Nhất Ngộ Ma Vương Nhầm Cả Đời

Quyển 3 - Chương 104: Lão già kì quái

Hồ Già (Sáo)

20/06/2014

Edit: trần

“Có lẽ Ma Vương tấn công thiên giới là do – - hữu duyên!” Nhếch miệng gật gật đầu, lừa làm như thật nói.

“Sặc!”

“Bốp!”

“Ai da, ngươi lại đánh người!”

“Ta đánh lừa, không phải đánh người!” Nhe răng, Đường Đường hung tợn trừng mắt nói: “Ngươi nói ngươi có đáng ăn đòn không, lần nào cũng đều nói lung tung, chả trúng trọng điểm gì cả!”

Lừa bĩu môi, Húc Thanh Lam đột nhiên cảm thấy hoài niệm nữ nhân ngu ngốc vừa rồi còn buồn bã ỉu xìu, tử khí âm trầm.

Thế này mới đúng chứ! Cái tính tình của nàng, đúng là giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời, xem ra, địa vị của Ma Vương trong lòng nàng cũng khong cao.

“Ngươi không đau lòng sao?” Phẩy phẩy tai, xụ miệng, lừa rầm rì nói.

“Đau lòng cũng không phải ở trên mặt!” Chỉ ngực mình, Đường Đường vừa định nói chuyện, chỉ cảm thấy một cơn gió lớn thổi qua, một bóng đen chợt lóe trước mắt, sau đó bùm một tiếng, một vật lạ nện vào chân, đau đến nỗi mỗ Đường thiếu chút nữa hôn mê.

“Ôi mẹ ơi, cái gì thế này?” Một tia thương cảm cuối cùng bị đánh bay mất, Đường Đường đặt mông ngồi xuống gò cát, ôm chân chảy lệ, rống ầm lên: “Con mẹ nó ai dám ám toán lão nương?”

“Phù phù!” Trong ánh mắt kinh ngạc của lừa, một ông lão gầy khô như que củi nhấc đầu lên khỏi bãi cát, liếc mắt nhìn thấy Đường Đường đang ngồi gào khóc, hai tay lập tức khua khoắng lung tung, “A, đối – - Đối – -”

“Đối cái gì mà đối?” Nhặt thanh sắt từ mặt đất lên, Đường Đường thở phì phì chống hông: “Lão là ai hả? Đây là chỗ nào lão biết không? Lão tưởng cứ cầm một miếng sắt rỉ là có thể chạy tới đây làm đại hiệp đánh ma à? Ma dễ đánh vậy sao? Nếu không có trang bị cực phẩm thì lão phải đi luyện cấp, không thì chết lúc nào cũng không biết! (Trần: >_<, giờ sang võng du à????)

“Ặc, ha ha!” Mặc dù tình hình trước mắt cực kì quỷ dị, nhưng lừa vẫn nhịn không được toét miệng cười, mây đen tan hết, “Đường mặt trời: của hắn đã trở lại.

“Cười cái gì mà cười?” Cà nhắc đứng dậy, Đường Đường phủi phủi xiêm áo, tạo hình Kim Kê Độc Lập. (kim kê độc lập: đại ý là tư thế đứng thế này



á

Tươi cười chợt tắt, lừa vội vàng giả bộ thâm trầm.

“Ê, này này!” Ông lão thấy không ai để ý, vẫn kích động quờ quạng hai tay, chỉ trời chỉ đất, chỉ trước chỉ sau, vội vội vàng vàng.

“Rốt cuộc lão muốn gì?” Lui về phía sau từng bước, Đường Đường sợ móng vuốt của lão nhân kia khua khoắng không cẩn thận, lỡ đâm vào mắt mình thì sao.

“Nào!” Ôm tấm sắt rỉ đặt trước mặt, ông lão tung ngời nhảy trực tiếp vào giữa không trung.

“A, lão làm gì thế? Lừa ~~~” Tay đang cầm một góc khác của miếng sắt, Đường Đường bị túm bay lên trời, kinh hoảng la to.

“Đường Đường!” Mau chóng đuổi theo vài bước, lừa há miệng cắn chặt góc váy Đường Đường. Giờ nó không cắn tay áo nữa, vạt váy chắc chắn hơn, nhất định có thể lôi nữ nhân ngốc này xuống.

“Nôn – -” Mặt chuyển sang màu tím như gan heo, Đường Đường cảm thấy thắt lưng sắp đứt lìa, không thở nổi, hai mắt biến thành màu đen, ruột trào lên họng.

“Cố gắng, nhịn lại một chút!” Biết không thể nói truyện, ông lão vận khởi nội tức truyền âm, “Ma, ma chúng tới, ra khỏi Ma giới rồi nói sau!”

“Ma?” Một lừa một người kinh hãi biến sắc nhìn phía xa, giữa bão cát mờ mịt, một đám sương đen như mực bắt đầu đuổi về phía này, vô thanh vô tức, khí thế bức người.

“Đi!” Cắn răng hét một tiếng, lừa vận khởi bốn vó điên cuồng chạy.

Đám người vội vã chạy trốn, đến khi lao đến trên một khối đá lớn, lừa mới há miệng rơi xống, ông lão cũng thu kiếm lại từ từ rơi xuống, chỉ có Đường Đường trên không trung liều mạng giãy dụa.

“Mẹ nó, lần này thế nào cũng không thể dùng mặt tiếp đất.”

Dùng sức xoay người, Đường Đường đặt mông ngồi lên vật nào đó khô khốc, chỉ nghe một tiếng “rắc” vang lên, mỗ Đường sửng sốt….

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nhất Ngộ Ma Vương Nhầm Cả Đời

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook