Nhị Ca, Anh Đủ Tàn Nhẫn

Chương 29: Giao Dịch Mới

Song Tử

14/03/2024

“Dịch Cẩn Đình, tôi biết anh chán ghét tôi, tôi cũng không yêu anh, hôn nhân của chúng ta cuối cùng cũng chỉ là một hồi hiểu nhầm.” - Cố An Hi nắm chặt tay dưới chăn nói từng chữ: “Nếu anh giúp tôi lấy lại Cố thị, tôi sẽ thuyết phục ông nội để chúng ta ly hôn, anh sẽ nhanh chóng cưới Mộ Tuyết của anh về Dịch gia.”

Dịch Cẩn Đình không hiểu vì sao khi nghe lời này của Cố An Hi, trái tim vô cùng khó chịu.

Anh nhanh chóng lấy lại tinh thần, cười lạnh: “Cô đừng quên chúng ta có thỏa thuận, một năm sau ly hôn, tôi muốn ly hôn không phải không có cách.”

Cố An Hi gật đầu, nén nỗi đau mỉm cười: “Nhưng anh nghĩ trong thời gian này, ông nội sẽ bỏ qua cho Mộ Tuyết của anh à? Dịch Cẩn Đình, bản thỏa thuận cũ kia coi như hủy bỏ, tôi không cần tiền và bất động sản của anh, cũng không nguyện ý leo lên giường anh mà phải nhận lỗi.”

Cô hít vào một hơi rồi nói: “Ông nội cho tôi 30% cổ phần Thịnh Thế, cái này anh cũng rõ không nhận sẽ không được. Bây giờ tôi thân cô thế cô, không có gia đình, không có người thân nên anh đừng nghĩ tôi không dám làm cái gì. Dịch Cẩn Đình, chỉ cần anh giúp tôi lấy lại Cố thị, sau khi ly hôn tôi sẽ hoàn trả 30% cổ phần kia lại, tiền và bất động sản đều không cần, tôi chỉ cần Cố thị mà thôi.”

“Tất nhiên anh đừng lo, chuyện chúng ta kết hôn, vẫn như cũ không để lộ ra cho người ngoài.”

Dịch Cẩn Đình trầm mặc nhìn Cố An Hi.

Môi cô chợt nở nụ cười rất tươi, chỉ là ánh mắt không có cười: “Không phải anh rất yêu Mộ Tuyết sao, để cô ấy ủy khuất đợi một năm sao? Chỉ cần lấy được Cố thị, chúng ta lập tức ly hôn, không cần phải đợi một năm.”

Dịch Cẩn Đình nghe Cố An Hi nói lấy được lợi ích liền lập tức ly hôn, trong lòng đột nhiên tức giận.

“Cố An Hi, cô thật biết tính toán. Lại không nhìn ra cô nhẫn tâm như vậy. Dù Cố Thanh Sơn có hèn hạ, cũng có công nuôi dưỡng cô, cô lại muốn đuổi cùng giết tận người nhà họ Cố, cô thật sự khiến tôi mở mang tầm mắt. Bất quá, cô nói đúng, cô ở bên cạnh tôi ngày nào càng khiến tôi ghê tởm cô ngày đó. Được, nhớ kỹ lời cô nói, lấy Cố thị cho cô, chúng ta sẽ nhanh chóng ly hôn, đến lúc đó… tốt nhất đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi.”

Dịch Cẩn Đình không đợi Cố An Hi trả lời, nhanh chóng đi ra khỏi phòng bệnh với tâm trạng cực kỳ tệ hại. Cô ta đang uy hiếp anh, rõ ràng từ ba năm trước anh đã biết cô không yêu anh, tại sao khi nghe chính miệng cô thừa nhận, nội tâm Dịch Cẩn Đình như bị ai cào cấu.

Trong phòng VIP, Lâm Tiêu ngồi nhìn Dịch Cẩn Đình uống rượu, trong phòng hôm nay không mở nhạc, không có phụ nữ, không khí đặc biệt yên tĩnh.

Qua nửa này, Lâm Tiêu vò đầu nói: “Dịch nhị lão, An Hi bị Cố gia đối như vậy, cô ấy muốn trả thù cũng không sai mà. Nhưng trong lúc tuyệt vọng lại tìm đến cậu, ừm… có phải do cô ấy thích cậu không?”

“Đầu óc cậu có vấn đề à?”

Lâm Tiêu nhún vai: “Sao lại không thể, trước kia hai người từ nhỏ lớn lên cùng nhau, cô ấy thích cậu có gì lạ?”



“Cậu đã quên năm đó cô ta đã làm những gì.” - Dịch Cẩn Đình đen mặt đáp, chân mày cáu chặt.

“Tôi nói lão nhị.” - Lâm Tiêu thở dài, đồng thời cảm thấy có chút buồn cười: “Đã qua bao lâu rồi, cậu canh cánh làm gì? Vả lại cậu cũng không hỏi cô ấy lý do, có lẽ là có chút hiểu nhầm.”

Dịch Cẩn Đình hừ lạnh: “Hiểu nhầm? Cậu cho là có khả năng đó sao? Lại nói, lúc đó cô ta cũng không còn nhỏ nữa, nếu thật sự có lý do sẽ đi tìm tôi giải thích rõ ràng. Nhưng cô ta thì sao, cô ta không nói một lời mà chạy ra nước ngoài, cắt đứt liên lạc. Cho đến tận bây giờ vẫn bày ra bộ dáng không có làm cái gì sai.”

Lâm Tiêu nhìn chằm chằm Dịch Cẩn Đình lật tẩy: “Lão nhị, cậu… chính là trước kia yêu thích cô bé Tiểu Hi?”

Dịch Cẩn Đình nghẹn một cái, sau đó tức giận nói: “Tôi thích cô ta, Lâm Tiêu, cậu bị bệnh à? Tôi thích cô ta? Tôi thích ai cũng không thích cô ta.”

“Cậu không thích cô ấy thì thôi, cần gì phải kích động.” - Sau đó tự tay chỉ vào chính mình: “Lão nhị a, cậu biết tôi nổi danh là dạng gì, tôi nói cho cậu biết, nếu trước kia cậu không thích cô bé Tiểu Hi, cậu sẽ không biểu hiện như vừa rồi. Hành vi của cậu chỉ là đang che giấu mà thôi.”

Dịch Cẩn Đình nghiến răng nghiến lợi, mặt lạnh bật cười một tiếng: “Tôi nhìn cậu tự phụ thông minh, trong mắt tôi chỉ là đáng chê cười.”

Lâm Tiêu nhún vai: “Nhưng không phải Hi An đang làm theo những gì cậu muốn sao, ly hôn, lấy lại cổ phần, cô ấy chỉ muốn một cái Cố thị, cũng không ảnh hưởng gì tới cậu, cậu tức giận cái gì… hay là cậu không muốn ly hôn với cô ấy?”

Dịch Cẩn Đình hừ lạnh, sao anh phải giúp cô ta có được thứ cô ta muốn?

“An Hi cũng nói sẽ không động đến Mộ Tuyết, cậu còn lo lắng cái gì nữa.”

“Nhưng mà Cẩn Đình à, tôi thấy Mộ Tuyết rất tốt, nhưng cậu có chắc rằng cậu yêu cô ấy không?”

Dịch Cẩn Đình híp mắt lại: “Lâm Tiêu, cậu nói nhảm cái gì vậy?”

Lâm Tiêu nhún vai: “Cẩn Đình, có thể cậu không biết, nhưng nếu một người thật sự yêu một người, thì sẽ không để xảy ra những việc như hiện tại. Nếu như cậu thật sự yêu Mộ Tuyết, đời này không phải cô ấy thì không được, dù là ông nội có ép buộc ra sao cậu cũng sẽ không kết hôn với An Hi.”

Dịch Cẩn Đình: “…”

Anh muốn phản bác nhưng không biết nên phản bác ra sao.



Anh thật sự không yêu Mộ Tuyết sao?

Nhưng… không phải đâu.

Nếu không yêu thì tại sao mấy năm nay anh lại hẹn hò với cô ấy, vì sao mấy năm nay chỉ lưu một mình cô ấy mà không tìm cô gái khác.

Nhưng nếu là yêu…

Dịch Cẩn Đình nghĩ tới chữ yêu, lại nghĩ tới bộ dáng của Cố An Hi… trong lòng tràn đầy tức giận với bản thân.<code> Cố An Hi xuất viện, Dịch Cẩn Đình cũng không xuất hiện sau hôm đó, Du Uyển đến đón cô. Việc chuyển giao cổ phần đã được Dịch lão gia tử thực hiện nhanh chóng, hiện tại cô chính là cổ đông của Thịnh Thế. Nghĩ đến hôm sau phải đến Thịnh Thế với một tư cách khác, cô liền cùng Du Uyển đến trung tâm thương mại mua một ít quần áo mới. Trên đường đi, Cố An Hi kể lại cho Du Uyển nghe chuyện của Cố gia, cũng như thỏa thuận của mình và Dịch Cẩn Đình. Du Uyên từ kinh ngạc, chuyển sang xót xa: “An Hi, cậu thật sự sẽ buông xuống đoạn tình cảm đó sao?” Cố An Hi cười buồn: “Ba năm trước, anh ấy không đến nơi hẹn, lúc tớ đi tìm đã biết người nhị ca chọn là Mộ Tuyết, đáng ra từ lúc ấy tớ đã phải buông xuống. Ba năm trốn tránh ở nước ngoài, tớ cứ ngỡ không gặp sẽ không buồn… nhưng tình cảm nó cứ lớn dần lên. Quay về Hải Sơn, vì hiểu nhầm nên tớ và nhị ca trở thành vợ chồng, nhưng người anh ấy yêu vẫn là Mộ Tuyết, anh ấy ghét tớ. Du Uyển, cậu nghĩ xem, tớ ngoài buông xuống còn có thể làm gì được. Hiện tại tớ chỉ muốn lấy lại Cố thị, muốn mẹ tớ được điều trị tốt nhất. Tớ đã mất hết tất cả, mất gia đình, mất tôn nghiêm, mất tình yêu, mất cả… nhị ca.” Du Uyển nắm chặt tay Cố An Hi: “Không, cậu còn có mình.” Cố An Hi mỉm cười gật đầu: “Đúng… vẫn còn có Du Uyển.” Hai người đi mua sắm một ít quần áo mới, Du Uyển vừa rời đi toilet một chút, Cố An Hi đứng ở bên ngoài liền nhìn thấy người không muốn gặp. “Thì ra là đại tiểu thư Cố gia, sao vậy… gặp em gái lại thấy không vui sao?” - Cố Thanh Tâm bước đến nói. Cố An Hi không đáp, cũng không nhìn cô ta. “Chị à, em và Minh Hiên ca sắp đính hôn rồi, tiến tới sẽ kết hôn. Ba còn nói sau này Cố thị là của em, chị không có phần.” Nói rồi Cố Thanh Tâm che miệng cười: “Sao, cảm giác thật khó chịu phải không? Cô gả đi cũng không tốt, chồng của cô không quan tâm đến cô, mà sau này, Cố thị cũng thuộc về tôi.” Cố An Hi tức giận siết lấy lòng bàn tay: “Cô cảm thấy cô có thể động vào Cố thị được sao? Cố thị là tài sản một phần của mẹ tôi, cô nghĩ tôi sẽ cho phép cô chiếm lấy nó sao, đừng có nằm mơ.” Cố Thanh Tâm cười lên: “Cố An Hi, cô có bị ngốc không? Dựa vào cô? Tôi nói cho cô biết, chờ tôi và Minh Hiên ca kết hôn, Cố gia chỉ có thể mạnh mẽ hơn và cô sẽ mất đi tất cả. Lúc đó cô chỉ có thể làm con chó vẫy đuôi bên cạnh Dịch Cẩn Đình, làm một kẻ hèn mọn đáng thương.” Du Uyển từ phòng vệ sinh đi ra, tình cờ nghe được câu cuối của Cố Thanh Tâm liếc tức giận, chỉ tay vào mũi Cố Thanh Tâm gầm lên: “Con khốn, mẹ nó mày gọi ai là kẻ hèn mọn đáng thương.” </code>Lúc này, ở phía xa Lâm Tiêu đang đi cùng Dịch Cẩn Đi vào bên trong trung tâm thương mại.

“Không phải cậu rủ đi ăn cơm à, vào trung tâm thương mại làm gì?” - Dịch Cẩn Đình hỏi.

“Tôi có người bạn mới mở nhà hàng trong này, mời đến ủng hộ.” - Lâm Tiêu nhe răng cười

“Bạn? Bạn nữ à?” - Dịch Cẩn Đình cười khẩy hỏi

“Vậy cậu nghĩ tôi sẽ có bạn hữu là nam nhân à?” - Nói xong, nhìn thấy nụ cười nửa miệng của Dịch Cẩn Đình lại nói tiếp: “Cậu đương nhiên là ngoại lệ, cậu là tri kỷ của tôi.”

Dịch Cẩn Đình cười lạnh không nói gì.

“Này.” - Lâm Tiêu bỗng nhiên chỉ một hướng: “Cậu xem, bên kia hình như là An Hi, bên cạnh còn có Du Uyển.”

Nghe vậy, Dịch Cẩn Đình nheo mắt nhìn về phía Lâm Tiêu chỉ, đúng là Cố An Hi và Du Uyển.

Lâm Tiêu cau mày: “Xem ra đang không vui.”

Dịch Cẩn Đình: “…”

“Chúng ta đi qua xem một chút.”<code> “Tôi nói sai à, cô ta chính là kẻ hèn mọn đáng thương, có chồng bị chồng xa lánh, Cố thị cũng thuộc về tôi, cô ta không hèn thì ai hèn.” “CHÁT.” Âm thanh của cái tát quá lớn khiến mọi người quay lại nhìn và Cố Thanh Tâm choáng váng. Cố An Hi sững sờ, lôi kéo Du Uyển đang muốn đánh thêm: “Du Uyển, quên đi, mặc kệ cô ta.” “Cậu đừng cản tớ, con khốn miệng bẩn, tớ không ngại cho cô ta ghi nhớ kỹ ngày hôm nay.” - Du Uyển kéo tay Cố An Hi ra nhưng cũng không đánh tiếp: “Cố Thanh Tâm, mày có cái quái gì mà phách lối ở đây, mày nên nhớ Cố thị là do mẹ của An Hi liều mạng tạo dựng. Mấy năm nay mày ăn uống đều nhờ vào Cố thị, cho nên mày có tư cách gì nói những lời đó? Cô ấy có được yêu hay không, liên quan gì đến mày?” Cố Thanh Tâm cuối cùng cũng tỉnh táo lại: “Du Uyển, mày dám đánh tao?” Du Uyển bĩu môi: “Tại sao không dám, vừa đánh rồi đó thay.” “Ha…” - Lâm Tiêu vội vàng đi tới, mỉm cười với Du Uyển: “Đánh nhau à?” Nhìn người vừa tới, Du Uyển nhíu mày: “Không nhìn thấy?” Cố An Hi đang định chào hỏi Lâm Tiêu, lại nhìn thấy Dịch Cẩn Đình nhãn nhã đi tới, cô mím môi, quay mặt đi chỗ khác, không nói gì. Dịch Cẩn Đình nhìn thấy thái độ của Cố An Hi, trong lòng tức giận…nữ nhân này đang thể hiện thái độ kiểu gì với anh vậy? “Nhìn thấy rồi, có cần anh đây giúp em không?” - Lâm Tiêu trên mặt vẫn nở nụ cười. “Không cần.” - Du Uyển lạnh lùng mở miệng: “Dạy dỗ một con khốn không biết điều không cần quá nhiều người.” Cố Thanh Tâm tức đến hộc máu, trừng mắt nhìn Cố An Hi rồi nhìn Du Uyển, hôm nay mặt mũi của cô ta bị mất sạch. Lâm Tiêu sờ mũi một cái, nhìn Cố Thanh Tâm lắc đầu: “Ra tay có hơi nặng.” Cố Thanh Tâm xấu hổ đến đỏ cả vành mắt: “Du Uyển, cô thật quá đáng. Các người dựa vào đâu đánh tôi, chỉ cần tôi và Minh Hiên ca kết hôn, tôi mà thèm những thứ đó, tôi còn muốn ba tôi ném đi.” Cố An Hi nheo mát lại: “Cô nói lần nữa em, đòi ném cái gì?” “Tai cô điếc à, tôi sẽ ném…” “Mẹ nó con khốn.” - Du Uyển đẩy mạnh Cố Thanh Tâm: “Cút ngay, cút khỏi tầm mắt của tao, có nghe thấy không?” Lâm Tiêu kinh ngạc nhìn sự thô lỗ của Du Uyển, Dịch Cẩn Đình không khỏi nhíu mày. Cố Thanh Tâm cắn chặt môi, nhìn bộ dạng của Du Uyển như muốn giết người, cuối cùng che mặt bỏ chạy. Dịch Cẩn Đình nhướng mi, thấy vẻ mặt Cố An Hi có gì đó không đúng, lúc nãy Cố Thanh Tâm có nhắc đến tên Hàn Minh Hiên, chỉ sợ hai người này tranh cãi vì hắn ta phải không? Muốn ly hôn sớm, giành Cố thị, chẳng lẽ là muốn một chỗ sớm với Hàn Minh Hiên. “An Hi.” - Du Uyển kéo tay Cố An Hi: “Chúng ta đi thôi.” “Liền đi sao?” - Lâm Tiêu cản lại hai người, hơi liếc nhìn về phía Dịch Cẩn Đình: “Đã gặp rồi thì ăn cơm chung đi.” Dịch Cẩn Đình liếc nhìn Cố An Hi, biểu hiện rất nhạt, không mở miệng. “Ai muốn ăn cơm với các người.” - Du Uyển nói xong liền kéo tay Cố An Hi rời đi. Nhìn thấy hai cô gái xinh đẹp rời đi, Lâm Tiêu có vẻ tiếc nuối nhìn Dịch Cẩn Đình nói: “Vừa rồi cậu còn không biết mở lời giữ người, không nhìn thấy gương mặt của An Hi tâm tình không tốt sao, cậu đối xử với vợ cậu như vậy à?” Tâm tình không tốt? Hừ, nữ nhân chết tiệt đó lại công khai cãi nhau vì một tên rác rưởi như Hàn Minh Hiên. Đúng là tình yêu đích thực. Dịch Cẩn Đình đột nhiên không còn hứng thú ăn cơm liền nói: “Không ăn nữa.” - rồi quay đầu bỏ đi. Lâm Tiêu sửng sốt: “Cậu đi tìm vợ mình à?” </code>

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nhị Ca, Anh Đủ Tàn Nhẫn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook