Chương 50: Là ai?
Hoàng Ngọc Tử Băng
02/06/2022
Sau khi được người của mình đưa về không lâu Long Nhật Hàn đã tỉnh lại. Nếu không có phần mê dược kia khống chế hắn đã tỉnh lại lâu rồi, và đã có thể gặp nàng ấy chứ. Nhưng thật đáng tiếc sự thật nó luôn phũ phàng như vậy đó, hắn cũng chẳng thể ngờ được người cứu mình lại là Minh Nguyệt đi.
Vì bây giờ đêm đã khuya mà để về được đến Hàn vương phủ nhanh nhất cần phải đi một ngày đường, với tình trạng sức khoẻ của hắn bây giờ mà đi thêm một ngày lộ trình nữa thì có mà đi gặp diêm vương sớm ấy chứ. Suy nghĩ một chút vậy là hắn quyết định chuyển mục tiêu. Thay vì trở lại Hàn vương phủ hắn sẽ đến Dạ Ám các dưỡng thương trước, tiện thể tìm hiểu tin tức về nàng. Một công đôi việc.
Khi Long Nhật Hàn về đến Dạ Ám các ngay lập tức cho gọi bốn người Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ vào bàn chuyện. Dù thương thế trên người nghiêm trọng là vậy nhưng hắn lại không hề quan tâm đến. Từ khi nàng đi mọi tế bào cảm giác trên người hắn đã đi theo nàng luôn rồi. Đến ngay cả dây thần khinh cảm xúc cũng đứt luôn, cả trái tim cũng vô tình mà đánh mất theo nàng luôn rồi. Bây giờ với hắn việc sống chết đã không là gì rồi.
Ngồi bễ nghễ trên ghế cao, dù nét mặt tái nhợt nhưng vẫn không che đi được khí chất vương giả trời sinh của hắn. Bên dưới là tứ đại hộ pháp của Dạ Ám các đang cung kính cúi đầu.
"Điều tra được kẻ nào giở thủ đoạn sau lưng chưa" hắn lên tiếng phá vỡ bầu không khí trầm lặng trong phòng. Một câu hỏi cụt ngủn không đầu không đuôi.
"Gia! Đã điều tra rõ rồi. Là người của Vũ vương, tất cả bọn họ đều là người của ông ta bí mật nuôi dưỡng, đa số họ đều xuất thân tại Tây Vực, có một số ít là loạn tặc bị truy nã. Bọn họ đều được luyện tập để trở thành tử sĩ. Nếu nhiệm vụ thất bại sẽ tự sát." Huyền Vũ từ tốn trả lời. Trong số bốn người hắn là người trầm ổn nhất.
"Ồ! Thì ra là Vũ vương hẳn là hắn đã tốn không ít công sức cho kế hoạch lần này đây. Nếu biết kế hoạch thất bại thì sẽ như thế nào nhỉ?" Long Nhật Hàn nói với giọng ngạc nhiên. Thật ra hắn đã sớm đoán được cái kẻ Vũ vương này có âm mưu rồi, chỉ là không nghĩ tới lão lại vội vàng hành động như vậy thôi. Chắc đã muốn hắn chết lâu lắm rồi đây.
"Hừ! Xú lão đầu đó quả là chán sống. Dám tính kế lên người Gia, rồi sẽ có ngày ta lấy cái mạng cẩu của lão ta. Nếu không tại độc tính trong người Gia bất ngờ phát tác thì đâu ra nông nỗi này chứ. Thật tức chết ta mà." Bạch Hổ nổi nóng. Hắn là cái kẻ nóng tính nhất hội. Rất dễ phát hoả như thể trong người luôn có núi lửa chờ phun trào. Tuy vậy nhưng lại rất trung thành tận tâm dù hơi bốc đồng chút. Chắc là suốt ngày ở với vũ khí nên vậy.
"Đúng rồi Gia tại sao tự dưng độc tính lại phát tác vậy. Tình trạng sức khoẻ hiện giờ của người như thế nào rồi? Có cần phải điều chế thuốc với dược tính mạnh hơn để khống chế độc tố không?" Chu Tước lên tiếng hỏi. Rất kì quái trước đây mỗi khi độc tính phát tác là một tháng nhưng bây giờ chưa đến thời gian nhưng lại phát độc sớm hơn dự kiến. Trong bốn người chỉ có Chu Tước là nữ nhi, lại giỏi về độc dược. Độc tính trong cơ thể hắn mấy năm nay đều do nàng ấy nghiên cứu phương thuốc trị liệu nhưng lại không thể chữa khỏi chỉ có thể làm giảm tốc độ phát độc mà thôi. Vì vậy những chuyện có liên quan đến độc tính trên người hắn là khỏi phải nói luôn.
"Khỏi cần! Cứ như vậy là được rồi. Chuyện phát độc hình như là khi giao đấu với đám người kia chịu phải kích thích gì đó." Hắn lạnh lùng đáp.
"Thuộc hạ hiểu rồi"
"Đã tìm ra tin tức gì của vương phi chưa. Hôm nay khi ở trong rừng là ai đã cứu ta. Người có thể giải độc khí kia hẳn không phải người đơn giản." Bỗng nhiên hắn nghĩ "tại sao lại có người giúp đỡ hắn kẻ đó là ai, đối với hắn có âm mưu gì. Là ai cứu hắn? Liệu hắn có biết người đó không." Một đống câu hỏi hắn chẳng thể giải đáp được.
"Dạ thưa vẫn chưa có tin tức gì của vương phi. Còn về người ra tay cứu Gia ở trong rừng cũng không điều tra được là ai. Khi chúng thuộc hạ đi tìm người thì có người âm thầm giúp đỡ nói người đang bị chúng độc bên bìa rừng khí độc. Nói hãy đến cứu người. Đối phương cũng không tiết lộ là ai." Thanh Long đáp.
"Được rồi! Ta đã biết các ngươi lui đi. Nhớ kĩ tiếp tục tìm kiếm tin tức về nàng cho ta. Điều tra nhất cử nhất động của Vũ vương không sót thứ gì. Tiện thể tìm người cứu ta trong rừng luôn." Hắn lạnh giọng phân phó.
"Vâng! Chúng thuộc hạ đã rõ. Người nghỉ ngơi đi. Nếu có gì không khoẻ hãy gọi Chu Tước." Nói rồi cả bốn người lui ra ngoài.
Long Nhật Hàn cũng quay bước về phòng nghỉ ngơi. Với tình trạng của hắn bây giờ thì, chỉ cần không cẩn thận một chút là đi đời nhà ma luôn ấy. Bị nội thương nghiêm trọng cộng với độc tính trong người. Ban nãy Minh Nguyệt chỉ cho hắn uống thuốc giải khí độc cộng với một chút thuốc làm giảm độc tố, nếu muốn trị khỏi tận gốc phải mất khá nhiều công sức.
Vì bây giờ đêm đã khuya mà để về được đến Hàn vương phủ nhanh nhất cần phải đi một ngày đường, với tình trạng sức khoẻ của hắn bây giờ mà đi thêm một ngày lộ trình nữa thì có mà đi gặp diêm vương sớm ấy chứ. Suy nghĩ một chút vậy là hắn quyết định chuyển mục tiêu. Thay vì trở lại Hàn vương phủ hắn sẽ đến Dạ Ám các dưỡng thương trước, tiện thể tìm hiểu tin tức về nàng. Một công đôi việc.
Khi Long Nhật Hàn về đến Dạ Ám các ngay lập tức cho gọi bốn người Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ vào bàn chuyện. Dù thương thế trên người nghiêm trọng là vậy nhưng hắn lại không hề quan tâm đến. Từ khi nàng đi mọi tế bào cảm giác trên người hắn đã đi theo nàng luôn rồi. Đến ngay cả dây thần khinh cảm xúc cũng đứt luôn, cả trái tim cũng vô tình mà đánh mất theo nàng luôn rồi. Bây giờ với hắn việc sống chết đã không là gì rồi.
Ngồi bễ nghễ trên ghế cao, dù nét mặt tái nhợt nhưng vẫn không che đi được khí chất vương giả trời sinh của hắn. Bên dưới là tứ đại hộ pháp của Dạ Ám các đang cung kính cúi đầu.
"Điều tra được kẻ nào giở thủ đoạn sau lưng chưa" hắn lên tiếng phá vỡ bầu không khí trầm lặng trong phòng. Một câu hỏi cụt ngủn không đầu không đuôi.
"Gia! Đã điều tra rõ rồi. Là người của Vũ vương, tất cả bọn họ đều là người của ông ta bí mật nuôi dưỡng, đa số họ đều xuất thân tại Tây Vực, có một số ít là loạn tặc bị truy nã. Bọn họ đều được luyện tập để trở thành tử sĩ. Nếu nhiệm vụ thất bại sẽ tự sát." Huyền Vũ từ tốn trả lời. Trong số bốn người hắn là người trầm ổn nhất.
"Ồ! Thì ra là Vũ vương hẳn là hắn đã tốn không ít công sức cho kế hoạch lần này đây. Nếu biết kế hoạch thất bại thì sẽ như thế nào nhỉ?" Long Nhật Hàn nói với giọng ngạc nhiên. Thật ra hắn đã sớm đoán được cái kẻ Vũ vương này có âm mưu rồi, chỉ là không nghĩ tới lão lại vội vàng hành động như vậy thôi. Chắc đã muốn hắn chết lâu lắm rồi đây.
"Hừ! Xú lão đầu đó quả là chán sống. Dám tính kế lên người Gia, rồi sẽ có ngày ta lấy cái mạng cẩu của lão ta. Nếu không tại độc tính trong người Gia bất ngờ phát tác thì đâu ra nông nỗi này chứ. Thật tức chết ta mà." Bạch Hổ nổi nóng. Hắn là cái kẻ nóng tính nhất hội. Rất dễ phát hoả như thể trong người luôn có núi lửa chờ phun trào. Tuy vậy nhưng lại rất trung thành tận tâm dù hơi bốc đồng chút. Chắc là suốt ngày ở với vũ khí nên vậy.
"Đúng rồi Gia tại sao tự dưng độc tính lại phát tác vậy. Tình trạng sức khoẻ hiện giờ của người như thế nào rồi? Có cần phải điều chế thuốc với dược tính mạnh hơn để khống chế độc tố không?" Chu Tước lên tiếng hỏi. Rất kì quái trước đây mỗi khi độc tính phát tác là một tháng nhưng bây giờ chưa đến thời gian nhưng lại phát độc sớm hơn dự kiến. Trong bốn người chỉ có Chu Tước là nữ nhi, lại giỏi về độc dược. Độc tính trong cơ thể hắn mấy năm nay đều do nàng ấy nghiên cứu phương thuốc trị liệu nhưng lại không thể chữa khỏi chỉ có thể làm giảm tốc độ phát độc mà thôi. Vì vậy những chuyện có liên quan đến độc tính trên người hắn là khỏi phải nói luôn.
"Khỏi cần! Cứ như vậy là được rồi. Chuyện phát độc hình như là khi giao đấu với đám người kia chịu phải kích thích gì đó." Hắn lạnh lùng đáp.
"Thuộc hạ hiểu rồi"
"Đã tìm ra tin tức gì của vương phi chưa. Hôm nay khi ở trong rừng là ai đã cứu ta. Người có thể giải độc khí kia hẳn không phải người đơn giản." Bỗng nhiên hắn nghĩ "tại sao lại có người giúp đỡ hắn kẻ đó là ai, đối với hắn có âm mưu gì. Là ai cứu hắn? Liệu hắn có biết người đó không." Một đống câu hỏi hắn chẳng thể giải đáp được.
"Dạ thưa vẫn chưa có tin tức gì của vương phi. Còn về người ra tay cứu Gia ở trong rừng cũng không điều tra được là ai. Khi chúng thuộc hạ đi tìm người thì có người âm thầm giúp đỡ nói người đang bị chúng độc bên bìa rừng khí độc. Nói hãy đến cứu người. Đối phương cũng không tiết lộ là ai." Thanh Long đáp.
"Được rồi! Ta đã biết các ngươi lui đi. Nhớ kĩ tiếp tục tìm kiếm tin tức về nàng cho ta. Điều tra nhất cử nhất động của Vũ vương không sót thứ gì. Tiện thể tìm người cứu ta trong rừng luôn." Hắn lạnh giọng phân phó.
"Vâng! Chúng thuộc hạ đã rõ. Người nghỉ ngơi đi. Nếu có gì không khoẻ hãy gọi Chu Tước." Nói rồi cả bốn người lui ra ngoài.
Long Nhật Hàn cũng quay bước về phòng nghỉ ngơi. Với tình trạng của hắn bây giờ thì, chỉ cần không cẩn thận một chút là đi đời nhà ma luôn ấy. Bị nội thương nghiêm trọng cộng với độc tính trong người. Ban nãy Minh Nguyệt chỉ cho hắn uống thuốc giải khí độc cộng với một chút thuốc làm giảm độc tố, nếu muốn trị khỏi tận gốc phải mất khá nhiều công sức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.