Nhất Phẩm Phong Lưu

Chương 160: trận thành

Đồ Cùng

09/07/2013

Trên hai thủ chưởng, lúc này che kín chân khí, đem không khí bên trong hư viên hoàn toàn bài xuất.

Sau đó, hắn há mồm phun ra một đạo quang mang màu xanh nhạt, đem nhốt hư viên vào bên trong.

Đây là mộc hành khí, chủ sinh sôi.

Hư viên bên trong, nhất thời màu xanh dạt dào, xa xa nhìn sang giống như một trái cây trôi nổi trên không trung màu xanh nhạt của thủy tinh cầu.

Sau khi hư viên bên trong dày đặc quang mang màu xanh, liền bị Mạc Ngôn dùng chân khí ngưng tụ thành đoàn, ổn định ở hướng đông nam hư viên.

Lập tức, hắn lại há mồm phun ra một đạo hơi thở đỏ đậm, đồng dạng đánh vào hư viên bên trong.

Đây là hành hỏa chi khí, do sét đánh vào gỗ tôi luyện mà thành.

Mộc sanh hỏa, hỏa sanh thổ, thổ sanh kim, kim sanh thủy, thủy sinh mộc…

Dựa theo ngũ hành tương sinh đạo lý, hắn theo thứ tự đêm hành thổ chi khí, hành kim chi khí, hành thủy chi khí, nhốt vào hư viên, hình thành một vòng tuần hoàn đầy đủ.

Theo đạo hành thủy chi khí cuối cùng đánh nhập hư viên, hư viên trôi nổi trên không trung nhất thời dũng xuất ngũ thải quang mang, lưu quang bốn phía!

Trên thực tế, đây là ngũ hành chi khí tuần hoàn còn chưa ổn định kết cấu.

Nếu hoàn toàn ổn định, các màu sẽ hòa vào nhau. Tuần hoàn lặp đi lặp lại, hình thành một trật tự màu sắc tự nhiên.

Mạc Ngôn lặng im bất động, toàn lực rèn luyện lên ngũ hành chi khí đã gần như hòa vào nhau.

Lại nửa giờ trôi qua, theo cả hậu viện không khí đột nhiên trấn động, hư viên trong tay Mạc Ngôn rốt cục hình thành một trạng thể tuần hoàn nhiều màu.

Mạc Ngôn không giám buông lỏng, nhẹ hít vào một hơi, hai tay ấn mạnh xuống dưới, đem vòng tròn nhiều mầu này đánh vào trung tâm trận bàn.

Lập tức, hai tay của hắn biến ảo, đem là bùa ngưng kết từ tinh thần lực trước đó, đánh vào trận bàn. Bắt đầu dung hợp vòng tròn ngũ hành chi khí và trận bàn!

- Ong ong…

Trong không khí phát ra trận trận chấn động, gợn song hướng bốn phía tản ra.

Loại chấn động này kinh tâm đoạt phách, Tiểu Vân La ở trong đó, linh thể từng trận chấn động…

Chấn động không kéo dài bao lâu, rất nhanh theo lá bùa cuối cùng đánh vào, tiêu tán vô hình.

- Đại cáo thành công!

Theo một đạo quang mang màu bạc mãnh liệt trận bàn từ từ nổi lên, dù là Mạc Ngôn bình tĩnh hơn người, cũng không nhịn được thốt lên một tiếng.

Đạo cường quang chói mắt, lập tức ản vào trận bàn biến mất không thấy nữa.

Lại nhìn trận bàn, nguyên bản ánh sáng bạc dần dần ảm đạm, trở lên không hề thu hút.

Cái gọi là đại tượng vô hình, càng là động vật thông minh tài trí, biểu tượng lại càng bình thường.

Tụ linh trận này cũng như thế, tuy rằng cấp bậc không cao, nhưng sau khi luyện nhập ngũ hành chi khí, cũng biến hóa rất không rõ ràng.

Nhưng như vậy bình thường, bên trong chất chứa cũng là năng lượng thiên địa linh khí thần kỳ!



Theo tụ linh trận hoàn toàn luyện thành, một cỗ thiên địa linh khí dày đặc mà người thường không thể cảm giác phát sinh.

Cỗ thiên địa linh khí này nhìn như cực kỳ mỏng manh, nhưng hàm lượng cũng gấp năm sáu lần không khí bình thường.

Cảm nhận được cỗ linh khí, Mạc Ngôn nhịn không được hít vào một hơi thật sâu. Trong nội tâm cũng dần dần mạnh mẽ, có vẻ linh động hoạt bát hơn.

Tránh ở chỗ mát mẻ, Tiểu Vân La mở ra song chưởng, thần tình say mê ôm ấp lấy cỗ thiên địa linh khí mới sinh ra này.

Ngay cả lũ cá trong hồ nước cũng bị khí tức này hấp dẫn, tất cả trồi lên mặt nước, như đói như khát hớp vào…

Đây là một hiện tượng rất thú vị…

Người thường đi tới tòa hậu viện này thậm trí sẽ không cảm giác được linh khí tồn tại. Mà thân là thực vật cây cỏ lại có bản năng điều khiển, hấp thu thứ năng lượng thần kì nhất thiên địa nhân gian này.

Mạc Ngôn xoay người, nhìn thấy Tiểu Vân La, cười nói:

- Sau này ngươi sẽ làm việc ở tiểu mộc đình này. Ngũ hành tụ linh trận này cũng sẽ do ngươi quản…

Tiểu Vân La kinh hỉ liên tục gật đầu.

Mạc Ngôn lại dặn dò:

- Tụ linh trận bình thường không cần mở ra, nếu không có phương pháp thổ nạp, đối với người bình thường mà nói, kỳ thật cùng với độc dược không có gì khác biệt. Linh khí càng sung túc, đối với cơ thể người lại càng có hại, ngươi nhớ kỹ chưa?

Dặn dò xong, hắn đứng dậy đem mấy tấm gỗ một lần nữa chỉnh lại, sau đó gọi điện cho Tô Vũ, nhờ nàng mua các loại thuốc đông y mang tới.

Tu Linh Trận vừa thành, kế tiếp hắn muốn luyện chế đan dược trị liệu cho Mai Thanh Giản .

Nói là một vị thuốc, nhưng thật ra là lấy máu của Mai Thanh Giản là nguyên liệu chính, ngoài ra lấy thuốc đông y làm phụ, chủng loại cũng không theo quy tắc đã định, chỉ cần có thể bổ huyết đều có thể sử dụng, như hoàng kì, nhân sâm, đảng sâm, đương quy, bạch thược, rễ sô đỏ, thủ ô linh, thục địa…

Tô Vũ ghi nhớ những dược liệu này, nói:

- ông chủ, một đoạn thời gian trước người sai tôi thu thập tin tức về tổ miếu dị vật, đã có tin tức.

Đó là một tin tốt lành…

Mạc Ngôn nói:

- Cô nói đi, tôi đang nghe.

Tô Vũ nói:

- Theo tôi được biết, những dị vật đó phần lớn lưu lạc trong tay những nhà sưu tầm, trong đó một phần ba tập trung trong tay một vị phú hào. Người này tên là Varna, là một bức tượng phật dáng vóc tiều tuy. Một đoạn thời gian trước hắn đem những vật phẩm chân quá cùng các dị vật có liên quan đến tôn giáo, tổ chức một cái triển lãm. Lần này triển lãm hắn tổ chức cũng không giới hạn trong Thái bang cảnh nội, mà là cả Đông Nam Á. Mỗi một đất nước, hắn đều liên hệ với chính phù cùng hội phật giáo, tận khả năng tổ chức triển lãm. Tôi nhận được tin tức, tháng sau, hắn rất có thể tới Trung Quốc triển lãm, hơn nữa nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ tổ chức tại Phật Sơn, thành phố Nhạc Dương …

Mạc Ngôn nghe xong, ánh mắt không khỏi sáng ngời.

- Vị Varna Ban Sai tiên sinh thật khéo hiểu lòng người a, biết tôi đây buồn ngủ, ông ta lại mang đến tặng tôi một cái gối đầu a… Như vậy bạn bè nhân sĩ quốc tế, càng nhiều càng tốt a!

Sự tình liên quan đạo nghiệp của hắn, Mạc Ngôn hiện tại đang dữ một bức “tranh tự”, chỉ cần vị Varna Ban Sai này mang đến dị vật có thể kết hợp, hắn nhất định không từ thủ đoạn nào, toàn bộ thu thập!

Trầm ngâm một lát sau, hắn phân phó Tô Vũ tiếp tục truy tung tin tức. Sau đó bấm điện thoại gọi cho Hứa trợ lý, để cho hắn đưa Mai Thanh Giản đến đây…

Như Mạc Ngôn sở liệu, khi Hứa trợ lý cùng Mai Thanh Giản đi vào tiểu viện 36, Chris cũng theo vào đến.



- Mạc tiên sinh, có phải anh tính toán bắt đầu chế dược hay không?

Vừa thấy mặt, Chris liền khẩn cấp hỏi.

Hắn là một người tính cách vui vẻ, dùng tiếng Trung Quốc cũng chưa thành thạo, cùng Mạc Ngôn tán ngẫu qua vài lần, xưng hô cũng thân thiết hơn trước nhiều.

Mạc Ngôn cũng không gạt hắn, cười nói:

- Hai ngày gần đây… Tình huống của Mai Thanh Giản, trước sau tôi theo dõi trạng thái thân thể cô ấy. Tôi đoán, hiện tại cô ấy rất nhớ cái tiểu viện của tôi cùng lũ cá trong hồ.

Tiến tới, hắn nhìn qua phía Mai Thanh Giản, cười hỏi:

- Thanh Giản, tôi giúp cô được không?

Đa phần, Mai Thanh Giản đều là cô gái e thẹn, chỉ có ở nơi này cùng Mạc Ngôn, nàng mới hoạt bát một chút.

Nàng nhẹ nhàng cười, giống như một con tiểu miêu ngoan ngoãn, hướng Mạc Ngôn gật đầu.

Mạc Ngôn tiếp nhận xe lăn từ Hứa trợ lý, giúp nàng đến bờ ao, nói:

- Tôi trước tiên kiểm tra thân thể cho cô, nếu trạng thái tốt, ngày mai, tôi muốn kiểm tra mẫu máu…

Tiến lên, hắn nhìn về phía Chris nói:

- Kiểm tra máu hẳn là không thành vấn đề.

Chris nói:

- Mai tiểu thư trước mắt trạng thái thân thể khá tốt, lẫy mẫu máu kiểm tra tuyệt đối không có vấn đề.

Mạc Ngôn gật đầu nói:

- Vậy tốt rồi… Hắn đặt ngón tay lên mạch môn của Mai Thanh Giản, bắt đầu kiểm tra thân thể nàng.

Mai Thanh Giản lúc này trạng thái thân thể đích xác không có vấn đề, điều này không chỉ bởi Mạc Ngôn hai lần giúp nàng điều dưỡng trụ cột, đồng thời cũng cùng tâm trạng nàng có quan hệ.

Từ khi tới công viên Sâm Lâm, tâm tình của nàng rõ ràng cải thiện rất nhiều, không còn u buồn và tuyệt vọng như trước kia.

Thực tế, cô bé này nội tâm so với tuyệt đại đa số người bình thường kiên cường hơn rất nhiều, thân mang bệnh nan y cực kỳ hiếm thấy, nếu là người khác, chỉ sợ sớm đã nghĩ đến cái chết, để tránh phải tiếp tục chịu khổ.Nhưng nàng lại không như thế.

Nàng vẫn kiên trì cố gắng, tuy rằng tình huống không lạc quan, nhưng nàng nhất quyết không buông bỏ, tự bản thân nàng có một loại tôn nghiêm cùng kiêu ngạo đặc thù.

- Mạc tiên sinh, nếu thuốc của cậu có tác dụng, tôi cảm thấy cậu hẳn sẽ nhận giải thưởng Nobel.

Chris chân thực nói.

Mạc Ngôn cười to:

- Có lẽ một ngày anh sẽ thấy tên tôi trên danh sách nhận giải thưởng Nobel, nhưng tuyệt sẽ không phải là ở hạng mục y học… Thực lòng mà nói, tôi là một người rất thích học hỏi.

Lúc này đã là chạng vạng tối, Mạc Ngôn gọi điện thoại tới 97K( chắc là gọi đặt đồ ăn mang tới đây mà), mời Mai Thanh Giản và mọi người ở lại ăn tối.

Nhưng Mai Thanh Giản trong yêu cầu ăn uống có quy định nghiêm ngặt, nàng khéo léo chối từ thịnh tình của Mạc Ngôn. Cùng Hứa trợ lý ly khai tiểu viện 36.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nhất Phẩm Phong Lưu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook