Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 658: Mục tiêu: Thiên Đạo Nguyên Anh

Nhĩ Căn

05/04/2018

Sau khi Bạch Tiểu Thuần nhìn biểu lộ của Cự Quỷ Vương thì nội tâm nhẹ nhõm, trả lời đến cuối cùng dần dần khổ sở, hết lần này tới lần khác trong quá trình vẫn không quên nịnh nọtCự Quỷ Vương bất đắc dĩ càng nhiều, hắn nghe ra ý trong lời Bạch Tiểu Thuần, đây là muốn quyền!

- Ngươi đấy... Thôi thôi, ta sẽ bàn giao xuống dưới, về sau ngươi đảm nhiệm chức tổng quản.

Cự Quỷ Vương vung tay lên, hắn đuổi Bạch Tiểu Thuần đi.

Bạch Tiểu Thuần nghe có chức vụ tổng quản thì u mê, nhưng suy nghĩ cũng không nhỏ, nội tâm phấn chấn, thân thể thả lỏng, lại lên tiếng lần nữa:

- Vương gia, ba đại gia tộc dám phản loạn, lúc trước đuổi giết chúng ta, thật đáng hận...

Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, hắn nói xấu ba đại gia tộc, trên thực tế cũng không phải hắn nhắm vào ba đại gia tộc, mà là muốn dùng việc này làm nổi bật công lao bảo hộ Cự Quỷ Vương.

Cự Quỷ Vương nhìn Bạch Tiểu Thuần, hừ lạnh một tiếng, không nói gì, trong mắt xuất hiện hào quang.

Bạch Tiểu Thuần thấy mục đích đã đạt được, không có tiếp tục mở miệng, hắn nhanh chóng cáo từu rời đi.

Sau khi đi ra khỏi đại điện, gió thổi qua, sau lưng của hắn phát lạnh, lúc này thở ra một hơi, trong đại điện nói chuyện như bình thường nhưng Bạch Tiểu Thuần sợ hãi, thật sự cảm giác hỉ nộ vô thường của Cự Quỷ Vương làm hắn bị áp lực.

- Tuy ta nịnh nọt rất có tác dụng, thiên xuyên vạn xuyên, chỉ có Bạch Tiểu Thuần ta nịnh nọt không xuôi!

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần chuyển động, sau đó hắn suy nghĩ trọng điểm nên làm gì, vào lúc này nhớ tới thái độ đám Thiên Hầu với mình, Bạch Tiểu Thuần lập tức vui vẻ không nhỏ.

- Chỉ cần để Cự Quỷ Vương cao hứng, về sau trong Man Hoang này, ai dám chọc ta? Sau lưng ta là Cự Quỷ Vương đấy!

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền cao hứng, lúc này ánh trắng rơi trên mặt đất, Bạch Tiểu Thuần bay khỏi pho tượng Cự Quỷ Vương, nội tâm của hắn cảm khái.

- Ta vốn không muốn ưu tú như vậy nhưng không có biện pháp, đây là thiên ý... Đã chú định Bạch Tiểu Thuần ta đường đường thiếu chủ Nghịch Hà tông, Vạn Phu Trưởng của Trường thành, cho dù trong Man Hoang vẫn quật khởi như thường.

Bạch Tiểu Thuần bất đắc dĩ, hắn bị ưu tú của mình làm phiền não, lúc lắc đầu hắn đắc ý không che dấu được bay giữa thành Cự Quỷ.

Ngày bình thường hắn là lính canh ngục, mặc dù cũng có thể phi hành nhưng thực tế không có nhiều dũng khí, nếu đội tuần tra nhất định phải chấp pháp, hắn cũng phải đáp xuống.

Hiện tại Bạch Tiểu Thuần vừa mới bay ra, lập tức đội tuần tra bốn phía bay tới cung kính ôm quyền với Bạch Tiểu Thuần, cũng thủ hộ chung quanh hắn.

Việc này làm Bạch Tiểu Thuần sững sờ, hắn nhanh chóng thích ứng, đối với loại đãi ngộ này, hắn phi thường hưởng thụ, sau đó hắn ho khan xuất ra một khói ngọc giản và chắp tay sau lưng, lúc này được đội tuần tra vây quanh, hắn đi tới nhà một Thiên Hầu.

Tòa nhà trong nội thành này là biệt viện của Thiên Hầu kia, chiếm diện tích không nhỏ, bên trong giả sơn dòng nước, càng có trận pháp bảo vệ, hoàn cảnh yên tĩnh, Bạch Tiểu Thuần vừa tới, Thiên Hầu kia đã an bài xong cả rồi, đám người hầu cung kính bái kiến Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần phi thường hài lòng với an bài như thế, trong lòng cảm khái và đi vào bên trong.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra, Bạch Tiểu Thuần không lập tức dung nhập Thiên Nhân Hồn kim thuộc tính, Thiên Nhân Hồn thứ năm này rất mấu chốt, cần bế quan nhất cổ tác khí đột phá Nguyên Anh.

Hiện tại không phải thời điểm tốt để bế quan, nhất là ngày thứ hai, ý chỉ có quan hệ tới việc bổ nhiệm Bạch Tiểu Thuần làm tổng quản thành Cự Quỷ ban bố toàn thành, bị vô số người chú ý biết được, bọn họ sững sờ với tin tức này.

- Tổng quản... Bạch Hạo kia được bổ nhiệm làm tổng quản.

- Chức tổng quản này, ta ở trong thành Cự Quỷ lâu như thế, tại sao chưa nghe nói qua?

- Tổng quản, tổng quản... Nói lớn thì phải nói quản cái gì, nói nhỏ thì không quản cái gì cả... Nó nằm ở giữa thực quyền và hư chức, đều xem vương ân, Bạch Hạo đang có vương ân cuồn cuộn.

Trong thành Cự Quỷ, vô số thế lực đều phán đoán chức tổng quản này, Bạch Tiểu Thuần cũng nghe bổ nhiệm đã tới, hắn suy nghĩ có nên đi ra ngoài khoe khoang hay không, còn không chờ hắn ra ngoài, lúc này đã có người tới nhà bái phỏng.



Những người bái phỏng nối liền không dứt, từ bốn đại Thiên Hầu, còn có một ít Hồn Tu dưới quyền bọn họ, trên cơ bản người có thế lực trong thành Cự Quỷ đều tới bái kiến.

Mỗi người đều tặng đại lễ, Bạch Tiểu Thuần thu kinh tâm động phách, nhìn danh mục quà tặng, trái tim của hắn đập rộn ràng, hắn líu lưỡi nhìn con số.

Lễ vật nặng nhất chính là Thiên Hầu tên Trần Hải tặng tòa nhà cho hắn, người này thân hình hơi béo, trên mặt lúc nào cũng tươi cười, thậm chí không thèm để ý tu vi và thân phận của mình, hắn xu nịnh và rất thân cận với Bạch Tiểu Thuần.

Trừ chuyện này ra, thân phận và địa vị Bạch Tiểu Thuần đột nhiên tăng lên, người được lợi nhất là Chu Nhất Tinh cùng Lý Phong, nhất là Chu Nhất Tinh, xem như đã lập đại công cho Bạch Tiểu Thuần, hiện tại Bạch Tiểu Thuần hoa lệ trở về, Chu Nhất Tinh khổ tận cam lai, hắn kích động chạy tới bái phỏng.

Sau khi Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy Chu Nhất Tinh, biết hắn khoảng thời gian này không dễ chịu, hắn cũng có ý định tổ kiến thế lực cảu mình trong thành Cự Quỷ.

Chu Nhất Tinh kích động, sau khi trù trừ mãn chí rời đi, lập tức phát động thủ đoạn của hắn, dùng Bạch Tiểu Thuần làm da hổ cho mình, thời khắc trùng kiến sau đại loạn, bắt đầu mua chuộc lòng người chiêu binh mãi mã.

Lại kéo dài mấy ngày, người bái phỏng mới chậm rãi thưa dần, Bạch Tiểu Thuần mới có thời gian ra ngoài tản bộ, những nơi đi qua, phàm là Hồn Tu nhìn thấy hắn đều cung kính bái kiến, Bạch Tiểu Thuần tâm hoa nộ phóng, dứt khoát đi dạo thành Cự Quỷ một lần.

- Bái kiến Bạch tổng quản.

- Bái kiến Bạch tổng quản.

- Là Bạch tổng quản...

Lúc này xưng hô Bạch tổng quản làm Bạch Tiểu Thuần vênh váo, diễu võ giương oai đi lại các nơi, nội tâm vô cùng đắc ý, nhiều khi hắn nhớ lại lúc ở Linh Khê Tông, thường đứng một chỗ ho khan, cố ý nhắc nhở người chung quanh Bạch tổng quản tới rồi.

Mỗi khi như vậy âm thanh cung kính vang lên, nghe Bạch Tiểu Thuần càng đắc ý, hắn rất hưởng thụ việc này, thậm chí hắn còn chuyên môn đi ma lao một chuyến.

Lý Húc bất đắc dĩ nhưng chỉ có thể cung kính bái kiến, bồi tiếp Bạch Tiểu Thuần đi tham quan một vòng, là đi thị sát công việc... Bạch Tiểu Thuần có cảm giác xoay người làm chủ nhân, hắn đi trong ma lao với bộ dạng chỉ điểm sơn hà.

Còn có bốn đại hắc tiên của bốn khu đều chen chúc sau lưng Bạch Tiểu Thuần, bọn họ nhìn Bạch Tiểu Thuần, nội tâm vô cùng hoảng hốt, nhất là nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần trước đó đầu tiên là lính canh ngục, sau đó phạm nhân, bây giờ lại trở thành Bạch tổng quản...

Nhất là Tôn Bằng khu Đinh, hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, tuy Bạch Tiểu Thuần nhớ tình bạn cũ, lần này tới khu Đinh thị sát rất tán thưởng, Tôn Bằng kích động rất lớn.

Đặc biệt là tiểu đội thứ chín, Bạch Tiểu Thuần càng nhớ tình bạn cũ, thậm chí điểm danh bảo đội trưởng thứ chín gặp mình, phần vinh quang này làm đội trưởng thứ chín hưng phấn.

- Bạch mỗ có cảm tình với ma lao, nơi này từng là nhà của ta, ta có tình cảm sâu nhất với nơi đây...

Bạch Tiểu Thuần cảm khái than thở một tiếng.

Đám người phía sau không tự chủ cảm động, nhao nhao hưởng ứng, nhất là khi Bạch Tiểu Thuần trở lại khi Đinh, hắn nhìn nơi ở cũ của mình mà nhớ lại.

- Chính tạichỗ này, Bạch mỗ muốn từ bỏ tất cả, một lần nữa về nơi đây làm lính canh ngục.

Hắn nói lời này làm đám người chung quanh động cung, nhao nhao khuyên bảo.

- Tổng quản đại nhân tuyệt đối không thể như vậy, lão nhân gia trăm công ngàn việc, thân ở chức nặng, gánh vác hưng suy của thành Cự Quỷ.

- Đúng vậy, tổng quản đại nhân, thành Cự Quỷ có thể không có lính canh ngục, tuyệt đối không thể thiếu tổng quản.

Nhìn thấy đám người lên tiếng, Bạch Tiểu Thuần bất đắc dĩ và thở dài.

- Thôi thôi, nếu tất cả mọi người nó vây, ta cũng chỉ có thể từ bỏ lý tưởng của ta, tất cả cũng vì Vương gia, vì thành Cự Quỷ.

Đám người đứng nghiêm, ánh mắt cảm động nhìn Bạch Tiểu Thuần, có không ít người đang khóc.



Bạch Tiểu Thuần ho khan một tiếng, cảm thấy mình nói hơi quá, thật sự là quá say mê... Thế là kết thúc lần thị sát này, lúc chuẩn bị rời đi, hắn nhìn Lý Húc đi theo bên người, từ đầu đến cuối sắc mặt mất tự nhiên thậm chí có chút khó coi.

- Lý Húc, bản tổng quản muốn phê bình ngươi, ngày đó lúc Vương gia nguy hiểm, chỉ có một mình ta đang bảo vệ, ngươi đi nơi nào?

Bạch Tiểu Thuần không vui, hắn đi một vòng lớn như thế, Lý Húc không có chút biểu thị nào, thế thì cũng thôi, từ đầu tới cuối đều nghiêm mặt, việc này làm hắn bất mãn.

- Ngày đó... Ti chức đi tới chỗ Vô Thường Công...

Lý Húc trầm mặc một lát sau, cắn răng mở miệng.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần xuất hiện hàn mang nhìn chằm chằm Lý Húc, sau nửa ngày hắn nói một câu.

- Vương gia nguy cơ, ngươi lại đi tới chỗ Vô Thường Công, Lý Húc, ngươi thật sự tận trung với cương vị công tác.

Sắc mặt Lý Húc đại biến, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, sau khi phát giác hàn quang trong mắt Bạch Tiểu Thuần, hắn hô hấp dồn dập, biết mình trạng thái không đúng, sắc mặt từ đầu đến cuối khó coi, đây không phải vấn đề của Bạch Tiểu Thuần, mà là tâm tính của mình không thay đổi, thậm chí câu nói vừa rồi đã đắc tội với đối phương, vừa nghĩ tới thân phận của Bạch Hạo hiện tại, Lý Húc lập tức hối hận, hắn lập tức ôm quyền cung kính.

Bạch Tiểu Thuần cũng không phải loại người tính toán chi li, hắn không có thù hận với Lý Húc, bởi thái độ của đối phương trước mặt nhiều người làm Bạch Tiểu Thuần không nhịn được, hiện tại thấy đối phương hạ thấp tư thái, hắn cũng gật đầu buông tha, tùy ý nói một câu liền rời đi.

Mấy ngày sau, Bạch Tiểu Thuần không có yên tĩnh, tiếp tục diễu võ giương oai đi khắp thành, cùng lúc đó hắn tự nhiên không quên thù hận ba đại gia tộc đuổi giết mình.

Tính cách của hắn không nói có thù tất báo, chỉ khi nào nắm giữ quyền thế, mỗi lần nhớ tới ba đại gia tộc đều tức giận, hết lần này tới lần khác Cự Quỷ Vương có an bài khác, ngoại trừ diệt sát lão tổ Thái gia ra, lão tổ Bạch gia và Trần gia chỉ bị bắt giữ, cũng tạm thời chưa xử lý ba đại gia tộc.

Bạch Tiểu Thuần nhịn mấy ngày, hắn không nhịn được ám chỉ thế lực khắp nơi lấy lòng mình, thế là rất nhanh, trong thành Cự Quỷ xuất thủ trong bóng tối áp chế ba đại gia tộc.

Lại qua mấy ngày, đến lúc Cự Quỷ Vương thấy Bạch Tiểu Thuần những ngày qua không có việc gì đắc chí đi khắp nơi cũng không nhịn được, sau khi gọi Bạch Tiểu Thuần tới răn dạy một phen, lúc này Bạch Tiểu Thuần mới ủy khuất trở về nhà, hắn ở trong mật thất bế quan cầm Thiên Nhân Hồn tu hành.

Hắn không phải quên tu luyện, sau khi trở thành Bạch tổng quản, hắn nhịn không được muốn đi khoe khoang, dù sao trước đó trong thành Cự Quỷ này, thân phận của hắn quá thấp, bây giờ biến hóa phải đi rêu rao một phen.

Lúc hắn tu hành, Cự Quỷ Vương cũng bất đắc dĩ, những ngày qua Bạch Tiểu Thuần cáo mượn oai hùm, hắn thấy rõ ràng, cũng hiểu sâu hơn về tính cách của Bạch Tiểu Thuần.

- Tên tiểu hoạt đầu này, có đôi khi nhìn tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn tàn nhẫn, có thời điểm lại như đứa bé...

Cự Quỷ Vương lắc đầu, nhưng sâu trong lòng càng yên tâm về Bạch Tiểu Thuần không ít, Bạch Tiểu Thuần như vậy, mặc dù làm người ta bất đắc dĩ nhưng cẩn thận suy nghĩ cũng có điểm đáng yêu, trọng yếu nhất... Ưa thích khoe khoang nói rõ người này không có khả năng phản bội, dù sao tất cả của hắn đang có đều là do mình thi ân.

Về phần Bạch Tiểu Thuần âm thầm ra tay đối phó ba đại gia tộc, Cự Quỷ Vương cũng nhìn vào trong mắt, không có để ý, chỉ là việc nhỏ mà thôi.

- Tuy Bạch Hạo quá lười biếng tu hành, không cho hắn áp lực, Bạch Hạo sẽ không đi tu luyện, rõ ràng là ưa thích hưởng thụ.

Ánh mắt Cự Quỷ Vương nhìn về căn nhà của Bạch Tiểu Thuần, trong miệng nói nhỏ, lúc này ngay cả hắn cũng không phát giác, từ sau khi mang theo Bạch Tiểu Thuần về tới thành Cự Quỷ, thái độ của hắn đối đãi Bạch Tiểu Thuần đã khác với những người khác...

Lúc này trong mật thất bế quan, Bạch Tiểu Thuần thở sâu, giữ vững tinh thần, hắn áp chế đắc ý khi thân phận biến hóa, trong mắt bình tĩnh trở lại, nhìn Thiên Nhân Hồn trong tay, ánh mắt của hắn do dự và chờ mong.

- Đây là Thiên Nhân Hồn cuối cùng ta cần... Sau khi dung nhập nó vào trong người, Ngũ Hành Thiên Nhân Hồn đã đầy đủ... Ta chờ đột phá lâu như thế cũng sắp tới rồi.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo kích động và ước mơ, cầm Thiên Nhân Hồn, hắn đặt vào ngực của mình.

Oanh!

Khi dung nhập Thiên Nhân Kim hồn, khí tức của Bạch Tiểu Thuần nặng nề, vận chuyển tu vi trong cơ thể, cảm giác quen thuộc xuất hiện trong lòng, loại cảm giác thân thể sắp bị phân liệt cũng bao phủ khắp toàn thân.

Hắn khoanh chân ngồi đó, thân thể xuất hiện trùng điệp, nhìn kỹ, bao quát bản tôn có thể nhìn thấy năm Bạch Tiểu Thuần đang chồng lên nhau, theo thời gian trôi qua, dần dần cái bóng thứ năm cũng từ từ rõ ràng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook