Chương 1420: Ta muốn… khiêu chiến ngươi! (2)
Nhĩ Căn
06/04/2018
Trong chớp mắt khi bị cắt ngang, hư không ở phía trước người Bạch Tiểu Thuần sụp xuống, điên cuồng lan tràn ra, tốc độ cực nhanh, chớp mắt lại gặp Quảng Mục Thiên Tôn cùng Nhậm Linh, trực tiếp bao trùm!
Bên trong hư vô sụp xuống này ẩn chứa tu vi cùng lực lượng thân thể của Bạch Tiểu Thuần hình thành một quyền, còn ẩn chứa này một tia khí tức Chúa Tể yếu ớt. Nhưng những cái này ở chung vào một chỗ, đối với Thái Cổ có thể không có gì, nhưng đối với Thiên Tôn mà nói... Đây là một hồi tai họa cực lớn không có cách nào chống cự!!
Quảng Mục Thiên Tôn lại trực tiếp trợn trừng mắt. Lấy tu vi cùng định lực của hắn, lúc này cũng không nhịn được, da đầu muốn nổ tung, trực tiếp kinh ngạc kêu lên thất thanh.
- Đây là... Không có khả năng!
Tâm thần Quảng Mục chấn động mạnh. Một cảm giác đáng sợ nhất từ trước tới nay dâng lên, khiến cho thân thể hắn run rẩy. Lúc này hắn căn bản là không kịp suy nghĩ quá nhiều. Toàn thân hắn từ trên xuống dưới hiện ra loại nguy cơ sinh tử mãnh liệt đến cực hạn, khiến cho hắn phát ra một tiếng rít gào. Trên mặt hắn nổi gân xanh. Hắn hoàn toàn không có một chút do dự nài, càng không lui về phía sau!
Bởi vì hắn biết, lúc này lui về phía sau, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!!
Bên trong một quyền này của Bạch Tiểu Thuần, ẩn chứa lực lượng vẫn là thứ yếu. Chủ yếu nhất, là một tia khí tức ẩn chứa trong đó khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi. Khí tức này lại giống như kiếm sắc bén nhọn, lực lượng lại đẩy mạnh. Nếu như kiếm nhọn này là gỗ, hoặc làm bằng giấy, ngược lại cũng thôi. Nhưng hết lần này tới lần khác... Kiếm nhọn này giống như sức mạnh vô địch sắc bén nhất trên thế gian này.
Tốc độ quá nhanh, mắt thấy đã tới gần. Trong tiếng rít gào, Quảng Mục Thiên Tôn căn bản không có tâm tư đi bắt Bạch Tiểu Thuần. Tất cả tu vi, tất cả thần thông của hắn ầm ầm bạo phát ra. Hắn còn lấy ra chí ít mười món chí bảo. Đối với hắn mà nói, mặc dù bất kỳ một cái nào cũng không phải là thế giới chi bảo, nhưng đều là đòn sát thủ hắn bình thường rất ít vận dụng. Lúc này hắn căn bản không chú ý tới sự đau lòng, triển khai tất cả, chỉ vì... Phòng hộ!
Mà Nhậm Linh Thiên Tôn ở bên cạnh, phản ứng chậm hơn so với hắn một chút, lúc này cũng hoảng sợ không thôi. Nhưng nàng lại chuẩn bị hơi ít một chút. Nàng còn có nhiều lựa chọn, lúc này chợt lui về phía sau!
Chỉ là... Lựa chọn khác nhau, kết cục lại hoàn toàn không giống nhau!!
Trong phút chốc, theo hư không này sụp xuống, những tiếng động ầm ầm vang lên, lan tràn ra. Từ phía xa nhìn lại, giống như một cái miệng màu đen, trực tiếp cắn nuốt Quảng Mục Thiên Tôn cùng Nhậm Linh Thiên Tôn vào bên trong!
Tiếng kêu thê lương thảm thiết cùng gào thét, trong nháy mắt bạo phát ra. Đồng thời, hơn mười món chí bảo ở phía ngoài thân thể của Quảng Mục Thiên Tôn, căn bản là không có cách nào kiên trì được quá lâu, trong những tiếng ầm ầm, trực tiếp bị bẻ gãy nghiền nát. Tất cả đều nát bấy!
Mà thần thông, thuật pháp, tất cả phòng hộ của hắn, lúc này đều giống như bị mạnh mẽ xé rách, khiến cho lực sát cơ kia, lại trực tiếp xuyên qua. Nhưng hắn chuẩn bị, không phải là không có tác dụng. Bởi vì Bạch Tiểu Thuần không phóng ra quá nhiều khí tức Chúa Tể. Điều này đối với hắn mà nói, gần như là một đòn tuyệt sát. Nhưng giờ khắc này ở dưới sự chuẩn bị, khiến cho Quảng Mục Thiên Tôn ở trong công kích này, mặc dù ngực lõm xuống, thậm chí máu tươi điên cuồng phun ra, lại còn trực tiếp bị tổn thương nặng nề đến cực hạn, thân thể giống như con diều bị đứt dây cuốn ngược đi xa, nhưng tính mạng của hắn... vẫn được bảo vệ!!
Nhưng... bà lão Nhậm Linh, nàng vì lựa chọn trước tiên là lùi về phía sau, cho nên chuẩn bị chưa đủ. Phán đoán sai lầm này, lại trực tiếp dẫn đến tất cả phòng hộ của nàng bị xé ra. Kể cả thân thể của nàng, ở trong nháy mắt... cũng chia năm xẻ bảy, ầm ầm vỡ nát diệt vong!
Thậm chí còn... đạo chủng của nàng, lúc này bị cuốn ngược vào trong, cũng bị hư vô sụp xuống lan tràn ra, mặc dù không bị xóa đi, nhưng vẫn có thể nghe được rõ ràng những tiếng rắc rắc. Từ bên trong đạo chủng này, trực tiếp truyền ra tiếng kêu thê lương thảm thiết. Đạo chủng của bà lão... theo Thiên Tôn thấy, trừ khi Thái Cổ, bằng không không thể hủy diệt đạo chủng... Nhưng ở trong một chớp mắt này, lại trực tiếp xuất hiện bảy tám vết nứt cực lớn, nhìn thấy mà giật mình!
Bất kỳ một vết nứt nào xuất hiện, đều giống như một lần suy yếu sau khi sống lại. Thời khắc này đạo chủng... khiến cho bà lão này cho dù là được sống lại, sợ là tu vi Thiên Tôn toàn thân cũng sẽ bị suy yếu đến cực hạn. Có thể miễn cưỡng duy trì tu vi Thiên Tôn hay không, cũng phải xem tạo hóa của nàng!
Tất cả những điều này nói ra rất dài dòng, nhưng trên thực tế đều phát sinh ở trong chớp mắt, nhanh không thể tưởng tượng nổi. Thậm chí suy nghĩ căn bản không kịp quay ngược trở lại, càng giống như một cái tát, hung hăng tát vào trên mặt của tất cả tu sĩ Tà Hoàng Triều, tất vô cùng ác độc!
Trong mắt của tất cả mọi người, Quảng Mục Thiên Tôn cùng Nhậm Linh Thiên Tôn, hai người khí thế hung hăng, giống như mang theo sát khí vô tận trùng kích. Nhưng Bạch Tiểu Thuần ở nơi đó... thân thể lại có thể chưa từng đứng lên, chỉ là cách không đánh ra một quyền!
Một quyền này, đập nát hư vô, tổn thương nặng nề Quảng Mục Thiên Tôn. Còn kinh khủng hơn, lại... chỉ thiếu chút nữa, gần như muốn hoàn toàn giết chết một vị Thiên Tôn. Phải biết rằng trước đây, điều này gần như là không có khả năng. Chỉ có Thái Cổ ra tay, mới có thể hủy diệt đạo chủng!
Cho nên trong lúc Thiên Tôn chiến đấu, bình thường cũng không phải đặc biệt sợ hãi tử vong!
Nhưng trong một chớp mắt này... tất cả, thay đổi!!
Trong Tiên Vực của Vĩnh Hằng, ở dưới chứng kiến này của trăm vạn người mấy, từ này về sau, xuất hiện... Người thứ ba, có thể hoàn toàn chém giết Thiên Tôn!
Chuyện này đại biểu ý nghĩa, còn có Bạch Tiểu Thuần biểu hiện ra chiến lực khủng khiếp, khiến cho cổ họng tất cả mọi người không khỏi không ngừng nuốt nước bọt. Sau một hồi thất thần ngắn ngủi, tiếng kêu kinh ngạc, tiếng kêu hoảng sợ, cuồn cuộn bạo phát ngập trời!
- Trời ạ, không thể như vậy được!
- Tại sao có thể như vậy. Hắn... Hắn đến cùng tu vi gì?
- Có thể... chém giết Thiên Tôn? Thật sự chém giết, giống như xóa đi...
Những tiếng xôn xao bàn tán không ngừng khuếch tán. Ở trong sự chấn động hóa thành hoảng sợ của tất cả mọi người, đồng thời, Quảng Mục Thiên Tôn bảo vệ tính mạng, lúc này tâm thần cũng run rẩy. Lúc hắn nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, trong mắt lộ ra sự khiếp sợ mãnh liệt cùng không có cách nào tin tưởng.
Bên trong hư vô sụp xuống này ẩn chứa tu vi cùng lực lượng thân thể của Bạch Tiểu Thuần hình thành một quyền, còn ẩn chứa này một tia khí tức Chúa Tể yếu ớt. Nhưng những cái này ở chung vào một chỗ, đối với Thái Cổ có thể không có gì, nhưng đối với Thiên Tôn mà nói... Đây là một hồi tai họa cực lớn không có cách nào chống cự!!
Quảng Mục Thiên Tôn lại trực tiếp trợn trừng mắt. Lấy tu vi cùng định lực của hắn, lúc này cũng không nhịn được, da đầu muốn nổ tung, trực tiếp kinh ngạc kêu lên thất thanh.
- Đây là... Không có khả năng!
Tâm thần Quảng Mục chấn động mạnh. Một cảm giác đáng sợ nhất từ trước tới nay dâng lên, khiến cho thân thể hắn run rẩy. Lúc này hắn căn bản là không kịp suy nghĩ quá nhiều. Toàn thân hắn từ trên xuống dưới hiện ra loại nguy cơ sinh tử mãnh liệt đến cực hạn, khiến cho hắn phát ra một tiếng rít gào. Trên mặt hắn nổi gân xanh. Hắn hoàn toàn không có một chút do dự nài, càng không lui về phía sau!
Bởi vì hắn biết, lúc này lui về phía sau, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!!
Bên trong một quyền này của Bạch Tiểu Thuần, ẩn chứa lực lượng vẫn là thứ yếu. Chủ yếu nhất, là một tia khí tức ẩn chứa trong đó khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi. Khí tức này lại giống như kiếm sắc bén nhọn, lực lượng lại đẩy mạnh. Nếu như kiếm nhọn này là gỗ, hoặc làm bằng giấy, ngược lại cũng thôi. Nhưng hết lần này tới lần khác... Kiếm nhọn này giống như sức mạnh vô địch sắc bén nhất trên thế gian này.
Tốc độ quá nhanh, mắt thấy đã tới gần. Trong tiếng rít gào, Quảng Mục Thiên Tôn căn bản không có tâm tư đi bắt Bạch Tiểu Thuần. Tất cả tu vi, tất cả thần thông của hắn ầm ầm bạo phát ra. Hắn còn lấy ra chí ít mười món chí bảo. Đối với hắn mà nói, mặc dù bất kỳ một cái nào cũng không phải là thế giới chi bảo, nhưng đều là đòn sát thủ hắn bình thường rất ít vận dụng. Lúc này hắn căn bản không chú ý tới sự đau lòng, triển khai tất cả, chỉ vì... Phòng hộ!
Mà Nhậm Linh Thiên Tôn ở bên cạnh, phản ứng chậm hơn so với hắn một chút, lúc này cũng hoảng sợ không thôi. Nhưng nàng lại chuẩn bị hơi ít một chút. Nàng còn có nhiều lựa chọn, lúc này chợt lui về phía sau!
Chỉ là... Lựa chọn khác nhau, kết cục lại hoàn toàn không giống nhau!!
Trong phút chốc, theo hư không này sụp xuống, những tiếng động ầm ầm vang lên, lan tràn ra. Từ phía xa nhìn lại, giống như một cái miệng màu đen, trực tiếp cắn nuốt Quảng Mục Thiên Tôn cùng Nhậm Linh Thiên Tôn vào bên trong!
Tiếng kêu thê lương thảm thiết cùng gào thét, trong nháy mắt bạo phát ra. Đồng thời, hơn mười món chí bảo ở phía ngoài thân thể của Quảng Mục Thiên Tôn, căn bản là không có cách nào kiên trì được quá lâu, trong những tiếng ầm ầm, trực tiếp bị bẻ gãy nghiền nát. Tất cả đều nát bấy!
Mà thần thông, thuật pháp, tất cả phòng hộ của hắn, lúc này đều giống như bị mạnh mẽ xé rách, khiến cho lực sát cơ kia, lại trực tiếp xuyên qua. Nhưng hắn chuẩn bị, không phải là không có tác dụng. Bởi vì Bạch Tiểu Thuần không phóng ra quá nhiều khí tức Chúa Tể. Điều này đối với hắn mà nói, gần như là một đòn tuyệt sát. Nhưng giờ khắc này ở dưới sự chuẩn bị, khiến cho Quảng Mục Thiên Tôn ở trong công kích này, mặc dù ngực lõm xuống, thậm chí máu tươi điên cuồng phun ra, lại còn trực tiếp bị tổn thương nặng nề đến cực hạn, thân thể giống như con diều bị đứt dây cuốn ngược đi xa, nhưng tính mạng của hắn... vẫn được bảo vệ!!
Nhưng... bà lão Nhậm Linh, nàng vì lựa chọn trước tiên là lùi về phía sau, cho nên chuẩn bị chưa đủ. Phán đoán sai lầm này, lại trực tiếp dẫn đến tất cả phòng hộ của nàng bị xé ra. Kể cả thân thể của nàng, ở trong nháy mắt... cũng chia năm xẻ bảy, ầm ầm vỡ nát diệt vong!
Thậm chí còn... đạo chủng của nàng, lúc này bị cuốn ngược vào trong, cũng bị hư vô sụp xuống lan tràn ra, mặc dù không bị xóa đi, nhưng vẫn có thể nghe được rõ ràng những tiếng rắc rắc. Từ bên trong đạo chủng này, trực tiếp truyền ra tiếng kêu thê lương thảm thiết. Đạo chủng của bà lão... theo Thiên Tôn thấy, trừ khi Thái Cổ, bằng không không thể hủy diệt đạo chủng... Nhưng ở trong một chớp mắt này, lại trực tiếp xuất hiện bảy tám vết nứt cực lớn, nhìn thấy mà giật mình!
Bất kỳ một vết nứt nào xuất hiện, đều giống như một lần suy yếu sau khi sống lại. Thời khắc này đạo chủng... khiến cho bà lão này cho dù là được sống lại, sợ là tu vi Thiên Tôn toàn thân cũng sẽ bị suy yếu đến cực hạn. Có thể miễn cưỡng duy trì tu vi Thiên Tôn hay không, cũng phải xem tạo hóa của nàng!
Tất cả những điều này nói ra rất dài dòng, nhưng trên thực tế đều phát sinh ở trong chớp mắt, nhanh không thể tưởng tượng nổi. Thậm chí suy nghĩ căn bản không kịp quay ngược trở lại, càng giống như một cái tát, hung hăng tát vào trên mặt của tất cả tu sĩ Tà Hoàng Triều, tất vô cùng ác độc!
Trong mắt của tất cả mọi người, Quảng Mục Thiên Tôn cùng Nhậm Linh Thiên Tôn, hai người khí thế hung hăng, giống như mang theo sát khí vô tận trùng kích. Nhưng Bạch Tiểu Thuần ở nơi đó... thân thể lại có thể chưa từng đứng lên, chỉ là cách không đánh ra một quyền!
Một quyền này, đập nát hư vô, tổn thương nặng nề Quảng Mục Thiên Tôn. Còn kinh khủng hơn, lại... chỉ thiếu chút nữa, gần như muốn hoàn toàn giết chết một vị Thiên Tôn. Phải biết rằng trước đây, điều này gần như là không có khả năng. Chỉ có Thái Cổ ra tay, mới có thể hủy diệt đạo chủng!
Cho nên trong lúc Thiên Tôn chiến đấu, bình thường cũng không phải đặc biệt sợ hãi tử vong!
Nhưng trong một chớp mắt này... tất cả, thay đổi!!
Trong Tiên Vực của Vĩnh Hằng, ở dưới chứng kiến này của trăm vạn người mấy, từ này về sau, xuất hiện... Người thứ ba, có thể hoàn toàn chém giết Thiên Tôn!
Chuyện này đại biểu ý nghĩa, còn có Bạch Tiểu Thuần biểu hiện ra chiến lực khủng khiếp, khiến cho cổ họng tất cả mọi người không khỏi không ngừng nuốt nước bọt. Sau một hồi thất thần ngắn ngủi, tiếng kêu kinh ngạc, tiếng kêu hoảng sợ, cuồn cuộn bạo phát ngập trời!
- Trời ạ, không thể như vậy được!
- Tại sao có thể như vậy. Hắn... Hắn đến cùng tu vi gì?
- Có thể... chém giết Thiên Tôn? Thật sự chém giết, giống như xóa đi...
Những tiếng xôn xao bàn tán không ngừng khuếch tán. Ở trong sự chấn động hóa thành hoảng sợ của tất cả mọi người, đồng thời, Quảng Mục Thiên Tôn bảo vệ tính mạng, lúc này tâm thần cũng run rẩy. Lúc hắn nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, trong mắt lộ ra sự khiếp sợ mãnh liệt cùng không có cách nào tin tưởng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.