Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1099: Trời liên tục trút phong hỏa! (1)

Nhĩ Căn

06/04/2018

Sự kiên quyết trong mắt Bạch Hạo càng thêm kiên định. Hắn vung hai tay lên. Tất cả linh hồn ở bốn phía xung quanh, ở một tích tắc này tất cả đều chấn động, đồng thời dũng mãnh tràn vào. Sau đó một tiếng nổ ngập trời bỗng nhiên vang vọng ở toàn bộ Minh Cung, chỗ đầu nguồn của Minh Hà.

Hai mươi màu!

Hai mươi mốt màu!

Cho đến giờ phút này, Bạch Hạo ngẩng đầu, nhìn về phía hư vô, phát ra một tiếng gào thét mạnh nhất của hắn!

Ở trong tiếng rít gào này, linh hồn của hắn... đột nhiên thiêu đốt. Mượn lực thiêu đốt này, mượn linh hồn của bản thân Minh Hoàng, lấy Minh Hà làm gốc rễ, lấy hồn phách làm cơ sở. Bên trong cặp mắt của Bạch Hạo đều bị ngọn lửa tràn ngập. Lúc này trên thân thể hắn thiêu đốt hai mươi mốt màu lửa... dần dần... Xuất hiện thêm một màu sắc!

Chính là... Hai mươi hai màu lửa lửa!!

Ở trong chớp mắt khi hai mươi hai màu lửa này xuất hiện. Toàn bộ thiên địa Man Hoang hình như cũng không có gì thay đổi. Dường như tất cả vẫn như bình thường. Nhưng tất cả tu sĩ hai bên đang chiến đấu ở trên chiến trường đều không biết tại sao trong lòng run lên. Dường như ở bên trong thiên địa này đột nhiên hạ xuống một khí tức bọn họ không nhìn thấy được, nhưng khiến cho linh hồn bọn họ đều phải run rẩy!

Nguyên Anh cũng tốt, Thiên Nhân cũng được, cho dù là Bán Thần... tất cả đều ở bên tỏng một tích tắc này, toàn bộ tâm thần chấn động mạnh, hoảng sợ hít một hơi thật sau!

Không chỉ là Man Hoang, còn có tất cả sinh linh trên đại lục Thông Thiên. Bất luận là tu sĩ hay mãnh thú, cho dù là thảm thực vật hoặc là người phàm. Tất cả đều ở bên trong trời cao của toàn thế giới này, xuất hiện lưới thế giới với phạm vi khổng lồ nhất từ trước tới nay bao trùm tất cả màn trời...!

Mơ hồ, ở trong một chớp mắt này, tất cả tồn tại bên trong toàn thế giới, dường như bên tai đều nghe được tiếng nói thì thào khe khẽ đến từ trong hư vô, cùng uy áp không có cách nào tưởng tượng được đè ép xuống!

- Sư tôn... Ta tới cứu sư tôn!

Giọng nói này mang theo niềm tin kiên định!

Giọng nói này, ẩn chứa sự điên cuồng không sợ hãi!



Giọng nói này còn ngưng tụ chấp nhất ơn thầy giống như trời, thà rằng thịt nát xương tan, cũng muốn báo đáp ơn thầy!

Trong thiên địa vang lên tiếng nổ lớn. Trong nháy mắt toàn bộ bầu trời Man Hoang đã bị một mảnh biển lửa sáng chói vô biên, chớp mắt bao phủ. Viển lửa này vừa xuất hiện. Đồng thời, bên trong Man Hoang, các chiến tu của hai bên đang giao chiến đều bị hoảng sợ, đều bị kinh hãi, đều hít hơi lạnh!

- Thiên... Thiên hỏa!

- Trời cao thiêu đốt. Cái này... làm sao có thể như vậy được.

- Bên trong ngọn lửa kia... Có người!!

Theo tiếng kinh ngạc vang vọng, trong chớp mắt, biển lửa trên trời cao cuối cùng bị buộc phải quanh một thân ảnh khổng lồ.

Thân ảnh ấy giống như đủ cao cùng với trời cao, giống như một người khổng lồ hỏa diễm kinh thiên động địa, sinh ra ở bên trong biển lửa kia, tản ra uy áp khiến cho thế giới run rẩy. Hình như chậm rãi ngẩng đầu lên, từ xa nhìn thấy Thông Thiên Hải!

- Đó là... Minh Hoàng!

- Là Minh Hoàng!

Rất nhanh, sau khi nhìn thấy rõ ràng người khổng lồ này, tất cả bản thổ, tất cả hồn tu bên trong Man Hoang bất luận là Thiên Hầu hay Thiên Công, đều ở trong một cái chớp mắt này, kinh ngạc kêu lên thất thanh.

Ở trong thời khắc toàn bộ Man Hoang đều chấn động, Bạch Hạo ở trên trời cao, chợt lắc một cái, nhất thời này biển lửa nổi khắp bầu trời, giống như dời núi lấp biển, mãnh liệt phóng về phía Thông Thiên Hải!

Từ phía xa nhìn vào, hỏa biển trên bầu trời này mang theo khí thế không có cách nào hình dung, cuộn trào mãnh liệt lao nhanh, giống như muốn đốt cháy tất cả hư vô bên trong thế giới này.



Thậm chí giờ phút này, nước biển màu vàng của Thông Thiên Hải này ở trong trung ngọn lửa điên cuồng thiêu đốt tới, cũng dâng lên sóng dao động vô tận, giống như muốn đi ngăn cản hỏa diễm tới gần. Nhưng tất cả lại giống như muối bỏ biển!

Biển lửa kia từ Man Hoang, mãnh liệt thiêu đốt đến, chớp mắt lại bao trùm Thông Thiên Hải, khiến cho bầu trời, biển rộng, lộ ra hỏa diễm vô tận. Bên trong ngọn lửa này ẩn chứa ý chí của Bạch Hạo, từ bốn phương tám hướng, từ bầu trời cùng với mặt biển, bỗng nhiên vọt về phía trung tâm Thông Thiên Đảo...!

Thông Thiên Hải hình như cũng không chịu nổi ngọn lửa này đốt cháy, đang bốc hơi lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, hóa thành lực lượng thiên địa nồng đậm, không ngừng khuếch tán ra về bốn phía xung quanh.

Lực lượng thiên địa nồng đậm này mạnh nhất từ trước tới nay, khiến cho toàn thế giới, không chỉ là đại lục Thông Thiên, cho dù Man Hoang... cũng ở trong một tích tắc này, bị lực lượng thiên địa kinh người này tràn ngập bao trùm.

Vô số cây khô gặp mùa xuân, vô số mãnh thú gào thét, vô số sinh linh... đều ở trong một cái chớp mắt, tâm thần chấn động mãnh liệt!

Chỉ là... Một loại bất an đến từ bản năng, cũng theo linh khí nồng đậm trong thiên địa tản ra, hiện lên ở trong lòng chúng sinh. Dù sao không phải là do thiên địa biến hóa tự nhiên thành. Đây giống như là tu sĩ thiêu đốt linh hồn, tiêu hao ra!

Thông Thiên Hảikhông phải vô tận. Dưới sự thiêu đốt như vậy, mặc dù có thể khiến cho khí linh của thế giới này thoáng cái trở nên vô cùng nồng đậm. Nhưng cái giá lớn là Thông Thiên Hải không thể tổn hao nghịch chuyển!

Chỉ có điều... Bạch Hạo đã không chú ý tới những thứ này. Hai mươi hai màu lửa này vượt qua cực hạn của thế giới. Cho dù là hắn lấy linh hồn của mình tới luyện thành, nhưng muốn khống chế, cũng cực kỳ khó khăn.

Mà đây chỉ là một trong những nguyên nhân. Còn có nguyên nhân trọng yếu hơn...

Bạch Hạo biết thời gian của mình, không nhiều lắm!!

Lấy linh hồn của mình luyện chế ra hai mươi hai màu lửa, giống như Thông Thiên Hải, không phải là vô tận. Có thể nói là tồn tại hoàn toàn lấy việc thiêu đốt linh hồn của mình để trả giá. Sợ là không bao lâu, khi linh hồn của mình hoàn toàn thiêu đốt hầu như không còn, lúc đó chính là thời khắc hai mươi hai màu lửa mạnh nhất từ trước tới nay sẽ biến mất!

Thời gian cấp bách, ý chí của Bạch Hạo hăng hái khuếch tán, huy động bốn phía xung quanh biển lửa, lao thẳng đến Thông Thiên Đảo!

Nếu như cảnh tượng như vậy dừng lại, như vậy trong hình ảnh này, không nhìn thấy được bầu trời, không nhìn thấy được Thông Thiên Hải. Có thể nhìn thấy được... chỉ là hỏa diễm vô cùng vô tận, giống như mang theo cơn giận của trời, trong sự điên cuồng, mang theo tất cả trùng kích Thông Thiên Đảo!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook