: "Giường sưởi là cái gì?"
Ừm, lỗ tai lông xù xù thật là tốt, sờ sờ mềm mại, nhưng tóc Tiếu Tiếu càng mềm mại hơn, rõ ràng đều là dùng dầu cây da đun nước gội đầu, sao tóc Tiếu Tiếu lại bóng loáng vậy nhỉ? Còn có, Kinh và Lục Hi đeo bịt tai hoàn toàn không đẹp bằng Tiếu Tiếu nhà mình, quả nhiên Tiếu Tiếu không đội ra ngoài là hoàn toàn chính xác, bảo bối đẹp như vậy mới không để giống đực khác nhìn thấy đâu!
Mượn ánh sáng lửa mỏng manh của bếp lò cùng ánh sáng của đèn pin treo trên nóc nhà, Đinh Tiếu có thể rõ ràng mà nhìn thấy đôi mắt sáng như trộm của Khôn kia! Đúng! Đúng là trộm! Sáng như trộm thấy tiền vậy! Biết ngay gia hỏa này không suy nghĩ gì tốt mà, nhưng thôi, dù sao nhiều nhất cũng chỉ bị hôn đến nghẹt thở, hắn cũng không hôn chết mình, kỳ thực mình...cũng rất thích ( ←_←).
"Giường sưởi à, chính là dùng tảng đá và bùn dựng nên, ở giữa có khói, một bên nối với ống khói, một bên là bếp nhóm lửa...thôi, em vẽ qua cho anh xem đi!"
Nói xong lại ngồi dậy, nhưng lúc này cậu không xuống giường, mà duỗi tay lấy tập diệp giấy cùng than chi để trên bàn nhỏ cạnh đầu giường.
Đối với giường đất Đinh Tiếu rất am hiểu, vì đời trước mình và ba ba vẫn luôn sống ở ngoại ô thành phố, cậu là ngủ ở giường đất từ nhỏ đến sơ trung khi nhà mình chuyển đi mới lần đầu tiên ngủ ở giường mới. Cho nên đối với cấu tạo giường đất cậu có hiểu biết, hơn nữa khi còn nhỏ ba ba bán hàng rất bận, cậu từ khi bảy tuổi bắt đầu đi học sẽ nhóm bếp làm nóng giường đất, bằng không cậu cũng không nhanh như vậy liền thích ứng với bếp đắp ở nơi này.
"Anh xem, ở bên này nhóm bếp lửa, khói và nhiệt độ sẽ thông qua ống dẫn truyền vào trong giường đất, như vậy không chỉ giường ấm, người ngủ ở bên trên sẽ không lạnh, mà nhà cũng bị hong cho ấm áp. Hơn nữa không phải đốt lửa trong phòng ngủ, nên sẽ không bị khói xông ra làm ngạt. Ở quên của em cũng không có loại cây thần kỳ như hỏa mộc này. Nơi đó của bọn em dùng đầu gỗ hoặc than đá, nếu phòng không thông gió tốt, không cẩn thận sẽ bị ngạt khói. Đâu giống hỏa mộc, một chút khói đều không có, còn không có mùi khó chịu."
Khôn trầm tư một chút sau đó nói: "Cũng có người không thể hiểu được vào mùa đông bệnh nặng, ta khi còn nhỏ liền có một lão thú nhân đột nhiên qua đời, có lẽ chính là như em nói, thông gió không tốt đi. Cho nên kỳ thực ngươi xem, ta khi làm cửa vẫn để lại khe hở." Hắn nhớ rõ ràng, đêm mà lão thú nhân kia qua đời dùng củi gỗ để sưởi ấm, cho nên dựa theo lời Tiếu Tiếu nói phương thức làm giường này nếu có thể thành công, sẽ thay đổi lớn trong sinh hoạt của thú nhân!
Chuyện làm giường sưởi không phải nói làm là có thể làm, nguyên nhân chính là ý nghĩa trọng đại, cho nên Khôn quyết định vẫn là để sau nói tiếp. Dù sao Tiếu Tiếu cũng cho rằng bọn họ không thể liên tiếp tạo nên sự chú ý, cho nên hai người cuối cùng thương nghị quyết định vẫn là đầu xuân sang năm, hai người dựng nhà mới tiến hành. Như vậy việc tiếp theo là gì?
Đáp án không cần nói cũng biết, Tiếu Tiếu bộ dáng ngon miệng như này lại mang thêm một đôi tai thú xù xù, mái tóc đen đen lộ ra giữa đôi tai màu trắng tinh, này sao có thể không khiến Khôn tâm viên ý mãn?
Cho nên tất nhiên phải hôn hôn, trừ bỏ hôn ra, sờ sờ cũng không thể thiếu được. Đinh Tiếu đã sớm dự đoán được sẽ có một tay như vậy, phản kháng gì đó căn bản là không tồn tại. Chính là sau khi Khôn lộ ra ánh mắt "đáng thương hề hề", cậu không thể không cống hiến ra đôi tay của mình!
Chứng kiến khả năng kéo dài của Khôn, Đinh Tiếu cảm thấy tay mỏi, cánh tay cũng mỏi, thể lực tiêu hao, tự nhiên ngủ cũng càng say. Một đêm này Tiếu Tiếu ở trong lòng Khôn ngủ đến phá lệ thoải mái. Mà Khôn thì sau khi Tiếu Tiếu ngủ, chậm rãi hôn nhẹ một cái lên trán, lên mắt, lên môi bạn lữ, kìm nén huynh đệ lại lần nữa ngo ngoe rục rịch, rồi nằm suy nghĩ cẩn thận cái giường sưởi kia phải làm thế nào mới càng tốt hơn. Kết quả một đêm này Khôn chỉ ngủ tầm hai canh giờ, may mắn thú nhân giống đực tinh lực tràn đầy, đặc biệt là khi vào đông, thời gian đi săn giảm bớt.
Hôm qua ăn bánh màn thầu từ bột lên men, hôm sau Quỳnh ngoài ý muốn cảm thấy dạ dày thực thoải mái, mấy ngày nay ăn quá nhiều đồ cay, đây thật là một loại gánh nặng. Vi khuẩn men chính là thứ tốt cho dạ dày, bởi vậy thực phẩm lên men tự nhiên là lựa chọn tốt nhất.
Vì thế sau bữa sáng cùng ngày, Đinh Tiếu lại một lần nữa trộn bột, cũng hứa hẹn phải làm bánh bao bột lên men lớn ba loại nhân!
Đinh Tiếu thích nhất chính là nhân rau hẹ, nhưng rau hẹ cậu gieo trong lều tuy đã nảy mầm, nhưng chỉ cao tầm ngón tay, so với trồng ở đất hoang càng nhỏ hơn, tạm thời không có cách nào để ăn. Vì thế Đinh Tiếu đành phải lựa chọn Lục Thái làm nguyên liệu thứ nhất.
Nhân lục thái thịt heo, quy quy củ củ, cho bột ngũ vị hương cùng bột hành, cho thêm hai thìa mỡ heo cùng dầu mè, một thìa lớn nước tương, sau đó lại cho thêm hai cây lục thái băm nhỏ quấy đều, cho muối xanh vừa ăn, loại nhân bánh bao bột lên men đầu tiên ở dị thế giới làm xong.
Loại nhân thứ hai Đinh Tiếu làm ít một chút, là nhân thịt bò cà rốt, cà rốt cắt thành viên nhỏ sau đó trần qua nước, vớt ra để ráo nước sau đó trộn lẫn với thịt bò đã băm sẵn, chỉ cho thêm muối xanh và bột hành làm gia vị. Kỳ thực nhân này sẽ hơi ngọt, cho nên cậu không cam đoan tất cả mọi người có thể tiếp thu, dù sao cậu nghĩ ba chắc chắn sẽ thích.
Loại thứ ba chính là dùng xương heo cùng xương gà và củ thạch ngao chế thành canh đông lạnh, hơn nữa cho thịt sò khô và thịt heo nhuyễn làm nhân, cậu quyết định làm thử món bánh bao canh một lần.
Đương nhiên bánh bao canh cũng chỉ thử một lần, số lượng nhân là ít nhất, dù sao cho dù làm không thành công, dựa vào quy tắc không được lãng phí lương thực cho dù khó ăn cũng tuyệt đối sẽ không bị lãng phí.
Gói bánh bao đối với Đinh Tiếu mà nói tuyệt đối là kỹ thuật sống, có thể nó trừ bỏ làm vằn thắn cậu còn miễn cưỡng tạo ra ngoại hình, loại bánh bao có nhân như này cũng không chỉ mỗi cán bột là xong, hay như hoành thánh mì phở gì đó, cậu hoàn toàn mơ màng hồ đồ không biết niết bánh bao thế nào.
Cậu rất muốn gói ra bánh bao có mười tám nếp gấp, cho dù da không tệ nhưng không thể chịu được nhiều nhân! Chỉ tiếc cậu gói đừng nói là 18 nếp gấp, ngay cả nếp gấp ở đâu cũng không rõ tung tích. Thậm chí còn không bằng lần đầu tiên học gói của Hạ cha, ít nhất Đinh Tiếu cảm thấy cái bánh kia dù sao cũng có nếp gấp! Đời trước ba ba tế bào nghệ thuật trước nay đều không ở việc gói bánh bao, xem ra điểm này cho dù là xuyên tới Thú Thế có được thiên nhãn gì đó cũng vẫn không thể nào thay đổi mà! Cái gì? Khôn ngươi làm thế nào có thể niết ra nếp gấp đều đều thế kia? Ngươi ngươi ngươi ngươi nói người thật sự không phải xuyên tới chứ?!!
Nhìn thấy ấu tể nhà mình bẹp miệng, Quỳnh bật cười, lúc trước khi làm vằn thắn và gói hoành thánh, Tiếu Tiếu nói qua mình không biết tạo nếp gấp, còn hâm mộ mình vừa học liền có thể đem sủi cảo và hoành thánh gói đẹp như vậy. Nhìn cái bánh bao Khôn gói cùng với thành phẩm trong tay Tiếu Tiếu, nguyên nhân tiểu gia hỏa bẹp miệng không cần nói cũng biết: "Vẫn là Tiếu Tiếu gói tốt nhất, con xem chúng ta đều gói không giống."
Khóe miệng Đinh Tiếu run rẩy: "Ba, người vẫn là ăn ngay nói thật thì tốt hơn, con chịu đựng được, con biết gói rất xấu, nhưng vì sao mọi người lại gói đẹp như vậy? Rõ ràng là con dạy mà." Cho dù là trò giỏi hơn thầy gì đó, cũng phải luyện tập nhiều mới được chứ?
Quỳnh giải thích: "Bởi vì khi săn thú lực tay và lực phù hợp đều phi thường quan trọng, chờ con học được dùng lao xiên là có thể gói đẹp."
Đinh Tiếu biểu tình kinh ngạc, cư nhiên nói cho mình gói bánh bao còn liên quan tới săn thú? Này không chỉ không khoa học, còn quá thâm ảo đi? Quay đầu lại nhìn biểu tình đầy sủng nịnh của Khôn, hừ, thịt bánh bao cũng không ở trên nếp gấp! Không có ta, các ngươi có thể ăn được bánh bao sao, có thể có cơ hội tạo ra mười tám cái nếp gấp sao? A từ từ, gia hỏa Khôn này cư nhiên thực sự niết được 18 cái nếp gấp??
"Anh sao có thể niết được nhiều nếp gấp như vậy?"
Khôn thừa nhận trả lời: "Em không phải nói bánh bao đẹp nhất là có 18 cái nếp gấp sao? Cái thứ nhất không niết đủ, cái thứ hai nhiều quá, cái này vừa đủ, em xem!"
Xem...xem cái ngao ô ấy chứ xem gì!
Mười hai cái bánh bao canh đều là do Khôn tự tay gói thành, tuy Đinh Tiếu nói đây là trừng phạt hắn, ai bảo hắn mịt mịt mờ mờ cười nhạo mình gói bánh bao xấu chứ. Nhưng nguyên nhân chân chính là cậu cảm thấy hàng này vẫn là đáng tin hơn, dù sao thì bánh bao canh yêu cầu cao độ hơn với bánh bao bình thường, không khéo hấp xong bị bung hết vỏ thì nguy.
Bánh bao hấp chính, Đinh Tiếu chuẩn bị ba loại nước chấm bình thường, dấm nhất định phải có, nước tương tỏi cũng phải có, còn có nước chấm sa tế bỏ thêm ngũ vị hương và muối xanh.
Cơm chiều có bánh bao nên người một nhà không làm thêm món thịt khác, nhưng mấy nồi bánh bao này được giải quyết xong, vẫn làm bụng của bốn người đều căng tròn, còn thừa lại chín cái bánh nhân lục thái thịt heo, cùng hai cái nhân thịt bò cà rốt.
Bánh bao canh đương nhiên không có khả năng còn thừa, hơn nữa số lượng một người ba cái căn bản là không đủ ăn, nếu không phải bột lên men phải mất cả ngày, Đinh Tiếu còn muốn lại hấp một nồi cho đã nghiền. Cậu không nghĩ tới nhân thịt bỏ thêm sò khô cùng nước dùng hỗn hợp sẽ tạo nên hương vị mỹ diệu như vậy. So với trước kia mình ăn trong quán thật không giống nhau. Nhưng vẫn kém xa với món bánh bao gạch cua chính thống, nhưng không quan trọng, cậu cũng không tin sông lớn như vậy sẽ không tìm thấy cua!
Ba cái bánh bao canh, hai cái nhân thịt lục thái, còn bốn cái nhân thịt bò cà rốt, tuy so với ba người bên cạnh thật sự rất ít, nhưng so với sức ăn cũ của mình đã tương đối, Đinh Tiếu đã hơi vừa lòng rồi, phải biết rằng kích thước bánh bao này rất là lớn. Hôm nay mọi người ăn uống đều thực vừa lòng, đặc biệt là Khôn, sờ sờ bụng Tiếu Tiếu, gật gật đầu: "Cái này tốt, có đồ ăn lại có thịt, như dinh dưỡng cân đối mà em nói."
Đinh Tiếu nấc no một cái: "Đúng vậy! Ăn loại bột này sau khi lên men, đối với dạ dày có chỗ tốt, còn có, mọi người không cảm thấy chấm dấm ăn càng ngon hơn sao?"
Hạ cha lắc đầu: "Vẫn là nước tương tỏi ngon hơn, hơn nữa sa tế càng ngon hơn nữa."
Quỳnh ba cũng cho là như vậy: "Kỳ thực không chấm cũng ngon, nhưng bánh bao canh cho một chút dấm vào càng thêm mỹ vị"
Khôn kiên quyết muốn đứng ở trận doanh của Tiếu Tiếu nhà mình: "Ta thích chấm dấm!" Tuy rằng cảm giác của hắn với Quỳnh thúc thúc không sai biệt lắm, không chấm cũng khá ngon, hơn nữa hắn cho rằng đem ba loại nước chấm trộn với nhau ăn cũng không tồi, nhưng mà Tiếu Tiếu thích là quan trọng nhất. ( thê nô! ←_←)
Tiếu Tiếu thực vừa lòng với thái độ của Khôn, bất quá hiểu biết sở thích của ba và cha cũng khá tốt, về sau khi làm nhân cho thêm nhiều muối một chút, như vậy ba liền không cần chấm cũng có thể ăn. Còn cha thì...hắn vĩnh viễn cần nhường nhịn ba, nghe nói đây là sứ mệnh vinh quang của thú nhân giống đực.
"Còn mấy cái bánh bao này anh chạy nhanh đưa cho bá bá và bá mẫu dùng thử đi, cái nhân thịt bò này cho tiểu Miêu Miêu và Thương ăn." Tiểu hài tử ăn nhiều cà rốt có chỗ tốt!
Thôn Thiên Hà ngụ tại phía Bắc tộc Dực Hổ, mà tộc Dực Hổ lại nằm ở phía bắc Thanh Sâm, cho nên mùa đông thôn Thiên Hà tuyết động không dễ hòa tan, trừ bỏ đường đi được các thú nhân dọn dẹp ra, các nơi khác toàn là màu trắng của tuyết, chỉ là sau khi bị gió thổi, phần lớn địa phương đều bị rác bụi phủ lên.
Từ sau khi vào đông, người ở trên quảng trường rõ ràng tăng nhiều, Mộc Ngõa và Kinh đã đem cờ nhảy giếng thành công mở rộng ra toàn bộ thượng thôn và hạ thôn thôn Thiên Hà.
Kết quả của việc không cần thường xuyên đi săn thú chính là nhóm giống đực trừ bỏ ngẫu nhiên luận bàn tiêu hao tinh lực ra, phần lớn chính là nhà tới không có việc gì làm. Giống đực có bạn lữ còn tốt, buổi tối có thể cùng bạn lữ thân thân ái ái. Giống đực thành niên độc thân liền nhàm chán, phỏng chừng nguyên nhân chính là vì quá nhàm chán, loại thi đấu có thể phân thắng bại, lại không cần đánh nhau làm phương thức giải trí mới được mọi người ưa thích, chẳng lo nó thực đơn giản vô cùng gì đó!
Đinh Tiếu xem được hai ngày liền không thể nhìn được nữa, vì thế năn nỉ Khôn tìm phiến đá làm một bàn cờ năm quân. Còn quân cờ thì đơn giản, bờ sông có nhiều đá sỏi như vậy, chọn lựa màu sắc tương tự nhau là có thể sử dụng.
Kết quả là lựa chọn sỏi so với chế tác bàn cờ còn tốn nhiều công sức hơn, nhưng nửa ngày cũng đã hoàn thành.
Đinh Tiếu như cũ trước triệu tập mấy vị bạn tốt tiến đến học tập quan sát, sau đó dưới sự làm mẫu của Khôn và Đinh Tiếu, một vòng người yên lặng mà xem, không ngừng khẩn trương. Phải biết rằng có nhiều quân cờ cùng di chuyển hoàn toàn khác với chỉ có hai quân cờ di chuyển. Xem đi, Khôn đem hoành tuyến bên này trên dưới bốn cái là lập tức có thể thắng, kết quả Tiếu Tiếu bên kia đã là năm cái, kém một bước liền bại. Câu nói kia của Đinh Tiếu thật đúng, cái gì mà gọi là "mắt xem lục lộ" thật là có đạo lý!
Thứ mà có khó khăn có khiêu chiến, có thiên biến vạn hóa khẳng định càng thú vị, mấy ngày tiếp theo, nhà Đinh Tiếu không ngừng náo nhiệt, thử nghĩ xem, đã có trò để chơi, lại còn được ăn ngon, mùa đông ăn không ngồi rồi, không muốn thì đúng là kẻ ngốc!
Chính là bọn họ cũng biết, nếu bọn họ vẫn luôn như vậy sớm muộn gì vẫn biến thành kẻ ngốc, hơn nữa là bị đánh thành ngốc! Dưới áp khí càng ngày càng thấp của Khôn lão đại, cuối cùng nhàn nhạt nhả ra một câu: "Gần đây không có săn thú, nhưng cũng phải hoạt động gân cốt, mọi người tới luận bàn một chút đi." Sau đó, lỗ tai Đinh Tiểu rốt cuộc thanh tịnh.
Đinh Tiếu ngửa đầu nhìn Khôn: "Uy hiếp rất tốt!" Bằng không mỗi ngày bắt mình bồi ở bên cạnh chi chiêu đều sắp đem mình nôn ra.
Khôn cúi đầu hôn hôn môi Tiếu Tiếu: "Người vướng bận không thể giữ!"
Đinh Tiếu đột nhiên cảm thấy, mấy người Hắc Ất bọn họ ồn thì có ồn, nhưng ngẫu nhiên có mặt vẫn là có chút tác dụng a!!! Tối hôm qua miệng đều sưng lên rồi, hàng này như thế nào còn muốn hôn nữa! Nhà ai hôn hôn còn muốn mỗi ngày tinh tế luyện tập thật sâu a!! Này hẳn là bệnh đi? Có bệnh thì phải đi trị?!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.