Nhặt Rác Nuôi Anh! Tiểu Ca Ca

Chương 9:

Ngốc Tử Tiểu Nhị

07/11/2024

Giường bệnh trong bệnh viện cũng là giường tầng. Y tá hạ thấp giường trên để bệnh nhân đang truyền dịch có thể dễ dàng nằm xuống, sau đó lại nâng giường lên.

Chật chội, ngột ngạt, đông đúc...

Chử Nhai bỗng nghĩ cuộc sống trên tầng mây nơi anh ở cũng chẳng hơn gì vực sâu. Tuy vực sâu lạnh lẽo, ẩm ướt, hoang tàn và cô quạnh, nhưng ít nhất nó không chật chội như thế này, dù nó cũng phải nhờ vào tầng mây để sinh tồn.

Đứa trẻ bẩn thỉu từng khóc nhìn theo bóng lưng người khác, nếu có đến được tầng mây mà nó hằng mơ ước, chắc chắn sẽ vô cùng thất vọng.

Khi Chử Nhai đang dựa vào ghế mà nghĩ ngợi miên man, bỗng nghe thấy tiếng nổ đinh tai nhức óc, giống như có vụ nổ hay tòa nhà nào đó bị sập.

Những âm thanh phanh xe chói tai vang lên từ trước ra sau, tài xế của anh cũng giật mình đạp mạnh phanh xe, làm Chử Nhai bị hất về phía trước, sau đơ lập tức bị dây an toàn kéo lại.

"Chử công tử, cậu không sao chứ?" Xe dừng lại, tài xế lập tức quay lại.

Chử Nhai vịn vào cửa xe, lắc đầu: "Tôi không sao."



Các xe đang di chuyển đều dừng lại. Chử Nhai hạ cửa sổ xe xuống, nghe thấy những tiếng la hét hoảng loạn từ con đường ở tầng dưới, người đi bộ đang chạy tán loạn.

Anh thấy những người ngồi trong xe thò đầu ra ngoài, khuôn mặt cũng hoang mang giống như anh. Những người trong các tòa nhà hai bên đường cũng đang hỏi nhau, rõ ràng bọn họ cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.

Từ trên cao, tiếng động cơ trực thăng vang rền, kèm theo giọng nói qua loa phóng thanh: "Một tù nhân nguy hiểm đã trốn thoát khỏi Bạch Bảo, mang theo súng cối cầm tay, có sức chiến đấu cực cao và rất hung bạo. Hiện hắn đang ở trên đường này, tất cả mọi người không được rời khỏi phòng, những ai đang ở ngoài thì tìm nơi trú ẩn gần nhất..."

Khoảng cách giữa các tòa nhà quá hẹp, trực thăng không thể hạ cánh, chỉ có thể lượn vòng trên không. Nhưng chưa kịp dứt lời, tiếng súng đã vang lên dữ dội ở phía trước.

Tiếng súng nhanh chóng tiến lại gần, một viên đạn rít qua nóc xe của Chử Nhai, một vài viên đạn lạc bắn xuống mặt đường cách đó không xa, bắn tung đá vụn.

Tài xế lập tức hoảng sợ, sắc mặt tái nhợt nhìn Chử Nhai.

Dù Chử Nhai chỉ mới 12 tuổi, nhưng từ nhỏ đã được gửi vào trường quân đội để huấn luyện, nên lúc này lại bình tĩnh hơn người lớn rất nhiều.

Những người trên xe khác hoảng loạn, vội vã xuống xe, chạy ngược về phía sau đường ba tầng để tìm lối thoát. Nhưng Chử Nhai thấy phía sau đã bị cánh cổng thép chắn lại, biết rằng nếu lúc này mạo hiểm xuống xe, không những không thoát được mà còn dễ bị đạn lạc bắn trúng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhặt Rác Nuôi Anh! Tiểu Ca Ca

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook