Chương 1439: Huyết mạch cường đại
Nhĩ Căn
06/04/2018
Lại ở thời điểm Bạch Tiểu Thuần ở đây rầu rĩ vì tên của hài tử, Thánh Hoàng đột nhiên đến!
Hắn hạ xuống, trước đó hoàn toàn không có một chút dấu hiệu nào, Thậm chí toàn bộ Khôi Hoàng Triều ngoại trừ Bạch Tiểu Thuần ra, cũng không có người nào phát hiện. Nhất là hiện tại, ở thời điểm hài tử của Bạch Tiểu Thuần sắp sinh, Thánh Hoàng hạ xuống, lập tức khiến cho ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên. Sau khi nhận thấy được sóng dao động trong thiên địa, hắn bất chợt ngẩng đầu, thoáng lắc người một cái, lại trực tiếp xông đến trên bầu trời.
Mới vừa xuất hiện, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lại xác định phong tỏa phía xa. Rất nhanh, nơi hư vô hắn nhìn tới vặn vẹo. Bóng dáng của Thánh Hoàng một bước đi ra. Hắn vốn có thể khiến cho bản thân llặng lẽ không một tiếng động tới đây. Nhưng hắn lại lo lắng sẽ khiến cho Bạch Tiểu Thuần hiểu nhầm. Cho nên lúc này hạ xuống, hắn chỉ là trên bầu trời, mà không phải là bên trong Khôi Hoàng Thành.
- Nhị đệ!
Mới vừa xuất hiện, Thánh Hoàng lại cười ha ha một tiếng, tiến lên vài bước, hướng về phía Bạch Tiểu Thuần liền ôm quyền.
Bạch Tiểu Thuần đối với chuyện Thánh Hoàng đột nhiên đến, cùng lúc cảm thấy vô cùng kinh ngạc, không biết đối phương vì sao lại tới đây. Về phương diện khác hắn cũng có phần cảnh giác. Thật sự ánh sáng Thái Cổ của hắn hiện tại, còn cần mấy tháng nữa có khả năng một lần nữa khôi phục.
- Đại ca tới đây, không biết chuyện gì?
Nếu như đổi lại là thời điểm khác, Bạch Tiểu Thuần cũng sẽ lá mặt lá trái một hồi. Nhưng hôm nay hắn không có tâm tình này, đơn giản trực tiếp mở miệng.
- Không có việc gì, không có việc gì. Ta chính là ở trong hoàng cung nhàn rỗi, nhớ tới nhị đệ hiện tại có chuyện vui lớn, lo lắng Tà Hoàng vô sỉ này làm phiền, cho nên tới bảo vệ cho nhị đệ.
Thánh Hoàng cười ha hả, vừa nói, ánh mắt vừa đảo qua Khôi Hoàng Thành phía dưới, thần thức giống như tản ra, dường như đang tìm kiếm cái gì.
Bạch Tiểu Thuần lập tức nhíu mày, giơ tay phải vung lên, lại trực tiếp ngăn cản thần thức của Thánh Hoàng. Hắn nheo mắt lại, nhìn về phía Thánh Hoàng.
- Lòng tốt của đại ca, nhị đệ xin ghi nhận tấm lòng. Chỉ có điều hiện tại quả thực không có thuận tiện.
Bạch Tiểu Thuần chậm rãi mở miệng, hoàn toàn không có chút nhượng bộ. Thánh Hoàng có chút xấu hổ. Hắn cũng biết hiện tại đến đây, rất dễ dàng gây ra hiểu nhầm. Nhưng thật sự không đến thăm, trong lòng hắn sốt ruột. Lúc này mắt thấy Bạch Tiểu Thuần vẫn hiểu nhầm, Thánh Hoàng có chút do dự, thở dài một tiếng.
- Không dối gạt gì nhị đệ, ta cũng biết lần này đường đột đến đây. Nhưng... thánh quy mất rồi...
Thánh Hoàng vừa nói, ừa nhìn chằm chằm vào biểu tình của Bạch Tiểu Thuần.
Sau khi Bạch Tiểu Thuần nghe được thánh quy mất, hắn có chút không kịp phản ứng. Nhưng rất nhanh, mắt hắn lại bỗng nhiên trợn tròn. Hắn ý thức được thánh quy trong miệng của Thánh Hoàng là ai...
- Con rùa đen nhỏ? Mất rồi?
Bạch Tiểu Thuần sửng sốt. Hắn không giả vờ. Hắn thật sự không biết gì về chuyện con rùa đen nhỏ mất tích.
- Nửa tháng trước, thánh quy đột nhiên biến mất. Nó đi thì cũng thôi, nhưng trước khi đi, lại còn nhân lúc ta không chú ý, trộm đi không ít hạt sen...
Thánh Hoàng cũng phiền muộn. Mấy năm nay thánh quy ở chỗ của hắn vẫn rất tốt. Hắn đối với thánh quy vẫn luôn luôn yêu thích. Gần như đối phương muốn cái gì, lại cho cái đó. Nhưng hôm nay nó lại vẫn mất tích.
Dựa theo suy nghĩ của hắn, con rùa đen nhỏ nhất định là tìm đến Bạch Tiểu Thuần. Nhưng hôm nay, từ khi hắn hạ xuống cho đến hiện tại, mặc dù thần thức bị Bạch Tiểu Thuần ngăn cản cắt ngang, nhưng vẫn đại khái quét ngang Khôi Hoàng Thành. Ở chỗ này hắn không nhận thấy được một chút tung tích gì của con rùa đen nhỏ.
Mà từ thần sắc của Bạch Tiểu Thuần, Thánh Hoàng cũng nhìn ra được không có gì giả tạo. Hắn biết đối phương không có nói dối.
- Cái này...
Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến lúc trước, khi mình tới Thánh Hoàng Triều cùng Thánh Hoàng liên minh, vì không ảnh hưởng tới chuyện liên minh, từng trấn an con rùa đen nhỏ, nói chờ đến thời điểm thỏa đáng, mình lại dẫn đối phương đi.
Nhưng trong khoảng thời gian này, vì hài tử sắp sinh ra, Bạch Tiểu Thuần cũng quên mất con rùa đen nhỏ ở nơi nào. Thật không nghĩ tới đối phương lại có thể bỏ trốn. Hiện tại Thánh Hoàng tìm tới, Bạch Tiểu Thuần cũng có chút chột dạ. Thời điểm hắn đang cân nhắc nên mở miệng giải thích như thế nào. Bỗng nhiên, thần sắc hắn thoáng động, ngước đầu nhìn lên bầu trời phía xa.
Thánh Hoàng cũng có chút kinh ngạc, nhìn sang.
Rất nhanh, ở trong hư vô nơi ánh mắt bọn họ tập trung nhìn lại, đang truyền đến từng hồi những tiếng gào thét. Ngay sau đó, cuối cùng lại ở giữa thiên địa xuất hiện hơn một nghìn chiếc... chiến thuyền cực lớn!!
Trên nghìn chiếc chiến thuyền này, bất kỳ một cái nào cũng có kích thước chừng nghìn trượng, rất khí thế. Nhất là chiến thuyền đi đầu kia, còn dài đến gần vạn trượng. Lúc này khi đang gào thét lao tới, kéo theo nghìn chiếc chiến thuyền phái sau, đang không ngừng tới gần về phía Khôi Hoàng Thành.
Chợt nhìn thoáng qua, giống như một trận chiến tranh xâm lấn. Nhưng hết lần này tới lần khác nơi này là Khôi Hoàng Thành. Có thể từ sát biên giới Tiên Vực của Khôi Hoàng Triều, một đường bay tới, trừ phi là có hoàng giả Thái Cổ thi pháp, nếu không, cho dù là Thiên Tôn tồn tại, cũng khó có thể khiến cho trên nghìn chiếc chiến thuyền này, lặng lẽ không một tiếng động không bị người phát hiện, đi tới nơi này.
Nhất là ở bốn phía xung quanh chiến thuyền này, lúc này vẫn có không ít tu sĩ. Bọn họ đều là người của thế giới Thông Thiên. Lúc này mỗi người đều lộ ra biểu tình cổ quái, theo chiến thuyền từ từ tới gần.
Thậm chí trong Khôi Hoàng Thành, cũng có không ít người nhìn thấy cảnh tượng này. Tất cả đều ồ lên chấn động kinh ngạc, tưởng kẻ địch tấn công. Chỉ là mặc dù bọn họ không nhìn thấy rõ người trên chiến thuyền, nhưng Bạch Tiểu Thuần cùng Thánh Hoàng ở trên bầu trời này, dựa vào tu vi của bọn họ, lại nhìn thấy rõ ràng.
Trên nghìn trên chiến thuyền này nam nữ đều có. Nhưng nếu cẩn thận đếm lại, sẽ phát hiện nữ tu rõ ràng nhiều hơn nam tu. Nhất là sóng dao động huyết mạctrên người bọn họ h, lại có không ít người đều lộ ra khí tức của thế giới Thông Thiên!
Nếu chỉ như vậy thì cũng thôi, nhưng số lượng của bọn họ thật sự quá nhiều. Gần như trên mỗi một chiếc chiến thuyền, đều có hơn trăm người... Chiến thuyền vạn trượng đi đầu này, còn tập trung tới mấy vạn người.
- Lục Vân Dao!
Thánh Hoàng sửng sốt.
- Thần Toán Tử!
Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, ngơ ngác nhìn bóng dáng quen thuộc đứng ở trên chiến thuyền vạn trượng đó. Người này chính là Thần Toán Tử. Bốn phía xung quanh hắn... mấy vạn nữ tử này, cuối cùng ở trên trang phục của mỗi một người, đều giống như là thiếp thất của hắn...
Hắn hạ xuống, trước đó hoàn toàn không có một chút dấu hiệu nào, Thậm chí toàn bộ Khôi Hoàng Triều ngoại trừ Bạch Tiểu Thuần ra, cũng không có người nào phát hiện. Nhất là hiện tại, ở thời điểm hài tử của Bạch Tiểu Thuần sắp sinh, Thánh Hoàng hạ xuống, lập tức khiến cho ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên. Sau khi nhận thấy được sóng dao động trong thiên địa, hắn bất chợt ngẩng đầu, thoáng lắc người một cái, lại trực tiếp xông đến trên bầu trời.
Mới vừa xuất hiện, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lại xác định phong tỏa phía xa. Rất nhanh, nơi hư vô hắn nhìn tới vặn vẹo. Bóng dáng của Thánh Hoàng một bước đi ra. Hắn vốn có thể khiến cho bản thân llặng lẽ không một tiếng động tới đây. Nhưng hắn lại lo lắng sẽ khiến cho Bạch Tiểu Thuần hiểu nhầm. Cho nên lúc này hạ xuống, hắn chỉ là trên bầu trời, mà không phải là bên trong Khôi Hoàng Thành.
- Nhị đệ!
Mới vừa xuất hiện, Thánh Hoàng lại cười ha ha một tiếng, tiến lên vài bước, hướng về phía Bạch Tiểu Thuần liền ôm quyền.
Bạch Tiểu Thuần đối với chuyện Thánh Hoàng đột nhiên đến, cùng lúc cảm thấy vô cùng kinh ngạc, không biết đối phương vì sao lại tới đây. Về phương diện khác hắn cũng có phần cảnh giác. Thật sự ánh sáng Thái Cổ của hắn hiện tại, còn cần mấy tháng nữa có khả năng một lần nữa khôi phục.
- Đại ca tới đây, không biết chuyện gì?
Nếu như đổi lại là thời điểm khác, Bạch Tiểu Thuần cũng sẽ lá mặt lá trái một hồi. Nhưng hôm nay hắn không có tâm tình này, đơn giản trực tiếp mở miệng.
- Không có việc gì, không có việc gì. Ta chính là ở trong hoàng cung nhàn rỗi, nhớ tới nhị đệ hiện tại có chuyện vui lớn, lo lắng Tà Hoàng vô sỉ này làm phiền, cho nên tới bảo vệ cho nhị đệ.
Thánh Hoàng cười ha hả, vừa nói, ánh mắt vừa đảo qua Khôi Hoàng Thành phía dưới, thần thức giống như tản ra, dường như đang tìm kiếm cái gì.
Bạch Tiểu Thuần lập tức nhíu mày, giơ tay phải vung lên, lại trực tiếp ngăn cản thần thức của Thánh Hoàng. Hắn nheo mắt lại, nhìn về phía Thánh Hoàng.
- Lòng tốt của đại ca, nhị đệ xin ghi nhận tấm lòng. Chỉ có điều hiện tại quả thực không có thuận tiện.
Bạch Tiểu Thuần chậm rãi mở miệng, hoàn toàn không có chút nhượng bộ. Thánh Hoàng có chút xấu hổ. Hắn cũng biết hiện tại đến đây, rất dễ dàng gây ra hiểu nhầm. Nhưng thật sự không đến thăm, trong lòng hắn sốt ruột. Lúc này mắt thấy Bạch Tiểu Thuần vẫn hiểu nhầm, Thánh Hoàng có chút do dự, thở dài một tiếng.
- Không dối gạt gì nhị đệ, ta cũng biết lần này đường đột đến đây. Nhưng... thánh quy mất rồi...
Thánh Hoàng vừa nói, ừa nhìn chằm chằm vào biểu tình của Bạch Tiểu Thuần.
Sau khi Bạch Tiểu Thuần nghe được thánh quy mất, hắn có chút không kịp phản ứng. Nhưng rất nhanh, mắt hắn lại bỗng nhiên trợn tròn. Hắn ý thức được thánh quy trong miệng của Thánh Hoàng là ai...
- Con rùa đen nhỏ? Mất rồi?
Bạch Tiểu Thuần sửng sốt. Hắn không giả vờ. Hắn thật sự không biết gì về chuyện con rùa đen nhỏ mất tích.
- Nửa tháng trước, thánh quy đột nhiên biến mất. Nó đi thì cũng thôi, nhưng trước khi đi, lại còn nhân lúc ta không chú ý, trộm đi không ít hạt sen...
Thánh Hoàng cũng phiền muộn. Mấy năm nay thánh quy ở chỗ của hắn vẫn rất tốt. Hắn đối với thánh quy vẫn luôn luôn yêu thích. Gần như đối phương muốn cái gì, lại cho cái đó. Nhưng hôm nay nó lại vẫn mất tích.
Dựa theo suy nghĩ của hắn, con rùa đen nhỏ nhất định là tìm đến Bạch Tiểu Thuần. Nhưng hôm nay, từ khi hắn hạ xuống cho đến hiện tại, mặc dù thần thức bị Bạch Tiểu Thuần ngăn cản cắt ngang, nhưng vẫn đại khái quét ngang Khôi Hoàng Thành. Ở chỗ này hắn không nhận thấy được một chút tung tích gì của con rùa đen nhỏ.
Mà từ thần sắc của Bạch Tiểu Thuần, Thánh Hoàng cũng nhìn ra được không có gì giả tạo. Hắn biết đối phương không có nói dối.
- Cái này...
Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến lúc trước, khi mình tới Thánh Hoàng Triều cùng Thánh Hoàng liên minh, vì không ảnh hưởng tới chuyện liên minh, từng trấn an con rùa đen nhỏ, nói chờ đến thời điểm thỏa đáng, mình lại dẫn đối phương đi.
Nhưng trong khoảng thời gian này, vì hài tử sắp sinh ra, Bạch Tiểu Thuần cũng quên mất con rùa đen nhỏ ở nơi nào. Thật không nghĩ tới đối phương lại có thể bỏ trốn. Hiện tại Thánh Hoàng tìm tới, Bạch Tiểu Thuần cũng có chút chột dạ. Thời điểm hắn đang cân nhắc nên mở miệng giải thích như thế nào. Bỗng nhiên, thần sắc hắn thoáng động, ngước đầu nhìn lên bầu trời phía xa.
Thánh Hoàng cũng có chút kinh ngạc, nhìn sang.
Rất nhanh, ở trong hư vô nơi ánh mắt bọn họ tập trung nhìn lại, đang truyền đến từng hồi những tiếng gào thét. Ngay sau đó, cuối cùng lại ở giữa thiên địa xuất hiện hơn một nghìn chiếc... chiến thuyền cực lớn!!
Trên nghìn chiếc chiến thuyền này, bất kỳ một cái nào cũng có kích thước chừng nghìn trượng, rất khí thế. Nhất là chiến thuyền đi đầu kia, còn dài đến gần vạn trượng. Lúc này khi đang gào thét lao tới, kéo theo nghìn chiếc chiến thuyền phái sau, đang không ngừng tới gần về phía Khôi Hoàng Thành.
Chợt nhìn thoáng qua, giống như một trận chiến tranh xâm lấn. Nhưng hết lần này tới lần khác nơi này là Khôi Hoàng Thành. Có thể từ sát biên giới Tiên Vực của Khôi Hoàng Triều, một đường bay tới, trừ phi là có hoàng giả Thái Cổ thi pháp, nếu không, cho dù là Thiên Tôn tồn tại, cũng khó có thể khiến cho trên nghìn chiếc chiến thuyền này, lặng lẽ không một tiếng động không bị người phát hiện, đi tới nơi này.
Nhất là ở bốn phía xung quanh chiến thuyền này, lúc này vẫn có không ít tu sĩ. Bọn họ đều là người của thế giới Thông Thiên. Lúc này mỗi người đều lộ ra biểu tình cổ quái, theo chiến thuyền từ từ tới gần.
Thậm chí trong Khôi Hoàng Thành, cũng có không ít người nhìn thấy cảnh tượng này. Tất cả đều ồ lên chấn động kinh ngạc, tưởng kẻ địch tấn công. Chỉ là mặc dù bọn họ không nhìn thấy rõ người trên chiến thuyền, nhưng Bạch Tiểu Thuần cùng Thánh Hoàng ở trên bầu trời này, dựa vào tu vi của bọn họ, lại nhìn thấy rõ ràng.
Trên nghìn trên chiến thuyền này nam nữ đều có. Nhưng nếu cẩn thận đếm lại, sẽ phát hiện nữ tu rõ ràng nhiều hơn nam tu. Nhất là sóng dao động huyết mạctrên người bọn họ h, lại có không ít người đều lộ ra khí tức của thế giới Thông Thiên!
Nếu chỉ như vậy thì cũng thôi, nhưng số lượng của bọn họ thật sự quá nhiều. Gần như trên mỗi một chiếc chiến thuyền, đều có hơn trăm người... Chiến thuyền vạn trượng đi đầu này, còn tập trung tới mấy vạn người.
- Lục Vân Dao!
Thánh Hoàng sửng sốt.
- Thần Toán Tử!
Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, ngơ ngác nhìn bóng dáng quen thuộc đứng ở trên chiến thuyền vạn trượng đó. Người này chính là Thần Toán Tử. Bốn phía xung quanh hắn... mấy vạn nữ tử này, cuối cùng ở trên trang phục của mỗi một người, đều giống như là thiếp thất của hắn...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.