Chương 2
LL Lâm Tịch
17/07/2023
Tôi và Giang Kiều đã kết hôn vào năm thứ hai chúng tôi ở bên nhau.
Mẹ hắn bị ung thư, nằm trên giường bệnh, nguyện vọng duy nhất của bà chính là được nhìn thấy Giang Kiều kết hôn.
Trước khi chết, bà kéo tay tôi rơi nước mắt nói: "Giang Kiều nhất định phải đối tốt với con, nếu không, mẹ mà biết được, nhất định sẽ không tha cho nó!"
Tất cả mọi người đều biết hai năm tôi và Giang Kiều ở bên nhau, tôi đã vì hắn mà trả giá bao nhiêu.
Khoảng thời gian mẹ hắn ta bị bệnh, trùng hợp Giang Kiều phải tới nơi khác để tham gia một cuộc thi quan trọng.
Cuộc thi liên quan đến quá trình gây dựng sự nghiệp của hắn, bà bảo tôi gạt Giang Kiều, sợ hắn phân tâm.
Tôi bận trước bận sau chăm sóc bà, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi một tháng mà đã gầy đi 5kg.
Tiễn bà đi tôi liền ngã bệnh một thời gian dẫn tới tổn thương cơ thể.
Cùng lúc đó, tôi sảy thai.
Đứa con đầu lòng của chúng tôi, lặng lẽ đến, rồi lặng lẽ đi.
Giang Kiều ôm tôi, vùi mặt vào cổ tôi, nghẹn ngào nói: "Tri Tri, chúng ta kết hôn đi."
Hắn còn nói: "Tri Tri, anh vĩnh viễn sẽ không phụ em."
Tôi nhớ lại những lời Giang Kiều từng nói, trằn trọc không ngủ được.
Âm thanh thông báo wechat của điện thoại vang lên, tôi nhấn vào đó để xem.
Phương Noãn Hạ gửi cho tôi một tấm ảnh, lại nhanh chóng thu hồi.
Nhưng tôi vẫn thấy rõ bức ảnh đó.
Trong ảnh, cô ta và Giang Kiều đang hôn nhau, trên đó còn có ngày tháng.
Ngày 19 tháng 3 năm 20**.
Tôi sẽ không bao giờ quên ngày tôi bị sẩy thai, phải nhập viện.
Trước khi bị đẩy vào phòng phẫu thuật tôi đã rất sợ hãi, khóc lóc cầu xin Giang Kiều ở bên cạnh tôi.
Giang Kiều nhận một cuộc điện thoại, hắn nói với tôi cuộc thi xảy ra chút chuyện, phải tới đó một chuyến.
Tôi nằm một mình trong phòng mổ lạnh lẽo, cảm giác được những cái kìm kia chạm vào da thịt tôi.
Ta sợ đến cả người đều run rẩy, càng không ngừng gọi tên Giang Kiều.
Thì ra, thì ra lúc đó, hắn đi gặp Phương Noãn Hạ.
Thật ra khi tôi theo đuổi Giang Kiều, cũng biết hắn có bạn gái cũ.
Lúc Giang Kiều lên đại học đã là nhân vật phong vân, rất nhiều cô gái phải lòng hắn.
Trong những câu chuyện trước giờ ngủ ở kí túc xá, mọi người đều tám chuyện về Giang Kiều, chia sẻ với tôi đủ loại tin đồn về anh.
Nghe nói mối tình đầu của hắn tên là Phương Noãn Hạ, hai người đã yêu nhau từ năm học lớp 11.
Bọn họ còn cùng nhau thi vào trường chúng tôi, sau đó ba Giang Kiều vì tham ô mà vào tù. Năm thứ hai đại học, Phương Noãn Hạ ra nước ngoài du học, bọn họ liền chia tay.
Lúc đó tôi còn không xấu hổ, tràn đầy tự tin nói: "Thời buổi này ai mà không có vài ba mối tình đầu? Tớ nhất định có thể theo đuổi Giang Kiều! Các cậu cứ chờ hai chúng tớ mời khách đi! Đến lúc đó sẽ mời mọi người buffet 500, muốn ăn bao nhiêu cũng được."
Khi đó tôi còn quá non nớt, quá tự tin.
Cho đến khi tôi tình cờ nhìn thấy câu nói "Tình đầu vừa khóc, người hiện tại liền thua", tôi mới biết được vị trí của mối tình đầu trong lòng đàn ông.
Giang Kiều, tôi thật sự muốn hỏi anh.
Anh dựa vào cái gì mà chà đạp tôi như vậy?
Dựa vào việc cho dù phải trở mặt với cha mẹ thì vẫn muốn ở bên anh?
Dựa vào việc tôi luôn đồng cam cộng khổ với anh lúc anh không khó nhất sao?
Ở trong mắt anh, người như tôi có phải rất rẻ rúng đúng không?
Mẹ hắn bị ung thư, nằm trên giường bệnh, nguyện vọng duy nhất của bà chính là được nhìn thấy Giang Kiều kết hôn.
Trước khi chết, bà kéo tay tôi rơi nước mắt nói: "Giang Kiều nhất định phải đối tốt với con, nếu không, mẹ mà biết được, nhất định sẽ không tha cho nó!"
Tất cả mọi người đều biết hai năm tôi và Giang Kiều ở bên nhau, tôi đã vì hắn mà trả giá bao nhiêu.
Khoảng thời gian mẹ hắn ta bị bệnh, trùng hợp Giang Kiều phải tới nơi khác để tham gia một cuộc thi quan trọng.
Cuộc thi liên quan đến quá trình gây dựng sự nghiệp của hắn, bà bảo tôi gạt Giang Kiều, sợ hắn phân tâm.
Tôi bận trước bận sau chăm sóc bà, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi một tháng mà đã gầy đi 5kg.
Tiễn bà đi tôi liền ngã bệnh một thời gian dẫn tới tổn thương cơ thể.
Cùng lúc đó, tôi sảy thai.
Đứa con đầu lòng của chúng tôi, lặng lẽ đến, rồi lặng lẽ đi.
Giang Kiều ôm tôi, vùi mặt vào cổ tôi, nghẹn ngào nói: "Tri Tri, chúng ta kết hôn đi."
Hắn còn nói: "Tri Tri, anh vĩnh viễn sẽ không phụ em."
Tôi nhớ lại những lời Giang Kiều từng nói, trằn trọc không ngủ được.
Âm thanh thông báo wechat của điện thoại vang lên, tôi nhấn vào đó để xem.
Phương Noãn Hạ gửi cho tôi một tấm ảnh, lại nhanh chóng thu hồi.
Nhưng tôi vẫn thấy rõ bức ảnh đó.
Trong ảnh, cô ta và Giang Kiều đang hôn nhau, trên đó còn có ngày tháng.
Ngày 19 tháng 3 năm 20**.
Tôi sẽ không bao giờ quên ngày tôi bị sẩy thai, phải nhập viện.
Trước khi bị đẩy vào phòng phẫu thuật tôi đã rất sợ hãi, khóc lóc cầu xin Giang Kiều ở bên cạnh tôi.
Giang Kiều nhận một cuộc điện thoại, hắn nói với tôi cuộc thi xảy ra chút chuyện, phải tới đó một chuyến.
Tôi nằm một mình trong phòng mổ lạnh lẽo, cảm giác được những cái kìm kia chạm vào da thịt tôi.
Ta sợ đến cả người đều run rẩy, càng không ngừng gọi tên Giang Kiều.
Thì ra, thì ra lúc đó, hắn đi gặp Phương Noãn Hạ.
Thật ra khi tôi theo đuổi Giang Kiều, cũng biết hắn có bạn gái cũ.
Lúc Giang Kiều lên đại học đã là nhân vật phong vân, rất nhiều cô gái phải lòng hắn.
Trong những câu chuyện trước giờ ngủ ở kí túc xá, mọi người đều tám chuyện về Giang Kiều, chia sẻ với tôi đủ loại tin đồn về anh.
Nghe nói mối tình đầu của hắn tên là Phương Noãn Hạ, hai người đã yêu nhau từ năm học lớp 11.
Bọn họ còn cùng nhau thi vào trường chúng tôi, sau đó ba Giang Kiều vì tham ô mà vào tù. Năm thứ hai đại học, Phương Noãn Hạ ra nước ngoài du học, bọn họ liền chia tay.
Lúc đó tôi còn không xấu hổ, tràn đầy tự tin nói: "Thời buổi này ai mà không có vài ba mối tình đầu? Tớ nhất định có thể theo đuổi Giang Kiều! Các cậu cứ chờ hai chúng tớ mời khách đi! Đến lúc đó sẽ mời mọi người buffet 500, muốn ăn bao nhiêu cũng được."
Khi đó tôi còn quá non nớt, quá tự tin.
Cho đến khi tôi tình cờ nhìn thấy câu nói "Tình đầu vừa khóc, người hiện tại liền thua", tôi mới biết được vị trí của mối tình đầu trong lòng đàn ông.
Giang Kiều, tôi thật sự muốn hỏi anh.
Anh dựa vào cái gì mà chà đạp tôi như vậy?
Dựa vào việc cho dù phải trở mặt với cha mẹ thì vẫn muốn ở bên anh?
Dựa vào việc tôi luôn đồng cam cộng khổ với anh lúc anh không khó nhất sao?
Ở trong mắt anh, người như tôi có phải rất rẻ rúng đúng không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.