Chương 30: La Vĩ
Thiên Nhai Chi Dực
23/04/2013
Con trâu mộng bên lớp tài chính vừa nhìn thấy Tiếu Hoài Thành vóc dáng thấp bé, không ngừng tại đó mắt trợn trắng, trong miệng thì thầm, sau đó mắng hai tên kia cho mình đấu với người như vậy, chỉ sợ không tới 10 giây, chả có gì vui cả?
Tìm tuỳ tiện một giáo quan làm trọng tài, một tiếng bắt đầu, con trâu số 1 oa oa kêu to hung hăng lao về phía Tiếu Hoài Thành, dang rộng hai tay ra muốn ôm, nghĩ thầm, trực tiếp đem hắn quăng ra ngoài được rồi!
Quan sát 1 màn này này, mọi người tại đây, cảm giác giống như- một toà núi lớn đổ sập vào ngọn đồi, chỉ thấy Tiếu Hoài Thành mặt trầm như nước, lâm nguy không sợ, quát một tiếng hai đầu gối hơi cong, đứng trung bình tấn.
Đấu thủ to lớn vốn cho đối thủ của mình sẽ sợ mất mật mà chạy trốn, thật không ngờ đối phương lại ngoan ngoãn đứng nguyên tại chỗ cho hắn ném, nghĩ thầm coi như ngươi thức thời chủ động buông tha , nếu không ta ném ngươi mềm xương! Hét lớn một tiếng đem Tiếu Hoài Thành ôm vừa vặn, phần lớn nữ sinh không dám nhìn Tiếu Hoài Thành bị đáp ra ngoài, hai tay che chặt đôi mắt, thật không ngờ Tiếu Hoài Thành bị ngưu một ôm cứng muốn đáp đi nhưng không chút sứt mẻ, một mực đứng nguyên tại chỗ, lúc ngưu một đang kinh ngạc, hắn đem chân trái rút về sau một bước, chân phải dấn lên, xuyên qua hạ bộ ngưu một, chế trụ mắt cá chân phải của ngưu một, sau đó coi đây là điểm tựa lợi dụng thân thể đối phương đang chuyển động mà dùng sức hất lên, thân thể khổng lồ của ngưu một như diều đứt dây bay ra ngoài,bùm một tiếng nặng nề ngã xuông đất.
Trên mặt đất ngưu một vẫn còn ngẩn người, trọng tài cũng đã tuyên bố Tiếu Hoài Thành chiến thắng, lớp Dương Quang reo hò vang dội, người nhỏ mà quăng được con con trâu mộng văng xa vậy không reo hò mới là lạ đấy
Mọi người đắc ý chưa được bao lâu, thật không ngờ ván thứ hai Nghiêm Đông lại chịu khổ .
Hắn thấy Tiếu Hoài Thành làm náo động, nên cũng muốn lấy le trước mặt chị em, sử dụng những chiêu thức màu mè, hoa lệ có thừa mà sức lực chưa đủ, làm sao có thể tạo thành uy hiếp đối với ngưu hai được? Hơn nữa vừa rồi ngưu một thua 1 phân vì khinh địch, nếu ngay từ đầu hắn tập trung, thắng bại thật đúng là không lường trước được.
Ngưu hai lúc này đem hết sức mạnh ra, đừng nhìn hắn thân thể cồng kềnh, hắn không chỉ có động tác rất nhanh hơn nữa rất mạnh, Nghiêm Đông liền thất bại thảm hại.
Ván thứ ba thì càng thêm không cần phải nói rồi, Dương Hiểu Phát mặc dù to lớn, nhưng kỹ thuật non kém, trước đây vốn chỉ là mọt sách, đối kháng qua lại 3 chiêu thì trở thành phòng thủ. Mọi người nhìn hắn trong vòng bị đẩy tới đẩy lui không tấn công được nên đều biết rõ thế cục đã định rồi.
Quả nhiên, khi ngưu tam xuất sử đến chiêu thứ mười, dùng sức đem Hiểu Phát đánh bại.
Ba trận thắng hai đương nhiên chung cuộc lơp tài chính thắng, lúc này Lưu huấn luyện viên sắc mặt rất khó coi.
Cảnh huấn luyện viên đi vào lớp Dương Quang, vênh váo tự đắc nói: "Nguyện đánh bạc chịu thua, mọi người có phải hay không nên thực hiện rồi hả? "
Vừa mới dứt lời chợt nghe đến âm thanh khó chịu hồi nãy lại vang lên, "Ai nói chúng ta thua? "
Cảnh Giang giận tái mặt cả giận nói: "Bên ta thắng hai thắng, các ngươi thua hai trận, chẳng lẽ các ngươi còn muốn quịt nợ hay sao? "
Cái thanh âm kia nói: "Đó là nam sinh lớp chúng ta thua, nữ sinh chưa từng nói qua nam sinh có thể đại biểu nử sinh, hiện tại nữ sinh lớp chúng ta ủy thác ta lần nữa khiêu chiến các ngươi, các ngươi nếu thắng ta, như vậy lớp chúng ta tự nhiên thua tâm phục khẩu phục, vô điều kiện rời đi! "
Cảnh Giang nghe xong cáu giận như mèo bị dẫm phải đuôi, theo tiếng nhìn lại, phát hiện nói chuyện chính là một đệ tử có khuôn mặt sáng ngời, cười rộ lên sáng lạn như ánh mặt trời, tuy cảm giác có chút ngây thơ, nhưng toàn thân lại tản mát ra một loại khí chất thuần thục.
Nhưng là lúc này Cảnh Giang nhìn nụ cười sáng lạn đó của Dương Quang lại thấy giống như vô lại mỉm cười, nhớ lại những lời hắn nói.., nữ sinh đúng là chưa từng mở miệng, thế nhưng loại này trận đấu này còn có phân nam sinh hay nử sinh sao?
Cảnh Giang trong cơn giận dữ: "Vừa rồi như thế nào không thấy các ngươi nói? Hiện tại thua rồi mới nói, rõ ràng muốn quỵt nợ! "
Người chen ngang vào cuộc nói chuyện dĩ nhiên là Dương Quang rồi, mọi người thấy Dương Quang lên tiếng trong nội tâm không tự chủ được đều có cảm giác nhẹ nhõm rất nhiều.
"Các ngươi vừa rồi cũng không có ai hỏi ah, ta còn tưởng rằng là so hết nam sinh mới đến nữ sinh đó, hiện tại cũng không nên nói nhiều như vậy, nữ sinh lớp chúng ta đã ủy quyền ta thay các nàng ứng chiến, chỉ có một mình ta, các ngươi tùy tiện đề cử ba người, chính là ba gã vừa nãy cùng tiến lên 1 lúc cũng không có vấn đề gì. " Dương Quang cười nói xong, lại quay đầu đối với nữ sinh nói, "Tất cả mọi người ủy thác ta rồi, đúng hay không? "
Lần này nữ sinh đều đồng thanh hô: "Đúng! "
"Đã nghe rõ chưa? Hay là các ngươi cảm thấy đánh không lại ta, không dám bước ra ứng chiến muốn làm rùa đen rút đầu? " Dương Quang dùng lại phép khích tướng hồi nãy.
Lưu huấn luyện viên nhìn thấy có đệ tử ra mặt như vậy thì không thể tốt hơn rồi, chẳng cần quản hắn có cái khỉ gió gì để đánh thắng hay không? Nhìn hắn tràn đầy tự tin, nói không chừng có kế gì rồi, nghĩ tới đây trên mặt cũng không có khó coi như hồi nãy.
Cảnh Giang tức giận đến nói không ra lời, Tam Ngưu lập tức nói: "Đánh thì đánh, thêm ngươi một người không tính là nhiều, đến đây đi, nói nhiều như vậy làm gì? "
Dương Quang vẫn nói: "Thế nào, dám hay là không dám? Ta muốn huấn luyện viên nói một câu chắc chắn. " lần này cũng không thể cho bọn hắn có cơ hội xoay lại.
Cảnh huấn luyện viên cắn răng muốn nói, lúc này một giọng trẻ tuổi uy nghiêm ở đằng sau vang lên: "Cảnh huấn luyện viên, không huấn luyện ở đây làm gì? "
Dương Quang còn tưởng rằng lãnh đạo đến, xoay người xem xét, phát hiện nguyên lai cũng ăn mặc đồng phục đệ tử như mình, lớn lên tuy đẹp trai đấy, nhưng cũng chẳng phải lãnh đạo, không khỏi nghi hoặc hắn vì sao dùng khẩu khí như vậy cùng huấn luyện viên nói chuyện, thấy biểu hiện trên mặt lớp tài chính, hiển nhiên là không trách hắn rồi.
Chuyện kế tiếp càng làm mọi người rớt con mắt, Cảnh huấn luyện viên không chỉ không có giận, ngược lại vẻ mặt nịnh nọt đi qua nói: "La thiếu gia đã đến, chúng ta đấu vật tự do, phần thưởng chính là bóng cây ở chỗ này, nhưng ..."
Cảnh Giang trước tiên một trận tâng bốc thiếu gia họ La kia, sau đó đem chuyện phát sinh nói qua, không có khuếch đại cái gì.
La thiếu gia nghe xong làm bộ dạng phong độ của một đại tướng nói: "Vậy thì so ah, để cho bọn hắn thua tâm phục khẩu phục mới được, quân đội chúng ta tối trọng yếu nhất là đoàn kết, mọi người giao lưu cũng rất có lợi cho đoàn kết, đến đi, để cho ta cùng tham dự không có vấn đề gì chứ? "
Nếu như những lời nói xuất phát từ đại tướng hay lãnh đạo cấp trên vẫn còn tương đối tự nhiên, nhưng là từ một thằng chưa dớt máu đầu, mọi người thấy không tự nhiên, nhưng hắn giống như không thấy không tự nhiên, còn có bộ dạng thích thú.
Nhóm người Nghiêm Đông nghe hắn nói xong thiếu chút nữa oẹ ra, vô cùng chán ghét, đào đâu ra loại người vô sỉ thế này chứ, nhưng nghe được lớp tài chính nghị luận mới biết được nguyên lai người rất có "Phong độ của một đại tướng" là con của tư lệnh quân đội Thành Nam An tên La Vĩ, khó trách Cảnh huấn luyện viên bợ đít hắn rồi, còn Lưu huấn luyện viên vừa rồi đối với hắn gật đầu thăm hỏi.
Ai, quan lớn hơn một cấp đè chết người ah, huống chi nhiều cấp như vậy!
Quay trở lại hiện tại, Cảnh huấn luyện viên vẫn đang bày ra bộ dạng Hòa thân đối với La Vĩ nói: "Điều đó đương nhiên hoàn toàn có thể rồi, nghe nói La thiếu gia đã trải qua huấn luyện đấu vật tự do tại bộ đội đặc chủng, lần này các tân sinh viên sẽ có dịp học hỏi được nhiều rồi. "
La Vĩ nói: "Chỉ dạy thì không dám ah, hay là mọi người giúp nhau học tập, cộng đồng đề cao nha, đúng không ha ha ha "
Dương Quang nhìn hắn ở đó trở thành tiêu điểm của mọi người, cũng không nói chuyện, cười tủm tỉm yên tĩnh chờ đợi, lúc này La Vĩ mới đem chú ý phóng tới trên người Dương Quang nói: "Bạn học này, ngươi chính là người muốn một mình khiêu chiến chúng ta? "
Dương Quang gật đầu cười, La Vĩ cũng nhìn không ra vẽ mặt tươi cười thân thiết này có cái gì có thể đánh nhau, tám phần là không có cách nào nên muốn câu giờ, vì vậy rất cao cao tại thượng, nói: "Chúng ta hãy mau bắt đầu đi, lão Cảnh ah, giúp ta cầm bao tay của ta đến một cái. "
Cảnh huấn luyện viên nghe xong lập tức chạy đi lấy bao tay cho La Vĩ, vừa rồi Tam Ngưu thi đấu cũng mang bao tay đấy, nếu không với sức lực kinh hồn của bọn chúng nhóm Nghiêm Đông không bị thương mới là lạ.
Dương Quang cũng mang lên bao tay, cười tủm tỉm đi đến trong vòng, chậm rãi nói: "Một người tiến lên hay là nguyên một đám đến? "
La Vĩ nghe xong nhướng mày nhưng rất nhanh giãn ra, cười ha hả nói: "Người trẻ tuổi không nên kiêu ngạo, gấp gáp như vậy làm cái gì, thế này đi, ngưu một ngưu hai các ngươi đánh hai trận đầu , ta đánh trận ba a? "
Dương Quang thản nhiên nói: "Tùy tiện. "
Nhìn Dương Quang không có chút lo lắng, La Vĩ trong mắt hiện lên một tia ngoan độc không dễ phát giác!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.