Chương 12: Vũ khí - HẸN!
Hoàng Ngọc Tử Băng
02/06/2022
Huyết Sát lâu.
Minh Nguyệt đưa cho Mị một số bản vẽ vũ khí rồi nói!
"Ngươi hãy cho người làm ngay theo những bản vẽ này đây là một số vũ khí mới ta chuẩn bị. Còn đây là bốn bản vẽ vũ khí ta dựa vào yêu cầu và đặc điểm của bốn người các ngươi mà vẽ ra" Nói rồi nàng lại đưa cho Mị thêm bốn bản vẽ nữa.
"Thuộc hạ lĩnh mệnh đa tạ lâu chủ." Mị nhận lấy bản vẽ mà trong lòng vui vẻ.
"Không có việc gì nữa ngươi ra ngoài trước đi nhớ bảo người chuẩn bị cho ta loại ngọc vạn năm tốt nhất. Khi nào xong thì mang đến đây cho ta." Ta muốn tự mình làm một cây sáo ngọc.
"Vâng! Thuộc hạ cáo lui." Nói rồi Mị lui ra ngoài đi chuẩn bị cho nàng.
Khoảng một khắc sau. Ngoài cửa vang lên giọng nói của Mị:"thưa lâu chủ đồ mà người cần đã được mang đến" Huyết Sát lâu ngoài nhận nhiệm vụ thì cũng có một sô sản nghiệp nhất định. Cho nên trong lâu cũng không thiếu những thứ qúy giá hiếm có bên ngoài vạn kim khó cầu.
"Vào đi!" Giọng nói của nàng trong phòng truyền ra.
Ở ngoài cửa được lệnh của nàng Mị bước vào.
"Nào bây giờ ngươi cùng ta mang chỗ đồ này ra hậu viện". Nàng cất bước đi trước phía sau Mị vội ôm lấy đồ và đuổi theo.
Đi ra hậu viện nơi đó đã có sẵn một chiếc bàn đá lớn, nàng bảo Mị đặt đồ xuống và phụ nàng một tay.
Khi còn ở trên núi Thất Nguyệt nàng được mấy lão bất tử kia dậy võ công trong đó có âm công nay nàng làm một cây sáo để thử xem trình độ học hành của mình thế nào. Trước kia ở trên núi nàng chỉ dùng tạm vài thứ để tập luyện như lá trúc hay tiêu của Lão Tứ. Dù sao nàng vẫn thuận tay dùng kiếm hơn.Nghe lão Tứ nói âm công lợi hại hay không ngoài nội lực ra thì chất liệu chế tạo âm khí cũng rất quan trọng. Cây tiêu của lão Tứ đúng là mặt hàng tốt nhưng đó là của lão Tứ nên nàng cũng không tiện xin luôn. Tự chế tạo cho mình một cây không phải là được rồi sao. Với lại Phá Nguyệt kiếm không tiện mang ra mà nàng cũng không muốn để lộ thân phận kéo thêm phiền phức.
Về phần Mị thì trong Huyết Sát lâu ngoài việc huấn luyện sát thủ còn kiêm luôn cái việc chế tạo vũ khí của lâu. Đa số sẽ chỉ vẽ bản vẽ và đưa cho bên dưới chế tạo là chính. Ít khi có dịp tự mình ra tay.
Sau khi loay hoay cùng Mị suốt một canh giờ thì nàng cũng hoàn thành thứ mình muốn. Một cây sáo ngọc màu trắng ngà bên trên còn khắc một hình trăng khuyết màu đỏ máu. Để tiện cho hành động nàng cũng ghim vào đuôi một thanh trủy thủ nhỏ có thể đánh cận chiến. Cũng không quên tạo hai chiếc khớp để có thể tháo rời mang theo bên mình. Loại khớp này nàng từng thấy ở hiện đại, ở thời đại này ít người biết cách sử dụng như nào.
Nhìn tác phẩm mà mình vừa làm ra nàng có một loại xúc động muốn thử. Nghĩ là làm nàng Minh Nguyệt đặt cây sao bên khoé môi bắt đầu thổi.
Ban đầu là những tiếng sáo du dương trầm bổng đi vào lòng người khiến người khác mê muội. Sau đó là giai điệu gấp gáp vội vàng cuối cùng trong không khí tràn ngập cảm giác bức bách ngột ngạt.
Những chiếc lá trúc bắt đầu rụng xuống theo một quy luật nhất định chúng có thể biến thành vũ khí giết người sắc bén bất cứ lúc nào.
Khi tiếng sáo kết thúc Mị đứng bên cạnh đã mồ hôi ướt đẫm thầm nghĩ!
"Lâu chủ thật lợi hại chỉ một cây sáo ngọc mà có thể biến thành vũ khí giết người bất cứ lúc nào."
Sau khi tiếng sáo kết thúc nàng cũng khá bất ngờ không ngờ âm công của nàng lại lợi hại như vậy. Nàng chỉ thổi đại một khúc mà trông Mị như vừa ra trận về vậy. Nếu mà nàng cố ý nhắm vào ai thì không biết kẻ đó sẽ thế nào. Thứ này quả nhiên là đồ tốt. Bảo sao lão Tứ trên núi lại nâng niu cây tiêu của mình như vậy.
Ở lại hậu viện một lát nàng cùng Mị quay lại đại sảnh Huyết Sát lâu.
Vừa bước vào thì thấy Ám đứng đấy chờ sẵn. Thấy nàng trở về Ám liền nói.
"Lâu chủ các chủ Dạ Ám các muốn hẹn gặp người."
Mới vậy đã chờ không nổi. Nàng thầm nghĩ.
"Vậy họ đã chọn địa điểm chưa."
"Thưa họ nói là họ hẹn nên muốn để bên ta chọn nơi." Ám đáp
"Vậy thì ngươi chuyển lời của ta đến họ. Tối nay giờ Tí gặp nhau tại rừng trúc ngoại ô phía Tây ngoài thành."
- Vâng! Thuộc hạ sẽ nói với họ.
"Thôi hai người lui đi ta muốn nghỉ ngơi. Phải lấy sức để tối còn chơi một bữa chứ." Nàng nở nụ cười đầy ẩn ý. Cũng lâu rồi nàng không chơi đùa thoải mái.
Tại Dạ Ám các Long Nhật Hàn đang ngồi nghe kết quả mà Thanh Long báo lại.
"Thưa các chủ Huyết Sát lâu đã hồi báo lại họ nói lại là tối giờ Tí nay lâu chủ Huyết Sát lâu sẽ đợi ngài ở rừng trúc ngoại ô phía Tây ngoài thành."
"Ở ngoài rừng trúc ư có ý tứ đấy. Vậy hôm nay ta phải xem xem lâu chủ của Huyết Sát lâu lợi hại như thế nào mà có thể trong vòng 3 năm cạnh tranh được với chúng ta. Ngươi lui đi báo lại với họ ta sẽ đến."
"Vâng thuộc hạ đã rõ." Nói rồi Thanh Long lui ra ngoài để lại một mình Long Nhật Hàn ở đó.
Minh Nguyệt đưa cho Mị một số bản vẽ vũ khí rồi nói!
"Ngươi hãy cho người làm ngay theo những bản vẽ này đây là một số vũ khí mới ta chuẩn bị. Còn đây là bốn bản vẽ vũ khí ta dựa vào yêu cầu và đặc điểm của bốn người các ngươi mà vẽ ra" Nói rồi nàng lại đưa cho Mị thêm bốn bản vẽ nữa.
"Thuộc hạ lĩnh mệnh đa tạ lâu chủ." Mị nhận lấy bản vẽ mà trong lòng vui vẻ.
"Không có việc gì nữa ngươi ra ngoài trước đi nhớ bảo người chuẩn bị cho ta loại ngọc vạn năm tốt nhất. Khi nào xong thì mang đến đây cho ta." Ta muốn tự mình làm một cây sáo ngọc.
"Vâng! Thuộc hạ cáo lui." Nói rồi Mị lui ra ngoài đi chuẩn bị cho nàng.
Khoảng một khắc sau. Ngoài cửa vang lên giọng nói của Mị:"thưa lâu chủ đồ mà người cần đã được mang đến" Huyết Sát lâu ngoài nhận nhiệm vụ thì cũng có một sô sản nghiệp nhất định. Cho nên trong lâu cũng không thiếu những thứ qúy giá hiếm có bên ngoài vạn kim khó cầu.
"Vào đi!" Giọng nói của nàng trong phòng truyền ra.
Ở ngoài cửa được lệnh của nàng Mị bước vào.
"Nào bây giờ ngươi cùng ta mang chỗ đồ này ra hậu viện". Nàng cất bước đi trước phía sau Mị vội ôm lấy đồ và đuổi theo.
Đi ra hậu viện nơi đó đã có sẵn một chiếc bàn đá lớn, nàng bảo Mị đặt đồ xuống và phụ nàng một tay.
Khi còn ở trên núi Thất Nguyệt nàng được mấy lão bất tử kia dậy võ công trong đó có âm công nay nàng làm một cây sáo để thử xem trình độ học hành của mình thế nào. Trước kia ở trên núi nàng chỉ dùng tạm vài thứ để tập luyện như lá trúc hay tiêu của Lão Tứ. Dù sao nàng vẫn thuận tay dùng kiếm hơn.Nghe lão Tứ nói âm công lợi hại hay không ngoài nội lực ra thì chất liệu chế tạo âm khí cũng rất quan trọng. Cây tiêu của lão Tứ đúng là mặt hàng tốt nhưng đó là của lão Tứ nên nàng cũng không tiện xin luôn. Tự chế tạo cho mình một cây không phải là được rồi sao. Với lại Phá Nguyệt kiếm không tiện mang ra mà nàng cũng không muốn để lộ thân phận kéo thêm phiền phức.
Về phần Mị thì trong Huyết Sát lâu ngoài việc huấn luyện sát thủ còn kiêm luôn cái việc chế tạo vũ khí của lâu. Đa số sẽ chỉ vẽ bản vẽ và đưa cho bên dưới chế tạo là chính. Ít khi có dịp tự mình ra tay.
Sau khi loay hoay cùng Mị suốt một canh giờ thì nàng cũng hoàn thành thứ mình muốn. Một cây sáo ngọc màu trắng ngà bên trên còn khắc một hình trăng khuyết màu đỏ máu. Để tiện cho hành động nàng cũng ghim vào đuôi một thanh trủy thủ nhỏ có thể đánh cận chiến. Cũng không quên tạo hai chiếc khớp để có thể tháo rời mang theo bên mình. Loại khớp này nàng từng thấy ở hiện đại, ở thời đại này ít người biết cách sử dụng như nào.
Nhìn tác phẩm mà mình vừa làm ra nàng có một loại xúc động muốn thử. Nghĩ là làm nàng Minh Nguyệt đặt cây sao bên khoé môi bắt đầu thổi.
Ban đầu là những tiếng sáo du dương trầm bổng đi vào lòng người khiến người khác mê muội. Sau đó là giai điệu gấp gáp vội vàng cuối cùng trong không khí tràn ngập cảm giác bức bách ngột ngạt.
Những chiếc lá trúc bắt đầu rụng xuống theo một quy luật nhất định chúng có thể biến thành vũ khí giết người sắc bén bất cứ lúc nào.
Khi tiếng sáo kết thúc Mị đứng bên cạnh đã mồ hôi ướt đẫm thầm nghĩ!
"Lâu chủ thật lợi hại chỉ một cây sáo ngọc mà có thể biến thành vũ khí giết người bất cứ lúc nào."
Sau khi tiếng sáo kết thúc nàng cũng khá bất ngờ không ngờ âm công của nàng lại lợi hại như vậy. Nàng chỉ thổi đại một khúc mà trông Mị như vừa ra trận về vậy. Nếu mà nàng cố ý nhắm vào ai thì không biết kẻ đó sẽ thế nào. Thứ này quả nhiên là đồ tốt. Bảo sao lão Tứ trên núi lại nâng niu cây tiêu của mình như vậy.
Ở lại hậu viện một lát nàng cùng Mị quay lại đại sảnh Huyết Sát lâu.
Vừa bước vào thì thấy Ám đứng đấy chờ sẵn. Thấy nàng trở về Ám liền nói.
"Lâu chủ các chủ Dạ Ám các muốn hẹn gặp người."
Mới vậy đã chờ không nổi. Nàng thầm nghĩ.
"Vậy họ đã chọn địa điểm chưa."
"Thưa họ nói là họ hẹn nên muốn để bên ta chọn nơi." Ám đáp
"Vậy thì ngươi chuyển lời của ta đến họ. Tối nay giờ Tí gặp nhau tại rừng trúc ngoại ô phía Tây ngoài thành."
- Vâng! Thuộc hạ sẽ nói với họ.
"Thôi hai người lui đi ta muốn nghỉ ngơi. Phải lấy sức để tối còn chơi một bữa chứ." Nàng nở nụ cười đầy ẩn ý. Cũng lâu rồi nàng không chơi đùa thoải mái.
Tại Dạ Ám các Long Nhật Hàn đang ngồi nghe kết quả mà Thanh Long báo lại.
"Thưa các chủ Huyết Sát lâu đã hồi báo lại họ nói lại là tối giờ Tí nay lâu chủ Huyết Sát lâu sẽ đợi ngài ở rừng trúc ngoại ô phía Tây ngoài thành."
"Ở ngoài rừng trúc ư có ý tứ đấy. Vậy hôm nay ta phải xem xem lâu chủ của Huyết Sát lâu lợi hại như thế nào mà có thể trong vòng 3 năm cạnh tranh được với chúng ta. Ngươi lui đi báo lại với họ ta sẽ đến."
"Vâng thuộc hạ đã rõ." Nói rồi Thanh Long lui ra ngoài để lại một mình Long Nhật Hàn ở đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.