Nhất Thế Chi Tôn 1

Quyển 4 - Chương 261: Ngọc Hư dị biến

Mực Thích Lặn Nước

25/04/2018

U ám hỗn độn tràn ngập, sau lưng Mạnh Kỳ hiện ra “Bất Diệt Nguyên Thủy tướng”, xung quanh biến hóa, vạn sự vạn vật, nhân nhân quả quả, phía trước phía sau đều co vào một điểm không thể tả bằng lời, nếu chỉ nhìn sơ qua, điểm ấy có hình dạng giống một đạo nhân, bao gồm cả quá khứ hiện tại và tương lai, bao gồm tất cả khả năng và sức mạnh.

Hư không xung động, những quy luật và pháp lý vô hình giao quấn với nhau, như thành thực chất, dung nhập vào “Bất Diệt Nguyên Thủy tướng”.

Mạnh Kỳ như tìm thấy ‘bản thân’, nhìn thấy được ‘ta khác’, hai người có một mối liên hệ kì lạ với nhau, kéo hắn bước lên nấc thang trời thứ hai, trở thành Tông Sư.

Cảm giác không thể giải thích được, nhân quả nối kết này làm Mạnh Kỳ tin rằng người ở trong quan tài quả thực chính là hắn hồi ở địa đầu, là một “Ta” của hắn. Cơ thể địa cầu kia đang điên cuồng hấp thu nguyên khí, điên cuồng biến đổi!

Chung quanh dần trở nên u ám, không còn cảm giác, lực của đại địa, điện quang nguyên từ đều yếu đi, như trở về thời ban sơ, làm cho người ta trở nên mơ hồ, khả năng câu động lực trời đất trở nên gian nan, không còn phân biệt được đâu là trên đâu là dưới, đâu là trái đâu là phải, xác định nhầm lẫn về thời gian.

Đây chính là “Lĩnh vực” của “Bất Diệt Nguyên Thủy tướng”!

Nếu luyện tới cao cấp, con sông thời gian sẽ ngưng tụ vào một điểm, kéo kẻ địch vào trạng thái ‘vô’!

Mạnh Kỳ chăm chăm nhìn bản thân ở trong quan tài đang điên cuồng biến đổi, cảm nhận được khả năng khống chế pháp tướng và pháp lý, cảm nhận được sự hòa hợp với Bát Cửu của mình tăng lên.

Hắn thu hồi “Bất Diệt Nguyên Thủy tướng”, u ám hỗn độn biến mất.

“Thân thể Địa cầu” cũng bước vào Tông Sư, nội cảnh hoàn thiện, khiếu huyệt giống hệt, lúc nào cũng có thể hiện ra “Bất Diệt Nguyên Thủy tướng” y như hắn. “Hai người” một nằm một đứng, người đứng thì sống, sinh động, sâu thẳm, người nằm thì mắt nhắm chặt, sinh cơ đều nằm ẩn trong người, bất động.

Mạnh Kỳ không thể phân biệt được mình và ‘ta kia’, ai mới là thân thể nguyên bản, ai là thân thể sau khi xuyên không, phụ và cơ thể của Tô Tử Viễn.

Sao ‘ta’ lại xuất hiện ở nơi này?

Đời trước của mình đâu có gì đặc biệt đâu… hôm nào cũng chỉ đọc sách đi làm, thành tích tài năng đều chỉ ở mức bình thường, tuy thường xuyên ảo tưởng gặp được kì ngộ, nhưng mãi tới khi xuyên không cũng chưa hề gặp được lần nào......

Hắn chỉ là quân cờ của bậc đại năng!

Mạnh Kỳ thở một hơi dài, ngắm nghía quan tài. Hai bên cơ thể, mỗi bên có một vầng mây khói, không ngừng thay đổi hình dạng, khi là sách, lúc là thẻ tre, khi đủ màu, lúc một màu vàng óng ánh, khi viết [Bát Cửu Huyền Công], khi viết [Nguyên Thủy Kim Chương].

Bát Cửu Huyền Công pháp thân thiên, Nguyên Thủy Kim Chương pháp thân tổng cương, thân thể địa cầu của mình, Đạo Nhất ấn...... đây chính là cái “Tất cả những gì ngươi muốn đều ở Ngọc Hư cung” mà Dương Tiễn từng nói?

Nhưng ta còn muốn có Tam Bảo Như Ý, Phiên Thiên ấn và thần binh, pháp bảo khác nữa...... Mạnh Kỳ thầm nghĩ. Hắn chớp mắt, thu lấy “Hai luồng mây khói” kia vào trong nhẫn, nguyên thần độn ra, chui vào thân thể trong quan tài.

Vô cùng hòa hợp, đầy cảm giác thân thuộc, Mạnh Kỳ như người xa quê trở về nhà.

“Mạnh Kỳ địa cầu” trong quan tài mở mắt, hoạt động tay chân, hiện ra Bất Diệt Nguyên Thủy tướng.

“Quả thật có thực lực Tông Sư......“ Mạnh Kỳ khẽ nhíu mày, không thể hiểu được chuyện thần kì này.

Mạnh Kỳ nội chiếu nguyên thần, phát hiện có bốn món đồ cũng chuyển vị trí. một là “Đạo Nhất ấn” Chân ý truyền thừa, hai là “Duy ngã độc tôn” Chân ý truyền thừa, ba là Đại Đạo chi thụ, bốn là yêu đào, chúng cũng đi theo hắn qua cơ thể này.

“Vẫn luôn lo cơ thể hiện giờ bị Lục Đạo trị liệu nhiều lần sẽ ngầm để lại cái gì đó, nhưng nay đã có cơ thể này, thực là vừa lúc giải quyết chuyện này. “



Cho nên, chuyện này phải giấu Lục Đạo Luân Hồi chi chủ!

Nếu Cố Tiểu Tang bảo lời nhắn của Dương Tiễn trong đại điện đá xám có thể giấu được cảm ứng của Lục Đạo, vậy Ngọc Hư cung hẳn là cũng có thể!

Nghĩ là làm, nguyên thần Mạnh Kỳ trở về cơ thể hắn.

Mang thân thể địa cầu cùng đi? Hay để lại ở đây?

Trong “Đạo Nhất điện”, người mặc bào đen bỏ tay ra khỏi trán, hừ lạnh:

“Tìm được rồi!”

Nguyên Từ làm vặn vẹo hư không, điện quang hóa hình cung tán loạn, gã lóe một cái, biến mất.

Tòa điện có cánh cửa đồng xanh, điện quang chợt lóe, người áo đen thần bí xuất hiện.

Đại điện cảm ứng, rung lên, tòa điện có đặt quan tài cũng khẽ run, thân thể địa cầu bắn ra khỏi quan tài, bay về phía “Bản tôn”.

Mạnh Kỳ còn chưa kịp tiếp nhận thân thể, từ trên cao xuất hiện những làn sóng gợn, lan tới, nguyên thần Mạnh Kỳ tối sầm lại, cơ thể bị đẩy ra khỏi Ngọc Hư cung.

Đám người Tần Mục công vừa mới phá xong mấy cái cấm pháp, đi vào một đại điện, thì cũng bị sóng gợn đẩy đi.

“Lần này sao thời gian mở ra ngắn thế?” Tần Mục công sửng sốt thở dài.

Người thần bí mặc bào đen vừa hiện thân, liền bị sóng gợn lan tới, cơ thể sụp xuống, tan nát.

“Hắn đã tìm được cái gì?” Ý niệm văng vẳng, bị sóng gợn lan qua, dập tắt.

Ngọc Hư cung lại trở về yên tĩnh.

............

Thân thể chợt nặng, nguyên thần tỉnh lại, Mạnh Kỳ thấy mình đã trở về vương cung Lâm Truy, ở trong tĩnh thất Tề Hoàn công cung cấp.

“Cơ thể của ta đâu?” Mạnh Kỳ nhìn quanh, nhưng không nhìn thấy. Hắn bèn nhắm mắt, điều hòa tâm thần, tĩnh tâm cảm ứng, dùng ràng buộc nhân quả để tìm.

Hắn cảm nhận được thân thể địa cầu của mình đang nằm trong một sơn động xa lạ, không có hồn phách hay suy nghĩ gì, nằm im như một xác chết.

Nguyên thần Mạnh Kỳ vận toàn lực, muốn điều khiển ‘thân thể’ kia.

Trong sơn động, “Mạnh Kỳ” ngồi dậy, hai mắt đần độn, mỗi một cử động đều rất khó khăn, phải cố hết sức.



Hô! Mạnh Kỳ thở phào. Tuy điều khiển được, nhưng tiêu hao quá nhiều, không duy trì lâu được.

Ai là người đang chơi cờ?

Là Nguyên Thủy Thiên Tôn, hay là Dương Tiễn?

Nhưng thôi, là ai cũng được. Họ thích chơi cờ thì cứ việc chơi cờ, hắn chỉ cần tìm cơ hội để nhảy ra khỏi ván cờ là được!

Mạnh Kỳ chuyển qua kiểm tra hai làn khói mà mình thu hoạch được, [Nguyên Thủy Kim Chương] và [Bát Cửu Huyền Công].

Một làn khói màu vàng óng ánh, trang nghiêm thần thánh, không ngừng thay đổi hình dạng bên ngoài, có thể nhìn thấy có rất nhiều chữ viết huyền ảo đang bay lượn, nhìn thấy những hình ảnh khó hiểu thấp thoáng.

Tinh thần truyền vào, một đoạn chữ viết hiện ra trong đầu Mạnh Kỳ, rất là phức tạp, chữ vàng óng ánh, chỉ nhìn cũng váng đầu hoa mắt.

“Xác thật là [Nguyên Thủy Kim Chương] thiên pháp thân tổng cương, sau khi trở về sẽ dùng nó và ‘Nguyên Tâm ấn’ để đổi ‘Phiên Thiên ấn’ và ‘Mậu Kỷ ấn’, như thế ta sẽ có tổng cương, có năm ấn trong tay, tạm thời không lo hướng tu luyện sau này. “ Mạnh Kỳ vui vẻ.

Hắn thu hồi [Nguyên Thủy Kim Chương], chuyển qua kiểm tra [Bát Cửu Huyền Công].

“Chỉ có ba thiên đầu?” Mạnh Kỳ ý một cái, vội vàng lật nhanh, thấy ở trang cuối có một ý niệm quen thuộc truyền tới:

“Con đường truyền thuyết, là phải xem ở bản thân, con người khác nhau, con đường đi cũng sẽ khác nhau. Trước khi tìm thấy ‘bản thân’, nếu trước đó xem con đường, cách thức của những người đi trước, sẽ dễ bị chúng ảnh hưởng tới bản thân, lặp lại con người của người khác, cho nên ‘Bát Cửu Huyền Công’ chỉ để lại ba thiên đầu, nếu sau này hữu duyên sẽ có thêm.“

Ý niệm của Dương Tiễn! Mạnh Kỳ khẽ gật đầu, có chuyện Lục đại tiên sinh làm mẫu, hắn hiểu được quan điểm của Dương Tiễn.

“Bát Cửu Huyền Công” chiêu thức ba thiên đầu pháp thân cũng giống như trước, chỉ có Vạn Vật Phản Hư, Huyết Nhục Hữu Linh và Bồ Đề Tuệ Nhãn, nhưng mỗi một loại biến hóa đại yêu và thần linh đều có một chiêu thức pháp thân đối ứng riêng, cộng hết lại thì cũng khá là khả quan, giống như “Tuế Nguyệt Lưu Thương” của Chúc Cửu Âm.

Quả nhiên Bát Cửu Huyền Công này là dung nạp biến hóa, tu luyện phiền phức..... Mạnh Kỳ thầm nghĩ, chờ đợi Tề Hoàn công trở về.

............

“Ngươi quả nhiên có duyên với Ngọc Hư cung...... “Tề Hoàn công Tiểu Bạch nhìn Đào tiên, nhìn [Nguyên Thủy Kim Chương] pháp thân thiên tổng cương, nhìn [Bát Cửu Huyền Công] pháp thân ba thiên đầu, nhìn Nguyên Tâm ấn, nhìn Thái Ất Phân Thần đan, im lặng một lúc rất lâu, sau đó mới thở dài.

Đều là Ngọc Hư môn hạ, vậy mà mình đi lần trước lại hoàn toàn không lấy được cái gì, người so với người, thật tức chết người.

Còn có Đạo Nhất ấn nữa...... Mạnh Kỳ vui vẻ nghĩ.

Tề Hoàn công khẽ gõ mặt bàn, nghiêm mặt nói: “[Nguyên Thủy Kim Chương] pháp thân thiên tổng cương, Nguyên Tâm ấn, Đào tiên, quá mức vô giá, tuy hai chúng ta liên thủ, nhưng lão đạo nhận thì tâm không an, không bằng thế này, lão đạo đem ‘Tụ Lý Càn Khôn’ dạy ngươi, cũng coi như huề nhau. “

“Sư thúc, không cần tính toán vậy đâu...... Ừ, quyết định như vậy đi!” Mạnh Kỳ vốn định khiêm tốn hai câu, nhưng nghe tới câu cuối thì vội đổi ý, “Rụt rè” hỏi, “Sư thúc, đệ tử có chút chuyện khó khăn, có thể mượn ‘Đả Thần tiên’ dùng một thời gian được không?”

Tề Hoàn công cười: “Vật trấn quốc, không thể cho mượn, nhưng lão đạo có thể cầm theo Đả Thần tiên đi giúp ngươi giải quyết chuyện khó khăn. “

Hình như là không được đâu! Mạnh Kỳ gãi gãi đầu, có liên quan tới luân hồi mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhất Thế Chi Tôn 1

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook