Chương 793: Thiên Công gia tộc
Nhĩ Căn
22/06/2017
Những người con dòng thứ và dòng chính nhưng không
có quyền kế thừa vốn rất ghét Bạch Tiểu Thuần, nhưng hiện giờ Bạch Tiểu
Thuần chính là người đại diện cho họ, là người giám sát việc chấp hành
Chúng Ân Lệnh!
Không phải không có người nghĩ tới việc tạo phản, nhưng điểm tuyệt chiêu của Chúng Ân Lệnh tới lúc này đã lộ ra, chính là nó rất ác liệt. Mỗi gia tộc Thiên Hầu chỉ có một người thừa kế, nhưng họ đều là quyền quý, tu vi cao thâm, thê thiếp thành đàn, con nối dõi đương nhiên rất nhiều, nhưng người được thừa kế thì chỉ có một, thế nên họ bất mãn, đứng về phía phe của Đại Thiên Sư!
Nên trừ phi là tự diệt huyết mạch của mình, nếu không sự nhiễu loạn trong các gia tộc không thể nào dẹp được!
Một cái Chúng Ân Lệnh, tất cả gia sản tài nguyên đều sẽ chỉ chia cho con nối dõi, sẽ không chia cho người ngoài, giúp Đại Thiên Sư nắm được đạo lý!
Nhưng dù là đại nghĩa hay là đạo lý, hay là ủng hộ, thì đều đứng ở phía của Đại Thiên Sư, song sự tàn nhẫn của cái kế này lại nhằm chính là vào các con dân của Khôi Thiên Thành!
Khoảng cách giữa quyền quý và bình dân đã bị Chúng Ân Lệnh làm cho nổ tung, tất cả con dân của Khôi hoàng triều đều vô cùng ủng hộ Chúng Ân Lệnh!
Dù việc này không mang lại lợi ích gì cho họ, nhưng họ hâm mộ đẳng cấp của giới quyền quý, họ ghen ghét những kẻ được được gọi là người thừa kế, họ rất muốn được nhìn thấy người trong những gia tộc quyền quý ấy đều được phân chia gia sản như nhau.
Như thế, chênh lệch của những người quyền quý đó với họ sẽ bị giảm hẳn đi.
Đó chính là điều làm họ phấn khởi.
Sự ủng hộ của họ đối với Đại Thiên Sư tăng lên tới mức cực hạn, khiến uy vọng của Đại Thiên Sư tăng lên tới mức cao nhất, đạt tới một độ cao mà trước nay chưa từng có!
Dù ông ta có muốn thành lập một triều đại mới, chắc cũng có thể làm được!
Điều này làm những Thiên Hầu vô cùng sợ hãi và cay đắng, càng lúc càng nhận ra sự đáng sợ của Chúng Ân Lệnh!
Nhưng mà. . . Biết thì biết, còn xử lý được không… thì lại là chuyện khác.
"Kế này nếu quả thật do Bạch Hạo kia nghĩ ra. . . thì kẻ này thực quá mức đáng sợ! !"
"Tâm cơ của người này quá sâu, quỷ thần chắc cũng phải sợ, hiểu biết, tính toán tâm tính của con người thực là ghê gớm!"
"Ta nhớ ra rồi, Bạch Hạo này cũng là con vợ lẽ, khốn kiếp, kế này hẳn hắn đã bắt đầu nghĩ tới từ lúc còn ở Cự Quỷ Thành Bạch gia!"
Cơn lốc này bắt đầu từ Khôi Hoàng Thành, sau đó tràn ra khắp cả Man Hoang, không chỉ gia tộc Thiên Hầu, cả các gia tộc luyện hồn cũng bị cuốn vào.
Kẻ khởi xướng Bạch Tiểu Thuần, ngồi trong phủ giám sát, đôi mắt đầy mệt mỏi, từ đầu đến giờ, hắn chưa hề nghỉ ngơi, mỗi tin tức truyền tới, hắn đều xem xét, phân tích cẩn thận, hòng tìm manh mối.
Từ lúc Bạch Hạo mất tích đã qua hơn nửa tháng, Bạch Tiểu Thuần vô cùng sốt ruột. Hắn không thể không lo cho sự sống chết của Bạch Hạo, hơn nửa tháng rồi, mà hắn vẫn chưa tìm ra được một tin tức nào, trong lòng vô cùng nóng nảy.
Bạch Tiểu Thuần biết, muốn tìm được Bạch Hạo, hắn nhất định phải lấy được nhiều manh mối hơn nữa.
"Hừ, trận hỏa hoạn Chúng Ân Lệnh này phải cháy dữ dội thêm một chút! !" Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu lên, nhìn chòng chọc ra xa, về phía khu thứ năm của Khôi Hoàng Thành!
Đó là khu vực của gia tộc Thiên Công!
"Đã tới lúc ra tay với Thiên Công gia tộc, vừa lấy tin tức về họ, vừa làm cho những kẻ vẫn còn do dự của gia tộc Thiên Hầu thêm tin tưởng!" Bạch Tiểu Thuần đứng dậy, dẫn thi khôi bay thẳng tới khu thứ năm!
Mọi người đều nhìn thấy hắn rời đi, nhiều người lao nhao đi theo từ xa, khi thấy mục tiêu của Bạch Tiểu Thuần là khu thứ năm Thiên Công gia tộc thì ai cũng phải kinh hãi.
"Thiên Công gia tộc! !"
" Bạch Hạo này gan to thật, dám xông tới Thiên Công gia tộc! !"
Đại quân thi khôi vọt thẳng vào khu thứ năm, Bạch Tiểu Thuần đi đầu, hai bên là hai thi khôi một đen một bạc tỏa khí tức Thiên Nhân, sau lưng là chín bộ giáp đen nửa bước Thiên Nhân, khí thế vô cùng mạnh mẽ.
Bạch Tiểu Thuần nhớ người đứng đầu của gia tộc này là một lão giả, hắn chưa từng qua lại lần nào, nhưng hắn mặc kệ. Song khi hắn vừa tới gần, ngoài gia tộc xuất hiện một màn ánh sáng cản hắn lại.
Trên màn sáng hiện ra một khuôn mặt, là một nam tử trung niên, lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thuần.
"Giám sát sứ có chuyện gì thì mời nói, nơi này không ai được phép bước vào!"
Mắt Bạch Tiểu Thuần rụt lại, bên kia màn sáng, hắn nhìn thấy tộc nhân của gia tộc Thiên Công, họ đều đang nhìn hắn, ánh mắt rất bình tĩnh, song cũng rất kì dị, khiến Bạch Tiểu Thuần hiểu, trong Thiên Công gia tộc này cũng có nhiều người rất chờ mong vào Chúng Ân Lệnh, nhưng vì gia tộc quá mạnh, khiến họ không dám để lộ ra.
Bạch Tiểu Thuần ngẫm nghĩ, không mạnh mẽ xông vào, mà đứng đó trả lời, giọng nói vọng xuyên vào trong màn sáng.
"Bạch mỗ theo lệnh Đại Thiên Sư, tới đây giám sát việc chấp hành Chúng Ân Lệnh!"
"Tất cả tộc nhân, đều được phân chia tài sản và tài nguyên của gia tộc như nhau, dù đó là dòng thứ, hay dòng chính mà không có quyền thừa kế, các người. . ." Bạch Tiểu Thuần vừa nói, vừa nhìn thẳng vào những tộc nhân ở bên kia màn sáng, sau khi nói xong, nam tử trung niên kia lạnh lùng nói với hắn.
"Nói xong rồi hả? Không tiễn!" nói xong, gương mặt trên màn sáng biến mất. Bạch Tiểu Thuần cau mày, quay người, đi tới chỗ thứ hai của Thiên Công gia tộc.
Tới chỗ thứ ba, thứ tư. . . Hắn nhanh chóng đi hết chín nơi ở của Thiên Công gia tộc, song tới chỗ nào, Bạch Tiểu Thuần cũng đều gặp phải một tình cảnh giống hệt nhau!
Không Thiên Công nào cho hắn đi vào, chỉ cho hắn đứng ngoài trận pháp tha hồ mà nói, nói xong thì không chút khách khí tiễn khách.
Cái thái độ hợp tác cũng như không này làm mặt Bạch Tiểu Thuần rất khó coi, mà những kẻ đi theo xem cũng dao động. Đám dã tâm trong các gia tộc Thiên Hầu khi biết tin này đều cảm thấy nặng nề.
"Chẳng lẽ Chúng Ân Lệnh không thể làm tiếp được . ." nhiều người bắt đầu lo được lo mất.
Bạch Tiểu Thuần âm trầm đi tới Thiên Công gia tộc cuối cùng.
Đây gọi là Trần gia!
Gia tộc của Trần Hảo Tùng chiếm một nửa diện tích của khu vực này, Thiên Công tháp đứng sừng sững, vượt xa Thiên Hầu tháp.
Tất cả tộc nhân bên trong đều im lặng, họ đều đã biết chuyện của Thiên Hầu gia tộc, về Chúng Ân Lệnh, tất cả con nối dõi của Thiên Công gia tộc cũng đều đã động tâm.
Nhưng bọn họ không dám làm gì cả, vì Thiên Công gia tộc hoàn toàn khác biệt với Thiên Hầu gia tộc!
Ngày xưa Đại Thiên Sư vung dao xử một lúc mười tám Thiên Hầu, nhưng Thiên Công lại chẳng hề sao cả. Theo một mức độ nào đó mà nói, chỉ cần họ không phản bội Hoàng Triều, địa vị của họ sẽ không thể nào lay chuyển được, vì họ đều là Thiên Nhân, mà Thiên Nhân cường giả dù ở Man Hoang hay Thông Thiên Hà đều là những tồn tại cao vời vợi!
Bạch Tiểu Thuần vừa tới, màn sáng lập tức hiện ra ngay, ngăn hắn lại, một giọng nói từ trong màn sáng vọng ra.
"Nói đi, nói xong, cút ngay!" giọng nói rất khinh miệt, và chán ghét.
Bạch Tiểu Thuần cau mày nhìn vào Thiên Công tháp trong màn sáng, hắn cười.
Nụ cười rất lạnh lẽo, mang theo sự điên cuồng mà không phát tiết ra được!
Không phải không có người nghĩ tới việc tạo phản, nhưng điểm tuyệt chiêu của Chúng Ân Lệnh tới lúc này đã lộ ra, chính là nó rất ác liệt. Mỗi gia tộc Thiên Hầu chỉ có một người thừa kế, nhưng họ đều là quyền quý, tu vi cao thâm, thê thiếp thành đàn, con nối dõi đương nhiên rất nhiều, nhưng người được thừa kế thì chỉ có một, thế nên họ bất mãn, đứng về phía phe của Đại Thiên Sư!
Nên trừ phi là tự diệt huyết mạch của mình, nếu không sự nhiễu loạn trong các gia tộc không thể nào dẹp được!
Một cái Chúng Ân Lệnh, tất cả gia sản tài nguyên đều sẽ chỉ chia cho con nối dõi, sẽ không chia cho người ngoài, giúp Đại Thiên Sư nắm được đạo lý!
Nhưng dù là đại nghĩa hay là đạo lý, hay là ủng hộ, thì đều đứng ở phía của Đại Thiên Sư, song sự tàn nhẫn của cái kế này lại nhằm chính là vào các con dân của Khôi Thiên Thành!
Khoảng cách giữa quyền quý và bình dân đã bị Chúng Ân Lệnh làm cho nổ tung, tất cả con dân của Khôi hoàng triều đều vô cùng ủng hộ Chúng Ân Lệnh!
Dù việc này không mang lại lợi ích gì cho họ, nhưng họ hâm mộ đẳng cấp của giới quyền quý, họ ghen ghét những kẻ được được gọi là người thừa kế, họ rất muốn được nhìn thấy người trong những gia tộc quyền quý ấy đều được phân chia gia sản như nhau.
Như thế, chênh lệch của những người quyền quý đó với họ sẽ bị giảm hẳn đi.
Đó chính là điều làm họ phấn khởi.
Sự ủng hộ của họ đối với Đại Thiên Sư tăng lên tới mức cực hạn, khiến uy vọng của Đại Thiên Sư tăng lên tới mức cao nhất, đạt tới một độ cao mà trước nay chưa từng có!
Dù ông ta có muốn thành lập một triều đại mới, chắc cũng có thể làm được!
Điều này làm những Thiên Hầu vô cùng sợ hãi và cay đắng, càng lúc càng nhận ra sự đáng sợ của Chúng Ân Lệnh!
Nhưng mà. . . Biết thì biết, còn xử lý được không… thì lại là chuyện khác.
"Kế này nếu quả thật do Bạch Hạo kia nghĩ ra. . . thì kẻ này thực quá mức đáng sợ! !"
"Tâm cơ của người này quá sâu, quỷ thần chắc cũng phải sợ, hiểu biết, tính toán tâm tính của con người thực là ghê gớm!"
"Ta nhớ ra rồi, Bạch Hạo này cũng là con vợ lẽ, khốn kiếp, kế này hẳn hắn đã bắt đầu nghĩ tới từ lúc còn ở Cự Quỷ Thành Bạch gia!"
Cơn lốc này bắt đầu từ Khôi Hoàng Thành, sau đó tràn ra khắp cả Man Hoang, không chỉ gia tộc Thiên Hầu, cả các gia tộc luyện hồn cũng bị cuốn vào.
Kẻ khởi xướng Bạch Tiểu Thuần, ngồi trong phủ giám sát, đôi mắt đầy mệt mỏi, từ đầu đến giờ, hắn chưa hề nghỉ ngơi, mỗi tin tức truyền tới, hắn đều xem xét, phân tích cẩn thận, hòng tìm manh mối.
Từ lúc Bạch Hạo mất tích đã qua hơn nửa tháng, Bạch Tiểu Thuần vô cùng sốt ruột. Hắn không thể không lo cho sự sống chết của Bạch Hạo, hơn nửa tháng rồi, mà hắn vẫn chưa tìm ra được một tin tức nào, trong lòng vô cùng nóng nảy.
Bạch Tiểu Thuần biết, muốn tìm được Bạch Hạo, hắn nhất định phải lấy được nhiều manh mối hơn nữa.
"Hừ, trận hỏa hoạn Chúng Ân Lệnh này phải cháy dữ dội thêm một chút! !" Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu lên, nhìn chòng chọc ra xa, về phía khu thứ năm của Khôi Hoàng Thành!
Đó là khu vực của gia tộc Thiên Công!
"Đã tới lúc ra tay với Thiên Công gia tộc, vừa lấy tin tức về họ, vừa làm cho những kẻ vẫn còn do dự của gia tộc Thiên Hầu thêm tin tưởng!" Bạch Tiểu Thuần đứng dậy, dẫn thi khôi bay thẳng tới khu thứ năm!
Mọi người đều nhìn thấy hắn rời đi, nhiều người lao nhao đi theo từ xa, khi thấy mục tiêu của Bạch Tiểu Thuần là khu thứ năm Thiên Công gia tộc thì ai cũng phải kinh hãi.
"Thiên Công gia tộc! !"
" Bạch Hạo này gan to thật, dám xông tới Thiên Công gia tộc! !"
Đại quân thi khôi vọt thẳng vào khu thứ năm, Bạch Tiểu Thuần đi đầu, hai bên là hai thi khôi một đen một bạc tỏa khí tức Thiên Nhân, sau lưng là chín bộ giáp đen nửa bước Thiên Nhân, khí thế vô cùng mạnh mẽ.
Bạch Tiểu Thuần nhớ người đứng đầu của gia tộc này là một lão giả, hắn chưa từng qua lại lần nào, nhưng hắn mặc kệ. Song khi hắn vừa tới gần, ngoài gia tộc xuất hiện một màn ánh sáng cản hắn lại.
Trên màn sáng hiện ra một khuôn mặt, là một nam tử trung niên, lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thuần.
"Giám sát sứ có chuyện gì thì mời nói, nơi này không ai được phép bước vào!"
Mắt Bạch Tiểu Thuần rụt lại, bên kia màn sáng, hắn nhìn thấy tộc nhân của gia tộc Thiên Công, họ đều đang nhìn hắn, ánh mắt rất bình tĩnh, song cũng rất kì dị, khiến Bạch Tiểu Thuần hiểu, trong Thiên Công gia tộc này cũng có nhiều người rất chờ mong vào Chúng Ân Lệnh, nhưng vì gia tộc quá mạnh, khiến họ không dám để lộ ra.
Bạch Tiểu Thuần ngẫm nghĩ, không mạnh mẽ xông vào, mà đứng đó trả lời, giọng nói vọng xuyên vào trong màn sáng.
"Bạch mỗ theo lệnh Đại Thiên Sư, tới đây giám sát việc chấp hành Chúng Ân Lệnh!"
"Tất cả tộc nhân, đều được phân chia tài sản và tài nguyên của gia tộc như nhau, dù đó là dòng thứ, hay dòng chính mà không có quyền thừa kế, các người. . ." Bạch Tiểu Thuần vừa nói, vừa nhìn thẳng vào những tộc nhân ở bên kia màn sáng, sau khi nói xong, nam tử trung niên kia lạnh lùng nói với hắn.
"Nói xong rồi hả? Không tiễn!" nói xong, gương mặt trên màn sáng biến mất. Bạch Tiểu Thuần cau mày, quay người, đi tới chỗ thứ hai của Thiên Công gia tộc.
Tới chỗ thứ ba, thứ tư. . . Hắn nhanh chóng đi hết chín nơi ở của Thiên Công gia tộc, song tới chỗ nào, Bạch Tiểu Thuần cũng đều gặp phải một tình cảnh giống hệt nhau!
Không Thiên Công nào cho hắn đi vào, chỉ cho hắn đứng ngoài trận pháp tha hồ mà nói, nói xong thì không chút khách khí tiễn khách.
Cái thái độ hợp tác cũng như không này làm mặt Bạch Tiểu Thuần rất khó coi, mà những kẻ đi theo xem cũng dao động. Đám dã tâm trong các gia tộc Thiên Hầu khi biết tin này đều cảm thấy nặng nề.
"Chẳng lẽ Chúng Ân Lệnh không thể làm tiếp được . ." nhiều người bắt đầu lo được lo mất.
Bạch Tiểu Thuần âm trầm đi tới Thiên Công gia tộc cuối cùng.
Đây gọi là Trần gia!
Gia tộc của Trần Hảo Tùng chiếm một nửa diện tích của khu vực này, Thiên Công tháp đứng sừng sững, vượt xa Thiên Hầu tháp.
Tất cả tộc nhân bên trong đều im lặng, họ đều đã biết chuyện của Thiên Hầu gia tộc, về Chúng Ân Lệnh, tất cả con nối dõi của Thiên Công gia tộc cũng đều đã động tâm.
Nhưng bọn họ không dám làm gì cả, vì Thiên Công gia tộc hoàn toàn khác biệt với Thiên Hầu gia tộc!
Ngày xưa Đại Thiên Sư vung dao xử một lúc mười tám Thiên Hầu, nhưng Thiên Công lại chẳng hề sao cả. Theo một mức độ nào đó mà nói, chỉ cần họ không phản bội Hoàng Triều, địa vị của họ sẽ không thể nào lay chuyển được, vì họ đều là Thiên Nhân, mà Thiên Nhân cường giả dù ở Man Hoang hay Thông Thiên Hà đều là những tồn tại cao vời vợi!
Bạch Tiểu Thuần vừa tới, màn sáng lập tức hiện ra ngay, ngăn hắn lại, một giọng nói từ trong màn sáng vọng ra.
"Nói đi, nói xong, cút ngay!" giọng nói rất khinh miệt, và chán ghét.
Bạch Tiểu Thuần cau mày nhìn vào Thiên Công tháp trong màn sáng, hắn cười.
Nụ cười rất lạnh lẽo, mang theo sự điên cuồng mà không phát tiết ra được!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.