Chương 28: Đối mặt
Trần Tiêu Lạc
27/08/2024
Đồng hồ sinh học của Phác Tư Hạ hoạt động rất tốt trời vừa sáng liền tỉnh giấc
Hôm qua lúc ngủ thế nào khi tĩnh giấc cũng như vậy, nàng vẫn nằm trong vòng tay Sa Hàn
Cơn khát nước truyền đến làm Phác Tư Hạ không nhịn được nhẹ nhàng tách ra khỏi vòng tay cô, thật nhẹ nhàng sợ làm người kia tỉnh giấc, theo bản năng ngước lên nhìn Sa Hàn một cái sau đó liền giật bắt mình
Hai ánh mắt chạm nhau Sa Hàn nảy giờ đang yên lặng quan sát nhất cử nhất động của nàng
"Chị không có ngủ sao ?"
Sa Hàn trầm mặt hoàn toàn buôn người trong ngực ra xoay lưng về phía nàng " Ngủ rồi em lại chạy đi mất thì tôi biết đi đâu tìm, quá tam ba bận tôi cũng không có ngốc ba lần liên tiếp"
Thoát ra là ý của nàng bây giờ người kia thật sự buôn ra rồi lại cảm thấy mất mát
Nhìn bóng lưng uỷ khuất đang quay về phía mình, người nàng năm lần bảy lượt làm tổn thương Phác Tư Hạ tự cảm thấy bản thân mình giống hệt một bụi xương rồng bên ngoài không có gì ngoài gai nhọn vậy mà nữ nhân ngốc này vẫn bất chấp đau đớn liều mạng ôm lấy.
Từng đợt sương mờ long lanh trong đáy mắt, Phác Tư Hạ vòng tay từ phía sau ôm lấy người đang quay lưng lại với mình áp trán lên lưng Sa Hàn nhẹ giọng nói với cô
" Kết thúc mọi thứ tại đây đi, đừng tiếp tục đối xử với em tốt như vậy nữa em sắp không chịu được rồi"
"Cũng không còn khống chế được mình nữa trái tim vì chị mà loạn nhịp, chúng ta tách nhau ra như trước đi, được không? "
"Đừng tiếp tục tô màu cho cuộc sống của em, khởi đầu nào cũng sẽ cuồng nhiệt và tốt đẹp nhưng rồi sẽ phai nhạt dần thôi, tiếp xúc với nhau đủ nhiều chị sẽ thấy em so với những nữ nhân khác cũng không có gì đặc biệt"
"Nếu đã thấy trước được kết quả, không tội tình gì chúng ta cứ phải đâm đầu nếm một chút ngọt ngào trước mắt mà bất chấp quy luật đúng không, em không muốn sau này phải ghét chị không muốn sau này chúng ta đến mặt nhau cũng không thể nhìn "
"Em không hề tin tưởng những lời cam kết nhưng lại là kiểu người điên cuồng đắm chìm đến khi chị rời đi rồi em thật sự sẽ không biết phải sống tiếp thế nào đâu"
" Con người em đầy mâu thuẩn không thể diễn tả được bằng lời dây vào sẽ rất phiền phức chi bằng bây giờ chị nhanh một chút chạy xa khỏi em đi "
Sa Hàn cảm nhận được lưng áo của mình đã bị nước mắt của nàng thấm ướt, cảm nhận được hết cảm tất cả bao gồm luôn cả những tiếng nấc nhẹ nhất của nàng
" Không " Sa Hàn xoay lưng lại kéo nàng vào lòng ôm chặc như lúc đầu
" Chị không thấy phiền phức, Sẽ không bao giờ có chuyện đó chị vĩnh viễn không rời bỏ em cũng không muốn chạy đi đâu hết nếu hôm nay em vẫn còn giữ nguyên ý định sẽ gạt bỏ chị thì chi bằng... "
Sa Hàn đứng bật dạy từ trông ngăn tủ lấy ra một khẩu súng ngắn đặc vào tay nàng
" Nếu em vẫn nhất định từ chối chị thì chi bằng hôm nay em trực tiếp bắn chết chị đi"
Từ trước đến giờ Phác Tư Hạ luôn là giới hạn của cô, gần mười năm qua chỉ nhìn chứ không chạm nên Sa Hàn cô có thể miễn cưỡng kiềm chế nhưng khi được tới gần hơn với nàng rồi sẽ không muốn rời xa thêm một giây phút nào nữa
Phác Tư Hạ bật khóc tay hoàn toàn buôn lỏng làm khẩu súng rơi xuống nền đất, liên tục đấm vào ngực cô
"Chị thật ngốc, sao em có thể làm được chứ "
"Chị tại sao... tại sao lại tốt với em như vậy, tại sao lại là em"
"Tư Hạ cho chúng ta một cơ hội đi chị hứa sau này sẽ vĩnh viễn không rời bỏ em, chỉ cần em nguyện ý ở lại chị sẽ không bao giờ buông tay, tin chị một lần đi được không"
Phác Tư Hạ không có trả lời nhưng lại chủ động hôn cô
Nàng chiếm thế thượng phong môi lưỡi chạm nhau vô cùng nóng bỏng, khí thế đó làm Sa Hàn bất ngờ, Phác bảo của cô kinh nghiệm non nớt tuy hôn có hơi vụng về nhưng Sa Hàn vô cùng hài lòng, nằm dưới thân người kia ngoan ngoãn đáp lại
Cứ để cho nàng đắc ý thêm chút nữa, cô sẽ cho nàng thấy khi ở trên giường ai mới thật sự là chủ
Qua một hồi Phác Tư Hạ liền nhận thấy nguy hiểm, cuộc chơi dần dần rơi ra khỏi tầm kiểm soát của nàng những đường lưỡi điêu luyện của Sa Hàn làm nàng thở không được tay người kia cũng bắt đầu không an phận
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt Phác Tư Hạ hiểu rõ cứ tiếp tục thì chuyện gì sẽ xảy ra, độ nhiệt tình của Sa Hàn khi ở trên giường là không thể xem thường chi bằng sớm một chút chạy trước
Nàng lập tức đẩy vai Sa Hàn " Đủ rồi em còn muốn đi tắm"
Nhưng còn khuya cô mới để cho nàng toại nguyện, Phác Tư Hạ một lần nữa bị đẩy ngã
Chuyện gì tới cũng tới, bị cô kéo vào trầm luân cả một buổi sáng từ trên giường đến phòng tắm sau đó lại quay ngược trở lại giường
"Bảo bối trả lời đi chị là cái gì của em hửm"
Vẫn tư thế quen thuộc Sa Hàn cố định một bên chân nàng hai ngón tay di chuyển tròn điều trên nụ hoa sau một lúc lại đột nhiên dùng lực đâm sâu vào
" Hức... Hàn a~"
Con người này đáng sợ thật, không biết chị lấy đâu ra nhiều năng lượng như vậy trong khi ngưỡng giới hạn của nàng chỉ sau ba lần đã thấy bản thân không còn sức
Không nghe ra lời muốn nghe Sa Hàn bất mãn nhịp độ di chuyển càng nhanh hơn
" Gọi chị là gì? "
Tay nàng vẫn luôn ghì chặc tóc cô, ngại ngùng không nói ra lời nhưng không ổn, nàng sắp không xong rồi
" Tiểu Hàn, bảo bối, vợ...ưmmm ~ "
Sa Hàn hài lòng kéo nàng vào một nụ hôn, đắm chìm vào dáng vẽ hiện tại của nàng, còn gì thích hơn nhìn thấy nữ nhân ương ngạnh thường ngày bị mình hôn đến không thở nổi, bị ép đến đầu ốc choáng váng
Xong trận Sa Hàn vô cùng biết điều cấp tốc thu dọn tàn cuộc, vừa mặc lại xong váy ngủ cho nàng đột nhiên lại bị người kia vung chân đạp mạnh xuống giường
Phác Tư Hạ hừ lạnh một cái cuộn người vào trong chăn âm thầm hỏi thăm ba đời tổ tông nhà cô miệng không ngừng lẫm bẫm
"Đồ khốn nạn, van xin gì chứ nói hay không thì kết quả khác nhau sao, lừa đảo"
Sa Hàn bật cười thành tiếng từ dưới đất bò trở lại lên giường mặt dày chui vào chăn
Đến khi danh chính ngôn thuận ôm được người đẹp trong lòng rồi còn thấy có chút khó tin mĩm cười mãn nguyện không quên hôn lên môi nàng một cái thật kêu
Tư Hạ em là ngoại lệ duy nhất của chị từ trước đến giờ là vậy sau này cũng sẽ như vậy nếu không phải là em thì cả đời chị không cần thêm ai nữa... chị sẽ không bao giờ rời đi
Hôm qua lúc ngủ thế nào khi tĩnh giấc cũng như vậy, nàng vẫn nằm trong vòng tay Sa Hàn
Cơn khát nước truyền đến làm Phác Tư Hạ không nhịn được nhẹ nhàng tách ra khỏi vòng tay cô, thật nhẹ nhàng sợ làm người kia tỉnh giấc, theo bản năng ngước lên nhìn Sa Hàn một cái sau đó liền giật bắt mình
Hai ánh mắt chạm nhau Sa Hàn nảy giờ đang yên lặng quan sát nhất cử nhất động của nàng
"Chị không có ngủ sao ?"
Sa Hàn trầm mặt hoàn toàn buôn người trong ngực ra xoay lưng về phía nàng " Ngủ rồi em lại chạy đi mất thì tôi biết đi đâu tìm, quá tam ba bận tôi cũng không có ngốc ba lần liên tiếp"
Thoát ra là ý của nàng bây giờ người kia thật sự buôn ra rồi lại cảm thấy mất mát
Nhìn bóng lưng uỷ khuất đang quay về phía mình, người nàng năm lần bảy lượt làm tổn thương Phác Tư Hạ tự cảm thấy bản thân mình giống hệt một bụi xương rồng bên ngoài không có gì ngoài gai nhọn vậy mà nữ nhân ngốc này vẫn bất chấp đau đớn liều mạng ôm lấy.
Từng đợt sương mờ long lanh trong đáy mắt, Phác Tư Hạ vòng tay từ phía sau ôm lấy người đang quay lưng lại với mình áp trán lên lưng Sa Hàn nhẹ giọng nói với cô
" Kết thúc mọi thứ tại đây đi, đừng tiếp tục đối xử với em tốt như vậy nữa em sắp không chịu được rồi"
"Cũng không còn khống chế được mình nữa trái tim vì chị mà loạn nhịp, chúng ta tách nhau ra như trước đi, được không? "
"Đừng tiếp tục tô màu cho cuộc sống của em, khởi đầu nào cũng sẽ cuồng nhiệt và tốt đẹp nhưng rồi sẽ phai nhạt dần thôi, tiếp xúc với nhau đủ nhiều chị sẽ thấy em so với những nữ nhân khác cũng không có gì đặc biệt"
"Nếu đã thấy trước được kết quả, không tội tình gì chúng ta cứ phải đâm đầu nếm một chút ngọt ngào trước mắt mà bất chấp quy luật đúng không, em không muốn sau này phải ghét chị không muốn sau này chúng ta đến mặt nhau cũng không thể nhìn "
"Em không hề tin tưởng những lời cam kết nhưng lại là kiểu người điên cuồng đắm chìm đến khi chị rời đi rồi em thật sự sẽ không biết phải sống tiếp thế nào đâu"
" Con người em đầy mâu thuẩn không thể diễn tả được bằng lời dây vào sẽ rất phiền phức chi bằng bây giờ chị nhanh một chút chạy xa khỏi em đi "
Sa Hàn cảm nhận được lưng áo của mình đã bị nước mắt của nàng thấm ướt, cảm nhận được hết cảm tất cả bao gồm luôn cả những tiếng nấc nhẹ nhất của nàng
" Không " Sa Hàn xoay lưng lại kéo nàng vào lòng ôm chặc như lúc đầu
" Chị không thấy phiền phức, Sẽ không bao giờ có chuyện đó chị vĩnh viễn không rời bỏ em cũng không muốn chạy đi đâu hết nếu hôm nay em vẫn còn giữ nguyên ý định sẽ gạt bỏ chị thì chi bằng... "
Sa Hàn đứng bật dạy từ trông ngăn tủ lấy ra một khẩu súng ngắn đặc vào tay nàng
" Nếu em vẫn nhất định từ chối chị thì chi bằng hôm nay em trực tiếp bắn chết chị đi"
Từ trước đến giờ Phác Tư Hạ luôn là giới hạn của cô, gần mười năm qua chỉ nhìn chứ không chạm nên Sa Hàn cô có thể miễn cưỡng kiềm chế nhưng khi được tới gần hơn với nàng rồi sẽ không muốn rời xa thêm một giây phút nào nữa
Phác Tư Hạ bật khóc tay hoàn toàn buôn lỏng làm khẩu súng rơi xuống nền đất, liên tục đấm vào ngực cô
"Chị thật ngốc, sao em có thể làm được chứ "
"Chị tại sao... tại sao lại tốt với em như vậy, tại sao lại là em"
"Tư Hạ cho chúng ta một cơ hội đi chị hứa sau này sẽ vĩnh viễn không rời bỏ em, chỉ cần em nguyện ý ở lại chị sẽ không bao giờ buông tay, tin chị một lần đi được không"
Phác Tư Hạ không có trả lời nhưng lại chủ động hôn cô
Nàng chiếm thế thượng phong môi lưỡi chạm nhau vô cùng nóng bỏng, khí thế đó làm Sa Hàn bất ngờ, Phác bảo của cô kinh nghiệm non nớt tuy hôn có hơi vụng về nhưng Sa Hàn vô cùng hài lòng, nằm dưới thân người kia ngoan ngoãn đáp lại
Cứ để cho nàng đắc ý thêm chút nữa, cô sẽ cho nàng thấy khi ở trên giường ai mới thật sự là chủ
Qua một hồi Phác Tư Hạ liền nhận thấy nguy hiểm, cuộc chơi dần dần rơi ra khỏi tầm kiểm soát của nàng những đường lưỡi điêu luyện của Sa Hàn làm nàng thở không được tay người kia cũng bắt đầu không an phận
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt Phác Tư Hạ hiểu rõ cứ tiếp tục thì chuyện gì sẽ xảy ra, độ nhiệt tình của Sa Hàn khi ở trên giường là không thể xem thường chi bằng sớm một chút chạy trước
Nàng lập tức đẩy vai Sa Hàn " Đủ rồi em còn muốn đi tắm"
Nhưng còn khuya cô mới để cho nàng toại nguyện, Phác Tư Hạ một lần nữa bị đẩy ngã
Chuyện gì tới cũng tới, bị cô kéo vào trầm luân cả một buổi sáng từ trên giường đến phòng tắm sau đó lại quay ngược trở lại giường
"Bảo bối trả lời đi chị là cái gì của em hửm"
Vẫn tư thế quen thuộc Sa Hàn cố định một bên chân nàng hai ngón tay di chuyển tròn điều trên nụ hoa sau một lúc lại đột nhiên dùng lực đâm sâu vào
" Hức... Hàn a~"
Con người này đáng sợ thật, không biết chị lấy đâu ra nhiều năng lượng như vậy trong khi ngưỡng giới hạn của nàng chỉ sau ba lần đã thấy bản thân không còn sức
Không nghe ra lời muốn nghe Sa Hàn bất mãn nhịp độ di chuyển càng nhanh hơn
" Gọi chị là gì? "
Tay nàng vẫn luôn ghì chặc tóc cô, ngại ngùng không nói ra lời nhưng không ổn, nàng sắp không xong rồi
" Tiểu Hàn, bảo bối, vợ...ưmmm ~ "
Sa Hàn hài lòng kéo nàng vào một nụ hôn, đắm chìm vào dáng vẽ hiện tại của nàng, còn gì thích hơn nhìn thấy nữ nhân ương ngạnh thường ngày bị mình hôn đến không thở nổi, bị ép đến đầu ốc choáng váng
Xong trận Sa Hàn vô cùng biết điều cấp tốc thu dọn tàn cuộc, vừa mặc lại xong váy ngủ cho nàng đột nhiên lại bị người kia vung chân đạp mạnh xuống giường
Phác Tư Hạ hừ lạnh một cái cuộn người vào trong chăn âm thầm hỏi thăm ba đời tổ tông nhà cô miệng không ngừng lẫm bẫm
"Đồ khốn nạn, van xin gì chứ nói hay không thì kết quả khác nhau sao, lừa đảo"
Sa Hàn bật cười thành tiếng từ dưới đất bò trở lại lên giường mặt dày chui vào chăn
Đến khi danh chính ngôn thuận ôm được người đẹp trong lòng rồi còn thấy có chút khó tin mĩm cười mãn nguyện không quên hôn lên môi nàng một cái thật kêu
Tư Hạ em là ngoại lệ duy nhất của chị từ trước đến giờ là vậy sau này cũng sẽ như vậy nếu không phải là em thì cả đời chị không cần thêm ai nữa... chị sẽ không bao giờ rời đi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.