Nhất Lộ Thải Hồng

Chương 83: Nhất Lộ Thải Hồng

Nguyệt Quan

21/03/2017

Bên trong câu lạc bộ leo núi của Sở công an tỉnh vắng ngắt, hai cô gái dáng người nhỏ nhắn đang leo lên vách đá phía trước.

Môn thể thao leo núi này đã không còn thịnh hành trong nước. Câu lạc bộ có phòng leo núi chuyên nghiệp này còn hiếm như lông phượng sừng lân. Lúc câu lạc bộ công an thiết kế phòng leo núi này, mục đích là bắt chước hoàn cảnh tự nhiên, rèn luyện thân thể cho cảnh sát.

Tuy nhiên ngoại trừ đặc công và cảnh sát vũ trang,hầu hết các cảnh sát có vòng eo to, bắt họ thực hành leo núi là rất có vấn đề. Mà có thời gian đến câu lạc bộ, đa phần không phải đặc công và cảnh sát vũ trang. Cho nên ý của lãnh đạo là ý tốt, nhưng phòng leo núi này sau khi thành lập lại gần như không có ai hỏi đến.

Trên thực tế, ngoại trừ vài ngày đầu có đồ mới, cũng có không ít người tới thử sức bản thân, nhưng từ đó, xuất hiện nhiều nhất cũng chỉ có hai cô gái này. Lúc này, nhìn từ phía sau, cô gái thân hình nhỏ nhắn, buộc tóc đuôi ngựa, mặc quần đùi màu vàng nhạt, áo ba lỗ cùng màu, eo nhỏ, cặp đùi trắng nõn, hết sức động lòng người.

Bên hông cô gái buộc một đai an toàn, chân đi một đôi giày leo núi, ngoài ra không có trang bị gì nữa. Lúc này, cô đã leo lên cách mặt đất 4m, đang lấy phấn bôi tayMa-giê (Mg) từ bên hông, để không bị trượt tay.

Còn cô gái đã vượt lên trước mặc một chiến áo ba lỗ màu rằn ri và một chiếc quần đùi cùng màu. Vòng eo nhỏ nhắn, cặp đùi thon dài trắng nõn, toàn thân tỏa ra sức sống kinh người. Sức khỏe kết hợp với xinh đẹp, càng làm rung động tâm hồn. Xem ra, sức khỏe cũng tốt hơn cô gái phía sau nhiều, cô đã lên tới độ cao 7m rồi.

Bức tường núi này cao chừng 10m, đoạn cuối cùng là khó khăn nhất. Lúc này, cả người cô núp vào một máng đá, chỉ dùng đầu ngón tay và ngón chân đứng trên vách đá treo ngược, thật sự rất kinh tâm động phách. Thân người cô cong lại, thở nhẹ nhàng đong đưa vài cái, bỗng nhiên nhảy chồm về phía trước như vượn và khỉ, vượt qua một cái hố hiểm trở, toàn bộ thân thể như treo trên không trung.

Cô gái hít sâu một hơi, hóp bụng lại, động chân trái, nghiêng người ôm lấy chân hố, sau đó liên tục dùng sức dịch chuyển, xoay người, động tác cực kỳ đẹp, rất nhanh đã trèo lên đỉnh, giống như vừa diễn ba lê duyên dáng ở trên vách đá vậy.

Cô đứng trên đỉnh vách tường, nhìn cô gái bên dưới nói:

- Bên phải, dịch sang bên phải, con gái thân trên dài, chân ngắn, trọng tâm cơ thể so với con trai thấp hơn 6%, cho nên cân bằng lực mạnh hơn con trai, phải lợi dụng điểm này.

- Đúng, cứ như vậy, con gái vai hẹp, mông lớn, cơ bụng và chân yếu hơn con trai, nhưng độ linh hoạt và độ dẻo dai của khớp xương lại hơn con trai, phải lợi dụng triệt để để tiết kiệm sức lực.

-A…a….đau tay quá!

Leo lên được 2m, Tần Nhược Lan buông tay ra, tùy ý treo trên không trung, nói:

- Em không leo nữa, rất đau thắt lưng, hôm nay không thoải mái, thật sự không thoải mái.

Cô gái mặc quần áo rằn ri bên trên cười nhạo nói:

- Lại tìm lý do để nghỉ ngơi.



Tần Nhược Lan vừa đi xuống mặt đất vừa nói:

- Ai thèm so với chị, em cũng không phải cảnh sát, nào có thời gian rảnh rỗi luyện tập như khỉ này.

Cô gái tóc ngắnhừ một tiếng, nói:

- Ai giống khỉ? Như em đấy, vĩnh viễn cũng không biết cảm giác “tuyệt vời khi lên đến đỉnh núi”.

Tần Nhược Lan cười rộ lên:

- “ Cảm giác tuyệt vời khi lên đến đỉnh núi” à? Là hòn núi giả này à? Nói cho cùng, vẫn là khỉ, mà còn là khỉ con nha. Ha ha ha ha

Cô gái tóc ngắn hai tay chống nạnh, hai mắt nhìn trời, làm hình dáng độc cô cầu bại, từ từ thở dài:

- Em nghĩ rằng chị và em chỉ có thể leo núi giả thôi sao? Chị là không có đất dụng võ thôi. Chị muốn đi leo núi, không có bất kì trang bị phòng hộ nào, đón gió và ánh mặt trời, một đường leo lên, tốt nhất là đi núi An- pơ, thiên nhiên hung vĩ, thật là lãng mạn.

Tần Nhược Lan chế nhạo nói:

- Leo núi giống như một cô gái Châu Âu, như thế mới kích thích.

Hai mắt cô gái tóc ngắn như tỏa ra ánh sáng nói:

- Nói thật, chị vẫn muốn như vậy, nơi đó chưa từng có dấu chân người, hoàn toàn tự nhiên, không có giày dép quần áo, không có bất kỳ dây thừng và công cụ an toàn nào, chỉ dựa vào hai tay hai chân, dựa vào năng lực siêu việt của cơ thể.

Tần Nhược Lan ở giữa không trung, vỗ tay cười nói:

- Được đấy, em thuê một chiếc máy bay trực thăng, sẽ ghi hình toàn bộ để làm kỉ niệm.

Cô vừa chậm rãi hạ xuống mặt đất, vùa cười nói:

- Nếu để cho cha mẹ biết ý tưởng điên rồ của người này, không biết hai người họ có bị dọa mà ngất đi hay không. Hừ hừ. từ nhỏ cha mẹ đã nói chị ngoan, dịu dàng, muốn em phải học tập chị. Đáng tiếc, cái họ thấy chỉ là dáng vẻ thục nữ của chị, nào biết được, khi chị điên lại lợi hại như vậy?

Cô xuống đến mặt đất, cởi giây an toàn ra, nói:



- Vừa đánh tennis xong lại đến đây leo núi, cả người em mồ hôi thối mù rồi, chị mau xuống đây đi.

Hai chị em vừa thay quần áo xong đi ra, di động Tần Nhược Lan vang lên, cô mở máy ra nghe, mặt mày hớn hở nói:

- Được, vậy các cậu tới đón tớ đi.

-Ai vậy?

Cô gái tóc ngắn vừa cài cúc áo, nghiêng đầu, vừa dùng khăn khô lau tóc ướt, vừa hỏi.

Tần Nhược Lan vui vẻ nói:

- Vâng, là bọn Tiêu Tử, Hạo Thăng, còn có Trương, cũng là bạn em, là Chủ tịch một công ty ở khu kinh tế mới, trở về thành phố bàn chút chuyện, gọi em đi uống rượu, chị cũng đi cùng nhé.

Cô gái tóc nghe xong, lắc đầu nói:

- Lại uống rượu à?Vô vị, chị không đi. Chị chỉ uống một ít rượu đã rã rời hết người rồi, buổi tối còn muốn xem “Một nụ hôn” nữa, chị về trước nhé.

Tần Nhược Lan liếc cô một cái, nói:

- Cái loại phim truyền hình mục nát đó có gì đáng để xem chứ?

Cô gái tóc ngăn mặt mày hớn hở nói:

- Không phải đâu, đôi mắt to của Barbie, tai lớn hơn miệng, giọng nói êm như đàn và ,một câu chuyện tình yêu thú vị. Một nụ hôn bất ngờ, lại quyết định nhân duyên của một đời người. Không nói nữa, chị vừa mới nói đã thích không chịu nổi rồi, thật sự là rất lãng mạn nhé…Chị phải nhanh nhanh về nhà, bye bye.

Tần Nhược Lan thấy bóng lưng cô vội vã rời đi rồi, lắc đầu thở dài:

- Một nữ cảnh sát hình sự, lại thích xem thể loại phim truyền hình ngây thơ này. Chơi những môn thể thao vận động điên cuồng, kết quả thành cô con gái ngoan ngoãn trong mắt cha mẹ. Tần nhị tiểu thư tôi, dịu dàng hiền thục, suốt đời làm công việc y tá, cứu khổ cứu nạn như Quan Thế Âm Bồ Tát, nhưng trong mắt cha mẹ, lại như yêu tinh vậy, đây là đạo lý gì?

Còn “ Một nụ hôn”, thật sự là mục nát, không phải là tiếp xúc giữa răng và môi sao, còn không giống hô hấp nhân tạo à, có thể quyết định cái gì? Ông trời ơi, nếu để cho tôi lựa chọn, tôi thà dùng một ly rượu ngon để quyết định nhân duyên của tôi, vô lượng thiên tôn….

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nhất Lộ Thải Hồng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook