Chương 28: Đi mua sắm
Cát Tường Dạ
21/10/2018
Cô rất ghét sự thông minh này của Lục Hướng Bắc, làm thế nào cũng không thể giấu được anh.
“Ăn cơm đi! Đừng lãng phí lương thực như ngày hôm qua! Đồng đại tiểu thư à, em không thiếu miếng ăn nhưng trên trái đất này vẫn còn nhiều người không có cơm ăn đấy!” Anh đẩy hộp cơm đến trước mặt cô còn nói thêm một câu: “Còn về bản kế hoạch vẫn cần giao trong tuần này! Thứ hai đưa anh xem là được!”
Thì ra anh biết trưa qua cô không ăn cơm. Nhưng Đồng Nhất Niệm vẫn muốn “KAO*” anh, người này lật mặt còn nhanh hơn lật sách!
*Mình nghĩ từ này là “Kick all of”: đuổi ra
“Lục Hướng Bắc, bản kế hoạch này anh phải chịu trách nhiệm! Anh mau đền cho tôi!”
Anh cười như không cười bỗng nhiên giơ tay sờ lên đôi môi sưng đỏ của cô: “Đền? Có thể suy nghĩ đến chuyện tối nay ngủ cùng em!”
“Lục Hướng bắc! Tên lưu manh nhà anh!” Trong phòng làm việc liền vang lên tiếng hét của cô.
“Hôm nay là em dụ dỗ anh làm việc lưu manh đấy chứ!” Anh cười lớn, quay người rời khỏi phòng trước khi Đồng Nhất Niệm kịp cầm hộp cơm ném vào anh.
Đồng Nhất Niệm rất tức giận, mỗi lần đấu với anh, người bại trận luôn là cô! Anh lúc nào cũng lạnh nhạt như vậy, bại trận, tức giận, mất hết phong độ vẫn là cô! Bao giờ cô mới luyện được công lực như vậy đây?
Bản thân không giận đến nỗi làm cho đối phương giận đến nhảy lên? Không làm được, mãi mãi không làm được trừ khi cô không quan tâm đến đối phương. Đúng, chỉ cần không quan tâm thì mới không tức giận. Bình tâm như nước, chờ đến khi không quan tâm Lục Hướng Bắc nữa thì cô sẽ không tức giận nữa. Do đó, Lục Hướng Bắc không quan tâm cô…
Cô giận đến nỗi cắn một miếng vịt nướng thật to, thấy mùi vị rất ngon, nhìn hộp mới phát hiện là mua từ tiệm vịt Chu Ký mà cô thích ăn nhất. Ngũ Nhược Thủy này có thể biết cô thích ăn vịt Chu Ký sao? Hay là do hỏi Lục Hướng Bắc? Ai mà biết được cơ chứ
Không cần biết là ai nói, vả lại cũng không thể ngược đãi cái bụng của mình được. Hôm qua đã chat với Thẩm Khang Kỳ mà quên ăn, không ăn thịt bò thì thôi, hôm nay không thể để bị đói nữa.
Ăn nhanh lên, ăn xong còn phải viết lại kế hoạch! Nghĩ đến đây cô lại hận muốn giết Lục Hướng Bắc thật nhanh!
Tuy nhiên, tất cả đều ngoài dự liệu của cô, cô vừa ăn xong thì Lục Hướng Bắc lại quay lại, đã thế còn nói: “Ăn xong rồi sao? Ăn xong thì đi mua sắm thôi!”
Cô ngẩn người, không phải là đến để tăng ca sao? Bản kế hoạch của cô không cần viết nữa sao? Hơn nữa chẳng lẽ anh không biết dấu vết cô tạo ra trên mặt anh sao? Muốn như vậy mà đi khoe khắp nơi sao? Nhưng dù sao thì đi mua sắm cũng vui hơn là ở đây viết tổng kết, hơn nữa cô vẫn còn bí mật mà người khác không biết, cần phải đi làm. Vì vậy sau khi do dự một lúc cô thu dọn đồ đạc cùng anh ra khỏi văn phòng.
Ra đến cổng văn phòng cô hoàn toàn bất ngờ. Hóa ra đi mua sắm không chỉ có hai người bọn họ. Ngũ Nhược Thủy cũng đã đeo túi xách, thong thả đợi bọn họ. Nhìn thấy bọn họ đi ra liền nở nụ cười ngây thơ nhưng cũng rất ngọt ngào: “Anh Lục, giám đốc Đồng cám ơn hai người đã đồng ý cùng em đi mua quần áo!”
Cái gì chứ? Bảo cô đi mua quần áo cùng Ngũ Nhược Thủy sao? Cô nhìn chằm chằm Lục Hướng Bắc. Cô không nói lên lời, suýt nữa bị nước miếng của mình làm nghẹn chết. Lục Hướng Bắc lại cười với cô: “Nhược Nhược lần đầu đi làm không có nhiều quần áo phù hợp, quần áo em mặc rất đẹp cùng đi chọn vài bộ đi!”
*****
Hết chương 28 Đăng bởi: admin
“Ăn cơm đi! Đừng lãng phí lương thực như ngày hôm qua! Đồng đại tiểu thư à, em không thiếu miếng ăn nhưng trên trái đất này vẫn còn nhiều người không có cơm ăn đấy!” Anh đẩy hộp cơm đến trước mặt cô còn nói thêm một câu: “Còn về bản kế hoạch vẫn cần giao trong tuần này! Thứ hai đưa anh xem là được!”
Thì ra anh biết trưa qua cô không ăn cơm. Nhưng Đồng Nhất Niệm vẫn muốn “KAO*” anh, người này lật mặt còn nhanh hơn lật sách!
*Mình nghĩ từ này là “Kick all of”: đuổi ra
“Lục Hướng Bắc, bản kế hoạch này anh phải chịu trách nhiệm! Anh mau đền cho tôi!”
Anh cười như không cười bỗng nhiên giơ tay sờ lên đôi môi sưng đỏ của cô: “Đền? Có thể suy nghĩ đến chuyện tối nay ngủ cùng em!”
“Lục Hướng bắc! Tên lưu manh nhà anh!” Trong phòng làm việc liền vang lên tiếng hét của cô.
“Hôm nay là em dụ dỗ anh làm việc lưu manh đấy chứ!” Anh cười lớn, quay người rời khỏi phòng trước khi Đồng Nhất Niệm kịp cầm hộp cơm ném vào anh.
Đồng Nhất Niệm rất tức giận, mỗi lần đấu với anh, người bại trận luôn là cô! Anh lúc nào cũng lạnh nhạt như vậy, bại trận, tức giận, mất hết phong độ vẫn là cô! Bao giờ cô mới luyện được công lực như vậy đây?
Bản thân không giận đến nỗi làm cho đối phương giận đến nhảy lên? Không làm được, mãi mãi không làm được trừ khi cô không quan tâm đến đối phương. Đúng, chỉ cần không quan tâm thì mới không tức giận. Bình tâm như nước, chờ đến khi không quan tâm Lục Hướng Bắc nữa thì cô sẽ không tức giận nữa. Do đó, Lục Hướng Bắc không quan tâm cô…
Cô giận đến nỗi cắn một miếng vịt nướng thật to, thấy mùi vị rất ngon, nhìn hộp mới phát hiện là mua từ tiệm vịt Chu Ký mà cô thích ăn nhất. Ngũ Nhược Thủy này có thể biết cô thích ăn vịt Chu Ký sao? Hay là do hỏi Lục Hướng Bắc? Ai mà biết được cơ chứ
Không cần biết là ai nói, vả lại cũng không thể ngược đãi cái bụng của mình được. Hôm qua đã chat với Thẩm Khang Kỳ mà quên ăn, không ăn thịt bò thì thôi, hôm nay không thể để bị đói nữa.
Ăn nhanh lên, ăn xong còn phải viết lại kế hoạch! Nghĩ đến đây cô lại hận muốn giết Lục Hướng Bắc thật nhanh!
Tuy nhiên, tất cả đều ngoài dự liệu của cô, cô vừa ăn xong thì Lục Hướng Bắc lại quay lại, đã thế còn nói: “Ăn xong rồi sao? Ăn xong thì đi mua sắm thôi!”
Cô ngẩn người, không phải là đến để tăng ca sao? Bản kế hoạch của cô không cần viết nữa sao? Hơn nữa chẳng lẽ anh không biết dấu vết cô tạo ra trên mặt anh sao? Muốn như vậy mà đi khoe khắp nơi sao? Nhưng dù sao thì đi mua sắm cũng vui hơn là ở đây viết tổng kết, hơn nữa cô vẫn còn bí mật mà người khác không biết, cần phải đi làm. Vì vậy sau khi do dự một lúc cô thu dọn đồ đạc cùng anh ra khỏi văn phòng.
Ra đến cổng văn phòng cô hoàn toàn bất ngờ. Hóa ra đi mua sắm không chỉ có hai người bọn họ. Ngũ Nhược Thủy cũng đã đeo túi xách, thong thả đợi bọn họ. Nhìn thấy bọn họ đi ra liền nở nụ cười ngây thơ nhưng cũng rất ngọt ngào: “Anh Lục, giám đốc Đồng cám ơn hai người đã đồng ý cùng em đi mua quần áo!”
Cái gì chứ? Bảo cô đi mua quần áo cùng Ngũ Nhược Thủy sao? Cô nhìn chằm chằm Lục Hướng Bắc. Cô không nói lên lời, suýt nữa bị nước miếng của mình làm nghẹn chết. Lục Hướng Bắc lại cười với cô: “Nhược Nhược lần đầu đi làm không có nhiều quần áo phù hợp, quần áo em mặc rất đẹp cùng đi chọn vài bộ đi!”
*****
Hết chương 28 Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.