Chương 562: Thú trảo xé trời!
Nhĩ Căn
30/06/2017
Dù sao cũng phải kiên trì ngăn cản trong chốc lát, bản tôn Bạch Tiểu Thuần không bị giết, phân thân vẫn tồn tại.
- Hai phần thân thì như thế nào, chết cho ta!
Hồng Trần Nữ có cảm giác nhục nhã, đây là lần đánh giết khó khăn nhất trong đời nàng, cũng là lần nàng không tưởng tượng nổi, hơn nữa cũng là lần nàng hối hận nhất, không ngờ Bạch Tiểu Thuần lại có hai Thiên Nhân Hồn, nếu như nàng biết rõ, cho dù bị những hào quang kia bắn trọng thương cũng phải toàn lực chém giết hắn.
Càng làm nàng không ngờ tới, thậm chí đầu óc trống rỗng giống như thiên lôi đánh trúng là chuyện xảy ra tiếp theo, vào lúc hai phân thân chống cự bảo hộ bản tôn Bạch Tiểu Thuần, bản tôn Bạch Tiểu Thuần lại lấy ra một Thiên Nhân Hồn mới, đó là một quả cầu lớn bằng quả óc chó, Bạch Tiểu Thuần bóp nát ấn vào trong ngực.
Đây là Thiên Nhân Hồn thứ ba bị Bạch Tiểu Thuần hấp thu, trong thân thể hắn xuất hiện mộc phân thân.
Ba phân thân đứng phía trước ngăn cả một chưởng của Hồng Trần Nữ, thậm chí cùng với bản tôn, bốn người đồng thời rống to, trong tiếng rống mang theo không cam lòng, càng có giãy dụa trong bất khuất.
Hồng Trần Nữ cảm thấy sụp đổ vì cảnh tượng này, nàng cảm thấy quá vớ vẩn, thậm chí lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần không khác gì nhìn quái vật, nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần lại có ba Thiên Nhân Hồn!
- Không có khả năng, ngươi ngươi ngươi... Ngươi có mấy Thiên Nhân Hồn!
Hồng Trần Nữ quát lớn, nàng vô cùng đau lòng, đau lòng đến mức tận cùng, càng hối hận xanh ruột.
- Mặc kệ ngươi có mấy Thiên Nhân Hồn, cho dù ngươi lập tức thành tựu Thiên Đạo Nguyên Anh, hôm nay ngươi cũng phải chết!
Hồng Trần Nữ vô cùng luống cuống, sắc mặt nàng vặn vẹo, giọng nói bén nhọn, hít thở dồn dập, pháp tướng của nàng đã trải rộng ra và hóa thành mặt trời bao phủ Bạch Tiểu Thuần.
Vào lúc này bản tôn và ba phân thân Bạch Tiểu Thuần toàn lực chống cự một chưởng Thiên Nhân của Hồng Trần Nữ, đổi lại bất cứ phân thân nào, một chưởng này sẽ đánh phân thân hình thần câu diệt.
Trước mắt ba phân thân và bản tôn cộng đồng đối kháng, mặc dù hẳn phải chết không nghi ngờ nhưng lại có tác dụng kéo dài thời gian tử vong không ít.
Cũng trong nháy mắt này, lúc táng cung không ngừng sụp đổ, vách tường chung quanh ngã xuống trên phạm vi lớn, cùng lúc đó trên mặt đất nội cung xuất hiện Truyền Tống Trận khổng lồ, sau khi chuẩn bị trong thời gian ngắn nó đã bắt đầu hoạt động.
Khi Truyền Tống Trận mở ra, chỉ trong nháy mắt cung điện dưới lòng đất, mặc kệ phạm vi nào, mê cung hay nơi thí luyện hoặc nội cung trong táng cung, tất cả mọi người đều bị hào quang truyền tống bao phủ.
Truyền Tống Trận không nơi nào không có, nó bao phủ toàn bộ cung điện dưới lòng đất, lúc hào quang truyền tống xuất hiện, những người sống sót trong mê cung rất kích động.
Tại khu vực thí luyện, Trần Hạ Thiên tập hợp tất cả mọi người oanh phá hư vô, lại không ngờ phía sau hư vô chính là khu vực hư vô khác.
Bọn họ cũng không cảm thấy tuyệt vọng, sau khi thân thể bọn họ xuất hiện hào quang truyền tống, tất cả mọi người thở ra một hơi.
- Rốt cục có thể đi ra ngoài!
- Tuy Truyền Tống Trận này vô cùng khổng lồ, không biết lần này bị truyền tống sẽ đi tới nơi nào.
- Sợ cái gì, chúng ta vốn là Thánh tộc, chỉ cần còn ở trong Man Hoang, nơi nào cũng giống nhau cả.
- Hắc hắc, nói không chừng có thể bị truyền tống vào thế giới Thông Thiên...
Tiếng nghị luận không ngừng vang lên khắp nơi, mỗi người đều thả lỏng, truyền tống bắt đầu.
Đồng dạng trong táng cung, trên người Bạch Tiểu Thuần xuất hiện hào quang truyền tống, Hồng Trần Nữ cũng như thế, lúc tinh thần Bạch Tiểu Thuần phấn chấn, Hồng Trần Nữ bị lửa giận công tâm.
Nếu nàng để Bạch Tiểu Thuần chạy trốn khỏi nơi này, như vậy nàng sẽ cảm thấy bản thân mình vô dụng, có lẽ đây chính là sỉ nhục lớn nhất trong đời nàng, lửa giận thiêu đốt nội tâm, nàng gào thét thật lớn.
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi trốn không thoát!
Trong tiếng kêu thê lương, pháp tướng của nàng bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, giống như muốn nghiền nát Bạch Tiểu Thuần và mọi thứ chung quanh hắn thành tro bụi.
Trong nháy mắt hào quang truyền tống bao phủ, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy mình kiên trì tới lúc này đã đạt được hi vọng, trong nháy mắt tiếp theo nhìn thấy pháp tướng đánh tới, hi vọng của Bạch Tiểu Thuần chẳng khác gì ngọn đèn dầu trong gió, tùy thời có khả năng bị dập tắt.
- Ta không thể chết ở đây được!
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần xuất hiện tơ máu, hai mắt triệt để biến thành đỏ tươi, chẳng những bản tôn hắn như thế, ba đại phân thân rống to giận dữ, Bạch Tiểu Thuần nổi điên, hắn ngửa mặt lên trời gào thét dữ dội, vào lúc này hắn không quan tâm tu vi, linh lực gì đó, hi vọng ngay trước mắt, nếu không vượt qua hắn sẽ thân tử đạo tiêu.
- Nhân Sơn Quyết!
Cho dù bản tôn Bạch Tiểu Thuần trọng thương nhưng thân thể hắn vẫn biến thành người đá cao mười trượng, cùng lúc đó ba phân thân cũng gào to, tiếng gào vang vọng bốn phương.
- Nhân Sơn Quyết!
- Nhân Sơn Quyết!!
- Nhân Sơn Quyết!!!
Ba đại phân thân biến hình, ba người đá cao mười trượng giống nhau như đúc, đồng thời xuất hiện bốn người đá đứng cạnh nhau, cả bốn đồng thời ngăn chặn pháp tướng, lúc này tiếp tục gào thét bộc phát tu vi.
- Thủy Trạch Quốc Độ!
Bốn người đá cùng bấm niệm pháp quyết ấn vào mặt đất một cái, vừa ấn xuống, mặt đất rung chuyển cực kỳ dữ dội, mặt đất táng cung biến thành thế giới đầm nước.
Thậm chí tại biên giới táng cung, trong hư vô xa hơn, vào thời khắc này xuất hiện bốn Thủy Trạch Quốc Độ chồng lên nhau.!
Bốn Thủy Trạch Quốc Độ bởi vì đồng nguyên cho nên sau khi thi triển cũng không phải là điệp gia, mà là lan tràn ra chung quanh, cho nên phạm vi Thủy Trạch Quốc Độ mở rộng gấp bốn lần.
Bởi vì khoảng cách gấp bốn lần cho nên Thủy Trạch Quốc Độ đã có ý nghĩa hoàn toàn khác, trong nháy mắt sử dụng Thủy Trạch Quốc Độ lại có tiếng thú rống từ viễn cổ vọng về, trực tiếp từ dưới mặt nước truyền vào trong táng cung.
Chỉ âm thanh cũng làm Hồng Trần Nữ biến sắc, âm thanh không chỉ quanh quẩn trong táng cung, thậm chí truyền vào trong khu vực thí luyện, truyền vào trong mê cung, chỉ trong nháy mắt tất cả mọi người đều nghe được tiếng thú rống.
- Bổn mạng thú của ta, đi ra!
Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời hét lớn, giọng nói đã có chút khàn khàn, thân thể run rẩy, tu vi và sinh cơ của hắn không ngừng bộc phát ra ngoài, cùng lúc đó ba đại phân thân cũng giống như vậy, sau tiếng gào thét, đầm nước trên mặt đất không còn xuất hiện cây gai bén nhọn to lớn như núi.
Lúc này xuất hiện năm ngọn núi uốn lượn, nó trực tiếp phá tan đầm nước phóng lên trời, nếu nhìn cẩn thận sẽ phát hiện đây không phải là ngọn núi.
Bởi vì chúng là móng vuốt trên thú trảo to lớn không cách nào hình dung nổi...
Vào lúc năm móng vuốt xé tan mặt nước lao ra, thậm chí Bạch Tiểu Thuần còn nhìn thấy những sợi lông to lớn như cây đại thụ trên tay hung thú, dưới bộ lông chính là làn da màu xanh.
Bởi vì móng vuốt quá lớn, cho dù Thủy Trạch Quốc Độ mở rộng bốn lần cũng không thể duỗi ra toàn bộ, chỉ có thể để lộ móng vuốt ra ngoài, sau khi xâất hiện nó lập tức đánh thẳng vào chưởng ấn và pháp tướng.
- Hai phần thân thì như thế nào, chết cho ta!
Hồng Trần Nữ có cảm giác nhục nhã, đây là lần đánh giết khó khăn nhất trong đời nàng, cũng là lần nàng không tưởng tượng nổi, hơn nữa cũng là lần nàng hối hận nhất, không ngờ Bạch Tiểu Thuần lại có hai Thiên Nhân Hồn, nếu như nàng biết rõ, cho dù bị những hào quang kia bắn trọng thương cũng phải toàn lực chém giết hắn.
Càng làm nàng không ngờ tới, thậm chí đầu óc trống rỗng giống như thiên lôi đánh trúng là chuyện xảy ra tiếp theo, vào lúc hai phân thân chống cự bảo hộ bản tôn Bạch Tiểu Thuần, bản tôn Bạch Tiểu Thuần lại lấy ra một Thiên Nhân Hồn mới, đó là một quả cầu lớn bằng quả óc chó, Bạch Tiểu Thuần bóp nát ấn vào trong ngực.
Đây là Thiên Nhân Hồn thứ ba bị Bạch Tiểu Thuần hấp thu, trong thân thể hắn xuất hiện mộc phân thân.
Ba phân thân đứng phía trước ngăn cả một chưởng của Hồng Trần Nữ, thậm chí cùng với bản tôn, bốn người đồng thời rống to, trong tiếng rống mang theo không cam lòng, càng có giãy dụa trong bất khuất.
Hồng Trần Nữ cảm thấy sụp đổ vì cảnh tượng này, nàng cảm thấy quá vớ vẩn, thậm chí lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần không khác gì nhìn quái vật, nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần lại có ba Thiên Nhân Hồn!
- Không có khả năng, ngươi ngươi ngươi... Ngươi có mấy Thiên Nhân Hồn!
Hồng Trần Nữ quát lớn, nàng vô cùng đau lòng, đau lòng đến mức tận cùng, càng hối hận xanh ruột.
- Mặc kệ ngươi có mấy Thiên Nhân Hồn, cho dù ngươi lập tức thành tựu Thiên Đạo Nguyên Anh, hôm nay ngươi cũng phải chết!
Hồng Trần Nữ vô cùng luống cuống, sắc mặt nàng vặn vẹo, giọng nói bén nhọn, hít thở dồn dập, pháp tướng của nàng đã trải rộng ra và hóa thành mặt trời bao phủ Bạch Tiểu Thuần.
Vào lúc này bản tôn và ba phân thân Bạch Tiểu Thuần toàn lực chống cự một chưởng Thiên Nhân của Hồng Trần Nữ, đổi lại bất cứ phân thân nào, một chưởng này sẽ đánh phân thân hình thần câu diệt.
Trước mắt ba phân thân và bản tôn cộng đồng đối kháng, mặc dù hẳn phải chết không nghi ngờ nhưng lại có tác dụng kéo dài thời gian tử vong không ít.
Cũng trong nháy mắt này, lúc táng cung không ngừng sụp đổ, vách tường chung quanh ngã xuống trên phạm vi lớn, cùng lúc đó trên mặt đất nội cung xuất hiện Truyền Tống Trận khổng lồ, sau khi chuẩn bị trong thời gian ngắn nó đã bắt đầu hoạt động.
Khi Truyền Tống Trận mở ra, chỉ trong nháy mắt cung điện dưới lòng đất, mặc kệ phạm vi nào, mê cung hay nơi thí luyện hoặc nội cung trong táng cung, tất cả mọi người đều bị hào quang truyền tống bao phủ.
Truyền Tống Trận không nơi nào không có, nó bao phủ toàn bộ cung điện dưới lòng đất, lúc hào quang truyền tống xuất hiện, những người sống sót trong mê cung rất kích động.
Tại khu vực thí luyện, Trần Hạ Thiên tập hợp tất cả mọi người oanh phá hư vô, lại không ngờ phía sau hư vô chính là khu vực hư vô khác.
Bọn họ cũng không cảm thấy tuyệt vọng, sau khi thân thể bọn họ xuất hiện hào quang truyền tống, tất cả mọi người thở ra một hơi.
- Rốt cục có thể đi ra ngoài!
- Tuy Truyền Tống Trận này vô cùng khổng lồ, không biết lần này bị truyền tống sẽ đi tới nơi nào.
- Sợ cái gì, chúng ta vốn là Thánh tộc, chỉ cần còn ở trong Man Hoang, nơi nào cũng giống nhau cả.
- Hắc hắc, nói không chừng có thể bị truyền tống vào thế giới Thông Thiên...
Tiếng nghị luận không ngừng vang lên khắp nơi, mỗi người đều thả lỏng, truyền tống bắt đầu.
Đồng dạng trong táng cung, trên người Bạch Tiểu Thuần xuất hiện hào quang truyền tống, Hồng Trần Nữ cũng như thế, lúc tinh thần Bạch Tiểu Thuần phấn chấn, Hồng Trần Nữ bị lửa giận công tâm.
Nếu nàng để Bạch Tiểu Thuần chạy trốn khỏi nơi này, như vậy nàng sẽ cảm thấy bản thân mình vô dụng, có lẽ đây chính là sỉ nhục lớn nhất trong đời nàng, lửa giận thiêu đốt nội tâm, nàng gào thét thật lớn.
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi trốn không thoát!
Trong tiếng kêu thê lương, pháp tướng của nàng bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, giống như muốn nghiền nát Bạch Tiểu Thuần và mọi thứ chung quanh hắn thành tro bụi.
Trong nháy mắt hào quang truyền tống bao phủ, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy mình kiên trì tới lúc này đã đạt được hi vọng, trong nháy mắt tiếp theo nhìn thấy pháp tướng đánh tới, hi vọng của Bạch Tiểu Thuần chẳng khác gì ngọn đèn dầu trong gió, tùy thời có khả năng bị dập tắt.
- Ta không thể chết ở đây được!
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần xuất hiện tơ máu, hai mắt triệt để biến thành đỏ tươi, chẳng những bản tôn hắn như thế, ba đại phân thân rống to giận dữ, Bạch Tiểu Thuần nổi điên, hắn ngửa mặt lên trời gào thét dữ dội, vào lúc này hắn không quan tâm tu vi, linh lực gì đó, hi vọng ngay trước mắt, nếu không vượt qua hắn sẽ thân tử đạo tiêu.
- Nhân Sơn Quyết!
Cho dù bản tôn Bạch Tiểu Thuần trọng thương nhưng thân thể hắn vẫn biến thành người đá cao mười trượng, cùng lúc đó ba phân thân cũng gào to, tiếng gào vang vọng bốn phương.
- Nhân Sơn Quyết!
- Nhân Sơn Quyết!!
- Nhân Sơn Quyết!!!
Ba đại phân thân biến hình, ba người đá cao mười trượng giống nhau như đúc, đồng thời xuất hiện bốn người đá đứng cạnh nhau, cả bốn đồng thời ngăn chặn pháp tướng, lúc này tiếp tục gào thét bộc phát tu vi.
- Thủy Trạch Quốc Độ!
Bốn người đá cùng bấm niệm pháp quyết ấn vào mặt đất một cái, vừa ấn xuống, mặt đất rung chuyển cực kỳ dữ dội, mặt đất táng cung biến thành thế giới đầm nước.
Thậm chí tại biên giới táng cung, trong hư vô xa hơn, vào thời khắc này xuất hiện bốn Thủy Trạch Quốc Độ chồng lên nhau.!
Bốn Thủy Trạch Quốc Độ bởi vì đồng nguyên cho nên sau khi thi triển cũng không phải là điệp gia, mà là lan tràn ra chung quanh, cho nên phạm vi Thủy Trạch Quốc Độ mở rộng gấp bốn lần.
Bởi vì khoảng cách gấp bốn lần cho nên Thủy Trạch Quốc Độ đã có ý nghĩa hoàn toàn khác, trong nháy mắt sử dụng Thủy Trạch Quốc Độ lại có tiếng thú rống từ viễn cổ vọng về, trực tiếp từ dưới mặt nước truyền vào trong táng cung.
Chỉ âm thanh cũng làm Hồng Trần Nữ biến sắc, âm thanh không chỉ quanh quẩn trong táng cung, thậm chí truyền vào trong khu vực thí luyện, truyền vào trong mê cung, chỉ trong nháy mắt tất cả mọi người đều nghe được tiếng thú rống.
- Bổn mạng thú của ta, đi ra!
Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời hét lớn, giọng nói đã có chút khàn khàn, thân thể run rẩy, tu vi và sinh cơ của hắn không ngừng bộc phát ra ngoài, cùng lúc đó ba đại phân thân cũng giống như vậy, sau tiếng gào thét, đầm nước trên mặt đất không còn xuất hiện cây gai bén nhọn to lớn như núi.
Lúc này xuất hiện năm ngọn núi uốn lượn, nó trực tiếp phá tan đầm nước phóng lên trời, nếu nhìn cẩn thận sẽ phát hiện đây không phải là ngọn núi.
Bởi vì chúng là móng vuốt trên thú trảo to lớn không cách nào hình dung nổi...
Vào lúc năm móng vuốt xé tan mặt nước lao ra, thậm chí Bạch Tiểu Thuần còn nhìn thấy những sợi lông to lớn như cây đại thụ trên tay hung thú, dưới bộ lông chính là làn da màu xanh.
Bởi vì móng vuốt quá lớn, cho dù Thủy Trạch Quốc Độ mở rộng bốn lần cũng không thể duỗi ra toàn bộ, chỉ có thể để lộ móng vuốt ra ngoài, sau khi xâất hiện nó lập tức đánh thẳng vào chưởng ấn và pháp tướng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.