Chương 821: Không nhìn thấy ta...
Nhĩ Căn
14/06/2017
Bạch Tiểu Thuần còn chần chờ thì Công Tôn Uyển Nhi
đang bị mười cái trường mâu kia đâm xuyên qua mấy trăm lần, toàn thân
đều là máu, dường như sắp tan vỡ, ngay lúc này thanh âm thê lương từ
miệng nàng cũng trở nên vô cùng mãnh liệt, thậm chí một loại chấn động
kinh người từ trên người nàng như sắp bộc phát ra.
Thấy vậy, mọi người xung quanh lập tức tâm thần chấn động.
"Bạch Tiểu Thuần, chết đi!" Hồng Trần Nữ ở giữa không trung cũng thất kinh, nàng nghiến chặt răng, cắn mạnh đầu lưỡi phun ra một ngụm máu tươi, bấm niệm pháp quyết chỉ tay một cái, lập tức mười thanh Huyết Mâu kia, tốc độ gia tăng, đồng thời toàn bộ bốc cháy.
Giống như nhúng thép nung đỏ vào nước lạnh, uy lực của Huyết Mâu cũng tăng mạnh, nổ vang một tiếng, mười Huyết Mâu kia có ngừng lại một chút rồi đồng loạt đánh lên thân thể đang run rẩy như sắp vỡ tan của Công Tôn Uyển Nhi. Ngay lúc va chạm, toàn bộ mười Huyết Mâu đều nổ tung, bộc phát ra sức hủy diệt cực lớn bao phủ Công Tôn Uyển Nhi ở bên trong.
Dùng mắt thường có thể thấy được, thân thể Công Tôn Uyển Nhi đã chia năm xẻ bảy.
Lần bùng nổ cuối cùng này uy lực thực sự quá lớn dù là Hồng Trần Nữ cũng vì thao tác hơi không chính xác làm cho Thiên Nhân Lực không ngừng khuếch tán ra bốn phương, gây ra gió lốc, ngay cả Hồn tu của Cự Quỷ Quân Đoàn cũng bị dư chấn đánh bay.
Nhiều người phun ra máu tươi, thân thể lui lại, một ít người còn bị bay ra, Bạch Tiểu Thuần thì không sao cả, nhưng cũng không muốn làm cho mình trở nên khác người nên cũng kêu thảm một tiếng, thân thể bay ngược về phía sau, bộ dáng lảo đảo như thể suýt nữa thì đứng không vững.
Khi nhìn về nơi thân thể của Công Tôn Uyển Nhi đã vỡ tan ra, ánh mắt hắn có khi vui sướng, lại có khi là phức tạp.
"Chẳng lẽ cứ như vậy mà chết? Sao có thể chỉ đơn giản như vậy..." Bạch Tiểu Thuần trái tim đập nhanh, chuyện này dường như không hợp lý cho lắm, mà hiện tại xung quanh cũng truyền ra những tiếng reo vui sướng.
Hồng Trần Nữ sắc mặt tái nhợt, miễn cưỡng nở nụ cười, thở sâu, đang muốn đi xem bên người tên Bạch Tiểu Thuần đã chết kia có di vật gì không thì đột nhiên, sắc mặt nàng đại biến, nhanh chóng lui lại.
"Ngươi..."
Nàng vừa mở miệng thì trong chớp mắt từ chỗ Công Tôn Uyển Nhi trào ra một đạo trùng thiên huyết mang, hồng mang này mang theo khí tức đầy đầy tà ác và huyết tinh, thậm chí còn có băng hàn cùng với lửa giận ngập trời.
Cả bầu trời chỉ trong nháy mắt bị màu đỏ bao phủ, mặt đất biến thành màu máu, dường như nơi đây đã biến thành một cái Huyết Trì vô cùng tà ác.
Hồng Trần Nữ lui lại hơi chậm, bị huyết quang chạm tới, lập tức toàn thân run rẩy, sắc mặt đỏ hồng, phun ra máu tươi.
Mọi người xung quanh đều vô cùng sợ hãi, Bạch Tiểu Thuần cũng suýt nữa thì rơi con mắt ra ngoài. Vốn là hắn đang giả vờ bước đi lảo đảo, lúc này trực tiếp trở thành đứng không vững, trong lúc chạy nhanh bị ngã xuống đất, kêu thảm một tiếng, khống chế tim đập đồng thời, kích phát mặt nạ, làm cho bản thân nhìn như đã chết...
Gần như ngay khi Bạch Tiểu Thuần giả chết, đạo huyết mang kia bỗng co rút lại hình thành một huyết ảnh mơ hồ ở phía trước nơi thân thể Công Tôn Uyển Nhi vỡ ra. Tốc độ huyết ảnh này cực nhanh, hơn nhiều so với Công Tôn Uyển Nhi lúc trước, trong nháy mắt đã tới chỗ một Hồn tu của Cự Quỷ Quân Đoàn.
Nó trực tiếp đi xuyên qua cơ thể kẻ này, thân thể gã run rẩy, tóc hoa râm, răng tróc ra, nếp nhăn đầy mặt rồi cuối cùng là thành thây khô.
Chỉ trong chốc lát, linh hồn, sinh cơ, khí huyết, tu vi, toàn bộ đều đã bị huyết ảnh kia hút sạch... Mà đây mới chỉ là bắt đầu, huyết ảnh này tốc độ cực nhanh, hóa thành một đạo huyết tuyến, không ngừng xuyên qua cơ thể của gần vạn Hồn tu của Cự Quỷ Quân Đoàn.
Nơi nó đi qua, những Hồn tu kia còn không kịp kêu thảm một tiếng thì đã trở thành thây khô.
Diễn biến nơi đây nói thì dài, thực ra chỉ xảy ra trong chớp mắt, từ lúc Công Tôn Uyển Nhi biến thân huyết ảnh cho đến khi hóa thành một đạo huyết tuyến bay xuyên qua cơ thể những Hồn tu kia gần như là ngay lập tức...
Một ngàn, hai ngàn, ba ngàn...
Năm ngàn, sáu ngàn, bảy ngàn...
Tốc độ quá nhanh, từ xa nhìn lại, chỉ thấy đạo huyết tuyến này giống như một cây tú hoa châm, gần như xuyên qua toàn bộ Hồn tu nơi đây, tiễn đưa bọn họ cùng nhau lên đường.
Bạch Tiểu Thuần giả chết nằm trên đất, chứng kiến như vậy, da đầu hắn như sắp nổ tung, cảm xúc phức tạp lúc hắn nhìn thấy Công Tôn Uyển Nhi sắp chết hiện tại đã biến mất sạch sẽ.
"Đừng nhìn thấy ta, đừng nhìn thấy ta... Ta đã chết rồi..." Bạch Tiểu trong lòng không ngừng cầu nguyện, càng kích phát mặt nạ, lúc này hắn đã nhìn ra, Hồng Trần Nữ hoàn toàn không thể đối phó được với Hồng Trần Nữ.
"Chết hết rồi, hơn một vạn người, giờ đây chỉ còn một ít, mà một ít người kia lúc này... cũng đã chết rồi!"
"Lúc trước ta đã nhắc nhở mà lại không nghe." Bạch Tiểu Thuần vô cùng lo lắng, nhìn thấy Công Tôn Uyển Nhi nãy giờ giết người làm hắn run rẩy cả tâm can, nội tâm bất an, lúc này sinh tử nguy cơ đã rất gần, hắn nằm dưới đất, không dám cử động một chút, chỉ hy vọng Công Tôn Uyển Nhi nghĩ mình là thi thể mà không để ý tới.
Không biết có phải nhờ mặt nạ hiệu quả rất cao hay là hắn diễn quá thật, đạo huyết tuyếndo huyết ảnh Công Tôn Uyển Nhi hóa thành sau khi thôn phệ khí huyết của gần vạn người xong cũng không để ý đến chỗ Bạch Tiểu Thuần cùng với hơn mười thây khô bên cạnh.
Huyết tuyến lóe lên một cái, đi tới giữa không trung ngưng tụ lại, Công Tôn Uyển Nhi tiếp tục lấy bộ dáng Bạch Tiểu Thuần mà hiện ra.
Ngay khi xuất hiện, khí tức dao động trên người nàng mạnh mẽ tăng lên, tu vi từ Nguyên Anh trực tiếp trở thành Thiên Nhân!
Bầu trời biến sắc, gió nổi mây bay, một nửa không trung hóa thành màu đỏ tím hướng về phía bên đỏ tươi mà cắn nuốt, gây ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Vốn là ý chí của Hồng Trần Nữ xâm nhập vào mảnh thiên địa này, thế nhưng bây giờ lại giống như bị đuổi, bị đánh bật ra khỏi thiên địa này.
"Bạch Tiểu Thuần!" Hồng Trần Nữ toàn thân run rẩy, ngay khi ý chí bị đánh bật ra, nàng đã bị phản phệ, phun ra máu tươi, ánh mắt đầy sát khí, vừa rồi không phải nàng không định cứu mọi người thế nhưng đối phương quá nhanh, hơn nữa nàng lại bị huyết quang đánh vào, huyết khí trong cơ thể cuộn trào, giống như sắp rời khỏi cơ thể khiến nàng không kịp đi cứu người, chỉ có thể phải áp chế khí huyết của mình.
Nghe thấy Hồng Trần Nữ gọi tên mình, Bạch Tiểu Thuần không khỏi thở dài chua xót, hắn biết mối oan này phải do mình chịu rồi...
"Chỉ cần chạy khỏi nơi, bà nội nó chứ, lão tử lập tức luyện linh Nguyên Anh, nhất cổ tác khí lập tức lên Nguyên Anh Hậu Kì... Chỉ có như vậy mới có thể giữ được mạng nhỏ trong hoàn cảnh nguy hiểm này..." Bạch Tiểu Thuần tim đập mạnh, Công Tôn Uyển Nhi xuất hiện tuy không phải chuyện tốt nhưng cũng có mặt lợi.
Hắn có thể luyện linh Nguyên Anh mà không có ai hoài nghi hắn, bởi vì đã có cái bia ngắm khác rồi...
"Nhưng giờ có nghĩ điều này cũng vô dụng, điều quan trọng là phải làm sao để chạy trốn." Bạch Tiểu Thuần có chút buồn bực, lúc này, xung quanh đều là người chết, nếu hắn mà bỏ chạy thì quá lộ liễu.
Lúc này hắn chỉ có thể giả chết, cầu mong trận chiến kết thúc thật nhanh, Công Tôn Uyển Nhi rời đi rồi mình mới có thể chạy đi, hoặc là xuất hiện sự tình ngoài ý muốn để hắn có cơ hội trốn thoát.
Khi Bạch Tiểu Thuần đang lo phiền thì Công Tôn Uyển Nhi ngẩng đầu, cười tủm tỉm nhìn Hồng Trần Nữ đang run rẩy, nhẹ giọng nói.
"Thực sự cảm ta ngươi, giúp ta cũng gần như hơi no rồi, ăn nốt ngươi... Hẳn là sẽ hơi no." Nói xong, Công Tôn Uyển Nhi cười một tiếng, lóe lên đi tới chỗ Hồng Trần Nữ.
Tốc độ nàng cực nhanh, tuy có hơi chậm so với lúc hóa thành huyết tuyến, nhưng vẫn là nhanh như chớp, gần như ngay lập tức liện xuất hiện trước mặt Hồng Trần Nữ. Hồng Trần Nữ hai tay bấm niệm pháp quyết, lập tức Hồng Liên bay ra, Công Tôn Uyển Nhi nâng tay phải lên, nhẹ nhàng ấn xuống, nổ vang một tiếng, Hồng Trần Nữ phun ra máu tươi, thân thể lui lại hơn mười trượng.
"Khí huyết hao tổn quá nhiều, như vậy không được, ăn ngươi sẽ không còn vị ngon nữa!" Công Tôn Uyển Nhi âm thanh phiêu hốt, đi tới gần, Bạch Tiểu Thuần ở dưới đất nhìn trộm, lập tức nội tâm run rẩy.
Hồng Trần Nữ hoàn toàn không phải đối thủ của Công Tôn Uyển Nhi, tiếng nổ không ngừng vang lên, nàng liên tục lui lại, máu tươi phun ra, chật vật vô cùng.
Thậm chí pháp bảo Hồng Liên của nàng cũng bị Công Tôn Uyển Nhi đánh vào, từng tầng từng tầng nổ tung, cuối cùng ầm một tiếng, tan thành tro bụi, còn Hồng Trần Nữ sắc mặt trắng bệch, thân thể lung lay như sắp đổ. Nàng muốn chạy trốn thế nhưng dưới tốc độ quỷ dị của Công Tôn Uyển Nhi, điều đó căn bản là không thể.
Thấy vậy, mọi người xung quanh lập tức tâm thần chấn động.
"Bạch Tiểu Thuần, chết đi!" Hồng Trần Nữ ở giữa không trung cũng thất kinh, nàng nghiến chặt răng, cắn mạnh đầu lưỡi phun ra một ngụm máu tươi, bấm niệm pháp quyết chỉ tay một cái, lập tức mười thanh Huyết Mâu kia, tốc độ gia tăng, đồng thời toàn bộ bốc cháy.
Giống như nhúng thép nung đỏ vào nước lạnh, uy lực của Huyết Mâu cũng tăng mạnh, nổ vang một tiếng, mười Huyết Mâu kia có ngừng lại một chút rồi đồng loạt đánh lên thân thể đang run rẩy như sắp vỡ tan của Công Tôn Uyển Nhi. Ngay lúc va chạm, toàn bộ mười Huyết Mâu đều nổ tung, bộc phát ra sức hủy diệt cực lớn bao phủ Công Tôn Uyển Nhi ở bên trong.
Dùng mắt thường có thể thấy được, thân thể Công Tôn Uyển Nhi đã chia năm xẻ bảy.
Lần bùng nổ cuối cùng này uy lực thực sự quá lớn dù là Hồng Trần Nữ cũng vì thao tác hơi không chính xác làm cho Thiên Nhân Lực không ngừng khuếch tán ra bốn phương, gây ra gió lốc, ngay cả Hồn tu của Cự Quỷ Quân Đoàn cũng bị dư chấn đánh bay.
Nhiều người phun ra máu tươi, thân thể lui lại, một ít người còn bị bay ra, Bạch Tiểu Thuần thì không sao cả, nhưng cũng không muốn làm cho mình trở nên khác người nên cũng kêu thảm một tiếng, thân thể bay ngược về phía sau, bộ dáng lảo đảo như thể suýt nữa thì đứng không vững.
Khi nhìn về nơi thân thể của Công Tôn Uyển Nhi đã vỡ tan ra, ánh mắt hắn có khi vui sướng, lại có khi là phức tạp.
"Chẳng lẽ cứ như vậy mà chết? Sao có thể chỉ đơn giản như vậy..." Bạch Tiểu Thuần trái tim đập nhanh, chuyện này dường như không hợp lý cho lắm, mà hiện tại xung quanh cũng truyền ra những tiếng reo vui sướng.
Hồng Trần Nữ sắc mặt tái nhợt, miễn cưỡng nở nụ cười, thở sâu, đang muốn đi xem bên người tên Bạch Tiểu Thuần đã chết kia có di vật gì không thì đột nhiên, sắc mặt nàng đại biến, nhanh chóng lui lại.
"Ngươi..."
Nàng vừa mở miệng thì trong chớp mắt từ chỗ Công Tôn Uyển Nhi trào ra một đạo trùng thiên huyết mang, hồng mang này mang theo khí tức đầy đầy tà ác và huyết tinh, thậm chí còn có băng hàn cùng với lửa giận ngập trời.
Cả bầu trời chỉ trong nháy mắt bị màu đỏ bao phủ, mặt đất biến thành màu máu, dường như nơi đây đã biến thành một cái Huyết Trì vô cùng tà ác.
Hồng Trần Nữ lui lại hơi chậm, bị huyết quang chạm tới, lập tức toàn thân run rẩy, sắc mặt đỏ hồng, phun ra máu tươi.
Mọi người xung quanh đều vô cùng sợ hãi, Bạch Tiểu Thuần cũng suýt nữa thì rơi con mắt ra ngoài. Vốn là hắn đang giả vờ bước đi lảo đảo, lúc này trực tiếp trở thành đứng không vững, trong lúc chạy nhanh bị ngã xuống đất, kêu thảm một tiếng, khống chế tim đập đồng thời, kích phát mặt nạ, làm cho bản thân nhìn như đã chết...
Gần như ngay khi Bạch Tiểu Thuần giả chết, đạo huyết mang kia bỗng co rút lại hình thành một huyết ảnh mơ hồ ở phía trước nơi thân thể Công Tôn Uyển Nhi vỡ ra. Tốc độ huyết ảnh này cực nhanh, hơn nhiều so với Công Tôn Uyển Nhi lúc trước, trong nháy mắt đã tới chỗ một Hồn tu của Cự Quỷ Quân Đoàn.
Nó trực tiếp đi xuyên qua cơ thể kẻ này, thân thể gã run rẩy, tóc hoa râm, răng tróc ra, nếp nhăn đầy mặt rồi cuối cùng là thành thây khô.
Chỉ trong chốc lát, linh hồn, sinh cơ, khí huyết, tu vi, toàn bộ đều đã bị huyết ảnh kia hút sạch... Mà đây mới chỉ là bắt đầu, huyết ảnh này tốc độ cực nhanh, hóa thành một đạo huyết tuyến, không ngừng xuyên qua cơ thể của gần vạn Hồn tu của Cự Quỷ Quân Đoàn.
Nơi nó đi qua, những Hồn tu kia còn không kịp kêu thảm một tiếng thì đã trở thành thây khô.
Diễn biến nơi đây nói thì dài, thực ra chỉ xảy ra trong chớp mắt, từ lúc Công Tôn Uyển Nhi biến thân huyết ảnh cho đến khi hóa thành một đạo huyết tuyến bay xuyên qua cơ thể những Hồn tu kia gần như là ngay lập tức...
Một ngàn, hai ngàn, ba ngàn...
Năm ngàn, sáu ngàn, bảy ngàn...
Tốc độ quá nhanh, từ xa nhìn lại, chỉ thấy đạo huyết tuyến này giống như một cây tú hoa châm, gần như xuyên qua toàn bộ Hồn tu nơi đây, tiễn đưa bọn họ cùng nhau lên đường.
Bạch Tiểu Thuần giả chết nằm trên đất, chứng kiến như vậy, da đầu hắn như sắp nổ tung, cảm xúc phức tạp lúc hắn nhìn thấy Công Tôn Uyển Nhi sắp chết hiện tại đã biến mất sạch sẽ.
"Đừng nhìn thấy ta, đừng nhìn thấy ta... Ta đã chết rồi..." Bạch Tiểu trong lòng không ngừng cầu nguyện, càng kích phát mặt nạ, lúc này hắn đã nhìn ra, Hồng Trần Nữ hoàn toàn không thể đối phó được với Hồng Trần Nữ.
"Chết hết rồi, hơn một vạn người, giờ đây chỉ còn một ít, mà một ít người kia lúc này... cũng đã chết rồi!"
"Lúc trước ta đã nhắc nhở mà lại không nghe." Bạch Tiểu Thuần vô cùng lo lắng, nhìn thấy Công Tôn Uyển Nhi nãy giờ giết người làm hắn run rẩy cả tâm can, nội tâm bất an, lúc này sinh tử nguy cơ đã rất gần, hắn nằm dưới đất, không dám cử động một chút, chỉ hy vọng Công Tôn Uyển Nhi nghĩ mình là thi thể mà không để ý tới.
Không biết có phải nhờ mặt nạ hiệu quả rất cao hay là hắn diễn quá thật, đạo huyết tuyếndo huyết ảnh Công Tôn Uyển Nhi hóa thành sau khi thôn phệ khí huyết của gần vạn người xong cũng không để ý đến chỗ Bạch Tiểu Thuần cùng với hơn mười thây khô bên cạnh.
Huyết tuyến lóe lên một cái, đi tới giữa không trung ngưng tụ lại, Công Tôn Uyển Nhi tiếp tục lấy bộ dáng Bạch Tiểu Thuần mà hiện ra.
Ngay khi xuất hiện, khí tức dao động trên người nàng mạnh mẽ tăng lên, tu vi từ Nguyên Anh trực tiếp trở thành Thiên Nhân!
Bầu trời biến sắc, gió nổi mây bay, một nửa không trung hóa thành màu đỏ tím hướng về phía bên đỏ tươi mà cắn nuốt, gây ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Vốn là ý chí của Hồng Trần Nữ xâm nhập vào mảnh thiên địa này, thế nhưng bây giờ lại giống như bị đuổi, bị đánh bật ra khỏi thiên địa này.
"Bạch Tiểu Thuần!" Hồng Trần Nữ toàn thân run rẩy, ngay khi ý chí bị đánh bật ra, nàng đã bị phản phệ, phun ra máu tươi, ánh mắt đầy sát khí, vừa rồi không phải nàng không định cứu mọi người thế nhưng đối phương quá nhanh, hơn nữa nàng lại bị huyết quang đánh vào, huyết khí trong cơ thể cuộn trào, giống như sắp rời khỏi cơ thể khiến nàng không kịp đi cứu người, chỉ có thể phải áp chế khí huyết của mình.
Nghe thấy Hồng Trần Nữ gọi tên mình, Bạch Tiểu Thuần không khỏi thở dài chua xót, hắn biết mối oan này phải do mình chịu rồi...
"Chỉ cần chạy khỏi nơi, bà nội nó chứ, lão tử lập tức luyện linh Nguyên Anh, nhất cổ tác khí lập tức lên Nguyên Anh Hậu Kì... Chỉ có như vậy mới có thể giữ được mạng nhỏ trong hoàn cảnh nguy hiểm này..." Bạch Tiểu Thuần tim đập mạnh, Công Tôn Uyển Nhi xuất hiện tuy không phải chuyện tốt nhưng cũng có mặt lợi.
Hắn có thể luyện linh Nguyên Anh mà không có ai hoài nghi hắn, bởi vì đã có cái bia ngắm khác rồi...
"Nhưng giờ có nghĩ điều này cũng vô dụng, điều quan trọng là phải làm sao để chạy trốn." Bạch Tiểu Thuần có chút buồn bực, lúc này, xung quanh đều là người chết, nếu hắn mà bỏ chạy thì quá lộ liễu.
Lúc này hắn chỉ có thể giả chết, cầu mong trận chiến kết thúc thật nhanh, Công Tôn Uyển Nhi rời đi rồi mình mới có thể chạy đi, hoặc là xuất hiện sự tình ngoài ý muốn để hắn có cơ hội trốn thoát.
Khi Bạch Tiểu Thuần đang lo phiền thì Công Tôn Uyển Nhi ngẩng đầu, cười tủm tỉm nhìn Hồng Trần Nữ đang run rẩy, nhẹ giọng nói.
"Thực sự cảm ta ngươi, giúp ta cũng gần như hơi no rồi, ăn nốt ngươi... Hẳn là sẽ hơi no." Nói xong, Công Tôn Uyển Nhi cười một tiếng, lóe lên đi tới chỗ Hồng Trần Nữ.
Tốc độ nàng cực nhanh, tuy có hơi chậm so với lúc hóa thành huyết tuyến, nhưng vẫn là nhanh như chớp, gần như ngay lập tức liện xuất hiện trước mặt Hồng Trần Nữ. Hồng Trần Nữ hai tay bấm niệm pháp quyết, lập tức Hồng Liên bay ra, Công Tôn Uyển Nhi nâng tay phải lên, nhẹ nhàng ấn xuống, nổ vang một tiếng, Hồng Trần Nữ phun ra máu tươi, thân thể lui lại hơn mười trượng.
"Khí huyết hao tổn quá nhiều, như vậy không được, ăn ngươi sẽ không còn vị ngon nữa!" Công Tôn Uyển Nhi âm thanh phiêu hốt, đi tới gần, Bạch Tiểu Thuần ở dưới đất nhìn trộm, lập tức nội tâm run rẩy.
Hồng Trần Nữ hoàn toàn không phải đối thủ của Công Tôn Uyển Nhi, tiếng nổ không ngừng vang lên, nàng liên tục lui lại, máu tươi phun ra, chật vật vô cùng.
Thậm chí pháp bảo Hồng Liên của nàng cũng bị Công Tôn Uyển Nhi đánh vào, từng tầng từng tầng nổ tung, cuối cùng ầm một tiếng, tan thành tro bụi, còn Hồng Trần Nữ sắc mặt trắng bệch, thân thể lung lay như sắp đổ. Nàng muốn chạy trốn thế nhưng dưới tốc độ quỷ dị của Công Tôn Uyển Nhi, điều đó căn bản là không thể.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.