Chương 886: Đây là lần đầu của ta (Thượng)
Nhĩ Căn
05/04/2018
Tống Quân Uyển nghe vậy mở mắt ra, nhìn bóng lưng Bạch Tiểu Thuần, phát hiện hắn sắp rời đi, nhất là nghe được Bạch Tiểu Thuần nói thế thùi nàng ẩn ẩn hiểu ra, dùng tu vi và thiên tư của Bạch Tiểu Thuần, tuy Nghịch Hà Tông là nhà hắn nhưng hiển nhiên hắn vĩnh viễn không ở nơi này, sợ rằng hắn vừa rời đi sẽ rất lâu mới có thể trở về.
Nghĩ tới đây, nghĩ đến cảm giác khoảng cách lúc gặp nhau trên chiến trường, sâu trong mắt Tống Quân Uyển có chút giãy dụa, nàng ẩn ẩn cảm giác nếu lúc này mình không bắt được hắn, như vậy có lẽ... Theo thời gian trôi qua, khoảng cách sẽ càng ngày càng xa, chẳng những cảm giác sẽ nhạt đi, quan hệ giữa hai người cũng không còn.
Những năm qua tông môn bấp bênh nàng nhìn thấy quá nhiều sinh tử biệt ly, nàng không biết mình có thể đột phá Kết Đan bước vào Nguyên Anh hay không, cũng không biết trong tương lai mình có chết trận hay không.
Nàng chỉ hiểu những năm qua Bạch Tiểu Thuần là người duy nhất dám trêu chọc mình như năm đó, hết lần này tới lần khác lại không làm nàng phản cảm, thậm chí lần lượt xảy ra nhiều việc, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần càng khắc sâu trong đáy lòng của nàng.
Nghĩ tới đây ánh mắt Tống Quân Uyển giãy dụa và có quyết định, nàng vốn là ma nữ của Huyết Khê Tông, cũng không phải tông môn chính đạo như Linh Khê Tông.
Sau khi đã có quyết định rõ ràng, Tống Quân Uyển không do dự nữa, trong mắt dần dần sinh ra thần thái mê người, nàng duỗi người bày ra bộ dáng hoàn mỹ nhất của mình cho hắn xem, ngay cả lời nói mang theo ngữ khí lười biếng hấp dẫn người khác.
- Tiểu Thuần, ngươi tới, ta cho ngươi xem thứ này!
Lời của nàng lọt vào trong tai Bạch Tiểu Thuần giống như có bàn tay nhỏ bé bóp lấy trái tim của hắn, òoàn thân Bạch Tiểu Thuần run rẩy, hắn hừ một tiếng và nói.
- Không xem!
Mặc dù hắn nói như thế vẫn dừng bước, đầu của hắn không khống chế quay ngược lại, hắn nhìn thấy Tống Quân Uyển bày ra tư thế mê người, nội tâm cũng kinh hoàng hoảng hốt, thời điểm hô to yêu nghiệt và cố ý bình ổn tâm tình.
- Nghe lời, tại sao còn không dám tới, sợ ta ăn ngươi hay sao.
Tống Quân Uyển nhìn hắn, nàng vẫy vẫy tay gọi Bạch Tiểu Thuần tới gần.
Trái tim Bạch Tiểu Thuần chấn động, hắn lại hừ một tiếng.
- Ta sợ ngươi?
Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, hắn lập tức đi tới bên người Tống Quân Uyển, hắn đứng trước mặt nàng và nói:
- Nói đi, ngươi muốn cho ta xem cái gì.
Tống Quân Uyển che miệng cười cười, đôi mắt mang theo gợn sóng giống như có thể dìm chết Bạch Tiểu Thuần, hắn nhìn thấy nàng như vậy thì hít thở dồn dập, đúng lúc này Tống Quân Uyển vỗ túi trữ vật, ngay sau đó trong tay nàng xuất hiện một viên thuốc.
- Ngươi xem, đây là cái gì?
Bạch Tiểu Thuần sững sờ, hắn lại bất mãn, hắn còn tưởng rằng Tống Quân Uyển muốn cho mình xem cái gì, hóa ra là một viên đan dược, nội tâm hắn nói thầm như thế, sau khi nhìn rõ viên đan dược, với tạo nghệ đan đạo của hắn hiện tại tự nhiên nhìn ra nó là đan dược gì.
- Đây là Phát Tình Đan ah, tại sao ngươi còn...
Bạch Tiểu Thuần vừa nói tới đây liền hít khí lạnh, hắn lập tức nghĩ tới Hồng Trần Nữ...
Nhưng vào lúc này... Tống Quân Uyển xấu hổ đỏ mặt, ánh mắt của nàng càng to gan hơn, lúc này bàn tay... Bóp nát đan dược.
Ba!
Khi Phát Tình Đan bị Tống Quân Uyển bóp nát, âm thanh quen thuộc vang lên bên tai Bạch Tiểu Thuần, nó như sấm sét to lớn trong lòng hắn.
Sau khi Phát Tình Đan vỡ vụn lại sinh ra sương mù màu đỏ, trong chốc lát nó khuếch tán ra chung quanh, không đợi Bạch Tiểu Thuần kịp phản ứng, sương mù đã bao phủ hắn và Tống Quân Uyển vào trong.
- Ah!
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy đầu óc kêu ông ông, hắn vô ý thức muốn lui về phía sau nhưng không chờ hắn lui được vài bước đã bị thân thể mềm mại nhỏ nhắn ôm chặt.
- Không muốn ah...
Bạch Tiểu Thuần hô hấp dồn dập, hắn lại nháy mắt mấy cái, hắn phát hiện sâu trong lòng còn có chờ mong nhưng vẫn tranh thủ hét lớn.
- Uyển nhi ngươi chờ một chút, ngươi muốn làm gì, ah... Đừng xé y phục của ta ah, đây là lần đầu tiên của ta...
Bạch Tiểu Thuần kêu thảm thiết cực kỳ khoa trương, thậm chí trong sương mù đỏ bao phủ hắn rõ ràng có thể giãy dụa nhưng giãy dụa không mạnh, hắn chỉ kêu la thảm thiết mà thôi.
Hắn sợ ah, sợ bị Tống Quân Uyển biết rõ mình ở Man Hoang đã sớm bị Hồng Trần Nữ làm như thế, vì vậy hắn càng ra sức kêu thảm thiết.
- Đừng như vậy, để cho ta chuẩn bị một chút...
Trong sương mù có tiếng kêu thảm thiết của Bạch Tiểu Thuần vang lên không dứt bên tai, nhưng trên thực tế ở trong sương mù kia hắn chỉ giả vờ giả vịt chống cự vài cái, sau đó lại âm thầm như mời gọi, thậm chí hữu ý vô ý còn bày ra mấy tư thế giúp Tống Quân Uyển xé quần áo của mình thuận lợi hơn.
Tống Quân Uyển vào lúc này thở dốc kịch liệt.
- Câm miệng, muốn lần đầu tiên của ngươi.
Sau khi hắn nói xong là âm thanh xé rách quần áo vang lên, Bạch Tiểu Thuần kêu thảm thiết nhưng cũng dừng lại, vào lúc này hắn hít thở thật sâu, nương theo tiếng kêu đau đớn của Tống Quân Uyển chính là sương mù quay cuồng.
Thời gian trôi qua, một canh giờ sau...
Khi sương mù biến mất, Tống Quân Uyển đã khôi phục thần trí, cũng mặc quần áo tử tế và gương mặt hồng nhuận phơn phớt, nàng đang sửa sang quần áop, lúc nghiêng đầu nhìn sang trong mắt càng có đắc ý, càng có ngọt ngào, nhìn Bạch Tiểu Thuần hai tay ôm đầu gối ngơ ngác ngồi ở đó.
Bộ dạng Bạch Tiểu Thuần như vậy càng làm nàng thỏa mãn, trên thực tế Bạch Tiểu Thuần không như vậy thì nàng sẽ hoài nghi, lúc này nàng cảm thấy mỹ mãn, Tống Quân Uyển cười nhạt nói.
- Đi, còn không mặc quần áo tử tế, yên tâm, ta sẽ phụ trách với ngươi.
Nhưng trên thực tế Bạch Tiểu Thuần ngẩn người có ba thành là thật, bảy thành đều là giả... Hắn không dám không ngẩn người ah, hắn thật sự sợ Tống Quân Uyển biết rõ chân tướng, vào lúc này cũng chỉ có thể như thế, nội tâm của hắn đang so sánh giữa Tống Quân Uyển với Hồng Trần Nữ.
Vừa so sánh, nội tâm Bạch Tiểu Thuần đã xoắn xuýt, hắn phát hiện hai người rất hoãn mỹ, một tràn ngập dã tính, một người thiên tư kinh người, đúng là mai lan cúc trúc mỗi người mỗi vẻ.
Trên mặt của hắn mang theo đau khổ, thậm chí sau khi nhớ lại càng run run, dùng tỏ vẻ đây là lần đầu tiên của mình...
Về phần trong ba thành là thật kia, nội tâm của hắn cảm khái vô hạn, hắn cảm giác hai lần của mình đều bại trong tay Phát Tình Đan...
- Chẳng lẽ Phát Tình Đan khắc ta?! Lần thứ nhất như vậy, lần thứ hai cũng như vậy, chẳng lẽ còn có lần thứ ba, lần thứ tư, lần thứ năm...
Nghĩ tới đây, nghĩ đến cảm giác khoảng cách lúc gặp nhau trên chiến trường, sâu trong mắt Tống Quân Uyển có chút giãy dụa, nàng ẩn ẩn cảm giác nếu lúc này mình không bắt được hắn, như vậy có lẽ... Theo thời gian trôi qua, khoảng cách sẽ càng ngày càng xa, chẳng những cảm giác sẽ nhạt đi, quan hệ giữa hai người cũng không còn.
Những năm qua tông môn bấp bênh nàng nhìn thấy quá nhiều sinh tử biệt ly, nàng không biết mình có thể đột phá Kết Đan bước vào Nguyên Anh hay không, cũng không biết trong tương lai mình có chết trận hay không.
Nàng chỉ hiểu những năm qua Bạch Tiểu Thuần là người duy nhất dám trêu chọc mình như năm đó, hết lần này tới lần khác lại không làm nàng phản cảm, thậm chí lần lượt xảy ra nhiều việc, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần càng khắc sâu trong đáy lòng của nàng.
Nghĩ tới đây ánh mắt Tống Quân Uyển giãy dụa và có quyết định, nàng vốn là ma nữ của Huyết Khê Tông, cũng không phải tông môn chính đạo như Linh Khê Tông.
Sau khi đã có quyết định rõ ràng, Tống Quân Uyển không do dự nữa, trong mắt dần dần sinh ra thần thái mê người, nàng duỗi người bày ra bộ dáng hoàn mỹ nhất của mình cho hắn xem, ngay cả lời nói mang theo ngữ khí lười biếng hấp dẫn người khác.
- Tiểu Thuần, ngươi tới, ta cho ngươi xem thứ này!
Lời của nàng lọt vào trong tai Bạch Tiểu Thuần giống như có bàn tay nhỏ bé bóp lấy trái tim của hắn, òoàn thân Bạch Tiểu Thuần run rẩy, hắn hừ một tiếng và nói.
- Không xem!
Mặc dù hắn nói như thế vẫn dừng bước, đầu của hắn không khống chế quay ngược lại, hắn nhìn thấy Tống Quân Uyển bày ra tư thế mê người, nội tâm cũng kinh hoàng hoảng hốt, thời điểm hô to yêu nghiệt và cố ý bình ổn tâm tình.
- Nghe lời, tại sao còn không dám tới, sợ ta ăn ngươi hay sao.
Tống Quân Uyển nhìn hắn, nàng vẫy vẫy tay gọi Bạch Tiểu Thuần tới gần.
Trái tim Bạch Tiểu Thuần chấn động, hắn lại hừ một tiếng.
- Ta sợ ngươi?
Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, hắn lập tức đi tới bên người Tống Quân Uyển, hắn đứng trước mặt nàng và nói:
- Nói đi, ngươi muốn cho ta xem cái gì.
Tống Quân Uyển che miệng cười cười, đôi mắt mang theo gợn sóng giống như có thể dìm chết Bạch Tiểu Thuần, hắn nhìn thấy nàng như vậy thì hít thở dồn dập, đúng lúc này Tống Quân Uyển vỗ túi trữ vật, ngay sau đó trong tay nàng xuất hiện một viên thuốc.
- Ngươi xem, đây là cái gì?
Bạch Tiểu Thuần sững sờ, hắn lại bất mãn, hắn còn tưởng rằng Tống Quân Uyển muốn cho mình xem cái gì, hóa ra là một viên đan dược, nội tâm hắn nói thầm như thế, sau khi nhìn rõ viên đan dược, với tạo nghệ đan đạo của hắn hiện tại tự nhiên nhìn ra nó là đan dược gì.
- Đây là Phát Tình Đan ah, tại sao ngươi còn...
Bạch Tiểu Thuần vừa nói tới đây liền hít khí lạnh, hắn lập tức nghĩ tới Hồng Trần Nữ...
Nhưng vào lúc này... Tống Quân Uyển xấu hổ đỏ mặt, ánh mắt của nàng càng to gan hơn, lúc này bàn tay... Bóp nát đan dược.
Ba!
Khi Phát Tình Đan bị Tống Quân Uyển bóp nát, âm thanh quen thuộc vang lên bên tai Bạch Tiểu Thuần, nó như sấm sét to lớn trong lòng hắn.
Sau khi Phát Tình Đan vỡ vụn lại sinh ra sương mù màu đỏ, trong chốc lát nó khuếch tán ra chung quanh, không đợi Bạch Tiểu Thuần kịp phản ứng, sương mù đã bao phủ hắn và Tống Quân Uyển vào trong.
- Ah!
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy đầu óc kêu ông ông, hắn vô ý thức muốn lui về phía sau nhưng không chờ hắn lui được vài bước đã bị thân thể mềm mại nhỏ nhắn ôm chặt.
- Không muốn ah...
Bạch Tiểu Thuần hô hấp dồn dập, hắn lại nháy mắt mấy cái, hắn phát hiện sâu trong lòng còn có chờ mong nhưng vẫn tranh thủ hét lớn.
- Uyển nhi ngươi chờ một chút, ngươi muốn làm gì, ah... Đừng xé y phục của ta ah, đây là lần đầu tiên của ta...
Bạch Tiểu Thuần kêu thảm thiết cực kỳ khoa trương, thậm chí trong sương mù đỏ bao phủ hắn rõ ràng có thể giãy dụa nhưng giãy dụa không mạnh, hắn chỉ kêu la thảm thiết mà thôi.
Hắn sợ ah, sợ bị Tống Quân Uyển biết rõ mình ở Man Hoang đã sớm bị Hồng Trần Nữ làm như thế, vì vậy hắn càng ra sức kêu thảm thiết.
- Đừng như vậy, để cho ta chuẩn bị một chút...
Trong sương mù có tiếng kêu thảm thiết của Bạch Tiểu Thuần vang lên không dứt bên tai, nhưng trên thực tế ở trong sương mù kia hắn chỉ giả vờ giả vịt chống cự vài cái, sau đó lại âm thầm như mời gọi, thậm chí hữu ý vô ý còn bày ra mấy tư thế giúp Tống Quân Uyển xé quần áo của mình thuận lợi hơn.
Tống Quân Uyển vào lúc này thở dốc kịch liệt.
- Câm miệng, muốn lần đầu tiên của ngươi.
Sau khi hắn nói xong là âm thanh xé rách quần áo vang lên, Bạch Tiểu Thuần kêu thảm thiết nhưng cũng dừng lại, vào lúc này hắn hít thở thật sâu, nương theo tiếng kêu đau đớn của Tống Quân Uyển chính là sương mù quay cuồng.
Thời gian trôi qua, một canh giờ sau...
Khi sương mù biến mất, Tống Quân Uyển đã khôi phục thần trí, cũng mặc quần áo tử tế và gương mặt hồng nhuận phơn phớt, nàng đang sửa sang quần áop, lúc nghiêng đầu nhìn sang trong mắt càng có đắc ý, càng có ngọt ngào, nhìn Bạch Tiểu Thuần hai tay ôm đầu gối ngơ ngác ngồi ở đó.
Bộ dạng Bạch Tiểu Thuần như vậy càng làm nàng thỏa mãn, trên thực tế Bạch Tiểu Thuần không như vậy thì nàng sẽ hoài nghi, lúc này nàng cảm thấy mỹ mãn, Tống Quân Uyển cười nhạt nói.
- Đi, còn không mặc quần áo tử tế, yên tâm, ta sẽ phụ trách với ngươi.
Nhưng trên thực tế Bạch Tiểu Thuần ngẩn người có ba thành là thật, bảy thành đều là giả... Hắn không dám không ngẩn người ah, hắn thật sự sợ Tống Quân Uyển biết rõ chân tướng, vào lúc này cũng chỉ có thể như thế, nội tâm của hắn đang so sánh giữa Tống Quân Uyển với Hồng Trần Nữ.
Vừa so sánh, nội tâm Bạch Tiểu Thuần đã xoắn xuýt, hắn phát hiện hai người rất hoãn mỹ, một tràn ngập dã tính, một người thiên tư kinh người, đúng là mai lan cúc trúc mỗi người mỗi vẻ.
Trên mặt của hắn mang theo đau khổ, thậm chí sau khi nhớ lại càng run run, dùng tỏ vẻ đây là lần đầu tiên của mình...
Về phần trong ba thành là thật kia, nội tâm của hắn cảm khái vô hạn, hắn cảm giác hai lần của mình đều bại trong tay Phát Tình Đan...
- Chẳng lẽ Phát Tình Đan khắc ta?! Lần thứ nhất như vậy, lần thứ hai cũng như vậy, chẳng lẽ còn có lần thứ ba, lần thứ tư, lần thứ năm...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.