Chương 67: Về kinh
Hoàng Ngọc Tử Băng
02/06/2022
Sau khi Minh Nguyệt trốn đi mất Long Nhật Hàn gần như điên cuồng trong mọi việc. Chiến sự ban đầu dự định sẽ đánh kéo dài để bảo toàn lực lượng giảm tối đa thương vong trong vòng một đêm đã thay đổi kế hoạch. Từ kèo dài chuyển thành đánh nhanh rút gọn, chỉ trong vòng ba ngày đã gần như công phá được kẻ địch. Ép chúng phải lùi xa biên quan hơn một trăm dặm. Tới ngày thứ năm đầu chủ soái địch đã rơi xuống khỏi cổ. Tuy rằng đã tính toán để giảm tổn thất xuống thấp nhất nhưng kết quả vẫn rất đáng sợ. Ba mươi vạn quân chỉ đánh năm ngày đã tử vong gần 3 vạn, bị thương không dưới 5 vạn. Nhưng bù lại kết quả cũng rất đáng vui mừng. Quân địch xin hàng phải lui binh ra khỏi biên quan, viết thư cầu hòa và hứa cắt đất để giữ bang giao hai nước. Quân sĩ tuy rằng tổn thất thảm trọng nhưng họ cũng muốn đánh nhanh thắng nhanh, ở nơi này phơi nắng rầm sương hơn 3 tháng còn không bằng đánh nhanh để trở về đoàn tụ cùng gia đình. Nếu hy sinh mạng sống của mình mà có thể bảo vệ cho người thân, bằng hữu, bảo vệ sự an nguy của đất nước họ cũng cam lòng.
Sau khi đánh thắng Long Nhật Hàn hạ lệnh cho toàn quân nghỉ ngời dưỡng sức một ngày, một ngày sau sẽ lên đường hồi kinh. Có kinh nghiệm từ lần này hắn không đứa toàn bộ quân chi viện trở về mà để lại mười vạn binh cho chủ tướng biên quan trấn giữ đề phòng quân địch lại có ý đồ.
Một ngày sau Long Nhật Hàn đưa theo hơn mười vạn quân bao gồm cả những quân sĩ trở về kinh thành.
Hoàng Thượng ở kinh thành nhận được tin báo khải hoàn của hoàng đệ mình thì rất vui mừng. Cũng biết được tình trạng tổn thất nghiêm trọng liền nhanh chóng cho chuẩn bị đón đoàn quân khải hoàn trở về. Cũng không quên ban lệnh cho Bộ Hộ và Bộ Lễ chuẩn bị lo hậu sự và trợ cấp quân lương cho những gia đình có binh sĩ hy sinh và bị thương.
Mọi việc được sắp xếp rất nhanh chỉ đợi Hàn Vương gia trở về là có thể nhanh chóng trấn an lòng quân. "Đã hơn ba tháng hoàng đệ rời kinh không biết sức khỏe hắn có tốt không, chiến trường nguy hiểm trùng trùng liệu hắn có bị thương hay không" trong lòng Hoàng Thượng hết sức lo lắng, hơn ba tháng nay hắn ở kinh thành lo lắng quốc sự, cũng lo lắng hoàng đệ mình ở chiến trường. Hai người chỉ cách nhau 3 tuổi nhưng trong lòng hoàng thượng, Hàn vương có anh dũng thiện chiến, hay là chiến thần trong mắt thế nhân thì vẫn là tiểu đệ nhỏ của hắn.
Ba ngày sau
Rất sớm ngoài cửa thành đã chen chúc rất nhiều người, nghe nói hôm nay là ngày Hàn Vương gia khải hoàn về kinh nên dân chúng đã tập chung từ rất sớm. Hàn Vương gia là chiến thần trong lòng dân, trong quan niệm của họ chỉ cần Hàn Vương đích thân ra trận không có trận chiến nào đánh không thắng. Quân địch chỉ cần nghe tin chủ soái là Hàn Vương gia đã lập tức sợ vỡ mật, mất hết khí thế không đánh mà hàng.
Đến khi mặt trời đã lên cao gần chính ngọ thì từ đàng xa xuất hiện một đoàn người đông nghịt đang tiến lại gần. Trên cao là đại kì màu đen ở giữa có thêu nổi một chứ Long màu vàng rất nổi bật. Đây là cơ hiệu của Thiên Long quốc, vậy đoàn người này chắc chắn là Hàn Vương gia đang khải hoàn về kinh sau khi chiến thắng rồi. Từ rất xa đã nghe thấy tiếng bước chân nhịp nhàng mạnh mẽ, ai ai tay cũng cầm trường thương, trên người mặc giáp đen hết sức khí thế.
Cưỡi ngựa đi trước là một dáng người cao lớn vững vàng, trên người là áo giáp đen có thêu chỉ vàng cưỡi trên một con hắc mã. Bình thường hắn đã lạnh nhạt với mọi thứ xung quanh nay còn mặc áo giáp tạo thành một tổ hợp càng thêm lạnh lùng sát khí.
Cả đội quân nhanh chóng tới gần, càng gần mới càng phát hiện rằng khí thế của Hàn vương gia không hề nhỏ. Đội hình thẳng tắp trật tự nghiêm chỉnh, tuy đang hành quân cũng không có một chút rối loạn.
Trước cổng thành Hoàng thượng đương triều Long Nhật Vũ cùng các đại thần đã đứng đợi từ sớm, Hoàng thượng vì nóng lòng gặp hoàng đệ mình nên nhất quyết ra hoàng cung tới tận cửa thành đón người.
Đội quân đến trước của thành Long Nhật Hàn cùng các phó tướng liền nhảy xuống ngựa tới trước mặt Hoàng thượng hành lễ. Ngay sau khi đăng cơ Hoàng thượng đã hạ lệnh Hàn Vương gia khi gặp thánh thượng không cần quỳ lạy hành đại lễ nên hắn chỉ khom người chắp tay tỏ ý. Các phó tướng còn lại nhanh quỳ một gối hành lễ với hoàng thượng. Hơn mười vạn binh sĩ do số lượng quá nhiều thêm với xung quanh rất đông bách tính nên cũng không cần hành đại lễ.
"Chúng thần tham kiến hoàng thượng. Không phụ kì vọng của thánh thượng chúng thần đã chiến thắng trở về" Hơn mười vạn người đồng thời lên tiếng âm thanh vang vọng cổng thành mãi không ngừng.
"Hoàng huynh, thần đệ không phụ kì vọng của người".
"Tốt, tốt, tốt, các ái khanh vất vả, truyền chỉ của trẫm, luận công ban thưởng đêm nay mở tiệc thiết yến trong cung tẩy trần cho Vương gia cùng toàn thể binh sĩ. Ban rượu ngon mĩ thực tới quân doanh chiêu đãi các tướng sĩ cực khổ". Ban thưởng của Hoàng thượng cho thấy người thật sự rất vui vẻ.
"Tạ chủ long ân, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế" Tiếng tạ ơn vang vọng cả hoàng thành.
"Hồi cung. Đêm nay mở tiệc tại điện Vĩnh Khương thiết yến. Quan lại từ Tam phẩm trở lên đều được phép tham gia" Nói rồi hoàng thượng vui vẻ cùng hoàng đề nhà mình hồi cung. Sau khi hai huynh đệ nhà Hoàng thượng đi trước các quan lại cũng lục tục nối đuôi nhau đi theo. Về phần tướng sĩ đều được các võ tướng dẫn về quân doanh nghỉ ngơi trước.
Sau khi đánh thắng Long Nhật Hàn hạ lệnh cho toàn quân nghỉ ngời dưỡng sức một ngày, một ngày sau sẽ lên đường hồi kinh. Có kinh nghiệm từ lần này hắn không đứa toàn bộ quân chi viện trở về mà để lại mười vạn binh cho chủ tướng biên quan trấn giữ đề phòng quân địch lại có ý đồ.
Một ngày sau Long Nhật Hàn đưa theo hơn mười vạn quân bao gồm cả những quân sĩ trở về kinh thành.
Hoàng Thượng ở kinh thành nhận được tin báo khải hoàn của hoàng đệ mình thì rất vui mừng. Cũng biết được tình trạng tổn thất nghiêm trọng liền nhanh chóng cho chuẩn bị đón đoàn quân khải hoàn trở về. Cũng không quên ban lệnh cho Bộ Hộ và Bộ Lễ chuẩn bị lo hậu sự và trợ cấp quân lương cho những gia đình có binh sĩ hy sinh và bị thương.
Mọi việc được sắp xếp rất nhanh chỉ đợi Hàn Vương gia trở về là có thể nhanh chóng trấn an lòng quân. "Đã hơn ba tháng hoàng đệ rời kinh không biết sức khỏe hắn có tốt không, chiến trường nguy hiểm trùng trùng liệu hắn có bị thương hay không" trong lòng Hoàng Thượng hết sức lo lắng, hơn ba tháng nay hắn ở kinh thành lo lắng quốc sự, cũng lo lắng hoàng đệ mình ở chiến trường. Hai người chỉ cách nhau 3 tuổi nhưng trong lòng hoàng thượng, Hàn vương có anh dũng thiện chiến, hay là chiến thần trong mắt thế nhân thì vẫn là tiểu đệ nhỏ của hắn.
Ba ngày sau
Rất sớm ngoài cửa thành đã chen chúc rất nhiều người, nghe nói hôm nay là ngày Hàn Vương gia khải hoàn về kinh nên dân chúng đã tập chung từ rất sớm. Hàn Vương gia là chiến thần trong lòng dân, trong quan niệm của họ chỉ cần Hàn Vương đích thân ra trận không có trận chiến nào đánh không thắng. Quân địch chỉ cần nghe tin chủ soái là Hàn Vương gia đã lập tức sợ vỡ mật, mất hết khí thế không đánh mà hàng.
Đến khi mặt trời đã lên cao gần chính ngọ thì từ đàng xa xuất hiện một đoàn người đông nghịt đang tiến lại gần. Trên cao là đại kì màu đen ở giữa có thêu nổi một chứ Long màu vàng rất nổi bật. Đây là cơ hiệu của Thiên Long quốc, vậy đoàn người này chắc chắn là Hàn Vương gia đang khải hoàn về kinh sau khi chiến thắng rồi. Từ rất xa đã nghe thấy tiếng bước chân nhịp nhàng mạnh mẽ, ai ai tay cũng cầm trường thương, trên người mặc giáp đen hết sức khí thế.
Cưỡi ngựa đi trước là một dáng người cao lớn vững vàng, trên người là áo giáp đen có thêu chỉ vàng cưỡi trên một con hắc mã. Bình thường hắn đã lạnh nhạt với mọi thứ xung quanh nay còn mặc áo giáp tạo thành một tổ hợp càng thêm lạnh lùng sát khí.
Cả đội quân nhanh chóng tới gần, càng gần mới càng phát hiện rằng khí thế của Hàn vương gia không hề nhỏ. Đội hình thẳng tắp trật tự nghiêm chỉnh, tuy đang hành quân cũng không có một chút rối loạn.
Trước cổng thành Hoàng thượng đương triều Long Nhật Vũ cùng các đại thần đã đứng đợi từ sớm, Hoàng thượng vì nóng lòng gặp hoàng đệ mình nên nhất quyết ra hoàng cung tới tận cửa thành đón người.
Đội quân đến trước của thành Long Nhật Hàn cùng các phó tướng liền nhảy xuống ngựa tới trước mặt Hoàng thượng hành lễ. Ngay sau khi đăng cơ Hoàng thượng đã hạ lệnh Hàn Vương gia khi gặp thánh thượng không cần quỳ lạy hành đại lễ nên hắn chỉ khom người chắp tay tỏ ý. Các phó tướng còn lại nhanh quỳ một gối hành lễ với hoàng thượng. Hơn mười vạn binh sĩ do số lượng quá nhiều thêm với xung quanh rất đông bách tính nên cũng không cần hành đại lễ.
"Chúng thần tham kiến hoàng thượng. Không phụ kì vọng của thánh thượng chúng thần đã chiến thắng trở về" Hơn mười vạn người đồng thời lên tiếng âm thanh vang vọng cổng thành mãi không ngừng.
"Hoàng huynh, thần đệ không phụ kì vọng của người".
"Tốt, tốt, tốt, các ái khanh vất vả, truyền chỉ của trẫm, luận công ban thưởng đêm nay mở tiệc thiết yến trong cung tẩy trần cho Vương gia cùng toàn thể binh sĩ. Ban rượu ngon mĩ thực tới quân doanh chiêu đãi các tướng sĩ cực khổ". Ban thưởng của Hoàng thượng cho thấy người thật sự rất vui vẻ.
"Tạ chủ long ân, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế" Tiếng tạ ơn vang vọng cả hoàng thành.
"Hồi cung. Đêm nay mở tiệc tại điện Vĩnh Khương thiết yến. Quan lại từ Tam phẩm trở lên đều được phép tham gia" Nói rồi hoàng thượng vui vẻ cùng hoàng đề nhà mình hồi cung. Sau khi hai huynh đệ nhà Hoàng thượng đi trước các quan lại cũng lục tục nối đuôi nhau đi theo. Về phần tướng sĩ đều được các võ tướng dẫn về quân doanh nghỉ ngơi trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.