Chương 620: Lão giả thần bí
Nhĩ Căn
05/04/2018
Mỗi lần thẩm vấn, trong lồng giam đều truyền ra tiếng gào thét thảm thiết, mọi người sợ hãi càng ngày càng nhiều hơn.
Nhất là không nhìn thấy quá trình cụ thể, cho nên cảm giác kinh khủng còn mạnh hơn nhiều.
Tối trọng yếu nhất, mỗi lần Bạch Tiểu Thuần thẩm vấn xong đi ra, trọng phạm sau lưng hắn, mặc kệ trước kia hung tàn cỡ nào, kiêu ngạo không thuần cỡ nào cũng như biến thành người khác, co lại run rẩy trong góc, thậm chí lạc ấn không thể xóa đi, qua vài ngày sau, lúc Bạch Tiểu Thuần đi ngang qua lồng giam bọn họ, bọn họ như con thỏ chấn kinh, không ngừng run rẩy sợ hãi và gào khóc.
Đội trưởng không ngừng vui mừng, cũng làm danh tiếng của Bạch Tiểu Thuần trong khu Đinh tăng lên đỉnh phong, ánh mắt mọi người nhìn hắn đã mang theo ý vị khác biệt.
Bạch Tiểu Thuần hứng thú càng lúc càng lớn, hứng thú của hắn không phải đi dùng Phát Tình đan ép hỏi, mà là bí mật trong lòng của đám trọng phạm, những bí mật này nhiều lắm, phần lớn là về Man Hoang, còn có một ít thuộc về thành Cự Quỷ, Bạch Tiểu Thuần nổ lực suốt một tháng, hắn phát hiện mình biết quá nhiều bí mật.
Một tháng sau, lúc đội chín rời đi, toàn bộ tù phạm trong nhà giam thở ra một hơi, suốt một tháng, bọn họ cảm thấy một ngày dài như một năm, Bạch Tiểu Thuần mang lại ác mộng cho bọn họ, cho dù không bị ép hỏi cũng chôn dấu hạt giống sợ hãi.
Trái lại đội chín chính thức phát đạt, bọn họ lấy tài phú ra chia của, việc này oanh động chín tiểu đội khác, chín tiểu đội này được phân một phần nhỏ, đây là cái giá lớn của đội trưởng đội chín.
Lúc phân tài phú tới tay, tiểu đội khác trong khu Đinh rung động rất lớn, bọn họ dò hỏi nguyên nhân, lập tức biết thân phận hắc tiên của Bạch Tiểu Thuần, tâm thần như thiên lôi đánh trúng.
- Cái gì, một tháng, tên kia cạy miệng tất cả trọng phạm câm miệng suốt trăm năm!! Đây là chuyện không có khả năng.
- Đáng chết, khó trách đội chín muốn tuần tra thay chúng ta.
- Bạch Hạo có thủ đoạn hắc tiên, nếu đây là thật, thủ đoạn hắc tiên của hắn cực kỳ cao mình, phải biết rằng hắc tiên khu Đinh của chúng ta cũng không làm được như thế.
Trong lúc rung động, các tiểu đội khác không ngừng tìm hiểu tin tức, sau khi chứng thực mọi thứ, mọi người lập tức áp chế sôi trào đỏ mắt nhìn đội chín.
Ngay cả Tôn Bằng là đội trưởng khu Đinh, sau khi đạt được tin tức xác nhận cũng rung động.
- Thời gian một tháng, cạy miệng toàn bộ trọng phạm cứng đầu suốt trăm năm!
Tôn Bằng hít khí lạnh, sau khi hắn nhìn thấy đội trưởng đội chín dâng hồn dược và pháp bảo lên, hắn còn không dám tin vào mắt mình, Tôn Bằng phải thở dài chán nản.
- Bạch Hạo này là kẻ tâm ngoan thủ lạt, lục thân không nhận, hắn quả thật thích hợp làm hắc tiên.
Vừa nghĩ tới khu Đinh của mình, lúc này hắn nhất định phải thông báo với giám ngục trưởng Lý Húc, từ đó phóng thích danh tiếng, Tôn Bằng phấn chấn, dứt khoát vung tay áo ra lệnh cho phép Bạch Tiểu Thuần có thể tùy thời ra vào lao ngục, thuận tiện hắn thẩm vấn trọng phạm.
Lúc này những tiểu đội khác không ngừng tuần tra khu Đinh, một tháng có thể đi ba ngày, nhưng đối với Bạch Hạo hắn không có hạn chế này.
Đãi ngộ đặc thù như thế, nếu đổi thành lúc khác nhất định có người không đồng ý, nhưng trước mắt Bạch Tiểu Thuần làm ra chuyện quá dọa người, trong khoảng thời gian ngắn không có kẻ nào đứng ra phản đối việc này.
Một tháng qua với người đội chín là một tháng thu hoạch, bọn họ không cần làm gì cả, chỉ cần đi theo Bạch Tiểu Thuần là đạt được tài phú xa xỉ.
Phải biết tài phú của cả trăm tên trọng phạm rất phong phú, đã không cách nào hình dung rồi, cho dù mỗi lính canh cầm một phần trong đó nhưng tính gộp lại cũng làm người ta sợ hãi.Cũng khó trách Tôn Bằng lấy được một nửa liền hưng phấn cho Bạch Tiểu Thuần quyền lợi đặc thù, đồng dạng Bạch Tiểu Thuần có thu hoạch gần với Tôn Bằng, nhưng trên thực tế với tính cách của hắn làm sao không có giữ lại...
Hắn đã sớm âm thầm thông tri Chu Nhất Tinh cùng Lý Phong, bảo bọn họ đi vơ vét một phen.
Việc này mọi người trong ma lao có đoán được nhưng nó cũng là một phần trong quy tắc, chỉ cần Bạch Tiểu Thuần không làm quá phận, không có kẻ nào đi gây phiền toái với hắc tiên.
Vả lại Bạch Tiểu Thuần rất biết làm người, cho dù lời nói làm việc hay trình độ hào phóng cũng làm người khác thoải mái, cho nên không ai so đo.
Những thứ này chưa tính là thu hoạch lớn nhất của Bạch Tiểu Thuần, hắn có được bí mật của hơn trăm tên trọng phạm... Những bí mật này mặc dù không đầy đủ nhưng bao hàm toàn diện.
- Trong thành Cự Quỷ từng có năm đại gia tộc... Còn có hai đại gia tộc, trong vòng một đêm bị cự quỷ thôn phệ, tận diệt cả nhà.
- Tu vi Cự Quỷ Vương nhìn như bán thần nhưng trong lời đồn, công pháp của hắn có thiếu hụt trí mạng?
- Trong mười đại hầu, có người muốn phản bội Cự Quỷ Vương?
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần chớp động, những tin tức này chỉ là một phần trong các bí mật mà thôi, còn có quá nhiều chuyện che dấu làm cho Bạch Tiểu Thuần hiếu kỳ.
- Không nghĩ tới trong lao ngục còn có chuyện như thế.
Bạch Tiểu Thuần vui vẻ cúi đầu nhìn hồn tháp thủy tinh của mình, hai mắt sáng lên, số lượng oan hồn hắn có được nhiều tới mức kinh người.
- Hỏa diễm mười ba màu, ta đã thôi diễn không kém bao nhiêu...
Tinh thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, ý định nếm thử luyện chế hỏa diễm mười ba màu chẳng qua chỗ của hắn quá nhỏ không thích hợp luyện chế, vả lại nếu luyện chế sẽ sinh ra ảnh hưởng quá lớn.
Trầm ngâm một phen, Bạch Tiểu Thuần lập tức đi tới cửa lớn của lao ngục.
Trên đường đi, lính canh tiểu đội khác nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần liền khách khí, chào hỏi từ xa, Bạch Tiểu Thuần mỉm cười hưởng thụ cảm giác được người khác xem trọng, hắn đáp lại từng người sau đó cất bước đi vào cổng ánh sáng.
Lúc xuất hiện trong lao ngục, không quan tâm tới đám phạm nhân áo xám và trọng phạm, Bạch Tiểu Thuần nhớ kỹ trong khu vực này có vị trí trống trải, hắn lập tức dùng tốc độ nhanh nhất đi tới nơi này.
Không bao lâu hắn đã đi tới cuối khu Đinh, sau đó tìm được khu vực trống trai, hắn lập tức bố trí tầng tầng cấm chế mới khoanh chân ngồi xuống, hắn hô hấp vững vàng liền bắt đầu cầm hồn tháp ra.
Trong hồn tháp có vô số oan hồn bay ra ngoài, phô thiên cái địa, tứ tán bát phương, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần ngưng trọng, hắn phát tay, trong tay có hỏa diễm mười hai màu xuất hiện.
- Hỏa diễm mười ba màu, lúc đầu ta rời khỏi Bạch gia vẫn nghiên cứu, bút ký của Bạch Hạo gây xúc động cho ta, lại trải qua thôi diễn lục lọi mấy ngày qua, hiện tại ta có nắm chắc thành công thật lớn.
- Cho dù thất bại cũng không quan hệ, tìm được nguyên nhân, điều chỉnh luyện chế sẽ thành công.
Bạch Tiểu Thuần không chần chờ, hắn bấm niệm pháp quyết điểm vào hỏa diễm mười hai màu, lúc này biển lửa thôn phệ vô số oan hồn.
Thôn phệ nhìn như rất nhanh nhưng bất kỳ khâu nào cũng trải qua Bạch Tiểu Thuần tính toán vô số lần mới có kết quả, theo thời gian trôi qua, oan hồn chung quanh bị dung hợp, trên hỏa diễm mười hai màu có thêm màu sắc mới, nhưng vào lúc này nó sinh ra bất ổn rất mạnh, mặc cho Bạch Tiểu Thuần điều chỉnh thế nào cũng không có tác dụng, mặc dù không có tan vỡ nổ tung nhưng cũng dập tắt.
Bạch Tiểu Thuần cau mày, hắn thử lại lần nữa.
Một ngày, hai ngày, ba ngày... Lại trôi qua nửa tháng, Bạch Tiểu Thuần đã thử luyện chế mấy mươi lần nhưng đều thất bại, hắn đều cẩn thận suy tư nguyên nhân sau đó luyện chế.
Thời gian dần qua, hắn dần dần nắm chắc luyện chế hỏa diễm mười ba màu, cho tới ngày hôm nay, Bạch Tiểu Thuần đang suy nghĩ liền ngẩng đầu nhìn trời.
Đôi mắt của hắn đầy tơ máu nhưng tinh thần vô cùng tốt, hắn hít thở dồn dập và mang theo chờ mong.
- Đây là vấn đề cuối cùng cũng bị ta hóa giải, lúc này nhất định thành công.
Bạch Tiểu Thuần hất tay áo lên, có nhiều oan hồn bay ra khỏi hồn tháp, không đợi bay lâu, Bạch Tiểu Thuần luyện thành hỏa diễm mười hai màu, thiêu đốt dung hợp xong, Bạch Tiểu Thuần hết sức chăm chú, thậm chí thân thể xuất hiện hư ảnh trùng điệp, linh thức bạo tăng, thời gian dần qua, hỏa diễm mười hai màu xuất hiện thêm màu mới.
Trong nháy mắt xuất hiện màu mới, tiếng nổ ngập trời sinh ra, hỏa diễm nóng bạo tăng hơn lúc trước mấy chục lần khuếch tán tám phương, nơi như tạo thành hỏa diễm phong bạo.
Những phạm nhân nơi xa đều hãi hùng khiếp vía, không dám tới gần chút nào, ngay cả những trọng phạm bị giam trong đầu lâu cũng hoảng sợ nhìn sang.
Bởi vì bọn họ cách Bạch Tiểu Thuần không xa, vì vậy có thể nhìn thấy cấm chế bên kia, trong một lao ngục gần vị trí của Bạch Tiểu Thuần, một lão giả đang ngồi ngẩng đầu lên, trên mặt hắn còn có cái bớt đỏ, ánh mắt tảo sáng, nếu như có lính canh ngục nhìn thấy cảnh này sẽ giật mình!
Phải biết rằng trọng phạm bị giam giữ trong nơi này, tu vi của bọn họ đều bị phong ấn, không có khả năng còn tu vi, lão giả trước mặt lại phát hiện Bạch Tiểu Thuần luyện chế hỏa diễm mười ba màu, đây mới là việc đáng sợ.
Lão giả này chính là người đội trưởng tùy ý chỉ cho Bạch Tiểu Thuần, là kẻ chọc giận Cự Quỷ Vương, là lão giả bớt đỏ bị nhốt vào nơi này hơn hai trăm năm.
Ánh mắt của hắn tỏa sáng sau đó nhắm lại, tiếp tục ngồi xuống, dường như hỏa diễm mười ba màu cũng chỉ làm hắn hơi liếc mắt nhìn mà thôi.
Bạch Tiểu Thuần không biết được, khí tức của hắn nặn nề, cẩn thận xiết chặc bàn tay, hành động của hắn làm biển lửa bộc phát ầm ầm, không ngừng bị áp súc, lúc này trong bàn tay Bạch Tiểu Thuần chỉ còn lại một đám hỏa diễm mười ba màu thật nhỏ.
- Thành công!
Bạch Tiểu Thuần cười ha ha, trong mắt mang theo thần thái vui mừng, thông qua bút ký của Bạch Hạo, Bạch Tiểu Thuần đã đoán được chênh lệch giữa hỏa diễm mười ba màu và mười bốn màu không lớn.
Cho dù là cùng cảnh giới, chỉ có hỏa diễm mười lăm màu mới là cái hào rộng, một khi luyện chế hỏa diễm mười màu sẽ từ Hoàng phẩm nhảy lên Huyền phẩm..
Mà Luyện Hồn Sư Huyền phẩm có tư cách trở thành nội tình căn bản của đại thế gia! Dù sao Hồn Tu đều muốn đột phá Nguyên Anh đại viên mãn bước vào Thiên Nhân, tiêu chuẩn thấp nhất là vật phẩm luyện linh mười lăm lần, thông qua vật phẩm cảm ngộ thiên địa, đạt được một phần vạn khả năng đạt tới cảnh giới thiên nhân hợp nhất.
- Hỏa diễm mười bốn màu, hôm nay ta có vài phần nắm chắc...
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần kiên định, hắn có ý định luyện chế hỏa diễm mười bốn màu.
Lại qua nửa tháng.
Tóc Bạch Tiểu Thuần tán loạn, hắn sắp điên rồi, vào thời khắc mấu chốt, nửa tháng qua thất bại làm hắn đột nhiên tăng mạnh.
- Tối đa còn năm lần, ta nhất định sẽ thành công.
Bạch Tiểu Thuần đỏ mắt, vỗ hồn tháp, lúc này oan hồn bay ra ngoài, Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, hắn phát hiện hồn quá ít, lúc này trợn mắt há hốc mồm.
- Không còn?
Bạch Tiểu Thuần sửng sốt, hắn nhớ rõ bản thân lúc trước có rất nhiều, lúc này ngây người, hắn nở nụ cười khổ, biết mình hao phí quá lớn.
- Không để ý, nhịn không được...
Bạch Tiểu Thuần buồn nản, thở dài, nội tâm gấp gáp, nhớ tế oan hồn tại Trường thành lúc trước.
- Đáng tiếc, năm đó ta giao oan hồn cho Trường thành đổi chiến công...
Vừa nghĩ tới bản thân lúc trước làm việc ngốc nghếch, Bạch Tiểu Thuần hối hận không thôi.
- Đám phạm nhân nhiều năm của khu Đinh đều bị ta cạy miệng, ta giao tin tức cho Chu Nhất Tinh, có lẽ hắn thu hoạch không ít...
- Cũng được, ta ra ngoài một chuyện, ngoại trừ việc Chu Nhất Tinh, nhìn xem có thể mua thêm oan hồn trở về hya không.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ, mặc dù oan hồn không còn, hồn dược trong túi trữ vật lại không ít.
- Hơn nữa thành Cự Quỷ này, ta chưa đi dạo khắp nơi...
Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần đứng lên, hắn hóa thành hào quang bay ra khỏi lao ngục, hắn cầm lệnh bài thân phận lính canh rời khỏi ma lao, sau khi bay ra khỏi mắt trái con rùa đá, lệnh bài thân phận tỏa hào quang sáng ngời, cũng bị ngăn cách ở bên ngoài.
Bạch Tiểu Thuần bay lên trên, lúc lao ra khỏi mặt nước cũng là buổi trưa, toàn bộ thành Cự Quỷ vô cùng náo nhiệt, bên ngoài sông bảo vệ thành còn có không ít người.
Mặt nước nổ vang, đưa tới không ít Hồn Tu chú ý, lúc Bạch Tiểu Thuần bay ra khỏi mặt nước làm mọi người sững sờ, cũng ý thức được thân phận của Bạch Tiểu Thuần, dù sao sông đào bảo vệ thành xuất hiện, bình thường đều là người ma lao!
- Là người ma lao...
- Ma lao...
Ma lao đối với đa số Hồn Tu thành Cự Quỷ mà nói là nơi cực kỳ kinh khủng, lúc này cả đám thu liễm tâm thần dời ánh mắt nhìn chỗ khác.
Thậm chí Bạch Tiểu Thuần bay ra khỏi sông bảo vệ thành, bầu trời xa xa có đội tuần tra bay tới, đám thị vệ nhìn sang lệnh bài của Bạch Tiểu Thuần, lập tức nhận ra thân phận Bạch Tiểu Thuần, cũng không muốn trêu chọc người ma lao, vì vậy giả bộ như không thấy và rời đi vội vàng.
- Người ma lao rất có địa vị nha.
Bạch Tiểu Thuần rất ngạc nhiên, mặc dù trước kia hắn nghe đồn về ma lao nhưng hôm nay thân là ngục tốt ma lao, tự mình thể nghiệm và cảm thụ mạnh hơn trước.
- Như vậy xem ra trở thành lính canh cũng không tệ.
Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, hắn đi tới đầu đường trong thành Cự Quỷ, cũng truyền âm cho Chu Nhất Tinh, bảo hắn tới gặp mình, lúc này đi tìm cửa hàng bán oan hồn.
Nhất là không nhìn thấy quá trình cụ thể, cho nên cảm giác kinh khủng còn mạnh hơn nhiều.
Tối trọng yếu nhất, mỗi lần Bạch Tiểu Thuần thẩm vấn xong đi ra, trọng phạm sau lưng hắn, mặc kệ trước kia hung tàn cỡ nào, kiêu ngạo không thuần cỡ nào cũng như biến thành người khác, co lại run rẩy trong góc, thậm chí lạc ấn không thể xóa đi, qua vài ngày sau, lúc Bạch Tiểu Thuần đi ngang qua lồng giam bọn họ, bọn họ như con thỏ chấn kinh, không ngừng run rẩy sợ hãi và gào khóc.
Đội trưởng không ngừng vui mừng, cũng làm danh tiếng của Bạch Tiểu Thuần trong khu Đinh tăng lên đỉnh phong, ánh mắt mọi người nhìn hắn đã mang theo ý vị khác biệt.
Bạch Tiểu Thuần hứng thú càng lúc càng lớn, hứng thú của hắn không phải đi dùng Phát Tình đan ép hỏi, mà là bí mật trong lòng của đám trọng phạm, những bí mật này nhiều lắm, phần lớn là về Man Hoang, còn có một ít thuộc về thành Cự Quỷ, Bạch Tiểu Thuần nổ lực suốt một tháng, hắn phát hiện mình biết quá nhiều bí mật.
Một tháng sau, lúc đội chín rời đi, toàn bộ tù phạm trong nhà giam thở ra một hơi, suốt một tháng, bọn họ cảm thấy một ngày dài như một năm, Bạch Tiểu Thuần mang lại ác mộng cho bọn họ, cho dù không bị ép hỏi cũng chôn dấu hạt giống sợ hãi.
Trái lại đội chín chính thức phát đạt, bọn họ lấy tài phú ra chia của, việc này oanh động chín tiểu đội khác, chín tiểu đội này được phân một phần nhỏ, đây là cái giá lớn của đội trưởng đội chín.
Lúc phân tài phú tới tay, tiểu đội khác trong khu Đinh rung động rất lớn, bọn họ dò hỏi nguyên nhân, lập tức biết thân phận hắc tiên của Bạch Tiểu Thuần, tâm thần như thiên lôi đánh trúng.
- Cái gì, một tháng, tên kia cạy miệng tất cả trọng phạm câm miệng suốt trăm năm!! Đây là chuyện không có khả năng.
- Đáng chết, khó trách đội chín muốn tuần tra thay chúng ta.
- Bạch Hạo có thủ đoạn hắc tiên, nếu đây là thật, thủ đoạn hắc tiên của hắn cực kỳ cao mình, phải biết rằng hắc tiên khu Đinh của chúng ta cũng không làm được như thế.
Trong lúc rung động, các tiểu đội khác không ngừng tìm hiểu tin tức, sau khi chứng thực mọi thứ, mọi người lập tức áp chế sôi trào đỏ mắt nhìn đội chín.
Ngay cả Tôn Bằng là đội trưởng khu Đinh, sau khi đạt được tin tức xác nhận cũng rung động.
- Thời gian một tháng, cạy miệng toàn bộ trọng phạm cứng đầu suốt trăm năm!
Tôn Bằng hít khí lạnh, sau khi hắn nhìn thấy đội trưởng đội chín dâng hồn dược và pháp bảo lên, hắn còn không dám tin vào mắt mình, Tôn Bằng phải thở dài chán nản.
- Bạch Hạo này là kẻ tâm ngoan thủ lạt, lục thân không nhận, hắn quả thật thích hợp làm hắc tiên.
Vừa nghĩ tới khu Đinh của mình, lúc này hắn nhất định phải thông báo với giám ngục trưởng Lý Húc, từ đó phóng thích danh tiếng, Tôn Bằng phấn chấn, dứt khoát vung tay áo ra lệnh cho phép Bạch Tiểu Thuần có thể tùy thời ra vào lao ngục, thuận tiện hắn thẩm vấn trọng phạm.
Lúc này những tiểu đội khác không ngừng tuần tra khu Đinh, một tháng có thể đi ba ngày, nhưng đối với Bạch Hạo hắn không có hạn chế này.
Đãi ngộ đặc thù như thế, nếu đổi thành lúc khác nhất định có người không đồng ý, nhưng trước mắt Bạch Tiểu Thuần làm ra chuyện quá dọa người, trong khoảng thời gian ngắn không có kẻ nào đứng ra phản đối việc này.
Một tháng qua với người đội chín là một tháng thu hoạch, bọn họ không cần làm gì cả, chỉ cần đi theo Bạch Tiểu Thuần là đạt được tài phú xa xỉ.
Phải biết tài phú của cả trăm tên trọng phạm rất phong phú, đã không cách nào hình dung rồi, cho dù mỗi lính canh cầm một phần trong đó nhưng tính gộp lại cũng làm người ta sợ hãi.Cũng khó trách Tôn Bằng lấy được một nửa liền hưng phấn cho Bạch Tiểu Thuần quyền lợi đặc thù, đồng dạng Bạch Tiểu Thuần có thu hoạch gần với Tôn Bằng, nhưng trên thực tế với tính cách của hắn làm sao không có giữ lại...
Hắn đã sớm âm thầm thông tri Chu Nhất Tinh cùng Lý Phong, bảo bọn họ đi vơ vét một phen.
Việc này mọi người trong ma lao có đoán được nhưng nó cũng là một phần trong quy tắc, chỉ cần Bạch Tiểu Thuần không làm quá phận, không có kẻ nào đi gây phiền toái với hắc tiên.
Vả lại Bạch Tiểu Thuần rất biết làm người, cho dù lời nói làm việc hay trình độ hào phóng cũng làm người khác thoải mái, cho nên không ai so đo.
Những thứ này chưa tính là thu hoạch lớn nhất của Bạch Tiểu Thuần, hắn có được bí mật của hơn trăm tên trọng phạm... Những bí mật này mặc dù không đầy đủ nhưng bao hàm toàn diện.
- Trong thành Cự Quỷ từng có năm đại gia tộc... Còn có hai đại gia tộc, trong vòng một đêm bị cự quỷ thôn phệ, tận diệt cả nhà.
- Tu vi Cự Quỷ Vương nhìn như bán thần nhưng trong lời đồn, công pháp của hắn có thiếu hụt trí mạng?
- Trong mười đại hầu, có người muốn phản bội Cự Quỷ Vương?
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần chớp động, những tin tức này chỉ là một phần trong các bí mật mà thôi, còn có quá nhiều chuyện che dấu làm cho Bạch Tiểu Thuần hiếu kỳ.
- Không nghĩ tới trong lao ngục còn có chuyện như thế.
Bạch Tiểu Thuần vui vẻ cúi đầu nhìn hồn tháp thủy tinh của mình, hai mắt sáng lên, số lượng oan hồn hắn có được nhiều tới mức kinh người.
- Hỏa diễm mười ba màu, ta đã thôi diễn không kém bao nhiêu...
Tinh thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, ý định nếm thử luyện chế hỏa diễm mười ba màu chẳng qua chỗ của hắn quá nhỏ không thích hợp luyện chế, vả lại nếu luyện chế sẽ sinh ra ảnh hưởng quá lớn.
Trầm ngâm một phen, Bạch Tiểu Thuần lập tức đi tới cửa lớn của lao ngục.
Trên đường đi, lính canh tiểu đội khác nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần liền khách khí, chào hỏi từ xa, Bạch Tiểu Thuần mỉm cười hưởng thụ cảm giác được người khác xem trọng, hắn đáp lại từng người sau đó cất bước đi vào cổng ánh sáng.
Lúc xuất hiện trong lao ngục, không quan tâm tới đám phạm nhân áo xám và trọng phạm, Bạch Tiểu Thuần nhớ kỹ trong khu vực này có vị trí trống trải, hắn lập tức dùng tốc độ nhanh nhất đi tới nơi này.
Không bao lâu hắn đã đi tới cuối khu Đinh, sau đó tìm được khu vực trống trai, hắn lập tức bố trí tầng tầng cấm chế mới khoanh chân ngồi xuống, hắn hô hấp vững vàng liền bắt đầu cầm hồn tháp ra.
Trong hồn tháp có vô số oan hồn bay ra ngoài, phô thiên cái địa, tứ tán bát phương, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần ngưng trọng, hắn phát tay, trong tay có hỏa diễm mười hai màu xuất hiện.
- Hỏa diễm mười ba màu, lúc đầu ta rời khỏi Bạch gia vẫn nghiên cứu, bút ký của Bạch Hạo gây xúc động cho ta, lại trải qua thôi diễn lục lọi mấy ngày qua, hiện tại ta có nắm chắc thành công thật lớn.
- Cho dù thất bại cũng không quan hệ, tìm được nguyên nhân, điều chỉnh luyện chế sẽ thành công.
Bạch Tiểu Thuần không chần chờ, hắn bấm niệm pháp quyết điểm vào hỏa diễm mười hai màu, lúc này biển lửa thôn phệ vô số oan hồn.
Thôn phệ nhìn như rất nhanh nhưng bất kỳ khâu nào cũng trải qua Bạch Tiểu Thuần tính toán vô số lần mới có kết quả, theo thời gian trôi qua, oan hồn chung quanh bị dung hợp, trên hỏa diễm mười hai màu có thêm màu sắc mới, nhưng vào lúc này nó sinh ra bất ổn rất mạnh, mặc cho Bạch Tiểu Thuần điều chỉnh thế nào cũng không có tác dụng, mặc dù không có tan vỡ nổ tung nhưng cũng dập tắt.
Bạch Tiểu Thuần cau mày, hắn thử lại lần nữa.
Một ngày, hai ngày, ba ngày... Lại trôi qua nửa tháng, Bạch Tiểu Thuần đã thử luyện chế mấy mươi lần nhưng đều thất bại, hắn đều cẩn thận suy tư nguyên nhân sau đó luyện chế.
Thời gian dần qua, hắn dần dần nắm chắc luyện chế hỏa diễm mười ba màu, cho tới ngày hôm nay, Bạch Tiểu Thuần đang suy nghĩ liền ngẩng đầu nhìn trời.
Đôi mắt của hắn đầy tơ máu nhưng tinh thần vô cùng tốt, hắn hít thở dồn dập và mang theo chờ mong.
- Đây là vấn đề cuối cùng cũng bị ta hóa giải, lúc này nhất định thành công.
Bạch Tiểu Thuần hất tay áo lên, có nhiều oan hồn bay ra khỏi hồn tháp, không đợi bay lâu, Bạch Tiểu Thuần luyện thành hỏa diễm mười hai màu, thiêu đốt dung hợp xong, Bạch Tiểu Thuần hết sức chăm chú, thậm chí thân thể xuất hiện hư ảnh trùng điệp, linh thức bạo tăng, thời gian dần qua, hỏa diễm mười hai màu xuất hiện thêm màu mới.
Trong nháy mắt xuất hiện màu mới, tiếng nổ ngập trời sinh ra, hỏa diễm nóng bạo tăng hơn lúc trước mấy chục lần khuếch tán tám phương, nơi như tạo thành hỏa diễm phong bạo.
Những phạm nhân nơi xa đều hãi hùng khiếp vía, không dám tới gần chút nào, ngay cả những trọng phạm bị giam trong đầu lâu cũng hoảng sợ nhìn sang.
Bởi vì bọn họ cách Bạch Tiểu Thuần không xa, vì vậy có thể nhìn thấy cấm chế bên kia, trong một lao ngục gần vị trí của Bạch Tiểu Thuần, một lão giả đang ngồi ngẩng đầu lên, trên mặt hắn còn có cái bớt đỏ, ánh mắt tảo sáng, nếu như có lính canh ngục nhìn thấy cảnh này sẽ giật mình!
Phải biết rằng trọng phạm bị giam giữ trong nơi này, tu vi của bọn họ đều bị phong ấn, không có khả năng còn tu vi, lão giả trước mặt lại phát hiện Bạch Tiểu Thuần luyện chế hỏa diễm mười ba màu, đây mới là việc đáng sợ.
Lão giả này chính là người đội trưởng tùy ý chỉ cho Bạch Tiểu Thuần, là kẻ chọc giận Cự Quỷ Vương, là lão giả bớt đỏ bị nhốt vào nơi này hơn hai trăm năm.
Ánh mắt của hắn tỏa sáng sau đó nhắm lại, tiếp tục ngồi xuống, dường như hỏa diễm mười ba màu cũng chỉ làm hắn hơi liếc mắt nhìn mà thôi.
Bạch Tiểu Thuần không biết được, khí tức của hắn nặn nề, cẩn thận xiết chặc bàn tay, hành động của hắn làm biển lửa bộc phát ầm ầm, không ngừng bị áp súc, lúc này trong bàn tay Bạch Tiểu Thuần chỉ còn lại một đám hỏa diễm mười ba màu thật nhỏ.
- Thành công!
Bạch Tiểu Thuần cười ha ha, trong mắt mang theo thần thái vui mừng, thông qua bút ký của Bạch Hạo, Bạch Tiểu Thuần đã đoán được chênh lệch giữa hỏa diễm mười ba màu và mười bốn màu không lớn.
Cho dù là cùng cảnh giới, chỉ có hỏa diễm mười lăm màu mới là cái hào rộng, một khi luyện chế hỏa diễm mười màu sẽ từ Hoàng phẩm nhảy lên Huyền phẩm..
Mà Luyện Hồn Sư Huyền phẩm có tư cách trở thành nội tình căn bản của đại thế gia! Dù sao Hồn Tu đều muốn đột phá Nguyên Anh đại viên mãn bước vào Thiên Nhân, tiêu chuẩn thấp nhất là vật phẩm luyện linh mười lăm lần, thông qua vật phẩm cảm ngộ thiên địa, đạt được một phần vạn khả năng đạt tới cảnh giới thiên nhân hợp nhất.
- Hỏa diễm mười bốn màu, hôm nay ta có vài phần nắm chắc...
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần kiên định, hắn có ý định luyện chế hỏa diễm mười bốn màu.
Lại qua nửa tháng.
Tóc Bạch Tiểu Thuần tán loạn, hắn sắp điên rồi, vào thời khắc mấu chốt, nửa tháng qua thất bại làm hắn đột nhiên tăng mạnh.
- Tối đa còn năm lần, ta nhất định sẽ thành công.
Bạch Tiểu Thuần đỏ mắt, vỗ hồn tháp, lúc này oan hồn bay ra ngoài, Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, hắn phát hiện hồn quá ít, lúc này trợn mắt há hốc mồm.
- Không còn?
Bạch Tiểu Thuần sửng sốt, hắn nhớ rõ bản thân lúc trước có rất nhiều, lúc này ngây người, hắn nở nụ cười khổ, biết mình hao phí quá lớn.
- Không để ý, nhịn không được...
Bạch Tiểu Thuần buồn nản, thở dài, nội tâm gấp gáp, nhớ tế oan hồn tại Trường thành lúc trước.
- Đáng tiếc, năm đó ta giao oan hồn cho Trường thành đổi chiến công...
Vừa nghĩ tới bản thân lúc trước làm việc ngốc nghếch, Bạch Tiểu Thuần hối hận không thôi.
- Đám phạm nhân nhiều năm của khu Đinh đều bị ta cạy miệng, ta giao tin tức cho Chu Nhất Tinh, có lẽ hắn thu hoạch không ít...
- Cũng được, ta ra ngoài một chuyện, ngoại trừ việc Chu Nhất Tinh, nhìn xem có thể mua thêm oan hồn trở về hya không.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ, mặc dù oan hồn không còn, hồn dược trong túi trữ vật lại không ít.
- Hơn nữa thành Cự Quỷ này, ta chưa đi dạo khắp nơi...
Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần đứng lên, hắn hóa thành hào quang bay ra khỏi lao ngục, hắn cầm lệnh bài thân phận lính canh rời khỏi ma lao, sau khi bay ra khỏi mắt trái con rùa đá, lệnh bài thân phận tỏa hào quang sáng ngời, cũng bị ngăn cách ở bên ngoài.
Bạch Tiểu Thuần bay lên trên, lúc lao ra khỏi mặt nước cũng là buổi trưa, toàn bộ thành Cự Quỷ vô cùng náo nhiệt, bên ngoài sông bảo vệ thành còn có không ít người.
Mặt nước nổ vang, đưa tới không ít Hồn Tu chú ý, lúc Bạch Tiểu Thuần bay ra khỏi mặt nước làm mọi người sững sờ, cũng ý thức được thân phận của Bạch Tiểu Thuần, dù sao sông đào bảo vệ thành xuất hiện, bình thường đều là người ma lao!
- Là người ma lao...
- Ma lao...
Ma lao đối với đa số Hồn Tu thành Cự Quỷ mà nói là nơi cực kỳ kinh khủng, lúc này cả đám thu liễm tâm thần dời ánh mắt nhìn chỗ khác.
Thậm chí Bạch Tiểu Thuần bay ra khỏi sông bảo vệ thành, bầu trời xa xa có đội tuần tra bay tới, đám thị vệ nhìn sang lệnh bài của Bạch Tiểu Thuần, lập tức nhận ra thân phận Bạch Tiểu Thuần, cũng không muốn trêu chọc người ma lao, vì vậy giả bộ như không thấy và rời đi vội vàng.
- Người ma lao rất có địa vị nha.
Bạch Tiểu Thuần rất ngạc nhiên, mặc dù trước kia hắn nghe đồn về ma lao nhưng hôm nay thân là ngục tốt ma lao, tự mình thể nghiệm và cảm thụ mạnh hơn trước.
- Như vậy xem ra trở thành lính canh cũng không tệ.
Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, hắn đi tới đầu đường trong thành Cự Quỷ, cũng truyền âm cho Chu Nhất Tinh, bảo hắn tới gặp mình, lúc này đi tìm cửa hàng bán oan hồn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.