Chương 1176: Thông Thiên Công (1)
Nhĩ Căn
06/04/2018
Thời điểm hắn suy nghĩ tiếp theo phải mở miệng như thế nào, đột nhiên, ở trong hơn một nghìn tu sĩ đứng ở phía bên trái hắn đột nhiên truyền ra âm thanh chói tai khiến cho Bạch Tiểu Thuần cảm thấy quen thuộc.
- Bạch Tiểu Thuần, nơi này là Thánh Hoàng Cung. Đừng vội nói năng bậy bạ!
Âm thanh vừa ra, từ bên trong đoàn người có một người đi ra, hướng về phía Thánh Hoàng ôm quyền cúi đầu.
- Thánh Hoàng bệ hạ, từ trong lời nói của Bạch Tiểu Thuần người này trước đó, thần vạch ra ba trăm tội lớn. Nhưng lớn nhất, chính là hắn khi quân. Vẫn mong phạt nặng Bạch Tiểu Thuần này, trừng trị người này tội khi quân!
- Lưu Dũng!
Bạch Tiểu Thuần sửng sốt.
Lúc nhìn lại, nhận ra người nói chuyện, tròng mắt hắn cũng trợn trừng. Nơi đây người rất nhiều. Trước đó hắn không cẩn thận nhìn. Hiện tại nhìn người trước mắt này chính là Lưu Thiên Hầu ban đầu ở Man Hoang, đã vạch ra một trăm tội lớn của mình, Bạch Tiểu Thuần bối rối!
Lưu Thiên Hậu cũng không liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần. Lúc này trong lòng hắn phấn chấn đắc ý. Vận khí của hắn tốt. Nơi hắn truyền tống đến, chính là bên trong Thánh Hoàng Thành này. Có thể nói, hắn là người đầu tiên sẵn sàng góp sức, còn không hề giấu giếm đều nói cho Thánh Hoàng những chuyện bản thân mình biết, đổi lấy chức quan hiện tại.
Cho dù chức quan không phải quá lớn, nhưng hắn vẫn thỏa mãn. Hiện tại ở chỗ này thấy được Bạch Tiểu Thuần trước đây ép mình không thể không đi thủ Trường Thành, từ đó về sau càng hãi hùng khiếp vía, cả ngày lẫn đêm bất an, lo lắng bị trả thù, hắn tất nhiên phải hung hăng đâm lên một đao, hoàn thành đại nghiệp năm đó chưa xong.
- Quân tử báo thù, nghìn năm cũng không muộn. Bạch Tiểu Thuần, ở Man Hoang ta không làm gì được ngươi. Nhưng ở chỗ này, ta muốn ngươi chờ xem. Ta phải vạch một nghìn tội lớn của ngươi!
Bạch Tiểu Thuần nằm mơ cũng không nghĩ tới, lại có thể sẽ gặp được Lưu Thiên Hậu, vị kỳ lạ này ở chỗ này... Phải biết rằng trước đây người này cho hắn ấn tượng, phải nói là cực kỳ sâu sắc.
Một trăm tội lớn này, lúc này nhớ lại, giống như trong đầu còn có thể hiện ra bộ dạng đối phương năm đó ở trước mặt Đại Thiên Sư, dõng dạc phân trần. Sau đó bởi vì mình nghịch chuyển thế cục, Lưu Thiên Hầu này nghe nói là chạy đi Trường Thành, không dám trở về.
Lại sau đó... Trường Thành đổ nát. Bạch Tiểu Thuần cũng quên chuyện này. Cho đến ngày hôm nay, đối phương lại có thể xuất hiện ở đây, vừa nhảy ra, chính là ba trăm tội lớn...
- Năm đó ta bị Đại Thiên Sư điều ra khỏi Khôi Hoàng Thành, không lo lắng tìm người này gây phiền phức. Gia hỏa này có số mạng gì vậy? Trường Thành đổ vỡ, hắn cũng không chết. Điều này cũng thôi không nói làm gì. Thế giới sụp đổ, hắn rốt cuộc lăn lộn còn hoàn hảo giưb so với Trương Đại Bàn, lại ở trong Thánh Hoàng này, có chức quan!
- Nhất là... hắn lại có thể trở nên gầy hơn, dung quang càng toả sáng, mặt mày hớn hở, dáng vẻ hiên ngang. Thoạt nhìn hình như vẫn rất tuấn lãng...
Bạch Tiểu Thuần trừng mắt nhìn Lưu Thiên Hầu tinh thần phấn chấn trước mắt này, trong lòng rất đố kị. Hắn cảm thấy gia hỏa này không chỉ tốt số, ở Thánh Hoàng Thành này nhất định cũng sinh hoạt rất tốt...
Mắt thấy biểu tình của Bạch Tiểu Thuần, lại chú ý tới sự tán thưởng sâu bên trong đôi mắt của những nhân vật lớn bốn phía xung quanh kia, Lưu Thiên Hầu càng đắc ý hơn. Hắn đang chuẩn bị nói ra một lượt ba trăm tội lớn, để cho Thánh Hoàng chú ý đối với mình nhiều hơn, Bạch Tiểu Thuần ở bên kia đã vung tay áo lên. Nhất thời, từ bên trong túi trữ vật của hắn, Công Tôn Uyển Nhi cùng với mấy Bán Thần này bị Bạch Tiểu Thuần thả ra.
- Thánh Hoàng, đây là lễ vật Bạch mỗ đưa ra.
Bạch Tiểu Thuần biết mình ở trên phương diện mồm mép, nói không lại Lưu Thiên Hầu tùy tùy tiện tiện là có thể vạch ra mấy trăm tội lớn. Hắn đưt khoát không để ý tới, trực tiếp thả Công Tôn Uyển Nhi ra.
Công Tôn Uyển Nhi vừa ra, ánh mắt mấy nghìn người ở bốn phía xung quanh nhất thời ngưng trọng. Nhất là mấy người bên trong đoàn người đứng đầu, là Thiên Tôn giống như Cổ Thiên Quân, lúc này tinh quang trong mắt rất mãnh liệt.
Cho dù là Thánh Hoàng cũng bị Công Tôn Uyển Nhi thu hút sự chú ý. Đối với lời Lưu Thiên Hầu nói, hắn cũng cho rằng không có nghe thấy.
Mắt thấy như vậy, Lưu Thiên Hầu sờ sờ mũi, cũng không cảm thấy xấu hổ. Hắn lui ra phía sau vài bước, trở lại trong đám người. Hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong lòng ngạo nghễ.
- Lần này không làm gì được ngươi. Nhưng không có việc gì. Ta thành toàn cho ngươi. Sớm hay muộn ta cũng sẽ vạch một nghìn tội lớn của ngươi!
Công Tôn Uyển Nhi hít một hơi thật sâu, thần sắc bình tĩnh đứng ở nơi đó. Sau khi hướng về phía Thánh Hoàng hạ thấp người cúi đầu, sau đó nàng không lên tiếng nữa, nhắm mắt không nói. Nàng thân là Thiên Tôn của Tà Hoàng Triều, xuất phát từ tôn trọng đối với cường giả nên cúi đầu. Về phần những chuyện khác, nàng sẽ không mở miệng. Nàng cũng tin tưởng bên trong Thánh Hoàng Triều sẽ không ép buộc ở nàng.
Về phần mấy Bán Thần này. Lúc này bọn họ đã tuyệt vọng, đứng ở nơi đó, thân thể đều đang run rẩy. Uy áp đến từ bốn phía xung quanh, đến từ ánh mắt Thiên Tôn cùng với Thánh Hoàng, khiến cho tâm thần của bọn họ đều thiếu chút nữa phải suy sụp.
Hồi lâu, Thánh Hoàng cười. Tiếng cười càng lúc càng lớn. Thân thể hắn cũng từ trên ghế dựa lớn đứng lên. Hắn đích xác cao hứng. Phần đại lễ này, là lễ vật nặng nhất Thánh Hoàng Triều nhận được, từ khi thành lập tới nay!
Cho dù hắn không chém giết Công Tôn Uyển Nhi, nhưng một Thiên Tôn, tất nhiên có thể khiến Thánh Hoàng Triều đổi lấy lãnh địa lớn hơn nữa. Nhất là một vài châu đang bị chiếm cứ mâu thuẫn. Mượn cơ hội này, cũng có thể đổi trở về.
Đồng thời, chuyện này cũng không trái với giao hẹn giữa hắn cùng với Tà Hoàng trước kia. Đây là do người khác đưa tới, không phải là Thánh Hoàng hắn chủ động bắt giữ. Kể từ đó, cho dù Tà Hoàng có muốn trả thù, cũng không tìm được tới trên đầu Thánh Hoàng Triều.
- Được, được, được!
Trong tiếng cười, ánh mắt Thánh Hoàng lóe lên, cúi đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần đang đứng trên quảng trường bên ngoài đại điện.
- Cự Quỷ, tiến lên nghe chỉ!
Cự Quỷ Vương mừng rỡ, lập tức tiến lên vài bước, hướng về phía Thánh Hoàng trong đại điện cúi đầu.
- Phong cho Cự Quỷ làm đại tôn Thần La Châu trong Tiên Vực thứ hai của Thánh Hoàng Triều ta, trấn thủ Thần La Châu, hưởng đèn nhang của chúng sinh một châu!
Tiên Vực của Vĩnh Hằng, địa phương một châu có thể so sánh với toàn bộ thế giới Thông Thiên. Trấn thủ một châu, sắc phong đại tôn, cái này đại biểu Cự Quỷ Vương ở bên trong Thần La Châu này chính là nhất ngôn cửu đỉnh, quyết định sinh tử. Toàn bộ Thần La Châu, tương đương với lãnh địa của Cự Quỷ Vương!
- Bạch Tiểu Thuần, nơi này là Thánh Hoàng Cung. Đừng vội nói năng bậy bạ!
Âm thanh vừa ra, từ bên trong đoàn người có một người đi ra, hướng về phía Thánh Hoàng ôm quyền cúi đầu.
- Thánh Hoàng bệ hạ, từ trong lời nói của Bạch Tiểu Thuần người này trước đó, thần vạch ra ba trăm tội lớn. Nhưng lớn nhất, chính là hắn khi quân. Vẫn mong phạt nặng Bạch Tiểu Thuần này, trừng trị người này tội khi quân!
- Lưu Dũng!
Bạch Tiểu Thuần sửng sốt.
Lúc nhìn lại, nhận ra người nói chuyện, tròng mắt hắn cũng trợn trừng. Nơi đây người rất nhiều. Trước đó hắn không cẩn thận nhìn. Hiện tại nhìn người trước mắt này chính là Lưu Thiên Hầu ban đầu ở Man Hoang, đã vạch ra một trăm tội lớn của mình, Bạch Tiểu Thuần bối rối!
Lưu Thiên Hậu cũng không liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần. Lúc này trong lòng hắn phấn chấn đắc ý. Vận khí của hắn tốt. Nơi hắn truyền tống đến, chính là bên trong Thánh Hoàng Thành này. Có thể nói, hắn là người đầu tiên sẵn sàng góp sức, còn không hề giấu giếm đều nói cho Thánh Hoàng những chuyện bản thân mình biết, đổi lấy chức quan hiện tại.
Cho dù chức quan không phải quá lớn, nhưng hắn vẫn thỏa mãn. Hiện tại ở chỗ này thấy được Bạch Tiểu Thuần trước đây ép mình không thể không đi thủ Trường Thành, từ đó về sau càng hãi hùng khiếp vía, cả ngày lẫn đêm bất an, lo lắng bị trả thù, hắn tất nhiên phải hung hăng đâm lên một đao, hoàn thành đại nghiệp năm đó chưa xong.
- Quân tử báo thù, nghìn năm cũng không muộn. Bạch Tiểu Thuần, ở Man Hoang ta không làm gì được ngươi. Nhưng ở chỗ này, ta muốn ngươi chờ xem. Ta phải vạch một nghìn tội lớn của ngươi!
Bạch Tiểu Thuần nằm mơ cũng không nghĩ tới, lại có thể sẽ gặp được Lưu Thiên Hậu, vị kỳ lạ này ở chỗ này... Phải biết rằng trước đây người này cho hắn ấn tượng, phải nói là cực kỳ sâu sắc.
Một trăm tội lớn này, lúc này nhớ lại, giống như trong đầu còn có thể hiện ra bộ dạng đối phương năm đó ở trước mặt Đại Thiên Sư, dõng dạc phân trần. Sau đó bởi vì mình nghịch chuyển thế cục, Lưu Thiên Hầu này nghe nói là chạy đi Trường Thành, không dám trở về.
Lại sau đó... Trường Thành đổ nát. Bạch Tiểu Thuần cũng quên chuyện này. Cho đến ngày hôm nay, đối phương lại có thể xuất hiện ở đây, vừa nhảy ra, chính là ba trăm tội lớn...
- Năm đó ta bị Đại Thiên Sư điều ra khỏi Khôi Hoàng Thành, không lo lắng tìm người này gây phiền phức. Gia hỏa này có số mạng gì vậy? Trường Thành đổ vỡ, hắn cũng không chết. Điều này cũng thôi không nói làm gì. Thế giới sụp đổ, hắn rốt cuộc lăn lộn còn hoàn hảo giưb so với Trương Đại Bàn, lại ở trong Thánh Hoàng này, có chức quan!
- Nhất là... hắn lại có thể trở nên gầy hơn, dung quang càng toả sáng, mặt mày hớn hở, dáng vẻ hiên ngang. Thoạt nhìn hình như vẫn rất tuấn lãng...
Bạch Tiểu Thuần trừng mắt nhìn Lưu Thiên Hầu tinh thần phấn chấn trước mắt này, trong lòng rất đố kị. Hắn cảm thấy gia hỏa này không chỉ tốt số, ở Thánh Hoàng Thành này nhất định cũng sinh hoạt rất tốt...
Mắt thấy biểu tình của Bạch Tiểu Thuần, lại chú ý tới sự tán thưởng sâu bên trong đôi mắt của những nhân vật lớn bốn phía xung quanh kia, Lưu Thiên Hầu càng đắc ý hơn. Hắn đang chuẩn bị nói ra một lượt ba trăm tội lớn, để cho Thánh Hoàng chú ý đối với mình nhiều hơn, Bạch Tiểu Thuần ở bên kia đã vung tay áo lên. Nhất thời, từ bên trong túi trữ vật của hắn, Công Tôn Uyển Nhi cùng với mấy Bán Thần này bị Bạch Tiểu Thuần thả ra.
- Thánh Hoàng, đây là lễ vật Bạch mỗ đưa ra.
Bạch Tiểu Thuần biết mình ở trên phương diện mồm mép, nói không lại Lưu Thiên Hầu tùy tùy tiện tiện là có thể vạch ra mấy trăm tội lớn. Hắn đưt khoát không để ý tới, trực tiếp thả Công Tôn Uyển Nhi ra.
Công Tôn Uyển Nhi vừa ra, ánh mắt mấy nghìn người ở bốn phía xung quanh nhất thời ngưng trọng. Nhất là mấy người bên trong đoàn người đứng đầu, là Thiên Tôn giống như Cổ Thiên Quân, lúc này tinh quang trong mắt rất mãnh liệt.
Cho dù là Thánh Hoàng cũng bị Công Tôn Uyển Nhi thu hút sự chú ý. Đối với lời Lưu Thiên Hầu nói, hắn cũng cho rằng không có nghe thấy.
Mắt thấy như vậy, Lưu Thiên Hầu sờ sờ mũi, cũng không cảm thấy xấu hổ. Hắn lui ra phía sau vài bước, trở lại trong đám người. Hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong lòng ngạo nghễ.
- Lần này không làm gì được ngươi. Nhưng không có việc gì. Ta thành toàn cho ngươi. Sớm hay muộn ta cũng sẽ vạch một nghìn tội lớn của ngươi!
Công Tôn Uyển Nhi hít một hơi thật sâu, thần sắc bình tĩnh đứng ở nơi đó. Sau khi hướng về phía Thánh Hoàng hạ thấp người cúi đầu, sau đó nàng không lên tiếng nữa, nhắm mắt không nói. Nàng thân là Thiên Tôn của Tà Hoàng Triều, xuất phát từ tôn trọng đối với cường giả nên cúi đầu. Về phần những chuyện khác, nàng sẽ không mở miệng. Nàng cũng tin tưởng bên trong Thánh Hoàng Triều sẽ không ép buộc ở nàng.
Về phần mấy Bán Thần này. Lúc này bọn họ đã tuyệt vọng, đứng ở nơi đó, thân thể đều đang run rẩy. Uy áp đến từ bốn phía xung quanh, đến từ ánh mắt Thiên Tôn cùng với Thánh Hoàng, khiến cho tâm thần của bọn họ đều thiếu chút nữa phải suy sụp.
Hồi lâu, Thánh Hoàng cười. Tiếng cười càng lúc càng lớn. Thân thể hắn cũng từ trên ghế dựa lớn đứng lên. Hắn đích xác cao hứng. Phần đại lễ này, là lễ vật nặng nhất Thánh Hoàng Triều nhận được, từ khi thành lập tới nay!
Cho dù hắn không chém giết Công Tôn Uyển Nhi, nhưng một Thiên Tôn, tất nhiên có thể khiến Thánh Hoàng Triều đổi lấy lãnh địa lớn hơn nữa. Nhất là một vài châu đang bị chiếm cứ mâu thuẫn. Mượn cơ hội này, cũng có thể đổi trở về.
Đồng thời, chuyện này cũng không trái với giao hẹn giữa hắn cùng với Tà Hoàng trước kia. Đây là do người khác đưa tới, không phải là Thánh Hoàng hắn chủ động bắt giữ. Kể từ đó, cho dù Tà Hoàng có muốn trả thù, cũng không tìm được tới trên đầu Thánh Hoàng Triều.
- Được, được, được!
Trong tiếng cười, ánh mắt Thánh Hoàng lóe lên, cúi đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần đang đứng trên quảng trường bên ngoài đại điện.
- Cự Quỷ, tiến lên nghe chỉ!
Cự Quỷ Vương mừng rỡ, lập tức tiến lên vài bước, hướng về phía Thánh Hoàng trong đại điện cúi đầu.
- Phong cho Cự Quỷ làm đại tôn Thần La Châu trong Tiên Vực thứ hai của Thánh Hoàng Triều ta, trấn thủ Thần La Châu, hưởng đèn nhang của chúng sinh một châu!
Tiên Vực của Vĩnh Hằng, địa phương một châu có thể so sánh với toàn bộ thế giới Thông Thiên. Trấn thủ một châu, sắc phong đại tôn, cái này đại biểu Cự Quỷ Vương ở bên trong Thần La Châu này chính là nhất ngôn cửu đỉnh, quyết định sinh tử. Toàn bộ Thần La Châu, tương đương với lãnh địa của Cự Quỷ Vương!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.