Chương 32: Mệnh số
Tịch Yêu Yêu
10/08/2021
Phu thê Bùi Hải Cường đi thực bất an, nói thật ra, chính là không yên
tâm hai đứa nhỏ ở nhà, nhưng hỉ sự bên kia không đi không được.
Tiểu thê tử vốn dĩ xinh xắn đáng yêu, trong nháy mắt bệnh như vậy làm người trìu mến, Bùi Cẩm Triều một mặt nghĩ thê tử kiều khí, một mặt cũng muốn chiếu cố cho tốt.
Đường Mẫn toàn thân nóng khó chịu, giờ đã là tháng mười, theo lý thuyết tháng mười đã thực lạnh, nàng chính là cảm thấy thân thể chính mình khỏe mạnh, không tăng thêm quần áo kịp thời, hoặc có lẽ là buổi tối đá chăn, lúc này mới khó chịu muốn chết.
Cũng may chỉ là có chút nghẹt mũi cộng thêm sốt nhẹ, nhưng sốt nhẹ mới là điểm chết người, rõ ràng cảm giác trán mát lạnh, nhưng lại cảm thấy toàn thân nóng như muốn cháy, muốn phát tiết rồi lại tìm không đúng nơi.
“Biểu ca không cần chăm sóc ta, thân mình chàng không khỏe, nếu bị lây bệnh sẽ không tốt.” tuy Đường Mẫn sinh bệnh, nhưng không đến mức không xuống giường được, không đến nỗi giống Lâm Đại Ngọc trong TV hoặc tiểu thuyết, tuy cảm thấy toàn thân không có lực, nhưng nếu muốn đi một chút trong phòng cũng vẫn có thể.
Bùi Cẩm Triều sờ cái trán trơn bóng của nàng: “Thật sự không sao?”
“Không sao, qua hai ngày thì khỏe ngay, ta không muốn uống thuốc.” Trung dược, đắng muốn chết.
“Không uống thuốc sao được chứ, không được giấu bệnh sợ thầy, ta sẽ sai người sắc thuốc xong đưa lại đây.”
“Người” là ai, Đường Mẫn biết trong âm thầm có người, nhưng lại không muốn biết là ai.
Nàng nằm trên giường một buổi sáng, mắt thấy sắp giữa trưa, Đường Mẫn rời giường chuẩn bị đi nấu cơm.
Bùi Cẩm Triều nhìn nàng đứng dậy, giương giọng nói: “Đừng lộn xộn.”
“Ta phải nấu cơm trưa, chẳng lẽ chúng ta không ăn cơm?” buổi sáng nàng không ăn bao nhiêu, hiện tại chính là đói bụng, hơn nữa bệnh nhẹ thế này, kiếp trước một năm cũng sẽ có một hai lần, công tác bận rộn căn bản không rảnh lo có bệnh hay không, đi vào nơi này chẳng lẽ lại làm ra vẻ hay sao?
Cổ nhân không sống lâu, đều là tật xấu dưỡng ra.
“Nàng không khỏe, ta nhờ thẩm thẩm nhà bên đến hỗ trợ là được.” Nha đầu này, sinh bệnh còn không chịu ngồi yên.
Đường Mẫn thực dứt khoát lắc đầu: “Ta thật sự không sao, lại không phải bệnh nguy kịch, hoạt động nhiều một chút sẽ mau khỏe, biểu ca đừng lo lắng, giữa trưa chàng muốn ăn gì?”
“Nàng làm gì ta ăn nấy.”
“Vậy được, trưa nay chúng ta ăn mì đi, cũng dễ tiêu hóa.” Gật gật đầu, cầm lấy một cái khăn tuyết trắng liền đi tiền viện.
Hiện giờ cảm mạo, hơi thở đều là virus, vẫn nên tìm cái khăn che miệng sẽ an toàn hơn một ít.
Trong nhà có khoai tây, còn chút thịt vụn, đánh thêm trứng gà, mì sợi tự nhiên là dùng tay cán bột, điểm này nàng làm không thuần thục bằng mẹ chồng, nhưng độ dày cũng thực thích hợp, dù sao mình làm cũng không phải một lần hai lần.
Mới vừa tráng mì sợi qua nước lạnh, Bùi Cẩm Triều từ hậu viện lại đây, nhìn thấy dáng vẻ Đường Mẫn, không nhịn được buồn cười.
“Biểu ca, người bên cạnh chàng đều không ăn cơm sao? Hôm nay giữa trưa làm rất nhiều, hai người chúng ta ăn không hết, dư lại cho bọn họ cũng ăn chút đi.”
Nàng múc ra hai chén mì, sau đó bưng hai phần đồ ăn lên bàn ở nhà chính, “Ăn cơm.”
Bùi Cẩm Triều lảo đảo lắc lư đi theo nàng, lúc đi vào nhà chính, vẫy vẫy tay xem như đồng ý.
“Nàng làm mì thật không tệ.” trong đó có khoai tây và thịt vụn, trứng gà, nước canh rất nồng đậm, mì sợi dai dai, hương vị phi thường tươi ngon.
“Nếu biểu ca thích, về sau thường xuyên làm.” Dù sao cũng không phiền toái, còn có thể làm hương vị khác.
Dùng xong bữa trưa, Bùi Cẩm Triều ngăn trở Đường Mẫn thu thập chén đũa, lôi kéo nàng chậm rãi đi ra ngoài.
“Còn lại làm cho bọn họ thu thập, ta đưa nàng đi dạo một chút.”
Bên này phu thê hài hòa hữu ái, mà Đường gia cũng rất náo nhiệt.
Lại nói lúc phu thê Bùi Hải Cường tới Đường gia, trong nhà đã có không ít người, bởi vì không biết Đường Hân có hồi môn hay không, nên hôm nay đưa gả, trong nhà cũng chiêu đãi hàng xóm, thân thích bạn tốt ăn bữa cơm.
Trương thị ở cửa giúp đỡ tiếp đón khách nhân, nhìn thấy xe ngựa nhà Bùi Hải Cường, cao hứng đi lên trước, lại chỉ nhìn thấy Trâu thị trong xe ngựa đi xuống, ngược lại không thấy con gái và con rể.
“Tẩu tử, Triều nhi và Mẫn Nhi không cùng tới sao?”
Trâu thị lôi kéo tay Trương thị, nói: “Mẫn Nhi bị phong hàn, thân mình không phải thực nhanh nhẹn, hôm nay là ngày lành của Hân Nhi, ta cũng không cho Mẫn Nhi lại đây, đệ muội đừng lo lắng, Triều nhi ở nhà chăm sóc nàng.”
“Không nặng lắm chứ?” Trương thị lo lắng hỏi.
“Không nặng, đừng lo lắng. Đúng rồi, hai đứa nhỏ đâu? Qua hai ngày là sinh nhật Triều nhi, bọn họ nói muốn đón đệ đệ muội muội qua nhà chơi mấy ngày, một lát trở về ta đưa hai đứa nhỏ đi luôn.”
Trước đó vài ngày lúc con gái trở về có nói chuyện này, Trương thị cũng không phản đối.
“Vậy được, đến lúc đó phiền toái tẩu tử.”
“Phiền toái gì, người trong nhà nhiều náo nhiệt.”
Trong phòng Đường Hân, nghe được người Bùi gia tới, nàng vội vàng nhờ Đường Hà ra ngoài nhìn xem Đường Mẫn có trở lại không.
Đường Hà đi rồi trở về nói cho nàng, Bùi gia chỉ có hai vị trưởng bối đến đây, “Đường tỷ, nàng có ý gì? Hôm nay chính là ngày đại hỉ của tỷ, thật là không hiểu quy củ.”
“Hà Nhi.” Đường Lan ở bên cạnh trừng mắt nhìn muội muội, “Hôm nay là ngày lành của Hân Nhi tỷ, đừng nói như vậy.”
“Muội lại không sai, nói là sinh bệnh, sao khéo như vậy? Sớm không sinh bệnh, trễ không sinh bệnh, một hai phải hôm nay? Chưa thấy ai làm muội muội như vậy.”
Bàn tay Đường Hân súc dưới áo cưới hồng đào nắm thật chặt, nàng không biết rốt cuộc tâm tình của mình lúc này là gì, kỳ thật Đường Mẫn tới thì sao, không tới thì sao, đáng tiếc chính là biểu ca không đến, nếu Đường Mẫn thật sự sinh bệnh, cũng chỉ dư lại biểu ca ở nhà chiếu cố nàng.
Nàng thật sự chưa từng gặp qua nam nhân nào đẹp hơn biểu ca, đáng tiếc chính là mệnh quá ngắn.
Bộ dáng Trương Lập Khôn cũng không tệ, tuy kém hơn biểu ca, nhưng được cái trong nhà Trương Lập Khôn có bạc, mặc chính là lăng la tơ lụa, ăn cũng là những món nàng chưa bao giờ hưởng qua, cho dù hắn có thê tử thì sao, trước nay Đường Hân đều không tin mình là mệnh làm thiếp.
Còn không phải chỉ là một Đường Mẫn sao, hiện giờ chẳng qua chính là gả tới Bùi gia, cũng dám nơi chốn thổi râu trừng mắt, thiếp thì sao chứ, mình cũng gả tốt hơn nàng, hơn nữa sớm muộn gì mình cũng sẽ trở thành con dâu Trương gia, vẻ vang trở về.
Lão gia tử, lão thái thái, cùng với đôi cha mẹ ham ăn biếng làm, toàn bộ đều phải sinh tồn dựa vào hơi thở của nàng, nàng phải sống tốt hơn Đường Mẫn một vạn lần, làm Đường Mẫn hối hận vì đã bất kính chính mình.
Trâu thị tự nhiên sẽ không đi vào phòng Đường Hân, hôm nay nàng tới chủ yếu là nói chuyện phiếm với lão thái thái, chuyện trong nhà tự nhiên có chính bọn họ xử lý.
Tiểu thê tử vốn dĩ xinh xắn đáng yêu, trong nháy mắt bệnh như vậy làm người trìu mến, Bùi Cẩm Triều một mặt nghĩ thê tử kiều khí, một mặt cũng muốn chiếu cố cho tốt.
Đường Mẫn toàn thân nóng khó chịu, giờ đã là tháng mười, theo lý thuyết tháng mười đã thực lạnh, nàng chính là cảm thấy thân thể chính mình khỏe mạnh, không tăng thêm quần áo kịp thời, hoặc có lẽ là buổi tối đá chăn, lúc này mới khó chịu muốn chết.
Cũng may chỉ là có chút nghẹt mũi cộng thêm sốt nhẹ, nhưng sốt nhẹ mới là điểm chết người, rõ ràng cảm giác trán mát lạnh, nhưng lại cảm thấy toàn thân nóng như muốn cháy, muốn phát tiết rồi lại tìm không đúng nơi.
“Biểu ca không cần chăm sóc ta, thân mình chàng không khỏe, nếu bị lây bệnh sẽ không tốt.” tuy Đường Mẫn sinh bệnh, nhưng không đến mức không xuống giường được, không đến nỗi giống Lâm Đại Ngọc trong TV hoặc tiểu thuyết, tuy cảm thấy toàn thân không có lực, nhưng nếu muốn đi một chút trong phòng cũng vẫn có thể.
Bùi Cẩm Triều sờ cái trán trơn bóng của nàng: “Thật sự không sao?”
“Không sao, qua hai ngày thì khỏe ngay, ta không muốn uống thuốc.” Trung dược, đắng muốn chết.
“Không uống thuốc sao được chứ, không được giấu bệnh sợ thầy, ta sẽ sai người sắc thuốc xong đưa lại đây.”
“Người” là ai, Đường Mẫn biết trong âm thầm có người, nhưng lại không muốn biết là ai.
Nàng nằm trên giường một buổi sáng, mắt thấy sắp giữa trưa, Đường Mẫn rời giường chuẩn bị đi nấu cơm.
Bùi Cẩm Triều nhìn nàng đứng dậy, giương giọng nói: “Đừng lộn xộn.”
“Ta phải nấu cơm trưa, chẳng lẽ chúng ta không ăn cơm?” buổi sáng nàng không ăn bao nhiêu, hiện tại chính là đói bụng, hơn nữa bệnh nhẹ thế này, kiếp trước một năm cũng sẽ có một hai lần, công tác bận rộn căn bản không rảnh lo có bệnh hay không, đi vào nơi này chẳng lẽ lại làm ra vẻ hay sao?
Cổ nhân không sống lâu, đều là tật xấu dưỡng ra.
“Nàng không khỏe, ta nhờ thẩm thẩm nhà bên đến hỗ trợ là được.” Nha đầu này, sinh bệnh còn không chịu ngồi yên.
Đường Mẫn thực dứt khoát lắc đầu: “Ta thật sự không sao, lại không phải bệnh nguy kịch, hoạt động nhiều một chút sẽ mau khỏe, biểu ca đừng lo lắng, giữa trưa chàng muốn ăn gì?”
“Nàng làm gì ta ăn nấy.”
“Vậy được, trưa nay chúng ta ăn mì đi, cũng dễ tiêu hóa.” Gật gật đầu, cầm lấy một cái khăn tuyết trắng liền đi tiền viện.
Hiện giờ cảm mạo, hơi thở đều là virus, vẫn nên tìm cái khăn che miệng sẽ an toàn hơn một ít.
Trong nhà có khoai tây, còn chút thịt vụn, đánh thêm trứng gà, mì sợi tự nhiên là dùng tay cán bột, điểm này nàng làm không thuần thục bằng mẹ chồng, nhưng độ dày cũng thực thích hợp, dù sao mình làm cũng không phải một lần hai lần.
Mới vừa tráng mì sợi qua nước lạnh, Bùi Cẩm Triều từ hậu viện lại đây, nhìn thấy dáng vẻ Đường Mẫn, không nhịn được buồn cười.
“Biểu ca, người bên cạnh chàng đều không ăn cơm sao? Hôm nay giữa trưa làm rất nhiều, hai người chúng ta ăn không hết, dư lại cho bọn họ cũng ăn chút đi.”
Nàng múc ra hai chén mì, sau đó bưng hai phần đồ ăn lên bàn ở nhà chính, “Ăn cơm.”
Bùi Cẩm Triều lảo đảo lắc lư đi theo nàng, lúc đi vào nhà chính, vẫy vẫy tay xem như đồng ý.
“Nàng làm mì thật không tệ.” trong đó có khoai tây và thịt vụn, trứng gà, nước canh rất nồng đậm, mì sợi dai dai, hương vị phi thường tươi ngon.
“Nếu biểu ca thích, về sau thường xuyên làm.” Dù sao cũng không phiền toái, còn có thể làm hương vị khác.
Dùng xong bữa trưa, Bùi Cẩm Triều ngăn trở Đường Mẫn thu thập chén đũa, lôi kéo nàng chậm rãi đi ra ngoài.
“Còn lại làm cho bọn họ thu thập, ta đưa nàng đi dạo một chút.”
Bên này phu thê hài hòa hữu ái, mà Đường gia cũng rất náo nhiệt.
Lại nói lúc phu thê Bùi Hải Cường tới Đường gia, trong nhà đã có không ít người, bởi vì không biết Đường Hân có hồi môn hay không, nên hôm nay đưa gả, trong nhà cũng chiêu đãi hàng xóm, thân thích bạn tốt ăn bữa cơm.
Trương thị ở cửa giúp đỡ tiếp đón khách nhân, nhìn thấy xe ngựa nhà Bùi Hải Cường, cao hứng đi lên trước, lại chỉ nhìn thấy Trâu thị trong xe ngựa đi xuống, ngược lại không thấy con gái và con rể.
“Tẩu tử, Triều nhi và Mẫn Nhi không cùng tới sao?”
Trâu thị lôi kéo tay Trương thị, nói: “Mẫn Nhi bị phong hàn, thân mình không phải thực nhanh nhẹn, hôm nay là ngày lành của Hân Nhi, ta cũng không cho Mẫn Nhi lại đây, đệ muội đừng lo lắng, Triều nhi ở nhà chăm sóc nàng.”
“Không nặng lắm chứ?” Trương thị lo lắng hỏi.
“Không nặng, đừng lo lắng. Đúng rồi, hai đứa nhỏ đâu? Qua hai ngày là sinh nhật Triều nhi, bọn họ nói muốn đón đệ đệ muội muội qua nhà chơi mấy ngày, một lát trở về ta đưa hai đứa nhỏ đi luôn.”
Trước đó vài ngày lúc con gái trở về có nói chuyện này, Trương thị cũng không phản đối.
“Vậy được, đến lúc đó phiền toái tẩu tử.”
“Phiền toái gì, người trong nhà nhiều náo nhiệt.”
Trong phòng Đường Hân, nghe được người Bùi gia tới, nàng vội vàng nhờ Đường Hà ra ngoài nhìn xem Đường Mẫn có trở lại không.
Đường Hà đi rồi trở về nói cho nàng, Bùi gia chỉ có hai vị trưởng bối đến đây, “Đường tỷ, nàng có ý gì? Hôm nay chính là ngày đại hỉ của tỷ, thật là không hiểu quy củ.”
“Hà Nhi.” Đường Lan ở bên cạnh trừng mắt nhìn muội muội, “Hôm nay là ngày lành của Hân Nhi tỷ, đừng nói như vậy.”
“Muội lại không sai, nói là sinh bệnh, sao khéo như vậy? Sớm không sinh bệnh, trễ không sinh bệnh, một hai phải hôm nay? Chưa thấy ai làm muội muội như vậy.”
Bàn tay Đường Hân súc dưới áo cưới hồng đào nắm thật chặt, nàng không biết rốt cuộc tâm tình của mình lúc này là gì, kỳ thật Đường Mẫn tới thì sao, không tới thì sao, đáng tiếc chính là biểu ca không đến, nếu Đường Mẫn thật sự sinh bệnh, cũng chỉ dư lại biểu ca ở nhà chiếu cố nàng.
Nàng thật sự chưa từng gặp qua nam nhân nào đẹp hơn biểu ca, đáng tiếc chính là mệnh quá ngắn.
Bộ dáng Trương Lập Khôn cũng không tệ, tuy kém hơn biểu ca, nhưng được cái trong nhà Trương Lập Khôn có bạc, mặc chính là lăng la tơ lụa, ăn cũng là những món nàng chưa bao giờ hưởng qua, cho dù hắn có thê tử thì sao, trước nay Đường Hân đều không tin mình là mệnh làm thiếp.
Còn không phải chỉ là một Đường Mẫn sao, hiện giờ chẳng qua chính là gả tới Bùi gia, cũng dám nơi chốn thổi râu trừng mắt, thiếp thì sao chứ, mình cũng gả tốt hơn nàng, hơn nữa sớm muộn gì mình cũng sẽ trở thành con dâu Trương gia, vẻ vang trở về.
Lão gia tử, lão thái thái, cùng với đôi cha mẹ ham ăn biếng làm, toàn bộ đều phải sinh tồn dựa vào hơi thở của nàng, nàng phải sống tốt hơn Đường Mẫn một vạn lần, làm Đường Mẫn hối hận vì đã bất kính chính mình.
Trâu thị tự nhiên sẽ không đi vào phòng Đường Hân, hôm nay nàng tới chủ yếu là nói chuyện phiếm với lão thái thái, chuyện trong nhà tự nhiên có chính bọn họ xử lý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.