Chương 749: Thế như chẻ tre
Nhĩ Căn
05/04/2018
Một quyền đánh cho Tiểu Lang Thần rơi xuống khiến
mặt đất chấn động đến nứt ra. Toàn thân Tiểu Lang Thần đều là máu tươi
nằm im không nhúc nhích. Bộ dạng đó làm cho tất cả mọi người xung quanh
cảm thấy kinh hãi.
Không chờ bọn hắn phản ứng lại, thân thể Bạch Tiểu Thuần giống như quỷ mị biến mất trong nháy mắt. Lúc xuất hiện hắn đã đứng trước mặt Hồn Tu thứ hai.
"Ngươi cũng nằm xuống cho ta!"
Tiếng hét phẫn nộ vang lên, sắc mặt Hồn Tu kia đại biến. Vốn hắn định phản kháng, nhưng lại hoảng sợ phát hiện Nguyên Anh của bản thân lại trở nên bất ổn, tu vi lực lượng vận chuyển cũng bị đình trệ. Hắn kêu lên thất thanh nhưng chưa kịp phản ứng thì quyền đầu của Bạch Tiểu Thuần đã trực tiếp đập vào trên vai của hắn. Một tiếng rặc rặc vang lên, toàn bộ bả vai người này đều vỡ nát trong tiếng kêu thảm thiết. Thân thể hắn giống như Tiểu Lang Thần bị đánh rơi xuống đất.
Mọi việc còn chưa chấm dứt, lửa giận trong lòng Bạch Tiểu Thuần lúc này đã hoàn toàn bộc phát. Cho dù là ai thì chứng kiến cửa hàng mình khổ cực vất vả kinh doanh bị người ta đập nát đều sẽ không thể chịu được. Mà sau khi nhận được câu trả lời của Cự Quỷ Vương thì Bạch Tiểu Thuần không còn cố kỵ gì nữa.
Sau khi đánh rơi hai gã Hồn tu, thân thể Bạch Tiểu Thuần lại nhoáng lên lần nữa rồi xuất hiện trước mặt một gã thiên kiêu thứ ba. Người trung niên này sắc mặt trắng bệch, thân thể cấp tốc lui về phía sau đồng thời miệng phát ra thanh âm thê lương.
"Bạch Hạo, ngươi dám giết ta!"
"Không dám!" Thần sắc Bạch Tiểu Thuần dữ tợn, dùng thanh âm lớn hơn gào lên đáp trả. Thanh âm này rất có khí thế, nhưng nội dung lại làm cho nam tử trung niên kia sững sờ. Trong chớp mắt, Bạch Tiểu Thuần dùng tốc độ cực nhanh tới gần, hắn vươn tay một phát bắt được cổ nam tử trung niên này rồi vung mạnh tay đập thẳng xuống mặt đất.
Oanh! Nam tử trung niên miệng phun ra máu tươi, Nguyên Anh trong cơ thể thiếu chút nữa xuất khiếu, lục phủ ngũ tạng như muốn vỡ tan khiến hắn triệt để hôn mê giống như hai người trước.
"Ngươi coi ta là đồ ngốc a, giết ngươi làm gì cho lãng phí sinh cơ!" Bạch Tiểu Thuần không cảm thấy câu nói của mình không có khí thế, ngược lại còn cho rằng bản thân lúc này thật uy phong khí phách. Hắn đang muốn xuất thủ lần nữa, nhưng trải qua thời gian như vậy thì hơn mười người còn lại đã kịp phản ứng.
Tu vi từng người bọn họ không tầm thường, mặc dù có không ít là Kết Đan nhưng dù sao đều là thiên kiêu của mỗi gia tộc, chiến lực vượt xa cùng người cùng cảnh giới. Mặc dù Bạch Tiểu Thuần cường hãn, nhưng bọn hắn người đông thế mạnh nên rất nhanh chóng có người mở miệng.
"Đồng loạt ra tay!"
"Bạch Hạo này coi như lợi hại, nhưng chẳng lẽ hắn có ba đầu sáu tay sao?"
"Hắn khiến nhiều người tức giận nên nhất định phải cho chúng ta một cái công đạo!" Giữa lúc nói chuyện, toàn bộ tu vi của từng người vận chuyển, bấm niệm pháp quyết triệu tập đủ loại thần thông màu sắc đa dạng, hình thành một mảng lớn thuật pháp đánh thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.
Các thuật pháp này cái thì triệu hồi hồn long có ba đầu, cái thì sinh ra rất nhiều vòi rồng kèm theo đao quang kiếm ảnh, thậm chí còn có thuật pháp hóa thành một con Khổng Tước to lớn xòe đuôi hình thành từng đạo kiếm quang giống như xuyên qua hư vô đánh thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần.
Ở phía xa còn có bốn mươi năm mươi thân ảnh đang dùng tốc độ cao nhất chạy đến, thậm chí có người còn chưa tới đã lấy ra pháp bảo để hình thành từng đạo cầu vồng xông thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.
Không kể đến bốn mươi, năm mươi người phía sau thì còn có nhiều thân ảnh đang tiếp cận chỗ này từ bốn phương tám hướng, tạo thành vòng vây xung quanh Bạch Tiểu Thuần.
Đây là sát cục!
Khi Bạch Tiểu Thuần ý thức được điểm này thì màu đỏ trong mắt hắn càng đậm, thân thể cũng trở nên run rẩy, nhưng hiện tại không cần nghĩ nhiều, kể cả hắn muốn chạy trốn thì cũng bị vòng vây của đám người này cản lại.
Biện pháp duy nhất. . . là. . . Chiến! !
Dựa vào Thối Cốt cảnh có lực phòng hộ cường hãn để chiến đấu với đám hồn tu này!
Bạch Tiểu Thuần thở sâu rồi lấy ra Vĩnh Dạ Tán. Dưới tác dụng của mặt nạ thì bộ dạng cái dù này đã thay đổi khiến người ngoài không thể nhận ra.
Bạch Tiểu Thuần không do dự căng Vĩnh Dạ Tán ra. Tiếp đó trong nháy mắt cả mảng lớn thần thông thuật pháp đã oanh kích đến nơi, nhưng vô luận là hồn long hay vòi rồng, kể cả vô số đao quang kiếm ảnh đều bị Vĩnh Dạ Tán ngăn cản.
Thân thể Bạch Tiểu Thuần chấn động. Hai mắt hắn đã tràn ngập huyết sắc, thân thể lui về phía sau vài bước rồi thuận thế hạ xuống vị trí ba người bị hắn đánh gục trên mặt đất. Bạch Tiểu Thuần không hề do dự , Vĩnh Dạ Tán trong tay hung hăng đâm vào thân thể ba người này.
Ba người này vốn đã hôn mê nhưng khi bị Vĩnh Dạ Tán đâm vào lại phát ra kêu thê lương thảm thiết, thân thể bọn hắn héo rũ đi với tốc độ nhìn thấy bằng mắt thường. Đại lượng sinh cơ bị Vĩnh Dạ Tán hút đi rồi điên cuồng dung nhập vào trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần làm cho Thối Cốt cảnh đình trệ đã lâu ở tầng thứ tám lại bắt đầu tăng lên lần nữa.
Trong ba người, ngoại trừ Tiểu Lang Thần thì hai Hồn Tu kia là lần đầu bị hút sinh cơ. Lúc trước bọn hắn chỉ nghe nói Bạch Hạo này lòng dạ độc ác, hiện tại sau khi tự thân thể nghiệm thì tiếng kêu của bọn hắn cực kỳ thê lương thảm thiết.
Về phần Tiểu Lang Thần thì tốt hơn nhiều do hắn đã trải qua một lần. Gia tộc hắn phải dùng không ít biện pháp mới khiến sinh cơ của hắn nhanh chóng bổ sung khôi phục lại. Hiện tại bị hút sinh cơ lần thứ hai, hắn mặc dù phát cuồng nhưng lại có thể nhịn xuống, chỉ là nội tâm cay đắng cùng hối hận đã không cách nào hình dung rồi.
Lấy ra Vĩnh Dạ Tán ngăn cản thuật pháp của mọi ngườ, thuận thế rơi xuống đất hấp thu sinh cơ, từng bước được Bạch Tiểu Thuần xếp đặt như nước chảy mây trôi. Sau khi hút sinh cơ xong, hắn không hề dừng lại mà mãnh liệt lao ra.
Hám Sơn Chàng bộc phát, trực tiếp hóa thành tàn ảnh liên tiếp làm vang lên từng trận âm bạo rồi đâm vào một Nguyên Anh Hồn Tu. Gã Hồn tu này miệng phun máu tươi, thân thể run rẩy muốn lui về phía sau. Thế nhưng bên cạnh hắn là một Kết Đan Hồn Tu lại không biết sống chết chỉ một chỉ về phía Bạch Tiểu Thuần. Một chỉ này hình thành một hạt châu màu xanh lục lớn cỡ nắm đấm lao thẳng về chỗ Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần biến sắc, hạt châu này xuất hiện lại làm cho hắn có dự cảm không tốt. Vậy nên chắc chắn hạt châu này không hề tầm thường, tay trái lập tức bấm niệm pháp quyết chỉ về phía hạt châu. Một chỉ này ẩn chứa phương pháp khống chế của hắn làm cho hạt châu đột ngột dừng lại rồi bay ngược trở về phía chủ nhân.
Sắc mặt Kết Đan Hồn Tu kia đại biến, hắn muốn lui về phía sau nhưng đã chậm. Hạt châu bay ngược trở về nổ tung trên người hắn hóa thành một mảng khói độc lục sắc. Loại độc này kinh người, những nơi khói độc đi qua hư vô đều mơ hồ. Kết Đan hồn tu kêu lên thảm thiết, hắn cũng chỉ duy trì được hai cái hô hấp đã hóa thành một bãi máu loãng. . .
Hình thần câu diệt!
Toàn bộ những Hồn tu ở xung quanh hít vào một hơi! Một màn này làm cho Tiểu Lang Thần đang nằm trên mặt đất, trong đôi mắt ảm đạm lại lộ ra tinh mang!
"Bắt đầu giết người sao. . ."
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần cũng trở nên khó coi, hắn không muốn giết người, mặc dù lúc trước mười bảy màu lửa bộc phát cũng làm chết cháy mấy người, nhưng hiện tại là hắn lần đầu chủ động giết người. Mặc dù lỗi không phải tại hắn nhưng Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ gia tộc của đối phương sẽ không nghe lời giải thích của mình.
Hắn hiểu được lúc này cũng có chút tương tự như khi ở trong Luyện Hồn Hồ, nhưng lại có khác biệt rất lớn là lúc ở Luyện Hồn Hồ, hắn có thể đào tẩu, lại có sương mù che đậy, hơn nữa những Hồn Tu trưởng bối cũng không vào được.
Thế nhưng hiện tại hắn không thể chạy trốn cũng như ẩn nấp. Hơn nữa sợ là không bao lâu, trưởng bối của những người này sẽ xuất hiện, vì vậy Bạch Tiểu Thuần mới truyền âm Cự Quỷ Vương, vì vậy lúc trước hắn mới khắc chế không giết người.
Chỉ là hiện tại. . . Không có biện pháp.
"Giết người thì có thể thế nào! !"
"Hổ không phát uy, các ngươi thật sự cho ta là con mèo bệnh a! Mặc dù ta không muốn giết người, nhưng tất cả đều do các ngươi bức ta đấy!" Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần hiện lên vẻ ngoan lệ, đối mặt với đám người hủy cửa hàng của mình, trong mắt của hắn rốt cuộc xuất hiện sát ý. Trong lúc ra tay, những nơi hắn đi qua, cả người hắn như hóa thành chiến tiên, như trở thành Hồng Hoang hung thú, sát chiêu. . . Triển khai!
Bốn phía vang lên tiếng gào thét, từng đạo thuật pháp thần thông nổ vang bay đến tấn công. Tay phải Bạch Tiểu Thuần nắm chặt rồi tung ra một quyền hình thành một mảnh âm bạo. Trong lúc thanh âm ngập trời vang lên, thân ảnh của hắn xuất hiện trước mặt một Hồn Tu khác, Vĩnh Dạ Tán đâm vào trực tiếp hút lấy sinh cơ!
Không có dừng lại, thân thể hắn lại nhoáng một cái, lần lượt hấp thu sinh cơ hơn mười cái Hồn Tu ở xung quanh. Mỗi lần hắn chỉ dùng một chiêu là có thể khắc chế địch nhân, từ xa nhìn lại, những thuật pháp thần thông kia tuy nhiều nhưng căn bản không đuổi kịp Bạch Tiểu Thuần! Cho dù có đánh trung vị trí của hắn thì cũng bị Vĩnh Dạ Tán ngăn cản.
Những nơi hắn đi qua, thế như chẻ tre!
Huyết hỏa chi quang, chiếu rọi thiên địa!
Không chờ bọn hắn phản ứng lại, thân thể Bạch Tiểu Thuần giống như quỷ mị biến mất trong nháy mắt. Lúc xuất hiện hắn đã đứng trước mặt Hồn Tu thứ hai.
"Ngươi cũng nằm xuống cho ta!"
Tiếng hét phẫn nộ vang lên, sắc mặt Hồn Tu kia đại biến. Vốn hắn định phản kháng, nhưng lại hoảng sợ phát hiện Nguyên Anh của bản thân lại trở nên bất ổn, tu vi lực lượng vận chuyển cũng bị đình trệ. Hắn kêu lên thất thanh nhưng chưa kịp phản ứng thì quyền đầu của Bạch Tiểu Thuần đã trực tiếp đập vào trên vai của hắn. Một tiếng rặc rặc vang lên, toàn bộ bả vai người này đều vỡ nát trong tiếng kêu thảm thiết. Thân thể hắn giống như Tiểu Lang Thần bị đánh rơi xuống đất.
Mọi việc còn chưa chấm dứt, lửa giận trong lòng Bạch Tiểu Thuần lúc này đã hoàn toàn bộc phát. Cho dù là ai thì chứng kiến cửa hàng mình khổ cực vất vả kinh doanh bị người ta đập nát đều sẽ không thể chịu được. Mà sau khi nhận được câu trả lời của Cự Quỷ Vương thì Bạch Tiểu Thuần không còn cố kỵ gì nữa.
Sau khi đánh rơi hai gã Hồn tu, thân thể Bạch Tiểu Thuần lại nhoáng lên lần nữa rồi xuất hiện trước mặt một gã thiên kiêu thứ ba. Người trung niên này sắc mặt trắng bệch, thân thể cấp tốc lui về phía sau đồng thời miệng phát ra thanh âm thê lương.
"Bạch Hạo, ngươi dám giết ta!"
"Không dám!" Thần sắc Bạch Tiểu Thuần dữ tợn, dùng thanh âm lớn hơn gào lên đáp trả. Thanh âm này rất có khí thế, nhưng nội dung lại làm cho nam tử trung niên kia sững sờ. Trong chớp mắt, Bạch Tiểu Thuần dùng tốc độ cực nhanh tới gần, hắn vươn tay một phát bắt được cổ nam tử trung niên này rồi vung mạnh tay đập thẳng xuống mặt đất.
Oanh! Nam tử trung niên miệng phun ra máu tươi, Nguyên Anh trong cơ thể thiếu chút nữa xuất khiếu, lục phủ ngũ tạng như muốn vỡ tan khiến hắn triệt để hôn mê giống như hai người trước.
"Ngươi coi ta là đồ ngốc a, giết ngươi làm gì cho lãng phí sinh cơ!" Bạch Tiểu Thuần không cảm thấy câu nói của mình không có khí thế, ngược lại còn cho rằng bản thân lúc này thật uy phong khí phách. Hắn đang muốn xuất thủ lần nữa, nhưng trải qua thời gian như vậy thì hơn mười người còn lại đã kịp phản ứng.
Tu vi từng người bọn họ không tầm thường, mặc dù có không ít là Kết Đan nhưng dù sao đều là thiên kiêu của mỗi gia tộc, chiến lực vượt xa cùng người cùng cảnh giới. Mặc dù Bạch Tiểu Thuần cường hãn, nhưng bọn hắn người đông thế mạnh nên rất nhanh chóng có người mở miệng.
"Đồng loạt ra tay!"
"Bạch Hạo này coi như lợi hại, nhưng chẳng lẽ hắn có ba đầu sáu tay sao?"
"Hắn khiến nhiều người tức giận nên nhất định phải cho chúng ta một cái công đạo!" Giữa lúc nói chuyện, toàn bộ tu vi của từng người vận chuyển, bấm niệm pháp quyết triệu tập đủ loại thần thông màu sắc đa dạng, hình thành một mảng lớn thuật pháp đánh thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.
Các thuật pháp này cái thì triệu hồi hồn long có ba đầu, cái thì sinh ra rất nhiều vòi rồng kèm theo đao quang kiếm ảnh, thậm chí còn có thuật pháp hóa thành một con Khổng Tước to lớn xòe đuôi hình thành từng đạo kiếm quang giống như xuyên qua hư vô đánh thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần.
Ở phía xa còn có bốn mươi năm mươi thân ảnh đang dùng tốc độ cao nhất chạy đến, thậm chí có người còn chưa tới đã lấy ra pháp bảo để hình thành từng đạo cầu vồng xông thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.
Không kể đến bốn mươi, năm mươi người phía sau thì còn có nhiều thân ảnh đang tiếp cận chỗ này từ bốn phương tám hướng, tạo thành vòng vây xung quanh Bạch Tiểu Thuần.
Đây là sát cục!
Khi Bạch Tiểu Thuần ý thức được điểm này thì màu đỏ trong mắt hắn càng đậm, thân thể cũng trở nên run rẩy, nhưng hiện tại không cần nghĩ nhiều, kể cả hắn muốn chạy trốn thì cũng bị vòng vây của đám người này cản lại.
Biện pháp duy nhất. . . là. . . Chiến! !
Dựa vào Thối Cốt cảnh có lực phòng hộ cường hãn để chiến đấu với đám hồn tu này!
Bạch Tiểu Thuần thở sâu rồi lấy ra Vĩnh Dạ Tán. Dưới tác dụng của mặt nạ thì bộ dạng cái dù này đã thay đổi khiến người ngoài không thể nhận ra.
Bạch Tiểu Thuần không do dự căng Vĩnh Dạ Tán ra. Tiếp đó trong nháy mắt cả mảng lớn thần thông thuật pháp đã oanh kích đến nơi, nhưng vô luận là hồn long hay vòi rồng, kể cả vô số đao quang kiếm ảnh đều bị Vĩnh Dạ Tán ngăn cản.
Thân thể Bạch Tiểu Thuần chấn động. Hai mắt hắn đã tràn ngập huyết sắc, thân thể lui về phía sau vài bước rồi thuận thế hạ xuống vị trí ba người bị hắn đánh gục trên mặt đất. Bạch Tiểu Thuần không hề do dự , Vĩnh Dạ Tán trong tay hung hăng đâm vào thân thể ba người này.
Ba người này vốn đã hôn mê nhưng khi bị Vĩnh Dạ Tán đâm vào lại phát ra kêu thê lương thảm thiết, thân thể bọn hắn héo rũ đi với tốc độ nhìn thấy bằng mắt thường. Đại lượng sinh cơ bị Vĩnh Dạ Tán hút đi rồi điên cuồng dung nhập vào trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần làm cho Thối Cốt cảnh đình trệ đã lâu ở tầng thứ tám lại bắt đầu tăng lên lần nữa.
Trong ba người, ngoại trừ Tiểu Lang Thần thì hai Hồn Tu kia là lần đầu bị hút sinh cơ. Lúc trước bọn hắn chỉ nghe nói Bạch Hạo này lòng dạ độc ác, hiện tại sau khi tự thân thể nghiệm thì tiếng kêu của bọn hắn cực kỳ thê lương thảm thiết.
Về phần Tiểu Lang Thần thì tốt hơn nhiều do hắn đã trải qua một lần. Gia tộc hắn phải dùng không ít biện pháp mới khiến sinh cơ của hắn nhanh chóng bổ sung khôi phục lại. Hiện tại bị hút sinh cơ lần thứ hai, hắn mặc dù phát cuồng nhưng lại có thể nhịn xuống, chỉ là nội tâm cay đắng cùng hối hận đã không cách nào hình dung rồi.
Lấy ra Vĩnh Dạ Tán ngăn cản thuật pháp của mọi ngườ, thuận thế rơi xuống đất hấp thu sinh cơ, từng bước được Bạch Tiểu Thuần xếp đặt như nước chảy mây trôi. Sau khi hút sinh cơ xong, hắn không hề dừng lại mà mãnh liệt lao ra.
Hám Sơn Chàng bộc phát, trực tiếp hóa thành tàn ảnh liên tiếp làm vang lên từng trận âm bạo rồi đâm vào một Nguyên Anh Hồn Tu. Gã Hồn tu này miệng phun máu tươi, thân thể run rẩy muốn lui về phía sau. Thế nhưng bên cạnh hắn là một Kết Đan Hồn Tu lại không biết sống chết chỉ một chỉ về phía Bạch Tiểu Thuần. Một chỉ này hình thành một hạt châu màu xanh lục lớn cỡ nắm đấm lao thẳng về chỗ Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần biến sắc, hạt châu này xuất hiện lại làm cho hắn có dự cảm không tốt. Vậy nên chắc chắn hạt châu này không hề tầm thường, tay trái lập tức bấm niệm pháp quyết chỉ về phía hạt châu. Một chỉ này ẩn chứa phương pháp khống chế của hắn làm cho hạt châu đột ngột dừng lại rồi bay ngược trở về phía chủ nhân.
Sắc mặt Kết Đan Hồn Tu kia đại biến, hắn muốn lui về phía sau nhưng đã chậm. Hạt châu bay ngược trở về nổ tung trên người hắn hóa thành một mảng khói độc lục sắc. Loại độc này kinh người, những nơi khói độc đi qua hư vô đều mơ hồ. Kết Đan hồn tu kêu lên thảm thiết, hắn cũng chỉ duy trì được hai cái hô hấp đã hóa thành một bãi máu loãng. . .
Hình thần câu diệt!
Toàn bộ những Hồn tu ở xung quanh hít vào một hơi! Một màn này làm cho Tiểu Lang Thần đang nằm trên mặt đất, trong đôi mắt ảm đạm lại lộ ra tinh mang!
"Bắt đầu giết người sao. . ."
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần cũng trở nên khó coi, hắn không muốn giết người, mặc dù lúc trước mười bảy màu lửa bộc phát cũng làm chết cháy mấy người, nhưng hiện tại là hắn lần đầu chủ động giết người. Mặc dù lỗi không phải tại hắn nhưng Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ gia tộc của đối phương sẽ không nghe lời giải thích của mình.
Hắn hiểu được lúc này cũng có chút tương tự như khi ở trong Luyện Hồn Hồ, nhưng lại có khác biệt rất lớn là lúc ở Luyện Hồn Hồ, hắn có thể đào tẩu, lại có sương mù che đậy, hơn nữa những Hồn Tu trưởng bối cũng không vào được.
Thế nhưng hiện tại hắn không thể chạy trốn cũng như ẩn nấp. Hơn nữa sợ là không bao lâu, trưởng bối của những người này sẽ xuất hiện, vì vậy Bạch Tiểu Thuần mới truyền âm Cự Quỷ Vương, vì vậy lúc trước hắn mới khắc chế không giết người.
Chỉ là hiện tại. . . Không có biện pháp.
"Giết người thì có thể thế nào! !"
"Hổ không phát uy, các ngươi thật sự cho ta là con mèo bệnh a! Mặc dù ta không muốn giết người, nhưng tất cả đều do các ngươi bức ta đấy!" Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần hiện lên vẻ ngoan lệ, đối mặt với đám người hủy cửa hàng của mình, trong mắt của hắn rốt cuộc xuất hiện sát ý. Trong lúc ra tay, những nơi hắn đi qua, cả người hắn như hóa thành chiến tiên, như trở thành Hồng Hoang hung thú, sát chiêu. . . Triển khai!
Bốn phía vang lên tiếng gào thét, từng đạo thuật pháp thần thông nổ vang bay đến tấn công. Tay phải Bạch Tiểu Thuần nắm chặt rồi tung ra một quyền hình thành một mảnh âm bạo. Trong lúc thanh âm ngập trời vang lên, thân ảnh của hắn xuất hiện trước mặt một Hồn Tu khác, Vĩnh Dạ Tán đâm vào trực tiếp hút lấy sinh cơ!
Không có dừng lại, thân thể hắn lại nhoáng một cái, lần lượt hấp thu sinh cơ hơn mười cái Hồn Tu ở xung quanh. Mỗi lần hắn chỉ dùng một chiêu là có thể khắc chế địch nhân, từ xa nhìn lại, những thuật pháp thần thông kia tuy nhiều nhưng căn bản không đuổi kịp Bạch Tiểu Thuần! Cho dù có đánh trung vị trí của hắn thì cũng bị Vĩnh Dạ Tán ngăn cản.
Những nơi hắn đi qua, thế như chẻ tre!
Huyết hỏa chi quang, chiếu rọi thiên địa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.