Quyển 4 - Chương 54: Hai đạo nhân quả
Mực Thích Lặn Nước
09/01/2018
Nếu đã tới nơi này, không có lý nào Mạnh Kỳ lại cứ
thế bỏ về, chưa kể không chừng “Dính nhân quả” Chi trận cũng đã bị nam
tử trung niên yêu dị kia phá hỏng!
Chưa kể hắn cũng đang có một môn bí thuật về nhân quả và một bản “Dính nhân quả” không hoàn chỉnh, theo mô tả về nhân quả trong “Nguyên Thủy kim chương”, cộng với Bát Cửu huyền công có khả năng tránh né tai kiếp, trong cấp độ ngoại cảnh, nói về nhân quả chi đạo, mình tuyệt đối là người nổi bật, cho nên dù “Dính nhân quả” vẫn còn hoàn hảo đi chăng nữa, hắn cũng có nhiều khả năng vượt được qua!
Mạnh Kỳ tay đao tay kiếm, đi lên tầng thứ năm.
Bốn phía tối tăm, là một vùng hư không thăm thẳm không bến bờ!
Hắn vận chuyển tâm pháp “Dính nhân quả”, ngầm vận sẵn bí thuật nhân quả của Tư Không Đồ, ánh mắt trở nên trống rỗng, thâm thúy xa xăm, đen hun hút mê người, ẩn hiện những đốm sao, giống hệt với hoàn cảnh xung quanh.
Trong tâm linh của hắn hiện ra bản đồ những sợi dây nhân quả đang giăng mắc xung quanh. Cái nào cũng mang theo khí tức nguy hiểm khó tả.
Sâu trong trận pháp hình như có khí tức nào đó toát ra, cộng minh với tâm pháp “Dính nhân quả” của hắn.
Cơ hội!
Mạnh Kỳ vô cùng xác định, vận trấn áp mắt trận chính là cơ hội để cho hắn luyện “Dính nhân quả” thành hoàn chỉnh!
Hắn thở hắt ra, vừa sung sướng, vừa thấp thỏm.
“Vật làm mắt trận vẫn còn, có nghĩa nam tử trung niên kia chưa đi qua trận này, hoặc đã đi qua nhưng vì một lý do nào đó mà không phá nó......” Mạnh Kỳ thông qua tâm pháp đi vào.
Hắn lướt ngang lướt dọc như rồng bơi, lướt qua những sợi dây nhân quả.
Lúc đầu, dây nhân quả rất ít, cách nhau rất xa, tốc độ di chuyển cũng chậm, đi qua rất dễ. Nhưng càng tới gần mắt trận, dây nhân quả càng dày đặc, càng gần nhau, tốc độ cũng cực nhanh, như vì sao xẹt, một bầu trời sao.
Đến cách mắt trận không xa, dây nhân quả đã dệt chi chít như màn mưa!
Mạnh Kỳ càng thêm cẩn thận, di chuyển vô cùng tỉ mỉ, toàn lực cảm ứng sự nguy hiểm của từng sợi nhân quả, né đi những nơi có độ nguy hiểm cao.
Đột nhiên, hắn cảm thấy nguy hiểm!
Một sợi dây nhân quả không hiểu vì sao không đi theo quy luật, lệch khỏi quỹ đạo, chắn ngay phía trước, bịt kín đường đi của hắn.
Chung quanh Mạnh Kỳ đều là dây nhân quả, chúng đang từ khắp nơi bay về phía hắn!
Dù có là chuột, cũng không sao cách nào chui lọt!
Mạnh Kỳ nhanh chóng tính toán mức độ nguy hiểm của đống dây nhân quả kia!
“Sợi kia nguy hiểm thấp nhất !” Không kịp nghĩ nhiều, Mạnh Kỳ biến thành chuột, nhào tới chủ động tông vào nó!
Nhân quả dính vào người, đầu hắn ông lên một cái, khung cảnh trước mặt thay đổi, u ám biến mất, trước mặt toàn là núi mọc liên miên.
Hắn hóa thân thành vị nam tử trung niên yêu dị kia, mặc áo xanh, chắp tay sau lưng, đang đứng trên đỉnh núi.
Đang định rời đi, một lão hòa thượng mặc tăng bào vàng, khoác cà sa đỏ đột ngột xuất hiện ngay trước mặt, hàng mày dài còn hơn mặt, tay trái xách Cửu Hoàn tích trượng, tay phải nâng một viên xá lợi màu lưu ly phiếm ám kim!
Không Văn phương trượng?
Không Văn bảo tướng trang nghiêm, tay nâng Xá Lợi tử phải nắm chặt thành quyền, đấm thẳng vào “Mạnh Kỳ” !
Hàng Long thần quyền, hàng ngoại giới Chân Long, cũng hàng “Long” của bản thân, một trong Thập Bát công pháp diễn hóa từ “Niêm Hoa chỉ”, có thể chứng Hàng Long La Hán Kim Thân, nếu điềm lành sẽ trở thành Già Diệp Pháp Thân !
Nó là “Niêm Hoa chỉ”do Thiếu Lâm Đệ lục đại tổ sư Nguyên Không sau khi luyện thành, chứng được pháp thân thì sáng chế ra, mở ra một cánh cửa tu luyện cho tăng nhân các đời sau, tuy gian nan, nhưng đỡ hơn rất nhiều so với tu luyện Niêm Hoa chỉ bản gốc.
Phật quang vàng óng ánh, phong không động tâm động, một quyền như đánh thẳng vào bản tâm, Mạnh Kỳ căn bản không hề tránh, cũng không kịp tránh, nhìn một quyền kia đánh trúng vào trán mình.
Đất trời thay đổi, thiện âm nổi lên khắp xung quanh, nguyên thần của Mạnh Kỳ như tiêu tán, ý thức trở nên mơ hồ.
Nhưng ngay lúc nguy hiểm nhất thì tất cả chấm dứt, không có gì kế tiếp theo!
Mắt Mạnh Kỳ nhìn lại bình thường, thấy dây nhân quả hắn tông vào đã tự mình tiêu tán, để lộ ra một lỗ hổng trong vòng vây dây nhân quả.
Bắt lấy cơ hội, Mạnh Kỳ vọt ra khỏi “Vòng vây”, trong đầu nảy ra vô số suy nghĩ:
“dây nhân quả này bị thiếu sức mạnh đi kèm tiếp theo, hèn gì cảm giác nguy hiểm không lớn, nhưng vì sao nó lại bị thiếu......”
“Không Văn phương trượng, Không Văn phương trượng......” Mạnh Kỳ cố gắng suy nghĩ, giật mình:
“Nam tử trung niên kia chẳng lẽ chính là ‘Ma Sư’ Hàn Quảng?”
“ ‘Ma Sư’ Hàn Quảng là người đã phá những trận pháp kia?”
Danh tiếng “Ma Sư” Hàn Quảng vẫn luôn như sấm bên tai, là một trong diệu thế song tinh, ngang hàng với Cao đại ca nhà mình, mà còn thành tựu Pháp Thân sớm hơn Cao Lãm, chính thực là bậc kinh tài tuyệt diễm !
Người này thủ đoạn mạnh mẽ, làm việc quỷ dị bí hiểm, nhưng cuối cùng thua trong tay Thiếu Lâm Phương Trượng Không Văn, sau đó mất tích.
“Ông ta là vào cửa này, hay là vào từ cửa đằng sau Thiếu lâm?”
Tới gần mắt trận, nguy hiểm tăng cao, Mạnh Kỳ không còn sức để suy nghĩ, đầy hiểm hóc lướt qua thoát hai dây nhân quả nữa.
Không lâu sau, hắn đã nhìn thấy vật trấn mắt trận, trông giống một bóng người đang ngồi khoanh chân, nhưng không hề có khí tức vật sống!
Mạnh Kỳ chớp mắt, trận thế dây nhân quả trước mặt vô cùng dày đặc, chẳng khác gì một tấm vải, trừ phi hắn luyện thành “Ruồi muỗi biến”, may ra mới lọt qua được.
Nhưng không sao, hắn đã có kinh nghiệm đối phó. Nhìn kĩ một lúc, lấy thân chuột tông vào một sợi dây nhân quả.
Sợi này có độ nguy hiểm còn thấp hơn sợi ban nãy!
Hắn không chút bất ngờ thấy mình đã hóa thành người khác, trước mặt là một lão giả mặc cổ bào.
Tóc trắng như tuyết, đôi mắt già nua đầy trí tuệ, khí tức mơ hồ đến mức khó mà nhận ra. Nếu nhắm mắt, sẽ cho rằng chỗ đó không có một bóng người.
Loại cảm giác này......
Mạnh Kỳ khẽ nhíu mày, cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Hắn chợt nhớ ra, đây chẳng phải khí tức của Số Thánh mà hắn từng cảm ứng được ở trong Nhân Hoàng cổ đạo hay sao?!
Lão tổ tông của Giang Đông Vương thị, một trong chư thánh trung cổ!
Mạnh Kỳ khiếp sợ nhìn lại, thấy mình mặc tăng bào xám, xách một thanh đao rất bình thường.
Là hòa thượng?
lão tổ tông Vương gia thở dài: “Từ lúc nghiệm chứng chuyện kia, lão phu đã biết sẽ có ngày này.”
“Biết quá nhiều cũng không phải là chuyện tốt.” Mạnh Kỳ đáp.
lão tổ Vương gia cười khổ: “Phải, lão phu đã sớm lưu lại gia huấn, quẻ không thể tính hết, sự không thể làm tuyệt, như thế mới là đạo trường tồn.”
Lão tươi tỉnh hỏi: “Không biết phải xưng hô ngài......”
Lời còn chưa dứt, ánh đao đã lóe, bốn phía lại trở nên u u ám ám, những sợi dây nhân quả lại hiện ra, thanh đao theo một quỹ tích huyền ảo quấn lấy những sợi dây nhân quả dính trên người Vương gia lão tổ.
Có quả tất có nhân, con người sống trên đời đương nhiên đều phải có cha mẹ sinh ra, những ai võ đạo mạnh mẽ đương nhiên đều có truyền thừa, những ‘người’ này đều bị giới đao quấn hết vào, không còn tồn tại !
Thân thể của Vương gia từ từ tan rã thành không khí.
Dây nhân quả đương nhiên sẽ không dính vào giới đao lâu, chúng nhanh chóng bật trở ra, nhưng tính mạng của lão tổ Vương gia đã biến mất, kết quả đã chú định, không thể sửa đổi !
Lực phản phệ mãnh liệt, nhân quả thi nhau quấn vào cơ thể tăng nhân áo xám, cũng chính là Mạnh Kỳ!
“Thân là người Vương gia, tu luyện [ Toán kinh ], rõ ràng là muốn phù hộ Vương gia vượt qua trường đại kiếp sau thời ‘Yêu loạn đại địa’.”
Nhân quả gia thân, Mạnh Kỳ thở ra một hơi, trường đại kiếp đó hiển nhiên chính là “Ma Phật chi loạn”, Vương gia lúc đó quả thực đã thuận lợi vượt qua, kéo dài đến nay.
Hèn gì dây nhân quả này gần như không hề cảm thấy nguy hiểm!
Nhân quả đã xong, Mạnh Kỳ mở mắt.
Hắn thấy vui vì được tham dự từ đầu tới cuối một lần “Dính nhân quả” Đao pháp, nguyên thần trở nên linh lợi hẳn lên, đao chưa ra khỏi tay, mà đã nắm được huyền ảo !
Hắn còn thấy khiếp sợ vì hòa thượng hắn vừa phụ thân hình như chính là A Nan, người bị Yêu Thánh giết chết sau đó lại xuất hiện ở thời Trung Cổ!
Thì ra Bá Vương “Số Thánh” của Vương gia là chết trong tay của ông ta !
Nghĩ thì nghĩ, Mạnh Kỳ đã xuyên qua rừng dây nhân quả, đến mắt trận.
Bóng người làm mắt trận bị ánh lửa bao phủ, mơ mơ hồ hồ, mà ánh lửa này chính là do một sợi dây nhân quả kì quái phát ra, có màu đỏ hồng, khác hẳn với tất cả những sợi dây nhân quả khác!
Chưa kể hắn cũng đang có một môn bí thuật về nhân quả và một bản “Dính nhân quả” không hoàn chỉnh, theo mô tả về nhân quả trong “Nguyên Thủy kim chương”, cộng với Bát Cửu huyền công có khả năng tránh né tai kiếp, trong cấp độ ngoại cảnh, nói về nhân quả chi đạo, mình tuyệt đối là người nổi bật, cho nên dù “Dính nhân quả” vẫn còn hoàn hảo đi chăng nữa, hắn cũng có nhiều khả năng vượt được qua!
Mạnh Kỳ tay đao tay kiếm, đi lên tầng thứ năm.
Bốn phía tối tăm, là một vùng hư không thăm thẳm không bến bờ!
Hắn vận chuyển tâm pháp “Dính nhân quả”, ngầm vận sẵn bí thuật nhân quả của Tư Không Đồ, ánh mắt trở nên trống rỗng, thâm thúy xa xăm, đen hun hút mê người, ẩn hiện những đốm sao, giống hệt với hoàn cảnh xung quanh.
Trong tâm linh của hắn hiện ra bản đồ những sợi dây nhân quả đang giăng mắc xung quanh. Cái nào cũng mang theo khí tức nguy hiểm khó tả.
Sâu trong trận pháp hình như có khí tức nào đó toát ra, cộng minh với tâm pháp “Dính nhân quả” của hắn.
Cơ hội!
Mạnh Kỳ vô cùng xác định, vận trấn áp mắt trận chính là cơ hội để cho hắn luyện “Dính nhân quả” thành hoàn chỉnh!
Hắn thở hắt ra, vừa sung sướng, vừa thấp thỏm.
“Vật làm mắt trận vẫn còn, có nghĩa nam tử trung niên kia chưa đi qua trận này, hoặc đã đi qua nhưng vì một lý do nào đó mà không phá nó......” Mạnh Kỳ thông qua tâm pháp đi vào.
Hắn lướt ngang lướt dọc như rồng bơi, lướt qua những sợi dây nhân quả.
Lúc đầu, dây nhân quả rất ít, cách nhau rất xa, tốc độ di chuyển cũng chậm, đi qua rất dễ. Nhưng càng tới gần mắt trận, dây nhân quả càng dày đặc, càng gần nhau, tốc độ cũng cực nhanh, như vì sao xẹt, một bầu trời sao.
Đến cách mắt trận không xa, dây nhân quả đã dệt chi chít như màn mưa!
Mạnh Kỳ càng thêm cẩn thận, di chuyển vô cùng tỉ mỉ, toàn lực cảm ứng sự nguy hiểm của từng sợi nhân quả, né đi những nơi có độ nguy hiểm cao.
Đột nhiên, hắn cảm thấy nguy hiểm!
Một sợi dây nhân quả không hiểu vì sao không đi theo quy luật, lệch khỏi quỹ đạo, chắn ngay phía trước, bịt kín đường đi của hắn.
Chung quanh Mạnh Kỳ đều là dây nhân quả, chúng đang từ khắp nơi bay về phía hắn!
Dù có là chuột, cũng không sao cách nào chui lọt!
Mạnh Kỳ nhanh chóng tính toán mức độ nguy hiểm của đống dây nhân quả kia!
“Sợi kia nguy hiểm thấp nhất !” Không kịp nghĩ nhiều, Mạnh Kỳ biến thành chuột, nhào tới chủ động tông vào nó!
Nhân quả dính vào người, đầu hắn ông lên một cái, khung cảnh trước mặt thay đổi, u ám biến mất, trước mặt toàn là núi mọc liên miên.
Hắn hóa thân thành vị nam tử trung niên yêu dị kia, mặc áo xanh, chắp tay sau lưng, đang đứng trên đỉnh núi.
Đang định rời đi, một lão hòa thượng mặc tăng bào vàng, khoác cà sa đỏ đột ngột xuất hiện ngay trước mặt, hàng mày dài còn hơn mặt, tay trái xách Cửu Hoàn tích trượng, tay phải nâng một viên xá lợi màu lưu ly phiếm ám kim!
Không Văn phương trượng?
Không Văn bảo tướng trang nghiêm, tay nâng Xá Lợi tử phải nắm chặt thành quyền, đấm thẳng vào “Mạnh Kỳ” !
Hàng Long thần quyền, hàng ngoại giới Chân Long, cũng hàng “Long” của bản thân, một trong Thập Bát công pháp diễn hóa từ “Niêm Hoa chỉ”, có thể chứng Hàng Long La Hán Kim Thân, nếu điềm lành sẽ trở thành Già Diệp Pháp Thân !
Nó là “Niêm Hoa chỉ”do Thiếu Lâm Đệ lục đại tổ sư Nguyên Không sau khi luyện thành, chứng được pháp thân thì sáng chế ra, mở ra một cánh cửa tu luyện cho tăng nhân các đời sau, tuy gian nan, nhưng đỡ hơn rất nhiều so với tu luyện Niêm Hoa chỉ bản gốc.
Phật quang vàng óng ánh, phong không động tâm động, một quyền như đánh thẳng vào bản tâm, Mạnh Kỳ căn bản không hề tránh, cũng không kịp tránh, nhìn một quyền kia đánh trúng vào trán mình.
Đất trời thay đổi, thiện âm nổi lên khắp xung quanh, nguyên thần của Mạnh Kỳ như tiêu tán, ý thức trở nên mơ hồ.
Nhưng ngay lúc nguy hiểm nhất thì tất cả chấm dứt, không có gì kế tiếp theo!
Mắt Mạnh Kỳ nhìn lại bình thường, thấy dây nhân quả hắn tông vào đã tự mình tiêu tán, để lộ ra một lỗ hổng trong vòng vây dây nhân quả.
Bắt lấy cơ hội, Mạnh Kỳ vọt ra khỏi “Vòng vây”, trong đầu nảy ra vô số suy nghĩ:
“dây nhân quả này bị thiếu sức mạnh đi kèm tiếp theo, hèn gì cảm giác nguy hiểm không lớn, nhưng vì sao nó lại bị thiếu......”
“Không Văn phương trượng, Không Văn phương trượng......” Mạnh Kỳ cố gắng suy nghĩ, giật mình:
“Nam tử trung niên kia chẳng lẽ chính là ‘Ma Sư’ Hàn Quảng?”
“ ‘Ma Sư’ Hàn Quảng là người đã phá những trận pháp kia?”
Danh tiếng “Ma Sư” Hàn Quảng vẫn luôn như sấm bên tai, là một trong diệu thế song tinh, ngang hàng với Cao đại ca nhà mình, mà còn thành tựu Pháp Thân sớm hơn Cao Lãm, chính thực là bậc kinh tài tuyệt diễm !
Người này thủ đoạn mạnh mẽ, làm việc quỷ dị bí hiểm, nhưng cuối cùng thua trong tay Thiếu Lâm Phương Trượng Không Văn, sau đó mất tích.
“Ông ta là vào cửa này, hay là vào từ cửa đằng sau Thiếu lâm?”
Tới gần mắt trận, nguy hiểm tăng cao, Mạnh Kỳ không còn sức để suy nghĩ, đầy hiểm hóc lướt qua thoát hai dây nhân quả nữa.
Không lâu sau, hắn đã nhìn thấy vật trấn mắt trận, trông giống một bóng người đang ngồi khoanh chân, nhưng không hề có khí tức vật sống!
Mạnh Kỳ chớp mắt, trận thế dây nhân quả trước mặt vô cùng dày đặc, chẳng khác gì một tấm vải, trừ phi hắn luyện thành “Ruồi muỗi biến”, may ra mới lọt qua được.
Nhưng không sao, hắn đã có kinh nghiệm đối phó. Nhìn kĩ một lúc, lấy thân chuột tông vào một sợi dây nhân quả.
Sợi này có độ nguy hiểm còn thấp hơn sợi ban nãy!
Hắn không chút bất ngờ thấy mình đã hóa thành người khác, trước mặt là một lão giả mặc cổ bào.
Tóc trắng như tuyết, đôi mắt già nua đầy trí tuệ, khí tức mơ hồ đến mức khó mà nhận ra. Nếu nhắm mắt, sẽ cho rằng chỗ đó không có một bóng người.
Loại cảm giác này......
Mạnh Kỳ khẽ nhíu mày, cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Hắn chợt nhớ ra, đây chẳng phải khí tức của Số Thánh mà hắn từng cảm ứng được ở trong Nhân Hoàng cổ đạo hay sao?!
Lão tổ tông của Giang Đông Vương thị, một trong chư thánh trung cổ!
Mạnh Kỳ khiếp sợ nhìn lại, thấy mình mặc tăng bào xám, xách một thanh đao rất bình thường.
Là hòa thượng?
lão tổ tông Vương gia thở dài: “Từ lúc nghiệm chứng chuyện kia, lão phu đã biết sẽ có ngày này.”
“Biết quá nhiều cũng không phải là chuyện tốt.” Mạnh Kỳ đáp.
lão tổ Vương gia cười khổ: “Phải, lão phu đã sớm lưu lại gia huấn, quẻ không thể tính hết, sự không thể làm tuyệt, như thế mới là đạo trường tồn.”
Lão tươi tỉnh hỏi: “Không biết phải xưng hô ngài......”
Lời còn chưa dứt, ánh đao đã lóe, bốn phía lại trở nên u u ám ám, những sợi dây nhân quả lại hiện ra, thanh đao theo một quỹ tích huyền ảo quấn lấy những sợi dây nhân quả dính trên người Vương gia lão tổ.
Có quả tất có nhân, con người sống trên đời đương nhiên đều phải có cha mẹ sinh ra, những ai võ đạo mạnh mẽ đương nhiên đều có truyền thừa, những ‘người’ này đều bị giới đao quấn hết vào, không còn tồn tại !
Thân thể của Vương gia từ từ tan rã thành không khí.
Dây nhân quả đương nhiên sẽ không dính vào giới đao lâu, chúng nhanh chóng bật trở ra, nhưng tính mạng của lão tổ Vương gia đã biến mất, kết quả đã chú định, không thể sửa đổi !
Lực phản phệ mãnh liệt, nhân quả thi nhau quấn vào cơ thể tăng nhân áo xám, cũng chính là Mạnh Kỳ!
“Thân là người Vương gia, tu luyện [ Toán kinh ], rõ ràng là muốn phù hộ Vương gia vượt qua trường đại kiếp sau thời ‘Yêu loạn đại địa’.”
Nhân quả gia thân, Mạnh Kỳ thở ra một hơi, trường đại kiếp đó hiển nhiên chính là “Ma Phật chi loạn”, Vương gia lúc đó quả thực đã thuận lợi vượt qua, kéo dài đến nay.
Hèn gì dây nhân quả này gần như không hề cảm thấy nguy hiểm!
Nhân quả đã xong, Mạnh Kỳ mở mắt.
Hắn thấy vui vì được tham dự từ đầu tới cuối một lần “Dính nhân quả” Đao pháp, nguyên thần trở nên linh lợi hẳn lên, đao chưa ra khỏi tay, mà đã nắm được huyền ảo !
Hắn còn thấy khiếp sợ vì hòa thượng hắn vừa phụ thân hình như chính là A Nan, người bị Yêu Thánh giết chết sau đó lại xuất hiện ở thời Trung Cổ!
Thì ra Bá Vương “Số Thánh” của Vương gia là chết trong tay của ông ta !
Nghĩ thì nghĩ, Mạnh Kỳ đã xuyên qua rừng dây nhân quả, đến mắt trận.
Bóng người làm mắt trận bị ánh lửa bao phủ, mơ mơ hồ hồ, mà ánh lửa này chính là do một sợi dây nhân quả kì quái phát ra, có màu đỏ hồng, khác hẳn với tất cả những sợi dây nhân quả khác!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.